Chương 29: Sự Nghi Ngờ Đầu Tiên (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay up chap bù cho bữa 29/7, sẵn tiện đầu tháng 8 mình up cho hết cuốn 1 lun ^^

Vậy là mình và mọi người đã cùng nhau xem hết quyển 1 của Tận cùng tội ác rồi đấy! Quyển 2 hứa hẹn sẽ có nhiều bất ngờ ^^

Hope you enjoy!

______________________________________________________________

Buổi tối, Eun Jung và Hyun Jung về đến nhà là hơn tám giờ. Cảnh sát đã bố trí theo dõi ba đối tượng tình nghi, ngày mai hai người sẽ trực luân phiên. Vụ án có tính đột phá nhanh chóng hay không đều phải dựa vào tiến triển tiếp theo.

Hai ngày không về nhà, căn hộ tỏa ra không khí lạnh lẽo. Có lẽ đã vô cùng mệt mỏi nên Eun Jung cởi áo khoác rồi ngồi bất động trên sofa. Hyun Jung có chút xót xa trong lòng, không làm phiền chị. Hai ngày nay, cô có thời gian chợp mắt nên tinh thần vẫn tương đối tỉnh táo. Cô cởi áo khoác và áo len mỏng mang ra máy giặt. Khi cô quay lại phòng khách, Eun Jung vẫn ngồi yên, không biết đang suy nghĩ điều gì.

Thật ra, việc đội hình sự, dưới sự chỉ đạo của Eun Jung tìm ra đối tượng tình nghi trong vòng hai ngày đã là thu hoạch rất lớn. Hyun Jung cũng coi như được nghiệm chứng tin đồn, một khi phá án, Eun Jung làm việc như bán mạng. Chị thức hai ngày liền, khi nào đau đầu thì uống thuốc giảm đau.

Trong cuộc sống ít nhiều có tính cách 'tiểu thư' nhưng lúc làm việc, chị hoàn toàn là người nghiêm túc và chính trực. Hyun Jung đang chìm trong suy tư, Eun Jung chợt nhướng mày nhìn cô, sau đó, chị lại đưa mắt xuống áo thun đen bó sát trên người cô.

"Em định đi tắm bây giờ, hay là chị tắm trước đi?" Hyun Jung lên tiếng.

"Chúng ta cùng tắm nhé!" Eun Jung nói nhỏ.

"Chị đừng mơ..."

Eun Jung dựa vào thành ghế, mỉm cười với cô. Hyun Jung vội vã quay người đi vào phòng tắm rồi khóa trái cửa. Chính trực gì chứ? Đã mệt đến mức này rồi mà chị còn có ý đồ với cô.

Hyun Jung vừa tắm vừa lắng nghe động tĩnh ngoài phòng khách. Bên ngoài im lặng như tờ, chắc chị đã ngủ rồi. Cô nhanh chóng tắm xong, lấy khăn mặt lau đầu. Lúc này, cô mới phát hiện mình quên không mang quần áo để thay.

Vừa rồi bị Eun Jung trêu ghẹo, cô nhanh chóng chạy vào đây, hoàn toàn quên mất khoản này. Lại nhìn bộ quần áo bẩn mình vừa thay ra, cả ngày hôm nay đổ đầy mồ hôi nên cô không nghĩ đến chuyện mặc lại nó lên người.

Đắn đo một lúc, Hyun Jung chỉ còn cách đến bên cửa, mở he hé, gọi nhỏ: "Eun Jung!"

"Ơi!" Tiếng chị truyền tới.

Hyun Jung đỏ mặt, cố cất giọng bình thản: "Em quên không mang quần áo, chị lấy giúp em đi, ở bên góc phải tủ quần áo trong phòng chị đó!". Nói xong cô liền khép cửa.

Eun Jung lặng thinh. Giây tiếp theo, Hyun Jung nghe thấy tiếng bước chân đi về phía phòng ngủ. Không bao lâu sau lại có tiếng bước chân mỗi lúc một gần nhà tắm.

"Em mở cửa ra đi!" Eun Jung cất giọng trầm trầm.

Hyun Jung mở hé cánh cửa. Chị đưa quần áo, cô liền giơ tay ra lấy. Cô chợt nhanh chóng khép cửa, đồng thời cười nói: "Cảm ơn chị."

Eun Jung không đáp lời, trong đầu chị bất chợt hiện ra cảnh tượng vừa rồi. Qua khe cửa hẹp, cánh tay trắng nõn mềm mại của người phụ nữ thò ra ngoài, mang theo hơi nước ẩm ướt. Rõ ràng chỉ nhìn thấy cánh tay trần nhưng trong lòng chị cũng không tránh khỏi nhộn nhạo.

Sau khi mặc quần dài, Hyun Jung chợt có cảm giác lạ thường. Cô ngẩng đầu, phát hiện hình bóng của Eun Jung vẫn in trên cánh cửa. Chị vẫn đứng ngoài hay sao?

Tim đập thình thịch, Hyun Jung giơ tay khóa trái cửa theo phản xạ. Eun Jung liền lên tiếng: "Em cho rằng khóa cửa có tác dụng hay sao? Chị có chìa khóa đấy."

Hyun Jung hết nói nổi. Cô chưa bao giờ gặp người nào vô lại như vậy.

"Chị đứng ngoài cửa làm gì?"

Eun Jung yên lặng một lúc mới trả lời: "Hyun Jung, về chuyện đánh cược, chị chịu thua có được không?" Giọng chị toát ra vẻ dịu dàng chưa từng thấy.

Hyun Jung ngạc nhiên: "Tại sao?"

Đề nghị này không giống phong cách của chị, không hiểu chị định bày trò gì?

Eun Jung lập tức trả lời: "Vì chị muốn có kết quả ngay bây giờ."

Hyun Jung ngẩn người. Một luồng khí nóng bao trùm gương mặt rồi nhanh chóng lan tỏa khắp toàn thân cô trong giây lát. Chị nói... Chị muốn cùng em nằm mơ... Anh muốn có kết quả ngay bây giờ...

Thổ lộ của chị giống như sóng nước dập dềnh trong trái tim cô. Im lặng vài giây, Hyun Jung mở cửa, đi thẳng ra ngoài.

"Chị đừng có nằm mơ". Lúc đi ngang qua Eun Jung, cô thốt ra câu này. Giây tiếp theo, cô bị chị kéo vào lòng, ôm chặt đến mức không thể động đậy.

"Chị cứ mơ đấy!" Eun Jung cúi đầu nhìn cô.

Hyun Jung hơi căng thẳng, nhưng câu nói của chị khiến cô buồn cười. Bắt gặp vết bùn đất dính trên áo sơ mi của chị, cô như tìm được 'viện binh' trong giây lát, lập tức đẩy người chị: "Chị mau đi tắm đi, hôi chết đi được ấy."

Câu này quả nhiên có tác dụng, Eun Jung nhìn người mình, rồi lại liếc Hyun Jung một cái, bóp nhẹ thắt lưng cô rồi mới chịu rời đi.

"Đợi chị nhé!" Chị quay người đi vào nhà tắm

Hyun Jung đỏ mặt, tim đập nhanh hơn bình thường. Cô đi lại một vòng, quyết định sang thư phòng mở máy tính.

Lúc từ nhà tắm đi ra ngoài, Eun Jung thấy Hyun Jung đang trong thư phòng, thần sắc rất tập trung. Ngọn lửa trong thân thể đã bị dập tắt không ít, nhưng khao khát trong nội tâm vẫn tràn đầy. Chị lặng lẽ đi ra sau lưng cô, chống hai tay xuống bàn: "Em đang làm gì vậy?"

Người chị có mùi sữa tắm thoang thoảng, Dù cách lớp áo mỏng, Hyun Jung cũng có thể cảm nhận được hơi ấm tỏa ra từ người chị. Mọi tế bào trên thân thể cô trở nên vô cùng nhạy cảm, cổ cũng cứng đờ.

"Em đã nói sẽ mua thiên ma rồi còn gì?" Cô tạm thời không nhắc đến óc lợn.

Eun Jung chẳng nói chẳng rằng, cúi đầu hôn một đường từ mái tóc xuống cổ Hyun Jung. Đây là nụ hôn vô cùng dịu dàng, Hyun Jung không biết mình rời tay khỏi con chuột từ bao giờ, máy tính cũng bị đẩy sang một bên. Cô chỉ cảm giác môi lưỡi mềm mại của chị di chuyển xuống dưới, cúc áo ngủ bị chị cởi ra, bàn tay ấm nóng khám phá cơ thể cô. Cô tựa vào thành ghế, toàn thân như không còn thuộc về mình.

Một lúc sau, Eun Jung bế Hyun Jung về phòng ngủ. Chị đặt cô dưới giường rồi đè người xuống. Quần áo vẫn còn nguyên trên người, chị chỉ tập trung ôm ấp, vuốt ve, hôn lên từng tấc da thịt của Hyun Jung. Một tâm tình và khao khát bị đè nén đã lâu dường như được đốt cháy. Hai người có cảm giác quyến luyến thân thể đối phương một cách mãnh liệt chưa từng thấy.

"Chẳng phải chị rất mệt hay sao?" Hyun Jung hỏi nhỏ.

"Ừ..." Eun Jung đúng là vô cùng mệt mỏi, "Cho chị hôn một lát. Khi nào tỉnh dậy rồi làm được không em?"

Hyun Jung không trả lời, hàng mi rung rung. Chị lại cúi đầu hôn cô. Trong lúc hai người ý loạn tình mê, di động của cô bất ngờ đổ chuông, Eun Jung liền buông người cô, thở dài một hơi, nằm thẳng bên cạnh. Hyun Jung vội vàng giơ tay lấy điện thoại, là Kim Jung Woo gọi tới.

Hyun Jung bình ổn hơi thở xong mới ngồi dậy bắt máy: "Chào sư huynh!"

Giọng Kim Jung Woo vẫn ôn hòa như thường lệ: "Sư muội, em đã học qua về trắc nghiệm nói dối chưa?"

"Chưa ạ." Hyun Jung đáp.

"Tốt quá, tôi có thể cho em cùng làm. Tôi đã thiết kế ra một cuộc trắc nghiệm nói dối, gửi vào hộp thư của em đấy. Nếu em đang ngồi trước máy tính thì xem luôn đi!"

"Vâng ạ!" Hyun Jung quay sang Eun Jung, chị nhìn cô chăm chú. Khi hai người chạm mắt nhau, khóe mắt chị ẩn hiện ý cười.

Nụ cười của chị khiến tim Hyun Jung đập loạn nhịp. Cô liền đứng dậy đi sang thư phòng, cầm laptop qua phòng ngủ rồi mở hộp thư.

Kim Jung Woo kiên nhẫn chờ đợi, một lúc sau mới hỏi: "Em nhận được chưa?"

"Rồi ạ." Hyun Jung đáp.

"Em xem rồi trả lời tôi ngay tối nay được không? Tôi nghĩ cuộc trắc nghiệm này có thể tiến hành với ba đối tượng tình nghi."

Vừa đọc, Hyun Jung lập tức bị thu hút: "Vâng ạ, cảm ơn anh."

Vừa gác máy, cô liền nghe thấy tiếng Eun Jung ở sau lưng: "Tiểu sư muội?"

Khóe miệng Hyun Jung cong cong: "Thế thì sao? Không được à?" Cô vừa di chuyển con chuột vừa nói: "Chị thích gọi em là gì? Hyun Jung? Jungie?"

"Bà xã!"

Hyun Jung liền dừng động tác. Cách xưng hô hết sức phổ biến nhưng lại khiến trái tim cô rung động. Có phải trước kia chị cũng gọi cô như vậy? Vì cô và chị đã sớm coi đối phương là một nửa của mình.

Sau khi thốt ra hai từ "bà xã", trong lòng Eun Jung tựa hồ dâng tràn một luồng khí nóng. Người mà chị tưởng đã mất đi, cuối cùng cũng tìm lại được, bây giờ còn ở ngay trước mặt chị, từng giây từng phút đều có thể ngắm nhìn, chạm vào và ôm hôn cô.

Eun Jung đặt tay lên trán, nhìn đăm đăm bóng lưng người yêu, khóe miệng mỉm cười. Một lúc sau, chị mở miệng: "Em phải sớm dập tắt ý đồ của Park Hyo Min đi, chị không vừa mắt cô ta chút nào."

Hyun Jung không ngờ tự dưng chị lại nhắc đến đề tài này. Cô chợt nhớ ra hôm Hyo Min gia nhập Tổ Khiên Đen, Eun Jung có vẻ không vui. Hyun Jung có chút đau đầu, ngẫm nghĩ rồi trả lời: "Chắc chị ấy cũng biết rồi."

Eun Jung im lặng. Một lúc sau, Hyun Jung xem xong tài liệu, lập tức trả lời email cho Kim Jung Woo. Khi quay đầu, cô mới phát hiện Eun Jung đã ngủ say.

Hyun Jung ngồi ngắm Eun Jung một lúc lâu mới đứng dậy kéo chăn đắp lên người chị, sau đó nằm bên cạnh ôm chị.

Hôm sau, hai người ngủ đến tám giờ sáng mới thức giấc. Ở trong chăn, Eun Jung lại cùng cô thân mật một hồi rồi mới chịu đi làm. Vừa vào văn phòng, hai người liền nghe Mặt Lạnh báo cáo một tin quan trọng: "Đã điều tra ra cả ba đối tượng tình nghi đều là hội viên VIP của một hộp đêm trong thành phố."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro