Không đề
Hồn theo gió vi vu bên sườn núi
Nằm lại đồng cỏ một nhành hoa
Miên man ba vạn dặm đường dài
Trong thân xác và hình hài nhỏ bé
Là tâm hồn trẻ tuổi đầy mộng mơ
Như gió ngàn rừng sâu cứ lẻ loi
Đứng lại đưa mắt khẽ thở dài
Một trời thơ mộng mãi nên thơ
Dưới thời gian âm u và nhạt nhẽo
Dòng người xô đẩy bắt hư vô
Chạy theo vô hình xây hữu hình
Chỉ có mình ta vội đứng hình
Ngân nga câu hát khẽ cười đời
Mr lonely – Thanh Bình
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro