Chương 1017 & 1018

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1017 : THƯ KHIÊU CHIẾN

Đới Uy có thể giội nước bẩn cho bọn họ thì bọn họ cũng hoàn toàn có thể giội lại mà!

Bộ phận PR dưới sự chỉ đạo của Kiều Vi Lan đã nhanh chóng chuyển hướng dư luận chỉ trong một đêm. Sáng hôm sau, các tòa soạn lớn đều đưa tin về chuyện này.

[ Đới Uy để vuột giải Kim Đỉnh nên ghi thù, vu cáo đối phương đạo nhái.]

[Chất lượng của History tụt dốc, thất bại nhiều lần, phải chăng Đới Uy đã hết thời?]

[Tắc Linh công khai khiêu chiến với History: Bộ sưu tập mùa mới nhất đáng để mỏi mắt trông chờ!]

...

Hơn nữa, Ninh Tịch còn cố ý nhắn nhủ là phải bám chặt lấy hai chữ "hết thời", đâm thật mạnh vào chỗ đau nhất của Đới Uy.

Quần chúng cũng rất dễ dàng bị dẫn dắt, lại thêm việc quả thật các tác phẩm của Đới Uy gần đây đúng là ít hơn trước rất nhiều, chất lượng thì lúc cao lúc thấp... vì thế việc này nhanh chóng được một lượng lớn ngôn luận đón nhận.

Vì Tắc Linh đã quang minh chính đại khiêu chiến nên tất cả mọi người đều đặt sự chú ý vào sản phẩm tiếp theo, History không có chứng cứ xác thực rằng Tắc Linh đạo nhái, ngược lại còn bị nghi ngờ là hết thời nên cũng chỉ có thể nhận lời ứng chiến, dư luận liền loạn cào cào vì trận đại chiến này.

...

Buổi tối, tại nhà hàng Buffet trên không nổi tiếng của Đế Đô.

Quan Tử Dao mời Lục Hân Nghiên ăn tối.

Từ khi cô ta về nước, Lục Hân Nghiên - người vẫn luôn ở cạnh cô ta không rời, luôn luôn tới tìm cô ta hẹn hò chơi bời bây giờ lại đã lâu không thấy liên lạc với cô ta.

Quan Tử Dao thấy tình hình này hơi lạ thì bèn chủ động hẹn Lục Hân Nghiên ra ngoài.

"Hân Nghiên, chuyện lần trước... Ninh Tịch không làm khó em chứ? Chị đã đích thân tới xin lỗi cô ta, nhận hết lỗi về mình rồi, nếu cô ta vẫn trách em thì em cứ bảo cô ta tới tìm chị là được!" Quan Tử Dao săn sóc nói.

Nhớ lại chuyện ngày đó, vẻ mặt Lục Hân Nghiên lộ rõ vẻ sửng sốt, sau đó lại nhanh chóng bình tĩnh lại đáp: "Cái này thì không đâu ạ... cô ta dù sao cũng nể mặt anh trai em nên sẽ không làm khó em đâu, chị Tử Dao yên tâm!"

"Vậy là tốt rồi!" Quan Tử Dao gật đầu, làm vẻ tùy ý hỏi một câu: "Lần trước em nói chuyện làm đại lí thế nào rồi?"

"Còn có thể thế nào nữa... Ninh Tịch đã nói đến mức đấy rồi thì chắc là không nhờn được đâu! Có điều dạo này em cũng đang lên kế hoạch kinh doanh mới, không biết lần này có thành công không nữa..." Lục Hân Nghiên thở dài nói.

"Thật ra thì loại phong cách này cũng có rất nhiều nhãn hiệu, em có nghĩ tới chuyện đổi một hãng khác không?" Quan Tử Dao hỏi dò.

"Đổi hãng sao?"

"Đúng vậy, không biết em đã nghe nói đến History chưa? Hãng này cũng rất được, hơn nữa còn nổi tiếng hơn cả Tắc Linh, chị sẽ liên hệ với người phụ trách bên đó giúp em, chắc là không có vấn đề gì đâu, nếu như em đồng ý thì chắc đối phương sẽ rất hoan nghênh!"

Lục Hân Nghiên nghe vậy thì uể oải ngước mắt lên, dáng vẻ không mấy hứng thú: "Cũng đã nghe nói rồi, có điều... em vẫn thích đồ của Tắc Linh hơn..."

"Nhưng mà gần đây tiếng tăm của Tắc Linh không tốt lắm..."

"Việc đó em cũng nghe nói, đúng là tin đồn vô căn cứ! Trang phục của hai nhà này em đều xem qua rồi, quả thật là có giống nhưng rõ ràng là của Tắc Linh đẹp hơn! Hơn nữa những thiết kế của Đới Uy gần đây khiến em cảm thấy như sắp hết thời ấy, chẳng đẹp chút nào... Hiện tại em lại rất mong chờ bộ sưu tập sắp tới của Tắc Linh, chắc sẽ đặc sắc lắm. Tác phẩm của Tắc Linh lần nào cũng khiến người ta kinh ngạc không thôi..."

Lục Hân Nghiên hớn hở nói một tràng, sau đó lại ỉu xìu nằm sấp mặt xuống bàn: "Ài... Sao không cho em làm đại lý chứ... thật quá đáng... lần này em nhất định sẽ cố gắng mà... Khó khăn lắm mới thích được một thứ khiến bản thân dốc hết sức ra tìm hiểu như thế..."

Quan Tử Dao thấy Lục Hân Nghiên kiên trì như vậy thì cũng không tiện khuyên bảo nữa, sau đó hai người ăn cơm trò chuyện một chốc rồi ai về nhà nấy.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------

CHƯƠNG 1018 : TÌNH YÊU CỦA TÔI

Buổi tối, đoàn phim tổ chức một bữa tiệc đơn giản mừng bộ phim đóng máy ở khách sạn.

Vì không có nhà đầu tư hay phóng viên, chỉ có thành viên đoàn phim với nhau nên không khí nhẹ nhàng hơn hẳn.

"Các bạn không phải là nhóm diễn viên mới đầu tiên của tôi nhưng rất có thể sẽ là nhóm diễn viên mới cuối cùng được tôi dẫn dắt, cũng không biết nói gì nhiều, cảm ơn mọi người đã tin tưởng tôi!"

"Đây là bộ phim đầu tiên của em, thật may mắn khi được hợp tác với ekip chuyên nghiệp thế này, cảm ơn đạo diễn đã chọn em, cảm ơn các đồng nghiệp đã cùng nhau cố gắng, thời gian này em đã rất vui, cảm ơn mọi người!"

"Em cũng chúc mọi người một ly, nhất là anh Tịch, nhất định phải mời anh một ly, em có việc muốn thẳng thắn với anh, thật ra... con rắn kia là do em thả, lúc đó thấy anh quyến rũ hết đám con gái trong đoàn phim nên mới giận quá mất khôn, ai ngờ... anh Tịch quả là mạnh mẽ! Em phục rồi!" Kỳ Phóng nói xong liền uống cạn một hơi.

"Có điều, anh Tịch à, anh mặc đồ nữ vẫn đẹp hơn, mặc đồ nam đúng là chỉ phung phí của trời thôi anh ơi!" Kỳ Phóng vừa nói vừa đảo đảo nhìn Ninh Tịch hôm nay mặc đồ nữ.

"Nói bậy! Anh Tịch mặc đồ nữ mới là phí của giời! Chẳng qua cậu sợ anh Tịch mặc đồ nam sẽ át hết ánh hào quang của đám đàn ông các cậu chứ gì!" Kỷ Ngữ Manh là người đầu tiên phản đối, các cô gái ở đó cũng nhao nhao đồng tình.

...

Qua ba tuần rượu, mọi người lần lượt kính nhau, mượn rượu tỏ nỗi lòng, cười đùa với nhau khiến không khí càng trở nên vui vẻ hơn.

Sau khi ăn uống xong, mọi người túm năm tụm ba ở cửa khách sạn chờ xe.

Mọi người đã lục tục về gần hết, cuối cùng chỉ còn lại Ninh Tịch, Thẩm Hãn Thần và Kha Minh Vũ.

Thẩm Hãn Thần không kìm được lòng liếc nhìn Ninh Tịch vài lần, những lời muốn nói nghẹn cả đêm lúc này mới có dũng khí mở miệng: "Tiền bối! Hi vọng... sau này sẽ còn cơ hội hợp tác! Diễn xuất của cô rất tuyệt!"

"Cảm ơn." Không phải là Ninh Tịch không phát hiện ra được ý tứ của Thẩm Hãn Thần đối với mình nên cũng không nhiều lời làm gì.

Huống chi, lúc này bên cạnh cô còn kè kè một Đại ma vương nữa!!!

Chàng trai trẻ ơi! Xin cậu đừng có hại tôi nữa mà!!!

Nhưng rõ ràng là Thẩm Hãn Thần không nghe được tiếng lòng của cô rồi.

Câu trả lời của Ninh Tịch khiến vẻ mặt của Thẩm Hãn Thần thất vọng rõ rệt, sau đó cậu ta lấy một tấm danh thiếp từ trong ví ra đưa cho cô: "Ở Thịnh Thế có Tô Dĩ Mạt một tay che trời, từ khi Lãnh Man Vân đi lại càng trầm trọng hơn, cô ở đó sợ là... không có ngày nổi danh được. Nếu như cô cần giúp đỡ... thì cứ gọi vào số này!"

Tấm danh thiếp mà Thẩm Hãn Thần đưa cho cô chính là của người quản lí của cậu ta!

Ninh Tịch quét mắt nhìn qua nhưng lại không nhận: "Cảm ơn ý tốt của cậu, có điều tôi không cần."

Ôi trời ạ! Đúng thật là! Thằng nhóc này lại dám đào góc tường ngay trước mặt chủ nhà! Gan thiệt đó!

Thẩm Hãn Thần nghe xong liền chau mày: "Tại sao? Phong Hành là một trong ba công ty lớn nhất ngành giải trí hiện nay, thực lực có thể sánh ngang với Thịnh Thế. Quản lí của tôi là át chủ bài của Phong Hành, tôi đã đề cập chuyện của cô với anh ta rồi... Nếu cô muốn qua bên này, sẽ có người xử lý việc trái hợp đồng cho cô!"

"Sặc, khụ khụ..." Ninh Tịch không dám nhìn vẻ mặt của Đại ma vương ở bên cạnh nữa, cô khẽ ho một tiếng rồi nói một cách đầy chính nghĩa: "Xin lỗi, Thịnh Thế có ý nghĩa rất đặc biệt với tôi, ở đó có ước mơ, hi vọng và tình yêu của tôi. Không có gì thay thế được chúng, thế nên tôi sẽ không rời khỏi đó!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#haihuoc