tap do c5-8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5: Năng Lượng Tạp Cấp Một Cổ Quái

Tiếng kêu nhẹ của Tả Đình Y khiến Cổ Tử Lăng bừng tỉnh, hắn miễn cưỡng mở đôi mắt đã có phần mệt nhọc, chỉnh lại sắc mặt, thấy tóc tai không loạn mới ho nhẹ một tiếng, mở miệng hỏi: " Sao vậy Đình Y?"

Tả Đình Y không nghe thấy, mắt ngây ra nhìn chằm chằm tạp phiến trên tay.

Cổ Tử Lăng hơi nhíu mày, tăng âm lượng, hơi giận nói: " Đình Y, rốt cuộc bị sao vậy?"

Lúc này Tả Đình Y mới phản ứng, vội xoay người lại: " Thầy, cái tạp phiến này hơi cổ quái."

" Cổ quái? Cái gì cổ quái?" Cổ Tử Lăng khó hiểu hỏi.

Tả Đình Y vội vàng cầm cái năng lượng tạp cấp một đến trước mặt thầy: " Chính là tạp phiến này, tạp phiến này.... Tạp phiến này...."

Hắn đắn đo không biết diễn đạt thế nào.

Đứa nhỏ này hôm nay bị sao vậy? Cổ Tử Lăng nhíu mày, Tả Đình Y xưa nay quyết đoán, nói chuyện dứt khoát, không ngập ngừng. Cổ Tử Lăng nói thẳng: " Đưa ta xem."

Tiếp nhận tạp phiến từ tay Tả Đình Y, năng lượng tạp cấp một, có gì mà phải kinh ngạc, Cổ Tử Lăng nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn xem xét cái năng lượng tạp cấp một này.

"A!"

Hắn liền ngồi dậy, vẻ mặt vừa rồi lập tức không cánh mà bay, thay vào đó là sự ngưng trọng.

"Quả nhiên có chút cổ quái." Cổ Tử Lăng thì thào, nhìn chằm chằm năng lượng tạp cấp một trên tay. Ngay cả hắn, cao cấp chế tạp sư của Đông Vệ học phủ, cũng khó lòng chỉ nhìn một cái liền nhận biết cái tạp phiến này có sai sót hay không.

Kết cấu của cái năng lượng tạp cấp một này cùng kết cấu tiêu chuẩn khác biệt không ít. Cổ Tử Lăng có kinh nghiệm phong phú, nhìn ra loại kết cấu này là kết cấu tiêu chuẩn được thay đổi một ít. Nhưng thay đổi này có tác dụng hay là sai lầm ? Hắn hơi chần chừ, kết cấu đã thay đổi này hắn chưa từng gặp qua.

Tả Đình Y thấy Cổ Tử Lăng bối rối, không khỏi lên tiếng đề nghị:" Thầy, sao chúng ta không kiểm tra xem cái tạp phiến này sử dụng được hay không?"

Hai mắt Cổ Tử Lăng sáng lên, đúng rồi ! Chỉ cần kiểm tra tạp phiến này rốt cuộc có sử dụng được không, là biết được có sai lầm hay không. Bất quá trên mặt lại biểu hiện ra bộ dáng mình đã sớm nghĩ đến, ho nhẹ:"Ừ, Đình Y à, ngươi cũng có chút tiến bộ, có cùng ý nghĩ với thầy."

Tả Đình Y khiêm nhường nói: " Trí tuệ của thầy như biển, đệ tử làm sao có thể so sánh."

Trong lòng Cổ Tử Lăng thoải mái, miệng lại nói: " Ngươi cũng đừng quá khiêm tốn, môn sinh có thể so với ngươi chỉ đếm trên đầu ngón tay."

"Đều là do thầy dạy dỗ, đệ tử mới có ngày hôm nay." Tả Đình Y nhẹ đáp.

"Đình Y có thể không quên công thầy, khó được khó được." Hai người ca tụng lẫn nhau xong, Cổ Tử Lăng ra vẻ thâm trầm nói : Tốt, chúng ta đi xem rốt cuộc cái năng lượng tạp này có chỗ nào kì lạ.

Trong phòng chế tạp của Cổ Tử Lăng có đầy đủ các dạng thiết bị.

Mặc dù chế tạp là một môn học vấn thâm thúy, nhưng người học tập rất nhiều. Trong chế tạp sư, hai cực phân hóa rất nghiêm trọng, chênh lệch giàu nghèo rất xa. Hạ cấp chế tạp sư thường kiếm sống rất khó khăn. Trung cấp chế tạp sư có thu nhập không tệ. Mà khi trở thành cao cấp chế tạp sư, lập tức có sức hấp dẫn rất lớn, trở thành đối tượng được thế lực khắp nơi chào đón.

Hạ cấp chế tạp sư chỉ có thể chế tạo tạp phiến cấp một và cấp hai, mà hiện tại tạp phiến cấp một , cấp hai đều đã cơ bản được sản xuất hàng loạt, đây cũng là nguyên nhân tại sao hạ cấp chế tạp sư kiếm sống khó khăn. Tạp phiến ba cấp trở lên chỉ có thể do chế tạp sư chế tạo, đây cũng là lý do tại sao trung cấp - cao cấp chế tạp sư lại hấp dẫn đến vậy.

Vì tuyển cao cấp chế tạp sư đến giảng dạy mà Đông Vệ học phủ đưa ra những điều kiện cực kì hậu hĩnh. Không chỉ có đãi ngộ cực tốt, ngay cả chi phí nghiên cứu...đều khiến người khác đỏ mắt. Cổ Tử Lăng có phòng chế tạp riêng, các thiết bị dụng cụ bên trong đều là do Đông Vệ học phủ bỏ tiền ra mua.

Hiện tại hắn đang sử dụng máy phân tích tạp phiến, đây là một loại thiết bị chuyên nghiệp rất mạnh, chỉ có chế tạp sư mới mua và học tập cách sử dụng. Nhưng công năng của nó rất mạnh mẽ, nó có thể phân tích chất liệu của tạp phiến, kết cấu, thời gian chế tạo... Đương nhiên, giá của nó rất đắt đỏ.

"Quả nhiên là một loại kết cấu mới!" Nhìn báo cáo phân tích cuối cùng, không để ý đến vẻ mặt kinh ngạc của Tả Đình Y, Cổ Tử Lăng lâm vào trầm tư. Kiến thức của hắn cao hơn nhiều so với Tả Đình Y, đương nhiên hắn biết kết cấu - họa pháp của năng lượng tạp cấp một trừ tiêu chuẩn kết cấu ra, cũng có không ít kiểu khác.

Báo cáo phân tích rất rõ ràng chi tiết, chất liệu mà năng lượng tạp cấp một này sử dụng so với tiêu chuẩn không khác nhau, dù họa pháp khác nhau, nhưng tính năng cùng tiêu chuẩn năng lượng tạp giống nhau, không có chỗ nào tốt hơn.

Không có giá trị gì! Lắc đầu, Cổ Tử Lăng hơi bực mình, tốn công sức một hồi nhưng không có giá trị gì. Thân là cao cấp chế tạp sư, hắn làm gì nghĩ đến ưu điểm của cái năng lượng tạp cấp một này không phải ở tính năng, mà là giá thành sản phẩm.

Trong mắt hắn, hao tốn tâm tư cải tiến nhằm giảm giá thành năng lượng tạp cấp một, có lẽ là một ý nghĩ rất kì quái.

Tiện tay quăng tạp phiến này qua một bên, Cổ Tử Lăng không muốn phí thời gian vào việc này, thời gian của cao cấp chế tạp sư rất quý giá!

Tả Đình Y cũng giống vậy, không nghĩ tới ưu điểm của năng lượng tạp này nằm ở giá thành. Gia đình hắn giàu có, coi tiền như rác, làm gì nghĩ đến có người kiếm tiền trên năng lượng tạp cấp một chỉ có giá hơn 100 audierne. Thực tế, đến giờ hắn chưa từng sử dụng năng lượng tạp thấp hơn ba cấp.

Bất quá vì trong ba túi này chỉ có một cái tạp phiến hoàn chỉnh, Tả Đình Y vốn chịu vô số phế tạp hành hạ càng có vài phần hảo cảm với người chế tạo tạp phiến này. Muốn giúp hắn tham gia kì thi thăng cấp, nhưng tìm một thời gian vẫn không biết ai là người chế tạo tạp phiến này, chuyện này cũng phải gác lại.

Cuộc sống của Trần Mộ không có gì thay đổi. Mỗi ngày hắn vẫn chế tạo năng lượng tạp cấp một như trước. Bất quá vì có thu hoạch trong thời gian ở trung tâm đào tạo, việc học của hắn tiến bộ rất nhanh. Biểu hiện rõ ràng nhất là bút pháp họa năng lượng tạp của hắn, bây giờ càng thêm mượt mà tự nhiên. Hắn ước lượng đại khái, điều này giúp số năng lượng trên tạp phiến tăng thêm 3%.

Năng lượng trên năng lượng tạp cấp một đã ít, giờ tăng thêm 3%, làm sao có hiệu quả rõ ràng.

Chương 6: Cảm Giác

Có lúc Trần Mộ nghĩ đến tạp phiến phức tạp như bầu trời đêm trong ngăn kéo, nhưng vừa nghĩ đến năng lượng tạp cấp ba giá tới 15,000 âu địch, hắn liền chùng xuống. Mỗi ngày cầm tạp phiến thần bí phức tạp trên tay thưởng thức đã thành thói quen của hắn, lúc này, tạp phiến đó được hắn tiện tay đặt lên bàn.

Dù tràn ngập lòng hiếu kì với tạp phiến nền đen nét bạc đó, nhưng hắn vẫn nhẫn nhịn không đi mua năng lượng tạp cấp ba. Hắn làm như vậy là đã trải qua một hồi đắn đo cân nhắc kĩ lưỡng mới quyết định. Trừ năng lượng tạp cấp ba, bản thân hắn cũng là nguyên nhân căn bản khiến hắn ra quyết định như vậy.

Kiến thức căn bản của hắn kém, rất kém, kém đến mức không bằng cả hạ cấp chế tạp sư. Nếu bây giờ dồn thời gian vào tạp phiến này, không có lợi cho sự phát triển của bản thân. Căn cơ không vững, càng phát triển càng nguy hiểm, càng chạy càng mệt. Hắn không hiểu đạo lí to lớn, nhưng cuộc sống lang thang khi nhỏ, đạo lí đơn giản như vậy hắn vẫn hiểu rõ.

Mấy ngày qua, hắn vẫn đắm chìm trong khoái cảm tiến bộ nhanh chóng. Nhiều năm qua hắn chưa bao giờ đình chỉ việc tự học, mặc dù có một số vấn đề mấu chốt không biết phải giải từ đâu ngăn hắn tiến bộ. Mà sau khi nhổ bỏ nút thắt này, loại khoái cảm mọi thứ đều thông suốt này quả thực không gì sánh bằng.

Hắn cho rằng bản thân có thể bắt đầu thử chế tạo huyễn tạp cấp một.

Huyễn tạp là một điểm mạnh truyền thống của cả liên bang. Người sáng lập ra tạp phiến lý luận La Sâm Bác Cách am hiểu nhất là huyễn tạp. Giai đoạn sơ cấp của huyễn tạp là hư ảnh, giai đoạn cao cấp là nghĩ vật. Huyễn tạp sơ cấp không có tác dụng lớn nào, chúng chỉ có thể phóng ra một ít ảnh ảo, dù nhìn giống như thật nhưng vẫn chỉ là một loại hình ảnh, không có cách nào gây thương tổn đối với người khác, người có kinh nghiệm chỉ cần liếc mắt là nhận ra.

Huyễn tạp cao cấp lại có uy lực khá đáng sợ. Nó có thể kích thích năng lượng trong năng lượng tạp ra, thông qua đặc thù tổ hợp, mô phỏng thành thực thể, đại biểu cho vũ khí cao cấp, là vũ khí chuyên dụng của tạp tu. Huyễn tạp giống như vậy được gọi là huyễn kĩ tạp. Đại khái huyễn tạp mà người ta thường đề cập đến cơ bản chỉ là huyễn tạp hạ cấp.

Chế tạo huyễn tạp cùng năng lượng tạp khác nhau rất lớn. Năng lượng tạp chỉ cần chế tạp sư hiểu rõ kết cấu của nó, biết kĩ xảo về tạp là có thể chế tạo. Nhưng huyễn tạp thì khác, nó yêu cầu chế tạp sư có cảm giác nhất định. Cảm giác là năng lực giao tiếp giữa chế tạp sư và năng lượng.

Năng lượng, vật tính, đó là bản lĩnh chủ yếu mà chế tạp sư phải nắm vững.

Có thể thông qua các phương pháp đặc thù để tăng cao cảm giác, đây cũng là một môn học bắt buộc đối với mỗi vị chế tạp sư. Kì thi kiểm tra chế tạp sư hiện tại, cảm giác là một trong những năng lực quan trọng và cơ bản nhất, cấp bậc của nó được phân chia rất rõ ràng.

Đương nhiên, không phải chỉ chế tạp sư mới cần cảm giác. Có nghề nghiệp khác như tạp tu, người sử dụng tạp phiến chuyên nghiệp, bọn họ cũng có yêu cầu tương đương với cảm giác.

Kỳ thật khi hệ thống tạp phiến còn ở thời kì đầu phát triển, cũng là thời đại của La Sâm Bác Cách, không có nghề nghiệp tạp tu này. Khi đó chế tạp sư là người chế tạo tạp phiến, cũng là người quen thuộc tạp phiến nhất, bọn họ đối với sử dụng tạp phiến ra sao, điều khiển tạp phiến thế nào đều rất thuần thục. Thời đại đó chế tạp sư là nhiều nhất, bọn họ kiêm tu chế tạp và tạp kĩ cùng lúc.

Cho đến 300 năm trước, thời đại của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc, chế tạp sư trải qua hơn 200 năm phát triển, loại hình cùng số lượng chế tạp sư đã đạt đến một con số khả quan, điều này cũng khiến ngày càng có nhiều tạp phiến đến được tay những người không phải là chế tạp sư. Hệ thống tạp phiến càng ngày càng phức tạp, lượng kiến thức chế tạp sư cần học tập so với thời đại La Sâm Bác Cách nhiều hơn gấp bội, chế tạp sư dần dần chú tâm vào học tập và nghiên cứu.

Cũng bắt đầu từ đó, khai sinh ra một nghề nghiệp mới - tạp tu. Bọn họ là nhân viên sử dụng tạp phiến chuyên nghiệp, bởi vì họ đều dồn tâm sức vào việc làm thế nào có thể phát huy tối đa uy lực của tạp phiến, bọn họ sử dụng tạp phiến lợi hại hơn nhiều so với chế tạp sư. Sức người có hạn, chế tạp sư vừa học chế tạp, vừa học cách sử dụng tạp phiến thường không có thành tựu. Theo thời gian trôi qua, khoảng cách giữa hai nghề nghiệp càng ngày càng rõ ràng.

Bất quá trong số này cũng có trường hợp ngoại lệ, như Hải Nạp Phạm Sâm Đặc. Hắn là một vị chế tạp sư thiên tài, nhưng đồng thời cũng là một trong số tạp tu cao cấp nhất ở thời đại đó. Hắn cũng là gã tạp sư cuối cùng được ghi lại trong sử sách.

Hiện nay, chế tạp sư và tạp tu rèn luyện cảm giác thiên về hai điểm khác nhau. Chế tạp sư chú trọng cảm giác đối với năng lượng, còn trọng tâm của tạp tu là khống chế năng lượng.

Có rất nhiều phương pháp huấn luyện cảm giác, nhưng có một đặc điểm chung, đều cần môi giới, môi giới không giống nhau ảnh hưởng trực tiếp đến đặc tính của cảm giác. Đặc tính cảm giác ảnh hưởng trực tiếp đến tạp phiến mà chế tạp sư chế tạo. Tính chất của tạp phiến lại trực tiếp ảnh hưởng đến tạp tu sử dụng tạp phiến. Cho nên ở rất nhiều nơi, trong một ít lưu phái, chế tạp sư và tạp tu thường tồn tại cùng nhau, những tạp tu này sử dụng tạp phiến của lưu phái, vì tu luyện cùng loại cảm giác, nên bọn họ thường có khả năng phát huy uy lực lớn nhất của tạp phiến. Như vô cùng nổi danh Khổ Tịch Tự, bọn họ chế tạo các loại tâm tạp, không xuất thân từ Khổ Tịch Tự, cơ hồ không có cách nào sử dụng, cho dù sử dụng được cũng không thể phát huy uy lực lớn nhất của tạp phiến.

So với chế tạp sư, số lượng tạp tu càng nhiều hơn. Sự cao quý của chế tạp sư không cần nói, nhưng điều kiện trước hết, ít nhất phải là cao cấp chế tạp sư trở lên. So với chế tạp sư, khả năng thích ứng của tạp tu tốt hơn nhiều, bảo vệ tư nhân, người thám hiểm, lính đánh thuê... Mặt khác, như tạp tu chuyên sử dụng thủy toa tạp, có thể dễ dàng hoạt động dưới nước, bọn họ là lựa chọn tốt nhất để thăm dò đáy biển. Mà tạp tu am hiểu sử dụng dò xét tạp, không chỉ là nhân viên cần thiết giữ gìn an ninh, cũng là nhân viên mà mỗi đơn vị thám hiểm cần có.

Chủng loại tạp phiến vô cùng đa dạng, mà tạp tu cũng là thiên kì bách quái.

Chương 7: Tạp Phiến Dị Biến

Chế tạp sư là người chế tạo tạp phiến, đồng thời cũng là người đảm nhiệm việc sửa chữa. Bình thường rất ít tạp phiến được đem đi sửa chữa, bởi vì khi sửa chữa rất dễ hạ thấp tính năng của tạp phiến, hơn nữa chi phí rất cao. Nhưng nếu như là một tạp phiến quý hiếm, rất có thể là vô giá, muốn mua cũng không được. Nếu hư hao cũng chỉ có thể đem đi sửa chữa.

Cảm giác của Trần Mộ rất thấp, vị chế tạp sư năm đó cũng không dạy hắn cách huấn luyện cảm giác. Mặc dù trong tài liệu chuyên nghiệp có hướng dẫn, Trần Mộ cũng sớm theo đó bắt đầu huấn luyện, nhưng đến giờ hiệu quả nhận được quá ít. Ngẫm lại Trần Mộ cũng không quá thất vọng, truyền lưu trên thị trường hiển nhiên là hàng phổ thông, đối với một chế tạp sự, phương pháp độc gia đề cao cảm giác là bí mật quan trọng nhất, tại xã hội cạnh tranh ác liệt như bây giờ, có ai lại vô tư đem nó công khai ra chứ?

Phương pháp đề cao cảm giác rất nhiều, cũng có không ít phương pháp nổi danh. Trong năm hoa khu lớn ở liên bang Thiên Du, mỗi hoa khu đều có lưu phái chế tạp sư nổi tiếng.

Thật ra trong năm hoa khu lớn, chế tạp sư và tạp tu không tách biệt nhau, thường trong một lưu phái vừa có tạp tu vừa có chế tạp sư. Khổ Tịch Tự trong khu Phạm A Tư, lấy tâm làm môi giới, khổ tu rèn luyện tâm môi, đạt được mục đích đề cao cảm giác.

Năm hoa khu lớn, có năm học phủ nổi tiếng: Mạc Doanh ở khu Bắc Liên, Trung Đạt Thư Phủ ở khu Thượng Cam, Tinh Viện ở khu Tả Hách, Khổ Tịch Tự ở khu Phạm A Tư, Sương Nguyệt Hàn Châu ở khu Thiên Đông Lý. Còn có Liên bang tổng hợp học phủ ở kinh đô, là học phủ nổi tiếng nhất trong sáu học phủ ở liên bang Thiên Du.

Liên bang Thiên Du có tổng cộng 5 hoa khu, 22 phổ khu, nơi ở của Trần Mộ là Đông Thương Vệ thành, là một thành phố ở phía đông trong một phổ khu. Có thể tùy ý di cư trong 22 phổ khu. Nhưng nếu muốn định cư trong 5 hoa khu lớn thì không phải dễ dàng. Cần phải có kỹ năng chức vụ nhất định mới được. Các điều kiện sống ở 5 hoa khu lớn tốt hơn nhiều so với phổ khu, có thể định cư ở 5 hoa khu lớn là giấc mộng cả đời của rất nhiều người.

Tham quan du lịch cùng tạm trú thời gian ngắn thì không được tính trong đó.

Đông Vệ học phủ không biết xếp hạng thứ bao nhiêu giữa tất cả học phủ trong nước, nhưng khá nổi tiếng ở khu vực này. Đáng tiếc, Trần Mộ không có cơ hội vào học ở trường này. Hắn đang luyện tập một loại phương pháp thô thiển nhất, mà thiên phú của hắn ở phương diện này cũng có hạn, cho nên dù luyện tập suốt hai năm nhưng tiến bộ rất chậm.

Trần Mộ cũng không nóng vội, mỗi ngày đều kiên trì luyện tập. Phương pháp rèn luyện của hắn yêu cầu môi giới rất bình thường, bất kì đồ vật nào trong cuộc sống cũng có thể sử dụng. Trần Mộ liền sử dụng thứ hắn quen thuộc nhất, năng lượng tạp cấp một do chính tay hắn chế tạo. Năng lượng tạp Trần Mộ dùng để rèn luyện cảm giác giờ đã thay đổi rõ rệt, nó trở nên càng tinh mịn, long lanh trong suốt. Tạp phiến như có một loại liên hệ rất huyền diệu với hắn, nhưng hắn không thể nói rõ là dạng liên hệ gì.

Không uổng công hắn cố gắng trong thời gian dài, cảm giác của hắn dù rất thấp nhưng đủ để miễn cưỡng chế tạo huyễn tạp cấp một và cấp hai.

Kết cấu của huyễn tạp cấp một hắn đã đọc qua vô số lần, sớm thuộc nằm lòng. Hắn liền bắt đầu thử chế tạo huyễn tạp cấp một đầu tiên của mình.

Phá hủy! Nét bút này sai rồi! Tạp phiến đầu tiên hư hỏng.

Tạp phiến thứ hai cũng thất bại.

Tạp phiến thứ ba thất bại!

Trán của Trần Mộ đã lấm tấm mồ hôi, rốt cuộc hắn cảm nhận được sự khác biệt giữa chế tạo huyễn tạp và năng lượng tạp cấp một.

Nói về tài liệu, một tạp phiến bao gồm hai bộ phận: Tạp tài và tạp mặc. Tạp tài là vật truyền dẫn cho tạp mặc, còn tạp mặc dùng để phác họa cấu vân, thành phần của tạp mặc rất phức tạp, điều chế tạp mặc thế nào là nội dụng cơ bản mà mỗi vị chế tạp sư phải học tập.

Chế tạo huyễn tạp không đơn giản là cầm bút phác họa, mà là sử dụng lực khống chế cảm giác, làm tạp mặc cùng tạp tài hợp cùng một chỗ. Chỉ một điều này đã khiến việc chế tạo khó khăn rất nhiều.

Hiện tại Trần Mộ đã khó có thể duy trì cảm giác, cảm giác của hắn vốn thấp, chỉ vừa đủ để chế tạo huyễn tạp cấp một và cấp hai mà thôi. Lần này chế tạo liên tục khiến tinh thần hắn cực kì mệt mỏi.

Cảm giác này còn mệt hơn so với chế tạo 25 cái năng lượng tạp cấp một a!

Trần Mộ không hay biết liền gục xuống bàn ngủ thiếp đi, lần này hắn ngủ rất sâu, hắn thật sự rất mệt mỏi.

Ngoài cửa sổ, bầu trời đầy sao. Khí trời lạnh dần, ngôi sao đầy trời càng khiến người ta cảm giác vài phần vắng lặng. Ngôi sao tản mát ra ánh sáng trong trẻo nhưng lạnh lùng, qua cánh cửa sổ đang mở chiếu vào mặt bàn Trần Mộ đang ngủ.

Tạp phiến thần bí an tĩnh nằm ở một góc bàn, vừa lúc được bao phủ trong ánh sao ấy.

Trong phòng cực kì an tĩnh, chỉ có tiếng ngáy nhè nhẹ của Trần Mộ.

Bỗng đường nét màu bạc cực nhỏ rối như mạng nhện trên bề mặt tạp phiến đột nhiên phát sáng, mà thân tạp phiến màu đen càng thêm thâm thúy.

Dần dần, một bộ phận đường nét màu bạc bắt đầu mờ đi, mờ đến mức khó có thể thấy được, đường nét màu bạc như mạng nhện trên bề mặt tạp phiến bắt đầu có biến hóa mới.

Nhiều giao điểm giữa các đường nét màu bạc không bị ảnh hưởng, ngược lại, nó vẫn đang phát sáng.

Biến hóa này vẫn duy trì trong 10 phút.

Bề mặt tạp phiến đã có biến hóa long trời lở đất. Tất cả đường nét màu bạc vô cùng phức tạp trên bề mặt màu đen của tạp phiến đều đã biến mất, chỉ còn lại vô số điểm sáng màu bạc, như những ngôi sao đọng trên bầu trời đêm.

Lúc Trần Mộ tỉnh giấc thì đã hơn 5h sáng, hắn bị khí lạnh từ cửa sổ tràn vào làm bừng tỉnh. Xoa xoa hai mắt còn lim dim, dùng sức lắc lắc đầu, mang theo vài phần mơ màng, Trần Mộ cố gắng đứng dậy, xua đi cơn buồn ngủ trong người.

Hít một hơi thật sâu, không khí mang theo hơi lạnh làm cho Trần Mộ rất nhanh tỉnh táo lại. Ánh mắt từ mặt bàn lướt qua, bỗng dưng, thân thể hắn cứng đờ, như biến thành tượng đất, đứng bất động tại chỗ.

Qua năm phút, hắn mới hồi phục tinh thần lại. Sau khi phục hồi tinh thần, việc đầu tiên là hắn nhéo cánh tay của mình, dù bản thân không hay nằm mơ, nhưng hắn nghĩ lúc này mình đang nằm mơ. Tuy nhiên cơn đau từ trên cánh tay truyền đến nói cho hắn, cảnh trước mắt không phải là giấc mơ.

Bề mặt tạp phiến thần bí giờ đây đã thay đổi hoàn toàn, vô số đường nét màu bạc đều đã biến mất, chỉ còn những điểm màu bạc lớn nhỏ không giống nhau. Nếu nói lúc trước hắn còn có thể nhìn ra đây là một tạp phiến cao cấp, thì hình dáng bây giờ khiến hắn căn bản không có cách phán đoán.

Biến hóa của tạp phiến này hoàn toàn vượt qua nhận thức của Trần Mộ, hắn ngây người nhìn chằm chằm tạp phiến trên bàn tay.

Chương 8: Khốn Cảnh

Đột nhiên, hắn chợt nghĩ đến một khả năng, ngón tay linh hoạt đem tạp phiến cắm vào tạp tào trong độ nghi trên cổ tay.

"Tích." Hình ảnh hiện ra vẫn giống như lần trước.

Rốt cuộc tạp phiến này xảy ra biến hóa gì đây? Lòng hiếu kỳ của Trần Mộ đột nhiên trở nên vô cùng mạnh mẽ, hắn hận không thể lập tức chạy ra phố mua năng lượng tạp cấp ba.

Xúc động là ma quỷ! Xúc động là ma quỷ! Trần Mộ thì thào trong miệng, nhắc nhở bản thân đó không phải là một số tiền nhỏ a. Mất một lúc lâu, hắn mới khó khăn kiềm chế lại. Nếu là người bình thường chỉ sợ đã không nhịn nổi chạy đi mua năng lượng tạp cấp ba rồi. Nhưng Trần Mộ lại mạnh mẽ kiềm lại, về phương diện khắc chế lực, hắn chưa bao giờ thiếu.

Hắn dần tỉnh táo lại, rất nhanh liền nghĩ rõ ràng. Trước mắt, nhiệm vụ quan trọng là học được cách chế tạo huyễn tạp, đối với hắn mà nói, đây là một sự tiến bộ về chất. Mặc dù đây là nguyện vọng rất đơn giản, nhưng đối với Trần Mộ một mực khổ cực tìm tòi mà nói, hắn đã chờ ngày này rất lâu rồi.

Hiện tại hắn không có thời gian để phân tâm vào chuyện khác. Sở dĩ hắn không muốn đụng đến tiền tiết kiệm của mình chính là vì nguyện vọng này. Hắn không biết bản thân phải mày mò bao lâu, tiêu hao bao nhiêu tài liệu, nên hắn mới khổ cực chịu đựng, không đi mua năng lượng tạp cấp ba. Tạp phiến này dù thần bí, nhưng chế tạo huyễn tạp là nguyện vọng nhiều năm qua của Trần Mộ. Khi còn lang thang lúc nhỏ, chứng kiến màu sắc biến ảo không ngừng do huyễn tạp quảng cáo tạo thành, thường khiến hắn mê mẩn, lúc đó, hắn luôn quên cả lớp quần áo mỏng manh của mình không thể ngăn cơn rét lạnh.

Bây giờ vấn đề cơm no áo ấm đối với hắn mà nói, đã hoàn toàn thỏa mãn, nếu không phải có nguyện vọng này, hắn cũng không chú tâm nghiên cứu tạp phiến lí luận đến vậy. Chỉ chế tạo năng lượng tạp cũng đủ để hắn duy trì cuộc sống bây giờ, nói thật, hắn rất hài lòng đối với cuộc sống hiện tại.

Hắn không phải người có chí lớn, nguyện vọng khi còn nhỏ của hắn đa số đều giản dị bình thường, có thể ăn no áo ấm, có chỗ ở, hắn đều đã thực hiện. Nguyện vọng duy nhất còn chưa thực hiện là huyễn tạp quảng cáo phát ra đủ màu sắc giữa đêm đông lưu trong ký ức của hắn.

Hô, Trần Mộ thở mạnh một hơi, đẩy tất cả không khí trong lồng ngực ra ngoài, nhẹ nhàng đặt tạp phiến thần bí vào ngăn kéo. Không có học xong cách chế tạo huyễn tạp, hắn tuyệt đối không thử phá giải bí ẩn của tạp phiến thần bí này.

Nhìn đống phế tạp trên bàn, Trần Mộ không nói gì, lại ngồi xuống, hắn đã sớm quen với thất bại. Cho đến nay, hắn đều tự mình tìm hiểu, đối với hắn thất bại là chuyện thường. Nếu gặp thất bại liền tức giận, hắn cũng không được như ngày hôm nay.

Cố gắng lần nữa! Trần Mộ thầm nắm chặt tay.

Bảy ngày trôi qua.

Trên mặt Trần Mộ khó nén vẻ mệt mỏi, hai mắt đầy tơ máu. Trước mặt hắn, vô số tạp phiến chất đống, không có cái tạp phiến nào có cấu vân ở mặt ngoài đầy đủ, những cái này đều là phế tạp. Trong bảy ngày, hắn không ngừng thử chế tạo huyễn tạp, nhưng không một lần thành công.

Hắn không có cách nào để cảm giác điều khiển cây bút trên tay, hắn rõ ràng cảm nhận được vật tính mãnh liệt chảy từ đầu bút vào trong tạp mặc, nhưng không có cách nào sử dụng cảm giác để khống chế chất lỏng này, để chúng cùng tạp hợp nhất một chỗ. Chất lỏng ở đầu ngọn bút tựa như một con ngựa đầy dã tính, không có cách sai bảo.

Cảm giác của Trần Mộ đã thấp, lại trải qua nhiều lần cố sức, hắn đành phải nghỉ ngơi, chờ cảm giác khôi phục. Trong bảy ngày, sáng đêm chế tạo huyễn tạp nhưng không có cái nào thành công. Lòng tin của hắn bị đả kích vượt xa sự mệt mỏi của tinh thần và thân thể khiến hắn càng thêm uể oải.

Rốt cuộc là sai lầm ở chỗ nào a?

Trần Mộ thống khổ vò đầu bứt tóc.

Chán nản ngồi xuống ghế, nhìn một đống phế tạp trên bàn. Trần Mộ hơi ngây ra. Mấy ngày qua, Trần Mộ không chỉ tiêu hao tinh lực, còn có một lượng tiền lớn. Chủ yếu là chi phí nguyên liệu, dù chỉ là huyễn tạp cấp một, nhưng cũng đã tiêu phí khoảng 10,000 audierne.

Số tiền tiết kiệm ít ỏi của mình không gánh nổi mấy lần thử nghiệm như thế này a! Trần Mộ cười khổ trong lòng.

Đứng dậy, đẩy cửa sổ ra, ánh nắng rực rỡ chiếu lên mặt hắn, sự ấm áp trên mặt khiến hắn khoan khoái nheo mắt lại. Mặc kệ, nghỉ ngơi một chút đã.

Đi trên con đường ngập tràn ánh nắng mặt trời. Tâm tình của Trần Mộ vì chế tạo huyễn tạp cấp một thất bại mà chán nản, không biết tự lúc nào đã bắt đầu thoải mái hơn. Bầu trời trong xanh, đầy ánh nắng mặt trời là một trong những dạng thời tiết trẻ lang thang yêu thích nhất, ở dạng thời tiết này không cần sợ rét lạnh, không cần lo sợ lặng lẽ mất đi sinh mạng trong cơn gió rét.

Mỉm cười, hai tay gác sau đầu, Trần Mộ tùy ý đi dạo.

Không hay không biết, hắn đã đi đến cổng Đông Vệ học phủ.

Mình còn chưa từng vào Đông Vệ học phủ xem lần nào, tâm tình Trần Mộ đã vui vẻ hơn, không chút suy nghĩ liền đi về phía Đông Vệ học phủ.

Đông Vệ học phủ không hạn chế người ngoài ra vào, vì cảnh sắc xinh đẹp cùng có nhiều di tích cổ, rất nhiều người đến đây tham quan. Hằng năm, nhờ những khách du lịch này mà Đông Vệ học phủ có một nguồn lợi nhuận không nhỏ, cho nên mỗi lần họp hội nghị nhà trường đều dồn sức cải tạo cảnh sắc học phủ, đây cũng là một điểm đặc sắc của Đông Vệ học phủ. Dù thực lực của Đông Vệ học phủ không cách nào nằm trong bảng xếp hạng 100, nhưng hàng năm nó đều lọt vào top 10 của cuộc bình chọn "Học phủ đẹp nhất liên bang", đây cũng là điểm kiêu hãnh của cả Đông Thương Vệ thành.

Bước vào Đông Vệ học phủ, khắp nơi là từng tốp du khách tụm ba tụm năm. Rất dễ dàng phân biệt giữa du khách và học viên, các học viên luôn mặc đồng phục chỉnh tề. Bất quá dù đi đến đâu, Trần Mộ đều rất chướng mắt.

Đầu tóc lộn xộn, quần áo vừa nhăn vừa bẩn, chân mang dép lê, mặt mũi nhiều ngày chưa rửa, đây chính là một tên ăn mày sống sờ sờ.

Hồn nhiên không để ý đến ánh mắt của người xung quanh, vẻ mặt tự nhiên Trần Mộ nằm xuống bãi cỏ. Khi lang thang lúc nhỏ, hắn đã thấy hết sự ấm lạnh của đời, hắn cũng sớm miễn dịch với ánh mắt chán ghét, khinh bỉ này rồi.

Động tác ngồi nằm tự nhiên như vậy, những người xung quanh càng khẳng định đây là một tên ăn mày, ào ào vòng đường khác mà đi.

Trần Mộ không để ý đến điều này, nằm trên bãi cỏ nhắm mắt phơi nắng, ánh nắng mặt trời chiếu lên thân thể uể oải, thật sự rất thoải mái. Hắn cũng không muốn động đậy chút nào.

Đúng lúc này, có tiếng người nói chuyện truyền vào tai hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhapro