QUYỀN I: TRUYỀN KỲ TIẾP THEO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1 : Trọng Sinh Tái Thế

“Ta đã chết rồi ư? Đây là ở đâu? Sao mình lại ở đây? ” Đó là điều đầu tiên Thiên Hy nghĩ sau khi tỉnh lại. Nhưng một trận đau đầu lại ập đến làm hắn lại bất tỉnh. Lần thứ hai tỉnh lại, cậu phát hiện mình đang ở trong vòng tay của một người đàn bà. Bà đang ẫm cậu và âu yếm nói “Từ nay, tên con là Thiên Hy nhé! Thiên Hy con kêu mẹ đi nào!”

“Lạ thật sao bà tay lại kêu mình là con bã. Mình là cô nhi từ nhỏ mà. Và còn nữa mình lớn như vậy rồi, sao bà ta có thể ẫm mình được?” Rồi cậu chợt nhớ ra mình đã chiến đấu với Bạch Nhật, bị trọng thương sau đó bị cuốn vào luân hồi trận. Lúc bị cuốn vào luân hồi, cậu đến thế giới này và trọng sinh vào đứa trẻ này. “Thật không thể ngờ được ta có thể sống sót và đến thế giới khác! Đúng là trời trong tuyệt đường người mà! Kiếp trước ta không có được tình thương cha mẹ, kiếp này phải trân trọng mới được.” Cậu ngoan ngoãn nằm trong vòng tay mẹ, dần dần thiếp đi.

Từ khi một tuổi, cậu đã lộ ra bản chất “thiên tài” mà kiếp trước cậu có được đó chính là ma thuật mà thế giới này không tồn tại. Không hiểu sao, sau khi chuyển kiếp cậu có thể giữ lại được trí nhớ và tri thức về pháp thuật nên cậu âm thầm tu luyện nó.

Đến khi bảy tuổi, cậu mới tìm hiểu về thế giới này. Từ thôn dân nói chuyện với nhau cậu mới biết, thế giới này là Đấu La đại lục. Nơi này không có tồn ma pháp hay đấu khí như ở thế giới bên kia của mình, nhưng có một loại gọi là vũ hồn gì đó. Nghe nói, từng người điều có vũ hồn thuộc riêng mình, trong đó một bộ phận người cực nhỏ là vũ hồn có thể tiến hành tu luyện, hình thành một nghề nghiệp là hồn sư, đó chính là chức nghiệp cao quý nhất ở đại lục này.

Vũ hồn chia làm hai loại lớn, một loại là khí vũ hồn, một loại là thú vũ hồn. Tên như ý nghĩa, lấy khí cụ làm vũ hồn chính là khí vũ hồn, lấy động vật làm vũ hồn chính là thú vũ hồn. Tương đối mà nói, khí vũ hồn bao hàm phạm vi lớn hơn nữa, đại đa số người đều là khí vũ hồn, mà trong khí vũ hồn, vũ hồn không cách nào tu luyện cũng phải so với thú vũ hồn lớn hơn nhiều. Hầu như khi đến 10 tuổi vũ hồn sẽ giác tỉnh.

“Còn 3 năm nữa, vũ hồn của ta sẽ thức tỉnh. Từ đây tới đó phải tu luyện đến đại ma pháp sư 3 hệ thôi!” Một nam hài với ánh mắt cương nghị đang luyện tập ma pháp trận trên bãi cỏ. Kiếp trước cậu là ma thánh chưởng khống 3 hệ: sinh mệnh, tử vong và kết giới nên có nhiều kinh nghiệm và những lí giải sau sắc về từng hệ. Nói thật cậu rất mong đến ngày có vũ hồn của mình thức tỉnh, cậu muốn biết võ hồn của mình là loại gì.

Ngày ngày trôi qua cũng gần đến giai đoạn vũ hồn thức tỉnh.

Một nam hài với ánh mắt cương nghị đang luyện tập ma pháp trận trên bãi cỏ. “Hôm nay, đến đây là đủ rồi!”, nam hài tự lẩm bẩm. Nam hài đó chính là Thiên Hy, hôm nay cậu đã chính thức bước vào cảnh giới đại ma pháp sư. “Đến giờ phụ mụ mụ nấu cơm rồi! Trở về thôi!” Thiên Hy từ nhỏ đã sống với mụ mụ nên thói quen phụ mụ mụ nấu cơm đã trở thành việc thường ngày rồi.

“Mụ mụ con về rồi!” Cậu chạy ào vào nhà nhưng chẳng thấy mẹ cậu đâu rồi cậu phát hiện một bức thư để ngây ngắn trên bàn. Cậu mở thư ra:

“Hài tử à, con hãy tha thứ cho mụ mụ nhé! Mụ mụ có thù oán cần giải quyết, mối thù này nhất định phải trả. Chuyện này có liên quan đến phụ thân con, không phải do phụ thân con chết vì hồn thú mà bị người khác hãm hại. Nay mụ mụ đã tìm được đầu mối, hy vong có thể trả thù cho cha con. Mụ mụ sẽ gửi con 1 học viện để kiểm tra vũ hồn. Trong lá thư này có một bản đồ sẽ dẫn con tới hoc viện đó. Mụ mụ tin chắc con có thể vượt qua, mụ mụ biết con rất khác thường với những đứa trẻ khác. Con tưởng dấu được ta chuyện con luyện tập những thứ kia à? Mụ mụ không biết gì về những gì con luyện tập về đêm nhưng mẫu thân tin con có thể trở thành một truyền kì. Con hãy học tập cho giỏi, tới lúc con đạt tới cấp bậc Phong Hào Đấu La, mụ mụ sẽ xuất hiện trước mặt con.”

Thiên Hy đọc xong lá thư này, cậu cảm thấy thân người muốn tan ra, không thể đứng vững được nữa. Mẫu thân cậu, người mà cậu yêu thương nhất từ khi đến thứ giới này cũng ra đi bỏ cậu lại một mình. Nước mắt bắt đầu chảy ra từ khóe mắt cậu chỉ trong tích tắc lại biến mất ngay. Vì cậu biết chỉ có thể tăng cấp mới có thể giúp phụ thân trả thù. Cậu đứng dậy lấy lại khí chất nghiêm trang của bậc quân vương, một ánh mắt kiên định lại hiện lên. Cậu chạy ra thôn mua một ít lương thực khô để bắt đầu cuộc hành trình tới hoc viện.

CHƯƠNG 2: Vũ hồn bất diệt – Cửu Thải Tiên Phụng

                                                                           

“Khu rừng chết tiệt, nếu không phải ta thần thông quản đại lập ra 1 kết giới trước khi ngũ thì chắc khuôn mặt tuấn tú của ta thành cái đầu heo rồi! Hừ, bực mình quá! Chắc cũng gần tới bìa rừng rồi.” Từ sau khi mụ mụ bỏ đi, hắn dựa vào bản đồ mà tìm đến học viện cũng đã 2 ngày rồi.

Ngày thứ 3, hắn cũng mò được tới hoc viện, bàn tay hắn cũng bắt đầu có những cảm giác ngứa ngáy và khó chịu. Hắn cũng không biết nguyên do tại sao nên niệm đậy một câu chú trị liệu đơn giản của sinh mệnh pháp hệ lên.

Đứng trước cửa hoc viện là một vị hồn sư đang canh giữ. Thiên Hy lễ phép chao hỏi: “Hồn sư cao quý, ngài hảo chứ ? Ta muốn khảo nghiệm vũ hồn của mình”

Nghe thế hồn sư hiền từ đáp lại: “Được ngươi cứ vào trong đi, chờ lão sư khảo nghiệm đến”

Thiên Hy vội vàng cảm ơn rồi bước vào sân học viện. Bên trong cũng có một ít đứa trẻ cùng tuổi như Thiên Hy đang xếp hàng chờ khảo nghiệm.

Một mỹ phụ mặc áo màu lam từ trong học viện đi ra mang theo 1 quả cầu thủy tinh trong rất đẹp.

“Xin chào, tất cả các bạn trẻ, ta tên là Lam Tố Tố, là lão sư phụ trách khảo ngiệm vũ hồn ngày hôm nay cho các ngươi” Lam lão sư hiền từ cười.

“Được rồi tất cả trật tự nào, trước hết ta se giảng sơ cho các ngươi biết về vũ hồn và cấp bậc hồn sư. Hồn sư đều tự có vũ hồn lực của chính mình, căn cứ vào sự mạnh yếu của vũ hồn lực mà chia thành thập đại xưng hiệu. Mỗi một xưng hiệu lại chia làm mười cấp. Ban đầu khi mới nhập môn thì gọi là Hồn sĩ, chỉ cần sau khi vũ hồn tỉnh giấc thì mỗi người đều là Hồn sĩ. Nếu vũ hồn có thể tu luyện, khi hồn lực đạt tới cấp mười một thì sẽ đạt tới xưng hiệu kế tiếp, cũng chính là Hồn sư.” Lam lão sư từ từ nói, ai cũng châm chú lắng nghe.

Cô ta tiếp tục: “Cấp bậc hồn sư chia ra 9 cấp: Hồn sĩ, Hồn sư, Đại hồn sư, Hồn tôn, Hồn tông, Hồn vương, Hồn đế, Hồn thánh, Hồn Đấu La và Phong hào đấu la. Tên gọi Đấu La đại lục của chúng ta chính là bắt nguồn từ đây. Trong truyền thuyết, những Phong hào Đấu La đạt tới cửu cấp trở lên đều có thể tự lấy một phong hào cho mình, bọn họ đơn giản chính là những vô địch tồn tại”

“Thì ra là như vậy! Không biết mụ mụ mình là hồn sư cấp bậc nào nhỉ” Thiên Hy bắt đầu suy nghi về mẫu thân mình.

Tiếng nói của Lam lão sư lại vang lên: “ Được rồi, bây giờ bắt đầu khở nghiệm nhé, theo thứ tự trong hàng mà lên.”

Nam hài thứ nhất bước lên.

“Đặt tay lên quả cầu đi”. Cậu bạn ấy làm theo lời Lam lão sư. Một  6 màu con số màu xanh lam hiện lên trên quả cầu, đồng thời cánh tay cậu tay cũng hiện lên hình hài của một con yêu lang.

“Tốt lắm, hồn lực cấp 6, vũ hồn “Phong Lang”, có thể bắt đầu tu luyện. Người tiếp theo.” Lam lão sư thông báo.

Từng người từng người một lên khảo nghiệm, thoáng đó đã đến Thiên Hy. Hắn hồi hợp đặt hai bàn tay lên quả cầu. Màu lam từ trong quả cầu tăng lên từ từ đến khi một tiếng “Răng rắc!” quả cầu thủy tinh nổ tung. Ai ai cũng hết hồn không biết tại sao, đặc biệt là Thiên Hy với bộ mặt ngốc trệ. “Chuyện gì xảy ra vậy?!.”

“Trời ơi, tiên thiên mãn hồn lực!” Tiếng hét thất thanh của Lam lão sư vang lên làm mọi người bừng tỉnh.

Đồng thời từ bàn tay của Thiên Hy hiện lên một con cửu sắc phượng hoàng đang bay lượn. Sau khi, phượng hoàng xuất hiện, một đợt thông tin được truyền vào não Thiên Hy, vũ hồn này có tên là “Vũ hồn bất diệt – Cửu Thải Tiên Phụng”. Phụng hoàng là biểu tưởng của phục sinh dù bị giết chết nhưng sẽ sống lại trong biển lửa đó là lý do tại sao gọi là vũ hồn bất diệt.

“Xin chào, chủ nhân! Cám ơn ngài đã ban cho ta sức sống. Nhờ pháp thuật mà chủ nhân thi triển lên ta nên ta đã có được sinh mệnh và ý thức.” Một tiếng nói vang lên trong đầu Thiên Hy

“Hả?!!!! Ta ban cho ngươi sự sống hồi nào??”

“Lúc chủ nhân niệm chú lên tay người. Sinh mệnh chú của chủ nhân đã cộng hưởng với sinh mệnh lực của ta nên đã sinh ra biến dị” Phượng hoàng trả lời.

“Vậy cũng được nữa hả, cái đó ta đánh bậy mà!” Chẳng lẽ một ma pháp tầm thường như “Thiên sứ chúc phúc” lại có thế mang lại sức sống cho vũ hồn.

Hắn vẫn cứ ngốc trệ đứng đó cho đến khi Lam lão sư thông báo đuổi hắn xuống.

“Các ngươi người nao chưa khảo nghiệm ngày mai hãy quay lại! Ta còn phải chuẩn bị quả cầu thủy tinh khác.” Nói xong nàng quay về học viện

CHƯƠNG 3: Tinh Đấu Đại Lâm

“Chủ nhân ngài mau đặt tên cho ta đi!” Phượng hoàng lại lên tiếng.

Thiên Hy vẫn chưa hết bàng hoàng nên sinh ra nói cà lâm: “Ờ!... Thì… Gọi là Hồng Loan đi!”

“Hihihi, tốt quá rốt cuộc ta cũng có tên rồi!” Hồng Loan vui mường reo lên. “À đung rồi chủ nhân, bây giờ chủ nhân có thể phụ gia hồn hoàn rồi đó! Chủ nhân là tiên thiên mãn hồn lực nên không cần tu luyện đến thẳng Tinh Đấu sâm lâm để thu hồn hoàn đi”

“Ừ! … Nhưng mà ta không biết đường!”

“Đừng lo chủ nhân, tổ tiên ta cũng từng sống ở Tinh Đấu sâm lâm nên ta có thể xác định hướng đi đến đó”

“Vậy thì đươc mai ta sẽ khởi hành.” Sau khi nói chuyện với Hồng Loan xong cả hai cùng nhất trí mai sẽ khởi hành.

Sáng sớm hôm sau,

Một người, một phượng, khởi hành đến Tinh Đấu sâm lâm để phụ gia hồn hoàn đầu tiên.
“Hồng Loan, ngươi có thể ra ngoài cùng ta ư?”

“Bình thường vũ hồn thì không có khả năng đó nhưng tôi là vũ hồn có sinh mệnh và trí tuệ nên có thề ra ngoài 2,3 tiếng một ngày cùng chủ nhân. Đương nhiên, ta cũng có thể cùng chủ nhân chiến đấu.”

“Ồ! Vậy ngươi có kỹ năng thiên phú nào không?”

“Khà khà, Hồng Loan cho chủ nhân đến 3 thiên phú lận”

          +Thứ nhất: Phục sinh - Sau khi, bị thương nghiêm trọng dù có chết đi thì cũng được phục sinh nhưng chỉ sử dụng được 1 lần và tất cả hồn hoàn sẽ biến mất hết.

          +Thứ hai: Kháng Hỏa – Vô tận sử dụng, gặp hỏa như là thuốc bổ, hấp thu hết tất cả.

          +Thứ ba: Tới khi chủ nhân đạt tới Hồn Tôn thì mới có thể sử dụng được đó chính là Hỏa Vũ Lĩnh Vực.

“Trời, thiên phú “Phục Sinh” của ngươi bá đạo vậy! Tuy phục sinh mà mất hết hồn hoàn nhưng có thể thêm được một mạng sống.” Thiên Hy cũng không thể tin nổi những gì Hồng Loan vừa nói. Một lần phục sinh chính là thêm một cái mạng đó.

Hai người nói chuyện một hồi đến Tinh Đấu sâm lâm hồi nào không biết

Tinh Đấu Sâm Lâm,

Một cách rừng nguyên thủy, nơi đây là nơi hồn thú tập trung nhiều nhất trên đại lục

- Hồng Loan, ngươi nghĩ chúng ta sẽ hấp thụ được hồn thú bao nhiêu năm?
Hồn thú bao nhiêu năm cũng rất là quan trọng bời vì cấp bậc hồn sư thì niên hạn sẽ khác nhau nếu đạt niên hạn càng cao thì hồn kỹ càng mạnh.

-Lúc trước ta nghe người trong thôn nói về niên hạn tối đa mà 1 hồn sư tiêu chuẩn có thể đạt tới:

+Cấp 10 : 400 năm
+Cấp 20: 800 năm
+Cấp 30 : 1800 năm
+Cấp 40 : 7500 năm
+Cấp 50: 1 vạn 2000 năm (12000 năm)
+Cấp 60: 3 vạn 5000 năm ( 35000 năm)
+Cấp 70: 5 vạn 5000 năm ( 55000 năm)
+Cấp 80: 8 vạn 5000 năm ( 85000 năm)
+Cấp 90:10 vạn năm (100000 năm)

Tất cả những cách nêu trên nói về 1 hồn sư tiêu chuẩn có thể do vũ hồn nên niên hạn tối đa cũng khác nhau, có những trường hợp hấp thu vượt cấp.

Cách nhận biết hồn thú có bao nhiêu niên hạng rất dễ dàng. Vì không muốn đọc số nên những hồn sư đã thống nhất cách đọc tên dựa theo màu sắc hồn hoàn như sau :
+ Từ 1 -> 99 năm :Thập niên hồn thú ( trắng )
+ Từ 100 -> 999 năm :Bách niên hồn thú (vàng)
+ Từ 1000-> 9999 năm : Thiên niên hồn thú ( tím )
+ Từ 10000->99999 năm : Vạn niên hồn thú ( đen)
+ Từ 100000 năm trở lên : Thập vạn niên hồn thú ( đỏ)

- Hồng Loan à, chúng ta nên thu hồn hoàn hệ nào và niên hạn bao nhiêu đây?

-Chủ nhân trước hết mục tiêu của chúng ta là hỏa hệ hồn thú đi. Do sinh mệnh lực của chủ nhân gấp 4 lần người binh thường nên khả năng chịu định sẽ cao hơn. Niên hạn khoảng dưới 1600 năm là được rồi.

-Được rồi, mục tiêu chúng ta là hỏa hệ vậy.

 

 

 

 

CHƯƠNG  4:Tử Tinh Quái thú

Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Phía ngoài

Hiện tại, có một đôi người và thú đang tìm hồn hoàn cho mình. Hai ngươi đó chính là Thiên Hy và Hồng Loan.

Cả hai người đi mãi tận gần 3 canh giờ vẫn chưa thấy hồn thú nào xuất hiện.

-Hừ! Lũ hồn thú đi đâu hết rồi bực mình quá nha! Chẳng kiếm được con nào. Chủ nhân ta tới giới hạn rồi, ta phải quay về thôi.

-Ừ, ngươi cứ vào nghỉ đi, ta có thể xoay sở được.

Tuy không còn Hồng Loan nhưng Thiên Hy vẫn luôn quan sát xung quanh. Hắn đang tự hỏi không biết hồn thú thế giới này như thế nào có mạnh như thế giới trước không. Đang lúc băng khoang thì một tiếng “gầm” chói tai phát ra từ sau lưng. Một bóng đen đổ nhanh nhẹn vồ tới với tốc độ kinh khủng nhưng nó đã xem thường Thiên Hy rồi. Vừa lúc, nghe tiếng động bất thường, Thiên Hy đã niệm chú tạo ra một kết giới để bảo vệ mình.

Đánh lén thất bại, bóng đen lại tiếp tục núp vào bóng tối chờ cơ hội.

-Chủ nhân không sao chứ?!

-Không sao có kết giới bảo vệ rồi!

Nhưng khi hắn nhìn lại, kết giới đã tổn thương gần sắp vỡ ra.

-Chết tiệt, đẳng cấp thi triển ma pháp bằng tay không tệ quá, một chiêu đã bị vỡ rồi, phải kiếm được tinh hạch rồi làm 1 cây ma pháp trượng thôi!

Thực lực ma pháp sư sẽ bị giảm một nửa khi không có ma pháp trượng bổ trợ. Từ khi, đến thế giới này, Thiên Hy toàn luyện ma pháp bằng tay nếu có ma pháp trượng thì đã có thể thi triển những pháp thuật cao hơn.

Bóng đen đó lại nhảy lên, lần này Thiên Hy có thể thấy được hình dáng của nó. Là một con hồn thú mà tím, thân hình nó như được hình thành từ những viên pha lê thành vẫy. Nó cao khoảng 1 mét 6, người đầy gai nhọn hoắc.

-Áaaa!! Tử tinh quái thú sao lại có thể ở đây được. Chạy mau chủ nhân. Những gai nhọn đó chúng ta không đùa được đâu. Tiếng Hồn Loan hét lên thất thanh trong đầu Thiên Hy.

Nghe thế Thiên Hy bỏ chạy thục mạng, trên đường đi tạo ra hàng chục kết giới để cắt đuôi con Tử Tinh quái Thú này.

Bỏ chạy gần nửa canh giờ, hắn tìm được một sơn động nên bèn lẻn vào để trốn. Để chê dấu không để ai biết, hắn niệm một câu thần chú lên đám cây cỏ làm cho chúng mọc lên chuê khuất cửa động.

-Phù! Tử tinh quái thú là gi vậy? Hồng Loan?

-Thật xui sẻo mà! Không ngờ lại gặp một con Tử Tinh quái thú ở đây. Tử tinh quái thú là một hồn thú có từ viễn cổ giống như phượng hoàng và long hoàng. Hiện tại, hầu như đã tuyệt chủng hết rồi. Chúng được cấu tạo từ pha lê tím ngâm trong biển độc nên mới có thể hình thành cơ thể rắn chắt như vậy. Chỉ cần bị thương bởi gai nhọn của chúng thì vũ hồn sẽ bị tổn thương nghiêm trọng dẫn tới suy thoái vũ hồn. Hồn tông mà gặp nó thì cũng thành mồi nhậu thôi. Chủ nhân ngài thật tài giỏi đó thoát được Tử Tinh quái thú đó. Cũng may con hồi nãy chỉ có niên hạn 1000 năm nếu gặp con cao hơn là chết chắc.

Hồng Loan nói với giọng cảm thán.

-Ghê như vậy sao?

Hai người trao đổi một hồi mới ngồi xuống nghỉ ngơi.

CHƯƠNG 5: Vũ Hồn Thứ 2 – Cùng Kỳ Ma Thú

Đang trong lúc nghỉ ngơi để lấy lại sức thì một tiếng nói khàn khàn từ trong sâu hang động vang lên.

-Loài người kia, ngươi dũng cảm lắm dám đi vào lanh địa của bổn vương.

Cả hai điều giật mình quay đầu lai nhìn thì thấy một hồn thú to lớn đang nhe hàm răng nhọn hoắc cười với bọn họ. Hồn thú này có thân hình của một con hổ màu đỏ tím, có hai cánh đỏ như máu trên lưng và một chiếc sừng màu đỏ tía trên trán. Từ trên người phát ra những hắc vụ chết chóc của điện ngục.

-Trời ơi! Hèn chi trên đường tới đây không thấy có hồn thú nào thì ra có chủ nhân ở đây! Đúng là tránh quả dưa, gặp quả dừa mà.

Cả hai giờ muốn khóc cũng không khóc được.

-Nhân loại nhỏ bé kia, còn có khí tức của con Cửu Thải Tiên Phụng nữa à? Thú vị , thú vị! Ngươi can đảm lắm dám vào đến tận hang của ta. Í không phải tại sao ngươi chịu được hắc vụ chết chóc của ta. Người khác chỉ cần hít vào một ít thôi là đi chầu ông bà rồi. Thằng nhoc kia sao mi có thể chịu được?

Con hồn thú gầm lên hỏi, làm nước vãi tung ra như mưa văng lên người Thiên Hy.

-Ta luyện tử vong pháp hệ nên hắc vụ của ngươi không lam gì được ta đâu. Thiên Hy thành thật trả lời.

-Thú vị, thú vị!!! Gặp chẳng những không chết mà còn có can đảm trở lời nữa. Hahaha. Nhân loại ta kết ngươi rồi đó. Ta là một trong tứ đại hồn thú điện ngục – Cùng Kỳ Ma Thú, rất hân hạnh được gặp mặt ngươi, nhân loại nhỏ bé. Đừng lo ta không giết ngươi đâu.

“Con hồn thú này bị chậm dây à?” Tiếng nói của Hồng Loan vang lên trong đầu Thiên Hy.

“Không sao đâu, đến đâu hay đến đó. Dù sao cũng hết đường rồi!”

-Nhân loại ngươi có thể đưa tay cho ta không?

Thiên Hy làm theo lời của Cùng Kỳ đưa tay cho hắn.

-Tốt tốt lắm, ta có thể sống rồi!! Trên người ngươi có luồng tử vong rất hợp với ta. Mặc dù, ta không biết ngươi có được từ đâu nhưng ta chắc là không phải ở thế giới này. Ngươi có bằng lòng cho ta làm vũ hồn thứ hai của ngươi không?

-Hả?!

-Ta sắp tới niên hạn phải vượt thần kiếp rồi nhưng không nắm chắc có thể qua được. Ta là hồn thú 99999 năm rồi sắp thành bách vạn niên hồn thú nhưng thần kiếp không phải dễ qua. Ta có thể trờ thành vũ hồn thứ hai của ngươi và thành hồn hoàn thứ nhất của ngươi, ta có thể giúp ngươi vượt lên đỉnh con của nhân loại nhưng ngược lại ngươi phải cứu ta.

“Chỉ có ngốc mới không nhận ngươi! Khà Khà. Kiếm được món lời lớn rồi.” Thiên Hy cười thầm trong lòng.

-Ta đồng ý nhưng phải làm sao mới thu ngươi thành vũ hồn được?

-Ta và ngươi điều có khí tức tử vong nên có thể ký khế ước dung hợp vào. Đưa máu của ngươi cho ta. Ta chắc ngươi cũng biết tạo khế ước chứ?

Thiên Hy nghe lời, cắt một đường trên tay, màu máu đỏ bắt đầu chảy ra. Cùng Ky cũng cắt lấy máu của mình ra. Máu của Cùng Kỳ cũng rất lạ, máu hắn màu xanh lục đậm có mùi tử vong rất nồng. Sau khi, cho hai loại máu dung hợp với nhau. Thiên Hy bắt đầu vẽ ma pháp khế ước với Cùng Kỳ. Ma pháp trận bắt đầu sáng lên, cơ thể Cùng Kỳ bắt đầu biến thành từng đợt hắc vụ thuần túy nồng nặc mùi chết chóc bay vào thân hình Thiên Hy. Thân thể Thiên Hy bắt đầu đau đớn, từng đoạn xương muốn gãy rụng ra nhưng lúc đó Hồng Loan đã phát ra một cửu sắc chữa hết các vết thương. Cứ như vậy quá trình dung hợp kéo dài đến 3 canh giờ.

Đến giai đoạn cuối cùng, bàn tay trái Thiên Hy bắt đầu tạo ra một mảng hắc vụ hình thành lại hình dáng Cùng Ky phiên bản nhỏ. Tay của Thiên Hy cũng từ từ hiện qua một cái trường thương màu đỏ tía giống như cái sừng trên trán của Cùng Kỳ.

-Cám ơn ngươi nhân loại, ta có thể biết tên ngươi không? Một giọng nói uy nghiêm vang lên trong tinh thần hải của Thiên Hy

-Ta tên là Thiên Hy, ngươi có thể ra ngoài không?

-Tất nhiên là được nhưng thời gian sẽ bị hạn chế giống như Hồng Loan. Ngươi kiểm tra thử hồn hoàn thứ nhất của nghe đi, vũ hồn Hồng Loan ấy, sau đó kiểm tra cả ta nữa.

Nghe vậy. Thiên Hy xuất vũ hồn Cửu Thải Tiên Phụng ra, một hồn hoàn màu trắng bay lên nhưng nhìn kỹ thì sẽ thấy 10 đường gân. Tiếp đến là vũ hồn thứ hai, môt hồn hoàn màu trắng cũng hiện lên, cũng thấy 10 đường gân nổi lên.

-Đúng như ta nghĨ, haha, ngươi đã giúp ta vượt qua thần kiếp rồi. Ta đã trở thành bách vạn niên hồn hoàn rồi. Hahaha!

-Sao có thể được?!! Thiên Hy không hiểu lên tiếng hỏi.

-Lúc dung hợp đã sinh ra biến dị, hắc vụ chết chóc của ta đã cộng hưởng với tử vong ma pháp gì đó của ngươi nên đã giúp ta tăng lên 1 năm niên hạn. Còn người hồn lực bây giờ là cấp 16 rồi đó do sức lực của ngươi còn yếu nên không thể nhận hết sức mạnh của ta. Ta đành phải phong ấn nó lại chờ tới khi thích hợp sẽ mở ra cho ngươi hấp thu.

-Chẳng lẽ hên vậy sao trời?!! Một tăng lên 6 cấp!

Thiên Hy có chút không tin nổi.

-Ta có thể gọi ngươi là Cùng Kỳ đại ca không?

-Vô tư đi! Gọi thoải mái, vậy ta cũng gọi đệ là tiểu Hy vậy. Khà Khà.

Hai người nhanh chống kết thân với nhau.

-Tiểu Hy, ta mang đến cho đệ 4 hồn kỹ của địa ngục. Đệ phải vận dụng cẩn thận đó. Ta phân điều vào mỗi vũ hồn 2 hồn kỹ

                 +Thứ nhất: Ma Thần Hắc Hỏa. Hồn kỹ này có thể đốt tất cả mọi thứ rất hợp với Cữu Thải Tiên Phụng vũ hồn. Hỏa lực cực mạnh.

                 +Thứ hai: Ma Thần Hộ Mệnh. Trong năm giây, không nhận bất cứ thương tổn nào do tấn công vật lý hoặc huyễn thuật dành cho vũ hồn Cùng Kỳ

                 +Thứ ba: Hấp Tinh Hắc Vụ. Làm suy yếu kẻ định, hấp thụ hồn lực đối thủ tiêu hao tăng cấp cho mình. Vũ Hồn Cùng Ky

                 +Cuối cùng: Bản Thần Ca Chết Chóc. Bằng tiếng hót của phượng hoàng đưa kẻ địch vào trong mộng tưởng không thể nào thoát ra.

Ta nhắc nhở đệ này không được sử dụng bừa bãi những kỹ năng này, nếu không sẽ sinh ra phản hệ đó.

-Ta biết rồi Cùng Kỷ đại ca. Còn cây trường thương này là gì vậy?

Thiên Hy trực nhớ đến cây thương quái dị màu đỏ tía.

-Đó là do sừng ta tạo thành, là một vũ khí phụ trợ cho đệ lúc cân chiến. Tên nó là “Cùng Kỳ Ma Thương”, có thể hút sinh mệnh lực của người khác, nói chung là một ma khí điện ngục. Thôi ta vào tinh thần hải nghỉ ngơi đây.

Nói xong Cùng Kỳ hóa thành 1 đạo quan bắn vào trong đầu Thiên Hy.

CHƯƠNG 6:  Oan Gia Ngõ Hẹp

Thiên Hy ở trong sơn động 2 ngày để tìm hiểu những hồn kỹ mà Cùng Kỳ đã cho hắn. Đến ngày thứ ba, hắn đã thành thạo 2 hồn kỹ Ma Thần Hắc Hỏavà Ma Thần Hộ Mệnh còn 2 hồn kỹ kia vì cấp quá thấp nên trong thể nào thi triển được.

-Phù! Tới lúc phải đi rồi, ở trong Tinh Đấu Sâm Lâm nguy hiểm quá.

Nói xong, Thiên Hy giải kết giới để mình ra ngoài nhưng mới đi được nửa canh giờ thì lại gặp con hồn thú chết tiệt kia – Tử Tinh quái thú

-Đúng là oan gia ngõ hẹp mà! Hừ!

Thì ra con Tử Tinh quái thú luôn tìm bọn họ từ 2 hôm trước vì chưa từng nhân loại nào có thể thoát khỏi nó mà còn sống. Đối với nó chính là nhục nhã nên quyết tâm giết chết Thiên Hy.

Những gai nhọn bắt đầu chỉa ra nhanh chống bắn vào Thiên Hy. Nhưng Thiên Hy đã không phải Thiên Hy 2 ngày trước nữa, bây giờ hắn đã có tứ đại hồn kỹ để hộ thân.

Thiên Hy xuất ra vũ hồn Cửu Thải Tiên Phụng, hồn hoàn đầu tiên lóe sáng lên. Sau đó, một mảng hắc hỏa bao trùm lấy những gai nhọn đang bắn đến Thiên Hy, trong tích tắc tắc mọi thứ xung quanh hắc hỏa trở thành bụi phấn.

Thiên Hy thi triển thêm một lần Ma Thần Hắc Hỏa nữa, lần này ngọn lửa bao quanh thân thể Tử Tinh quái thú.

Tiếng hét chói tai vang vọng cả khu rừng. Sau đó tắt hẳn, tại chỗ con hồn thú đứng là một mảng tro màu tím.

Khi Thiên Hy đến gần chỗ Tử Tinh quái thui bị đốt chết thì phát hiện một viên pha lê màu tím rất đẹp không bị hắc hỏa đốt cháy.

-Hả! Ở đây tại sao có hồn thú tinh hạch chẳng lẽ hồn thú cũng có tinh hạch giống ma thú hay sao? Tốt quá, có viên tinh hạch này ta có thể tinh luyện thành một cây pháp trượng rồi.

Thiên Hy vui mừng reo lên.

-Nhưng còn phải cần một số nguyên liệu nữa. Thôi kệ mai mốt tìm vậy.

Nói xong hắn bỏ tinh hạch vào tú tiếp tục lên đường ra khỏi Tinh Đấu Sâm Lâm.

 

 

 

 

CHƯƠNG 7: Ngạo Bảo Bảo

Thiên Hy theo dấu mình đã để lại trên mặt đất để ra ngoài. Đi giũa đường thì nghe có động tỉnh chiến đấu nên dừng lại quan sát.

Thì ra có một người nam tử tuấn tú đang chiến đấu với một con Hắc Ám Ba Xà. Từ khi dung hợp với Cùng Kỳ, Thiên Hy đã có được những kiến thức và kinh nghiệm về những hồn thú mà Cùng Kỳ đã gặp qua nên có hắn mới có thể nhận biết ngay con hồn thú đó.

-Con Hắc Ám Ba Xà này chỉ khoảng 1800 năm mà thôi. Chỉ cần một chiêu Ma Thần Hắc Hỏa của đệ là thành tro rồi. Tiếng nói của Cùng Kỳ vang lên.

Bộ dạng người thanh niên trong rất chật vật khi đối phó với chất đôc mà Ba Xà phun ra. Chất độc lan ra tới đâu, cây cối héo hết, không thể nào sống được.

Người thanh niên xuất ra vũ hồn của mình, là một chiếc cung màu ánh kim trong rất đẹp mắt. Hai hồn hoàn từ dưới chân dâng lên: vàng, vàng trong rất hợp nhẫn. Hồn hồn thứ 1 léo sáng, vôi số hàn băng tiễn bắn ra hướng về phía Ba Xà. Nhưng vẫn không thể nào phá được da của nó.

Lúc này, Ba Xà đã tức giận đến cực điểm, nó phóng tới định cắn chết kẻ vừa tấn công nó. Vì vũ hồn loại tiễn nên cận chiến rất tệ, chàng thanh niên không thể nào né được cú tấn công này.

Thấy vậy, Thiên Hy liền ra tay giúp đỡ triên thiển một kết giới giúp hắn bảo vệ.

Ba Xà tấn công thất bại. Người thanh niên biết có người trợ giúp nên đã chạy ra xa chuyển bị tấn công tiếp.

Cả hai hồn hoàn điều léo sáng, vô số hàn băng tiễn cùng liệt hỏa tiến bắn đến Ba Xà. Băng, hỏa gặp nhau gây ra hiệu ứng phá giáp, toàn bộ da của Ba Xà bị phá nát hết, nó mất đi phòng ngự của mình. Thấy tình hình xấu đi, nó liền bỏ trốn nhưng lại kịp nên đã chết dưới vô số vũ tiễn của người thanh niên.

Từ xác Ba Xà bay lên là một hồn hoàn màu tím chứng tỏ nó là ngàn năm hồn thú. Hồn hoàn đó bay lên đầu người thân niên bắt đầu hấp thu. Qúa trình hấp thu dài đến 2 canh giờ.

Thiên Hy định bỏ đi nhưng lại sơ người thanh niên bị hồn thú phục kích nên ở lại thủ hộ giùm.

-Hà! Cuối cùng cũng xong. Người thanh niên thở dài nói, xong rồi phát hiện ra có người đang theo dõi mình.

-Áaa! Xin cảm ơn cậu, nếu không phải do cậu ra ta giúp đỡ thì ta đã chết rồi. Ta tên là Ngạo Bảo Bảo, 16 tuổi, còn cậu.

-Đệ tên là Thiên Hy năm nay 10 tuổi. Thiên Hy trả lời.

-Hả?!!! 10 tuổi mà đi một mình vào Tinh Đấu Sâm lâm, có nhầm không vậy? Bảo Bảo khuôn mặt khốc trệ.

-Đệ đi thu hồn hoàn đó mà. HiHi. Đệ chỉ dám đi ở khu ngoài thôi.

-Ờ! Ừhm, phải cẩn thận nhé. Đệ có muốn đăng ký vào học viện của ta không?

-Ồ, muốn chứ, đệ cũng muốn tìm một học viện tốt.

-Việc này thì đệ khỏi lo, học viện của ta là hoc viện tốt nhất Đại Lục đó.

-Có chém không vậy? Thiên Hy nghi ngờ hỏi.

-Chém cái đầu ngươi! Có bao giờ nghe đến tên Sử Lai Khắc Học Viện chưa?

“Nhận lời hắn đi, Sử Lai Khắc từng đào tạo ra 2 vị thần đó” Cùng Kỳ lên tiếng nói.

“Thật ư?!!” Thiên Hy giật mình hỏi

“Chẳng lẽ ta gạt ngươi.” Cùng Kỳ nói với giọng gầm gừ.

-Được ta đi với huynh.

Cả hai cùng đi ra khỏi Tinh Đấu Sâm Lâm hướng về phía Sử Lai Khắc Học Viện, nơi mà một truyền thuyết bắt đầu.

Chương 8: Học Viện Sử Lai Khắc

Sau khi ra khỏi Tinh Đấu Sâm Lâm, Thiên Hy và Bảo Bảo đi về phía Tây để đến Sử Lai thành.

Trên đường đi bọn họ cũng trò chuyện rồi rất nhanh chông kết thành huynh đệ. Lúc này, Thiên Hy mới biết Ngạo Bảo Bảo là học viên lớp 6 của học viện.

-Bảo đại ca, vũ hồn của huynh là gì thế, hôm trước đệ thấy hình như là chiếc cung thi phải? Thiên Hy lên tiếng hỏi

-Ừhm, vũ hồn của ta tên là “Nhật Nguyện Ám Dạ Cung”. Đây là một khí vũ hồn chỉ có người trong Ngạo gia mới có được. Chỉ thích hợp với ám sát từ xa nên cận chiến rất yếu. Vũ hồn của đệ là gì thế? Hồn lực cấp mấy rồi?

-Vũ hồn của ta là Cùng Kỳ Ma Thú, một trong thần thú của điện ngục. Là một thú vũ hồn. Hồn lực đệ cấp 16.

-Cái gì, đúng là quái thai mà, 10 tuổi đã cấp 16 còn có vũ hồn mạnh như vậy nữa. Kỳ này học viện nhặt được của quý rồi.

Hai người đi cười nói rất vui vẻ.

Sau khi đi, 2 ngày trời, bọn họ cũng đến Sử Lai Khắc Thành.

Sử Lai Khắc Thành là nơi tụ hội nhiều hồn sư nhất vì Sử Lai Khắc học viện cũng tọa lạc ở đây. Diện tích thành trì rất rộng, hàng hóa rất phong phú, là tiêu điểm cho hồn sư giải trí và vui chơi.

Cả hai người bước đi thật nhanh băng qua những con đường cuối cùng đến trước một cánh cổng rất lớn. Trên cách cổng ghi 5 chữ to đung “Sử Lai Khắc học viện”, trước cổng cũng có 2 hồn sư canh giữ và một vị trung niên lão tử.

Bảo Bảo mở miệng chào hỏi vị trung niên đó

-Lý lão sư ngài hảo? Hôm nay, tao dẫn đệ đệ mới kết thân đăng kí làm học viên. Mong ngài có thể bỏ qua nghi thức khảo nghiệm, cho hắn vào thẳng danh sách luôn.

-Ngạo tiểu tử kia, ngươi bị mát dây à? Ngươi muốn đi đường vòng sao? Viện trưởng mà biết được là chết ta đó. Muốn đi vòng cũng được nhưng phải có thực lực trên cấp 13 ta mới nhận giúp.

-Ngài tự kiểm tra hắn đi ta tin chắc sẽ không làm ngài thất vọng đâu. Bảo Bảo tự tin cười nói.

-Hừ, để ta xem!

Nói xong, ông nắm lấy tay Thiên Hy bắt đầu kiểm tra. Sau đó, bộ sắc mặt ông như một cái đèn đổi màu, lúc thì màu đỏ xong chuyển qua xanh rồi đến trắng bệch.

-Ng…ươi, ng…ươi năm nay mấy tuổi?! Ông hỏi với giọng hổn hển.

-Xin ra mắt lão sư, ta tên Thiên Hy, năm nay 10 tuổi.

-Quái thai đúng là quái thai mà, được ta lập tức đăng ký cho ngươi. Ngươi chờ ở đây.

Nói xong, ông chạy vào bên trong đăng kí cho hắn rồi quay lại thật nhanh.

-Chúc mừng ngươi đã trở thành học viên. Đây là chia khóa phòng ngươi. Tu luyện cho tốt, sau này còn gặp lại.

Nghe thế, Thiên Hy mỉm cười đa tạ rồi đi về khu ký túc xá nam.

CHƯƠNG 9: Vũ Hồn -  Cửu Âm Ma Cầm

Thiên Hy đang đi trên đường thì tiếng của Cùng Kỳ vang lên từ tinh thần hải: “Tiểu Hy cẩn thận, ta cảm nhận được khí tức địa ngục rất nồng phát ra từ hướng kia”

Khi Cùng Kỳ dứt lời thì từ đâu những sóng âm nghe rất thê lương kèm theo những phong đao phóng về phía hắn.

Trong tích tắc, Ma Thần Hộ Thể khởi động, hắc vụ bao quanh thân thể Thiên Hy lại, tạo thành một bộ áo giáp đỏ rực. Những đao phong kia phản ngược lại ra ngoài làm cho cây cỏ xong quanh bị cắt thành từng mảnh nhỏ.

-Thiên Hy bên trên ngươi. Cùng Kỳ lên tiếng nhắc bảo.

Bên trên mái nhà là một người nam tử trạc tuổi Thiên Hy đang gãy một chiếc cầm hình bán nguyệt màu tím. Nhưng có gì đó không binh thường với người đó, đôi mắt hắn như không có hồn vậy, một mảng tím đậm.

-Cửu Âm Ma Cầm sao lại xuất hiện ở đây?!! Thiên Hy mau cứu hắn, hắn bị vũ hồn khống chế rồi, nếu không kịp thời sẽ biến thành tà hồn sư đó. Tiểu Hy mau đánh hắn tỉnh lại. Hãy dùng hắc hỏa để tịnh hóa lạiCửu Âm Ma Cầm, nhớ khống chế nó đừng làm tổn hại người kia.

Nghe vậy, vũ hồn Cửu Thải Tiên Phụng bắt đầu xuất ra, đồng thời hồn hoàn thứ 1 bắt đầu lóe sáng. Một đoàn hắc hỏa bay tới Cửu Âm Ma Cầm, đẩy người nam tử ra ngoài. Trong lúc, hắc hỏa đang bao quanh ma cầm, thì một tiếng hét chói tai từ ma cầm phát ra. Chính giữa ma cầm hiện ra một ma nữ, đang la hét, bị đốt cháy thành tro bụi.

Người nam tử đó phung ra một mảnh máu lớn. Thiên Hy lật đật chạy tới đỡ hắn dậy

-Thì ra ma cầm đã bị Hắc Yêu Chi Nữ ám nên hắn mới bị khống chế như vậy. Nhưng ngươi đừng lo, âm hồn của Hắc Yêu Chi Nữ đã bị hắc hỏa đốt chết rồi, hắn sẽ tỉnh lại thôi.

Nhưng Thiên Hy cũng chơi yên tâm, nên đã dùng sinh mệnh pháp thuật để kiểm tra lại thanh thể hắn. Sau khi, tự mình kiểm tra thấy không bị gì ngoài việc mất máu nên hắn đã niệm một câu chúc phúc lên người nam tử ấy.

Nam tử ấy dần dần tỉnh lại, hắn thấy mình đang nằm trên đùi người khác.

“Đây là ở đâu, mình nhớ là đng luyện cầm mà! Sau lại nằm trên đùi người khác?!!!” 0.o

Hắn ngồi bật dậy, tát cho Thiên Hy một bạt tay: “Ngươi đã làm gì ta?”.Hắn hỏi Thiên Hy với vẻ mặt đỏ như gấc.

Thiên Hy sau khi trúng bạt tạt người như hóa đá.Năm ngon tay đỏ chét đã in sâu lên mặt. Hắn bùng nổ nói: “Ngươi bị mát dây à, ta cứu ngươi mà còn đánh ta là sao. Đúng là ăn cháo đá bát mà! Biết ta đã để ngươi bị vũ hồn khống chế rồi! Thôi kệ, hôm nay thật sư xui sẻo mà.”

Hắn nói xong, cầm tay nãi bỏ về kí túc xá. Tay vẫn sờ chỗ má bị sưng táy lên.

Lúc này, Vương Ân vẫn còn ngồi dưới đất. “Ta bị vũ hồn khống chế thật sao? Vương Ân ơi là Vương Ân sao mày có thể xúc động vậy chứ? Người ta cứu mày, mày còn ban cho người ta một bạt tay. Thôi kệ, mốt tìm hắn xin lỗi vậy.” Nói xong, hắn cũng bỏ về ký túc xá.

Hai người lại không biết điều gì sẽ chờ họ tại ký túc xá nam này. Liệu họ có thể trở thành bạn hay không, đón đọc chương 10 nhá!

CHƯƠNG 10: Bạn Chung Phòng “Bất Ngờ”

“Hừ! Thằng cờ hó, dám đánh khuôn mặt đập chai của ca. Đừng để ta gặp lại ngươi. Í nhưng mà sao mình cảm thấy hồn lực tăng lên vậy, cấp 17 rồi à?”  >.< , o.0

“Điều đó là bình thường thôi, đánh nhau sẽ lên cấp, chuyện này cũng không biết đúng là ngốc mà!” Cùng kỳ lên tiếng.

“Uhm, mình ngốc thật, haha.”

Thiên Hy vừa đi vừa lẩm bẩm, đi đến kí túc xá hồi nào không hay. Nơi đây rất rộng, chung quanh được trồng rất nhiều cây cỏ nên tạo nên một bầu không khí mát mẻ rất thích hợp để tu luyện. Trước cổng vào ky túc xá, có một ông lão tóc bạc phơ đang ngồi. Từ khuôn mặt ông, hắn có thể thấy được vẻ hiền từ và đức độ nhưng không kém phần uy nghiêm.

Thiên Hy mở lời chào hỏi: “ Lão Lão, ngài hảo chứ? Ta là hoc viên mới đến. Mong ngài chỉ phòng giùm ạ.”

Lão hiền từ trả lời: “ Rất tốt, có ít người trẻ như ngươi lại biết giữ phép với người lớn. Chìa khóa phòng đâu, ta dẫn ngươi đi.”

Hắn liền nhanh nhẩu đưa chia khóa cho lão.

-Phòng 39, được đi theo ta.

Hắn đi vào trong cùng lão. Lão chỉ cho hắn đường đi đến phòng 39 rồi nói: “Cố gắng tu luyện nhé! À ta quên bên phải là ký túc xá nữ, không được đi nhầm nếu không sẽ bị khai trừ đó. Bảo trọng, sau này còn gặp lại!” Nói xong, lão hóa thành một đạo quan, biến mất không trong tích tắc.

“Cao thủ quả nhiên là cao thủ” Thiên Hy thất thần nói.

“Sẽ có một ngày ngươi làm được như vậy mà!” Cùng Kỳ khích lệ nói.

“Ừhm, ta sẽ cố gắng để còn trả thù cho phụ thân.”

Thiên Hy mở cửa vô phòng. Thì ra là phòng đôi, có hai chiếc giường. Một bên đã được dọn dẹp sạch sẽ, đồ đạt cũng xếp ngay ngắn.

-Ài có người đến trước mình rồi! Không biết bạn cùng phòng ra sao nữa! Mình chưa bao giờ thật sự kết bạn với ai, hy vọng hắn sẽ làm bạn với mình.

Thiên Hy cười vui vẻ rồi bắt tay vào công việc dẹp. Hắn làm rất nhanh vì từ nhỏ đã phụ mẫu thân làm việc nhà nên rất thành thạo. Trong lúc dọn dẹp, thì nghe có tiếng mở cửa vào. Vì đang dọn dẹp phải quay lưng lại nên không thấy được là ai.

Lúc hắn quay lưng lại: “Chào ngươi, ta tên là ….. Á sao ngươi lại ở đây!!!”

Người kia cũng đồng thời hét toán lên “Á sao ngươi lại ở đây!!!”

Người đứng đối diện hắn là thằng cờ hó mới tát hắn chứ ai. Bỗng chốc, hai người câm như hến không ai thèm nói chuyện. Thiên Hy bực dọc quay lại tiếp tục dọn dẹp. Còn Vương Ân thì ngồi xuống luyện công chẳng ai thèm mở miệng.

Sau nửa canh giờ, Vương Ân không chịu nổi nữa: “Cho ta xin lỗi vụ hồi nãy nha, tại ngươi… À mà thôi bỏ qua nhá. Ta tên là Vương Ân. Còn Ngươi?”

Thiên Hy thấy như vậy cũng đã nguội bớt nên chấp nhận: “Không có gì, nhớ lần sau đừng đánh người bậy bạ nữa nhé, con trai với nhau mà. Ta tên là Thiên Hy.

Rất nhanh chông hai người giảng hòa với nhau rồi trở thành bạn bè.

-Thiên Hy nè, ngươi học bang mấy, lớp mấy vậy?

-Ta hả? Ta học bang 1, lớp 3. Còn ngươi?

-Vậy là cùng lớp rồi. Hì hì. À mà vũ hồn của ngươi là gì vậy?

-Vũ hồn của ta là Cùng Kỳ Ma Thú. Của ngươi là Cửu Âm Ma Cầm đúng không?

-Wow, sao ngươi biết hay vậy? Vũ hồn của ngươi cực hiếm luôn đó.

-Hồi nãy, ta thấy ngươi sử dụng ma cầm gãy mà. Ngươi còn tấn công ta nữa. Lúc đó ngươi bị vũ hồn khống chế nên ta phải đánh cho ngươi tỉnh lại. Vũ hồn của ngươi cũng hiếm gặp lắm đâu kém gì ta.

-Uhm, cám ơn ngươi nha, xin lỗi về vụ hiểu lầm.

Vương Ân khó xử nói.

-Không sao đâu, “không đánh thì không thân mà”

 Cả hai cùng cười lên làm không khí trong phòng có sức sống hơn. Chính căn phòng 39 này, tương lai sẽ có hai truyền kỳ mới xuất hiện.

Horu Soma:  Em mới viết xong quyển một hà. Đang trong quá trình viết quyển hai. Tựa đề quyển hai là : Vũ Hồn Dung Hợp Kỹ nhé. Hứa hẹn là sẽ dài hơn quyển một. ^.^

Mọi người nhớ đọc rồi cho em ý kiến nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bíẩn