Một bài thơ lạnh gáy không dành cho người yếu bóng vía

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một bài thơ mà tôi đã sáng tác,nó hàm chứa toàn bộ ý nghĩa :
(Bạn có thể hiểu nó theo nhiều nghĩa,đó là quyền của bạn.Cần cân nhắc trước khi đọc)







Cha ơi cha, mẹ ở đâu rồi?
Mẹ ở trong nồi với nấm rơm,
Ta đã bỏ thêm một vài gia vị
Tạo nên đây nồi súp thỏ ngon lành
Cha ơi cha ,mẹ không về đây nữa
Đầu mẹ đây còn chân mẹ đâu rồi?
Cha ơi cha,xin cha đừng ăn nữa
Mẹ của con,con cần mẹ của con~

~la~la~la-la ~la~la~la~la~

Mẹ ơi mẹ sao mẹ nhìn con mãi
Mắt mẹ mở to thân thể mẹ đâu rồi?
Con muốn nắm đôi bàn tay của mẹ
Những ngón tay đứt đoạn lẫn đâu rồi?

Cha ơi cha,mẹ ở đâu rồi?
Mẹ ở trong khu rừng đằng sau ấy
Có những con quái vật tấn công mẹ
Nó đã tha mẹ đi mất tiêu rồi

Cha ơi cha ,mẹ ở đâu rồi?
Mẹ ở dưới cánh đồng hoa con đứng
Mỗi nhịp chân là mỗi lần dẫm lên mẹ
Hãy nhìn xem,mẹ đau đớn tột cùng

Cha ơi cha,mẹ ở đâu rồi ?
Con có thể gặp mẹ một lần nữa
Hãy cùng ta đi đến cánh đồng xa
Ta sẽ đưa con vào vòng tay mẹ
Mọi khổ đau chấm dứt tại đây thôi

Tới những nơi cùng trời và cuối đất

Nơi cái chết khởi đầu cho mọi sự
Hai cha con trên nẻo đường xa
Người cha kia dắt con đi tìm mẹ
Họ sẽ đi trên những cánh đồng xa
Nơi người mẹ còn đỏ hoe đôi mắt
Ngóng trông ngày lại được vỗ về con












.




Ý tưởng sáng tác của tôi-RudyWell:
Thật sự mà nói thì bài thơ này là sản phẩm phụ khi tôi cố xây dựng lên hình tượng của một tên sát nhân nhỏ tuổi trong tiểu thuyết trinh thám về một thám tử nhí.Tên sát nhân đó có một quá khứ bi thương khi nó phải chứng kiến người cha đồ tể sát hại mẹ của mình ,người cha máu lạnh đó đã cho rằng trí nhớ của trẻ em rất ngắn ,nó sẽ quên khi nó lớn lên.Vì vậy hắn đã không ngần ngại mà để em bé phải chứng kiến cái chết đầy kinh hoàng của mẹ.


.




.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#rudywell