Chương 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi thấy 'Ác mộng' mỉm cười, tôi bay thẳng tới chỗ của cây cờ và chạm vào nó. Tôi cảm nhận được sự rung động kỳ lạ từ cây cờ, nhưng không lâu sau, một thông báo hiện ra thông báo rằng kĩ năng của tôi đã được kích hoạt.

['Hiện thực hóa giấc mơ' đã được kích hoạt.]

[Bạn đã hiệu triệu giấc mơ của 'Kẻ nhanh nhất từng tồn tại.]

[Giấc mơ sẽ tồn tại trong vòng năm giây.]

Tôi cảm thấy mình đang bị hút vào một không gian khác, nơi mà giấc mơ của 'Kẻ nhanh nhất từng tồn tại'. Mọi thứ xung quanh tôi trở nên cực kì chậm dường như thời gian đã dừng lại trong khoảng khắc đó.

Tôi tiếp tục chạy tới chỗ cây cờ và dung hợp nó với cờ của mình qua đó biến nó thành màu đen

['Giấc mơ' đã kết thúc]

Mọi thứ bắt đầu chuyển động lại với quỹ đạo ban đầu của nó.

[Bạn đã hoàn thành 'Vương lộ'.]

[Vui lòng chọn một trong cách vương vị sau. Nếu không bạn sẽ được biết đên là 'Vô danh vương'.]

Hàng loạt lựa chọn đập vào mắt tôi... Nhưng tôi biết mình phải chọn thứ gì vào lúc này.

Tôi bắt đầu lướt xuống cho tới khi tôi thấy nó.

[Vạn độc Vương]

[Nến Vương]

[Thần Vương]

[...]

"Tôi chọn 'Nến Vương'." Tôi thì thầm.

[Bây giờ cả thế giới sẽ biết biệt danh của bạn là 'Nến Vương'.]

[Nhiều tinh tú thắc mắc tại sao bạn lại chọn làm 'Nến Vương'.]

Tôi tắt ngay bảng thông báo giải thích về sức mạnh của danh hiệu 'Nến Vương'.

"Ái chà... Cờ của ngươi thành màu đen rồi nhỉ?" 'Ác mộng' khiêu kích tôi.

"Hades ta tới đây để hoàn thành giao kèo của ngươi với Phanes."

Thời gian lại một lần nữa đóng băng trước mắt tôi.

Tôi bỗng thấy lạnh sống lưng khi nhận ra mình đã được dịch chuyển tới địa phủ.

"Chà... lâu rồi ta mới có khách. Thế làm sao một nhân loại như ngươi biết về giao kèo của ta với Phanes?" Hắn ta tra hỏi tôi một cách uy nghiêm

Một áp lực khủng khiếp đè lên người tôi khi giọng của hắn ta cất lên.

Tôi nhìn vào mắt hắn ta... Đôi mắt đó như thể có hàng tỷ linh hồn bị giam cầm trong đó vậy

"Sao ta phải nói...!" Tôi nói với hắn đầy thách thức.

Hắn ta ném cho tôi một ánh nhìn sắc lẻm như thể muốn chặt đầu tôi ngay tại đây. Nhưng tôi biết hắn ta sẽ không bao giờ có thể làm điều đó bởi vì nếu hắn giết tôi lúc này thì sẽ vi phạm điều khoản của 'Light Stream'.

"Nhân loại nhỏ bé... Ngươi giám thách thức ta sao?" Hắn ta tức giận trước những lời tôi nói.

Cảm giác nặng nề bắt đầu hiện diện trên người tôi khi hắn ta trở nên tức giận.

['Bức tường thực tại' đang làm việc hết công suất]

Hắn thở dài rồi nói.

"Xem ra Phanes đã đúng, con người đúng là chủng tộc đầy kiêu ngạo nhưng lại rất tiềm năng." Hắn nói một cách đầy trầm ngâm.

Một bản thông báo hiện ra trước mắt tôi.

[Bạn đã kích hoạt giao kèo của 'Thần chết']

"Ta hi vọng lần tiếp theo chúng ta gặp mặt, ngươi sẽ có thấy được chân dạng của ta." Hắn nói đầy tiếc nối

"À quên cho ta hỏi luôn. Ai là 'Tử Vương' thế?" Tôi hỏi hắn với hi vọng rằng mình sẽ nhận được câu trả lời từ 'Thần Chết'.

Hắn mở ra một cuốn sách và kiểm tra nó.

"Tử vương à..." Hắn lật trang sách một cách từ từ cho tới khi dừng lại.

Nếu tôi không lầm thì 'Tử Vương' chính là...

"Tàn Long... 'Tử vương' hay nói chính ra là kẻ có được một phần sức mạnh của ta là người mang tên Tàn Long" Hắn trả lời một cách điểm tĩnh.

Mặc dù đã biết trước ai là 'Tử Vương' nhưng tôi vẫn nên kiểm tra lại bởi theo như 'Kẻ đó' đã nói. Thực tại đã bị thay đổi rồi.

"Thế là xong rồi. Tạm biệt kẻ thừa kế sức mạnh của Phanes." Hắn chào tạm biệt tôi.

Nói rồi tôi lại bị dịch chuyển về chỗ tôi đang đứng lúc trước.

Tôi đứng đó ngơ ra một hồi trước khi 'Ác mộng' lên tiếng.

"Ngươi lơ ta à...?" Hắn ta bật nhảy rôi đứng đối diện với mặt của tôi.

Tôi bàng hoàng nhận ra mình đã quay lại nhân giới.

[ Tinh tú 'Hoàng Vương' cười trừ trước hành động bốc đồng của 'Kẻ cai trị cái chết']

[Tất cả các tinh tú thắc mắc với lí do tại sao 'Hoàng Vương' lại cười như thế.]

Xem ra vẫn có kẻ biết việc gì vừa xảy ra nhỉ?

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn của danh hiệu 'Nến Vương'.]

[Danh hiệu 'Nến vương' đã tiến hóa thành 'Sinh Vương'.]

[Tất cả các tinh tú bất ngờ trước thứ đang diễn ra trước mắt của mình.]

[Bạn đã đạt được danh hiệu 'Bí ẩn đằng sau lựa chọn' và 'Bức phá' nhờ vào việc tiến hóa 'Nến vương'.]

[Vận mênh của bạn giờ đã được liên kết với 'Tử Vương'.]

Không ngờ lại mọi thứ lại tiến triển theo cách này, nhưng tôi kệ đi phóng lao thì phải theo lao thôi.

Tôi tập trung quay trở lại trận chiến của ôi và 'Ác Mộng'.

Xem ra tới lúc dùng thứ mà 'Kẻ đó' đưa cho tôi rồi.

"Cauchemar!" Tôi gào lên

Một con dao găm đen huyền xuất hiện trên tay tôi và hình xăm cũng biến mất. Lưỡi dao của nó như chứa đựng hàng tỷ ánh sao lấp lánh trong nó.

"Làm sao mà ngươi..." Hắn ta bất ngờ trước sự hiện diện của thứ đó.

Đáng lẽ kẻ đó nên nói kĩ cho mình về cách dùng nó...

Một thông báo màu tím với các con chữ màu trắng đập thẳng vào mắt tôi.

[Là ta đây. Ta đang hiện thử nghiệm hệ thống tin nhắn ấy mà... Với lại muốn dùng 'Cauchemar' một cách hiệu quả thì đâm nó vào đầu ngươi ấy. Thế thôi.]

Đâm thẳng vào đầu à... Hắn đã giúp tôi đi xa tới thế rồi thì cũng nên đặt cược vào hắn thôi.

Tôi đâm thẳng con dao găm vào đầu mình...

[Bạn đã bị 'Ác Mộng' Xâm chiếm 25%]

[Do 'Ác Mộng' xâm chiếm không đáng kể nên bạn vẫn sẽ giữ lại được nhân tính]

[Tất cả mọi chỉ số tăng thêm 25%]

"Hưng!" Nguyệt hét lên.

"ahh. Ồn ào quá đây" Tôi thở dài sau khi đâm nó vào đầu.

Cảm giác lạ thật... Tôi vẫn là chính tôi nhưng cảm giác nó cứ khác khác.

"Ngươi...Ngươi..." Giọng của 'Ác Mộng' trở nên rung rẩy sao khi thấy tôi làm điều đó.

"Ồ ngươi bất ngờ à?" Tôi chợn mắt với hắn ta.

Hắn ta nhanh chóng nhảy ngược lại so với phía của tôi.

Chớp thời cơ tôi phóng tới chỗ của hắn trong khi hắn đang lấy đà cho bước thứ hai. Và dùng tay của mình nắm lấy cổ áo của hắn ta.

"Tránh xa ta ra!" Hắn ta hốt hoảng hét lên.

"Giờ ai là con mồi nào?" Tôi thì thầm với hắn.

"Celine!" Tôi ra lệnh

[Giấc mộng vĩnh hằng đã được kích hoạt]

"Bộc Phát Ảo Mộng!" Tôi thì thầm với Celine.

Nói thật thì đây là lần đầu tiên tôi nghĩ về tiềm năng mà 'Celine' có nhưng tôi vẫn chưa biết cách tận dụng nó hoàn toàn.

Có lẽ mọi thứ nên bắt đầu với những thứ đơn giản trước.

"Cái quái..." Hắn ta quảng hốt khi nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề.

Một vụ nổ đầy màu sắc xảy ra trước mắt tôi. Âm thanh vang vọng, đám khói bốc lên nghi ngút, tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp giữa chiến trận của 'Giấc mơ' và'Ác mộng'. Những tia lửa rực rỡ như những bông hoa lửa nở rộ, tô điểm cho không gian xung quanh trở nên sống động và huyền bí trong khi tôi vẫn đang nắm lấy cổ áo của hắn ta. Màu sắc rực rỡ của ngọn lửa và khói đen hòa quyện tạo nên một cảm giác huyền bí, đầy kích thích. Cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong không gian, cả tôi và 'Ác Mộng' đều bị vẻ đẹp của nó cuốn hút.

Tất cả những điều này đều ngợi nhớ cho tôi về kí ức lúc nhỏ của mình. Lúc đó tôi thường rất thích lấy hộp màu của cha ra để vẽ và tô màu. Tôi luôn mê mẩn với những gam màu rực rỡ, chúng làm cho những bức tranh của tôi trở nên sống động và sinh động hơn. Mỗi lần nhìn thấy những dải màu sặc sỡ trên giấy, tôi cảm thấy hạnh phúc và thỏa mãn. Đôi khi, tôi còn tự tưởng tượng ra những câu chuyện kỳ diệu từ những bức tranh mà mình vẽ. Màu sắc luôn là nguồn cảm hứng vô tận đối với tôi, chúng luôn tồn tại trong giấc mơ của tôi và khiến cho nó trở nên thật hơn. Tôi chưa từng nghĩ rằng mình sẽ trải nghiệm qua cảm giác đó một lần nào nữa khi lớn lên.

Nhưng giờ đây tôi đã nhận ra rằng, những cảm xúc mà tôi từng chỉ nghĩ là trẻ con, chúng chính là những yếu tố quan trọng hình thành nên bản chất và ước mơ của tôi. Chúng chính là sức mạnh của tôi...

Tôi vẫn tiếp tục nỗ lực kéo hắn lại gần, với mục tiêu là đẩy hắn xuống đất. Sức mạnh từ bản thân tôi trỗi dậy, không cho phép hắn đứng vững trước mặt. "Celine, Hỏa Kiếm," tôi gào lên, như một lời thề non hẹn biển, quyết tâm không từ bỏ cho đến khi hắn chết. Ánh mắt tôi đầy quyết liệt, không chút do dự hay sợ hãi. Tôi biết rằng trận chiến lần này tôi không thể không thắng được.

Một thanh kiếm được bao bọc bởi ngọn lửa khởi nguyên bắt đầu xuất hiện trên tay tôi. Ánh sáng lửa phản chiếu trên lưỡi kiếm, tạo nên một vẻ đẹp ma mị nhưng cũng đầy uy lực. Tôi cảm nhận được sức mạnh hủy diệt từ thanh kiếm này, và tôi không thể không cảm thấy sợ hãi trước nó. Tuy nhiên, tôi biết rằng nó chỉ là tiền đề để tôi có thể giết chết 'Ác Mộng'.

Tôi đã dùng thanh kiếm được bao phủ bởi lửa để chém ngang qua cơ thể của hắn ta. Đòn đánh mạnh mẽ đã cắt qua toàn bộ lớp áo và chém đứt da thịt của hắn. Nhưng hắn vẫn đứng đó. Từng giọt chất lỏng màu đen bắt đầu chảy ra và rơi xuống đất tạo nên một vũng chất đen kì lạ đó.

"HAHAAHA!" Hắn cười lớn rồi hai lưỡi dao gió xuất hiện và chỉ thẳng vào cổ tôi.

Tôi lùi lại vài bước và ngước nhìn hắn ta.

"Ngươi thật sự bắt ta nghiêm túc rồi." Hắn nói rồi nhìn chằm chằm vào tôi.

['Giấc mộng vĩnh hằng' đã quay về hình thái ban đầu của nó]

Những bông tuyết bắt đầu rơi xuống xung quanh hắn ta. Không gian vốn đã là một mớ hỗn độn từ vụ nỗ đầy màu sắc của tôi lúc trước bây giờ lại trở nên u ám với từng hạt tuyết đen rơi xuống đất.

Tôi sờ vào túi của mình và lấy ra một điếu 'giấc mơ và ác mọng' trong lúc sử dụng 'Celine' như cái bật lửa cho mình.

[Bạn đã sự dụng 'Điếu thuốc của giấc mơ và ác mộng' ]

Gì cũng được...

Một cây búa chạm khắc tinh sảo bởi các tia sét bắt đầu xuất hiện trong đầu tôi. Nó là một cây búa với thân cán dày và đầu búa rộng. Trên thân cán và đầu búa được trang trí với các ký hiệu và họa tiết cổ điển, tạo nên vẻ đẹp và uy nghiêm cho vũ khí này. Màu sắc chủ đạo của nó là bạc qua đó tôn thêm vẻ uy nghiêm cho món vũ khí thần thoại này.

Nói thật thì lí do duy nhất đề mà tôi đánh cược mà sử dụng mớ thuốc này là vì nó cho tôi một hình ảnh cực kì chi tiết đối với thứ ở trong đầu tôi. Nó thường sẽ là thứ mà một phàm nhân như tôi sẽ không bao giờ tưởng tượng được.

Miệng tôi mang hương thơm nồng của việt quất và thì thầm với 'Celine'. "Ngươi biết phải làm gì rồi mà".

['Giấc mộng vĩnh hằng' đã được kích hoạt]

[Do mức độ chênh lệch là quá lớn nên 'Giấc mộng vĩnh hằng' sẽ quay lại hình dáng ban đầu sau một đòn đánh]

Những bông tuyết đen bắt đầu cản trở tầm nhìn của tôi trong khi tôi có thể cảm thấy hai lưỡi đao gió vừa đâm vào bụng của mình.

['Bức tường thực tại' đã giảm bớt nỗi đau của bạn]

['Hiện thực hóa giấc mơ' đã được kích hoạt]

[Bạn đã hiệu triệu giấc mơ của 'Lôi Thần Phương Bắc']

[Vì chênh lệch quá lớn nên thời gian duy trì sẽ giảm mạnh]

[Giấc mơ sẽ tồn tai trong 5 giây]

Một luồng sấm chớp chảy dọc theo sóng lưng tôi kèm theo một áp lực khủng khiếp lên toàn cơ thể, có lẽ đống thông báo đã đúng. Tôi mà chịu hơn 5 giây là chết ngay.

[Các tinh tú đang cực kì sốc trước cảnh tượng này]

[Tinh tú 'Ngọa Long Tiên Sinh' đang mong bạn đạt được mục đích của mình]

[Tinh tú 'Tù nhân của vòng kim cô' đang cổ vũ bạn hết mình]

[Tinh tú 'Đức mẹ mân coi' đang ủng hộ sự chiến thắng của bạn]

[Toàn bộ tinh tú của phương bắc đang hi vọng bạn chiến thắng]

[4000 sao đã được tài trợ]

Tôi lao thẳng tới chỗ hắn ta đang đứng cùng với cây búa được bao phủ bởi sấm sét trên tay.

"Ciao" Hắn nói một cách nhẹ nhàng trong khi uy áp của tôi tràn đầy trong không khí.

Một con dao bay xuyên qua ngực của tôi. Máu từ đó chảy ra. Nhưng tôi vẫn tiếp tục dồn sức vào cây búa.

"Hưng!" Nguyệt và Hùng đồng loạt la lên lo lắng cho tôi.

"Chết mẹ mày đi!" Tôi gáo lên trong khi đập cây búa thẳng vào đầu hắn ta theo phương ngang.

Sét bắt đầu pha hủy hơn một nữa cơ thể của hắn. Dường như hắn không cảm thấy đau bởi trên toàn bộ cơ thể của hắn không có bắt kì động tĩnh gì hết.

['Giấc mộng vĩnh hằng' đã quay về hình dạng vốn có]

[Giấc mơ đã kết thúc]

Tất cả nguồn năng lượng lúc trước đột ngột biến mất khỏi cơ thể tôi. Tôi gục xuống đất trước cơ thể chỉ còn một nữa của 'Ác mộng'.

['Bức tường thực tại' đang hoạt động hết công suất]

Hắn vẫn đứng đó nhưng có gì khang khác. Từng ngọn gió đang nâng hắn ta lên khỏi mặt đất và di chuyển ra xa khỏi tôi.

Có lẽ hắn cũng rút lui rồi...

"Tên ta là... Ithaqua nhớ đó" Hắn ta nói gượng

Hắn nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của tôi và để lại đất là một cái mề đay màu tím...

[ Các tinh tú phương Bắc đang gào thét trước chiến thắng của bạn]

[Tinh tú 'Tù nhân của vòng kim cô' tự hào về bạn]

[Tinh tú 'Hoàng Vương' chúc mừng cho chiến thắng của bạn]

[Tinh tú 'Đức mẹ mân coi' vui mừng trước chiến thắng của bạn]

[10000 sao đã được tài trợ]

Một bảng thông báo màu tím lại xuất hiện trước mắt tôi.

[Chúc mừng]

Tôi bỏ qua tất cả các dòng tin nhắn đó mà chộp lấy tấm mề đay đó và giấu nó vào áo.

Một nụ cười bắt đầu nở rộ trên gương mặt đầy trầy xước của tôi, báo hiệu rằng mọi thứ giờ đây đã tạm thời ổn

Tôi gục xuống nền đất lạnh lẽo đó. Trong khi đồng đội của tôi chạy về phía của tôi.

Máu bắt đầu chảy ra từ khắp nơi trên người tôi. Cơ thể tôi đang bắt đầu gào thét.

Có lẽ lần này thôi... Tôi sẽ nghe cơ thể của mình...

[Tinh ấn 'Săn mồi' đã bị cưỡng chế tắt]

Cuối cùng moi thứ cũng ổn thỏa...

Tôi nằm lăn ra nền đất lạnh lẽo, cảm giác mệt mỏi và đau đớn lan tỏa khắp cơ thể. Mỗi hơi thở trở nên nặng nề và khó khăn hơn. Máu từ vết thương bắt đầu chảy lênh láng, tôi cảm thấy hơi lạnh của nó trên da thịt. Từng đợt đau nhói đâm thẳng vào tâm trí, làm tôi không thể tập trung vào bất cứ điều gì khác. Tôi cố gắng giữ cho tinh thần minh mẫn, nhưng cảm giác mệt mỏi và sự kiệt sức dần trở nên áp đảo hơn. Từng âm thanh xung quanh trở nên mờ nhạt, nhưng tiếng tim đập của tôi lại trở nên vô cùng ồn ào. Tôi cảm thấy như mình đang chìm sâu vào một cơn ác mộng không lối thoát.

"Tôi mệt lắm rồi..." Tôi cười nhạt với họ rồi bắt đầu nhắm mắt.

Họ bắt đầu hoảng hốt và chạy về phía của tôi trong khi tôi vẫn cứ nằm đó.

Đôi khi được người khác lo lắng cho cũng không quá tệ...

[Thực tại đã bị bạn thay đổi]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro