Ông cụ áo gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ông cụ áo gió
Ngồi giữa ngã tư
Đèn xanh đèn đỏ.
Đôi tay cơ hàn
Đầu cụ bạc trắng
Da cũng đà sờn
Vẫn trội sương gió.
Cụ ngồi giữa phố
Giữa dòng xe qua
Dòng người tấp nập
Người dưng nghẹn ngào.
Có con chó mực
Cũng còi trơ xương
Thiếu ăn chắc đói
Cũng dăm ba ngày.

Cụ ơi cụ ơi
Sao cụ ngồi đó?
Con cháu cụ đi
Bỏ cụ một mình
Cuộc sống trăn trở
Khó nhọc biết bao
Thời gian chẳng có
Không gian hẹp hòi.
Mỗi dịp cuối tuần 
Chả buồn về thăm
Lo con lo cái
Lo bạn lo bè
Có cái thân già
Sống bao năm nữa
Bây giờ nhìn lại
Cũng chỉ còn ta.

Sài gòn lạnh lắm
Cụ chẳng bận tâm.
Lòng người lạnh giá
Xót xa cụ già.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kì#nhat