"tình nghèo của tôi cô nào dám nhận."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

trao cô cả tấm chân tình
mà sau nhận lại chỉ toàn đắng cay
tưởng rằng cô cũng thương mình
nào ngờ cô lỡ bước qua bến đò.

tui thương cái nắng chiều chiều
thương luôn cô út cái nhà kế sông
sớm khuya tui vẫn đợi mong
đợi cô vô xóm có tui ngóng hoài.

ai ngờ mộng vỡ tan tành
tháng giêng cô sẽ lấy chồng hả cô?
trời ơi biết nói sao đành
còn mình tui sống hiu quạnh vắng cô.

cô chạy theo cái phồn vinh
mà thôi cũng phải tui thì có chi?
cô cần váy lụa kiệu hoa
tui nào mà có mua được cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro