Lạc...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tự bao giờ ta thành người xa lạ
Cũng chẳng buồn vài ba câu chào nhau
Giờ tim em chỉ ngập màu nỗi nhớ
Nhớ nụ cười, nhớ tất cả về anh

Một bức tranh vẽ bằng hạnh phúc xanh
Nay bỗng thành nỗi đau và nước mắt
Chỉ mình em nhặt nhạnh những thương yêu
Đem chắt chiu gửi vào ngăn kí ức
Vẽ nó bằng màu mực của riêng em
Tuy có phần nhàu nát và lấm lem
Nhưng với em đó chính là tất cả

Xa-em-rồi-anh-có-thực-bình-yên?
Nhưng-lòng-em-thì-triền-miên-bão-tố....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nho