Mệt rồi thì ... Dừng lại thôi ❤

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em phải dừng lại rồi...

Dẫu đã từng rất hi vọng sẽ có thể cùng anh hạnh phúc, cùng anh già đi, nhưng cuối cùng em cũng phải chấp nhận một điều rằng: em không phải là một nửa của anh. Em chỉ có thể làm anh mỉm cười chứ không phải bật cười, chỉ có thể làm cho anh cảm động chứ không thể rung động. Em cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng cũng chỉ có thể làm cho anh thương cảm, chứ không phải thương yêu.

Em không trách gì anh cả, ngược lại còn muốn cảm ơn vì anh đã thử mở lòng đón nhận, đã dành thời gian để cố hiểu thế giới của em, và cho em cơ hội bước vào thế giới của anh. Nhưng ai đó đã nói rằng trái tim con người bé nhỏ chật chội lắm, khi người này chưa bước ra thì người khác chưa thể bước vào được.
Sau tất cả, em không còn lựa chọn nào khác ngoài rời đi...

Rời đi là điều tốt nhất em nghĩ mình có thể làm cho anh, để anh có thể tìm một ai đó khiến anh hoàn toàn quên đi được một hình bóng cũ và đón nhận họ một cách toàn tâm toàn ý, có như vậy anh mới trở thành một chàng trai hạnh phúc và tận hưởng cuộc đời của mình trọn vẹn. Rời đi, chưa bao giờ là điều em muốn, nhưng lại là điều em sẽ lựa chọn, vì anh!

Đừng buồn và cũng đừng nuối tiếc. Chúng ta không thể yêu tất cả những người đối tốt với mình trên đời được. Em không thể ở bên anh vì em thiếu đi may mắn, cũng như anh chưa thể quên được những điều không vui vì anh chưa chọn đúng người để cùng anh làm điều đó. Sau này, nhất định em sẽ tìm được một người mãn nguyện khi ở bên em, bình yên khi nghĩ về em, và anh cũng sẽ tìm được một người khiến cho anh rung động, làm cho anh bật cười, và chúng ta sẽ đều hạnh phúc với một ai đó nguyện bước cùng mình tới cuối đời.

Em không đủ cao thượng để có thể tiếp tục ở bên quan tâm, lo lắng, chăm sóc cho anh, ít nhất là ngay lúc này. Nhưng em nghĩ một ngày nào đó, khi nỗi nhớ về anh không còn quá da diết, khi mình đã quen dần với cuộc sống không còn gắn bó với nhau, thì em hi vọng có thể làm một người bạn chân thành của anh, cùng anh trò chuyện, cùng anh nói cười!

Tạm biệt anh nhé!
Em mệt mỏi rồi, em muốn được thảnh thơi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro