Táo xanh và Ếch đỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

AUTHOR: OKAMI

Title: Táo xanh và Ếch đỏ

Rating: PG.

Pairing: MinJae, JaeMin.

Genres: fluff, pink.

Disclaimer: Not mine at all.

Tặng Lammie.

**********************************

By DBFIC's designer

TÁO XANH VÀ ẾCH ĐỎ

Phép màu không là điều gì xa lạ…

Chỉ đơn giản hyung thương em!

Quả táo màu đỏ và con ếch màu xanh. Lần thứ nhất.

“Cái quỷ gì vậy Minnie?”

“Gì là gì?” – nó trợn mắt đầy ngạc nhiên – “Con ếch chứ cái gì. Hyung sao thế?”

“Màu gì vậy Minnie?”

“Xanh.” – nó gấp tờ báo lại nhìn chằm chằm vào anh hai mình, cảm thấy vô cùng lạ lẫm.

“Cái quỷ gì vậy Minnie?”

“Trái táo.” – nó vẫn trả lời, trông rất dè chừng – “Hyung không sao chứ?”

“Màu gì vậy?”

“Màu đỏ đó hyung.”

********************************

“Cái gì trông ngộ vậy hyung?”

“Con ếch đó em!”

“Màu gì vậy ha? Màu… đỏ?”

“Hông! Xanh lá cây đó! Ếch không có màu đỏ đâu!”

“Còn đây là cái gì vậy?”

“Trái táo.”

“Cái này là màu đỏ nè, phải không?”

“Ờ, giỏi!”

Quả táo màu đỏ và con ếch màu xanh. Lần thứ hai.

“Đây là con gì ha Minnie?”

“Hyung à, là con ếch.” – nó trả lời.

“Màu gì vậy Minnie?”

“Là màu xanh lá cây. Hyung thật sự không sao chứ?” – nó tắt tiếng tivi và quay sang nhìn anh mình.

“Còn đây là gì hen?”

“Trái táo. Hyung đang đùa hay làm gì vậy?”

“Đùa thôi. Vậy đố Minnie nó màu gì?”

“Đỏ! Đùa gì khùng vậy?” – nó phẩy tay, bật lại tiếng trên tivi và để mặc anh mình.

********************************

“Cái gì trông ngộ vậy hyung?”

“Con ếch đó em! Lần trước hyung chỉ em rồi.”

“Màu gì vậy ha? Hyung chỉ em rồi?”

“Xanh lá cây đó! Em còn nhầm ếch màu đỏ!”

“Xin lỗi nha, em hông nhớ. Còn đây là cái gì vậy?”

“Trái táo, Minnie!”

“Màu gì ha hyung?”

“Đỏ đó em!”

Quả táo màu đỏ và con ếch màu xanh. Lần thứ ba.

“Minnie này, gì thế nhỉ?”

“Con ếch!” – nó gắt – “Em không rảnh giỡn đi giỡn lại với hyung đâu nha!”

“Màu gì vậy ta?”

“Đừng có cười trừ với em. Màu xanh lá cây đó!” – tuy rất bực mình, nhưng nó vẫn trả lời.

“Vậy đây có phải con ếch không?”

“Táo.”

“Táo màu gì?”

“Đỏ! Bực mình, em về phòng đây!” – nó đứng dậy và bỏ đi.

********************************

“Cái gì vậy hyung?”

“Con ếch đó Minnie!”

“À phải, con ếch con ếch con ếch… Màu gì vậy ta?”

“Xanh! Xanh lá cây!”

“À, xanh lá cây, xanh lá cây. Còn đây là cái gì vậy?”

“Trái táo đó em!”

“Màu gì vậy hyung?”

“Táo màu đỏ!”

Quả táo màu xanh và con ếch màu đỏ. Lần thứ nhất.

“Minnie à, thật sự… hyung muốn biết đây có phải trái táo không.”

“Là con ếch!” – nó gằn giọng.

“Màu… đỏ?”

“Màu xanh!”

“Còn đây…”

“Hyung, em bực lắm rồi đó. Đây là lần thứ bao nhiêu hyung cứ nhai đi nhai lại cái đoạn hội thoại này vậy?” – nó chỉ vào hình con ếch và quát – “Đây là con ếch. ẾCH! RÕ CHƯA? ẾCH MÀU XANH LÁ CÂY.” – rồi thảy trái táo vào người hyung mình – “Còn đây là trái táo màu đỏ! Nhưng nếu hyung muốn táo xanh ếch đỏ thì cứ việc, đừng làm phiền em!”

“Hyung xin lỗi, hyung tưởng em vui!”

“Vui quái gì? Hyung tưởng em còn bị thiểu năng chắc?”

********************************

“Cái gì vậy hyung?”

“Con ếch đó Minnie! Nè, lần thứ mấy em hỏi rồi đó nha, Minnie hông chịu nhớ phải không?”

“Em đang tập nhớ mà. Là con ếch. Em nhớ chứ bộ. Con ếch màu đỏ chứ gì.”

“Haha! Xanh lá cây!”

“À, xanh lá cây, em nhầm tí thôi. Còn đây là quả táo?”

“Ừ, giỏi!”

“Màu xanh hả hyung?”

“Táo màu đỏ mà em! Chậc, em thua rồi nha, hôm nay hyung ăn bớt kem của em.”

Quả táo màu xanh và con ếch màu đỏ. Lần thứ n.

Lần đầu tiên Minnie hỏi hyung về trái táo và con ếch, ngày hôm đó mẹ của anh em mình bị tai nạn. Minnie còn nhỏ lắm để hiểu.

Lần thứ hai Minnie hỏi hyung, ngày hôm đó hyung đã bị một bọn cướp giật mất tiền học phí của em. Minnie còn nhỏ lắm để hyung có thể giải bày.

Lần thứ ba Minnie hỏi hyung, ngày hôm đó người yêu của hyung không còn trên đời. Yunho bị tai nạn xe hơi. Minnie còn quá nhỏ để nhớ ra Yunho là ai.

Lần thứ tư Minnie nhìn hyung và hỏi về ếch xanh táo đỏ, hôm đó, hyung biết mình không thể tiếp tục theo học nữa rồi. Tiền bạc chỉ đủ cho Minnie lớn khôn. Minnie cũng chưa đủ lớn để biết nhiều về những thứ này.

Lần thứ n Minnie hỏi hyung, tất cả các lần Minnie hỏi hyung, hyung đều mỉm cười và trả lời rất vui. Vì bác sĩ ngày trước bảo Minnie không thể hiểu nhiều như những người bình thường. Nhưng thật ra ông ấy sai rồi, Minnie của hyung rất ham học, vô cùng ham học. Minnie của hyung đã hỏi về trái táo và con ếch, em bắt đầu học từ đó.

Minnie biết không, từ giây phút đầu tiên em hỏi hyung về con ếch hay trái táo, hyung đã quyết định rằng, trường của trẻ thiểu năng không phải là nơi của em. Minnie thích cố gắng trong một môi trường của tự nhiên.

Lần thứ n+1 Minnie hỏi hyung, lần đó, em tốt nghiệp thủ khoa cấp 3 trong tất cả sự kinh ngạc của bạn bè đồng lứa. Khi ai cũng dè dặt vì họ nghĩ Minnie không bình thường, ai cũng ngạc nhiên vì sự cố gắng của em vượt qua định kiến tất cả, em đã đậu thủ khoa trường. Em chạy về hỏi hyung:

“Hyung, đây là cái gì?”

“Con ếch đó em!”

“Màu gì vậy hyung?”

“Màu xanh lá cây đó Minnie!”

“Đây là…?”

“Trái táo.”

“Đỏ phải không nè?”

“Ừ, đỏ!”

“Hyung sai cả rồi. Con ếch màu đỏ và trái táo màu xanh.”

“Sao Minnie nói vậy?”

“Vì em dùng hình ảnh ẩn dụ đó cho bài văn của em, đã được tuyên dương đó. Hyung chẳng biết gì cả, hôm nay em trai hyung có tin đậu thủ khoa nè. Ta đi mua mấy bộ đồ đẹp đẹp cho hyung mặc dự lễ tốt nghiệp của em đi!”

“Haha!”

“Hyung cười cái gì? Chọc quê em à? Nói thật mà!”

“Haha! Haha!”

“Hyung cười hay khóc vậy? Nè… nè… nè… đừng khóc nha. Minnie không có gạt hyung, đừng khóc mà! Sao tự nhiên nhè ra vậy? Hyung… em… hức… đừng khóc… hức… sao tin vui… hức hức… mà hyung khóc vậy…. hức hức! Đừng khóc mà. Hức hức… hức hức… hức… em…… oaoa~~~~!”

“Sao Minnie… hức… khóc vậy? Hức hức…”

“Tại… hức hức… hyung… khóc mà… hức…”

Vậy đó Minnie, ngày hôm đó hyung và em đi mua đồ để dự lễ tốt nghiệp của em với hai đôi mắt sưng tấy.

Hyung biết Minnie của hyung ham học và biết nhiều, Minnie cố gắng nhiều nên đã không còn bị bác sĩ nào nói em không thể học nữa rồi. Vậy nên dù cho hyung có cực nhọc bao nhiêu, có phải bỏ học và không bằng cấp, nhìn thấy Minnie mặc quần áo lịch sự làm cho công ty lớn, hyung đã hạnh phúc lắm rồi.

Hyung ít học nhưng có những điều không cần học cũng biết, đó là hyung thương Minnie nhất. Và Minne cũng thương hyung nhất. Hyung biết dù hyung hỏi gì Minnie cũng không gắt với hyung đâu.

Ngày hôm qua khi Minnie đi làm, hyung trong lúc ra ngoài không cẩn thận đã bị đụng xe. Thật ra cũng không sao, thấy Minnie la hyung vì bất cẩn, hyung vui lắm. Nhưng lúc bị đập đầu xuống đường, không hiểu sao đến giờ cứ nhức ong ong. Minnie, đôi lúc hyung không nhớ gì cả, trong đầu trống rỗng. Hyung không học nhiều như Minnie nên không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Sợ quên hết nên hyung đã lấy nhật ký và đọc được đoạn hội thoại ngày xưa của anh em mình.

Hyung hỏi em con ếch màu gì, trái táo màu gì. Có giống ngày xưa em hỏi hyung không?

Hyung biết có hỏi gì Minnie cũng không bao giờ gắt với hyung cả. Phải không Minnie?

Quả táo màu xanh và con ếch màu đỏ. Lần thứ mãi mãi.

Em căm ghét hyung.

Hyung cho em học làm gì? Cho em đi làm ở công ty lớn làm gì? Em đã để hyung ở nhà một mình mà. Hồi còn nhỏ, hyung một mình đi làm để em đi học. Bây giờ, hyung một mình trông nhà để em đi làm.

Hyung có tự hào về em không? Changmin tự hào về bản thân mình, về hyung. Nhưng Minnie căm ghét hyung. Changmin thích đi làm, nhưng Minnie thương hyung nhất. Tại sao hyung nhất định phải làm mọi chuyện rối tung lên như vậy. Em thật ra, đối với những gì quá phức tạp thì vẫn phải mất rất lâu để hiểu ra đó. Lâu lắm đó hyung.

Em đậu thủ khoa, chẳng phải là cố gắng của em. Là phép màu hyung tặng em mà.

Hyung, em xin lỗi, đi làm em cứ hay cáu gắt với mọi người, đem cả thói quen đó về nhà với hyung. Hyung à, em không cố ý đâu.

Nhưng em vẫn ghét hyung. Tại sao hai hôm trước bị đụng xe, nếu nhức đầu phải nói ngay chứ, lại để đến ra nông nỗi này? Phép màu nào cũng không chữa được nữa.

Em biết rồi, vì không thương em nữa, nên hyung quên em phải không? Phải không? Nếu không phải tại sao không la em mỗi khi em gắt với hyung? Tại sao không đánh em? Đánh em như hồi nhỏ lúc em hư đã ăn cắp vặt của nhà hàng xóm đó.

Tại hyung biết em không cáu gắt thật sự với hyung bao giờ.

“Hyung! Đây là cái gì?”

“Ờ… là…”

“Là cái gì?”

“Đừng nhõng nhẽo như thế. Là con ếch.”

“Màu gì?”

“Màu… đỏ?”

“Còn cái này?”

“À… đây là…”

“Là…?”

“Trái… táo…”

“Hyung quên gọi tên em rồi, phải gọi tên em sau mỗi câu trả lời chứ!”

“À, Minnie, là… trái… táo!”

“Màu gì vậy hyung?”

“Màu… màu xanh…!”

“Hyung! Còn tên em…?”

“…”

“Sao hyung không gọi tên em chứ? Còn tên em mà… hyung quên Minnie rồi… hyung… Hyung ngủ rồi… không dậy nữa phải không? Không thèm nhớ cả tên em mà dậy nữa, phải không? Còn tên Minnie, sao hyung không gọi?”

Hyung không bao giờ cáu gắt với Minnie, vì Minnie ham học. Hyung biết Minnie cũng không bao giờ cáu gắt với hyung, vì Minnie yêu hyung nhất.

“Hyung… tên em…. Tên em….. còn tên em mà…. Hyung phải gọi đã mới ngủ chứ… Còn Minnie của hyung mà…”

Em có kể hyung nghe một câu chuyện cổ tích chưa? Minnie có một hộp báu vật cất giữ phép màu. Từ ngày mẹ mất, phép màu đã giúp Minnie rất nhiều. Danh thủ khoa cũng là dùng phép màu đó, không phải nhờ sức lực của em, hyung có giận không?

Phép màu của Minnie, là hyung.

Bây giờ, Minnie tặng hyung phép màu này để tỉnh dậy, được không? Vì Hyung từng bảo hyung thương Minnie nhất, nên tặng Minnie, hyung tỉnh dậy chứ?

Hyung, trên đời này, Minnie thương hyung nhất.

“Đây là đâu?”

“Bệnh viện.”

“Tôi… tên gì?”

“Anh là Jaejoong. Shim Jaejoong.”

“Vậy… còn cậu?”

“Shim Changmin. Hyung, hyung phải gọi em là Minnie mới đúng. Rõ chưa? Đố hyung, đây là cái gì?”

“Uhm… Minnie.”

“Đây là con ếch, em mới là Minnie, hyung à!”

The story is ended, on 21/3/2010.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro