1-

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông ta mặc bộ đồ màu đen, mái tóc bù xù cùng bước đi vội vã loạng choạng. Người đàn ông ôm lấy một chiếc vali màu đen huyền bên trong có lẽ là một vật dụng gì đó rất quý giá đến nỗi ông ta dù có ngã thì vẫn lựa chọn ôm lấy nó mà tiếp tục mần mò đi về phía trước con đường. Cuối cùng, thứ trước mặt ông không phải là con đường nối tiếp mà thay vào đó là một chiếc bức tường to lớn, ông ta ngó nghiêng với vẻ mặt sợ hãi từng giọt mồ hôi lăn qua lăn lại trên gò má cùng ánh mắt rung lay liếc nhìn. Và rồi điều ông không mong chờ nhất cũng đến, tiếng súng vang lên xé đi toàn bộ sự tĩnh lặng của con ngõ, cùng đấy là những người đàn ông cao lớn đi đến phía trước.

" Chạy chậm thôi ~ Bọn tao có căn chết mày như mấy thằng ngoài kia đâu?"

Giọng nói của hắn vang lên, mới chỉ nghe loang thoáng thôi chân ông đã lập tức run lên lẩy bẩy, vẻ mặt ông hiện rõ lên sự sợ hãi, ánh mắt ông liên tục co giật. " Người kia" cũng từ đó mà đi ra, bước đi của hắn khiến ông ngã phích xuống đất bàn tay già nhăn nheo đang siết lấy chiễc va li cũng phải run rẩy thả ra mà ôm lấy đầu.

" ô kìa? đừng có run thế chứ? yên tâm đi.. bọn tao sẽ từ từ nhâm nhi với mày"

" t.. tôi xin lỗi.. tôi trả cậu cái va li.."

" ô, mày trả tao để làm gì?"

" t.. tôi..."

Hắn ta tóm lấy đầu ôm ta đập mạnh xuống đất rồi cúi xuống hỏi

" vậy mày nhớ tên của chủ nhân cái va li này không?"

" là... là cậu"

" cậu nào? ở đây nhiều " cậu" lắm"

" là... là Ame... America"

" à.. là tôi đúng không?"

" v.. vâng"

Hắn ta lại lập tức đập mạnh mặt ông ta xuống đất rồi nhấc lên

" máy thích tiền không?"

" k... hông"

" không hả?"

Hắn ta cầm lấy cái gạch bên cạnh rồi đâm thẳng viên gạch vào giữa miệng của ông ta, viên gạch chọc thẳng vào họng ông, máu bắn ra chảy lên khắp khoang miệng ông ta. Hắn cười khẩy rồi đứng dạy rời đi không quên dặn dò mấy tên vệ sĩ gọi " bữa tối" cho ông ta.

America quay về chiếc xe hạng sang của mình, người quản gia đang đợi hắn chỉ nhìn cậu một cái rồi gật đầu mở cửa xe cho cậu.

" cậu chủ ,hôm nay đã là ngày thứ 50 cậu làm việc cho công ty ngài U.K"

" ờ, xem ra tôi đã góp công lớn cho lão ta rồi"

Ame cười khẩy, hắn rút ra điếu thuốc rồi hút lấy một hơi, người quản gia chĩu mày nhìn tàn khói vây quanh chiếc xe

" cậu chủ dạy Canada hút thuốc à?"

" không, lâu rồi tôi chưa gặp thằng bé? Nó hút thuốc rồi à?"

" vâng, mới đây ngài U.K có phạt cậu ấy sang trường trung lưu học"

" ừm.. rồi sao?"

" cậu ấy có vẻ khá hòa nhập với hội " bạn nhập cư" của nó"

" chà.. vậy lũ nhập cư đấy dạy thằng bé hút thuốc à?"

" nếu cậu chủ không dạy thì có lẽ là chúng dạy rồi "

Ame vứt điếu thuốc ra khỏi cửa sổ, hắn ngả lưng ra sau ghế mặt nghiêng sang bên cạnh

" mai tôi sẽ đến chở thằng bé đến trường"

" vậy mấy giờ ngày cậu chuẩn bị đi?"

" 7 giờ hơn"

" vâng"

------

" lũ nhập cư kia! trả tiền điện, tiền nước xem nào? bọn bay nợ từ tháng trước đên giờ chưa trả cho tao đâu nhé! lũ khôn này..."

Tiếng gõ cửa ầm ỹ của bà chủ vang lên , bà ta liên tục gào thét ầm ỹ. Russia lúc này mới tỉnh dạy, cậu ngồi lên chỉnh lại tóc rồi đi ra trước cửa. Cậu đứng đấy một lúc khá lâu chỉ biết thẩn thờ ngje những lời lăng mạ của bà chủ.

" Russia.. vào nhà đi"

" cha.. con không chịu được cái giọng bà ấy nữa rồi.."

" vào đi, tối về cha sẽ trả cho bà ta sau"

" cha.. cha lấy đâu ra tiền để trả?"

" cha có tiền rồi, đừng lo"

Người cha nuôi của cậu vỗ vai an ủi cậu rồi không quên nhắc nhở bảo cậu thay đồ chuẩn bị đi học. Russia năm nay cũng đã học lớp 11, cơ thể cậu có chút gầy nhưng không đến nỗi bị cho là suy dinh dưỡng. Russia được nhận nuôi vào năm cậu lên 8 tuổi ở nước Liên bang Nga, sau đấy cậu theo người cha gốc Mỹ này về và sống ở khu ổ chuột này. Có lẽ dù sống với cha cậu suốt 8 năm nhưng nghề nghiệp thật sự của cha cậu hay tuổi tác của ông ấy cậu đều không biết.

"con đi đây"

" ừ, tiền ăn sáng còn đủ chứ?"

" đủ rồi, chiều nay con có lớp học sau giờ nên sẽ về muộn"

Dứt câu Rus lập tức dắt xe ra khỏi nhà, không quên ngó nghiêng xem bà chủ trọ đi chưa rồi rời đi. Rus trèo lên chiếc xe đạp cũ kỹ, đạp qua từng con đường nhỏ để đến ngôi trường của mình. Đến trờng rồi cậu lại ra bãi để xe rồi loay hoay đi lên lớp.

" Chào buổi sáng"

Một người bạn cùng lớp cậu đi đến chào hỏi

" ừm, Canada đến chưa?"

" nay nó bảo với tao là nó bị anh trai gank nên đến muộn chút"

" à... nó có anh trai sao?"

" có chứ! anh trai nó hình như mới phát hiện nó hút thuốc với bọn mình ý! Sợ chiều này anh nó đến gank bon mình tiếp đấy"

" ôi trời"

Rus cười cợt, cậu cảm thấy chuyện hút thuốc này chả có gì xấu cả! Cậu cho rằng việc hút thuốc giúp cậu có được sự tập trung nhất định trong công việc cũng như nó giống như một niềm vui cho cậu vậy và tất nhiên không phải ai hút thuốc cũng xấu cả! Nhưng cái gì cũng có hạn chế, hút thuốc đúng là sẽ có ảnh hưởng ít nhiều về sức khỏe.

" kệ đi, đâu phải ai hút thuốc cũng xấu"

" ờ cũng đúng"

" nhưng thôi thì có gì nhắc nhở thằng đấy hút ít thôi! Tao lên căng tin chút nhé"

" lên mua đồ ăn sáng hả? tao đi với"

" mày cũng chưa ăn gì à?"

" tao đi mua nước thôi"

" mua nước gì tao mua cho rồi về lớp trả tiền sau"

" mua nước lọc thôi"

" ừm"

----


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro