chương 48

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 48: cơ quan kì lạ

Trương Hải Khách ngửa cổ ra sau, thật cẩn thận buông người xuống, đầu dán lại gần đồng mã. Điều chỉnh tốt tư thế, hắn hít một hơi sâu, sờ vào bên hông nơi đặt bình "tra tử thủy" — một hỗn hợp axit mạnh. Sau khi hắn mở nắp liền cẩn thận nhỏ xuống lưng đồng mã. Axit lập tức ăn mòn lưng ngựa, rất nhanh lan ra một mảng lớn, để lộ kết cấu bên trong.

Trương Hải Khách cất bình "tra tử thủy", bật sáng hộp quẹt, chùi lớp dung môi bên ngoài, vừa nhìn vào trong thì thấy quả nhiên cơ quan hết sức phức tạp. Hắn có thể nhìn thấy vài trăm sợi tơ được kéo căng rất chặt chẽ, trên dây là một vòng tròn nhỏ, phía trên chứa các hạt sắt nhỏ. Những hạt sắt này đã vô cùng han gỉ, loang lổ nhiều màu, mặt ngoài giống như bề mặt mặt trăng, nhưng vẫn có thể phân rõ chúng, trên mặt còn có khắc các hoa văn.

"Cơ quan gì vậy?" Một người bên cạnh hỏi.

"Biến tướng của thập bát huyền, hết sức phức tạp."

Khí cụ đĩa tròn cân bằng phía dưới là phát minh của Lỗ Ban, chỉ cần có một chút chấn động, vòng tròn sẽ nghiêng đi, nhưng chỉ cần sức nặng trên đĩa tròn biến đổi, hạt sắt nhỏ lăn khỏi đĩa tròn, thì đĩa tròn sẽ lập tức khôi phục cân bằng. Hạt sắt nhỏ lăn khỏi đĩa sẽ nảy trên các sợi tơ, mỗi sợi tơ sẽ đánh động một số cơ quan. Ở đây có tới vài trăm sợi tơ, tùy theo cách nảy của hạt sắt có thể trong một lần phát động cả bảy hoặc tám loại cơ quan khác nhau. Và sau đó, đĩa tròn lại khôi phục sự cân bằng. Nói cách khác, việc này có thể liên tục xảy ra, mỗi lần đều kích hoạt các cơ quan tùy ý, hoàn toàn không tuân theo quy luật.

Loại cơ quan này tương truyền là do Lỗ Ban phát minh, có cả thảy 18 cách biến hóa, sau này hậu nhân không ngừng phát triển thêm. Trương Hải Khách lần gặp phải nhiều nhất là 72 sợi tơ do một lão tiên sinh làm, dùng để mô tả công dụng của "thập bát huyền". Nhưng cả mấy trăm sợi tơ như vậy, quả thật là lần đầu tiên trông thấy.

Trương Hải Khách thở phào một tiếng, hắn vui mừng vì họ từng nghiên cứu nghiêm túc về công cụ này, dùng cách phiền toái nhất nhưng lại đảm bảo nhất. Quay đầu hỏi đám kéo dây còn có thể kiên trì hay không, sau khi có được câu trả lời tích cực, hắn liền nín thở, bật lớn hộp quẹt, lấy từ trong túi ra một nam châm đặt phía trên đĩa tròn, các hạt sắt nhỏ đều bị hút lên nam châm. Hắn cẩn thận dịch chuyển nam châm, thu vào trong balo của ình, sau đó xoay người rời khỏi dây thép, nhảy xuống mặt đất bên cạnh đồng mã. Trong nháy mắt khi nhảy xuống đất, hắn liền thấy đĩa tròn kia nhạy cảm với rung động, khẽ nghiên đi, nhưng bởi vì trên mặt không có bi sắt, cho nên không hề phát sinh vấn đề.

Cả bọn im lặng trong chốc lát, phát hiện không có sự cố nảy sinh, cũng nhẹ nhàng thở phào, trong đó có một người nói: "Dễ thôi mà."

Trương Hải Khách nhìn vào những hạt sắt trên nam châm, không ý kiến gì, loại cơ quan này hắn cũng không thuần thục, đặc biệt là trong cổ mộ thật, tuy nhiên lúc này cũng có thể xem là hắn đổ thắng.

Bọn họ thu thập xong đồ đạc chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm, một người nói: "Có cần gọi tiểu quỷ kia xuống không?"

"Gọi hắn làm gì, cái gì cũng làm không xong, còn mong chúng ta chiếu cố hắn, mồm thì nói không đợi chúng ta, cứ để hắn ở trên đó." Một người khác nói, "Làm xong mọi việc trước đi đã."

Trương Hải Khách ngẫm nghĩ rồi cũng gật đầu, hắn không phải là cảm thấy có Muộn Du Bình đi theo sẽ vướng chân, mà là do cơ quan đầu tiên họ gặp trong mộ thất đã phức tạp sắc bén như vậy thì không rõ rồi tình huống khác sẽ thế nào, lúc này đã cảm thấy thắng lợi thì hãy còn quá sớm, Muộn Du Bình cứ ở trên mặt đất thì có lợi hơn.

Một số người tới gần đồng mã kia, lần đầu tiên chân chính nhìn thấy cơ quan cạm bẫy "thập bát huyền", đều hướng vào bên trong chiếc lỗ bị tan chảy, nhìn vào các sợi tơ dày đặc mà líu cả lưỡi. Trương Hải Khách không khỏi có chút đắc ý, thứ này là do hắn phá giải, hoàn toàn không có điểm sơ suất, cảm giác có chút thành tựu. Đúng lúc đó, bỗng có một người hỏi hắn: "Nơi này có tới mấy trăm sợi tơ, thì chẳng phải trong phòng này phải có tới mấy trăm cơ quan?"

"Thì sao?" Trương Hải Khách hỏi.

Người kia đốt sáng hộp quẹt ném xung quanh mộ thất, rất nhanh các góc đều được chiếu sáng. Hắn nói: "Nơi này sao có thể có nhiều không gian như vậy được?"

Trương Hải Khách quay đầu nhìn bốn phía mộ thất, quả thật cơ quan trong cổ mộ sẽ chiếm phần thể tích khổng lồ. Vì cái gì mà gọi là "thập bát huyền", chính là bởi mười tám loại cơ quan đã là cực hạn về thể tích. Hậu nhân tăng thêm các loại cơ quan, đại bộ phận vẫn là biến tướng của mười tám loại này. Ví dụ như, nếu có một dây có thể gây ra cát chảy thì còn có thể sinh ra khói độc, thủy ngân là các kiểu biến tướng, nhưng nếu nhiều sợi tơ như vậy thì không thể đơn giản lấy lí do biến tướng mà có thể giải thích được.

"Cậu thấy sao?" Trương Hải Khách đã nhận ra đối phương nói rất đúng.

"Cái này dường như không phải để phát động vài trăm loại cơ quan, tôi cảm thấy mấy trăm sợi tơ đó cùng tác động lên một cơ quan, nhưng để khởi động các bộ phận không giống nhau." Người kia nói, " Tựa như người giật dây con rối, sợi tơ chính là tác động lên rối gỗ, nhưng sợi tơ khác nhau thì cũng tác động các bộ phận khác nhau trên con rối, như vậy mới có thể giải thích được vấn đề không gian."

"Ý cậu là sau khi chúng ta kích hoạt cơ quan, có thể sẽ xuất hiện người rối gỗ?"

"Tôi chỉ là nói ẩn dụ. Nhưng tôi có thể cảm thấy, việc tác động cơ quan này có thể không đem tới hậu quả như chúng ta tưởng tượng, có lẽ đây không phải một dạng cơ quan công kích."

"Thế nó là cái gì?" Trương Hải Khách nói.

"Tôi không rõ, dường như tới khi phát động rồi thì chúng ta mới biết được." Người kia vuốt bốn chân đồng mã, "tất cả các sợi tơ đều nối với mặt đất qua bốn chân của con ngựa, sau đó trong lòng đất lan ra ngoài, đi tới nơi có cơ quan trong phòng. Cơ quan ngay trong khu vực dưới chân chúng ta, độ mạnh khi bi sắt nảy trên sợi tơ là không lớn, cho nên, ở dưới sẽ có cơ quan truyền lực khuếch đại nó. Chúng ta bây giờ nên thử mô phỏng quá trình xây dựng căn phòng này, xem liệu có thể đi xuống bên dưới hay không, như vậy cũng sẽ tự tin hơn."

Người kia nói xong, Trương Hải Khách đã cảm thấy không đúng, hắn nhìn đạo động mà bọn họ đào xuống, nói: "Thời điểm chúng ta mở vách tường, không hề nhìn thấy trong đó có cơ quan gì, cho nên mấy trăm kiểu biến hóa đó, hẳn là đều dưới chân chúng ta. Bây giờ, chúng ta đào đạo động trong mộ thất quá nguy hiểm, phải đi ra ngoài rồi đào một lần nữa theo tầng đất mới được, mà việc này thì quá mất thời gian, nếu dưới mộ thất đệm thanh cương thạch, thì có khi mất cả tuần cũng đập không ra."

Một số người có điểm nhụt chí, có người nói: "Phân tích tới, phân tích lui, có phải chúng ta đã cẩn thận quá mức rồi không. Như này đi, chúng ta chui vào đạo động, rồi lấy một hòn đá nhỏ ném vào sợi tơ, nhìn xem có vấn đề gì không. Còn thảo luận tiếp, thì chỉ có nước tự hù chết bản thân."

Trương Hải Khách nghe xong, cảm thấy phương pháp này cũng khả thi, bọn họ đã chậm trễ trong mộ thất này quá lâu rồi, phải đẩy nhanh lên mới được. Nói sẽ quay lại đạo động lập tức có người đánh sáng hộp quẹt, phóng tới lỗ trên thân đồng mã, đám nhóc Trương gia quay người leo lên đạo động. Muộn Du Bình đang ở chỗ ngoặt trong đạo động, ko hề lên tiếng, nhưng rõ ràng những lời vừa rồi hắn đều nghe thấy, nhóm nhóc Trương gia nhất thời cảm thấy không còn mặt mũi.^^

Hộp quẹt đốt chưa bao lâu, sau khi toàn bộ leo lên đạo động, Trương Hải Khách lấy từ trong túi ra một hạt sắt, bắn về phía hộp quẹt đang chiếu sáng. Hạt sắt xẹt qua ngọn lửa, bay vào bên trong đồng mã, tiếp theo nghe được va chạm nhỏ liên tiếp, mọi người đều nín thở, chờ cơ quan khởi động.

Thính lực của người nhà họ Trương rất tốt, sau khi nín thở, tất cả đều nghe được âm thanh liên tiếp, nhỏ đến mức không thể biết được nó từ đâu truyền tới, đổi lại nếu là người thường nhất định không nghe thấy.

Sau ba đến năm giây, bỗng nhiên, toàn bộ mộ thất chấn động, tất cả đều thấy gạch xanh trên mặt đất đã xảy ra biến hóa. Bốn phương trên mặt đất, gạch bắt đầu lõm vào bên trong. Trương Hải Khách dùng tốc độ nhanh nhất ném ra hộp quẹt, dưới ánh lửa truyền tới, bọn họ phát hiện, trên mặt đất xuất hiện một thông đạo. Thông đạo này rất dốc, giống như một cửa ngõ đâm sâu vào lòng đất.

"Chưa bao giờ nhìn thấy việc như thế này, cũng chưa bao giờ nghe nói đến, đây rốt cuộc là nơi nào? Trương Hải Khách lẩm bẩm, " Đây rốt cuộc là cơ quan gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro