Chương 411-412

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


                                                           Chương 411

Tống Kiều thật ra muốn gả cho Giang Minh Thắng, nếu không sẽ không nhờ  được Hướng Thu Vân giúp đỡ mà còn  kéo cả  Tống gia xuống nước cô chỉ có thể lựa chọn từ bỏ.

Nhưng cứ từ bỏ như thế này, cô có chút không muốn.

"Nghĩ đi. Ngoại trừ lúc trước Minh Thắng  hiểu lầm cô, hắn đối với cô rất tốt. Nếu bây giờ không giúp hắn thì  sau này cô sẽ  hối hận."

 Bình thường nói đến chuyện hối hận  cô sẽ nghĩ lại, chẳng lẽ Hướng Thu Vân lại chợt mềm lòng?

Đáng tiếc Hướng Thu Vân không ngốc, cũng sẽ không đột nhiên mềm lòng. " Nếu tôi Giúp Giang gia  vượt qua khó khăn, chờ bọn hắn lấy lại sức rồi quay lại đối  phó tập đoàn  Hướng thị sao."

Cô cũng thấy rằng Tống Kiều sẽ không  tranh cãi với cô nữa liền nói với Lục Ngôn Sầm: "Đứng hơi mệt, bác sĩ Lục, chúng ta vào ngồi một lát đi."

Hướng Thu Vân chỉ đến một vị trí ở góc dưới Đông Nam.

Lục Ngôn Sâm gật đầu, trong ánh mắt không muốn của Tống Kiều, anh đi đến góc đông nam cùng cô.

"Chuyện vừa rồi, cám ơn bác sĩ Lục." Không có anh thì không biết Tống Kiều còn định dây dưa với cô bao lâu.

Lục Ngôn Sâm mỉm cười, " Cho dù tôi không ra mặt thì đây cũng là Hạ gia, Hạ tổng sẽ không để cô chịu uỷ khuất ."

Trên trán cô có một sợi tóc vụn rơi xuống, anh vô thức duỗi tay ra,  giúp cô vén ra sau tai, tình cờ cô nâng trán  lên, tay họ vừa chạm vào nhau.

Anh sửng sốt một chút, sau đó hơi vội vàng rút tay về, "Xin lỗi."

Nó để lại bằng một lần chạm, nhưng cảm giác mềm mại sẽ lưu lại trong lòng bàn tay trong một thời gian dài.

Dường như có một cái gì đó, lướt qua trái tim anh, một chút lạ lùng.

"Không sao." Anh ta là bác sĩ điều trị của cô, lúc thường đưa kim tiêm hay kiểm tra, tay chân cô đều khó tránh khỏi việc động chạm vừa nãy hai người chỉ vô tình chạm tay vào nhau cô cũng không để ý lắm.

Lục Ngôn Sâm nhìn cô, mới nhận ra lông mi của cô rất dài và dày, khi cụp mắt xuống, dưới mí mắt sẽ hiện ra một bóng mờ nhỏ.

Đột nhiên anh không biết nên nói gì, có chút ngượng ngùng không nói nên lời, "Hạ tổng thì sao? Sao không thấy anh ấy?"

"Tang lễ có rất nhiều khách quý, anh ấy phải tự mình tiếp đón họ sao." Hướng Thu Vân nhìn chung quanh hỏi: "Bác gái không đi cùng anh sao?

Đó là lý do Lục gia không có liên quan gì đến Hạ gia, Lục gia có thể phái người tới dự tang lễ.

Nhưng thân phận của Hạ lão gia cũng không tầm thường, người đến tang lễ không giàu thì cũng sang cho nên những người  đến dự tang lễ hôm nay đều  là cả nhà kéo cả nhà đến tranh thủ cơ hội mở rộng mối quan hệ.

"Bệnh viện có chút việc gấp bà ấy lát nữa sẽ qua." Lục Ngôn Sâm nói, nhưng khi anh  nhìn cô cơ thể đột nhiên cứng đờ, tim đập nhanh hơn bình thường.

Hôm nay, dường như có điều gì đó không ổn với anh .

Quả táo Adam của anh lăn xuống, hờ hững tránh ánh mắt của cô, "Chú ý đến chân, lúc bình thường cũng đừng đi lại nhiều. Tôi có vài người quen, tôi đi qua chào hỏi."

Có lẽ là do gần đây phải trải qua quá nhiều cuộc phẫu thuật, và cơ thể có chút không chịu nổi nên khi trở lại bệnh viện, anh phải kiểm tra toàn diện, đặc biệt là phần tim.

"Được rồi."

Lục Ngôn Sâm đứng dậy, đi ra ngoài vài bước liền gặp ngay Hạ Vũ Hào.

 Ánh mẳt Hạ Vũ Hào nhìn qua Lục Ngôn Sâm  rơi xuống  người Hướng Thu Vân  đang đứng cách đó không xa, dừng một chút liền nói"Bác sĩ Lục đến rồi."

"Ừ." Lục Ngôn Sâm nhẹ gật đầu, "Hạ lão gia tử đã qua đời. Đối thủ của Hạ gia đang nhìn chằm chằm vào Hạ thị, Hạ tổng nên chú ý."

"Cảm ơn bác sĩ Lục đã quan tâm."

"Hoan nghênh ngươi, ta chỉ là lo lắng Hạ tổng sẽ liên lụy Hướng tiểu thư."

Hạ Vũ Hào khẽ cong khóe môi dưới, nhưng dưới đáy mắt lại không có ý cười, "Anh thật sự quan tâm đến người phụ nữ của tôi."

"Dì cả dặn dò tôi, Hạ tổng, đừng hiểu lầm tôi. Hơn nữa, Hạ tổng nên hiểu rõ hơn tôi đối thủ của Hạ gia thủ đoạn như thế nào." Lục Ngôn Sầm nói.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

                                                        CHương 412

"Cảm ơn bác sĩ Lục  đã quan tâm đến Thu Vân, nhưng người phụ nữ của tôi, tôi chăm sóc được không cần phải làm phiền bác sĩ Lục." Hạ Vũ Hào đi tới gần vài bước nhẹ giọng nói với Lục Ngôn Sâm 

Sau đó, không ngoảnh lại bước về phía Hướng Thu Vân.

Lục Ngôn Sâm quay đầu liếc nhìn Hạ Vũ Hào mắt lóe lên, ánh mắt dừng ở Hướng Thu Vân, mím môi, đi về phía đám người.

"Anh vừa nói với bác sĩ Lục cái gì?" Hướng Thu Vân hỏi.

Có vẻ như hai người nói chuyện không được vui vẻ cho lắm.

"Không có chuyện gì, hỏi xem chân của em khôi phục như thế nào." Hạ Vũ Hào hờ hững nắm lấy tay cô lông mày khẽ cau lại,  " Emvề trước nghỉ ngơi đi, không cần phải  ở đây."

Tay cô đã lạnh ngắt anh dùng tay mình nắm lấy tay cô giúp cô sưởi ấm.

"Không sao em  ngồi đây một lát."không biết khi cô ở một mì với đám vệ sĩ kia, không biết Diêu Thục Phân sẽ hỏi cô cái gì.

Hạ Vũ Hào cũng nghĩ đến điều này, một tia thù địch lướt qua rất nhanh, thay vì để cô ở nhà một mình  anh để cô ở lại bị yêu cầu một ly nước ấm cho cô.

Hướng Thu Vân nhận lấy ly nước  cảm giáclúc này đã  tốt hơn rất nhiều.

"Trước đây, tôi chỉ nghe A Song nói anh chiều chuộng vợ như thế nào, tôi vẫn không tin, hóa ra là sự thật!" Cha Pei cười và bước tới, trong khi cha Song và cha Zhong đứng bên cạnh và theo sau.

"Cái này gọi là gì? Khuôn mặt lạnh lùng và trái tim ấm áp."

"Hạ tổng giữ mình trong sạch,  Hướng tiểu thư thật may mắn có được bạn trai như vậy!"

Không đi đến sảnh chính Hướng Thu Vân không nghĩ vài người bọn họ tới đây chỉ để ở cùng Hạ Vũ Hào.

Bây giờ Hạ lão gia đã qua đời, cả  Hạ gia đều do Hạ Vũ Hào nắm quyền tập đoàn  Hạ thị đang có liên quan tới việc  tham gia thí nghiệm trên người ... Đây có thể nói là vấn đề lớn nhất của Hạ gia vào lúc này.

Bọn họ tới đây, có lẽ cũng là để thăm dò tình hình của Hạ gia, một khi con bò rừng hung hãn nhưng mập mạp này lộ ra khuyết điểm, bọn họ sẽ giống như một bầy sói đói.

"Vài vị trưởng lão đều cười. Nhưng đối với tôi, được ở bên cạnh Hướng Thu Vân, tôi đã may mắn ba đời rồi." Hạ Vũ Hào nói.

Đầu tiên là Bùi Thiếu cùng Chung Nhị Thiếu tới kiểm tra, hiện tại lại bị Lão Tử thay thế, đám người này thật sự là ruồi muỗi ngửi không ra cá.

Kinh tởm và khó chịu, nhưng cũng giống như cỏ dại, muốn tiêu diệt vô tận.

"Đôi trẻ có quan hệ tốt như vậy."

"Bây giờ người trẻ thích thì cứ nói đi, không giống như lúc trước nữa."

"Tôi thực sự ghen tị với các bạn trẻ, họ trông sống động."

Hướng Thu Vân nhìn ba người ở cùng Hạ Vũ Hào, sau đó càng ngày càng đi tới chủ đề muốn hỏi.

Cha Bùi là người đầu tiên lên tiếng. "Vũ Hào  lần trước A Tùng  dẫn người đến làm phiền Trúc Hiền Trang, ta cũng vừa mới biết chuyện, tại đây ta thay mặt nó xin lỗi cháu,cũng may cháu và  Hướng tiểu thư  không sao, nếu không trong lòng ta cảm thấy rất có lỗi "

Ông ta nghiêm trang cúi đầu chín mươi độ thái độ  có vẻ rất thành khẩn.

Hạ Vũ Hào thờ ơ nhìn cảnh này, "Tôi nhận lời xin lỗi của chú nhưng tôi không nhận thế này có được không?"

Cha Bùi  vẻ mặt cứng đờ, cười nói: "Lời xin lỗi là ta nên làm  Cháu không tha thứ cho A Tùng vậy có yêu cầu gì không ."

"Cám ơn Bùi tổng đã quan tâm. Nếu Bùi Thiếu có thểbằng một nửa của chú thì ngày đó sẽ không phải gãy tay." Hạ Vũ Hào dường như chưa nhìn ra vẻ xấu hổ của ông ta  lời anh nói vẫn là như vậy. rất vô liêm sỉ.

Nụ cười trên mặt Cha Bùi khó có thể duy trì nháy mắt với Cha Chung.

Cha Trung khẽ gật đầu nói: "Hôm đó Thiệu Ninh cũng có mặt ở đó tôi thay mặt nó xin lỗi   Hạ tổng và  Hướng tiểu thư xin bỏ qua cho nó lần này."

"Nhưng chuyện này cũng không phải là hoàn toàn là do Thiệu Ninh là do  lúc đó Hạ tổng bị bỏ tù vì thí nghiệm trên người.Mẹ của Thiệu Ninh  ấy nói dù ly hôn với tôi cũng phải giúp cậu . Thiệu Ninh chỉ là quá bất mãn với mẹ mình  nên mới làm ra chuyện hồ đồ như vậy "

Cha Bùi lập tức tiếp lời, "Hai nhà Bùi Hạ  luôn cạnh tranh làm ăn. Nhưng  Bùi gia quanh năm đều phải chịu lép vế  trước Hạ gia nên  A Tùng  có bất mãn một chút"

Nó  tưởng rằng tập đoàn Hạ thị vì liên quan đến thí nghiệm trên người nên mới tìm đến tận Trúc Hiền Trang quấy rối quả thực là liều lĩnh  Ta lại xin lỗi lần nữa "

Nói nhiều như vậy xin lỗi giải thích, không phải là muốn hỏi xem Hạ thị  có liên quan gì đến thí nghiệm trên người hay không à ?

Hạ Vũ Hào giữ im lặng với tin đồn này nhàn nhạt nói "Con chó cắn ta, tôi cũng không thể cắn  lại nó  như dã thú. Chung tổng, Bùi tổng đừng lo lắng, chỉ cần bọn họ đừng tới làm phiền tôi thì tôi sẽ  không quan tâm đến họ. "

Không rõ Bùi Tùng và Chung Thiệu Ninh có phải chó không?

 Nghe Hạ VŨ Hào nói vậy Cha Bùi  và cha Chu sắc mặt  không tốt, nhưng bọn họ cũng không đoán ra được Hạ gia bây giờ như thế nào  cho nên cũng không dám hấp tấp xúc phạm Hạ Vũ Hào.

Trên thực tế, nếu không phải Hạ thị tập đoàn tham gia thí nghiệm trên người bị vạch trần thì  cho dù Hạ lão gia qua đời, bọn họ cũng không dám chọc tới Hạ Vũ Hào.

Hạ Vũ Hào tuy chỉ là bậc con cháu nhưng khả năng kinh doanh của anh khiến bọn họ không dám coi thường.

Hai người không thu được gì từ miệng Hạ Vũ Hào, bắt đầu nháy mắt với cha Tống.

Cha Tống suy tư một chút, mới nói: "Kỳ thực ta ngoài xin lỗi, ta tới đây còn có một chuyện: Mấy ngày gần đây, có người luôn nói Hạ thị có liên quan đến thí nghiệm của người không biết điều này có đúng không? "Quanh đi quẩn lại  những người này mục đích cuối cùng đến đây cũng chỉ vì muốn nghe được tin tức đó từ người của Hạ gia mà thôi 

"Ai nói cho mấy người biết tin đó?" Hạ Vũ Hào hỏi.

Cha Tống mơ hồ nói: "Là mấy  nhân viên Hạ thị bàn tán tôi tình cờ nghe được."

"Làm sao Tống tổng lại có thể tình cờ nghe được chuyện lớn như vậy từ một người không liên quan?" Hạ Vũ Hào nói: "Là  hậu bối, tôi phải nhắc nhở Tống tổng  cư dân mạng giống như chiến trường, nếu tin tức truyền ra ngoài không tốt thì  sẽ chết trên chiến trường, và phá sản sẽ là trên thị trường. "

Anh nhấn mạnh  từ phá sản khiến cả ba người họ rùng mình.Tập đoàn Giang thị chao đảo không phải là do Hạ gia cùng Hướng gia  bắt tay với nhau sao. Nhưng dù sao bọn họ cũng là ba nhà có ảnh hưởng pử thành phố B, Hạ giavà  Hướng gia muốn  diệt bọn họ cũng  không dễ dàng như vậy. Hơn nữa, tất cả đều đã đến lúc này, dù sao mọi người đã xúc phạm rồi, muốn lui về cũng vô ích.

 Là  một ông chủ mà tôi biết nói với tôi điều này, nhưng tôi không thể biết người này là ai, nếu không tôi sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn thấy anh ta." Song Fu nói.

Bố Trung trả lời, "VŨ Hào cậu  không cần phải cảnh giác như vậy, cậu  và Vũ Hiên là bạn tốt, tôi là cha của hắn, còn có thể hại cậu  sao? Chúng ta hôm nay tới đây, chỉ là muốn biết một chút tình hình hiện tại của Hạ thị Nếu có điều gì đó cậu  không thể giải quyết, chúng tôi sẵn sàng giúp đỡ. "

Cha Bùi  cũng cười nói: "Hai nhà chúng ta là  quan hệ cạnh tranh, nhưng cũng là cạnh tranh lành mạnh. Nếu  tập đoàn Hạ thị gặp khó khăn  chúng tôi có thể giúp đỡ"

Mỗi ngày đều phải đối phó với một  đám người như vậy, Hướng Thu Vân vừa nghĩ tới đã thấy khó chịu thay cho Hạ Vũ Hào.

Trong một thế giới đạo đức giả như vậy, không thể nhìn ra được trái tim của mọi người chút nào.

Hạ Vũ Hào trầm mặc, có vẻ có điều suy nghĩ, "Có bao nhiêu người tin đây là thật?"

"Đương nhiên!" Cha Bùi  là người đầu tiên lên tiếng nhìn Hạ Vũ Hào thế này, Hạ gia thật sự gặp khó khăn thật sao?

Bùi gia của bọn họ bị Hạ gia đè bẹp mấy chục năm, hiện tại rốt cuộc cũng  tìm được cơ hội vượt lên trước!

Cha Trung không kìm lòng được, "vũ hào , Hạ gia thật sự có chuyện liên quan đến thí nghiệm trên  người sao nếu chúng tôi không hỏi thì cũng không biết có thể giúp được không 

Một nhóm người rõ ràng là kền kền đang chờ ăn xác nhưng vẫn phải  mang bộ mặt đạo đức giả .

Hạ Vũ Hào sờ nhẹ khóe môi dưới, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đau khổ, "Tôi  cần mọi người  giúp một chút, nhưng không phải cho Hạ gia, mà là cho Giang gia."

Ba người họ ngạc nhiên

Chỉ nghe anh ta chân thành nói: "Gần đây Hạ gia khởi động một số dự án mới, trong đó có một số dự án nên nghe nói qua. Tôi muốn dùng tiền giúp Giang gia, nhưng lại bất lực."

"Dù sao hai nhà cũng có quan hệ mấy chục năm. Nhìn bọn họ thế này, tôi thực sự rất buồn. Cũng may có vài người trong số họ quan tâm giúp đỡ. Tôi nghĩ Giang gia sẽ rất cảm kích."

Ba người, "..."

Giúp Giang gia?

Hắn đã làm cho Giang gia thành như vậy, lại còn nói muốn giúp Giang gia?

Nhưng mà, Hạ Vũ Hào không cho bọn họ cơ hội phản ứng trực tiếp noi lớn: "Dì Lâm, Bùi tổng nói sẽ giúp Giang gia."

Vì là tang lễ, mọi người trò chuyện cũng không quá lớn, cho nên anh  chỉ cần cao giọng một chút, cũng đủ để Giang mẫu nghe thấy.

Người khác nghe xong cũng nhìn về phía bên này.

Giang gia hiện tại rối rắm, thật ra có người đề nghị giúp đỡ? Không hổ là tính toán, chắc là bị lừa rồi.

Hướng Thu Vân nhìn ba người bọn họ như ăn phải cứt, cúi đầu, cố hết sức cười cười.

Thứ mà tập đoàn Giang thịcần lúc này là một số tiền không hề nhỏ

Họ chắc chắn sẽ không giúp được một khoản tiền lớn như vậy, nhưng có rất nhiều chính khách ở đây, không đơn giản để ngã lòng với họ.

Hơn nữa, hiện tại Giang gia thật sự đã đến đường cùng, sẽ không bao giờ từ bỏ cơ hội như vậy, nếu không Giang phụ sẽ không mất mặt dùng đứa bé trong bụng Giang mẫu tranh giành quyền thừa kế của Hạ gia.

Nói tóm lại cho họ một chút rắc rối để họ không có thời gian quấy rầy anh nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro