Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Tinh tú 'Ngọa Long Tiên Sinh' tò mò về trò lừa đảo của bạn.]

[Tinh Tú 'Hoàng Vương' mong chờ màn ảo thuật của bạn]


[Các Tinh tú đã tài trợ cho bạn 200 Sao.]


Người chiến thắng của kéo búa bao đã được quyết định ngay lập tức. Khuôn mặt của lão Hà hơi đỏ ửng trong khi Nguyệt thì hài lòng. Hồng Anh ngồi phịch xuống đất với vẻ mặt suy sụp.


"...Chuyện này thật vớ vẩn!"


Thật đáng tiếc. Lòng tự trọng của tôi không cho tôi ăn trộm vật phẩm từ một người già


"Nhóc không cần phải đưa nó cho ta đâu"


"Ông cứ lấy đi. Con cũng chả cần đâu"


Ông lão này dễ mến thật chứ. Tôi vỗ vai lão Hà.


Ngoài ra, Nguyệt cũng đã giành được hai ống tinh chất tăng cường thể chất. Nguyệt nhận chúng với một nụ cười.


"Cảm ơn anh. Tôi vẫn luôn gặp khó khăn với thể chất của mình."


Chỉ có Hồng Anh là người không có được ống.


"Làm thế nào anh có thể đánh bại tôi 18 trên 20 lần? Ông anh ăn gian à?"


"Cậu nên biết tôi là thằng chưa bao giờ thua bất cứ trò chơi gì."


"Ông anh thật sự định chơi tôi như vậy sao. Thậm chí còn không thể cho tôi một bình à?"


"Thôi nhóc im đi. Nhóc quên là sư phụ nhóc là khứa mạnh nhất Cần Thơ à?"


Tôi phớt lờ những lời than vãn của Hồng Anh và đóng gói các ống. Nguyệt vỗ vai Hồng Anh cằn nhằn trong khi nhìn chằm chằm vào thanh kiếm sáng ngời của cô.


"nhóc à thế giới thì phải công bằng."


* * *


Rệt. Có tiếng cánh Cổng mở ra.


Vật Phẩm thì lấy được khá nhiều. Ví dụ: các ống tinh chất tăng chỉ số và các vật phẩm hiện vẫn đang trong tay tôi.


[Tinh chất Ác Mộng]


Ống tinh chất vàng là lý do thứ hai để chọn bộ truyện này. Đó là vật phẩm có lẽ sẽ giúp tôi thức tỉnh được cái phần ác mộng kia... chắc vậy.Ngoài ra thì nó cũng tăng mọi chỉ số lên 10Lv. Mặc dù nghe mặc mạnh như thế nhưng nhược điểm nó là... đúng như tên gọi. Nó sẽ khiến kẻ sử dụng đi qua mọi ác mộng kinh sợ nhất của hắn ta. Chưa kể nếu tôi sử dụng nó với tinh chất cổ thần thì mọi thứ sẽ còn khó thở hơn cho tôi. Nhưng muốn còn thở mà qua được ải cuối thì cần phải sử dụng ít nhất là một trong hai cái.


Đặc biệt là nếu Tàn Long đang ở trong tình huống tồi tệ như tôi nghĩ.

Tôi thở dài một tiếng mệt mỏi trong lúc bầu trời bắt đầu sụp đổ.


[' Danh đề kết thúc' đầu tiên đã đạt được.]


[Tác Giả: H.L.Hateraft, Nguyễn Khánh Hưng, Hàn Nguyệt Uyển, Phạm Hồng Anh, Minh Hà]


[Bạn đã nhận được 500 sao dưới dạng trợ cấp.]


Tôi cảm thấy một chút chóng mặt, không gian quay trở lại mặt đất. Sau khi chúng tôi trốn thoát, tên tác giả trên cuốn sách đã thay đổi và cuốn sách cũng đã bị rách một phần. Đó là bằng chứng cho thấy chúng tôi đã chỉnh sửa một cách hoàn mỹ. Hồng Anh hỏi.


"Chúng ta có phải vượt qua một vài tầng như thế này nữa không?"


"Tàn Long đã phá hết rồi nên chắc ta sẽ làm xong nhanh thôi"


Chúng tôi đi thẳng lên tầng hai qua chiếc cầu thanh xập xệ nhìn có vẻ là sắp sụp đổ tới nơi. Từ tầng hai, không gian bị thu hẹp vì đây là thư viện đầy đủ. Nguyệt hỏi.


"Không có gì thay đổi?"


Cho dù chúng tôi chờ đợi bao lâu, khung cảnh trên tầng hai vẫn không thay đổi.Không có một cái bàn nào và cũng chả có cái bút nào cả. Nhìn gần hơn, tất cả các cuốn sách trên tầng hai đều bị xé rách. Hồng Anh nhận thấy điều gì đó.


"Hình như còn vài cuốn đằng kia kìa"


Tôi kiểm tra từng cuốn sách bị rách một.


The hunger game của Suzanne Collins sáng tác- một câu chuyện về việc sinh tồn? Quá tiếc. Nếu cái này còn nguyên vẹn thì tôi đã có thể nhận được phần thưởng 'Kẻ Sinh tồn rồi'.


'The hobbit' của J. R. R. Tolkien, thật tốt khi cái này bị rách.


"Wow, tôi muốn đọc thử cái này."


Tôi nhìn thấy cuốn mà Hồng Anh chỉ vào.


"Cậu thích các siêu anh hùng?


"Đúng."


"Vậy thì may mắn đó, nếu nó còn nguyên, cậu sẽ ghét nó sau chuyện này."


"...Tôi hiểu rồi."


Ngoài bìa của cuốn sách đã bị cào rách, một gã đàn ông mặc bộ hình dơi đen đang đứng ở trên tòa nhà cao tầng trong một khung cảnh giông bảo và đang hòa mình vào với màn đêm vô tận. Chúng tôi đi thẳng lên tầng ba.


"Ở đây cũng vậy."


Tất cả các cuốn sách cũng bị rách. Tàn Long đã quét sạch nó đúng cách. Thật may vì có rất nhiều bộ phim nguy hiểm ở trên tầng ba.


'Thế Chiến Z' của Max Brooks... tên khốn Tàn Long, làm thế nào mà hắn ta có thể chỉnh sửa được cuốn này? Đây là một cuốn mang chủ đề tận thế mà!


"Chúng ta đang đi lên nhanh hơn tôi mong đợi?"


Khác với giọng nói tươi sáng của Nguyệt, tôi rất lo lắng mỗi khi chúng tôi leo lên một tầng. Dọn dẹp Thư viện lãng khách đòi hỏi sự may mắn. Một số cuốn trên tầng không được đề cập trong 'Con đường cứu thế'. Nếu Tàn Long đã không sửa tất cả các cuốn sách...


Có tin nhắn hệ thống hiển thị khi chúng tôi vào tầng bốn.


[Bạn đã vào tầng bốn.]

Những kệ sách được dựng lên ngay lập thức mà không cho tôi bất kì khoảng khắc nào để ngắm nhìn xung quang. Nguyệt chắp hai tay lại và cầu nguyện.


"Lạy chúa đừng là truyện ma"


Tôi liếc nhìn Nguyệt, cô ấy đưa ra một cái cớ.


"Ma không thể bị giết bằng kiếm."


....Vậy đây là lý do.


[Câu truyện đã bắt đầu]

[Do nội dung của câu truyện nên bạn sẽ hóa thân thành một phần của nó]


Bối cảnh thay đổi và khi chúng tôi mở mắt ra, một cơn gió biển thổi vào mũi tàu.


"Điều này...?"


Miệng tôi cảm nhận được vị mặn của muối, đường chân trời trải dài trước mắt. Tôi bị mê hoặc bởi khung cảnh của biển. Tôi đã làm việc mỗi ngày và đã được vài năm kể từ lần cuối tôi đi du lịch nơi nào đó.


"Cuốn Này tên gì?"


Bên cạnh tôi, Nguyệt đang mặc một chiếc váy dài.


Tiếng vĩ cầm được nghe thấy từ bên trong tàu du lịch cùng âm thanh của những con người phấn khích. Quả là không khí lãng mạn của một bộ phim...


Oh, tôi biết cuốn này tên gì rồi!


Rồi giọng nói của Hồng Anh vang lên. "Oh, tăng tốc đột ngột..."


Tôi nhìn lại và thấy Nguyệt đang nôn. Hồng Anh chạy tới và vỗ lưng cô. Sau khi nôn mửa một thời gian dài, Nguyệt nói.


"Uh, tôi bị say sóng."


"Không sao đâu, cứ nôn đi."


Tôi đã tự hỏi điều này từ lúc trước. Tại sao Chiến thần Biển cả lại chọn Hồng Anh? Không hẳn, tôi đã đọc tiểu thuyết nhưng chỉ là tôi không muốn biết.


"Ê mà bà chị có nghĩ đây là cuốn mà có cái thuyền kia bị chìm không?"


"Dường như là vậy."


"Vậy thì.... Ông anh đằng kia là...?"

"Đúng rồi đấy nhóc. Ta đây chính là thuyền trưởng của con tàu máu. Tên của ta chính là Peter Blood"


Hồng Anh nhìn vào bộ âu phục của tôi như thể đang ghen tị, rồi cô ấy nhìn Nguyệt


"Vậy chị là ... arabella bishop? Uweeeek!"

"Xin lỗi... tôi vẫn còn hơi say tàu"


Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy khó chịu khi thấy cô ấy nôn mửa ngay sau khi nói điều đó. Lúc này, lão Hà xuất hiện từ phía sau tôi.


"Nhóc!"


Ông lão mặc quần áo trang trọng.Bộ quần áo này có phần quen thuộc. Dù sao, mọi người cũng đã tập trung lại.


"Không có thời gian."


Con tàu giờ đang chìm. Thật không may, giải pháp cho bộ phim này không hề xuất hiện trong 'Con đường cứu thế'


Làm thế nào chúng ta có thể chỉnh sửa thuyền trưởng máu? Liệu ta có cần phải viết lại số phận của cả một đoàn tàu


Hồng Anh là người đầu tiên bình luận.


"Dù sao thì con tàu cũng đang chìm. Chúng ta có phải chìm cùng nó không?"


"Điều đó có chút..."


Thật là bực bội. Sẽ tốt hơn nếu bộ phim này có kẻ thù rõ ràng để đánh bại.


"Tìm một tên phản  diện nào chàng trai trẻ"


Đây là ý kiến ​​của Lão Hà. Tôi không biết liệu có một nhân vật phản diện cụ thể trong bộ cuốn này không, nhưng vì không thể nghĩ ra phương án khác, tôi quyết định sẽ theo nó.


"Vậy thì hãy xử lý nhân vật phản diện."


Chúng tôi bắt đầu di chuyển. Nhân tiện, nhân vật phản diện của bộ phim này là ai? Lần cuối cùng tôi đọc thuyền trưởng máu...


Nhưng tôi không cần phải lo lắng. Nhân vật phản diện đã đến tìm chúng tôi. Một người đàn ông trong bộ đồ sạch sẽ đang nhìn chằm chằm vào đây.


"Thuyền trưởng Levasseur!"


Đợi đã, Levasseur...


"...Tôi?"


* * *


Sau một thời gian, chúng tôi đã bắt cóc một người mà chúng tôi cho rằng là nhân vật phản diện của bộ truyện. Nhưng thủ thư không trả lời. Nó không đủ nếu chỉ bắt cóc anh ta...


Tôi ngập ngừng một lúc trước khi mở miệng.


"Vậy thì..."


"Hãy giết anh ta."


Hồng Anh rút thanh kiếm ra và chĩa nó vào người đàn ông đang vật lộn với cơ thể bị trói.


"Thủ thư là một kẻ tâm thần? Vậy câu trả lời không phải là nhanh chóng giết anh ta sao?"


Tôi cũng nghĩ vậy. Không, tôi chắc chắn về điều đó.


Đó là câu trả lời cho những bộ phim khác trong 'Con đường cứu thế'. Nhưng Nguyệt nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang kinh hoàng và bất ngờ nói,


"Nhưng... trông hắn ta giống như một người thực sự."


"Huh?"


"Đây là một cuốn sách nhưng hắn ta giống như một người thực sự."


Thật đáng ngạc nhiên khi Nguyệt nói điều này khi cô ấy đã khuất phục gọn gàng những kẻ yếu vài ngày trước. Một lần nữa, Nguyệt nói một câu như thế này: 'Tôi có thể là kẻ giết người nhưng tôi không muốn trở thành một con quái vật.'

Hồng Anh hỏi, "Bà chị thật sự định nói về phẩm giá của con người vào thời điểm này à?"


"Không, không phải thế..."


"Thật tốt khi cứu người. Nhưng nếu người này không chết, chúng ta sẽ chết. Chúng ta chắc chắn đang sống nhưng anh chàng này chỉ là một nhân vật!"


Nhân vật...


Tôi cảm thấy bối rối trước những lời của Hồng Anh.


Nguyệt nhìn tôi. "Anh có nghĩ vậy không?"


"Ngay cả khi kẻ nằm đây là một người 'thực sự', anh ta vẫn là một kẻ xấu! Tại sao giết anh ta lại là xấu?"


Lời của Hồng Anh có thể đúng. Anh chàng này chắc chắn là nhân vật phản diện của bộ truyện và đã làm những điều xấu. Vì vậy, nó ổn nếu giết anh ta. Thật thú vị, đó cũng là logic mà Tàn Long thường dùng trong 'Con đường cứu thế.'


Khoảnh khắc tôi mở miệng, Hồng Anh vội vàng rút thanh kiếm ra.


"Haiz... Ý mọi người là gì? Sư phụ có thể đang chết ngay bây giờ!"


Lưỡi kiếm hạ xuống và đâm vào ngực người đàn ông. Máu tuôn ra giống thực tế vô cùng. Sau đó, một tin nhắn hệ thống xuất hiện.


[Thủ thư hài lòng với bản chỉnh sửa của câu truyện]


[Phần đuôi tàu sẽ dẫn đến tầng tiếp theo.]


"Hãy nhìn xem, tôi đã làm đúng. Phải không?"


Hồng Anh hét lên đắc thắng.


Câu trả lời rõ ràng không sai. Thủ thư thừa nhận điều này và các tinh tú sẽ chi tiền cho hành động của chúng tôi. Chúng tôi sẽ tiếp tục tồn tại với những đồng tiền đó.


Chính cách sống đó đã phá hủy thế giới này.


[Đã đạt được 'Danh đề kết thúc' thứ hai.]


[Tác giả: Nguyễn Khánh Hưng, Hàn Nguyệt Uyển, Minh Hà, Phạm Hồng Anh]


[Bạn đã nhận được 500 sao dưới dạng bồi dưỡng.]


Chúng tôi không thể nhận được vật phẩm thưởng từ con tàu. Vì vậy, chúng tôi đi thẳng lên tầng tiếp theo và làm theo hướng dẫn của thông báo hệ thống.


[Bạn đã vào tầng năm, phòng phần thưởng.]

Sau khi leo lên cái thang cũ kĩ ấy phòng thưởng cuối cùng đã xuất hiện.


"Phòng thưởng? Đó có phải là một bộ phim đáng sợ?"


"Đây là một phòng triển lãm. Đó là một nơi họ phô bày các tạo tác trong các cau truyện."


Tôi đã biết trước điều này nhưng một lần nữa, tôi hành xử như mình không biết gì.


Các tạo vật khác nhau xuất hiện trong ống thủy tinh, thiết bị và trang phục được sử dụng bởi các nhân vật chính của nhiều cuốn sách khác nhau.


Điều buồn cười là nó không còn là hàng lưu nhiệm thông thường nữa.


Nguyệt đến gần một ống thủy tinh và hét lên.


"Ôi chúa ơi, nhìn này!"


[MURAMASA - Bản sao] Một loại kiếm.


Đôi mắt của Nguyệt lấp lánh khi cô ấy nhìn vào ống thủy tinh, tôi gật đầu.


"Cuối cùng cô đã có được một thanh kiếm thích hợp rồi Nguyệt"


"Whoa.."


Thoạt nhìn nó thực sự là một thanh kiếm tuyệt vời. Con dao làm từ sừng của groll không thể so sánh được và nó cũng không hề kém cạnh nếu so với lưỡi kiếm của Hồng Anh.


Nguyệt vung thanh kiếm trong tay.

"Điều này không tuyệt sao? Ánh sáng và cách nó di chuyển đều phù hợp!"


Tôi chưa bao giờ thấy Nguyệt như thế này.


[Nhân vật "Hàn Nguyệt Uyển" vô cùng biết ơn bạn.]


Không có gì.


Mục đích chính của việc nhắm mục tiêu vào thư viện là 'phần bù' của tầng năm. Thư viện lãng khách là một nơi tốt để trang trải các vật phẩm giai đoạn đầu. Nguyệt sẽ trở nên mạnh mẽ hơn với vũ khí này.


[Các phần thưởng được giới hạn hai thứ mỗi người.]


Đó không phải là một 'Thánh tích tinh tú' chính hiệu mà là một vật chống đỡ cho bộ truyện, nhưng phiên bản sao chép vẫn có đặc điểm của vật phẩm gốc. Các mặt hàng hạng A gần như là hack trong giai đoạn đầu.


Nhân tiện, Tàn Long đã đi qua đây. Hai vật phẩm đã biến mất.


"Chọn các mặt hàng của bạn. Mỗi người chỉ có thể có được hai thứ vì vậy hãy chọn cẩn thận."


Tôi bảo Nguyệt chọn một món đồ mà Minh có thể sử dụng trong khi tôi tìm thấy một món đồ cho Hùng. Thứ này rất tiện lợi.


[Khiên của Hercules- Bản sao] Một loại khiên.


Tốt ...Đó là vật phẩm có thể sánh ngang với 'Khiên sắt cổ'. Tôi nghĩ về việc đôi mắt của Hùng sẽ tỏa sáng với lòng trung thành và cảm thấy ấm áp.


Hồng Anh, người tự nhận là fan hâm mộ của các siêu anh hùng và các vị vua thời cổ đại đã cố gắng kéo một món đồ từ góc.


"Ah, tại sao tôi không thể nhấc được thứ này?"


Tôi đến gần hơn. Đây chính là nó.


[Excalibur - Bản sao] Một vũ khí loại kiếm.


Thanh gươm của vua arthur. Nó sẽ là một món đồ khổng lồ nếu là một Thánh tích tinh tú chính hãng, chất lượng của bản gốc tuyệt vời đến mức hiệu suất của bản sao cũng rất đáng kể.


Tôi nhìn Hồng Anh rên rỉ khi cậu ta ấy nắm lấy cây kiếm và cố làm nó di chuyển.


"Đây không phải là một vật phẩm mà chỉ có người đặc biệt mới có thể sử dụng sao?"


"Chết tiệt, tôi không đặc biệt?"


Lúc này, lão Hà đã đến phía sau cô và nhìn vào Excalibur


"Này lão già! Cái này là của tôi..."


Excalibur được nâng lên nhẹ bẫng bởi bàn tay của lão Hà. Ông ta vung cây kiếm xung quanh trước khi nhìn tôi.


"Nhóc, lão già này dùng nó được đúng không?"


"Dạ nếu dùng dược thì ông tốt nhất nên dùng"


Hồng Anh một lần nữa sững sờ.


"Chỉ có tôi là không hạnh phúc... chỉ mình tôi..."


Tôi bỏ qua cô ấy và tìm kiếm các vật phẩm còn lại. Hãy xem còn những gì.


['Áo chống đạn'-Bản sao] Một loại quần áo bảo hộ.


Tôi không biết điều gì sẽ xảy ra trong tương lai nhưng sẽ rất tốt nếu bổ sung cho mặt phòng thủ của tôi. Khi tôi mặc bộ đồ, nó quấn quanh tay và chân tôi.


[Tổn thương từ các cuộc tấn công bên ngoài giảm 10%.]


[Khả năng phát hiện kẻ thù được cải thiện.]


[Bạn có thể di chuyển nhanh nhẹn hơn trước.]


Có một chút bực bội nhưng vẫn tốt hơn là không mặc. Đặc biệt khi nghĩ tới cuộc chiến chờ đợi ở phía cuối.


Bây giờ việc chuẩn bị đã hoàn tất.


Vì không có thay đổi đáng kể nào trong ngục tối, rõ ràng là Tàn Long còn sống. Nếu chúng tôi di chuyển nhanh chóng qua tầng sáu, chúng tôi có thể gặp nhau ở tầng thứ bảy. Trong trường hợp xấu nhất, nếu anh ta đã chiến đấu với thủ thư ở tầng tám thì ít nhất anh ta vẫn còn sống.


Bây giờ, hãy đi và lấy lại con rồng chết tiệt này nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro