Chương 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi không thể giết Phát vì hắn ta rất hữu ích trong các kịch bản của tương lai và cũng do Tàn Long cũng muốn hắn sống, nhưng tôi cần Phát rời khỏi khu đất của mình.

Đây là điều vô cùng khó khăn bởi vậy tôi phải ưu tiên tập trung giải quyết thứ khó xử nhất trước. Ví dụ, nếu hắn ta ở trên 'bất động sản' thì tôi phải phá hủy nó.

"Uhh..Hắn ta đã ra ngoài"

"Lũ khốn nạn"

Tuy nhiên, sử dụng phương pháp này đòi hỏi một lực mạnh, một sức mạnh áp đảo có thể phá hủy bất động sản 'khổng lồ' chỉ với một đòn. Đó là lý do tại sao tôi vội vàng thúc đẩy sự phát triển của Hùng.

"Eeeeok...!"

Những người ngã xuống nền tầng ba rên rỉ vì đau đớn.

Vậy là kế hoạch đã thành công.

Các vùng xanh đã biến mất và chủ nhà mất 'phòng'. Khuôn mặt của Phát phủ đầy bụi và máu khi nhìn theo cách này. Ngay lúc anh ta chuẩn bị mở miệng, giọng nói của Alan chèn vào tai tôi.

[Ngươi đã làm gì thế này!Waaah!]

"Im"

[Tên điên! Các quản gia khác của Hầm Cái Răng ​​đang hoảng loạn vì ngươi!]

Tôi đau đầu vì những tin nhắn của các Tinh tú liên tục vang lên trong đầu.

[Tinh tú 'Tù nhân của Vòng kim cô' thích sự liều lĩnh của bạn.]

[Tinh tú 'Chủ nhân của vòng kim cô' thích cuộc cách mạng này]

[Tinh tú 'Hắc Long Vực Thẩm' thích sự phá hoại và điên dại của bạn.]

[300 Sao đã được tài trợ]

"Y-đồ khốn!"

"Giết chúng!"

Các thành viên liên minh hét vào mặt chúng tôi. Tôi chạy xuống tầng dưới cùng với Hùng

[Kỹ năng độc quyền, Danh sách nhân vật được kích hoạt.]

+

[Danh sách nhân vật]

Tên: Nguyễn Châu Thế Hùng.

Thuộc tính: Kẻ bảo hộ công lí (Hiếm)

Tinh tú Hỗ trợ: Bậc thầy của sắt

Tinh ấn: Dời non lấp bể Lv.2, Phá Núi làm đường Lv.1

Kỹ năng độc quyền: Kỹ năng lưỡi lê Lv. 2, Ngụy trang Lv. 2, Kiên nhẫn Lv. 1, Ý thức của Công lý Lv. 3, Huấn luyện vũ khí Lv. 3.

+

Sự phát triển của Hùng đã thành công, nói đúng ra, đó chỉ là khởi đầu. Nhưng việc Hùng có thể sử dụng 'Dời non lấp bể' sẽ nhanh chóng thay đổi cục diện trong tương lai.

"Hùng, anh có thể sử dụng nó bao nhiêu lần nữa?"

"Có lẽ một hoặc hai lần nữa."

Hùng đang thở hổn hển và rõ ràng là đã kiệt sức.

Điều này hoàn toàn tự nhiên. Kỹ năng 'Dời non lấp bể' là một kỹ năng tối thượng tiêu tốn một lượng lớn sức chịu đựng và sức mạnh ma thuật. Trong số các kỹ năng loại tăng cường vật lý, không có nhiều kỹ năng vượt qua 'Dời non lấp bể' khi nói về năng lượng vật chất thuần túy .

Những nhóm người nằm rải rác khắp nơi đang chạy về hướng này. Tôi hỏi Minh, người đang dẫn đầu.

"Mày có bỏ sót cái nào không?"

"Tao phá hết hai cái kia rồi!"

"Tao không nhận ra các phòng có thể bị phá huỷ như thế này. Chúng tôi đập mạnh xuống đất cùng lúc và nó bị vỡ"

Nguyệt theo sau.

Minh, Nguyệt và lão Hà đều có nhiệm vụ tiêu huỷ những vùng xanh nhỏ. Hầu hết là các khu xanh phù hợp với ba hoặc ít người hơn, ngoài trừ khu xanh của Phát. Những vùng xanh có con số từ 5 trở nên đã có một người khác giải quyết.

[Này! Ngươi không nghe thấy ta đang nói à? Ngươi định sẽ làm gì bây giờ?]

Bên cạnh đó Alan vẫn đang la hét qua "Liên kết quản gia"

"Ngươi lo cái mẹ gì?"

[Ngươi quên rồi à? Ta không phải toa duy nhất ở Cái Răng. Ngươi thực sự không biết điều gì sẽ xảy ra nếu ngươi làm việc này đúng không?]

Tất nhiên tôi biết. Có lẽ giờ các Tinh tú trong kênh của Phát đều đang điên tiết.

'Phát ở kênh nào?'

[Kênh của thằng cánh cụt ấy.]

'Đứa mà thay mặt cho mày đó hả?'

[Đúng rồi thằng mất dạy đó đó]

'Toa của hắn ta dành cho nhóm đối tượng nào?'

[Đó là toa hàng đầu cho nhóm 'tìm giải trí'.]

Các quản gia đều có mục đích chính là tìm niềm vui. Đó là lý do tại sao chương trình phát sóng của chúng luôn cực đoan. Tuyệt, phản hồi toa đang trở nên nóng hơn dự kiến. Đúng là một ly café mà tôi đang mong chờ.

Tôi đi xuống cầu thang của hành lang nối với nền tảng tầng 4 và thấy một khuôn mặt chào đón. Theo đó là đường kiếm di chuyển trong không khí.

"Cậu đã phá vỡ chúng?"

"Ừ, nó dễ vãi l*n"

Vai trò của Hồng Anh là phá huỷ những vùng xanh có từ năm đến tám chỗ. Đó là nhiệm vụ mà Nguyệt sẽ rất khó hoàn thành nếu chỉ có một mình. Quả nhiên là đệ tử của Tàn Long và hóa thân của một chiến thần. Bây giờ đã không còn vùng xanh nào còn lại ở Cái Răng nữa.

"Bây giờ thì sao? Những kẻ ngốc đó sẽ chạy loạn điên cuồng. À, chúng đây rồi."

Biểu cảm của Hồng Anh vặn vẹo khi cậu ta nhìn phía sau tôi.

"Tôi sẽ không giúp anh lần này đâu"

"Anh mày cũng chả cần đâu"

Nguyệt cau có khi nhìn Hồng Anh rút lui.

"Thằng nhóc đó bị gì vậy"

Nghĩ về điều đó, Nguyệt không biết về Hồng Anh. Nhưng giờ không có thời gian để nói với cô ấy.

[Haha... rắc rối đến rồi.]

Tin nhắn xuất hiện cùng lúc với lời của Alan.

[Một kịch bản tiền thưởng đã xuất hiện!]

+

[Ủy ban tiền Thưởng: Nhiệm vụ tiền thưởng]

Thể loại: Phụ

Độ khó: B+

Nội dung: Các tinh tú của toa # BIR-3162 đã yêu cầu giết một người. Hãy giết 'Nguyễn Khánh Hưng' của hầm Cái Răng​.

Giới hạn thời gian: 10 phút

Tiền Thưởng: 20000 Sao

Thất bại: Không

+

Tôi nghĩ nhiệm vụ này sẽ mở ra. Nó hẳn sẽ rất náo nhiệt, bây giờ tất cả các hiện thân trong khu vực sẽ tập hợp trên tầng 3 để bắt tôi. Nguyệt đứng cạnh tôi và hỏi.

"Liệu tôi có nhận được 20.000 sao nếu tôi giết anh ngay bây giờ?"

"Tại sao lại hỏi vậy, cô sẽ xiên tôi à?"

"Aye, có lẽ. Nếu anh cho tôi 200.000 sao thì tôi sẽ nghĩ lại."

Cô gái này có biết giá trị của 200.000 sao không?

"Hưng, ra sau người tôi"

Hùng bước tới trước tôi, Nguyệt đúng cạnh tôi. Trong khi Minh và Lão Hà liên tục di chuyển để chặn những đòn tấn công. Một bức hành rào được thành xung quanh tôi. Nguyệt nở nụ cười:

"Giờ tôi có thể trả lại món nợ của mình."

"Tới lúc tụi tao trả kèo rồi!"

Sát khí bắt đầu xuất hiện ở khắp mọi nơi. Các chủ nhà tức giận và những người thuê nhà đã bị che mắt bởi tiền thưởng nhiệm vụ. Lão Hà thở dài một cách lo lắng.

"Đừng có lo"

Tôi tiến lại gần phía lối ra vào

"Chúng ta chẳng cần đấu với họ chi cho tốn sức"

Đã từng có một cảnh như thế này. Tôi không có thời gian để kiểm tra xem đó là lần hồi quy nào nhưng khi đó Tàn Long đã phá hủy các vùng xanh ngay khi bước chân đến Cái Răng. Và lúc đó, tình hình cũng giống như hiện tại.

[Tất cả các vùng xanh trong khu vực này đã bị phá hủy và nhiệm vụ chính đã sụp đổ.]

[Độ khó được tự động điều chỉnh theo lịch trình còn lại của nhiệm vụ.]

+

[Nhiệm vụ chính # 3 Phòng thủ khẩn cấp]

Thể loại: Chính

Độ Khó: B+

Điều kiện: Tất cả các khu vực màu xanh lá cây trong khu vực bị phá hủy và những con quái vật được tạo ra trong những ngày còn lại đột nhiên chạy hoang mà không được kiểm soát. Sống sót chống lại lũ quái vật trong thời gian còn lại.

Thời lượng: 8 tiếng.

Tiền Thưởng: 1.000 sao.

Thất Bại:

+

Ban đầu, vẫn còn ba ngày còn lại cho nhiệm vụ.

Bây giờ những con quái vật được tạo ra trong thời gian còn lại của Nhiệm vụ vùng xanh sẽ xuất hiện cùng một lúc. Nói cách khác, bàn cờ bây giờ đã trở nên rối loạn.

[Phòng thủ khẩn cấp bắt đầu!]

Tựa game thủ thành được chơi bằng mạng người giờ đã bắt đầu.

"C-Gì cơ?"

Những người vừa tiếp cận tôi bắt đầu gào thét. Tiếng kêu của lũ quái vật phát ra từ bên ngoài cánh cửa. Chúng tràn vào như một làn sóng giận dữ.

"Cái mẹ gì thế này?"

Nền của tầng 3 nhanh chóng trở thành một mớ hỗn độn. Khuôn mặt của mọi người trở nên sợ hãi khi họ thấy những con quái vật ngập tràn từ mọi phía. Nhiệm vụ giết tôi đã hoàn toàn bị lãng quên.

Grrrr!

Một vài người chạy trốn và bị lũ groll tấn công. Đáng mừng cho những kẻ bị cắn bởi tương lai chờ đón họ chỉ có những địa ngục tệ hơn mà thôi

Giờ là cơ hội duy nhất. Tôi hét lên với nhóm của mình.

"Đi đến chổ gần của ra vào!"

Tôi bắt đầu nhảy lên cầu thang với mọi người. Khi chúng tôi đi lên tầng trên trên, mọi người đã chặn lối đi.

"Cái gì? Cút ra!"

"Mày có muốn chết không?"

Tôi đẩy ngã tất cả những kẻ chắn trước và kéo Celine ra thành dạng kiếm. Tất cả ngạc nhiên và lùi lại trước thanh kiếm được tạo ra từ giấc mơ.

"Có vẻ như các người chưa biết tình thế mình đang lâm vào đúng không"

"H-Hả?"

"Ngay cả khi các người có thể vác xác của mình lên đây thì cũng sẽ chẳng sống được thêm bao lâu đâu. Nên là chết mẹ dưới đó đi lũ sâu bọ"

"Mày nói vậy có hơi quá không, dù sao tụi nó cũng là con người mà"-Minh lên tiếng phản hồi .

"Tất nhiên là không rồi, nếu mà lượng người tham gia nhiệm vụ tiếp theo ít đi một cách bất ngờ thì nhiệm vụ đó sẽ rất dễ. Với lại việc giữ chúng sống chẳng khác gì nuôi ông tay áo cả"

"Dù vậy thì..."

"Thì sao? Nếu giờ tao cứu tụi nó thì có điều gì chắc chắn là mai mốt nó sẽ đéo giết tao không hả?"

"Mày..."

Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lên khuôn mặt của tất cả. Không còn phòng nữa, giờ không còn vùng an toàn nữa và họ phải đối mặt với những con quái vật của Cái Răng.

"Tụi tao làm gì giờ?"

"Còn làm gì nữa, Cố gắng mà chiến đấu cho tới hơi thở cuối cùng đi"

"Đừng có sủa những thứ điên rồ! Tất cả là vì mày! Nếu mày không phá vỡ phòng của chúng tao!"

"Câm mồm.!"-Tôi gào lên.

Tôi sử Celine để chém cái cầu thanh lên tầng mà tụi tôi đang đứng.

Kwarurung!

"Uwaaaaack!"

Trung tâm của cầu thang rơi xuống kèm theo tiếng động lớn,trên đó vẫn còn người. Điều này tuy tàn nhẫn nhưng lại là thứ tôi cần làm.

"Nhanh kiếm một cầu thang khác! Nhanh lên!"

Chà, tôi không nghĩ điều đó sẽ xảy ra.

Hùng đã chạy trước. Tôi phá vỡ cầu thang nơi chúng tôi đã đi lên và nó cũng là chiếc cầu thang duy nhất tồn tại. Sau đó, âm thanh tranh luận và tiếng thứ gì đó đổ vỡ phát ra ở phía bên kia.

"Chết tiệt! Waaah!"

Có thể nghe thấy tiếng khóc của những người mắc kẹt trên nền tầng 3. Hồng Anh tiếp cận tôi và hỏi.

"Hưng. Đây không phải là những gì anh đã nói với tôi. Nếu anh để nó như thế này..."

"Tôi biết"

Tôi nhìn vào tầng dưới nơi đang trở thành một mớ hỗn loạn. Nếu tôi để mọi việc tiếp tục như thế này, tất cả bọn họ sẽ chết. Cho dù đó là do những con quái vật hay việc sử dụng cơ thể của nhau làm bước đệm để lên tầng trên.

Đây... Đây không phải mục đích ban đầu mà tôi hướng tới.

[Hiện có thể thay đổi lúc này liệu bạn có muốn thay đổi]

[Thực tại đã thay đổi]

[Chi phí của lần chỉnh sửa là: 1000 sao]

[Ảo mộng của bạn đang tạm thời trở thành hiện thực]

[Kỹ năng 'Kẻ thao túng' hiện giờ đang tạm thời thuộc quyền sỡ hữu của bạn]

[Do cấp độ nhận thức thực tại còn thấp nên thời gian sử dụng sẽ giảm đi đáng kể]

[Thời gian kích hoạt: 5 phút.]

['Kẻ thao túng' Lv.1 đã được kích hoạt]

Ngay lập tức, lưỡi tôi như thể đang tự sống. Hoá ra đây là cảm giác của những kẻ thao túng tâm lí . Bên dưới cầu thang, giữa mớ hỗn độn, tôi có thể thấy một người đàn ông trung niên.

"Này Phát. Ông định ở đó bao lâu?"

Phát lườm tôi.

"Thằng chó ..!"

"Ông không cố để sống sót sao? Nếu ông hành động, mọi người khác sẽ có cơ hội sống."

Sức mạnh của 'Kẻ thao túng' thấm vào tai của tất cả những người sợ hãi.

"Phát!"

"P-Phát!, làm ơn cứu chúng tôi!"

Khuôn mặt của Gia Phát méo mó. Cảm giác thật tuyệt vời. Vậy ra đây là những gì những kẻ hay thao túng cảm nhận được.

"Nhiệm vụ thứ ba không khó như anh nghĩ. Một khi mọi người từ bỏ phòng và tham gia phòng thủ, có đủ lực lượng để xử lý lũ quái vật."

Những lời tôi nói một nửa là sự thật. Nếu Cái Răng ​​đã đoàn kết trước khi tôi đến đây, sẽ có ít nạn nhân hơn. Rốt cuộc, cạm bẫy lớn nhất của kịch bản này là vùng xanh.

"Nếu ông chịu chiến đấu với mọi người, ông có thể sống sót."

Những người chiến đấu cùng nhau sẽ sống sót, những ai bỏ chạy sẽ chết.

[Nhà hỗ trợ đằng sau Phạm Hồng Anh đồng ý với sự khôn ngoan của bạn.]

[Tinh tú 'Chiến Thần Biển Cả' gật đầu.]

"Bây giờ không còn phòng để các người chạy trốn. Hãy quên đi việc mọi người là địa chủ hay người thuê nhà, hãy chiến đấu. Hoặc tất cả sẽ chết."

Tình hình càng cấp bách thì hiệu ứng của 'Kẻ thao túng sẽ càng tăng.

"Chết tiệt, thằng khốn này...!"

"Phát! Làm ơn giúp chúng tôi!"

Các thành viên Liên minh đã tập trung xung quanh Gia Phát. Nếu anh ta chạy trốn một mình, Liên minh Nhà đất sẽ sụp đổ. Cuối cùng, Phát đưa ra quyết định.

"Khốn kiếp !Mọi người tập trung ở đây!"

Mọi người ở tầng dưới bắt đầu tập trung quanh Phát.

"Ta cần thời gian để cài đặt Khu vực vũ trang mới. Lũ người các ngươi hãy giữ chân chúng!"

Chìa khóa là Khu vực vũ trang của Phát Tuy nhiên, điểm yếu của Khu vực vũ trang là phải mất thời gian để cài đặt mỗi khi nó rời vị trí.

Máu vương vãi khắp nơi và tiếng người la hét khi tay chân họ bị xé toạc.

"Aaaagh!"

Đúng như dự đoán, những người đầu tiên từ bỏ đội hình là những người thuê nhà, không phải thành viên Liên minh.

"Minh!."

"Ừ để đó tao làm cho."

Tôi không cần phải giải thích, Minh đã hiểu những gì nó cần phải làm.

'Sợi chỉ ràng buộc' của nó kéo dài ra và bắt đầu giải cứu những người không thể chiến đấu nữa. Trong mọi trường hợp, nhiệm vụ của họ là kéo dài thời gian để Phát triển khai Khu vực vũ trang.

"U-Uhh-cảm ơn cậu."

Những người thuê nhà đã thoát khỏi mối đe dọa và được kéo lên lầu.

Những người thuê nhà được giải cứu đang run rẩy trong khi nắm chặt lấy vết thương của họ. Trong khi đó, một số người có vũ khí cẩn thận nhìn tôi. Tôi mỉm cười với họ và nói.

"Oh, Chúng mày muốn tiền thưởng phải không?"

[Thời hạn cho Kịch bản tiền thưởng đã hết hạn.]

[Tiền thưởng treo tên Nguyễn Khánh Hưng đã bị phá bỏ.]

"Xin lỗi, đã quá muộn."

"Tôi xin lỗi."

Những người thuê nhà có vẻ xấu hổ khi cất đi vũ khí của mình. Tôi nghe thấy giọng nói của Phát gầm lên từ phía dưới.

"Cút ra!"

[Nhân vật 'Lưu Hoàng Gia Phát' đã sử dụng 'Đất tư nhân' Lv. 3!]

[Nhân vật 'Lưu Hoàng Gia Phát' đã kích hoạt 'Vũ Trang hóa địa chất Lv. 4!]

Có một âm thanh cơ học vang lên khi năm tháp pháo nổi lên từ mặt đất. Những viên đạn ma thuật màu đỏ ngưng tụ trong khoảng thời gian ngắn và bắt đầu khai hỏa.

Dududududu!

Kwang! Kwaang! Kwaang!

Những con chuột đất gào thét khi bị trúng đạn ma thuật trong khi lũ groll bắt đầu chùn bước. Cả nhóm người kêu khóc.

"Đúng như mong đợi về Phát!"

"Wahhhh!"

Đó thực sự là Phát Trong một kịch bản thể loại phòng thủ, không có hóa thân nào vượt qua hiệu quả chiến đấu của người chơi sở hữu kĩ năng như hắn.

Thập quỷ không phải hư danh.

"Lũ cặn bã chúng mày còn không mau biến đi!''

Phát kích động khai hoả mọi hướng. Hùng nói với sự ngưỡng mộ.

"Đó là một kỹ năng rất mạnh. Có ổn không khi anh ta tiêu thụ lượng mana quá lớn?"

"Đó là một kĩ năng mạnh vì vậy mọi chuyện sẽ ổn trong một lúc."

"Chúng ta có nên giúp không?"

"Một mình Phát là đủ. Nếu chúng ta làm gì thì anh ta sẽ phân tâm và ngừng bắn."

Nhà tài trợ 'Bậc thầy Trấn Thành' đằng sau Phát hoàn toàn phù hợp với loại kịch bản này. Chừng nào anh ta còn tài trợ cho Phát, ông ta sẽ không chết ở đây. Miễn là sự tài trợ được tiếp tục.

Tôi nằm xuống và duỗi chân ra.

"Chúng ta sẽ ăn bám một lúc."

"Đã tới lúc chill rồi à?"

Hùng ngồi xuống với tôi và các thành viên trong nhóm bắt đầu thư giãn từng người một. Nguyệt hỏi.

"Cảm ơn anh. Tôi đã không ngủ đủ giấc. Bây giờ tôi có thể ngủ không?"

"Tự nhiên đi."

10 phút sau, Nguyệt nằm trên mặt đất và ngáy. Dù tôi đã đồng ý nhưng tôi thực sự không biết làm thế nào cô ấy có thể ngủ dễ dàng trong hoàn cảnh này như vậy.

"A-Không phải cả đám vượt qua quá dễ sao?"

Minh có vẻ quan tâm. Thật vậy, điều này có thể sẽ gây nhầm lẫn. Cho đến nay không có một "màn chơi" nào như thế này. Trên thực tế, tất cả những gì chúng tôi đã làm là sống sót trước bờ vực khủng hoảng.

"Hãy nghĩ về nó như những kẻ chọn đúng phe."

"Vậy còn những kẻ kia"

"tụi nó đã chọn sai phe."

Hình phạt dường như bị mất đi một nữa. Tất cả là do Phát sử lí hết mớ nhiệm vụ đó.

Dududududu!

"Uwaaaaah!"

Oong ta đáng lẽ nên ứng xử tốt hơn.

"Địt mẹ chúng mày! Lũ Lồn bơi hết vào đây!"

Giữa đám quái vật bất tận, tiếng hét của Phát vang vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro