Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày thứ hai trong chuyến cắm trại của S9

Ò ó o o.....tiếng gà gáy.....từ chuông điện thoại của bé Sèo. Mục đích của Seohyun khi cài nhạc báo thức kiểu này là để gần gũi với thiên nhiên, hồn nhiên như cây cỏ.

Không chỉ có một mình nhạc chuông của bé Út đâu nha, một người cũng rất siêng năng cài chuông báo thức đó là Sica mặc dù bạn í không bao giờ thức dậy nhờ điều ấy.

Bài hát rất quen thuộc được dùng làm báo thức đó là "bé yêu ngủ ngon" lúc trước Fany đã la một lần vì lựa nhạc chuông "hay quá xá" rồi vậy mà giờ Jessica vẫn còn lưu giữ lại. Hèn chi dậy trễ hoài, sáng sớm mà còn ru ngủ hỏi làm sao mà vác cái mặt dậy được.

Thế là trong lều Yulsic vẫn là 2 con người đang nằm ôm nhau ngủ trong tiếng ru êm đềm "à ơi à ơi à à ơi". Không thể chịu đựng được cảnh chờ đợi Yuri và Sica tỉnh mộng nên mấy thành viên khác cử một người đánh thức họ dậy.

Thế là "con cá sấu" cười ngoác miệng xung phong gọi chị hai và chị dâu của mình dậy. Vừa vén tấm màn ra Yoong đã được chứng kiến hình ảnh bán khỏa thân của 2 nhân mạng trong lều. Bé í theo phản xạ lùi lại phía sau, mặt mày bần thần, đỏ lét.

- Chuyện gì vậy Yoong? Sao em hoang mang lo sợ vậy? - Sunny lo lắng hỏi.

- Không...không....đừng vô trong đó....- YoonA lắc đầu lia lịa.

- Có gì đâu mà hoảng loạn thế?

Một giọng nói từ xa cất lên khiến tất cả quay về phía phát ra âm thanh. Là một cô bé có gu thời trang khá đẹp, y chang như chị hai của cô ấy.

- Krystal? - 7 con người cùng phát ra cái tên.

- Hello everybody! - Thêm một cậu trai cất tiếng chào bằng tiếng anh sành sõi khiến S7 ngơ ngác, ngạc nhiên.

- Để em gọi Sica unnie dậy. - Krystal nháy mắt rồi chạy lại gần cái lều.

Cậu trai kia đứng đó với điệu bộ hí hửng mặc dù không quen biết ai. S7 cũng giả bộ gật đầu cười cho có lệ chứ thiệt ra nhìn mặt cậu ta......lạ quắc à.

- Ê, cậu có quen nhóc đó không? - Sunny hỏi nhỏ Hyo

- Không. *nhe răng cười*

- Không quen mà cười, cậu hâm à? - Sunny chu mỏ nhìn về cậu nhóc con con mắt lạ lẫm đầy cảnh giác.

Gần cái lều bé Krystal đang lay hoay chuẩn bị kế hoạch gọi hai bà chị dậy. Thiệt ra là chỉ cần gọi một người thôi sau đó sẽ tác dụng phụ làm người còn lại dậy luôn.

Krys đưa trái dưa leo lại gần mũi Sica. 1, 2, 3.....sau 3 giây ngắn ngủi, khứu giác đã làm việc và truyền thông tin đến bộ não của Sica và.........

- ÁHHHHHHH

Tiếng hét xuyên không, xuyên luôn màn nhĩ của những nhân mạng xung quanh vùng đồi hẻo lánh và cả những sinh vật sinh sống lâu năm nơi đây.

Cái người mà bị ảnh hưởng trầm trọng nhất là cô gái da ngăm nằm kế bên vật thể đang la ó kia.

Bạn cứ thử tưởng tượng tiếng hét của Sica như lấy cây búa đập vào tai í, chắc chắn một điều là Yuri không điếc vĩnh viễn cũng điếc tạm thời.

Tất cả mọi người kinh hãi nhìn vật thể lù lù từ trong lều bước ra. Để miêu tả sơ sơ nhé:

Taeny ôm lấy nhau run rẩy, đặc biệt là nhóc lùn Taeyeon áp mặt vào ngực Fany mà khóc lóc (chủ đích là dê). Móm Na thì khoanh tay, khép nép chuẩn bị tinh thần chào chị dâu cho phải lễ. Soosunhyo tự tạo một tường hào chiến lũy trước khi có thêm sự tấn công âm thanh nào xảy ra. Chỉ riêng có bé Sèo là thiệt thà, ôm Keroro ghi sổ dậy trễ hồi tính tiền với Sica.(ai dậy trễ đóng 1000won/1' - luật của Hyunie)

Krystal cười ngặt nghẽo trước bộ mắt bực dọc của Sica và cái mặt thê lương của Yuri. Phải nói là cái tai nó sát cái miệng quá nên đau khổ là điều không tránh khỏi.

- Yuri unnie khỏe không?

Yul không phản ứng. Chết! Điếc thật rồi à? OMG còn đâu bé Đen hoàn hảo nữa?

- Hi Sica unnie!

Đáp lại vẻ mặt tươi roi rói của Krystal là cái nhìn hình sự, xuyên thủng cơ thể.

- Em tới đây chi vậy? Hết cách gọi unnie dậy rồi hay sao mà đưa cái sinh vật gớm ghiếc đó lại gần unnie hả?

Sica không dấu nổi vẻ tức giận trách đứa em thân yêu của mình. Yuri thì vẫn ngơ ngơ, ngoáy tai rồi tự hỏi: "họ đang nói cái gì thế?"

- Nghe nói khối 12 tổ chức đi chơi nên muốn đi theo, unnie xấu lắm nha, không chịu rủ em. Ở nhà bơ vơ, thẫn thờ nên mới tới đây nè.

Bé Tồ nửa trách móc nửa hào hứng khi được nhập hội với đàn anh đàn chị. Jessica thở dài rồi dừng mắt ở cậu nhóc đi với Krystal.

- Nhóc đó làm gì ở đây?

- Em không nỡ bỏ Bơ ở nhà một mình nên dẫn Bơ theo - Ẻm cười ngây thơ vô số tội trước mặt bà chị đang phóng những tia nhìn đóng băng về ẻm và bạn của ẻm.

- À quên nói với mấy unnie là người chở tụi em đến đây là thầy Jaejoong.

Ẻm vừa nói xong là 9 con người có khuôn mặt hoảng loạn tập thể, mém chút xíu là chửi thề. Nói để make color vậy thui chứ S9 thì sợ gì ai, nói chung là kiêng nể thầy giáo đó mà.

- Đi chơi mà sao ám tui hoài vậy chời.- Sica than thở, thầy Jae nỗi ám ảnh lớn nhất đời nàng.

- Không sao đâu Sica à, tụi mình thi xong rồi mà. Thầy ấy bên ngoài không đáng sợ như trong lớp đâu - Taeyeon trấn an cô bạn cáu kỉnh.

- Fany thấy thầy ấy cũng có nét đáng yêu...như hồi tụi mình quay bài mà bị bắt gặp đó, thầy Jae không làm khó dễ tụi mình. - Fany nháy mắt tinh nghịch.

- Chuyện xấu mà cứ lôi ra hoài, tự hào ghê ha. - Sooyoung nhét quả táo vô họng (không cần biết là trôi hay không, chỉ cần nó vô miệng là shikshin hạnh phúc)

Đêm nay sẽ đốt lửa trại cùng với 3 người nữa nên S9 chuẩn bị tấp nập hơn. Thầy Jaejoong ít nói nhưng cũng tỏ ra hòa đồng khi giúp S9 nấu ăn.

Nhưng còn một điều bất ngờ hơn, hôm nay có vẻ như xôm tụ rất nhiều. (đoán đi cho fic nó rôm rả)

- Xin chào mọi người.

Đang lay hoay chuẩn bị đâu vào đấy thì dáng cô giáo Victoria hiện ra sau tán cây bên sườn đồi. Jaejoong không tỏ vẻ ngạc nhiên như S9 và couple Kryber nhưng khuôn mặt anh lạnh lùng đầy vẻ nghi ngại khó ai thấu hiểu.

- Có thể cho tôi gia nhập được chứ. - Vic nháy mắt lém lỉnh.

- Ơ ơ...dạ được - S7 đồng thanh nói.

- Đừng dùng kính ngữ nữa, hãy gọi và xem tôi như một người chị, gọi là Vic unnie đi.

Vẻ đẹp của Vic làm một số đấng anh hào trong S9 phải liêu xiêu nhưng ngay lặp tức đứng thẳng lại vì luôn có bên cạnh một "cai ngục tình yêu"

Yuri hơi sượng lại khi thấy Victoria, cô cũng không hiểu tại sao người chị này có sức ảnh hưởng tới mình đến như vậy. Riêng Sica không thể ghen cũng không thể lạnh lùng với người chị này nên cũng nở ra một nụ cười chào đón.

Thỉnh thoảng ánh mắt của Sica khẽ lướt qua thái độ của Yuri và ngược lại. Sự ngượng ngùng bắt đầu khi Vic đang cố gắng dựng lại chiếc lều của mình.

- Yuri ah~ giúp unnie với.

Dáng người nhỏ nhắn đang chật vật với những khung sắt làm Yuri không nỡ từ chối. Mặc dù Jessica đang ở bên cạnh nhưng Yuri không thể không giúp Vic, điều tự nhiên họ đang cố tạo ra sẽ bị xóa bỏ bởi hành động giữ khoảng cách này.

Yuri toan đứng lên nhưng bàn tay Taeyeon ngăn lại. Ánh mắt ngươi bạn thân xoáy vào tim cô đầy bản lĩnh.

- Để tớ.

Sau đó Taeyeon lại chỗ Victoria và giúp cô ấy dựng lều. Vẻ mặt vủa Vic có hơi thất vọng khi thấy Tae mà không phải là Yuri.

Đừng hỏi vì sao Fany không ghen nha vì Fany biết chồng tương lai của cô rất chung thủy và vì Tae muốn giúp Yulsic nên mới làm thế. Nàng nấm lại tự hào ngắm nhìn seobang mình làm việc đầy hạnh phúc.

- Yul sao vậy? - Sica mở lời vì sự im lặng giữa hai người họ đang diễn ra.

- Ơ đâu có, Sica khát nước hả? - Yuri bối rối gãi đầu rồi hỏi một câu như osin đang phục vụ chủ vậy đó.

- Sao không ra giúp Victoria unnie? Người ta nhờ Yul mà.

Giọng của Sica đã nén lại sự ghen tuông nhưng cô biết mình đang chèn ép những cảm xúc một cách quá đáng. Tại sao Yuri là của Sica nhưng cô không thể mạnh dạn chứng tỏ điều đó trước mặt Victoria?

- Yul..... - Lời nói lấp lửng của Yuri càng làm lộ vẻ bối rối của cô.

- Tớ không có nghĩ gì đâu. Yul giúp Vic unnie là chuyện tốt mà.

Nói rồi Sica cười hiền (có khái niệm cười hiền với con mều à?) xoa đầu Yuri như xoa đầu một chú cún con đáng thương.

- Có ai muốn đi câu cá không?

Sooyoung cầm cần câu rồi nói lớn rủ rê mọi người. Ai cũng muốn thử tài và vận may của mình với mấy con cá ở cái hồ gần nơi cắm trại.

- Tụi tớ đi với. - Taeny lanh chanh xí chỗ.

- Tụi này cũng đi - Yulsic là cặp tiếp theo.

- Tớ và Hyo đi theo làm trọng tài, ai câu được nhiều cá nhất sẽ được quyền yêu cầu người khác làm một việc.

Sunny tiện thể tổ chức một cuộc thi để thêm phần sôi động. Riêng bé ếch xanh và con cá sấu thì để mấy unnie làm việc chung, vịn cớ em còn bé để làm việc riêng.

- Mấy unnie đi câu cá vui vẻ, tụi em sẽ chuẩn bị thức ăn và củi lửa để nướng cá.

Ai cũng ngạc nhiên vì sao hôm nay Yoong ngoan đột xuất thế, không lăng xăng ham vui nữa. Nhưng đảo mắt qua một lượt thì thấy Seohyun đang loay hoay cắm củ khoai vào xiên để nướng thì "người nhớn" đã hiểu chuyện của "con lít".

Cô giáo Vic cũng đi cùng đoàn người câu cá với vẻ niềm nở. Thầy Jaejoong thì ngồi một chỗ cặm cụi đọc sách, khi thì lấy điện thoại ra xem giờ rồi quơ nó qua lại trên không trung để bắt sóng nhưng vô vọng.

- Thầy ơi ở đây không có sóng đâu, núi rừng không à.

Bé Krystal chạy lại bên cạnh thầy Jae cười khúc khích. Anh cũng đáp lại cô bé với nụ cười đẹp. Dù sao thì đây cũng là nhị tiểu thư của họ Jung mà.

- Em thấy thầy có vẻ bí ẩn quá.

Krys hỏi han người thầy mà làm chị hai của cô sợ đến như vậy. Thật ra Krystal không thấy Jae hung dữ chỉ thấy vẻ lạnh lùng ngang ngửa bà chị hai của mình thôi.

Đôi mắt của Jaejoong lướt qua Amber và trong khoảnh khắc đó hình như cô nhóc kia cũng đang "cố ý" quan sát anh ta.

- Sao tụi em không đi chung với bọn họ?

Jae lảng sang chuyện khác vì anh biết rằng có những điều không nên nói ra khi có người thân cận của "kẻ thù" đang ở đây.

Amber vội vã quay đi, cô nhóc cũng sợ bị Jae phát hiện ở mình một điều gì đó.

- Tụi em thích ở lại phá đám hơn, thầy thấy Yoonhyun chứ? Chỉ có Yoona là "nguy hiểm" bằng em thôi, lần này em sẽ chọc hai người đó phát bực mới thôi.

Krystal nghĩ về kế hoạch chọc phá couple gà bông rồi xoa hay lòng bàn tay vào nhau mà cười (như làm chuyện gì xấu xa lắm đo) Jaejoong chỉ biết lắc đầu vì cái tính trẻ con của cô nhóc 15 tuổi.

Trở lại với cái hội câu cá đông vui. Hình như tiếng ồn ào làm cá cua chạy hết hay sao nên tới giờ chưa bắt được gì. Lòng kiên nhẫn của công chúa thì có hạn, đi theo để giữ chồng thôi nhưng mặt nàng bắt đầu xụ ra đầy vẻ chán nản.

- Yuri ah~ cá cắn câu rồi nè, giờ làm sao nữa.

Tiếng nói chỗ kế bên Yuri vang lên, Victoria đang lúng túng với con cá cắn câu mà không biết phải làm thể nào để kéo nó lên. Thấy vậy Yuri vội nắm lấy cái cần câu giùm Vic rồi từ từ đưa con cá lên bờ.

- Woa, nó lớn thiệt đó.- Vic ngạc nhiên và cảm thấy thích thú.

- Unnie giỏi thật.- Yuri mỉm cười rồi buông câu khen ngợi.

Có ai đó ấm ức vì không biết câu cá đang ngồi mím môi liếc ánh mắt sắc lẻm về phía Kwon Yuri sau đó lại đảo ánh mắt ra chỗ khác khi Yul nhìn cô.

- Sica cũng muốn câu cá.

Giọng nói công chúa ra lệnh cho Yuri, thấy cái thân hình như con mắm của nàng Yuri cũng ái ngại. Không biết là Sica câu cá hay cá câu Sica nữa.

- Ờm....cầm ở đây nè.... - Yuri đưa cần câu sang bên Sica rồi chỉ cách câu cá.

- Biết rồi, không cần chỉ đâu. - Gió lạnh thổi qua làm Yuri có chút bực tức, cô không hiểu vì sao Sica lại có thái độ như vậy.

Trong khi Sica ngồi nhìn đăm đăm xuống mặt nước để đợi con cá nào đó cắn câu thì Victor cứ liên tục câu được cá. Và tất nhiên mỗi lần như thế Yuri đều giúp cô ta.

- Unnie câu được nhiều quá, unnie thắng trò chơi này chắc rồi.

- Có Yuri nên mới câu được nhiều như vậy đó.

Victoria cười tươi như nắng, thích thú với công việc câu cá đầy may mắn của mình, còn ai kia thì ngồi tiu ngỉu thầm nguyền rủa cái trò chơi và mấy con cá ngu ngốc kia.

Bất chợt Sica cầm cục đã chọi xuống hồ đầy vẻ bực tức. Làn nước dao động thành những đợt sóng hình tròn. Yuri thấy vậy nhíu mày hỏi.

- Hôm nay cậu làm sao thế Sica? Đừng có như vậy nữa cá bơi đi hết rồi.

Lần này thì Yuri không chịu được cái tính tiểu thư của Sica nữa. Cô cảm thấy Sica không xem ai ra gì, mọi người thì vui vẻ chỉ riêng Sica mặt mày cau có.

Thấy Yuri phản ứng như vậy Sica cảm thấy mình bị bỏ rơi và là người thừa thải. Victor nhìn sang phía Jessica, ánh mắt đó như một mũi dao xuyên thủng sự sợ hãi của công chúa. Sica quay đi, khoanh tay bực dọc không thèm đếm xỉa gì đến câu cá nữa.

- Ừm mình bẩm sinh là vậy rồi đó, bản tính như thế rồi có ghét cũng không thay đổi được đâu.

Tất nhiên là Sica cũng không vừa nên cãi lại, điều đó làm Yuri muốn tức điên lên nhưng thấy mọi người đang vui vẻ nên nhịn lại và cô cũng không thèm nhìn Sica nữa.

Ngồi một hồi thấy Yul quăng bơ mình nên công chúa bỏ đi, cũng chẳng ai quan tâm là nàng đi đâu vì mỗi người đang ganh đua tài năng câu cá.

-Khu rừng phía Tây-

Tiếng bước chân của Sica đạp lên đống lá khô kêu xào xạc, có hàng ngàn cái cây trải khắp khu rừng, trời vẫn còn sáng nên Sica không cảm thấy sợ khung cảnh rừng rú cho lắm.

Bỗng.......

<xào xạc> <crack>

Tiếng lá bị dẵm lên và cành cây bị gãy làm Sica giật mình, cô tìm kiếm xung quanh nhưng không thấy ai cả. Vẻ mặt của công chúa hơi tái đi, đôi chân như bị dịn lại không thể nhúc nhích được bởi nỗi sợ.

Sica cảm thấy có cái gì đó đang nhìn mình....hơi thở của cô bỗng chốc nhanh hơn và tiếng tim đập gấp rút.

- Sica ah~!

Giọng nói quen quen này là....

- Fany, tớ ở đây.

Sica hét lên, theo tiếng của cô công chúa dolphin này Fany đã tìm được Sica. Vừa thấy Fany là Sica vội chạy lại.

- Sao đi một mình vậy hả, nguy hiểm lắm biết không? Mà sao mặt mày tái mét thế? Thôi đi về với tớ.

Tiffnany nắm lấy tay Sica kéo đi, trong khi bước từng bước theo cô bạn Nấm yêu Jessica quay đầu lại nhìn khung cảnh nơi ấy. Bỗng chốc trong lòng cô cảm thấy bất an vô cùng.

Vừa về tới chỗ cắm trại thì trời cũng đã chuyển chiều, tất cả nhóm lửa lên chuẩn bị nấu bữa ăn tối bằng mấy con cá đã câu được.

Lòng tự trọng của công chúa hơi bị cao nên không thèm nhìn mặt Yuri mà tảng lơ đi chỗ khác. Tự nhiên trong hội có 2 con người bán bơ, đắt hàng gớm.

Thấy Sica tỏ thái độ như vậy Yuri cũng cương quyết nhập khẩu bơ với số lượng cao về để bán. Cô cũng thân mật với Victor hơn trước mặt Sica làm nàng tức điên lên mqf phải dằn lại.

Tất cả ngồi thành vòng tròn và bắt đầu nướng cá. Ta nói Sooyoung câu được cũng nhiều nhưng bản tính shikshin cho ai là tiếc đứt ruột. Khổ nỗi bị Hyoyeon và Sunny trấn lột hết nên ngậm ngùi ăn lấy ăn để trước khi người giành mất.

Yoona thảnh thơi hơn quay sang xin Yuri và Victoria, thấy hai đứa maknae ngoan hiền ở nhà chuẩn bị bếp núc (thật ra là hú hí với nhau) nên hai người chị cho mấy bé hơi bị nhiều.

Số cá được chia đều cho tất cả, Amber, Krystal, Jaejoong đều có phần riêng Sica lòng tự ái quá cao nên không thèm ăn cá của Yuri vqf Vic câu.

- Sao không ăn đi Jessica?

Jaejoong lên tiếng, nãy giờ thầy ấy thấy thái độ của Sica bực dọc là biết có chuyện làm công chúa không vui nên mới tuyệt thực đây mà.

- Dạ em không đói.

- Ăn chung với bọn tớ nè.

Taeny chìa ra mấy con cá bé xíu. Khổ, ai cũng câu được cá bự có hai vợ chồng nhà này không biết mần gì mà câu được cá bé không à.

- Thôi cậu để Taeyeon ăn đi cho có canxi mà cao lên.

Sica phán 1 câu làm Tae sượng mặt, giả bộ bên ngoài cười gượng chứ thiệt ra bên trong đang nguyền rủa Sica dữ lắm. Cả đám phá lên cười trong đó có Sunny.

- Cậu cũng chung trại với Taeyeon mà cười gì?

Thêm một câu nói của công chúa làm cả bọn cười ngặt nghẽo riêng hai nhóc lùn nghiến răng ken két nhìn Sica với con mắt tóe lửa.

- Thầy Jae à, sao thầy tới đây vậy?- Sunny thắc mắc hỏi thiệt ra là đánh trống lảng cái vụ lùn.

- Cô Vic kêu thầy dẫn 2 đứa nhỏ này đi.- Thầy Jae chỉ sang Krysber.

- Vậy là tụi em mua chuộc Vic unnie trước hả?

Sooyoung chau mày nhìn hai đứa nhóc con nham nhở miệng cười toe toét.

- Tối nay đông vui chơi gì bây giờ?

Yoona đang bày trò cho mấy unnie của mình. Hiện tại là bé ý đang nghĩ đến cái trò ma cỏ, nhìn vào đôi mắt ấy chúng ta thấy được nét tà đạo của ẻm.

- À mà hồi sáng ai thắng vậy? - Taeyeon lên tiếng hỏi.

- Vic unnie thắng, Sooyoung chỉ một con nữa là tỉ số hòa rồi.

Hyoyeon tiếc nuối công bố người thắng cuộc. Mấy nhóc khác thì trầm trồ khen ngợi cô giáo của mình.

- Chỉ là may mắn thôi mấy đứa à.- Victoria khiêm tốn trả lời.- Tất cả là nhờ Yuri đó.

Vừa nhắc tới tên Yuri là cả bọn ồ lên, Sica thì cúi mặt xuống vẽ vời trên nền đất, dù sao cũng không ngồi gần Yuri nên không dễ bị phát hiện.

Cảm giác khi trở thành người lạc lõng rất cô đơn, khi Vic đên mọi sự tập trung đổ dồn vào cô ấy mà quên đi Jessica khiến công chúa buồn lắm, cả người mà cô yêu thương cũng chọn Vic unnie mà không chọn cô.

- Vậy giờ Vic unnie muốn yêu cầu chuyện gì? Tụi này sẽ làm hết- Sunny vỗ ngực như super man.

- Thôi để sau này đi ha. Giờ tụi mình kiếm trò nào đó để chơi đi.- Victor mỉm cười thân thiện.

- Kể chuyện ma đi. - Yoona đề xuất.

Vài người trong nhóm hơi sợ nhưng rồi cũng tham gia. Thiệt ra là Sica sợ lắm nhưng giả bộ dũng cảm thôi, ngồi đó cố gắng mà vượt qua mấy câu chuyện rùng rợn của nhóc Móm.

- Có một nữ sinh kia.....

- Ở trong ngôi nhà hoang ấy......

" Hú hú hú " bỗng nhiên có tiếng chó tru làm cả bọn im bặt. Ai nấy nhìn nhau nhe hàm răng ra trấn an.

- Thôi đi ngủ đi, trễ rồi.

Taeny ôm nhau run cầm cập, Seohyun nắm tay Yoong cứng ngắc, chỉ có cái "bạo gia" là hùng hổ muốn kể tiếp.

Tất cả đứng lên đi về lều của mình, lúc này thì Yulsic phải trực tiếp đối mặt. Nhưng Victor đột nhiên gọi Yuri có chuyện riêng. Sica đành ra chỗ khác mà tự kỷ, nguyền rủa cái con người vô tâm đen thui ấy.

Nghe chuyện ma xong mặc dầu sợ lắm nhưng cô cũng ráng mà lếch xác ra xa chỗ cắm trại vì Sica nghĩ Yuri và Vic đang nói chuyện thân mật ở đó. Nhưng từ xa Sica thấy 2 dáng người là Yuri và Victoria đang nói chuyện.

Sica không tò mò hay nhiều chuyện nên toan bỏ đi nhưng.....

Không thể hiểu giữa họ đang nói gì mà Sica chỉ kịp nhìn thấy Yuri chủ động ôm lấy Vic, không chỉ như thế khi vòng tay Yuri rời ra, Victor đã áp môi cô ấy lên môi Yuri.

Cảnh tượng đó làm trái tim Sica tan nát, mọi thứ bỗng nhiên sụp đổ và vỡ vụn trong giây phút ấy. Cô bỏ chạy thật nhanh vào sâu trong rừng và không làm chủ được bước chân của mình nữa. Cứ thế nước mắt của Sica tuôn trào đau đớn.... Yuri đã phản bội cô.

Flashback

Không gian vắng lặng nơi mà Victor dẫn Yuri tới. Ở đây không có ai và kế hoạch của Vic là chiếm lấy trái tim Yuri hay đúng hơn là giành lại những gì thuộc về cô ấy.

- Có chuyện gì quan trọng sao unnie? - Yuri nghi ngại hỏi, cô cũng đang lo lắng cho Jessica khi cả hai lơ nhau cả ngày trời.

- Unnie.....Vic yêu Yuri. - Yuri chưa kịp phản ứng thì Vic đặt một ngón tay lên môi Yuri ngăn điều cô sắp nói - Thế này nhé, cho chị cơ hội yêu em được không Yul? Chỉ là đơn phương thôi cũng được, chị sẽ không tranh giành với Jessica đâu, làm ơn đi Yul à, chị cô đơn lắm.

Lời cầu xin của Vic làm Yuri bối rối, cô không còn tình cảm gì đặc biệt với Vic cả, tất cả bây giờ chỉ đơn giản là tình chị em thôi.

- Nhưng em không thể làm thế với Sica, xin lỗi chị. - Yuri nhìn thẳng vào mắt Vic.

- Đừng mà Yuri, một lần thôi, hãy ôm chị đi, em yêu Sica như thế nào thì chị cũng yêu em như vậy. Cho chị một ân huệ được không Yul?

Yuri đắn đo suy nghĩ rồi ôm lấy Vic vào lòng, một người cảm thấy hạnh phúc một người cảm thấy cắn rứt. Khi vòng tay Yul buông lơi Vic kéo Yuri vào một nụ hôn khiến cô không kịp phản kháng.

Mau chóng đẩy Victoria ra Yuri gấp gáp nói.

- Em xin lỗi unnie nhưng đừng làm em khó xử được không? Chúng ta thực sự kết thúc rồi.

Yuri bỏ đi để lại Vic nước mắt nhạt nhòa. Sự chung thủy và vô tình của Yuri cùng lúc làm tổn thương hai con người. Nước mắt vì cô ấy mà đã rơi nhiều quá.....

-----End flasback-----

Khi không còn sức để chạy tiếp nữa Jessica khụy gối xuống ôm ngực mà khóc. Trái tim cô đã quá đau đên mức không thể thở được. Cảm giác nhìn Yuri ôm hôn người khác như hàng ngàn mũi kim đâm vào linh hồn của cô vậy.

Nước mắt vơi dần đi trong đêm tối tĩnh mực trong một chút ánh sáng, cảnh vật trở nên đáng sợ hơn khi cô nhận ra mình đã lạc đường.

Lại là đôi mắt ấy, nó luôn theo dõi cô. Đau đớn và sợ hãi tột cùng Jessica bỏ chạy nhưng bị một bàn tay bắt giữ....rồi cô ngất đi khi mùi thuốc mê sộc vào mũi mình.......

---------------------------------

Khi Yuri trở về lều của mình và không thấy Sica đâu nên đánh thức mọi người xung quanh dậy. Tất cả hơi bực bội bởi sự rắc rối của Yuri.

- Tối rồi không cho người ta ngủ nữa. Hai người lục đục tự xử đi chứ.- Sunny ngáp ngắn ngáp dài.

- Có ai thấy Sica đâu không? - Yuri lo lắng hỏi.

- Sica chung lều với cậu sao hỏi tụi tớ?- Taeyeon chau mày.

- Nhưng tớ không thấy Sica đâu cả. - Yuri hoang mang hơn.

- Cậu nói cái gì? Mới 1 tiếng trước còn thấy cậu ấy lượn lờ quanh đây mà - Fany bắt đầu cảm thấy sợ.

- Tớ vừa mới về....và hoàn toàn không thấy cậu ấy.

Yuri thật sự hoảng hốt, cô quá hiểu cô nàng ngốc nghếch ấy sẽ gây chuyện khi hai người họ cãi nhau mà. Tim Yuri bắt đầu đập nhanh và người nóng ran khi lo lắng cho Sica, không biết rằng nàng công chúa này đã đi đâu.

- Bình tĩnh đi Yuri, bây giờ chúng ta sẽ tìm Sica.

Taeyeon huy động mọi người, cô phân phát đèn pin và chia nhóm ra để kiếm Jessica. Trời tối như mực vì cây rừng đã che khuất đi mặt trăng.

- Tớ, Fany, Seohyun sẽ đi cùng nhau. Sunny, Hyoyeon, Yoona một đội. Jaejoong oppa, Yuri, Krystal một đội. Bắt đầu tìm kiếm thôi - Taeyeon phát tay báo hiệu, 3 nhóm bắt đầu đi sâu vào trong rừng.

Đội TaeTiSeo

- Sica có thể đi đâu được? Hay chúng ta ra cái hồ hồi sáng đi, biết đâu Sica vẫn còn ấm ức nên đến đó tự kỷ?

Fany suy luận rồi kéo cả ba đi về phía hồ. Trong lòng Fany thật sự lo lắng về cô bạn của mình, làm bạn với Sica lâu thế nên Fany rất hiểu tính Sica, khi bị áp lực gì đó nàng công chúa hay tìm nơi để lẩn trốn.

Đội YoongSunHyo

- Tối như vầy Sica còn có thể đi đâu được cơ chứ?- Sunny rọi đèn Pin tìm đường, lá cây dưới chân xào xạc khiến âm thanh trở nên đáng sợ.

- Mà Sooyoung đâu rồi? Mình nhớ là lúc nãy cậu ấy đã vô lều ngủ rồi mà? - Hyo thắc mắc.

- Chắc Sooyoung unnie vẫn đang ở chỗ cắm trại canh chừng cho chúng ta, lỡ Sica unnie có quay trở về còn thấy bóng người. - Yoong suy đoán rồi cùng hai bà chị tiếp tục đi sâu vào rừng miệng không ngớt lời gọi tên Sica.

Đội YulJaeKrys

- Sica ah~ Sica ah~- Tiếng Yuri khẩn khoản kêu gọi.

- Unnie! Sica unnie? - Krystal cũng lo lắng không kém, nhìn mặt cô bé như sắp khóc.

- Hãy nghĩ vì sao xảy ra cớ sự này đi Yuri, Victoria đâu rồi?

Jaejoong lên tiếng làm cả 3 dừng bước. Lòng Yuri bỗng nhiên xao động, cảm giác hội hận bủa vây lấy tâm can cô, giờ đây cô chỉ muốn gặp Jessica ngay lặp tức để được ôm nàng công chúa của mình vào lòng. Câu nói của Jaejoong đánh thức điều gì đó trong cõi lòng và tâm trí của Yuri.

- Em mới gặp Vic unnie, có lẽ chị ấy chưa về chỗ cắm trại đâu.

Yuri không kể rõ ràng chuyện của mình cho Jaejoong nghe vì cô nghĩ nó không quan trọng, đó dù sao cũng là chuyện riêng tư của Victoria.

- Em là đứa ngốc, Jessica mất tích cũng tại em thôi? Tại sao không suy nghĩ nhạy bén và đề phòng hơn chứ?

Người con trai đó nói những lời hàm ý nhưng Yuri hoàn toàn không hiểu. Lẽ ra Jaejoong có thể nói rõ hơn nhưng vẫn còn một người họ Jung đi bên cạnh- là Krystal.

- Oppa không thấy Sooyoung, Victoria và cả nhóc Amber nữa.

Mọi chuyện bắt đầu có những tình tiết mờ ám khi bỗng dưng nhiều người mất tích như vậy. Bộ não của cả 3 hoạt động hết công suất để lí giải cho điều này.

Bỗng từ trong bụi cây có tiếng sột soạt, hai viên bi óng ánh chớp nháy rồi bị ánh sáng từ đèn pin rọi vào sau cùng là tiếng bước chân bỏ chạy.

- Đứng lại.

Yuri nhận ra đó là con người rồi đuổi theo, Jaejoong lặp tức cản lại nhưng Yuri mau chóng gạt bỏ tay anh ta ra và chạy theo bóng đen đó.

****************************

Phía bờ hồ nơi TaeTiSeo đang tìm kiếm Jessica, do ở đây vắng lặng và không có nhiều cây cối cản trở nên họ tách nhau ra để dễ tìm kiếm hơn.

Seohyun lùng sục khắp nơi để tìm bà chị bướng bỉnh của mình nhưng tuyệt nhiên một dấu vết cũng không có. Rồi cô lại thấy một bóng người lướt qua. Seohyun bình tĩnh xác định vị trí của bóng đen đó nhưng vừa nhìn thấy xong đã bị chụp thuốc mê đến bất tỉnh.

- Sica ah~ - Tiếng Fany lo lắng tột cùng, nước mắt cũng bắt đầu dâng trào trên khóe mi.

Và một con mồi nữa cho những bóng đen săn đón, Fany bất ngờ bị bịt chặt miệng, cô chỉ kịp kêu lên tên của Taeyeon.

- Tae...ppp!

Khi nghe thấy tiếng Fany có điều kì lạ Tae hốt hoảng chạy về tiếng nói ấy miệng không ngừng gọi tên Fany.

- Fany, Fany

Nhưng đáp lại cô ấy chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của khu rừng hoang sơ này. Chợt Tae bắt gặp Seohyun đang nằm trên nền đất, cô bé đã ngất xỉu từ lúc nào.

- Seohyun, Seohyun tỉnh lại đi em.

Tae vỗ má Seohyun nhưng không thấy phản ứng nào từ cô bé liền cõng đứa em về lại chỗ cắm trại trong lòng không khỏi thấp thỏm lo lắng cho Fany.

- Lạy chúa xin đừng để ai làm hại họ.

Taeyeon chỉ biết cầu nguyện mong rằng mọi sự dữ sẽ qua đi. Vừa về đến nơi cô gặp Sunny, Hyo và Yoona ở đó. Thấy Tae cõng Seohyun, Yoona liền chạy lại đỡ và hốt hoảng không kém gì Taeyeon lúc nãy.

- Seohyun ah, em bị sao vậy?

- Chị sẽ đi kiếm Fany, mọi người nên tụ họp lại, chị không muốn ai bị thương hay mất tích nữa.

Vừa nói xong Taeyeon liền chạy vào trong rừng, bóng dáng nhỏ bé đó mất hút vào bóng đêm tĩnh mịch.

- Chúng ta không thể bình chân như vại được. Yoona ở đây với Seohyun, 2 unnie sẽ đi tìm người giúp.

Nói xong Sunhyo vượt đồi để đi ra nơi có người, họ muốn báo cảnh sát để mọi chuyện được an toàn hơn. Nơi đây hoàn toàn không có gì để liên lạc gới thế giới bên ngoài.

Nơi giam giữ Jessica

Tiếng nói chuyện ồn ào của bọn bắt cóc vang lên, Sica mở mắt ra sau giấc ngủ ngắn vì thuốc mê. Cô đang ở trong một cái nhà kho dơ bẩn, ẩm mốc và phía trước là những tên bặm trợn đang trao đổi gì đó.

- Nó tỉnh rồi kìa. - Một tên chỉ về phía Jessica.

- Bắt cóc nhỏ này dễ dàng quá nhỉ, nó tự lao đầu vào chỗ chết. Theo như trong hình thì đúng là nó rồi.

- Đại ca, còn con nhỏ này thì sao? - Một tên chỉ sang phía bên cạnh Jessica làm cô cũng đảo mắt nhìn theo.

Lúc này Jessica ngạc nhiên tột độ khi bên cạnh là Tiffany đang bị trói trên ghế giống mình nhưng người bạn của cô chưa tỉnh lại.

- Bắt nó luôn đi cho chắc ăn, tao nghĩ tụi kia sẽ tìm hai con nhỏ này. Chị hai bắt tụi mình lo chuyện đại sự để đi chơi, lão gia mà biết được sẽ không hài lòng đâu.

- Nhưng tao thấy chuyện này không ổn, tại sao lại phải hợp tác với tụi kia để bắt cóc nhỏ đó? Chúng ta đủ đông để làm mà?

Tên đại ca vuốt cằm suy nghĩ rồi phẩy tay.

- Kệ chúng nó, hoàn thành nhiệm vụ lão gia giao là được rồi.

- Các người là ai? Sao lại bắt trói chúng tôi?

Jessica yếu ớt nói, cảnh tượng đêm nay giống như 15 năm về trước, quả thật rất giống. Nó làm cô bất an và sợ hãi tột cùng, những tên bắt cóc quay về phía cô cười khinh bỉ.

- Chắc cô em đắc tội với ai rồi, nhà cưng giàu lắm hả?

Môt tên lại nâng cằm Jessica lên mà trêu chọc, mặc dù tức lắm nhưng cô không thể làm gì hơn.

Tiếng bước chân vang lên, một chàng trai rất quen đang tiến về phía Jessica. Cô mở to mắt ngạc nhiên khi người đó chính là Yunho.

- Thầy là người đứng sau chuyện này?

Jessica ném ánh nhìn căm hờn về phía Yunho nhưng đáp lại cô là vẻ mặt bình thản của anh ta. Yunho bàn bạc chuyện gì đó với đám bặm trợn rồi qua về phía Jessica.

- Tôi họ Jung sẽ không làm hại người họ Jung. Nhưng cái tôi cần là lòng tự trọng của Kwon Yuri. Hai người lẽ ra không thể đến với nhau được, không hiểu sao cha cô lại phản bội lời hứa với dòng họ.

Anh ta nhìn Jessica rồi lắc đầu, khẽ thở dài khi thấy đứa em họ ngoan cố đang vùng vằng thoát khỏi sợi dây trói.

- Tôi là anh họ của cô, cha cô thích sống tự lập nhỉ? Giàu sang rồi là quên hết máu mủ ruột thịt.

- Đừng có đụng chạm tới ba của tôi, thầy có nuôi tôi ngày nào không mà có tư cách nhận xét hả?

Sica ném cái liếc sắc lẻm về phía Yunho khiến anh chàng cứng họng, không ngờ rằng cô bé tóc vàng này lại đanh đá đến thế.

- Có thể cô coi tôi là mối nguy hiểm nhưng thật ra Kim Jaejoong mới đáng phải lo ngại. Cậu ta cũng có nhiệm vụ giống tôi thôi.

Vừa nghe đến tên Jaejoong bỗng nhiên Jessica cảm thấy lo sợ, lúc trước trực giác mách bảo cô Jaejoong không hề có thiện cảm và thậm chỉ đang có tâm niệm muốn hại mình, chuyện đó đã qua lâu và Sica không còn lo lắng về nó nữa nhưng khi Yunho nhắc tới Jaejoong trước mặt mình cô hiểu rằng cả 2 người bọn họ không ai tốt cả.

- Trước sau gì thì mục đích của tôi cũng đạt được nên muốn tiết lộ một chút cho cô bé. Thật ra địa điểm cắm trại không phải ở đây, là tài xế do tôi sắp đặt đưa các người tới đây. Cô biết gì không? Victoria và Jaejoong thông đồng với nhau để hạ bệ gia đình cô cũng như tách cô và Yuri ra.....nhưng Victor là người dễ mua chuộc, chỉ cần nói rằng Yuri sẽ là của cô ấy thì lặp tức trở thành quân cờ của tôi. Nó khá hoàn hảo khi tất cả chúng ta cùng ở trong một ván cờ nhỉ.

Yunho nở nụ cười mỉa mai, đôi mắt đầy căm hờn của Sica hướng về phía Yunho nhưng anh ta không mảy may lo lắng. Còn rất nhiều điều thú vị đằng sau câu chuyện của 15 năm trước.

Lúc này Fany tỉnh lại, cô nhăn mặt nhận thức mọi thứ xung quanh rồi bất ngờ khi thấy mình bị trói chặt trên ghế gỗ. Quay sang bên phải cô bắt gặp ánh mắt lo lắng của Jessica dành cho mình. Fany cũng hốt hoảng khi thấy cô và người bạn thân....bị bắt cóc.

- Thả chúng tôi ra.

Fany hét lên, Yunho cau mày khó chịu. Cả hai cô gái trước mặt anh đều không phải thứ vừa nhưng dù sao thì Yunho cũng đang nắm đằng cán nên vẫn có uy hơn.

- Im lặng đi!- Yunho hét lên khiến Fany có chút sợ hãi - Đợi một chút nữa thôi sẽ có kịch hay để xem.

Khóe môi Yunho nhếch lên thành một nụ cười. Anh ta thật sự rất nguy hiểm, bỗng nhiên cả Sica và Fany đều thấy lòng mình bất an.

- Chắc chắn họ đang tìm kiếm chúng ta, phải rời khỏi đây thôi.- Sica nói nhỏ với Fany.

- Nhưng bằng cách nào, bọn chúng đông quá.

Đầu của Jessica đau nhức bởi thuốc mê và phải suy nghĩ cách trốn thoát. Đó dường như là điều bất khả thi khi xung quanh có hơn 20 tên lực lưỡng sẵn sàng nuốt sống cô và Fany.

Sica's Pov

Yuri làm ơn đừng tới, nguy hiểm lắm tụi tớ sẽ cố gắng tìm cách thoát khỏi đây chỉ mong cậu nghe thấy tiếng nói từ trong tâm trí tớ, cậu mà đến chắc chắn sẽ bị bọn họ vũ nhục. Làm ơn đi Yuri đừng vì tớ mà lao đầu vô chỗ nguy hiểm này.

-----End pov------

Dường như lời cầu nguyện của Sica không thành khi từ trong bóng tối bước ra một bóng người quen thuộc, nước mắt bỗng nhiên lăn xuống từ khóe mi của Jessica, cô mím chặt môi khi ánh mắt ngươi ấy nhìn mình đầy lo lắng.

- Yu....ri...- Jessica thì thầm hai từ, tên của cô gái đang tiến đến.

20 tên bắt cóc tụ họp lại vây quanh Yuri thành vòng tròn, ánh mắt bọn chúng diễu cợt lả lướt trên cơ thể của cô.

- Kwon Yuri. Cuối cùng đã tới, sớm hơn tôi dự định đấy.

Yunho bước ra đứng kế bên Jessica và Tiffany nhếch mép cười, anh và Yuri nhìn thẳng vào nhau như kẻ thù.

- Để ta bắt đầu câu chuyện trước nhé. Dòng họ Kwon sản sinh ra một đứa con gái tên Kwon Yuri, sau đó mai mối cho Jessica Jung. Cuối cùng điều ba cô muốn là gì? Có phải là tài sản thừa kế của công ty Jessica? Tôi nói cho cô biết, trước đây khi ông nội Jessica còn sống đã từ bỏ đứa con trai độc nhất của mình là cha của Jessica vì ông ta làm bạn với Kwon Sang Min. Công ty của cả hai từng tranh chấp một khoản lớn cổ phiếu có thể nói đó là một gia tài 5 đời không xài hết. Ông nội cô là kẻ chủ mưu chiếm đoạt tài sản ấy nên gia đình cô mới có ngày hôm nay. Một người Jung gia có thể sai nhưng không cho phép người thứ 2 sai. Jessica Jung không thể cưới Kwon Yuri. Hôm nay tôi sẽ làm cho Kwon Yuri biến mất trên cõi đời này.

Một cái hếch mặt ra hiệu, đàn em liền cầm cây xong vào Yuri. Nhanh chóng cô tránh né và đoạt được một ống sắt trong tay một tên. Cứ như thế một chọi 20, từng người tiến đến đả kích Yuri nhưng đều bị phản đòn nằm lê lết dưới sàn.

Nhưng một cô gái dù giỏi võ như thế nào cũng không thể đấu lại với 20 tên gan lì không biết sợ là gì. Yuri bị trúng đòn nhưng vẫn kiên cường đánh trả, cô liên tục ra những cước mạnh mẽ và chuẩn xác khiến bọn đàn em lùi lại.

Yunho thấy vậy liền rút con dao ra kề sát vào cổ Jessica, trong lúc đang xoay người tránh né đòn của mấy tên đàn em, Yuri nhìn thấy điều đó vô tình đánh mất cảnh giác, một gậy đánh vào vai Yuri khiến cô khụy xuống, cắn răng nhịn đau.

Tên khác nhanh chóng lấy cây đánh vào chân Yuri khiến nó không đứng vững, Yuri quỳ xuống, ống sắt chống lên mặt đất để cô không ngã khụy.

- Khôngggg!!!!

Nước mắt Sica rơi đầm đìa khi một tên khác đánh vào lưng Yuri bằng chiếc gậy gỗ, cây gậy gãy làm đôi, một ít bụi bật tung lên trên màu áo đen sẫm, miệng Yuri học ra máu đỏ tươi nhưng tuyệt đối không hét lên tiếng nào chỉ mỉm cười nhìn Jessica.

- Yul không sao - Cô thều thào trấn an người mình yêu rồi gượng đứng dậy nhưng lại bị quậy ngã bởi đòi hiểm vào bụng. Cơ thể Yuri lăn trên nền đất, mọi thứ trong mắt cô bắt đầu quay cuồng, không còn phân biệt được nữa.

Nhưng Yuri vẫn ráng gượng dậy vì nghe thấy tiếng Jessica gọi tên mình thảm thiết, một gậy khác tấn công vào trán cô khiến máu chảy ra xối xả, Yuri nằm vật xuống, đôi tay cử động vật vờ.

Mấy tên đàn em cười thỏa mãn, tiếng hét của Jessica vang lên đến nao lòng.

- Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà...

Nước mắt rơi nhiều vô kể, ướt hết khuôn mặt thanh tú của Jessica, Tiffnay cũng không kìm được nước mắt, cô cắn môi ngăn ra tiếng khóc đau đớn của hai người bạn mình.

- Anh muốn gì chứ Yunho, ngừng lại đi, anh thật tàn nhẫn- Fany nhìn Yunho căm hờn.

- Chưa hết đâu Tiffany. Cô và Taeyeon cũng sẽ không có kết cục tốt.

Trong đầu Jessica thoáng một ý nghĩ lo sợ, 15 năm về trước có người đã chết vì cô, 15 năm sau không lẽ lại là Yuri. Một sự thật mà lâu nay mọi người vẫn dấu diếm Tiffany, chính cả Jessica cũng không dám nói ra điều đó. Mất mát của một đứa trẻ do sự vô tình tàn độc của con người.

- Ngừng lại!

Giọng nói quen thuộc dường như đem lại một chút hi vọng cứu sống cho cả ba nhưng ngay lập tức hi vọng ấy bị phủi sạch khi từ đâu xuất hiện thêm hơn 10 tên hung hăng cầm gậy sắt tiến về phía Taeyeon

- Taeyeon ah chạy đi.

Fany hét lên mong muốn bảo toàn tính mạng cho người mình yêu nhưng tuyệt nhiên Taeyeon không hề lay động, cô tiến tới hạ gục những tên đang đánh đập Yuri.

Trong phút chốc đám người hung hăng kia bu lại thân hình nhỏ bé nhưng quật cường của Taeyeon. Liệu cô có thể trụ được bao lâu sau Yuri?

Lại một trận đấu không cân sức nữa diễn ra. Dáng người nhỏ bé chật vật ra đòn cũng như tránh né, Yuri ráng đứng lên để hỗ trợ cho người bạn của mình.

YulTea dựa lưng vào nhau để đứng vững trong vòng tròn mà mấy tên tay sai tạo ra, bao quanh lấy hai người không để ai chạy thoát.

Giờ đây cảm xúc của Jessica và Tiffany cũng giống nhau, đều bất lực nhìn người mình yêu chiến đấu mà nước mắt không thôi rơi.

Cho đến khi một người nữa xuất hiện đem theo một cô gái thì tất cả đều dừng lại. Bóng dáng mờ nhạt hiện ra trong màn đêm, đôi mắt sắc lạnh chưa bao giờ được nhìn thấy.

- Soo...young...!

Taeyeon cùng Yuri thều thào nhận ra người bạn chí cốt của mình và còn ngạc nhiên hơn khi bên cạnh Sooyoung là Victoria.

- Yunho, ngừng lại trò chơi này trước khi quá muộn.

Giọng nói của Sooyoung như có phần đe dọa nửa lại giống như đàm phán. Victor ở bên cạnh vẻ sợ sệt không dám ngước lên nhìn ai. Yunho hơi bất ngờ nhưng rồi phá ra cười.

- Haha, cô đến nữa thì càng vui. 15 năm trước không phải mẹ Tiffany chết trên đầu súng của thuộc hạ nhà họ Choi hay sao?

Một câu nói làm mọi người chết sững, cả Sooyoung cũng trợn tròn mắt ngạc nhiên như không tin vào chính lỗ tai của mình.

- Fany à, cô biết vì sao ba của cô ghét Taeyeon không? Vì ba của người cô yêu đẩy bà Hwang phải chết đó. Ông của Kwon Yuri đứng sau chuyện này, vì muốn lật đổ công ty của Jung gia, cựu chủ tịch Jung đã mượn tay Choi Woo Bin - cha Sooyoung bắt cóc Jessica nhưng do sự nhầm lẫn đã vô tình bắt Tiffany. Mẹ cô vì lo lắng cho đứa con mà không dám báo cảnh sát đành lẳng lặng đem tiền chuộc đến cho bọn bắt cóc mà người "hiến kế" lại là ba của Kim Taeyeon - người bạn chí cốt của ông Hwang.

Nói đến đây tất cả cùng sững sờ, không ngờ người lớn lại gây ra nhiều sóng gió đến vậy, di chấn ngày sau chỉ có con em họ chịu đựng.

- Bà Hwang đến địa điểm Jessica bị bắt cóc, không thấy con mình đâu mà chỉ thấy đứa bạn thân của nó nên vô cùng hoảng loạng. Đó cũng là sự nhầm lẫn của bọn bắt cóc. Tiffany được đem đến một nơi khác vì người mà cựu chủ tịch Kwon muốn bắt không phải là cô ta. Do sự tham lam nên bọn bắt cóc mới bắt Hwang gia đem tiền chuộc. Thật không may khi cảnh sát ập tới bọn bắt cóc tức giận nên đã kết liễu bà Hwang và xém chút xíu mạng nhỏ của Jessica đã không còn.

Tiffany nghe tới đây bỗng nhiên trở nên vô thần, là mẹ của cô bị người ta giết chứ không phải bệnh mà chết sao? Lúc này tim Tiffany đau như cắt, cô không còn cảm thấy tình bạn được nữa rồi ngay cả tình yêu cũng trở nên đáng sợ trong lòng của cô, nước mắt rơi...rơi mãi.

- Thật ngạc nhiên là con của những vị có mặt trong câu chuyện 15 năm trước đều tụ họp ở đây. Kim Jaejoong không thể bảo vệ được Kwon Yuri nữa rồi hahaha, rõ ràng là nhà họ Kwon đã tuyển một kẻ vô dụng bảo vệ đứa cháu yêu quý của mình.

Yunho rút ra khẩu súng nhắm thẳng vào Yuri với ánh mắt cương quyết, tất cả không kịp phản ứng để có thể ngăn anh ta lại.

"BANG"

Tiếng súng nổ ra, Yunho nhếch miệng cười rồi ôm bụng gục xuống, bọn bắt cóc nhốn nháo tấn công Taeyeon và Yuri nhưng Sooyoung lập tức lên tiếng.

- Tất cả dừng tay.

Hơn một nửa đám người ấy nghe theo lời Sooyoung nhưng số còn lại vẫn nhất quyết lấy mạng Taeyeon và Yuri.

- Còn không chặn bọn nó lại cho tao? Bạn tao mà có mệnh hệ gì thì tụi mày chuẩn bị làm mồi cho cá sấu đi là vừa.

Sooyoung gầm lên, đám thuộc hạ lẫn trong bọn bắt cóc bắt đầu đánh trả. Bầu không khí trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết. Bỗng có tiếng còi hú, tất cả chạy loạn xạ mong thoát thân vì công an đã tới, Sooyoung cũng mau chóng rút đàn em rồi bỏ đi, không quên ngoái lại nhìn hai người bạn của mình đầy lo lắng. Làm con trong một gia đình ở thế giới ngầm phải mang tiếng là kẻ hai mặt nhẫn tâm thôi.

Cảnh sát nhanh chóng bao vây khu vực, bọn bắt cóc ôm đầu quỳ xuống, tất cả đã được an toàn.

Yuri lết lại gần Jessica, đặt bàn tay lên khuôn mặt đầm đìa nước mắt ấy, cô thở nhẹ nhàng rồi mỉm cười trấn an công chúa.

- Xin lỗi nhé.

Riêng Taeyeon không dám chạy lại mà ôm chầm lấy Fany, có lẽ cú shock về sự thật mà bao lâu qua đã đả kích cô quá lớn. Dẫu sao đó cũng là mẹ của Tiffany, đau lòng như vậy cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Jaejoong cầm khẩu súng còn ấm nòng tiến lại gần Yunho. Cậu ngồi xuống kế bên kẻ đang ôm bụng đau đớn nhưng không thể nói thành tiếng.

- Hai chúng ta không ai thắng cả. Lẽ ra anh nên biết dừng lại đúng lúc Yunho à. Ráng chịu đau chút đi, sẽ ổn thôi.

Jaejoong vỗ vai Yunho rồi để cho người đưa anh ta lên xe cứu thương. Anh thở dài nhìn về phía kẻ đối địch của mình. Tại sao phải đấu với nhau khi chúng ta có thể là bạn.

- Các em cũng nên đến bệnh viện kiểm tra lại mấy vết thương. Chuyện ở đây tôi lo được rồi.

Jaejoong khuyên đám nhóc rồi ra chỗ công an nói chuyện. Có thể anh khai báo không đúng sự thật nhưng điều đó chắc chắn sẽ đem lại lợi ích tốt nhất cho mọi người.

*****************

Bầu không khí ảm đạm đã qua đi, nói đúng hơn là mọi sự giờ đây yên tĩnh đến lạ. Tất cả trở về thành phố, riêng Yuri và Yunho vẫn đang dưỡng thương trong bệnh viện.

"Cạch"

Tiếng mở cửa phong Yuri vang lên, Jessica cùng Sooyoung bước vào. Cái tên shikshin vẫn thế, đang ngồm ngoàm sandwich trên tay.

- Bị thương có chút xíu mà nằm hoài vậy?

Sooyoung không quên đâm chọt bạn của mình nhưng ngay lặp tức im bặt vì Jessica đang nhìn cô với con mắt tóe lửa. Yuri không nói gì chỉ mỉm cười.

- Hôm nay cậu được xuất viện rồi Yuri, mọi người đang nhốn nháo ở bên ngoài đợi cậu đó, sợ vào đây sẽ gây ồn ào bệnh viện.- Sica hăng hái kể.

- Lẽ ra Sooyoung phải ở bên ngoài chứ, để cậu ta vô đây mới làm bệnh viện này nhốn nháo thì có.

Yuri nhìn Sooyoung nói câu mỉa mai làm shikshin đang ăn phải dừng lại. Miệng vẫn đang một nùi sandwich nhưng Soo không kiêng nể gì mà đốp lại Yuri.

- Yah! Muốn chết hả?

Mọi chuyện có liên quan đến 15 năm trước đều đã chấm dứt. Mọi người cũng không truy cứu vụ bắt cóc năm xưa và bây giờ nữa. Tha thứ để họ sống thanh thản hơn.

Cánh chim én bay về, mùa xuân đã tới rồi. Yulsic bước ra cửa bênh viện đã gặp một đám người đứng chờ. Cả hai nở nụ cười tiến lại gần, Yuri nhìn một lượt đám bạn nhốn nháo rồi hỏi:

- Taeyeon và Tiffany đâu rồi?

- Taeyeon unnie đi cầu hôn rồi - Yoona phá lên cười khi nhớ đến cảnh hồi sáng giúp Taeyeon chuẩn bị.

Từ sau đêm hôm ấy, mọi người không gặp Tiffany, ngay cả Jessica cũng không có tin tức gì, điện thoại không liên lạc được. Chắc có lẽ Fany đang tự giam cầm mình ở nhà, dù sao thì cô ấy cũng rất yêu mẹ của mình.

- Chúng ta về chuẩn bị lễ hội thôi.

Sooyoung lùa vịt í lộn lùa người về trường SM, ngày mai sẽ có lễ hội dành cho học sinh lớp 12. Nghe nói đâu chính hiệu trưởng đặc biệt tổ chức, SM lại trở về với không khí náo nhiệt như xưa.

**************

Căn hộ của Tiffany

"Kính koong~"

Taeyeon bấm chuông rồi lo lắng chờ đợi người ra mở cửa. Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe chửi nhưng bằng mọi giá hôm nay cô phải gặp được Tiffany.

Cánh cửa mở ra, một người đàn ông trung niên quen thuộc nhìn Tae, đó chính là bác Hwang. Thật ra cô vẫn còn sợ appa của Tiffany nhưng cũng ráng đứng thẳng lưng để đối mặt.

- Cháu chào bác - Taeyeon cúi đầu 90*

- Cô vào đi.

Ông Hwang ngập ngừng rồi mở cánh cửa rộng hơn. Đôi mắt hoẵm sâu đầy mệt mỏi của ông làm Taeyeon cảm thấy thương cảm cho gia đình Tiffany.

Taeyeon ngồi xuống chiếc ghế sofa, hai tay vân vê tỏ vẻ lo lắng.

- Cô đến đây có việc gì? - Ông hwang rót nước rồi nhìn thẳng Taeyeon làm cô hơi sợ.

- Dạ cháu đến tìm Tiffany.

- Nó không muốn gặp ai hết - Ông Hwang thở dài.

- Cháu có thể lên phòng nói chuyện với cậu ấy được không ạ?

Taeyeon hơi cúi người xuống, hỏi ra câu này chắc ông Hwang sẽ bực tức đuổi cô về, nhưng không ông ta gật đầu, ánh mắt như một người cha lo lắng cho con của mình, không còn độc đoán như lúc trước nữa.

Taeyeon bước lên cầu thang, đến trước cửa phòng Tiffany, cô không gõ mà chỉ nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Hình ảnh một cô gái ôm "đậu đậu" nằm trên giường khiến Tae không kìm lòng mà bước lại gần.

Cô nhìn gương mặt hốc hác của Tiffany rồi để ý giọt nước mắt chưa khô vẫn còn đọng lại trên khóe mi. Fany đã ngủ do mệt mỏi càng khiên Taeyeon đau lòng hơn.

Nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt mái tóc bồng bềnh của người mình yêu, Tae cúi xuống đặt lên trán Tiffany một nụ hôn.

Hơi ấm quen thuộc làm Fany mơ hồ tỉnh dậy, gương mặt baby đang nhìn cô với tất cả lòng yêu thương. Fany không cười mà chỉ khóc, nước mắt cứ tuôn ra khiến Taeyeon lúng túng không biết nên làm gì.

- Đừng khóc Nấm của tớ, tớ yêu cậu nhiều lắm.

Nói rồi Tae choàng tay ôm lấy thân thể êm ái của Tiffany, làn da Fany run lên khi chạm vào người Taeyeon khiến cô bật khóc nức nở.

- Tae xin lỗi, Tae lại làm Fany khóc rồi.

Giọng nói nghèn nghẹn của Tae làm Fany không nõ rời bỏ cái ôm ấy. Cô lắc đầu rồi vùi sâu vào cổ Taeyeon.

- Tớ cũng yêu cậu.

Nụ cười trên môi Taeyeon trở lại, hơn một tuần qua cô đã thiếu Fany và cô hiểu rằng nếu không có Fany chắc chắn cô sẽ không thể sống được. Dường như không khí của Tae chính là cô nàng đáng yêu như nấm này.

- Fany có muốn gặp mọi người không? Ai cũng nhớ Fany hết, Sica không gặp cậu mấy ngày nay nên rất buồn. Mọi chuyện đã qua rồi, hãy là Fany như xưa của Tae nhé.

Taeyeon vỗ về đôi vai còn đang nấc lên từng hồi. Ông Hưang đứng ở ngoài cửa đã nghe hết những gì Taeny vừa nói. Ông bất giác mỉm cười sau hơn 15 năm vẻ mặt luôn duy trì ở mức cau có và cô độc.

Nhìn Taeny ông lại nhớ đến mối tình ngây ngốc của mình và vợ hồi xưa. Quả thật tình yêu không có lỗi, người lớn làm sai sao lại để con cái phải chịu chứ. Cuối cùng ông cũng đã vượt qua được sự thật mất đi người mình yêu.

- Bà ở trên đó hãy đợi tôi nhé, tôi sẽ sống giúp bà quãng đời còn lại.

Ông Hwang mỉm cười, một giọt nước mắt rơi xuống nhưng nó đã không đượm màu đau khổ như trước nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro