466

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trắng và Đỏ
Tôi lang thang không có nơi nào về
Sự đơn côi khiến cho tôi nhỏ bé
Bên trong tôi tách biệt hai cá thể
Cuộc đời đau tách hồn tôi làm đôi
Ngày qua ngày, độc đáo , tôi độc thoại...
Vậy là xong,chẳng còn thấy cô đơn!
Cuộc sống buồn ,chẳng thấy ai bầu bạn
Nay có hai người bạn sống trong tôi
Đặt tên họ là đỏ và là trắng
Dễ phân biệt hai người họ với nhau!
Trắng chính là một cá nhân thuần khiết
Luôn hướng về lối sống tích cực hơn
Sự lãn mạn là thứ nó tìm kiếm
Yêu cái đẹp cũng là bản chất riêng
Sự thánh thiện dâng cao bông sen trắng
Bạch liên hoa hướng phật sống thanh tao
Sự thanh tịnh không khiến tâm ô uế
Phái phật tu nhưng chẳng biết mình tu
Kinh hay kệ nó chẳng hay một chữ
Nó sống theo cách trốn tránh việc đời!
Thương chúng sinh nhưng vẫn ăn thịt sẵn
Không ăn chay,ừ thì không ăn chay
Còn Đỏ thì hung hãn hơn một tí
Thích tự do và sống vì tự do
Chịu chèn ép,phát điên.Không chịu nhục
Giá trị riêng chính là lòng tự tôn
Không khuất phục trước những kẻ tàn ác
Có chết thì cũng phải đứng ngay người
Đỏ yêu trắng nhưng lại không thích trắng.
Quá yếu mềm làm sao được sống yên?!
Càng nhân nhượng,bọn chúng càng lấn lướt
Càng hiền lành càng hay bị chọc điên
Càng thanh tịnh càng hay bị phá vỡ
Đến khi nào nàng mới chịu hiểu ra?
Một ngày kia ,Trắng nhìn ra cái chết
Nàng đã yêu ngay cái nhìn đầu tiên
Tình yêu ấy cuồng nhiệt và ám ảnh
Thần chết ơi,tôi cố tìm ra ngài
Đỏ cố ngăn phòng ngày Trắng đi mất
Không được đâu, Trắng đã quyết đi rồi
Đỏ buồn thương , không ai hiểu cho Trắng
Nàng vỡ tan như những hạt sương mai
(Trích hồi kí của RudyWell)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rudywell