Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

001, XUYÊN THÀNH NỮ PHỤ MẠT THẾ VĂN

Vừa từ trong mê man tỉnh dậy, Cố Thư Mộng bị đau đớn ở dưới hạ thân làm cho nhíu mi. Mở ra nặng trĩu đôi mắt, đập vào mắt là màu trắng trần nhà cùng nhẹ nhàng mùi thuốc khử trùng.

Bệnh viện? Trong đầu Cố Thư Mộng hiện lên hai chữ nhưng rất nhanh chóng cô nhíu mày càng chặt. Cô rõ ràng thấy mình do bị ngộ độc mà tử hơn nữa còn dùng linh hồn trạng thái đứng xem cơ thể bị hỏa thiêu an táng sau đó của cô linh hồn bị một ánh sáng bao bọc bay vào một cái lỗ hổng đen ngòm. Giờ tỉnh dậy liền ở bệnh viện.

Lại nhìn thân thể non nớt trước mắt.
Cô chắc chắn này không phải cơ thể của cô, làm một cô nhi, may mắn được lão bà bà nhặt được. Lão bà bà lại là ẩn thế cổ võ bậc thầy, cô được bà bà truyền dạy, tay cô đã không có như thế này mềm mịn mà có một tầng mỏng kén do tập võ.

Đang lúc Cố Thư Mộng suy nghĩ thì một cơn đau ập đến, một loạt ký ức không phải của cô chàn vào trong bộ não. Cô khó chịu lấy tay xoa xoa huyệt thái dương, bộ não nhanh chóng thu nhận sắp xếp loạt ký ức kia.

Một lúc sau, Cố Thư Mộng co giật khóe miệng, đầu ngưỡng 45° nhìn trần nhà. Ta đi! Lão nương vậy mà xuyên thành nữ phụ ! Hơn nữa còn là nữ phụ trong trùng sinh mạt thế văn! Thiên a! Ngươi đang trêu đùa ta phải không?

Thở dài một hơi, chậm rãi chấp nhận sự thật rằng cô đã xuyên không thành nữ phụ.

Haizzz, coi như chuyển cái chỗ sống đi, dù gì này thế giới là một cái chân thật có sự sống thế giới cũng không phải chỉ là một cái quyển sách. Cô muốn thay đổi cuộc sống của mình khỏi kết cục trong sách cũng không phải không được.

Làm một người thích ứng nhanh chóng trong mọi hoàn cảnh. Cố Thư Mộng rất nhanh nghĩ thoáng và bắt đầu suy tính chuyện khác.

Nguyên chủ cũng có tên giống cô là Cố Thư Mộng nhưng cô ấy không giống như cô là trẻ mồ côi mà có cả một cái thật hạnh phúc gia đình. Cha cô ấy _ Cố Mộ Hải là một cái thương trường tinh anh, gia thế là sa sút hào môn gia tộc nhưng khi ông nắm trong tay nó đã không còn cái từ sa sút mà gọi hưng thịnh, là một thê nô chính hãng, nữ nhi khống của năm tốt ba ba. Cố Mai Yến mẹ cô là con dâu nuôi từ nhỏ của Cố gia, bà rất yêu anh nuôi của mình là Cố ba từ cái nhìn đầu tiên, bà là tử nữ khống bà mẹ tốt của năm, là một vệ sĩ kiêm thư ký của Cố ba ba mặc dù Cố ba ba năng lực hơn bà rất nhiều. Đại ca _ Cố Kình Hiên, là một mặt than soái ca bá đạo tổng tài, ẩn hình muội khống. Nhị tỷ _ Cố Thư Uyển, là nữ cảnh sát, tính khí hào kiệt không mất uyển chuyển nữ tính, muội khống nốt. Đệ đệ_ Cố Kình Khanh, nghiên cứu viên tiểu thiên tài, tỷ tỷ khống. Nàng đứng hàng thứ ba , là song sinh tỷ tỷ của Cố Kình Khanh. Bởi vì nguyên chủ từ khi sinh ra đã yếu ớt hơn đệ đệ của mình cho nên cả nhà đối với nguyên chủ nâng như nâng trứng, hấng như hấng hoa, ngậm trong miệng sợ tan cho nên thành ra nuôi thành một bộ đại tiểu thư công chúa bệnh tính tình.Khi nguyên chủ 17 tuổi đã gặp boss nam phụ _ Tần Tử Dật ở một bữa tiệc và đã yêu nam phụ từ cái nhìn đầu tiên. Từ đó nguyên chủ luôn tìm hiểu nam phụ thông tin, nhưng nam phụ là ai, tất nhiên nữ phụ không tìm được chút gì rồi. Sau đó cách đây mấy ngày nữ phụ muốn cùng nhị tỷ Cố Thư Uyển đi du lịch , cả gia đình kịch liệt phản đối vì sợ cô đi lạc nhưng cô nhất quyết muốn đi nếu không tuyệt thực cho nên họ đành cho nguyên chủ đi. Tất nhiên nữ phụ thành công bị lạc và gặp được bị người bỏ thuốc nam phụ. Lúc đầu nữ phụ chỉ muốn giúp nam phụ đứng lên ai ngờ bị nam phụ cường bạo. Nữ phụ bị cường bạo xong liền sợ hãi mặc kệ nam phụ trong rừng bỏ lết thân thể tàn tạ chạy đi. Cô cứ thế chạy mãi ra khỏi khu rừng rồi ngất đi do quá mệt mỏi. Tỉnh dậy thì cô đã thành y như cảnh tượng ở trên.

Nghĩ đến đây, Cố Thư Mộng tức không chịu được. Fuck! Của cô hai đời trinh tiết liền cứ như vậy mất, thật con mẹ nó muốn điên phải hay không!!!

Tĩnh hạ tâm tình, Cố Thư Mộng nghĩ tới quyển tiểu thuyết cô đã từng đọc trước khi chết. Đó là một quyển đứng trong top 10 tiểu thuyết trùng sinh mạt thế hay nhất tháng tên là 《 Trùng Sinh Mạt Thế Chi Tồn Tại 》. Kể về Mạc Khanh _ Mạc gia tiểu thư , bởi vì bị người lừa gạt mà giận dỗi hai ca ca cùng đệ đệ mà bỏ trốn đến thành phố khác tự lực sinh sống, khi mạt thế đến, các ca ca cùng đệ đệ vì đi tìm nàng mà bị người hại chết, nàng thì bị cha ruột lừa đi nhẫn trữ vật mà mẹ ruột Mạc Khanh để lại, còn bị mẹ kế cùng cùng cha khác mẹ muội muội hãm hại rơi vào tang thi đoàn sinh sinh bị cắn chết. Trọng sinh trở lại mạt thế trước 1 ngày, đầu tiên mở ra không gian, thức tỉnh dị năng, thu thập vật tư thông báo các ca ca và đệ đệ đợi nàng ở Đế Đô rồi chờ mạt thế hàng lâm. Mạt thế đến, nữ chủ thành lập đoàn đội , dẫn theo một đám tinh anh dị năng giả đi ngang mạt thế. Sóng vai cùng nam chủ đi lên nhân sinh cao nhất, cùng nhân loại còn lại trụ đến khi mạt thế qua đi. Mà cô là một cái nữ phụ không hơn không kém, bị nam phụ cường bạo xong liền ghét nam phụ. Mạt thế đến thì chạy đến thành phố khác chơi cho nên bị kẹt ở đó, nam nữ chủ đi qua tiện tay cứu. Không ngờ nữ phụ lại thích nam chủ, từ đây dây dưa, còn nhiều lúc hãm hại ngáng chân tính kế nữ chủ. Cuối cùng vì vậy mà cả gia đình bị thương còn bị nữ chủ phế thành người tàn phế còn bị câm. Từ đó liền rút lui sau màn không bao giờ xuất hiện.

Chậc... cái này nguyên chủ quả thực kỳ ba, bị như vậy cái kết là phải rồi. Giờ cô đã xuyên tới , cái này kết cục lại càng không thể xảy ra. Giờ cô nên nghỉ ngơi lấy lại thể lực cái đã. Nghĩ thế, Cố Thư Mộng liền ngả người trên gối rất nhanh ngủ say.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro