Chương 5: Lão công, anh không được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người bên này điện thoại liền trầm mặc.

Quanh thân Ôn Cận Thần chớp mắt trở lên u buồn, còn lộ ra nồng đậm là hận ý, trong mắt lại có chút không nề hà mà không cam lòng.

"Người phụ nữ kia... Trở lại." Khớp ngón tay anh nắm chặt lấy di động.

Trợ lý sửng sốt.

Người phụ nữ kia?

Chính là cái người tra tấn sếp gần mười năm?

Cô ta biến mất nhiều năm như thế, rốt cuộc cũng xuất hiện sao?

"Vậy để tôi phái người đi tìm cô ta!" Trợ lý thật sự có khả năng.

"Không." Ôn Cận Thần lạnh lùng nói ra một chữ, "Tôi thật muốn nhìn xem cô ta có thể trốn cả đời hay không!" Nói xong, liền ngắt điện thoại.

Bình tĩnh một lúc, anh lại gọi một cuộc điện thoại cho ông nội.

Bên kia Ôn lão gia đã điên máu, nhận điện thoại quát, "Ôn Cận Thần, amh nháo đủ chưa? Anh.... "

"Ông nội." Ôn Cận Thần đánh gãy những lời ông sắp nói, "Tư Nhã sẽ về nhà sau, không được để ai làm cô ấy khó xử, mấy ngày này, cháu sẽ để cô ấy ở ngoài."

"Người phụ nữ như vậy anh còn lấy?" Ngữ khí của đối phương có phần nghi hoặc.

Ánh mắt Ôn Cận Thần nhu hoà nhìn xuống, duỗi tay sửa lại tóc bị gió thổi có chút hỗn độn của Nguyên Nguyệt Nguyệt, khoé môi anh nở một nụ cười ấm áp.

Lúc đó anh không xác định có muốn cưới cô hay không, nhưng hiện tại, anh khẳng định.

"Cô ấy là người phụ nữ thứ hai cháu muốn tiếp xúc."

.............

Lúc Nguyên Nguyệt Nguyệt tỉnh dậy, cô đang nằm trên một chiếc giường lớn xa lạ, giường thật là mềm, phòng rất lớn, không giống như cách trang trí của khách sạn, cũng không phải Nguyên gia.

"A---"

Cô thét một tiếng chói tai, liền chạy xuống giường.

"Thiếu phu nhân, thiếu phu nhân!" Người giúp việc của biệt thự liền chạy lên lầu hai, "Xảy ra chyện gì?"

Bước chân của Nguyên Nguyệt Nguyệt dừng lại, nhìn người phía trước, lẩm bẩm, "Thiếu.... phu nhân?"

"Đúng vậy! Thiếu phu nhân, đây là biệt thự tư nhân của Ôn gia, hai người vừa mới kết hôn, cho nên, trước tiên ở ngoài một thời gian, Ôn lão gian cũng đã đồng ý." Người giúp việc giải thích, "À, thiếu phu nhân có thể gọi ta là Dì Quế."

Vừa nói, dì Quế đem đôi dép lê đặt trước mặt Nguyên Nguyệt Nguyệt.

Nếu thiếu phu nhân mà bị bệnh, chắc chắn thiếu gia sẽ hung hăng trách tội.

Nguyên Nguyệt Nguyệt ngượng ngùng vò đầu, tỉnh dậy quá nhanh, chưa kịp đi dép.

Cô thầm đánh giá mọi nơi, hỏi lại, "Sao cháu lại đến nơi này?"

Cô không phải đang ở trên xe của đại thúc kia sao?

"Thiếu phu nhân đang ngủ ở nhà mẹ đẻ, thiếu gia liền đưa người về đây, lúc nãy công ty có việc, cậu ấy đi rồi." Dì Quế tiếp tục giải thích, "Trước khi thiếu gia ra ngoài có dặn dò phải làm cơm chiều cho thiếu phu nhân, hiện tại cô muốn ăn không?"

"Ăn!"

Nguyên Nguyệt Nguyệt không rảnh để nghĩ xem vì sao mà người chồng chưa từng gặp mặt kia của cô biết cô đói bụng.

Cô chỉ biết là, cô thật sự rất đói!!

Ăn ngấu nghiến đồ ăn trên bàn, một lúc sau, Nguyên Nguyệt Nguyệt vỗ vỗ bụng, đột nhiên nhớ tới cái gì đó, vội vàng xem lại cánh tay.

Vẫn tốt!

Số điện thoại của đại thúc vẫn còn!

"Dì Quế, dì có giấy bút không? Cháu có thứ quan trọng cần viết." Nguyên Nguyệt Nguyệt vội la lên.
Dì Quế gật đầu, đưa giấy bút cho cô, thấy cô nghiêm túc viết lại số điện thoại lên giấy, còn nhẹ nhàng nhẩm một lần xem có chính xác hay không, biểu cảm trên mặt cô miễn bàn muốn bao nhiêu đáng yêu có bấy nhiêu.

Nguyên Nguyệt Nguyệt hài lòng nhìn tờ giấy, nhét vào túi áo, mới ý thức được hiện tại đồ cô mặc không phải là váy cưới.

"Dì Quế!" Nguyên Nguyệt Nguyệt nắm chặt tay nói, "Ai giúp cháu thay quần áo?"

Cô ngủ say như thế nào mà để cho người ta chuyển từ nơi này qua nơi khác, lại còn thay quần áo mà không hay biết?

"Là ta." Dì Quế nhẹ giọng, "Thiếu phu nhân bị sốt nhẹ, hơn nữa quá mệt mỏi, nên vẫn luôn hôn mê."

"Vậy là tốt rồi!" Nguyên Nguyệt Nguyệt nhẹ nhàng thở một hơi.

Lúc này cô mới nhớ tới, chồng cô liệt dương.

Đây là ưu điểm duy nhất của hắn mà cô thích!

Chỉ là, cô còn tưởng mình đào hôn rồi thì khẳng định có thể ly hôn.

Nhưng mà tình hình hiện tại, đều là sóng êm biển lặng.

Chẳng lẽ Ôn gia còn muốn cô làm con dâu sao??

Cô đã làm như vậy, mục đích thực sự là muốn phá cái hôn lễ này, bọn họ còn muốn cô?

Chẳng lẽ trong cơ thể cô có bảo bối sao??

[9:03 20.09.2018 Miêu Miêu]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro