Nhỏ mà lạc nhau là mất ấy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Biên Hoà nhỏ nhưng mà lạc thì mất nhau ấy.

Vốn dĩ cuộc đời, tình yêu là một cuộc rượt đuổi. Nào ai nghĩ sẽ có lúc phải dừng lại hay bước tiếp.

Gặp nhau tình cờ, yêu nhau chóng vánh, chia tay cũng đầy bất ngờ. Đến khi lâu ngày gặp lại chỉ giống như hai người dưng nước lã, cảm xúc nhất thời rốt cuộc chẳng còn ai nhớ.

Ta bỏ qua nhau theo cái gọi là sở thích, ta đau khổ tuyệt vọng sau cái lần đầu bị cắt đứt. Ta lại ao ước cái cảm xúc khi yêu đấy, ta sợ hãi, ta chán chường và ta thèm hơi ấm gia đình. Những năm tháng phải rồi sẽ chữa lành tất cả, đau thương mất mát sẽ nhanh chóng tan thành hư vô và điều cuối cùng ở lại là những vết thương đã lành hẳn, sẹo cũng mờ đi, cảm xúc thì cũng chỉ còn được gọi là nhạt nhoà, đong đếm là đơn vị ml.

Rốt cuộc tim ta là vậy đấy.

Thỉnh thoáng chợt nhớ, rồi chợt khóc.

Nhưng lâu rồi lại chẳng thấy còn gì cả. Nở nụ cười mỉm mà bước tiếp thôi.

Rốt cuộc yêu nhau đến mấy nhưng đã buông tay thì Trái Đất dù có rộng, thành phố nơi ta sống có đông hay ít người thì nhất định sẽ gặp lại, chào nhau và nở nụ cười thật tươi.

Ai rồi cũng sẽ ổn - Gào

Tép

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro