Chia tay rồi... lại thương người không nên thương!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi chia tay người yêu hiện tại đã hơn hai tháng. 

Thật sự tận đáy lòng, lúc chia tay tim vẫn đau, nước mắt vẫn rơi, nhưng lại không có quá nhiều dằn vặt như tôi tưởng. Tôi trở lại nhịp sống bình thường, vẫn nói chuyện với người cũ, nhưng không còn quá thân thiết như xưa nữa... Tôi không xóa bất cứ những câu những chữ nào từng viết về anh ấy, bởi vì, kỷ niệm một khi đã được viết nên thì luôn là kỷ niệm đáng để nhớ và trân trọng. 

Tôi muốn viết về tôi của bây giờ. 

Tôi của bây giờ, lại thương một người, một người lẽ ra tôi không được quyền thương. Không phải người ta có người yêu hay bồ bịch các kiểu. Người ta rất tốt, rất giỏi, rất đẹp trai... chỉ có điều, người ta đứng ở bên kia ranh giới của sự cấm cản. 

Người ta từng hôn tôi, nhưng sau khi không gặp nhau một thời gian ngắn, những tin nhắn ngày càng trở nên xa cách, thậm chí khi tôi đã sẵn sàng để bước qua ranh giới cấm kia, người ta lại lên tiếng nói rằng: "Không được đâu!" 

Mà rõ ràng, người ta là người đã vượt ranh giới trước! Người ta làm tôi mơ tưởng về một tình yêu huyễn hoặc. Người ta là người chủ động ôm tôi, vậy mà sau này, chỉ có mình tôi chịu đựng sự đau khổ. 

Tôi chẳng biết bây giờ người ta đang nghĩ cái gì, có đang nghĩ đến chuyện của quá khứ nhiều như tôi đang nghĩ hay không? Hay người ta chỉ xem đó tựa như mây trời, chỉ cần một cơn gió là có thể thổi bay đi mất? 

Tôi thật sự đau, thật sự lo, thật sự rất cần người ta trả lời, nhưng chưa bao giờ dám đặt câu hỏi. Tôi sợ người ta lạnh lùng, sợ người ta nói chuyện xa cách, sợ người ta trách móc tôi...

Tôi thật sự rất sợ!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro