đi chơi cùng nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~ trong phòng

tuyết đình: alo

kim hoa: báo con biết mấy giờ rồi không

tuyết đình: chủ nhiệm xin lỗi làm phiền

kim hoa: tâm trạng không tốt sao?

tuyết đình: chị rời buổi tuyển chọn đặc vụ lại 2 tháng được không ạ

kim hoa: vì dương tử hiên sao? em để cảm xúc vào trong công việc rồi

tuyết đình: anh ấy kể cho em nghe quá khứ của mình. không hiểu sao lần này em có chút....

kim hoa: báo con em động lòng rồi

tuyết đình: không phải.......em

kim hoa: vậy nhiệm vụ sắp xếp lần này không cho anh ta biết nữa cho em 1 tháng rưỡi nữa hoàn thành công việc của 3 tháng còn lại bàn giao cho na mẫn. biên giới phía tây có tình huống khẩn 1 tháng nữa em dẫn đầu 2 đội s1 đến đó làm nhiệm vụ

Tuyết Đình: "Chị đã có kế hoạch rõ ràng như vậy. em đang nghi ngờ là chị bấm đốt ngón tay bói ra đây" 

kim hoa: em nghĩ sao cũng được chị cúp máy đây

Cô nhìn vào màn hình máy tính, nơi còn mở tài liệu về các nhiệm vụ sắp tới, cảm thấy một chút nặng nề trong lòng. Cảm xúc và trách nhiệm đan xen, khiến cô không dễ dàng để tách biệt giữa công việc và cuộc sống cá nhân.

Cô quyết định đứng dậy, đi đến cửa sổ để thư giãn đầu óc. Trong ánh sáng mờ của buổi tối, những ánh đèn xa xăm ngoài cửa sổ phản chiếu sự ấm áp của thành phố. Cô hít một hơi thật sâu, cố gắng làm dịu đi những suy nghĩ đang xoáy quanh.

Trong khi đó, ở bên ngoài, không khí trong căn phòng của Dương Tử Hiên cũng không nhẹ nhàng hơn. Anh vẫn ngồi bên bàn làm việc, mắt dán vào tờ đơn tuyển chọn đặc vụ, lòng đầy suy tư. Anh tự hỏi liệu sự quyết tâm của mình có đủ mạnh mẽ để vượt qua tất cả các thử thách, và liệu có thể đạt được mục tiêu của mình hay không.

~ sáng hôm sau

Ngọc Mẫn bước vào phòng Tuyết Đình, báo cáo nhanh: "Pháp y Lưu, hôm nay đội trưởng và hai đồng chí khác sẽ tập huấn về..."

Tuyết Đình đứng dậy ngay lập tức, gương mặt hiện lên vẻ nghiêm túc: "Ra ngay."

~Tuyết Đình vừa bước ra khỏi phòng thì một ly cà phê được đưa đến trước mặt cô. Nhìn lên, cô thấy Dương Tử Hiên đứng đó, ánh mắt nghiêm túc nhưng ẩn chứa sự quan tâm.

Dương Tử Hiên: "Cho cô."

Tuyết Đình hơi ngạc nhiên, nhưng nở một nụ cười nhẹ và nhận lấy ly cà phê: "Cảm ơn."

~ phòng họp

Dương Tử Hiên đứng ở giữa phòng, giới thiệu với sự nghiêm túc: "Đội trưởng Cao, đây là pháp y mới được điều về, Lưu Tuyết Đình."

Tuyết Đình mỉm cười và chào đội trưởng: "Chào đội trưởng Cao."

Dương Tử Hiên tiếp tục giới thiệu: "Hai người còn lại là Lưu Nham và Trần Siêu."

Tuyết Đình bắt tay với từng người. Khi tay cô chạm vào tay của Lưu Nham, cô ngay lập tức cảm nhận được một cái gì đó đặc biệt—Lưu Nham rõ ràng là người của đội đặc vụ phái đến. Cô mỉm cười và nói: "Chào hai người

~ thấm thoát 1 tháng 3 tuần 4 ngày đã trôi qua còn 1 tuấn nữa là cô hoàn thành được nhiệm vụ

Tuyết Đình đang trong giai đoạn tổng kết các báo cáo và chuẩn bị cho đợt kiểm tra cuối cùng. 

Một buổi sáng, khi cô đang làm việc, tiếng gõ cửa vang lên. Cô mở cửa và thấy ngọc mẫn đứng bên ngoài, mặt lộ vẻ nghiêm túc: "Tuyết Đình, có tin mới từ biên giới. Cần phải xử lý ngay."

Tuyết Đình: "Có vấn đề gì vậy?"

ngọc mẫn: "Có một tình huống khẩn cấp. Một tổ chức tội phạm đang chuẩn bị một cuộc tấn công lớn. Chúng ta cần triển khai ngay."

tuyết đình: tôi còn 3 ngày nữa ở lại đây hơn nữa gần đây lực lượng của chúng ta đa phần bị tổn thất khá nặng báo với cảnh sát biên giới đừng hành động liều làm cho bọn họ trì hoãn kế hoạch đợi 1 tuần nữa tôi sẽ tới cùng họ bàn đối sách

Ngọc Mẫn lắng nghe Tuyết Đình với sự nghiêm túc, gật đầu đồng ý: "Hiểu rồi. Tôi sẽ báo ngay cho cảnh sát biên giới để họ điều chỉnh kế hoạch và chờ thêm vài ngày."

Tuyết Đình nhìn đồng hồ, nhấn mạnh: "Trong thời gian này, chúng ta phải làm việc để thu thập thông tin chính xác nhất về tổ chức tội phạm đó và chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống. Điều quan trọng là phải bảo đảm mọi thứ đều được chuẩn bị tốt trước khi hành động."

Ngọc Mẫn: "Tôi sẽ phối hợp cùng các đơn vị liên quan và đảm bảo rằng không có sai sót nào xảy ra."

Tuyết Đình : ừ. thôi đi ăn sáng với mình

~ ra khỏi cửa

Ngọc Mẫn nheo mắt, mỉm cười: "Thôi, cậu đi ăn sáng với bạch mã hoàng tử của mình đi."

Tuyết Đình quay đầu lại và thấy Dương Tử Hiên đang đứng đợi mình gần cửa, ánh mắt của anh lộ rõ sự quan tâm. Gần đây, mối quan hệ giữa họ đã trở nên đặc biệt hơn. Ai thân thiết đều có thể nhận ra rằng Dương Tử Hiên có ý định theo đuổi Tuyết Đình.

Tuyết Đình mỉm cười và gật đầu: "Được rồi, mình sẽ đi ăn sáng với anh ấy. Cậu xử lý công việc trước nhé."

Ngọc Mẫn: "Ừ, đi đi. Mọi thứ ở đây tôi sẽ lo."

Tuyết Đình bước ra ngoài cùng Dương Tử Hiên. Khi họ cùng nhau đi về phía nhà ăn, Dương Tử Hiên nhìn cô với ánh mắt nhẹ nhàng: "Chào buổi sáng.

tuyết đình: hôm nay đợi tôi có chuyện gì sao

Dương Tử Hiên mỉm cười, ánh mắt ấm áp: "Chào buổi sáng. Hôm nay tôi chỉ muốn mời cô đi ăn sáng cùng. Không có chuyện gì đặc biệt đâu."

Tuyết Đình nhướng mày, tỏ vẻ nghi ngờ: "Thật sao? Có vẻ như anh có điều gì muốn nói với tôi."

Dương Tử Hiên hơi ngập ngừng, rồi cười: "Thực ra, tôi muốn mời cô đi chơi 1 hôm "

tuyết đình: vừa hay hôm nay cả hai chúng ta đều được nghỉ đi luôn cũng được

Dương Tử Hiên cười tươi, ánh mắt lấp lánh: "Tuyệt! Vậy chúng ta cùng đi chơi cả ngày nhé. Tôi sẽ lên kế hoạch cho một ngày thú vị."

Tuyết Đình gật đầu, mỉm cười: "Được rồi, tôi háo hức rồi đây. Thế còn kế hoạch cụ thể là gì?"

Dương Tử Hiên suy nghĩ một chút rồi đáp: "Chúng ta có thể đi dạo quanh thành phố, thưởng thức một số món ăn đặc sản, hoặc thậm chí là tham quan một vài địa điểm thú vị. Nếu cô có ý tưởng nào khác, cứ tự nhiên góp ý nhé."

Tuyết Đình cười nhẹ: "Nghe có vẻ tuyệt vời. Tôi cũng có một số địa điểm muốn đi, chúng ta có thể phối hợp."

dương tử hiên: được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro