Đã Từng !!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Người kết thúc bằng câu ; đừng thương nữa
Dễ như câu ; yêu anh nhé ! Đã từng
Nào biết đâu khi người đi khuất cửa
Ta ngã nhào cố ngăn lệ rưng rưng

Hôm nay gặp chắc vẫn là duyên phận
Mai buông tay người lại bảo ; số trời
Vậy nỗi đau để phiên ai phải nhận

Mà nhẹ nhàng ta bạc bẽo vậy thôi?

Ngày đổi gió và mùa vừa thay áo
Hẳn là đêm cũng sẽ thấy u buồn
Ta nhìn thấy cơn mưa còn ở đó
Theo ta về trong ướt lạnh triền miên!

(Mưa)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro