>>Phần 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị nam nhân rống một tiếng như thế, Huy La cùng nữ nhân đều im lặng, sau mới ngoan ngoãn nằm lên giường ngủ.

Tối hôm đó, hai bên trái phải nam nhân có thêm một người

o0o ~ o0o

Đêm khuya ~~~~

Huy La tâm tình không tốt không thể nào ngủ được, bé thật sự không nhịn nổi nữa mà len lét mở cặp mắt tròn to của mình.

Tuy ba ba nằm giữa ba người bọn họ, hơn nữa còn quay sang phía bé ôm bé vào lòng, nhưng phía sau của ba ba còn bị mẹ ôm lấy, mẹ ngủ rất say, khuôn mặt nàng áp trên lưng ba ba mang theo nụ cười an nhàn hạnh phúc. Huy La thừa nhận, ba ba rất anh tuấn còn mẹ thì rất đẹp, nàng là nữ nhân xinh đẹp nhất mà bé từng nhìn thấy, nhưng bé rất khó chịu! Tuy cô giáo nói ích kỷ là không tốt, nhưng bé muốn mẹ rời đi, để ba ba một lần nữa biến thành ba ba của một mình bé!

Nghĩ vậy, Huy La nhẹ nhàng thoát khỏi vòng tay của nam nhân mà lén lút chạy ra ngoài.

"Mình không thích mẹ! Tuy mẹ có vẻ rất thích mình, nhưng nàng có thể cướp mất ba ba....." Một mình ngồi bên cạnh hồ nước phàn chiếu lại ánh trăng trong vườn hoa, Huy La nhỏ giọng lẩm bẩm với chú cá vàng bên trong: "Mình muốn làm tân nương của ba ba, nhưng mẹ mới thật sự là tân nương của ba ba! Mẹ về rồi, nàng là tân nương của ba ba rồi, Huy La không phải nữa..... Mình không phải tân nương của ba ba nữa..... Có lẽ một ngày nào đó ba ba sẽ không cần mình nữa..... Cá con, các bạn nói đến lúc đó mình phải làm thế nào? Mình thật sự rất thích ba ba!" Nói rồi, bé bắt đầu nhỏ giọng nức nở khóc, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống hồ phá vỡ bóng trăng, cũng dọa sợ mấy chú cá.

"Bảo bối, chỉ cần con còn thích ba ba, vậy ba ba sẽ không không muốn bảo bối!" Lúc Huy La đang thương tâm, giọng nói của nam nhân vang lên từ sau lưng bé.

"Ba ba....." Huy La quay đầu lại, quả nhiên trông thấy ba ba đang đứng sau lưng mình.

"Bảo bối đứng khóc!" Tiến lại ôm lấy bảo bối đang ngồi bên hồ nước mà khóc đến lê hoa đái vũ, nam nhân trấn an hôn lên khóe mắt bé.

"Ba ba..... Thật sự sẽ không không muốn bảo bối sao?" Huy La dùng sức hấp mũi mấy cái hỏi.

"Ba ba thề sẽ không! Nên bảo bối đừng khóc....." Nam nhân vừa trấn an bé vừa kịch liệt hôn sâu bé, ham muốn sâu đậm nhanh chóng tản ra trong cơ thể hai người.

"Ừm..... Ba ba..... rất ngọt....." Chăm chú ôm lấy cổ nam nhân, thanh âm rên rỉ yếu ớt của Huy La thật mê người.

"Bảo bối, ba ba muốn, làm sao đây?" Nam nhân cố ý nói rõ ràng bên tai Huy La.

"Ừm...... Bảo bối cho ba ba....." Huy La lúc này cũng rất muốn được nam nhân 'yêu thương'.

"Bảo bối thực ngoan!" Quyến rũ mỉm cười, nam nhân ôm Huy La đến bên cây đại thụ sau hồ nước.

Vì để tránh làm bị thương cơ thể mềm mại của Huy La, nam nhân săn sóc cởi áo ngủ của mình trải lên lớp cỏ, sau đó mới nhẹ nhàng, tựa như đối xử với món đồ trân bảo mà đặt Huy La lên trên áo.

Ánh trăng trắng bạc nhu hòa chiếu lên cơ thể bé nhỏ của Huy La, bé thoạt nhìn đáng yêu như một tinh linh. Cơ thể trần trụi mới có một vài dấu hiệu phát dục, vẻ mặt có chút ngượng ngùng lại thập phần khát khao..... Trong lòng nam nhân bị một cảm giác yêu thương khó nói lấp đầy. Gã không thể đợi được mà nhào tới thân thể như trái cây non của bé con.

"Ừm..... Ba ba..... Ừm....." Huy La nhẹ nhàng rên rỉ, là một loại mời gọi đối với nam nhân, bé hi vọng ba ba có thể hảo hảo yêu thương, yêu thương bé.

"Bảo bối, thoải mái sao?" Nhẹ vuốt ve trêu đùa cơ thể tinh tế của Huy La, nam nhân khẽ cười hỏi.

"Ah..... Thật thoải mái..... Ah ah..... Ah..... Ba ba....." Cong người lên mà lanh lảnh kêu thành tiếng, đối với Huy La mà nói thì kỹ xảo vuốt ve của ba ba vĩnh viễn là thứ bé thích nhất!

"Bảo bối, hiện tại đã muộn rồi, mọi người đang ngủ, cho nên con nhỏ giọng một chút a!" Khe che lấy cái miệng nhỏ nhắn đang phát ra tiếng rên rỉ của Huy La, nam nhân nhắc nhở bé không được quá ồn ào.

"Ah..... Ah..... Thực xin lỗi, ba ba..... Ah ah....." Huy La dù biết không thể quấy nhiểu người khác, nhưng chỉ cần tay nam nhân chạm vào bé, bé liền cái gì cũng không biết "Ah..... Thật thoải mái..... Ah ah....."

"Nhóc con mẫm cảm quá mức!" Nam nhân sủng nịnh mà nhẹ mắng một câu, sau đấy thì cúi đầu ngậm lấy Huy La.

"Ah...... Ba ba...... Không được hút mạnh như vậy...... Ah ah..... Bảo bối sẽ..... Ah ah...... nhịn không được..... Ah ah..... Ba ba!" Tuy ngoài miệng nói mình sắp không được, nhưng eo nhỏ của Huy La vẫn lắc lư theo nhịp hút vào của nam nhân, không tự giác mà truy tìm khoái cảm lớn hơn.

"Không sao, hôm nay ba ba muốn bảo bối thoải mái. Cho nên dù bảo bối bắn ra bao lần cũng được!" Mút lấy phần thân của Huy La, nam nhân có chút mơ hồ nói.

"Nhưng mà..... Ah ah..... Bảo bối cùng muốn ăn.....Ah..... Ăn thứ.... của ba ba..... Ah ah....." Huy La can đảm nói ra khao khát của mình.

"Được! Ba ba thỏa mãn yêu cầu của bảo bối!" Đứng lên, nam nhân cười kéo khóa quần ngủ lôi cự vật của mình ra đưa đến trước mặt Huy La.

Đỏ mặt quỳ ngối trước háng nam nhân, Huy La không chút do dự đem thứ mỗi lần đều mang cảm giác thoải mái đến không chịu nổi cho bé mà ngậm vào trong cái miệng nhỏ nhắn phần nộn của mình. Phần thân thô to của nam nhân ở trong miệng Huy La ra ra vào vào, nước bọt Huy La vì miệng bị nam nhân chầm chậm nhét vào mà không cách nào nuốt được ngược lại đem phần thân của nam nhân thấm ướt bóng loáng, còn có tiếng thở gấp hưởng thụ của nam nhân cùng tiếng rên mơ hồ của Huy La..... Tất cả đều *** dục mà tuyệt với như vậy!

"Ừm..... Ba ba..... Bảo bối muốn ba ba tiến vào..... Ba ba..... Ah ah..... Tiến vào đi..... Bảo bối muốn..... Ah ah..... Bảo bối muốn....." Phun phần thân của nam nhân ra, Huy La xoay người quay lưng về phía nam nhân, sau đó nhô cao mông, thậm chí còn dùng hai tay mình tách lỗ nhỏ chặt không thể chặt hơn kia "Ah..... Ba ba..... Mông bảo bối rất đói..... Lỗ nhỏ của bảo bối muốn ba ba..... Ah ah..... Bảo bối rất nhớ bị đại nhục bổng của ba ba đâm vào..... Ah ah ah...." Huy La dùng hai tay mình đùa bỡn cúc huyệt của chính mình.

"Không được..... Bảo bối..... Con còn chưa đủ ướt...." Mặc dù rất muốn đâm sâu vào thiên đường chật hẹp của bảo bối để cảm giác khoái cảm bị ép chặt, nhưng gã thật sự không muốn làm bị thương bảo bối của gã.

"Đã được rồi.... Ah ah.... Đã có thể, ba ba.... Ah ah ah..... Bảo bối có thể..... Ah ah!" Huy La lắc lư cặp mông mật đào trước mắt nam nhân.

Bị hấp dẫn như vậy, nam nhân rốt cuộc cùng không nghĩ được nhiều. Gã dùng tay lấy một chút chất dịch trên phần thân bôi lên cửa vào hồng đỏ kia rồi trực tiếp đỡ phần thân mình đâm vào.

"Ah..... Ah ah..... Ba ba..... Thật lớn..... Ah!" Mặc dù có chút đau, nhưng phần lớn vẫn là khoái cảm. Nội vách trở nên mẫn cảm có thể chấp nhận hết chiều dài cũng như độ dày của nam nhân, cùng với cách đâm vào rút ra, cảm thấy ba ba lấp đầy cơ thể mình, tiếng kêu của Huy La càng thêm động lòng người "Ah ah..... Thật thoải mái..... Ah ah..... Ba ba nhanh lên..... Mạnh nữa đi! Ba ba..... Ah ah ah....."

Nương theo tiếng kêu *** mị của Huy La, nam nhân cũng đẩy nhanh tốc độ ra vào lỗ nhỏ của Huy La, sau đó cơ hồ một khắc không ngừng đâm vào cúc huyệt kiều diễm chỉ vì gã mà mở ra kia.

Gió trong vườn có chút lạnh, nhưng đối với cặp cha con đang chìm đắm trong cơ thể nhau kia lại vô cùng thích thú.

o0o ~ o0o

Sáng hôm sau ~~~~

"Chảo buổi sáng! Lôi. Còn con nữa, bảo bối bé nhỏ của mẹ! Ừm.... Hôm này hình như đáng yêu hơn rất nhiều a!" Nữ nhân mới rời giường lười biếng đi xuống lầu chào buổi sáng nam nhân cùng Huy La.

"Chào buổi sáng....." Không biết tại sao, Huy La ở trước mặt nữ nhân cảm thấy không ngẩng đầu lên được.

Sau khi nghe Huy La chào buổi sáng mình xong, nữ nhân chăm chú nhìn Huy La một lát, sau đó nàng đột nhiên dùng thanh âm rất lớn hỏi: "Huy La, 'chỗ đó' của ba ba rất lớn, con ăn nổi không? Mông con có bị thương không?"

"PHỤT!"

"PHỤT!"

Nghe được câu hỏi của nữ nhân, Huy La cùng Nam nhân đang ăn sáng không hẹn cùng đem ngụm sữa vừa uống vào miệng phun ra.

"Bách Hợp! Cô đang nói cái gì vậy?" Lau sạch sữa ở khóe miệng, nam nhân có chút chật vật hỏi.

"Dữ cái gì mà dữ? Chuyện tối qua em nhìn thấy hết rồi! Anh cùng bảo bối lúc nửa đêm ở dưới cây đại thụ sau hồ nước trong hoa viên ân ái, còn để bảo bối khẩu giao cho anh. Hai người làm tổng cộng ba lần đúng không? Hẳn là không sai đâu, em đã nghiêm túc đếm mà!" Nữ nhân dùng một ngón tay xinh đẹp đỡ đầu mình nói.

"Ba ba....." Huy La đến cả lỗ tai cũng đỏ ứng, bé không biết làm sao mà nhìn về phía ba ba. Không xong, chuyện này lại để mẹ biết rồi! Mẹ có giận bé không?

"Vậy làm sao?" Điều chỉnh làm cảm xúc của mình, nam nhân hỏi lại nữ nhân. "Dù cô phản đối bọn tôi cũng không được đâu."

"Yên tâm đi! Khiếu Lôi yêu quý, Bách Hợp này không phải là loại bà tám suốt ngày nói này nói kia, anh thích bảo bối, muốn cùng nó lên giường là việc của anh, em không quản! Hơn nữa em rất thích tinh thần thích gì làm nấy của anh! Chỉ là em quan tâm đến cơ thể của bảo bối. Lôi, anh phải tiết chế một chút, em không muốn bảo bối còn trẻ đã mắc bệnh hỏng thận với liệt dương đâu!" Vừa vươn lưng vừa quay người lên tầng, thanh âm lười biếng của nữ nhân dần xa "Em lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#đammỹ