[ Tình Đơn Phương ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Tình Đơn Phương ]

Đơn Phương thì đừng bao giờ oán trách. Tự mình bắt đầu, tự mình kết thúc.

Đơn Phương là đến cả quyền ghen cũng không có.

Đơn Phương là nhìn người ta cười, vừa thấy buồn, vừa thấy vui. Vui vì người ta vui còn buồn vì niềm vui đó không hướng về mình.

Đơn Phương là nhiều khi phải làm như mình không để tâm, trong khi ánh mắt người ta thay đổi một tí mình cũng nhìn thấu.

Đơn Phương là rất nhiều lần dằn lòng. Dằn lòng không nói ra, dằn lòng không buông bỏ, dằn lòng không quan tâm nữa, dằn lòng không được ghen...

Yêu, mà cứ phải tỏ ra không yêu.

Đơn Phương là đôi khi thần thánh hoá người đó lên, khiến họ trở thành một nửa hoàn hảo nhất thế giới. Một nửa hoàn hảo nhất không dành cho mình.

Đơn Phương là cho đi rất nhiều, nhưng chưa-bao-giờ-dám-mong nhận lại. Chỉ cần người ta vẫn nhận những thứ mình cho đi, là mình cũng hạnh phúc rồi.

Đơn Phương, là ngay từ lúc bắt đầu, đã nhìn thấy trước kết cục.

Đơn Phương, thường ít khi nảo có kết thúc tốt đẹp. Nếu bạn có thể có kết thúc tốt đẹp, bạn hẳn là người may mắn nhất thế giới.

Là biết được sức chịu đựng mình rốt cuộc cao đến chừng nào, sự yêu thương của mình cho một người có thể bao la đến chừng nào.
Để mà sau tất cả những bi thương, những vô tâm, hẫng hụt, hờn ghen và chối bỏ, khi trái tim xơ xác và những ngón tay bơ vơ nắm chặt vào nhau, ôm lấy những niềm đau, chôn giấu. Hết giới hạn này qua giới hạn khác, nhiều khi cứ tưởng lần này đau quá rồi, vậy là hết rồi. Mà chỉ cần thấy người ta cười vui vì một món quà mình tặng, tự nhiên môi mình lại cười và tim mình lại ấm,

Lòng lại vui.
lại ngốc nghếch tự nhủ rằng "Thôi, được yêu người ta có khi là cả phước phần của cuộc đời mình."
"cả đời này có khi chỉ mong được một lần yêu nhiều như thế."

Đơn Phương. Chưa đến lúc bỏ được, thì có làm thế nào cũng sẽ không tự bỏ được. Cứ xem như là nợ kiếp trước quá lớn, kiếp này cố mà trả, thế thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#zoezoe