a child's mirage

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Chính là ở đó, Teucer em có nhìn thấy không"

Âm giọng hào hứng của một đứa trẻ vang lên giữa nền đêm thăm thẳm tối, đầu ngón trỏ phiếm hồng hướng về phía trời cao, Ajax hồ hởi chỉ cho cậu em trai nhỏ phát hiện của mình

"Ở đâu vậy anh Ajax, em chẳng nhìn thấy gì cả" được anh trai đỡ lên bậc thềm gỗ, đôi mắt trong veo của đứa trẻ nhỏ hơn híp lại, bầu trời trên cao chẳng có gì ngoài sắc sẫm đen như mực

"Ngôi sao ở phía đó, ngay cạnh bên mặt trăng, nó rất nhỏ, lại không rực rỡ như trăng, thử nhìn mà xem Teucer" gần như đã nhảy cẫng lên vì thích thú, Ajax nói

"Tonia, chị có nhìn thấy không" nhường bậc thềm cho người chị gái, Teucer hỏi

"Chẳng thấy gì cả" đôi bím tóc được thắt tỉ mẩn của Tonia khẽ đung đưa theo nhịp cô bé lắc đầu, đêm nay trời thật sự rất tối, ngay cả mặt trăng còn khó có thể thấy được

"Anh Ajax cao hơn bọn mình, nên có lẽ chỉ có anh ấy thấy được thôi" ánh nhìn của hai đứa trẻ nhỏ hơn có chút tiếc nuối, suốt ngày hôm nay người anh lớn đã không ngừng ca thán về sự xinh đẹp của tạo vật trên nền trời cao kia, vậy mà bọn họ đã cất công chờ đến tối, lại chẳng thể thấy được

"Đúng vậy nhỉ, anh Ajax thật là giỏi" Teucer gật đầu với chị mình, sau đó thì không nén được một tiếng ngáp dài, nhanh như vậy đã đến giờ đi ngủ rồi

Chẳng để bọn trẻ chờ lâu, cánh cửa lớn của gian phòng đã bị đẩy ra, theo sau đó chính là vị nhũ mẫu hiền từ, thoáng đôi chốc, căn phòng nọ chỉ còn lại một đứa trẻ đang ngẩn ngơ

"Chỉ có mình trông thấy được thôi à" đôi ngươi sâu thẳm của Ajax ánh lên một tia sáng tuyệt trần, chính là hình dáng của vì sao ấy. Cậu nhóc chồm lên bậu cửa sổ, mong rằng bụi sáng từ tạo vật tươi đẹp xa xôi kia có thể rơi trên gò má mình. Ngôi sao nọ xinh đẹp như vậy, lại chỉ là của một mình cậu mà thôi

___

"Điện hạ, đến giờ thức dậy rồi" cánh cửa gỗ sồi bị gõ khẽ, là âm giọng của vị nhũ mẫu nọ, hôm nay Ajax có giờ học sớm

"Ôi trời ơi Tsaritsa bệ hạ" giấc mơ màng của đứa trẻ vừa lên tám bị gián đoạn, mi mắt non nớt mềm mại khẽ hé mở, Ajax không kiềm được mà ré lên

Cả đêm qua cậu đã dành trọn để ngắm nhìn vì sao xinh đẹp nọ, đến mức bản thân chìm vào giấc ngủ cũng chẳng hề hay biết, ngả người ngay trên chính bậu cửa sổ này. Một đêm dài như vậy lại chẳng ngã xuống, Tsaritsa bệ hạ ở trên cao hẳn là đã rất vất vả vì đứa trẻ nối dõi này rồi

"Tới đây" Ajax leo xuống ô cửa, chạy đến để mở cửa cho nhũ mẫu của mình

"Signora đại nhân đã chờ điện hạ ở thư viện rồi, điện hạ nên khẩn trương lên" người lớn hơn khẽ cười với đứa trẻ ngoan ngoãn cùng đôi mắt tròn xoe, bà xoa trên đỉnh đầu màu cam rực rỡ

"Ta biết rồi, sẽ xong ngay đây" nét cười trên khóe môi đứa trẻ bừng sáng, ngay sau đó thì nhận lấy y phục từ nhóm tùy tùng, cậu rất trông đợi buổi học hôm nay

___

"Signora, ta đã đến rồi" đôi chân được bọc trong giày da mềm mại lao vun vút vào bên trong thư viện phủ vùi trong ánh đầu ngày dịu ấm, không khí se lạnh cùng với bụi giấy lơ lửng bay khiến đầu mũi đỏ ửng của đứa trẻ ngứa ngáy, Ajax dừng bước chân lại để hắt xì, sau đó thì mới leo lên ghế gỗ bên bàn dài

"Cũng không muộn lắm" vị học giả với suối tóc vàng hoe đáp lời, nàng không ngẩng mặt dậy từ chồng giấy da trước mắt, một số báo cáo vừa được gửi đến thu hút sự chú ý của nàng

"Điện hạ muốn học thứ gì" đợi cho vị hoàng tử ngồi vào ghế ngay ngắn, lúc này Signora mới đẩy cao gọng kính trong vắt như pha lê, nhìn về phía cậu học trò nhỏ

"Về vương quốc bên cạnh, nơi có bến cảng, vào đầu xuân còn có rất nhiều đèn lồng bay cao rất đẹp" đôi bàn tay nhỏ bé siết lại vì phấn khích, Ajax nói ra mong muốn của mình

"Vương quốc đó sao, tên là Mora" gật đầu, Signora bắt đầu giải đáp

"Hửm" gò má phấn hồng của đứa trẻ phồng lên, bắt đầu lục tìm ở trong túi quần của mình, sau đó thì rải những đồng xu vàng kim sáng rực rỡ lên bàn "không phải Mora là cái này sao"

"Đúng vậy, đồng Mora có xuất phát từ vương quốc này, nên nó cũng có tên tương tự"

"Thì ra là vậy" đứa trẻ ngẩn ngơ với kiến thức mà mình vừa biết được, hứng thú đến mức mái đầu màu cam cũng bông xù lên

"Sao Điện hạ lại muốn tìm hiểu về nơi này vậy" đơn thuần là vì tò mò, Signora cất giọng hỏi

"C-cũng không có gì" vì ngôi sao mà cậu đã nhìn thấy có lẽ là gần nhất với vương quốc nọ, ánh sáng tuyệt đẹp của nó, chắc chắn là đang sưởi ấm vùng đất xa lạ kia

Trẻ con thì không biết nói dối, huống hồ Signora còn là người trực tiếp dạy dỗ đứa trẻ này từ thuở nói năng còn chưa vững, nhưng nàng cũng không nghĩ rằng mình cần phải hỏi đến cùng. Vị học giả nhún vai rồi bắt đầu buổi học

"Mora, là bắt nguồn từ tên gọi của một trong Thất Thần, Morax, hay là Nham Vương Đế Quân, người đã từng cai quản vùng đất này"

"Thời kỳ đầu, lục địa Teyvat chính là vùng đất do ma vật ngự trị, Thất Thần đã chiến đấu và đánh bại những thế lực tà ác, sau đó khai phá nên lãnh thổ tương ứng với bảy vương quốc của hôm nay"

"Morax đã dẫn dắt và coi sóc con dân cùng lãnh thổ Mora trong một khoảng thời gian rất dài"

"Bây giờ vị Morax đó như thế nào rồi ạ" đứa trẻ hỏi với một âm giọng hào hứng

"Không biết" Signora thành thật đáp "người dân Mora sau một thời gian thì đã học được cách đánh lửa, xây nhà, biết đúc rèn tôi luyện vũ khí, biết giong buồm cưỡi sóng ra khơi. Họ cho rằng vương quốc Mora đã không còn cần vị Thần nào nữa, muốn đập vỡ thần đàn, thờ phụng chính mình"

"Sao bọn họ lại..." đứa trẻ nghe thấy chuyện bất bình thì liền trở nên bực tức

"Có hai ghi chép về khoảng thời gian sau đó, một là của những người dân Mora, bọn họ nói mình đã đến động phủ của Morax, đánh bại ông ta, tước đi thần lực"

"Ghi chép thứ hai chính là Morax nhận thấy được suy nghĩ của con dân, cũng không muốn tổn hại họ, chấp nhận từ bỏ Thần tước, sau đó đã đi đến đâu thì không ai biết. Đây là ghi chép của những người ít ỏi còn tôn kính ông ta"

"Dù thế nào thì vẫn thật quá đáng" gương mặt mềm mại vì cơn phẫn nộ mà trở nên đăm chiêu "Tsaritsa bệ hạ trước sau vẫn là vị Thần mà người dân Snezhnaya tôn sùng nhất, người dân Mora sao lại làm thế với vị Thần của mình chứ"

"Nói đến việc khác đi, về lãnh thổ của Mora vậy" đánh lạc đi chủ đề, Signora tiếp tục bài giảng

Chuyện cũng đã xảy ra vài trăm năm trước, ghi chép nào là thật thì cũng không thể bàn cãi, rằng hẳn là vị Morax đó đã chẳng còn ở trên thế gian này rồi








___

author's note: vương quốc mà tiên sinh từng coi quản có tên là Mora trong fic này nha mọi người, vì mình nghĩ người dân Liyue sẽ không đối xử với Đế quân của mình theo cách mà người dân Mora đã làm đâu. đây là ghi chú nhỏ của mình thui, mọi người đọc fic dui dẻ nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro