Chương 1225 & 1226

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 1225 : HOÀN TOÀN NỔI TIẾNG RỒI

Cùng lúc đó, những cuộc điện thoại trách cứ và đề nghị của khách hàng điên cuồng ập đến, gần như sắp chôn vùi các rạp chiếu phim lớn rồi. Mỗi ngày đều có vô số khách hàng mãnh liệt yêu cầu tăng các suất chiếu của Người Tìm Mộng.

"Giám đốc, giờ... phải làm sao ạ? Hôm nay đã nhận được trên một trăm cuộc điện thoại yêu cầu tăng suất chiếu của Người Tìm Mộng rồi ạ!"

Đoạn đối thoại giống hệt nhau này đều xảy ra ở tất cả các văn phòng làm việc của các rạp chiếu phim lớn.

Nhưng mà do áp lực bên phía Trịnh Khang Đức, tất cả các giám đốc đã bắt tay với nhau, không phê chuẩn tăng thêm bất kì suất chiếu nào, vẫn cố ý khống chế khách hàng lựa chọn xem bộ phim Em Chỉ Thích Anh.

Và, hậu quả của việc đó chính là...

Đến đợt cuối tuần, cơn giận dữ của những cư dân mạng yêu thích Người Tìm Mộng đối với các rạp chiếu và cái phim não tàn của Lương Bích Cầm đã lên đến đỉnh điểm.

Đồng thời với việc danh tiếng của Người Tìm Mộng lên cao, thì bộ phim của Trịnh Khang Đức cũng bị cư dân mạng mắng cho té tát.

[Lương Bích Cầm trả tiền vé của tôi đây! Lúc chưa xem qua Người Tìm Mộng thì vẫn chưa cảm nhận được gì! Nhưng xem xong Người Tìm Mộng rồi mới phát hiện ra, cái thứ chỉ quay trong mấy chục ngày căn bản không coi là phim, mà là công cụ để móc túi người ta!]

[Cái bộ phim hài máu chó đó của Lương Bích Cầm thật đúng là buồn nôn, chẳng có tí buồn cười nào cả, cả phim cứ nhạt thếch ra! Đi xem Người Tìm Mộng xong đúng là được thanh tẩy linh hồn!]

[Cái phim Em Chỉ Thích Anh ngay từ trailer đã để cho chúng ta cảm thấy nó là một bộ phim hài thô bỉ rồi, xem xong rồi mới phát hiện ra phim còn chẳng bằng trailer!]

[Phim như cái c* c*!]

[Sống không tốt à? Sao lại đi xem cái phim đó của Lương Bích Cầm cơ chứ?]

[Họ đang làm cái gì thế, tại sao các suất chiếu của Người Tìm Mộng lại ít đến thế, muốn đặt vé xem Người Tìm Mộng, kết quả lịch chiếu toàn là cái phim rẻ rách của Lương Bích Cầm!]

[Nhiều người đề cử thế thì danh tiếng của Người Tìm Mộng cũng tốt lắm cơ mà, tại sao các suất chiếu lại ít đến vậy? Có phải người phụ trách của các rạp chiếu phim mù hết rồi không vậy?]

[Thế này còn có cái gì mà không hiểu? Rõ ràng là ăn rơ với nhau hết rồi! Đám phụ trách đó thằng nào mà không ăn tiền của Em Chỉ Thích Anh cơ chứ!]

[Fuck! Mọe nó chứ, tôi có câu này không biết có nên nói hay không! Nền điện ảnh của chúng ta trì trệ như thế là do cái lũ đấy hại cả đấy!]

[Mẹ nó chứ! Bản thân mình thích ăn shit thì thôi, còn bắt người khác nhất định phải ăn shit cùng! Đây chính là thị trường điện ảnh của đất nước chúng ta!]

[Mau vùng dậy! Hỡi những người không muốn ăn shit! Mọi người cũng nhau đứng dậy khởi nghĩa nào! Đừng ai đi xem cái phim rẻ rách đấy nữa!]

[Nói đúng lắm! Ngăn chặn cái phim rẻ rách não tàn đó lại! Phim não tàn cút ra khỏi giới giải trí!]

...

Trịnh Khang Đức trăm phương ngàn kế cố ý sắp đặt ngày công chiếu trùng với Người Tìm Mộng, nhưng mà lại chẳng thể nào ngờ được cuối cùng ông ta không những không dìm chết được Người Tìm Mộng. Mà lại khiến cho phim của mình bị mang ra so sánh với Người Tìm Mộng, bị chê cho tơi tả.

Nhưng buồn cười nhất vẫn là, Trịnh Khang Đức bỏ một đống tiền như thế để lăng xê Em Chỉ Thích Anh thế mà bây giờ tất cả đều thành đá lót đường cho Người Tìm Mộng.

Lí do tại sao à?

Bởi vì, bây giờ chỉ cần nhắc đến cái tên Em Chỉ Thích Anh nhất định sẽ có người lôi Người Tìm Mộng ra để so sánh, khiến cho độ hot của Người Tìm Mộng giẫm đạp lên Em Chỉ Thích Anh mà tăng lên một cách nhanh chóng.



CHƯƠNG 1226 : LỜI TỎ TÌNH ÙN ÙN KÉO ĐẾN

Trong rạp chiếu phim.

Chu Trí Hòa âm thầm quan sát cả khàn phòng đầy ắp khán giả, nhìn khán phòng thi thoảng lại bộc phát những tràng cười lớn và những tiếng hét đầy kích động, vẻ mặt ông ta cứ khó coi dần...

Vị quản lý đứng bên cạnh cũng mặt ủ mày chau: "Giám đốc Chu, chúng ta thật sự không tăng suất chiếu của Người Tìm Mộng lên sao? Dạo này những cuộc điện thoại gọi đến đều là phản ánh. Sự công kích và nghi vấn trên mạng hướng về phía chúng ta cũng càng ngày càng nhiều!"

"Hệ trọng nhất là tỷ lệ người xem bộ phim của Trịnh Khang Đức càng ngày càng thấp đi. Hôm nay là cuối tuần, đây vốn dĩ là thời điểm lưu lượng người xem tăng cao mới phải, kết quả... tỷ suất xem thế nhưng lại tụt xuống còn 6%! Một nửa số suất chiếu phim của rạp chúng ta đều xếp phim của Trịnh Khang Đức, bây giờ tổn thất nặng nề lắm rồi..."

"Tình hình của những rạp chiếu phim khác thì sao?" Chu Trí Hòa trầm giọng hỏi.

"Những rạp khác cũng đang trong tình cảnh tương tự nhưng chỉ có một rạp là ngoại lệ..."

"Hoa Ảnh?"

"Đúng thế." Vị quản lý gật đầu nói.

Chu Trí Hòa nghe thế liền cười khổ: "Nghe nói ngay tại ngày thứ hai công chiếu Người Tìm Mộng, Phương Gia Duyệt đã tăng các suất chiếu của phim này lên 60%, mạnh mẽ quyết đoán như thế, Phương Gia Duyệt này... đúng là không hổ danh là Đệ Nhất Trung Hoa nhỉ..."

Vẻ mặt của quản lý cũng đầy hâm mộ: "Mấy ngày này Hoa Ảnh chắc chắn là kiếm bộn tiền rồi! Rạp của cô ta có nhiều suất chiếu như thế, khách hàng chắc chắn là chạy hết sang bên đó... Thực ra thì, hôm nay tôi cũng cố ý chạy đến một rạp của Hoa Ảnh xem thế nào... haizz..."

Câu cuối cùng quản lý không nói ra hết nhưng Chu Trí Hòa đã có thể tưởng tượng ra rồi.

Đối với một rạp chiếu phim mà nói, tổn thất ở đây không chỉ tính từ mỗi doanh thu phòng vé, mà còn từ các nguồn thu khác của những dịch vụ đi kèm nữa, nếu cộng tất cả lại tuyệt đối không phải là một con số nhỏ.

Cùng lúc đó, một chi nhánh nào đó của Hoa Ảnh tại Đế Đô.

Cả rạp đều chật kín toàn người là người, thậm chí còn phải xếp hàng dài.

Bởi vì chỉ có rạp của Hoa Ảnh là có nhiều suất chiếu Người Tìm Mộng nhất, thế nên đã nửa đêm rồi mà vẫn còn sáu phòng chiếu đang hoạt động. Trong đó còn có một khán phòng lớn có sức chứa lên đến ba trăm người.

Kể cả có như thế cũng không kham được sự nhiệt tình của người xem, vẫn có rất nhiều người không mua được vé, trên mạng cũng xuất hiện cả vé chợ đen giá cao ngất ngưởng, thậm chí ngay cả vé giả cũng có...

Giờ phút này, đại đa số khách hàng tìm đến các rạp chiếu phim là để xem Người Tìm Mộng. Hơn nữa còn có không ít những người xem đến lần thứ hai, lần thứ ba, thậm chí còn có người xem đến lần thứ tư. Tất cả mọi người đều có một đề tài chung nên bàn tán sôi nổi lắm...

"Cuối cùng cũng mua được vé rồi, kích động chết mất! Không ngờ Hoa Ảnh lại có nhiều suất chiếu thế!"

"Ô! Thế bây giờ mấy bạn mới phát hiện ra à! Bên Hoa Ảnh nhiều suất chiếu lắm, mình vẫn xem ở Hoa Ảnh suốt đấy chứ, mình đã đề cử cho nhiều người đến đây xem lắm rồi!"

"Chúng mình xem trên mạng thấy có người nói bên Hoa Ảnh có nhiều suất chiếu nên mới đến đấy. Chứ chỗ này cách nhà tớ xa lắm, nhưng mà đi chuyến này quả thật là rất đáng! Tớ thà lái xe hai tiếng đồng hồ để ngắm anh Tịch nhà tớ còn hơn là nhìn thấy bản mặt giả tạo của con Lương Bích Cầm ở ngay trước cửa nhà mình!"

"Hì hì, tớ cũng rất thích anh Tịch này, các cậu đã follow weibo của anh Tịch chưa?"

"Rồi rồi, chỉ tiếc là trên weibo của anh Tịch không có ảnh anh ấy mặc đồ nam, gần đây cũng không cập nhật thêm gì mới! Tiếc thật đấy!"

"Mọi người cố gắng nâng doanh thu phòng vé nào, đến lúc đó chúng ta có thể yêu cầu anh Tịch up ảnh mặc đồ nam làm phúc lợi cho chúng ta!"

...

Cùng với độ hot của Người Tìm Mộng, dàn diễn viên chính trong phim cũng nhanh chóng nổi lên, đặc biệt là nữ chính.

Lúc này, weibo của Ninh Tịch đã hoàn toàn nổ tung rồi, trong phần bình luận và tin nhắn của Weibo những lời tỏ tình cùng với yêu cầu Ninh Tịch up ảnh mặc đồ nam ùn ùn kéo tới.

...

Ngày cuối tuần.

Các rạp chiếu phim sắp xếp chiếu Em Chỉ Thích Anh vào những khung giờ vàng thì vắng tanh như chùa bà đanh, trong khán phòng chỉ lác đác vài ba người đến xem.

Mà cứ đến các suất chiếu đêm hay sáng sớm thì cả rạp chiếu phim lại như sống dậy. Chỉ cần là trong khán phòng chiếu Người Tìm Mộng thì sẽ đều kín ghế, không có một chỗ trống...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro