Đáng tiếc không phải anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miền bắc trời se lạnh, mang theo nỗi u sầu , hôm nay anh biết không em đã bước hết con đường vắng mà không có anh , em dần nhận ra là không có anh em vẫn sống vẫn thở tim vẫn đạp , em vô tình đọc vài dòng nhật kí với những nét mực đã ngã maù, anh biết không trong ấy toàn ghi tên anh , anh biết không em vẫn nhớ cái ôm , cái nắm tay ấy, anh biết không em đã học cách bảo vệ mình, anh biết không giờ này em không còn sợ bóng tối hay mỗi khi vài  cơn gió thu nhẹ  ghé qua .... Em học được rất nhiều qua những năm tháng thương người và em nhận ra rằng, chúng ta thường yêu quá sớm , từ bỏ quá nhanh, dễ dàng buông lời hẹn ước , nhưng lại không muốn chờ đợi kết quả.

(Phố vắng, đêm tàn )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro