tạp đồ 100-104

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

A Cổ Lực Đế Kì lẩm nhẩm bảng danh sách hàng hóa lần này. Mỗi tuần mỗi người ở đây đều thu được một tấm huyễn tạp cấp một, trong đó có bảng danh sách chi tiết hàng hóa ký bán trong tuần. A Cổ Lực Đế Kì đúng là một gã tạp tu, thực lực của hắn cũng không cao nhưng hắn rất hứng thú với việc tìm hàng hóa để mua đi bán lại.

Ánh mắt hắn rất chuẩn cho nên mỗi lần đều có tìm được đồ tốt. Mua thấp bán cao, không ngờ là hắn chỉ cần buôn bán trong khu vực nhỏ nhoi này, ngồi trong tòa nhà vui vẻ uống nước thì trên tay thu được rất nhiều điểm cống hiến.

Mỗi lần hắn đều chờ bản danh sách chi tiết đưa tới cửa, tiếp theo hắn sẽ đọc xem có thứ đáng để ra tay hay không.

Hắn cẩn thận xem mỗi một món hàng hóa. Tấm huyễn tạp này được làm cực kì tinh xảo, hình ảnh mỗi món hàng hóa bên trên được làm rất giống như thật.

Theo hắn biết, trong tòa nhà có hơn hai ngàn tạp tu, ngay cả chế tạp sư cũng có đến mấy trăm vị, lại còn nhân viên tạp giới..., nhiều không kể xiết. Đây kì thật là một thị trường rất không tệ, có thể tiến vào nơi này đều không phải hạng người tầm thường.

Tất nhiên được buôn bán ở đây đều là hàng cao cấp, nơi đây rất xứng với cái tên thị trường cao cấp.

Hàng hoá càng cao cấp thì lượng buôn bán ít đi một chút, nhưng lợi nhuận của mỗi món cao hơn hàng hóa bình thường không ít.

Về việc buôn bán này thì A Cổ Lực Đế Kì là chuyên gia, so với nghề tạp tu thì chuyên nghiệp hơn nhiều lắm.

Tạp phiến là món hàng mà hắn chú ý nhất. Trong tòa nhà, tạp tu là một quần thể khổng lồ nhất, cũng là quần thể chi tiêu lớn nhất. Một tấm tạp phiến có uy lực mạnh mẽ còn có ý nghĩa hơn cả xác suất sống sót. Thời đại bây giờ dù bề ngoài có vẻ sóng yên gió lặng, nhưng xung đột ngầm bên trong không ngừng xảy ra. Sức mạnh đại diện cho tiếng nói, địa vị của ngươi.

Tạp tu đối với tạp phiến rất cuồng nhiệt, có khi đạt tới một mức độ kinh nguời.

Mỗi tuần đều có rất nhiều tạp phiến mới. Chế tạp sư muốn bán tạp phiến mà bọn họ chế tạo để lấy điểm cống hiến, từ đó mua tài liệu, tiếp tục thí nghiệm của mình.

Ánh mắt của hắn không ngừng đảo qua hình ảnh từng tấm tạp phiến.

{Cự Hình Ba Trảm} tạp, tấm tạp phiến này có thể tạo ra một ba trảm hình tròn lớn có đường kính chừng năm mét, lực phá hoại kinh người, vô cùng sắc bén. Bất quá khi A Cổ Lực Đế Kì thấy thời gian cần kích hoạt nó thì liền bỏ qua. Cái thứ này không ngờ cần 15s mới kích hoạt được, suy nghĩ một chút, trong 15s này đủ để giết vị tạp tu này vài lần.

Tấm {Cự Hình Ba Trảm} tạp này là điển hình của hỏa lực mạnh. Nó thích hợp với trận chiến quy mô lớn, nếu như công thành thì có thể phát huy uy lực rất lớn. Nhưng đối với tạp tu tác chiến đơn độc thì nó có tác dụng rất hạn chế.

{Lam Cực Xà Tuyến} tạp, uy lực trung bình, nhưng khi bắt đầu thì có không ít khó khăn. Muốn có chút thành tựu thì cần thời gian khá dài. Nhưng đám tạp tu ở nơi này không có ai là tay mơ, họn họ thường đều có tạp phiến chủ tu của riêng mình, đã hình thành phương pháp chiến thuật khá thành thục rồi.

Bọn họ sẽ không bắt đầu huấn luyện một tấm tạp phiến mới. Việc này tốn thời gian rất nhiều, không chỉ có lãng phí tiền bạc và thời gian, còn từ bỏ thói quen đã hình thành của họn họ. Sở dĩ lựa chọn một ít tạp phiến khác, chỉ để làm phong phú thêm chiến thuật của mình mà thôi.

Ánh mắt của hắn rơi vào một tấm tạp phiến tên là {Vũ Toa} tạp.

Cấu vân bên ngoài của tạp phiến này rất phức tạp, từ cái nhìn đầu tiên liền thu hút sự chú ý của A Cổ Lực Đế Kì. Hắn liền mở phần giới thiệu của tấm tạp phiến này ra xem.

Cấp ba, cấp này hơi thấp a, hứng thú của A Cổ Lực Đế Kì hơi giảm xuống, xem ra giá trị của tấm tạp phiến này không lớn. Nhưng hắn vẫn đưa mắt xem tiếp.

Uy lực trung bình, điều này càng khẳng định ý nghĩ trong lòng của hắn.

Hắn thấy được chỗ nhấn mạnh của người chế tạo. Chế tạp sư bình thường thường nêu lên ưu điểm tạp phiến mà bọn họ chế tạo ở chỗ này.

Tốc độ bắn: 5 thoi/giây. Chạm đến dòng chữ màu đỏ này, hắn liền ngẩn người ra.

Năm thoi một giây? A Cổ Lực Đế Kì vuốt vuốt hai mắt của mình, tin chắc mình không có nhìn lầm. Mà khi thấy giá bán 30 điểm cống hiến ở phía sau thì hắn không có bất cứ do dự gì, hét lên một tiếng từ chỗ ngồi bắn thẳng lên, lao ra khỏi phòng như một cơn gió.

A Cổ Lực Đế Kì một hơi chạy đến chỗ kí bán. Ly Ly rất quen thuộc với vị đại thúc hơi mập mạp này, cười hì hì, lộ ra hai má lúm đồng tiền đáng yêu: "Đại thúc vội vàng như vậy chắc là lại nhắm được thứ gì tốt nha? Nhưng lần này không cho phép ép người ta giảm giá nha."

A Cổ Lực Đế Kì lần đầu tiên tới chỗ kí bán này liền gặp Ly Ly, lưỡi như hoa sen nở, nói đến mức hoa rơi đầy trời, ép Ly Ly giảm giá cho hắn làm cho nàng muốn khóc. Nhưng thật ra bởi vậy mà hai người quen biết, hơn nữa mỗi tuần A Cổ Lực Đế Kì đều đến đây vài lần, quan hệ giữa hai người khá tốt.

Khuôn mặt già nua của A Cổ Lực Đế Kì không khỏi nóng bừng, nhưng hắn cũng không giải thích, vội vàng nói: " Ly Ly, ngươi mau dò xem tạp phiến số 817812 đã bán chưa?"

Ly ly cũng không có tiếp tục làm khó hắn, cười dài nói: "Được rồi được rồi, ta dò giúp ngươi, đại thúc không nên quá nóng vội nha."

A Cổ Lực Đế Kì thoả mãn từ chỗ kí bán quay về phòng, hắn cầm trên tay tấm tạp phiến có tên là {Vũ Toa} tạp kia. Đây là một tấm huyễn tạp cấp ba.

Nói chung, giá trị một tấm tạp phiến cấp ba không cao, đặc biệt là ở chỗ này.

Nhưng tốc độ bắn năm thoi/giây liền nâng cao giá trị của nó. A Cổ lực Đế Kì thuê một phòng huấn luyện để kiểm tra tốc độ bắn của nó, mặc dù không được như lời giới thiệu là năm thoi/giây, nhưng cũng ở mức ba thoi/giây trở lên. Thành tích này đối với người lần đầu tiên sử dụng như hắn thì đã đủ để người khác giật mình rồi. Hắn không chút nghi ngờ nếu như làm quen thêm, thì tốc độ bắn sẽ đạt tới mức năm thoi/giây. Mà nếu như ở trên tay đám tạp tu tinh thông loại toa tạp, thì uy lực của tấm tạp phiến này sẽ được phát huy đến tận cùng.

Hắn cũng muốn biết đến cùng là tên quái vật nào có thể chế tạo ra tấm tạp phiến mạnh mẽ như thế. Đáng tiếc trên bảng giới thiệu chi tiết về tấm {Vũ Toa} tạp này cũng không có giới thiệu gì về vị chế tạp sư này.

Trường hợp kiểu này cũng không hiếm thấy, cũng không phải chế tạp sư nào cũng muốn nổi tiếng. Càng huống chi chế tạp sư ở đây có ai mà không có thực lực xuất chúng, tiếng tăm lừng lẫy? Những người này đa số đều không thích gây chú ý.

Tuy nhiên lần thu hoạch này khiến hắn cực kì hài lòng. Ba mươi điểm cống hiến, vị chế tạp sư này rõ ràng không ý thức được giá trị chính thức của nó. Mức giá này cùng với cho không hầu như chẳng khác nhau.

Hắn kích hoạt thông tin tạp trong độ nghi của mình.

"Có phải là A Thập không?"

"Mập mạp, người lại có món hàng tốt nào thế ?"

Trước mặt A Cổ Lực Đế Kì bắn ra một màn hình sáng, một vị đàn ông trung niên vẻ mặt tinh tế mà bưu hãn. Đầu đinh, tóc cứng như dây thép dựng thẳng lên, hai mắt hẹp dài nhìn qua tràn đầy cảm giác nguy hiểm. Vị tên A Thập này có chức danh là tạp tu cao cấp, thực lực của hắn có thể coi là khá xuất sắc trong tòa nhà này.

A Thập có kinh nghiệm thực chiến phong phú, tất nhiên quan trọng hơn là hắn chủ tu một loại toa tạp.

A Cổ Lực Đế Kì cười hắc hắc, thân thể hắn rất béo, trong giới tạp tu rất ít thấy cho nên thường xuyên bị gọi là mập mạp.

"Trên tay ta có một tấm toa tạp, ngươi có hứng thú hay không?"

Vẻ mặt A Thập trở nên nghiêm túc, hắn biết tên gian thương này tìm đến hắn, tự nhiên là có hàng tốt. Hắn cẩn thận hỏi: "Cấp mấy? Tạp gì? Tính năng thế nào?"

A Cổ Lực Đế Kì giơ 3 đầu ngón tay: "Là huyễn tạp cấp ba."

"Cấp ba?" Vẻ mặt A Thập hơi buồn bực, tạp phiến cấp ba trong mắt tạp tu cao cấp như hắn thì hơi thấp. Bất quá hắn tin thứ có thể lọt vào mắt tên gian thương này tự nhiên có điểm độc đáo, cho nên chờ đối phương nói hết.

"Uy lực của tấm huyễn tạp này tuy bình thường, nhưng có tốc độ bắn kinh người, năm thoi/giây. Ta tin tưởng với trình độ của ngươi thì chắc chắn có thể tăng tốc độ bắn cao hơn!"

"Cái gì?" Vẻ mặt vốn vẫn bình tĩnh của A Thập rốt cuộc kinh hoảng, hai mắt hẹp dài của hắn thoáng mở ra: "Năm thoi/giây, ngươi không có tính sai?"

A Cổ lực Đế Kì đắc ý cười nói: "Ta không có tính sai, ngươi thử qua sẽ biết."

"Tốt, chỗ cũ, chờ ta" Lời còn chưa dứt, A Thập liền vội vã phóng về phía cửa ra.

Bang bang bang bang phanh, thoi năng lượng màu xanh nhạt không ngừng từ tay A Thập bắn ra, vô cùng chính xác trúng vào bia ngắm ở đằng xa. Năng lượng tản ra ánh sáng nhìn rất đẹp mắt.

Vẻ mặt A Thập ngưng trọng, từ từ giơ tay phải lên.

Hư hư hư !

Thoi trút như mưa, từng đạo ánh sáng màu xanh nhạt ào ào bắn ra như muốn xé rách không gian. Tiếng đánh trúng bia ngắm dày đặc như tiếng rang đậu, nhưng rơi vào tai của A Cổ Lực Đế Kì và A Thập thì không khác gì âm thanh của tự nhiên.

"Tạp tốt ! Đáng tiếc!"

A Thập dừng tay, không nhịn được than thở lại mang theo vài phần tiếc hận.

"Đúng vậy, nếu đây là tấm huyễn tạp cấp bốn, vậy nó tuyệt đối có thể được coi là cực phẩm trong cực phẩm." A Cổ Lực đế kì cũng mang theo vài phần tiếc hận như vậy. Uy lực của huyễn tạp cấp ba kém rất xa cấp bốn, giá của chúng cũng vì vậy mà cách biệt rất lớn.

"Ừ, ta lấy tấm tạp phiến này, ngươi cho một cái giá đi." A Thập trực tiếp hỏi giá. Mặc dù uy lực tấm tạp phiến này hơi nhỏ, nhưng có tốc độ bắn kinh người bù lại. Hơn nữa A Thập đã phán đoán ra, nếu như mình làm quen thêm một thời gian thì có thể đề cao tốc độ bắn thêm một bước, đạt tới mức sáu thoi/giây.

Đây là một con số cực kì khủng bố.

" Một trăm năm mươi điểm". Mập mạp không do dự báo giá cả của mình.

" Tốt". A Thập rất thoải mái đưa phòng tạp của mình ra, cùng trao đổi với phòng tạp của mập mạp. Trước mặt A Thập và A Cổ Lực Đế Kì bắn ra màn hình sáng, A Thập đưa điểm cống hiến vào trên màn hình của mình, sau đó xác nhận.

Thấy điểm cống hiến của mình tăng thêm 150 điểm, mập mạp hài lòng thu hồi phòng tạp của mình. Hắn tìm A Thập chính là để xác định tấm tạp phiến này.

"Lần sau có hàng tốt đừng quên ta." A Thập hướng A Cổ Lực Đế Kì nói.

"Không thành vấn đề." Một ngày kiếm được 120 điểm cống hiện tuyệt đối là một việc đáng vui mừng. Nhưng lúc này lão hồ ly A Cổ Lực Đế Kì đang suy nghĩ làm sao để tìm ra người chế tạo tấm tạp phiến này.

Xung đột giữa Trữ gia và Tả gia càng ngày càng dữ dội, lại thêm việc giao thông giữa thành A Mỹ và thành Đông Thương Vệ bị gián đoạn, biến khu vực ở giữa hai thành A Mỹ và Đông Thương Vệ thành nơi xung đột dữ dội nhất. Dù là dã thú hung ác, thì khi đối mặt với loài người điên cuồng này cũng biết ý lui xa ba bước.

Ngay từ đầu khi đối mặt với Trữ gia đã chuẩn bị từ trước, Tả gia ở tình thế cực kì bị động. Nhưng rất nhanh Tả gia liên hợp hầu như tất cả thế lực ở thành Đông Thương Vệ, hai bên mau chóng lâm vào thế giằng co. Mà các thế lực khác cố giành một phần lợi ích càng làm cho tình hình trở nên phức tạp.

Tuy nhiên dù là bên nào cũng không muốn chọc giận chính phủ liên bang. Cho nên dù xung đột giữa bọn họ rất dữ dội, nhưng khu vực giao tranh đều nằm ngoài thành. Hai thành Đông Thương Vệ và A Mỹ đều không bị tổn hại nghiêm trọng nào, nhưng thỉnh thoảng vẫn diễn ra xung đột nhỏ lẻ.

Đối với dân cư ở hai thành mà nói thì thời gian này cũng không tốt. Bởi vì hai bên xung đột dữ dội, việc vận chuyển vật tư bị trở ngại nghiêm trọng làm cho vật giá ở hai thành leo thang. Mà giá vật tư cả quân lẫn dân đều cần như năng lượng tạp càng tăng đến một mức không thể tin được.

Trạng thái giằng co nhìn qua có vẻ khá ổn định, vô vị nhưng thật ra tham gia trận chiến lúc này đều là cao thủ của hai bên.

Bọn họ không ngừng giao chiến với quy mô nhỏ ở khu vực giao nhau giữa hai thành. Lúc này đội ngũ làm bia đỡ đạn của hai bên đã tổn hao không ít, chiến đấu đều là tạp tu trung cao cấp. Nơi này cũng thành trận so tài giữa lực lượng tinh nhuệ của hai bên.

Trận xung đột khu vực này rất nhanh gây chú ý cho toàn bộ liên bang. Nhưng thái độ của chính phủ liên bang với trận xung đột này rất kì quặc, trừ bỏ cảnh cáo vài câu không mặn không nhạt thì cũng không đưa ra biện pháp giải quyết tương ứng.

Nhưng trận xung đột này giờ đã thu hút ánh mắt của rất nhiều thế lực lớn. Thời gian hòa bình của liên bang đã rất lâu, tạp tu mới căn bản không có trải qua chiến dịch quy mô lớn. Bọn họ đều chú ý kĩ trận xung đột này, hy vọng từ trong đó tìm được phương pháp sử dụng tạp tu chiến đấu với quy mô lớn.

Mà Tinh Viện, một trong những nguyên nhân gây ra trận xung đột này giống như đột ngột biến mất trong tầm mắt mọi người. Mà năm học phủ khác trong Lục Đại đều lần lượt giữ thái độ im lặng.

Nhìn qua, trừ thành Đông Thương Vệ và thành A Mỹ thì liên bang vẫn bình thường như trước kia.

Trữ Bằng có vẻ hơi tiều tụy, cái đầu bóng lưỡng bắt mắt của hắn dường như mờ nhạt đi rất nhiều. Hắn vừa từ tiền tuyến trở về, độ thảm thiết ở đó vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

Khu vực 150 km giữa hai thành rất xứng đáng với cái tên cối xay thịt tạp tu. Cơ bản hầu như mỗi ngày Trữ gia đều có 10 - 20 tạp tu trung cao cấp bỏ mạng ở nơi này. Tuy nhiên đối thủ của bọn họ cũng phải trả cái giá như thế.

Tốc độ tổn thất như vậy, dù là gia tộc có căn cơ hơn trăm năm như Trữ gia cũng cảm thấy cố sức. Cho tới bây giờ, trong một tuần ngắn ngủi thì Trữ gia đã mất thêm 175 tạp tu cao cấp mà Trữ gia phải mất hơn 10 năm mới đào tạo nên. Đa số trong đó đều là đệ tử cực kì ưu tú của Trữ gia.

Những chỉ huy ở tiền tuyến sau khi bàn bạc, liền quyết định thuê những tạp tu phụ thuộc vào Trữ gia đến tham chiến, giảm bớt thương vong cho đệ tử Trữ gia.

Đây là một trong số nhiệm vụ của hắn khi trở về.

Sau khi trở về thì hắn không còn phải quay lại tiền tuyến. Vì hắn vẫn còn gánh một nhiệm vụ khác, đó là cung cấp đủ năng lượng tạp cấp ba trở lên cho tiền tuyến.

Xung đột bước vào giai đoạn này, tham gia chiến đấu đều là tạp tu trung cao cấp. Yêu cầu của bọn họ với năng lượng tạp tự nhiên cao hơn tạp tu hạ cấp mới vào nghề nhiều lắm.

Tuy nhiên may mắn là ở đây có rất nhiều chế tạp sư. Chuyện đầu tiên khi hắn tới đây là đưa ra rất nhiều nhiệm vụ năng lượng tạp cấp ba. Ngay sau đó lấy hình thức ủy thác thuê tạp tu phụ thuộc này, rồi đưa bọn họ ra tiền tuyến.

Dù là ủy thác chế tạo năng lượng tạp cấp ba hay thuê tạp tu cao cấp, thì thù lao của chúng đều cao đến kinh người. Đặc biệt là nhiệm vụ của tạp tu, thù lao cao đến mức khiến vô số tạp tu dấn thân vào.

***

Ba mươi điểm cống hiến lần trước do {Vũ Toa} tạp mang đến làm cho Trần Mộ hơi hưng phấn. Dù sao đối với hắn bây giờ, có một con đường kiếm điểm cống hiến đủ để cho hắn tiếp tục sinh tồn ở nơi này.

Tuy nhiên khi hắn đưa hai tấm tạp phiến cấp ba đã sửa chữa tốt, cùng với 18 tấm tạp phiến cấp bốn chưa sửa chữa cho Trữ Diễm, thì phải chịu sự khinh thường không chút che giấu của cô ta. Điều này khiến hắn rất không thoải mái nhưng không thể tránh được.

Hắn vừa mới tiếp xúc với tri thức lý luận của tạp phiến cấp bốn. Muốn đạt tới trình độ có thể sửa chữa tạp phiến cấp bốn thì còn phải đi một đường dài. Huống chi mỗi ngày hắn còn bị huấn luyện độ nhạy cảm giác chết tiệt kia hành hạ đến chết đi sống lại.

Bây giờ Trần Mộ cảm thấy người chế tạo tấm tạp phiến thần bí này thật sự rất thú vị. Không thể không thừa nhận vị chế tạp sư không biết tên này rất hiểu bản tính con người.

Mỗi khi hắn dốc sức trải qua vô vàn khổ cực mới hái được quả đã thèm từ lâu, thì ngay sau đó sẽ xuất hiện một quả khác càng mê người cách đó không xa. Cuối cùng thúc đẩy hắn từng bước tiến về phía trước.

Đây chính là sự cám dỗ thật sự, nếu muốn hái quả không chỉ tốn vô số tâm huyết cùng công sức, còn phải vượt qua từng rào cản mới có thể đạt được ước muốn sau cùng.

Chỉ có người thật sự yêu thích chế tạp, có nghị lực, có ý chí kiên cường mới có thể kiên trì đến cùng.

Cho tới nay Trần Mộ vẫn rất biết ơn vị chế tạp sư không biết tên này. Nếu như không có tấm tạp phiến này, có lẽ bản thân còn đang chế tạo năng lượng tạp cấp một sống qua ngày. Đời này của hắn cũng chỉ có khả năng sống dưới tầng chót của xã hội.

Đúng là có lòng cảm ơn này, khiến cho hắn dù trong tình cảnh nào cũng có thể giữ được bình tĩnh hòa nhã, mà không phải là bực tức nóng nảy. Bởi vì cuộc sống gian khổ lúc nhỏ mà sinh ra sự nhạy cảm mạnh mẽ với nguy hiểm, lại làm cho hắn chuyên chú, không chút lười biếng.

Huấn luyện độ nhạy cảm giác để hắn chịu đủ đau khổ. Loại rèn luyện tâm thần này cũng không sinh ra gánh nặng gì cho cơ thể, nhưng ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần, đặc biệt với người có cảm giác không kém, giác quan nhạy cảm như Trần Mộ.

Tuy nhiên cũng may là hắn dần dần tìm ra bí quyết. Muốn cảm giác nhạy bén thì phải dốc sức tăng số tia cảm giác mỏng của bản thân, số lượng càng nhiều thì cảm giác càng dễ trở nên nhạy bén hơn.

Tăng số lượng tia cảm giác có liên quan đến hai yếu tố. Một chính là kích thước của vòng xoáy cảm giác hình thoi, cũng chính là cường độ cảm giác. Cảm giác càng mạnh mẽ thì càng dễ tạo ra cảm giác tinh vi. Yếu tố khác lại có liên quan đến tốc độ xoay của vòng xoáy cảm giác. Tốc độ xoay càng nhanh thì lượng tia cảm giác phân ra càng nhiều.

Cường độ cảm giác chỉ có cách tăng lên từ từ, về mặt này thì Trần Mộ cũng không nghĩ ra cách nào khác.

Nhưng tốc độ xoay tròn của vòng xoáy cảm giác cũng là một vấn đề khó giải quyết với hắn.

Trên lý thuyết, bây giờ nếu vòng xoáy cảm giác của hắn xoay tròn với tốc độ cao nhất, thì cũng là lúc độ nhạy cảm giác của hắn mạnh nhất.

Nhưng vấn đề là dù hắn có thể thúc đẩy vòng xoáy cảm giác hình thoi đạt tới tốc độ xoay cao nhất, nhưng không cách nào giữ vững tốc độ đó.

Chỉ có giữ vòng xoáy cảm giác xoay với tốc độ ổn định, thì mới có thể để bản thân tiến vào loại trạng thái kì dị này. Nhưng vòng xoáy cảm giác xoay càng nhanh thì càng khó khống chế.

Đây là mục tiêu huấn luyện bây giờ của hắn.

Một khi vòng xoáy cảm giác vận chuyển với tốc độ cao thì hắn sẽ tiến vào một trạng thái rất kì dị. Dưới loại trạng thái này, các giác quan của hắn sẽ trở nên nhạy cảm đến một mức độ cực kì kinh người. Cái gọi là 'huấn luyện độ nhạy cảm giác' chính là để giúp hắn tiến vào loại trạng thái này.

Có khi Trần Mộ không nhịn được nghĩ nếu bản thân có thể tiến vào trạng thái này bất cứ lúc nào, vậy phản ứng của mình chắc chắn tăng lên rất nhiều. Phỏng chừng lúc đó mình đều không giống như loài người.

Sự thật chứng minh một ít phán đoán có thể tăng hiệu quả huấn luyện. Nhưng đối với Trần Mộ bây giờ, đừng nói là giữ vòng xoáy cảm giác hình thoi xoay tròn với tốc độ cao, chỉ là hơi nhanh một chút thì hắn không có cách nào giữ nó ổn định tuyệt đối.

Về phần thưởng của khiêu chiến cá kiếm, Trần Mộ còn không có thời gian để đi luyện tập. Bây giờ hắn bận đến độ sắp ngất xỉu, hận không thể biến một ngày dài như hai ngày.

Khổ luyện một tuần thì Trần Mộ cảm thấy có vài phần buồn bực. Hắn liền ra ngoài đến chỗ Ly Ly xem có ủy thác nào thích hợp không, tiện thể kiếm một ít điểm cống hiến.

Mặc dù gặp mặt không nhiều, nhưng Ly Ly có ấn tượng rất sâu với Trần Mộ. Nàng lộ ra hai má lúm đồng tiền nhỏ dễ thương: "Trần Mộ tiên sinh, ngài muốn nhận ủy thác sao? Gần đây ủy thác rất phong phú nha."

"Có ủy thác gì vậy?" Trần Mộ liền hỏi, một bên xem màn hình.

"Nhiều nhất là ủy thác năng lượng tạp cấp ba. Tất cả tài liệu đều do chúng ta cung cấp miễn phí, mỗi tấm năng lượng tạp cấp ba có thể thu được 5 điểm cống hiến."

Trần Mộ bị dọa đến giật cả người, có chút không tin được: "Năm điểm?" Lúc nào thì điểm cống hiến dễ kiếm đến vậy?

"Đúng vậy! Năm điểm, nhưng ủy thác này là có điều kiện nha, hoàn thành trong ba ngày, số lượng mỗi lần không dưới 40 tấm. Hơn nữa nếu trong vòng ba ngày mà ngài chế tạo hơn 40 tấm năng lượng tạp cấp ba, cứ vượt hơn 10 tấm thì thù lao mỗi tấm tăng thêm một điểm. Giống như vậy, nếu như ngài có thể hoàn thành 60 tấm, thì mỗi tấm thu được 7 điểm cống hiến. Nhưng nếu vượt qua 40 nhưng thấp hơn 50, thì tính theo 40." Ly Ly lưu loát giải thích.

Bốn mươi tấm năng lượng tạp cấp ba trong ba ngày, yêu cầu này rất gấp. Cơ bản thời gian trong ba ngày đều phải dành để chế tạo năng lượng tạp.

Nếu như có thể đạt tới 50 tấm, vậy một ủy thác tương đương với 300 điểm cống hiến. Dù là 40 tấm, mình cũng có thể đạt được 200 điểm cống hiến.

Con số này liền khiến Trần Mộ ngẩn ra.

Làm! Sao có thể từ chối cơ hội tốt như vậy chứ? Mà năng lượng tạp lại là sở trường của mình!

Cầm theo một đống tài liệu từ siêu thị trở về phòng, Trần Mộ liền cắm đầu làm việc.

Kết cấu của năng lượng tạp cấp ba không khác gì cấp một, chỉ là kết cấu của nó càng phức tạp, tinh vi hơn.

Tuy nhiên năng lượng tạp cấp ba cần đưa cảm giác vào thì mới có thể hoàn thành. Đối với Trần Mộ lúc này thì đây cũng không phải vấn đề phức tạp.

Hiểu biết của hắn với chế tạp lần đầu tiên xảy ra sự thay đổi về chất là lúc chế tạo 12 tấm tạp phiến của thế giới nước đơn giản, lần thứ hai là lúc chế tạo {Thoát Vĩ Toa} tạp. Tấm tạp phiến cấp ba này cực kì khó chế tạo, tiêu tốn rất nhiều tâm lực của hắn, cũng tiêu hết số tiền tiết kiệm lúc đó. Nhưng lợi ích hắn thu được từ tấm tạp phiến này cũng cực lớn, làm cho ánh mắt của hắn tăng lên không chỉ một cấp bậc.

Cho đến giờ hắn còn chưa thấy tấm tạp phiến cấp ba nào phức tạp hơn {Thoát Vĩ Toa} tạp, dù là tạp phiến cấp bốn cũng còn xa mới sánh được. Trần Mộ khá quen thuộc với tạp phiến cấp ba, mà nếu để hắn thiết kế một tấm tạp phiến cấp ba, thì hắn tuyệt đối không cách nào thiết kế ra một tấm tạp phiến cấp ba có uy lực mạnh mẽ như thế.

Hắn bắt đầu xử lý nguyên liệu.

Lá dạ quang, sinh sản trên cây dạ quang. Cây dạ quang là một loại cây lớn vô cùng xinh đẹp, lá của nó rộng và dày, thậm chí có thể lớn hơn bàn tay người. Vào ban ngày thì nó không bắt mắt, nhưng khi đêm xuống thì lá của nó sẽ tản ra huỳnh quang màu xanh nhạt.

Một cái cây tỏa ra ánh sáng trắng nhạt long lanh, mộng ảo mà rực rỡ, nên rất nhiều nhà giàu có đều thích trồng cây dạ quang.

Còn có một đặc điểm khác cũng nổi tiếng không kém vẻ đẹp của nó, đó là tính khó chịu. Cho đến giờ xác suất di thực thành công cây dạ quang rất thấp, mà xác suất nuôi trồng nhân tạo thành công lại càng thấp hơn. Nếu như một vị kỹ sư nông nghiệp có thể nuôi trồng thành công hơn ba cây dạ quang, thì cũng đủ để tăng giá trị bản thân của hắn lên vài lần.

Lá dạ quang cũng không phải là lá bình thường được hái từ cây dạ quang, mà là lá mọc từ cây dạ quang sinh trưởng hơn ba năm, sau đó rụng tự nhiên. So với lá cây dạ quang được hái xuống trước khi rụng, năng lượng và tính chất của chúng cao hơn nhiều lắm.

Đây cũng là lý do chủ yếu khiến giá năng lượng tạp cấp ba cũng không thấp. Cũng may cây dạ quang mọc ở nơi hoang dã không ít, nếu không thì giá của năng lượng tạp cấp ba sẽ tăng thêm một bậc.

Lá dạ quang là một loại nguyên liệu để dung hòa năng lượng. Trần Mộ hiểu rất sâu và rõ vật tính của nó. Ba lá cây dạ quang được máy nghiền với độ chính xác cao, mài thành bột phấn màu xanh nhạt cực kì nhỏ.

Mở thùng chứa của máy nghiền, Trần Mộ ngửi được một mùi thơm rất nhạt mà đặc biệt. Hắn liền đoán được tính chất của lá dạ quang này rất tốt. Tri thức về tạp phiến cấp ba được giới thiệu trong tạp phiến thần bí, có giảng giải về một ít vật tính của nguyên liệu, đặc biệt là khối lượng, chính xác đến một mức độ kinh khủng. Có khi chỉ khác biệt một ít thành phần rất nhỏ, thậm chí phải cần đến thiết bị đo lường chuyên dụng.

Chế tạp sư bình thường thì sử dụng tài liệu cẩu thả hơn, trong mắt Trần Mộ thì đây quả thực là lãng phí.

Loại khống chế khối lượng sử dụng chặt chẽ chính xác này ảnh hưởng rất lớn đến Trần Mộ, dù là làm tạp phiến gì thì hắn đều khống chế tỉ lệ nguyên liệu cực kì chính xác.

Mà bên trong một thùng chứa khác đặt một đống bột phấn màu trắng, trong bột phấn còn lẫn rất nhiều hạt tinh thể màu xanh da trời nhỏ li ti. Những hạt tinh thể sáng lấp lánh này là nguyên liệu chính để chế tạo năng lượng tạp, lan sa.

Lan sa là một loại vật chất có năng lượng cao, bên trong ẩn chứa năng lượng khá phong phú, phần lớn chúng tồn tại dưới dạng quặng mỏ. Mỗi một mỏ lan sa đều có giá trị liên thành.

Trừ lan sa ra, còn có một ít tài liệu khác như đá thủy ngọc, đá nguyệt sắc, cũng có thể thay thế lan sa để chế tạo năng lượng tạp.

Trần Mộ đem bột lá dạ quang trộn vào bột phấn màu trắng, cẩn thận khuấy đều. Phẩm chất của lan sa này rất tốt, mỗi khối đều khá tinh khiết. Nếu như không phải tiếp nhận ủy thác này thì những lan sa này hắn đều phải tốn điểm cống hiến mới có được, ở bên ngoài rất khó mua được lan sa có phẩm chất như vậy. Phẩm chất của lan sa ảnh hưởng rất lớn đến khả năng phóng ra năng lượng của năng lượng tạp cấp ba được chế tạo.

Hắn cẩn thận nhỏ một loại chất lỏng không màu vào hỗn hợp, nó được lấy từ một loại vi sinh vật. Bên trong nó rất giàu enzyme, nhưng Trần Mộ biết phải khống chế khối lượng nó cực chặt chẽ, nếu không thì hiệu quả tạp mặc được tạo ra sẽ rất kém. 120 giọt, tay của Trần Mộ ổn định chính xác, không hề động đậy. Trong cả quá trình nhỏ chất lỏng vào, hoàn toàn không xảy ra bất cứ sai lầm nào.

Cho tới giờ, tất cả đều rất hoàn mĩ. Trần Mộ hài lỏng ngẩng đầu, còn chờ thêm 15 phút phản ứng mới có thể thu được tạp mặc của năng lượng tạp cấp ba.

Mười lăm phút sau, Trần Mộ mở thùng chứa ra. Chất lỏng bên trong đã biến thành màu xanh biếc, sáng long lanh, khiến cho người khác có cỗ xúc động muốn uống vào. Tuy nhiên trên thực tế thì loại dung dịch này có độc tính nhất định, nếu sơ ý uống vào thì sẽ chịu hậu quả khá nghiêm trọng.

Trần Mộ ngồi ngay ngắn, hắn đã sớm bày các loại bút chế tạp cần thiết trước mặt, cùng với các tạp phiến trống.

***

"Tốt lắm, ngươi làm rất tốt."

A Thập không chớp mắt, nghiêm nghị nghe chỉ huy khen ngợi. Trong trận chiến nhỏ vừa kết thúc, hắn phục kích thành công ba gã tạp tu của đối phương. Hắn không chỉ lấy được những thứ đáng giá trên người ba gã tạp tu mà còn được phong thưởng.

Khi hắn từ phòng chỉ huy đi ra thì nghênh đón hắn là từng ánh mắt hâm mộ. Đối phương là ba gã tạp tu cao cấp nhưng lại bị một mình hắn giết chết, thành tích như vậy dù đặt ở đâu đều khiến người khác giật mình. Hơn nữa cộng thêm ba gã tạp tu cao cấp lần này, thì số kẻ địch mà hắn giết đã lên đến 12.

Con mắt A Thập vẫn híp lại như cũ, trên mặt không hề có vẻ đắc ý. Hắn biết lần này mình có thể chiến thắng phần lớn là nhờ may mắn. Nếu như không phải mấy ngày trước mình mua được tấm {Vũ Toa} tạp, thì e rằng người phải chết lần này là mình.

Trong khoảng thời gian trước khi đến đây, hắn mỗi ngày đều khổ luyện {Vũ Toa} tạp, tốc độ bắn rốt cuộc đạt tới mức sáu thoi/giây. Mà lần này, hắn nhờ vào tốc độ bắn siêu cao mà đánh cho đối phương không kịp trở tay.

Không thể không nói hắn quá may mắn. Trong 12 tên này, dĩ nhiên không có ai là phòng thủ hình tạp tu. Nếu như gặp phải một tên phòng thủ hình tạp tu có vòng năng lượng, vậy người gặp nguy hiểm là hắn. {Vũ Toa} tạp chỉ có cấp ba, thoi năng lượng bắn ra cũng không đủ để xuyên thủng vòng năng lượng do tạp cấp ba tạo nên.

"A Thập, có bán tấm {Vũ Toa} tạp không? Sáu trăm điểm cống hiến thế nào?" Thỉnh thoảng dọc đường lại có người lại gần hỏi cùng một câu.

Hầu như tất cả mọi người đều biết trên tay A Thập có một tấm {Vũ Toa} tạp có thể bắn sáu thoi/giây. Ở tiền tuyến, dĩ nhiên bọn họ vì số điểm cống hiến khổng lồ mà tới, nhưng dù là có nhiều điểm cống hiến hơn nữa thì cũng phải còn mạng mới hưởng thụ được.

Sáu trăm điểm cống hiến, đã gấp bốn lần mức giá ban đầu mà A Thập mua, cái giá này đủ để mua được tạp phiến cấp bốn có một ít tính năng xuất sắc. Mỗi lần A Thập đều rất kiên quyết từ chối, hắn rất khôn khéo, bây giờ tấm {Vũ Toa} tạp trên tay mình không chỉ quan hệ đến chiến tích, mà còn liên quan đến tính mạng bản thân.

Trữ Bằng nhìn chằm chằm yêu cầu trợ giúp gửi về từ tiền tuyến, vẻ mặt kì quái, nghiêng đầu hỏi Trữ Diễm: "Ngươi có nghe nói qua {Vũ Toa} tạp chưa?"

"{Vũ Toa} tạp? Đó là thứ gì?" Trữ Diễm lắc đầu hỏi, bước lại gần.

"Ta cũng không biết." Trữ Bằng lấy tay vuốt vuốt cái đầu bóng lưỡng của mình, chỉ vào màn hình trước mặt nói: "Tiền tuyến vừa đưa tới một phần báo cáo, yêu cầu cung cấp số lượng lớn {Vũ Toa} tạp, càng nhiều càng tốt."

Hai tay Trữ Diễm chống vào cạnh bàn, nhìn chằm chằm báo cáo trên màn hình. "Một người giết chết 12 tạp tu của đối phương, oa, khi nào thì A Thập trở nên lợi hại như vậy?" Nàng vẫn ở trong tòa nhà này, tự nhiên biết A Thập là ai. Trong lòng nàng, tuy A Thập có chút thực lực nhưng chắc chắn không thể đạt tới trình độ kinh khủng này.

"Bên trong đề cập đến {Vũ Toa} tạp, A Thập sử dụng loại tạp phiến này giết chết 12 kẻ địch. À, tấm {Vũ Toa} tạp này mua từ trong tòa nhà này, là do ai chế tạo?" Trữ Bằng có vẻ đăm chiêu.

Trữ Diễm nhíu mày, sau đó nhanh chóng đứng dậy: "Ta lập tức đi thăm dò."

Đối với yêu cầu trợ giúp từ tiền tuyến, hai người tự nhiên không dám lơ là, lập tức bắt đầu điều tra trong tòa nhà. Rất nhanh bọn họ liền tìm được A Cổ Lực Đế Kì, người bán {Vũ Toa} tạp cho A Thập. Tuy nhiên A Cổ Lực Đế Kì cũng không rõ rốt cuộc chế tạp sư chế tạo tấm tạp phiến này là ai. Bọn họ liền lập tức chạy tới chỗ kí bán dò bản ghi chép.

***

Làm liên tục ba ngày, Trần Mộ nhìn một đống năng lượng tạp cấp ba trước mắt, trong lòng đầy cảm giác thành công. Trong ba ngày, hắn chế tạo ra 62 tấm năng lượng tạp cấp ba, chính hắn cũng cảm thấy kinh ngạc trước thành tích này.

Lúc nào thì mình trở nên lợi hại như vậy? Hắn không thể tin được nhìn hai tay của bản thân, lúc này hắn mới giật mình phát hiện, bất tri bất giác mình cùng với trước kia đã như hai người khác nhau.

Ngây ra cười một lúc, hắn liền bắt đầu thu dọn những thứ trên bàn.

Trong phòng có một thiết bị kiểm tra đơn giản, hắn tùy ý rút một tấm năng lượng tạp cấp ba cắm vào trong đó.

Con số trên màn hình bắt đầu nhảy lên nhanh chóng, đến con số 12,156 mới dừng lại. Kết quả này khiến hắn hơi hài lòng, mình không có lãng phí những nguyên liệu này.

Kết cấu của năng lượng tạp cấp ba khá tinh vi, bởi vì sự chênh lệch về chất lượng nguyên liệu, trình độ chế tạp sư nên năng lượng tạp cấp ba được chế tạo ra cũng có sự khác biệt.

Mặc dù trên tiêu chuẩn thì năng lượng tạp cấp ba gồm 10,000 năng lượng, nhưng trên thực tế thì chỉ cần chứa hơn 9000 năng lượng thì được xem là năng lượng tạp cấp ba. Mà năng lượng tạp do Trần Mộ chế tạo ra có tới 12,000 năng lượng, có thể tính là cực phẩm.

Nhiều hơn 2000 năng lượng, đối với đám tạp tu mà nói thì rất có khả năng quyết định bọn họ sống hay là chết.

Trần Mộ đang chuẩn bị rút tấm năng lượng tạp này ra thì tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

Trần Mộ nhìn lướt qua căn phòng, xác định không có gì chướng mắt để người khác chú ý mới xoay người mở cửa phòng. Trong lòng không khỏi thắc mắc ai lại đến tìm mình vào lúc này.

Mở cửa phòng, một cái đầu trọc bóng loáng cực kì bắt mắt xuất hiện trước mặt Trần Mộ. Là Trữ Bằng, Trần Mộ thầm kinh ngạc trong lòng, lập tức đề cao cảnh giác. Từ lúc gặp Trữ Bằng vào ngày đầu tiên, trong thời gian khác bản thân hắn chưa từng gặp lại vị tổng phụ trách của tòa nhà này. Bây giờ hắn cùng Trữ Diễm đến tìm mình thì chắc chắn là có chuyện.

"Có chuyện gì không?" Trần Mộ mở miệng hỏi.

Trang phục lần này của Trữ Diễm hoàn toàn khác với vẻ bốc lửa lúc trước. Vóc người như ma quỷ được bộ đồng phục làm việc che kín, so với lần trước trang trọng hơn nhiều, chỉ là cổ áo hơi mở rộng kia lại để sự gợi cảm càng thêm hấp dẫn người khác.

Bất quá trong mắt Trần Mộ thì lần này Trữ Diễm có vẻ già dặn hơn một ít. Hắn rất trân trọng loại khí chất này.

"Sao không mời chúng ta vào ngồi một chút?" Trữ Diễm cười nói.

Trần Mộ nghiêng người để hai người bọn họ bước vào.

"Ở chỗ ta chỉ có nước." Trần Mộ nhìn thoáng qua hai người.

"Không sao, nước là được rồi." Trữ Diễm cười đáp.

Sự cảnh giác trong lòng Trần Mộ càng cao hơn. Hắn còn nhớ rất rõ lúc trước khi hắn giao tạp phiến đã sửa chữa cho Trữ Diễm, trong mắt nàng chỉ có sự khinh miệt nhưng lần này nàng như thể biến thành một người khác.

Hắn biết loại thay đổi thái độ này chắc chắn là có lí do, nhưng đến giờ hắn còn chưa biết rốt cuộc là nguyên nhân gì.

Trữ Bằng quay cái đầu bóng lưỡng của hắn đánh giá căn phòng, khi ánh mắt của hắn rơi vào thiết bị kiểm tra trong góc phòng thì hai mắt đột nhiên tuôn ra một đoàn sao sáng.

Hắn đứng dậy, đi tới trước thiết bị kiểm tra. Trần Mộ vừa mới kiểm tra, còn chưa kịp tắt thiết bị, con số trên màn hình trong phòng vô cùng bắt mắt.

Trữ Bằng liếc nhìn Trần Mộ. Nhếch miệng cười nói: "Không ngờ trình độ của Trần Mộ tiên sinh lại cao đến thế, con số này đủ để không ít chế tạp sư xấu hổ a." Hắn xoa xoa hai tay, vẻ mặt hối lỗi: "Ta là người thô hào, không hiểu những thứ này, làm việc rất thiếu sót, mấy hôm trước đối đãi tiên sinh không chu đáo, thật sự là không áy náy không yên."

Trữ Diễm khó hiểu nhìn Trữ Bằng, nàng không hiểu sao đại ca lại nói những lời này. Nhưng khi ánh mắt nàng rơi vào màn hình trên thiết bị kiểm tra thì thân thể nhẹ rung. Đôi mắt đẹp khó giấu vẻ khiếp sợ, lập tức quên luôn những lời chuẩn bị nói ra.

Trần Mộ càng thêm chắc chắn là đối phương có việc cần giúp đỡ. Lúc đầu khi hắn bị Trữ Đông đưa tới đây, giọng nói của Trữ Bằng mất kiên nhẫn đến mức nào, còn Trữ Diễm thì chưa lúc nào khách sáo như bây giờ. Chuyện trước kiêu căng sau lại cung kính như vậy hắn thấy không ít. Thật ra cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ để chứng thực suy nghĩ trong lòng.

Ánh mắt Trữ Diễm nhìn về phía Trần Mộ liền thay đổi, không ngờ lại mang theo một tia kính trọng.

"Các ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng ra, thời gian giao ủy thác của ta gần tới rồi." Trần Mộ quyết định đi thẳng vào vấn đề. Khái niệm về thời gian của hắn luôn cực kì chuẩn xác, không để bản thân lãng phí quá nhiều thời gian. Cộng thêm lần trì hoãn của hai người này, Trần Mộ chỉ còn cách thời hạn giao ủy thác 20 phút.

Không ngờ là khi nghe được Trần Mộ nói câu này, Trữ Bằng và Trữ Diễm lại nhìn nhau cười.

Lần này mở miệng là Trữ Diễm, nàng cười nói: "Ngươi chuẩn bị đi giao nhiệm vụ năng lượng tạp cấp ba phải không? Ngươi làm được bao nhiêu tấm?"

"Sao ngươi biết?" Tuy nhiên nghĩ đến thân phận hai người, vẻ mặt Trần Mộ liền giãn ra: "62 tấm."

Trữ Diễm cùng Trữ Bằng giật bắn cả người, cùng thốt lên hỏi: "Bao nhiêu tấm?"

"62 tấm. Làm sao vậy, có vấn đề gì sao?" Trần Mộ khó hiểu nhìn hai người, hắn không biết vì sao hai người lại kinh ngạc.

"Ba ngày làm 62 tấm?" Trữ Bằng cùng Trữ Diễm nhìn nhau, vẻ mặt có phần kỳ quái.

"Đúng. Làm quá ít sao?" Trần Mộ nhíu mày, nhớ tới nội dung ghi trên ủy thác: "Không phải nói chỉ cần 40 tấm là tính hoàn thành ủy thác sao?"

"A a, tất nhiên là tính hoàn thành ủy thác!" Trữ Bằng vội nói, một lớp mồ hôi tinh mịn thấm ra trên cái đầu trọc của hắn, thỉnh thoảng còn có thể thấy một hai luồng khí nóng bốc lên dày đặc dưới ánh đèn. Hắn hỏi dò: "Chất lượng của những tấm năng lượng tạp cấp ba này thế nào?" Hắn chỉ tay về phía thiết bị kiểm tra: "So sánh với tấm kia thì sao?"

"Kém không nhiều, dao động ở mức 200." Trần Mộ cũng không hài lòng với thành tích này. Nhóm tạp mặc này đều là do mình chế tạo cùng lúc mà còn có sự chênh lệch như thế, vậy nói rõ mình vẫn chưa đạt được sự chuẩn xác trong khâu khống chế khi chế tạp.

Trần Mộ nhớ rất rõ một câu nói trong tấm tạp phiến thần bí: "Một vị chế tạp sư nếu như không thể khống chế chính xác mỗi khâu chế tạp thì không cách nào trở thành một vị chế tạp sư thành công." Từ đó có thể thấy được khống chế chính xác quan trọng đến mức nào.

Tuy nhiên, bất mãn quy bất mãn, đây đã là thành tích tốt nhất của hắn. Nếu là lúc trước thì độ dao động sẽ ở mức từ 300 trở lên. Sở dĩ đạt được thành tích này, hoàn toàn là nhờ lợi ích thu được từ huấn luyện độ nhạy cảm giác trong thời gian này. Bây giờ hắn khống chế cảm giác càng thêm chuẩn xác.

Bây giờ hắn mới phát hiện, không ngờ huấn luyện độ nhạy cảm giác lại có nhiều chỗ tốt đến vậy! Hắn tin tưởng chỉ có rèn luyện độ nhạy cảm giác đến một mức cao hơn, thì mới có thể giảm loại dao động này xuống mức thấp hơn.

Hắn không biết câu nói của mình khiến Trữ Diếm và Trữ Bằng rung động cỡ nào.

Mồ hôi trên cái đầu bóng lưỡng của Trữ Bằng càng thêm tinh mịn, khí nóng bốc lên cũng càng rõ ràng hơn. Trữ Diễm sớm đem trang trọng, quyến rũ vứt hết ra sau, bây giờ nàng đã thừ mặt ra.

Đào được bảo! Tâm tư hai người cực nhanh, liền nhận ra giá trị của Trần Mộ. Dù cho thiếu niên chẳng chút thu hút trước mặt không chế tạo {Vũ Toa} tạp, chỉ một khả năng này cũng đủ để hắn đặt chân ở chỗ này, hơn nữa còn sống rất khá.

Năng lượng tạp cấp ba là năng lượng tạp được sử dụng nhiều nhất, có tỉ lệ hiệu năng/giá cả tốt nhất. Quy cách của năng lượng tạp cấp một - cấp hai quá thấp, không cách nào thỏa mãn yêu cầu của tạp tu trung cao cấp. Nhưng năng lượng tạp cấp bốn trở lên lại có giá cực cao, không có gia tộc nào đủ tài lực để trang bị năng lượng tạp cấp bốn cho tất cả tạp tu.

Bởi vậy, một vị chế tạp sư có thể làm ra năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao, hơn nữa lại cực kì ổn định đều có giá trị rất lớn với mỗi thế lực. Càng huống chi bây giờ là lúc chiến tranh, nhu cầu năng lượng tạp so với bình thường không biết cao hơn bao nhiêu lần.

Nhìn qua thì tác dụng của vài chục năng lượng tạp cấp ba chất lượng cao chỉ có hạn, nhưng hai người hiểu được nó có bao nhiêu giá trị. Chỉ cần đưa chúng lên tiền tuyến, các tạp tu kinh nghiệm phong phú đều biết cách lợi dụng ưu thế ngoài dự đoán của kẻ địch này.

Năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao cũng không dễ mua, về cơ bản chỉ cần chứa hơn 11,000 năng lượng liền được tính là chất lượng cao. Mà đống năng lượng tạp cấp ba trước mắt đều là 12,000 trở lên. Sao lại không khiến hai người hưng phấn?

Hơn nữa chỉ cần Trần Mộ còn ở đây, bọn họ liền không ngừng thu được năng lượng tạp cấp ba chất lượng cao này, đây là một điểm sản xuất ổn định.

Hơn nữa vận may của hắn cũng khiến người khác hưng phấn a!

Dù không kiểm tra những năng lượng tạp này, nhưng hai người bọn họ không hề nghi ngờ lời nói của Trần Mộ.

Trữ Bằng nuốt nước miếng, ra vẻ ngay thẳng: "Trần tiên sinh không cần lo lắng, chúng ta đã xác định ngươi hoàn thành phần ủy thác này. Hơn nữa vì chất lượng năng lượng tạp cấp ba ngươi chế tạo rất tốt, nên chúng ta quyết định chi trả 10 điểm cống hiến cho mỗi tấm năng lượng tạp. Lần này ngươi thu được 620 điểm cống hiến."

Bề ngoài Trữ Bằng nhìn như thô hào, nhưng bên trong lại rất khôn khéo. Hắn biết rõ nên làm như thế nào. Nếu đối phương có bản lĩnh thật sự, vậy hắn cũng không cần keo kiệt. Bên ngoài rất khó mua được năng lượng tạp cấp ba có chất lượng cao như vậy.

Hơn nữa so sánh với điểm cống hiến, thì lôi kéo vị chế tạp sư này mới quan trọng. "Ừ." Trần Mộ ứng lời, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn không ra chút hưng phấn nào. Điều này làm cho hai người đang âm thầm quan sát hắn có chút thất vọng.

Tuy nhiên rất nhanh Trữ Diễm lộ ra nụ cười quyến rũ độc đáo của nàng: "Trần tiên sinh, không biết ngươi có hứng thú tiếp nhận một ủy thác khác không? Thù lao rất cao nha."

Trần Mộ biết vở kịch thật sự đến. Hắn không tin hai người này sẽ vô duyên vô cớ chạy đến chỗ mình, hơn nữa còn là hai người cùng đi với nhau. Hắn vẫn âm thầm cảnh giác, dù là Trữ Bằng vừa đưa ra thù lao 10 điểm cống hiến một tấm năng lượng tạp, hắn vẫn không hề thay đổi thái độ.

"Ủy thác gì?"

"{Vũ Toa} tạp". Trữ Diễm nhìn Trần Mộ chằm chằm, nói ra ba chữ này.

Vẻ mặt Trần Mộ vẫn như cũ, nhưng trong mắt hiện lên một tia ngoài ý muốn. Hắn không ngờ tấm {Vũ Toa} mình dùng để thể hiện giá trị của bản thân đạt được mục đích nhanh như vậy. Trữ Bằng và Trữ Diễm cũng không nghĩ ra {Vũ Toa} tạp là do thiếu niên chất phác này cố tình đưa ra để hấp dẫn sự chú ý của bọn họ.

Thấy Trần Mộ không mở miệng từ chối, Trữ Diễm thầm mừng rỡ trong lòng, nụ cười trên mặt càng thêm quyến rũ: "Chúng ta cần một nhóm {Vũ Toa} tạp, tất nhiên chúng ta sẽ thanh toán đủ thù lao."

"Bao nhiêu?" Trần Mộ hỏi rất trực tiếp.

Hai người Trữ Diễm và Trữ Bằng không ngờ Trần Mộ hỏi giá trắng trợn như vậy. Tuy nhiên với trả giá thì Trữ Diễm liền phát huy ra ưu thế trời sinh của phụ nữ, nàng phản ứng cực nhanh, không đưa ra giá của mình mà hỏi ngược lại: "Trần tiên sinh muốn bao nhiêu đây?"

Trần Mộ không hề tránh ánh mắt của Trữ Diễm: "Ta muốn đi đấu giá {Vũ Toa} tạp để xác định giá của nó trước." Hắn biết rất rõ hai người vì {Vũ Toa} tạp mà đến, chắc chắn là tính năng của {Vũ Toa} tạp khiến bọn họ chú ý. Nếu là như vậy thì đám tạp tu trong tòa nhà nhất định sẽ biết một chút, mình cầm một tấm {Vũ Toa} tạp đi thăm dò thì có thể biết được một cái giá đại khái.

Trữ Diễm liền cảm thấy buồn cười, không ngờ thiếu niên chất phác này lại lanh lợi như thế. Nàng làm sao không biết bây giờ {Vũ Toa} tạp là một món hàng nóng bỏng cỡ nào trong mắt đám tạp tu. Nếu có một tấm {Vũ Toa} tạp được đấu giá vào lúc này, chỉ sợ bị đẩy lên một mức giá rất cao. Nếu ấn theo mức giá này nhận mua, dù là bọn họ cũng cảm thấy ăn không tiêu.

Trữ Bằng thấy tình thế không ổn, lập tức xen vào, đưa ra mức giá đã chuẩn bị trước: "Hai trăm điểm cống hiến một tấm, tài liệu do chúng ta chi trả, thế nào?"

Hai trăm điểm cống hiến cho một tấm, dù là trầm ổn như Trần Mộ cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt vui mừng. Hắn liền đồng ý: "Được!" Mức giá này đã vượt xa dự đoán của hắn, hơn nữa đối phương mới là chủ nhân thật sự ở nơi này, chỉ cần điều kiện hợp lý thì mình không cần phải quá so đo.

Thấy vẻ mặt vui mừng của Trần Mộ, Trữ Diễm vừa chịu thua thiệt càng cảm thấy khó chịu trong lòng.

Trữ Bằng cũng thể hiện ra khí chất quyết đoán của một người phụ trách, một khi đã quyết định thì không chút chần chừ.

"Tốt, cứ quyết định như vậy." Hắn trầm ngâm trong phút chốc rồi nói: "Ưu thế lớn nhất của {Vũ Toa} tạp là tốc độ bắn, nhưng có khuyết điểm là uy lực hơi nhỏ. Ta không biết Trần tiên sinh có biện pháp nào để tăng uy lực mà không ảnh hưởng đến tốc độ bắn không?"

Trần Mộ cũng khôi phục sự tỉnh táo, trong đầu hắn liền hiện lên vài loại phương án, bình tĩnh nói: "Ta cần phải thí nghiệm, hơn nữa cần một ít tài liệu khá đắt đỏ."

"Về mặt tài liệu thì không có vấn đề, bắt đầu từ hôm nay chỉ cần là tài liệu ở siêu thị thì ngài có thể tùy ý lựa chọn." Trữ Bằng trả lời rất nhanh, ngay sau đó bổ sung thêm một câu: "Nếu như siêu thị không có tài liệu cần thiết, Trần tiên sinh có thể tìm ta hoặc Trữ Diễm. Chúng ta sẽ mau chóng thỏa mãn yêu cầu của ngươi."

Trữ Bằng hiểu rõ trận xung đột này đã đến thời điểm mấu chốt. Bất cứ một điểm lực chiến đấu nào đều rất có khả năng trở thành đòn quyết định bước ngoặt của trận chiến. Dù nguyên liệu có trân quý, không biến nó thành tạp phiến, vậy nó không tạo được một chút lực chiến đấu nào, đặt ở đây cũng chỉ là vật chết. Huống chi so sánh với cả chiến dịch thì chút ít tài liệu có là gì?

"Được." Trần Mộ gật đầu chấp nhận, hắn cũng biết đối phương tại sao lại hào phóng đến vậy. Hợp tác vui vẻ là theo nhu cầu, bây giờ đối với Trữ gia thì thời gian mới là quan trọng nhất. Hắn liếc nhìn Trữ Bằng, nói: "Ta sẽ làm với tốc độ nhanh nhất."

Trong mắt Trữ Bằng thoáng hiện một tia tán thưởng, làm ăn cùng người thông minh luôn là một việc rất thoải mái. Hắn thoáng đắn đo một chút: "Vậy phiền Trần tiên sinh làm một nhóm {Vũ Toa} tạp trước đi, nếu như 20 tấm thì cần thời gian bao lâu?"

"Ba ngày". Trần Mộ liền tiếp lời.

"Được rồi." Trữ Bằng gật đầu, thầm tính toán trong lòng, ngoài miệng nói: "Vậy ba ngày sau ta tới lấy 20 tấm này. Cùng lúc đó điểm cống hiến sẽ được chuyển đến phòng tạp của ngươi. Nếu ngươi có thể đề cao uy lực {Vũ Toa} tạp, lấy tiêu chuẩn là xuyên thủng được vòng năng lượng cấp ba, ta sẽ trả 500 điểm cống hiến cho mỗi tấm."

"Được." Trần Mộ đồng ý, nhưng hắn suy nghĩ một chút: "Có thể đề cao uy lực của {Vũ Toa} tạp, tuy nhiên ta phải nói rõ trước, uy lực tăng lên nhưng cấp độ vẫn là cấp ba."

"Không thành vấn đề." Trữ Bằng thoải mái đồng ý: "Ta chỉ quan tâm đến uy lực." Nói xong, hắn vươn tay phải ra: "Hợp tác vui vẻ!"

Trần Mộ cũng vươn tay phải của mình ra, nắm nhẹ tay của Trữ Bằng: "Hợp tác vui vẻ."

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm cầm theo 62 tấm năng lượng tạp cấp ba rồi từ biệt Trần Mộ.

Trở lại phòng làm việc, Trữ Diễm không nhịn được oán trách: "Bằng ca, vừa rồi ngươi cũng thật là hào phóng, 200 điểm cống hiến một tấm, mức giá cao như vậy." Nàng rõ ràng còn tức tối chuyện vừa rồi với Trần Mộ.

Trữ Bằng cười lớn: "Ngươi nhìn ngươi kìa, lòng dạ hẹp hòi. Đừng nói chút điểm cống hiến đó, dù hắn ra giá cao tới đâu thì ta đều đồng ý. Đối với chúng ta mà nói thì thời gian là quan trọng nhất, không cần phải so đo chút lợi ích nhỏ nhoi đó. Hơn nữa hắn là nhân tài, trả thù lao cao cũng hợp lý."

"Nhân tài? Sao ta nhìn không ra." Trữ Diễm chép miệng, tỏ vẻ không đúng: "Dù cho lợi hại hơn nữa thì cũng chỉ có thể chế tạp phiến cấp ba, bên trong tòa nhà này còn nhiều người tài giỏi hơn hắn nữa mà."

Trữ Bằng cười lạnh, nói: "Ngươi nghĩ vậy là sai rồi. Trong khoảng thời gian này chúng ta thu được bao nhiêu ủy thác? Dù là năng lượng tạp cấp ba cũng có trên trăm tấm, nhưng có mấy tấm có trên 11,000 năng lượng? Lần trước thu được chỉ có năm tấm, nhưng chỉ mình hắn thì làm ra nhiều như vậy. Ta dám đánh cuộc mỗi tấm trong đống năng lượng tạp cấp ba này đều có trên 11,000 năng lượng."

"Ngươi tin lời hắn nói?" Mặc dù Trữ Diễm đã tin trong lòng nhưng ngoài miệng vẫn cãi lại.

Trữ Bằng than nhẹ một tiếng, rồi nghiêm mặt nói: "Muội muội, ngươi vẫn không hiểu hắn. Vừa nhìn Trần Mộ là biết hắn thuộc dạng người rất chăm chú với công việc. Người như thế một khi làm việc thì sẽ làm đến cùng, kiên nhẫn, tuyệt đối không khoe khoang. Hắn nói tất cả đều là hơn 12000, vậy chắc chắn là hơn 12000. Chỉ điểm này liền hơn rất nhiều chế tạp sư cao cấp trong tòa nhà." Rồi nhoẻn miệng cười: "Đúng là lúc trước ta xem nhẹ hắn."

Trữ Diễm chết lặng, khiếp sợ nhìn đại ca, trong trí nhớ của nàng thì đây là lần đầu tiên đại ca đánh giá một người cao như thế.

Dường như nghĩ đến điều gì, Trữ Bằng không khỏi dặn dò: "Muội muội, sau này tiếp xúc với người này thì đừng nên tính toán chi li. Dù nhìn qua hắn có vẻ chất phác nhưng thật ra rất thông minh. Người như vậy chúng ta trả giá cao một ít cũng đáng giá."

***

Thật ra lúc trước Trần Mộ cũng không hy vọng quá nhiều vào {Vũ Toa} tạp. Ưu điểm và khuyết điểm của nó rất rõ ràng, tốc độ bắn cao nhưng uy lực thấp. Chẳng qua là hắn muốn dùng cách này để thể hiện giá trị của mình, nhưng không ngờ {Vũ Toa} tạp lại mang đến nhiều lợi ích như vậy.

Nếu như dốc sức chế tạo thì Trần Mộ có thể làm xong 20 tấm {Vũ Toa} tạp trong thời gian rất ngắn. Tài liệu mà {Vũ Toa} tạp cần đều là tài liệu cơ bản, phức tạp thật sự là cấu vân của nó. Nhưng bây giờ độ nhạy của cảm giác đã tăng lên rất nhiều, nếu nói điều gì hắn không sợ nhất thì đó là cấu vân phức tạp.

Hắn vẫn để lại cho mình một ít thời gian.

Bây giờ hắn đang vắt óc suy nghĩ làm sao tăng uy lực của {Vũ Toa} tạp. Đây là lần đầu hắn không cần lo lắng về tài liệu, nên hết sức phát huy khả năng của bản thân. Chỉ cần hắn có thể nghĩ ra thì liền thử nghiệm mà không cần băn khoăn. Vừa nghĩ đến việc mình có thể sử dụng tất cả tài liệu ở siêu thị thì hắn không khỏi trở nên hưng phấn.

Nhưng tiêu chuẩn mà Trữ Bằng đưa ra cũng không thấp, xuyên thủng vòng năng lượng cấp ba tiêu chuẩn, có lẽ cũng chỉ có huyễn tạp cấp bốn mới làm được. Tất nhiên, một số ít huyễn tạp cấp ba như {Thoát Vĩ Toa} tạp của Trần Mộ cũng làm được điều này.

Nếu như thực sự có thể thực hiện, vậy lực sát thương của {Vũ Toa} tạp không chỉ được tăng lên một chút. Rất khó tưởng tượng dưới tốc độ bắn cao như vậy thì mấy ai có thể sống sót trở về.

Đối với Trần Mộ thì đây là một vấn đề đầy tính khiêu chiến, nhưng hắn có đầy lòng tin.

Lúc Trần Mộ đi tới siêu thị tài liệu tự chọn thì ánh mắt khinh bỉ lúc trước đều biến mất không thấy, thay thế vào đó chính là sự kính sợ và tôn trọng.

Thế giới này thật đúng là thực tế a! Trần Mộ thầm cười khổ trong lòng. Đối với một kẻ từ đáy xã hội bò lên trên từng chút một như hắn, càng hiểu sâu sắc điểm này so với người thường.

Hắn chọn vài loại tài liệu mà trước kia chỉ có thể đứng nhìn qua ô kính, những tài liệu này đều cần rất nhiều điểm cống hiến mới mua được. Tuy nhiên lần này Trần Mộ cũng không cần tốn điểm cống hiến, hắn thừa dịp lựa chọn rất nhiều tài liệu mà bản thân đã thèm thuồng từ lâu, sau đó thỏa mãn trở về phòng.

Thời gian quá ít, nếu như chỉnh sửa toàn bộ cấu vân của tạp phiến một lần nữa thì không đủ. Bất quá nếu không thể ưu hóa kết cấu, vậy dùng tài liệu để bù đắp.

Hắn không có ý nghĩ tiết kiệm tài liệu cho Trữ gia. Trong mắt hắn, tài liệu chính là để sử dụng, tài liệu dù có trân quý hơn nhưng nếu không được sử dụng, thì không cách nào phát huy ra giá trị của nó. Tất nhiên quan trọng là nếu đạt tới yêu cầu của Trữ Bằng, vậy thù lao của một tấm {Vũ Toa} tạp này là gấp 2.5 lần tấm {Vũ Toa} tạp bình thường. Điều này khiến hắn kích động đến mức run cả người.

Tài liệu 'lá bạch tiêu' dùng để chế tạo tạp phiến trống được đổi thành một loại tài liệu khác tốt hơn là 'cỏ sái kim'. Điểm thần thạch được đổi thành tài liệu có vật tính mạnh hơn là bột của 'tinh thần thạch'. Trên thị trường, giá của hai loại tài liệu này chênh lệch nhau gấp 10 lần. Trần Mộ cũng thay thuốc dung hòa, dùng dịch khuẩn thiên nhiên có tính năng xuất sắc hơn vài lần. Mặc dù vẫn giữ sự cân bằng vật tính khi pha trộn, nhưng nếu muốn phát huy uy lực lớn nhất thì vẫn cần điều chỉnh một ít.

Khống chế chuẩn xác liều lượng tài liệu được pha trộn cho cân đối, đây là một trong số việc sở trường của hắn. Hắn điều chỉnh tỉ lệ giữa các loại nguyên liệu rất nhanh, đạt tới một trạng thái cân bằng mới.

Rốt cuộc dưới sự cố gắng không ngừng của Trần Mộ, nhóm {Vũ Toa} tạp kiểu mới đã ra lò.

Trữ Bằng và Trữ Diễm, còn có Trần Mộ cùng đi tới sân huấn luyện. Đây là sân huấn luyện tiên tiến nhất trong tòa nhà, chi phí thuê rất cao, đến ba điểm cống hiến mỗi giờ. Đổi lại là lúc trước thì mức giá này đủ để Trần Mộ chùn bước.

"Đây là {Vũ Toa} tạp đã cải tiến." Trần Mộ đưa ra một tấm tạp phiến màu đỏ tươi. Tấm {Vũ Toa} tạp này nhìn qua rất bắt mắt, lớp cấu vân màu đỏ tươi đầy cảm xúc dữ dội hiện lên trên mặt ngoài màu đỏ thẫm của tạp phiến, khiến cho nó như bị bao quanh bởi một đoàn lửa đỏ.

Trữ Bằng cầm lấy {Vũ Toa} tạp, trừ bỏ việc hắn là người phụ trách của trụ sở này, thì bản thân hắn còn là một vị tạp tu cao cấp, thực lực cao thâm khó dò. Chỉ thấy hắn thành thạo cắm {Vũ Toa} tạp vào trong độ nghi, ra hiệu cho Trữ Diễm có thể bắt đầu.

Trước mặt Trữ Diễm bỗng xuất hiện một màn hình đầy màu sắc, đây là màn hình điều khiển sân huấn luyện. Nàng thuần thục lựa chọn hạng mục tương ứng trên màn hình.

Thực hiện đầu tiên là thử nghiệm tính xuyên thấu, cũng là vấn đề được mọi người quan tâm nhất.

Ở một chỗ cách xa chừng 200 mét, có một vòng năng lượng hình cầu từ từ dâng lên, bên trong có một bia ngắm màu đỏ. Chỉ có xuyên qua vòng năng lượng thì mới đánh trúng bia ngắm được. Vòng năng lượng này là vòng năng lượng cấp ba tiêu chuẩn, nói chung lực phòng ngự của vòng năng lượng cấp ba bình thường ngang bằng với nó.

Trữ Bằng cũng không nói nhiều, vung tay bắn ra một thoi.

Hưu! Tiếng rít bỗng vang lên khiến Trữ Diễm bên cạnh giật mình. Một thoi màu xanh đậm từ trong tay Trữ Bằng bắn ra rất nhanh, để lại một vệt màu xanh biếc trên không trung.

Binh! Ba! Đầu tiên là một thanh âm giòn giã, ngay sau đó là một tiếng nổ. Hai tiếng này rất gần nhau, nhưng ba người ở đây đều là người có thính lực xuất sắc, có thể nghe ra rõ ràng.

Mọi người đều thấy rõ bia ngắm màu đỏ trong vòng năng lượng bị nổ tung.

Màn hình trước mặt Trữ Diễm cũng chiếu chậm lại cảnh vừa rồi, có thể nhìn rõ hơn cảnh miếng thoi màu xanh xuyên thủng vòng năng lượng trong nháy mắt.

Trữ Bằng không nén được vẻ vui mừng trên khuôn mặt: "Tốt! Tốt!" Ngay sau đó nói với Trữ Diếm: "Đổi sang hình thức bắn tự do."

Trữ Diễm lựa chọn hình thức bắn tự do trên màn hình.

Đột nhiên vô số quang cầu nhỏ từ chỗ cách Trữ Bằng 500 mét bay qua. Chúng giống như một khối sao băng kéo một cái đuôi thật dài. Bởi vì tốc độ cực nhanh, cộng thêm quỹ đạo bay khó đoán, khiến cho chúng nhìn qua có vẻ tinh quái, linh hoạt dị thường. Số lượng những quang cầu nhỏ này rất nhiều, một đám lẫn lộn, rất khó bắt.

Trần Mộ thầm nghĩ trong lòng nếu như kêu mình qua bắn, chỉ sợ xác suất bắn trúng mục tiêu thấp đến đáng thương. Mặc dù {Thoát Vĩ Toa} tạp lợi hại, nhưng tốc độ bắn cực chậm của nó là một nhược điểm trí mạng.

Hôm nay hắn được mở rộng tầm mắt, khi thấy màn biểu diễn của Trữ Bằng thì mới biết lực chiến đấu của tạp tu cao cấp kinh người thế nào.

Ba ba ba!

Vẻ mặt Trữ Bằng rất chuyên chú, thoi màu xanh trên tay bắn ra như mưa trút xuống, mỗi một thoi đều bắn trúng vào một quang cầu. Quang cầu trên đường bay tới đều bị thoi màu xanh mạnh mẽ chặn lại, mỗi khối quang cầu vừa đến gần khu vực này thì sẽ bị một thoi màu xanh đánh trúng, liền hóa thành một đám mảnh vỡ lấp lánh.

Chỉ thấy từng đám mảnh vỡ lấp lánh lan ra khắp bầu trời, ào ào rơi xuống, nhìn rất đẹp mắt.

Trần Mộ thầm hoảng sợ trong lòng, lực chiến đấu của Trữ Bằng thật kinh người. Nếu như mình cùng hắn đối chiến, chỉ e là không có chút phần thắng nào. Trần Mộ thầm tính toán, mặc dù Trữ Bằng sử dụng {Vũ Toa} tạp lần đầu nhưng tốc độ bắn của hắn hầu như đạt đến mức sáu thoi một giây. Theo thời gian dần trôi qua, tần suất bắn của hắn cũng càng lúc càng đến gần sáu thoi một giây.

Trần Mộ bên cạnh thấy vậy thì hãi hùng khiếp vía, đây còn là lần đầu Trữ Bằng sử dụng {Vũ Toa} tạp. Nếu như cho hắn thêm một thời gian để làm quen, Trần Mộ tin chắc hắn rất có khả năng đột phát tần suất sáu thoi một giây.

Thật sự là một kẻ đáng sợ!

Trữ Diễm chuyên chú nhìn màn hình trước mặt, các hạng số liệu trên màn hình không ngừng nhảy lên, càng xem thì vẻ mặt nàng càng nghiêm túc. Nếu như lúc trước nàng vẫn còn có chút nghi ngờ bản báo cáo về {Vũ Toa} tạp, thì bây giờ nàng đã hoàn toàn đồng ý.

Đây là một loại huyễn tạp đáng sợ!

Liếc mắt nhìn vẻ mặt chất phác của Trần Mộ bên cạnh, nàng không khỏi than thở, một tên không có gì nổi bật lại phát minh ra một loại chiến đấu tạp kinh khủng như vậy. Bây giờ nàng không dám xem thường vẻ mặt chất phác của Trần Mộ, thực lực chứng minh tất cả.

Thu hồi ý nghĩ, trong đầu nàng nhanh chóng xuất hiện vài phương án sử dụng loại tạp phiến này. Nếu như một tiểu đội 20 người đều được trang bị loại tạp phiến này, thì có thể hình thành một lưới hỏa lực dày đặc đủ để bao phủ cả một khu vực nhỏ. Mà nếu là 100 người thì sao?

Trữ Bằng kết thúc màn biểu diễn khiến Trần Mộ sợ hãi, hắn cực kì hài lòng.

"Rất tốt! Xem ra ta làm quen thêm một thời gian thì có thể đột phát bảy thoi một giây. Thật khó tưởng tượng đây chỉ là một tấm huyễn tạp cấp ba. Trần tiên sinh, đúng là ngươi luôn mang đến sự ngạc nhiên cho chúng ta."

"Cám ơn đã khen ngợi." Trần Mộ cố sức để giữ vẻ bình tĩnh trên mặt, che giấu sự rung động trong lòng. Bảy thoi một giây, tốc độ bắn này đã vượt qua tốc độ cao nhất theo lý thuyết, chẳng lẽ đây mới là thực lực chân chính của tạp tu cao cấp sao?

Nén nỗi sợ hãi trong lòng, hắn móc ra một chồng {Vũ Toa} tạp: "Đây là 20 tấm theo loại trước kia."

Trữ Bằng cầm lấy tạp phiến: "Trần tiên sinh thật đúng giờ, hiệu suất thật cao a. Ta muốn hỏi một chút, mỗi tấm {Vũ Toa} tạp cải tiến thì tốn bao nhiêu thời gian so với loại trước?"

"Nhiều hơn 1/5." Trần Mộ đưa ra một đáp án khá rõ ràng.

"Có thể hoàn thành 20 tấm trong ba ngày không?" Vẻ mặt Trữ Bằng liền trở nên nghiêm trọng. Hắn rất hiểu loại tạp phiến này một khi được đưa vào chiến đấu, hơn nữa tác chiến với quy mô lớn thì sẽ ảnh hưởng thế nào với cả cuộc chiến.

"Được." Trần Mộ cũng không nói thừa.

Vẻ mặt Trữ Bằng giãn ra một ít, liền nói: "Nếu Trần tiên sinh có thể rút ngắn thời gian xuống một ngày, ta nguyện ý trả thêm 100 điểm cống hiến cho mỗi tấm {Vũ Toa} tạp."

Trần Mộ sửng sốt, tính toán một lúc liền biết điều này cũng có thể thực hiện được. Tuy nhiên suy nghĩ một hồi thì hắn vẫn từ chối khéo cái đề nghị hấp dẫn này: "Thời gian hai ngày quá ngắn, tạp phiến chế tạo ra sẽ có rất nhiều tấm kém chất lượng."

Trữ Bằng nghe vậy đành tiếc nuối nói: "Vậy thôi. Chất lượng là quan trọng nhất."

Trần Mộ trở về phòng, căn phòng của hắn đã trở thành một nhà kho nhỏ, chứa đầy tài liệu. Vì tiết kiệm thời gian, hắn quyết định đem tài liệu ở siêu thị để trong phòng của mình.

Trần Mộ có thể rất nhẹ nhàng hoàn thành 20 tấm {Vũ Toa} tạp trong ba ngày. Dù cho rút ngắn một ngày thì cũng không phải là việc khó khăn với hắn. Tuy nhiên hắn cảm thấy vẫn nên cẩn thận, vĩnh viễn đừng để người khác biết thực lực của chính mình. Nếu không thì khi gặp tình huống nguy hiểm thật sự thì ngay cả một điểm chống cự cũng không có.

Còn sống thì phải cẩn thận.

Trong khoảng thời gian này, hắn đã kiếm được khá nhiều điểm cống hiến. Hơn nữa bây giờ hắn có thể sử dụng tài liệu hoàn toàn miễn phí, cho nên hầu như không cần chi tiêu điểm cống hiến. Hắn không còn khát khao điểm cống hiến dữ dội như lúc đầu, so ra thì hắn cần phải để lại một ít át chủ bài cho bản thân.

Về phần thời gian khác, hắn còn có rất nhiều chuyện cần làm. Cho tới giờ hắn chỉ ngại không đủ thời gian, chứ không ngại có nhiều thời gian.

***

Trữ Bằng và Trữ Diễm vừa trở lại phòng làm việc, còn chưa kịp ngồi xuống thì thư ký đã gõ cửa phòng.

"Bọn họ đã tới."

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm nhìn nhau, Trữ Bằng mở miệng nói: "Ừ, để họ tới phòng họp số một."

Hai người liền đi tới phòng họp số một, ở đây đã có năm người đang chờ họ.

Tuổi của năm người này đều không nhỏ, ít nhất cũng khoảng 40 tuổi, phần lớn đều là lão giả tóc bạc trắng. Năm người thấy hai người bước vào, trừ bỏ vị lão giả già nhất thì bốn người còn lại đều đứng dậy.

Trữ Bằng ra hiệu cho mọi người ngồi xuống, cười nói: "Ta cũng không nói nhiều, lúc này mời mọi người đến đây tự nhiên là có việc muốn nhờ." Năm người cũng không có vẻ bất ngờ, bọn họ đã sớm đoán được bản thân đến đây không phải chỉ để uống trà tán dóc. Nhưng Trữ Bằng đi thẳng vào vấn đề như vậy, những lão già tinh minh này tự nhiên ngửi ra mùi khẩn cấp trong đó.

Nói xong Trữ Bằng gật đầu ra hiệu cho Trữ Diễm. Nàng phát cho mỗi người một tấm {Vũ Toa} tạp trên tay mình.

"Đây là tạp phiến do một vị chế tạp sư của chúng ta chế tạo ra. Tên là {Vũ Toa} tạp, chiến đấu huyễn tạp cấp ba. Ưu điểm lớn nhất của nó là tốc độ bắn rất nhanh, tốc độ bắn trên lý thuyết của nó là sáu thoi một giây. Nếu là tạp tu tinh thông toa loại tạp phiến thì có thể đề cao thêm một bậc." Trữ Bằng giới thiệu đơn giản về {Vũ Toa} tạp.

"Sáu thoi một giây?" Năm người cùng lúc ngẩn ra. Chợt người trẻ nhất nhịn không được phản bác: "Không có khả năng, chiến đấu tạp cấp ba làm sao có tính năng như vậy? Chỉ có cấp bốn trở lên mới có khả năng đạt được tốc độ bắn này!"

Mấy người còn lại dù không nói gì, nhưng thái độ trên mặt cũng biểu hiện sự không tin tưởng của họ.

Trữ Bằng cũng không tức giận, mà vuốt cái đầu trọc của mình, mỉm cười nói: "Tạp phiến đều ở trên tay mọi người, mọi người có thể xem qua. Về phần con số này thì ta đã tự mình kiểm tra qua. Lần này mời mọi người là hy vọng mọi người có thể phảng chế tạp phiến này. Tất cả mọi người đều là chế tạp sư có thực lực, nói về cấp bậc thì còn cao hơn người chế tạo tạp phiến này không biết bao nhiêu. Nghĩ tới thì đây không phải là vấn đề lớn. Tất nhiên về thù lao thì chúng ta tự nhiên sẽ không bạc đãi mọi người.

Hắn liền làm ra động tác mời mọi người xem tạp phiến.

Ánh mắt của năm người liền rơi vào tạp phiến này, bọn họ muốn xem thử huyễn tạp cấp ba có thể đạt tới tốc độ sáu thoi một giây có hình dáng thế nào.

"Di!" "Di!" Vài tiếng kêu nhẹ thỉnh thoảng vang lên, vẻ mặt mọi người nhanh chóng trở nên nghiêm trọng.

Trữ Bằng cùng Trữ Diễm liếc nhìn nhau, đều thấy được tia lo lắng trong mắt của nhau.

Phòng họp liền yên tĩnh lại, năm vị chế tạp sư chăm chú nhìn tấm tạp phiến trên tay, không một ai nói chuyện. Trữ Bằng và Trữ Diễm cũng không thúc giục mà im lặng chờ kết quả.

Qua nửa tiếng mới có người mở lời. Nói chuyện là vị lớn tuổi nhất, đầu của hắn đã bạc trắng, hắn cũng là người có tiếng tăm nhất trong năm người ở đây. Vừa rồi khi Trữ Bằng và Trữ Diễm bước vào thì hắn là người duy nhất không đứng dậy. Hắn ho nhẹ một tiếng, làm bốn vị chế tạp sư khác đang xem đến say mê bừng tỉnh lại.

Thấy vị lão giả này muốn nói, Trữ Bằng cùng Trữ Diễm ngồi thẳng người lên.

Suy nghĩ một chút, hắn từ từ nói: "Ta đã xem qua tấm tạp phiến này. Nói thật, phần lớn kết cấu ta đều không hiểu. Tuy nhiên Bằng ca đã thử qua tạp phiến, vậy tạp phiến chắc chắn không có vấn đề. Chỉ là kết cấu bên trong tạp phiến rất khác so với kiến thức ta đã học. Xem không hiểu quy xem không hiểu, nhưng kết cấu của nó tinh vi tỉ mỉ, kết cấu chặt chẽ, tốc độ bắn có thể đạt tới sáu thoi một giây chính là nhờ kết cấu đặc biệt này."

Nhìn lướt qua mọi người đang lắng nghe hắn nói. Hắn dừng một chút, mới nói ra một câu: "Thành thật mà nói, lão đầu ta không phảng chế được tấm tạp phiến này."

Câu này vừa nói ra, cả phòng họp liền yên ắng. Lấy thân phận địa vị của vị lão giả này, chính miệng hắn nói ra mình không phảng chế được một tấm tạp phiến. Những lời này có phân lượng hơi nặng.

Trữ Diễm và Trữ Bằng hai mặt nhìn nhau, hai người đều kinh ngạc. Lúc này bọn họ cần rất nhiều {Vũ Toa} tạp, tốc độ chế tạo của Trần Mộ dù nhanh những vẫn còn xa mới để bọn họ thỏa mãn. Vì vậy bọn họ mới có ý định tìm người phảng chế. Trong ý nghĩ của bọn họ, thực lực của Trần Mộ không tệ nhưng trong trụ sở có vô số cao thủ chế tạp, tính ra thì số người có năng lực phảng chế không ít.

Có lẽ {Vũ Toa} tạp mà bọn họ phảng chế không đạt được trình độ như Trần Mộ, nhưng đối với Trữ gia thì thêm một tấm là thêm một phần lực chiến đấu. Bọn họ có nhu cầu rất lớn với {Vũ Toa} tạp.

Năm vị chế tạp sư này không ai không phải là người đứng đầu trong trụ sở, hầu như có thể đại diện chế tạp sư có trình độ cao nhất. Mà vị lão giả càng có thể nói là nhân vật cấp đại sư, hắn có quan hệ rất tốt với Trữ gia. Hắn đến đây để an dưỡng tuổi già, thuận tiện giúp Trữ Bằng giải quyết một số vấn đề về chế tạp. Trữ Bằng gặp hắn cũng phải lễ phép.

Hắn vừa mở miệng liền xác định hướng đi của cả vấn đề.

Ánh mắt Trữ Bằng nhìn về phía các chế tạp sư khác, sắc mặt bốn vị chế tạp sư còn lại đều khó coi đến cực điểm. Bọn họ cũng không có cách nào phảng chế tấm tạp phiến này.

"Tấm tạp phiến này rất cổ quái, như lời Vu lão nói, có rất nhiều kết cấu bên trong mà ta chưa từng gặp qua, cũng không biết là bắt nguồn từ lưu phái nào." Một vị chế tạp sư trong đó nhịn không được nói nhỏ, các vị chế tạp sư còn lại đều gật đầu, rõ ràng bọn họ cũng có cùng ý kiến.

Nếu như ai nghĩ rằng chỉ cần dựa vào cấu vân trên bề mặt tạp phiến mà phỏng theo là được, vậy là sai hoàn toàn rồi. Nếu như không hiểu ý nghĩa, tác dụng của những cấu vân, vậy cho dù dùng bút đồ ra cấu vân giống nhau cũng không có tác dụng gì.

Trừ năng lượng tạp cấp một ra thì các loại tạp phiến còn lại đều cần gia nhập cảm giác. Chỉ có thật sự hiểu tác dụng của mỗi cấu vân, mỗi hồi hình kết cấu trong tạp phiến thì mới có thể điều chỉnh cảm giác tương ứng, để tạp mặc và tạp phiến đạt tới độ khế hợp khác nhau.

Giống như vẽ tranh, có chỗ cần dùng cọ nhẹ nhàng phác họa, có chỗ cần dùng cọ ấn mạnh mực vào. Tạp phiến cũng giống như thế, chỉ là không thể phán đoán độ khế hợp bằng mắt thường, mà chỉ có thể ước lượng thông qua kết cấu.

Những chế tạp sư này bị cản trở ngay từ bước đầu, tự nhiên không thể thực hiện tiếp những công đoạn sau.

Trữ Bằng cười khổ trong lòng, hắn hoàn toàn không ngờ những chế tạp sư tiếng tăm lừng lẫy này lại không có cách nào phảng chế một cái huyễn tạp cấp ba. Điều này nằm ngoài dự tính của hắn, hơn nữa điều này cũng có nghĩa kế hoạch thu được số lượng lớn {Vũ Toa} tạp trong thời gian ngắn của hắn đã phá sản.

"Chúng ta có thể yêu cầu hắn tới giải thích kết cấu này hay không?" Trữ Diễm đột nhiên hỏi.

"Hồ đồ!" Vị lão giả này mắng thẳng, vẻ mặt nghiêm nghị có phần không vui, mà ánh mắt mấy vị chế tạp sư khác nhìn về phía Trữ Diễm cũng không tốt.

Trữ Diễm liên tục le lưỡi, nàng biết mình nói sai rồi.

Thấy Trữ Bằng có vẻ thắc mắc, vị lão giả này mở miệng: "Truyền thừa của chế tạp sư bây giờ dù không nghiêm khắc như trước, nhưng cách nhìn của mọi người về vấn đề này rất giống nhau. Đừng nói là ép buộc người khác nói ra điểm mấu chốt trong đó, dù chỉ là tìm hiểu thì cũng là phạm vào kiêng kị."

Thấy hai người vẫn lộ ra vẻ khó hiểu, lão giả suy nghĩ một chút rồi nói: "Đổi lại cách so sánh khác sao. Bằng ca là tạp tu, tự nhiên biết tạp tu không giống nhau, có hiểu biết về kết cấu năng lượng khác nhau. Cùng sử dụng một tấm tạp phiến nhưng hiểu biết của hai người về kết cấu năng lượng khác nhau, thì uy lực khác biệt rất xa. Dù là lưu phái tạp tu nào thì thứ chủ yếu nhất là sự hiểu biết về kết cấu năng lượng. Các ngươi từng nghe ai nói, có người nào đem hiểu biết về năng lượng của mình truyền thụ cho người khác?"

"Không có." Lúc này Trữ Bằng mới chợt gật đầu hiểu ra, còn Trữ Diễm thì tinh nghịch le lưỡi ra một lần nữa.

"Đúng vậy. Sau này các ngươi phải nhớ kĩ, đây là một luật bất thành văn trong giới chế tạp sư, còn là luật thép. Dù ai vi phạm, một khi bị chế tạp sư khác biết được thì hậu quả rất nghiêm trọng. Hơn nữa, kết cấu của tấm tạp phiến này rất đặc thù, hoàn toàn khác với kết cấu tạp phiến bình thường, rõ ràng là thuộc về lưu phái. Hễ là thứ liên quan đến lưu phái thì càng nhạy cảm, càng kiên quyết." Lão giả giáo huấn hai người, ở đây cũng chỉ có hắn dám giáo huấn hai người như vậy.

"Vu gia gia, ta đã hiểu rõ." Trữ Bằng vội vàng cung kính nói.

"Ta mang tấm tạp phiến này về nghiên cứu một chút." Lão giả đột nhiên nghĩ đến một chuyện: "À, vị chế tạp sư kia là ai, lúc nào đó giới thiệu cho ta biết."

"Ngài muốn gặp hắn! Không thành vấn đề, nhưng phải chờ thêm một thời gian nữa. Gần đây hắn phải chế tạo {Vũ Toa} tạp, chỉ sợ không có thời gian. Nếu bây giờ ngài đi gặp hắn thì cũng không có hứng nói chuyện." Trữ Bằng giải thích.

Lão giả suy nghĩ một chút, gật đầu nói: "Vậy chờ thêm một thời gian sao."

Trữ Diễm đột nhiên chỉ vào tấm {Vũ Toa} tạp trên tay lão giả: "Vu gia gia, tấm tạp này phải đưa đến tiền tuyến."

Lão giả ngẩn ra, chợt đưa {Vũ Toa} tạp qua, khẽ thở dài: "Ai, vậy ta không lấy, có thể bớt một người chết thì bớt một người sao!" Vẻ mặt hắn đầy lo lắng, như thể thoáng cái già đi rất nhiều. Nghĩ đến mình đã già còn phải gặp chiến tranh như vậy, trong lòng lão nhân đầy cảm xúc lẫn lộn.

Trữ Diễm vội vàng chạy tới dìu hắn về phòng.

***

Trần Mộ cũng không lo lắng vấn đề {Vũ Toa} tạp bị phảng chế, hay nói đúng hơn là hắn không có chút thời gian nào để suy nghĩ việc này. Mặc dù ngoài chế tạo {Vũ Toa} tạp thì hắn còn dư chút thời gian, nhưng đều phải dành cho việc huấn luyện mỗi ngày.

Hơn nữa bây giờ có thể sử dụng tài liệu miễn phí, đối với hắn thì đây là một hấp dẫn không nhỏ. Trụ cột của hắn cũng không vững chắc, đặc biệt là mặt thực hành. Trước kia hắn không có đủ điều kiện về kinh tế để đốt tiền như vậy. Nếu không nắm chắc cơ hội như vậy, ai biết sau khi cuộc chiến kết thúc thì mình còn được hưởng đãi ngộ như thế này không.

Mặc kệ thế nào, nhất định phải nắm lấy cơ hội trước mắt.

Vì vậy, phòng của hắn lại giống với kho hàng thêm vài phần. Trừ bỏ ở giữa có lối đi vừa đủ để người bước qua, thì những chỗ còn lại đều chất hàng đống tài liệu.

Sau này Trữ Diễm có vào phòng Trần Mộ một lần, nhưng ngay cả chỗ ngồi cũng không có, hơn nữa trong phòng chất rải rác các loại tài liệu lộn xộn cùng với một cái mùi kì lạ. Mà đến khi nàng nhìn thấy lớp vỏ cứng của một loại côn trùng sau khi lột xác ở dưới chân, mặt nàng liền trắng bệch.

Nàng ngây người ba phút rồi hoảng hốt bỏ chạy.

Từ đó về sau, mỗi lần đến nàng đều đứng trước cửa phòng Trần Mộ la lên, sống chết không chịu bước vào.

Trần Mộ cũng không để ý đến cô ta, hắn còn ước gì bọn họ ít tới quấy rầy mình. Tuy nhiên hắn cũng biết bản thân có thể được đãi ngộ như vậy, có liên quan chặt chẽ đến tác dụng của mình. Vì vậy hắn vẫn giữ số lượng {Vũ Toa} tạp ở mức ổn định, để Trữ Bằng rất hài lòng.

Về mặt chế tạp, thật ra Trần Mộ đang ở một tình cảnh hơi xấu hổ, chế tạo tạp phiến cấp ba thì thừa sức, nhưng chế tạo tạp phiến cấp bốn thì không đủ.

Suy nghĩ một lúc, hắn còn phải đem sức lực đặt vào việc chế tạo tạp phiến cấp ba. Chủng loại tạp phiến cấp ba rất nhiều, chỉ riêng huyễn tạp thôi đã là một con số khổng lồ. Trần Mộ bắt đầu thử sử dụng lý luận 'trù' để ưu hóa tạp phiến cấp ba, ví dụ như khí lưu tạp.

Phi hành vẫn là ước mơ trong lòng Trần Mộ. Nếu muốn phi hành thì không thể thiếu khí lưu tạp. Nói đến khí lưu tạp thì thứ đầu tiên Trần Mộ nghĩ đến là {Nê Thu}.

Đây là khí lưu tạp có kết cấu tinh xảo nhất mà Trần Mộ từng gặp qua. Dù nó là một khí lưu tạp chuyên dùng cho xe nhưng đối với khả năng của Trần Mộ bây giờ, thì đem nó chế thành một khí lưu tạp cấp ba tiêu chuẩn cho độ nghi sử dụng không phải là một việc khó khăn.

Trần Mộ chưa thỏa mãn với điều này.

Khí lưu tạp {Nê Thu} có tính năng ưu tú là một nguyên nhân rất quan trọng, lại còn sử dụng kết cấu cùng loại với 'trù', dù loại kết cấu này còn khá nguyên sơ. Việc Trần Mộ cần làm là đem hiểu biết của hắn về lý luận 'trù' vốn càng thành thục hơn, ưu hóa {Nê Thu} tạp một lần nữa, để tính năng đạt đến mức xuất sắc hơn.

Hơn nữa hắn cũng có đủ tài liệu tốt trên người, không cần phải lo lắng về mặt này.

Tấm khí lưu tạp cấp ba đầu tiên của bản thân sẽ có dạng gì đây? Thật là chờ mong a!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro