Tiếp này

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có bác nhạc sĩ già ngồi đó
Tay cầm đàn, hát linh tinh
Bác hát về đôi bông phượng đỏ
Rằng xưa kia có một chuyện tình.

Bác ngồi nhâm nhi tí cà phê
Tay ôm đàn, hồn mặc kệ
Bác hát về người con gái bác từng thích thế,
Bác hát về người con gái bác từng say mê !

--Bác nhạc sĩ già--

Tôi nhớ mùa thu Hà Nội
Mang về tí lá cỏ khô
Đứng trong gió đi dưới phố
Trầm trồ thấy ánh sáng thủ đô.

Tôi nhớ mùa đông Sài Gòn
Mùa đông nô nức, áo lon ton
Tiết trời man mát, ôi thành phố
Đông ôi vui lắm, một Sài Gòn.

Tôi nhớ mùa xuân Phan Thiết
Mai vàng hé nở một ngày xuân
Gió lùa từ biển nghe thắm thiết
Ấm áp bên đây, Phan Thiết xuân.

Tôi nhớ mùa hạ Hải Phòng
Hạ man mát, áo dài trắng trong
Ngắm thấy một màu phượng nở,
Màu phượng độc nhất, đỏ rực hơn.

--Nhớ 4 mùa, 4 thành phố--

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#thogadien