Tàu đêm năm cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 25/6/2011_N.N.Huy

TÀU ĐÊM NĂM CŨ

Lời nhạc :

Lời cổ :

Nhạc : Trời đêm dần tàn, tôi đến sân ga đưa tiễn người trai đi về ngàn. Cầm chắc đôi tay ghi vào lòng tâm tư ngày nay. Gió khuya ôi lạnh sao, ướt nhẹ đôi tà áo.

            Tàu xa dần rồi, ôi tiếc thương chi khi biết người ra đi vì đời. Trỡ gót bâng khuâng tôi hỏi lòng đêm nay buồn không, chuyến xe đêm lạnh không, để người yêu vừa lòng.

Vọng cổ : Buồn không em khi chuyến tàu đêm rời khỏi sân ga rồi khuất dần trong khói trắng, anh ra đi không làm kẻ gian hồ phiêu lãng mà là một chàng trai đang nặng gánh…tan…bồng.

Câu 1 : Ngước mặt lên em để nghe anh nói tiếng sau cùng. Tiếng còi vang lên như giục giã, một người đưa tiễn một người đi. Lại một lần nói tiếng từ ly, dù buổi chia tay vẫn hẹn một ngày về. Anh sẽ băng mình qua mấy nẻo sơn khê, với mớ hành trang quyện mùi khói súng…

Câu 2 : Cầm chắc đôi tay với bao lời tâm sự, anh có ra đi hãy nhớ kẻ dặn dò. Cuối nẽo trời xa có em đợi em chờ. Chuyến tàu đêm mang anh ra chiến tuyến, giữa muôn trùng khói lửa mịt mù xa. Em đứng lặng trước thềm ga vắng, nhìn con tàu khuất dạng giữa mù sương. Tiếng còi tàu âm vang như nức nỡ, biệt ly rồi để mình nhớ mình thương…

Nhạc : Đêm đêm nằm nghe gió lùa qua phố vắng, con tàu về sân ga, trong giây phút này, ta ước mong sao nằm  trọn vào tay nhau.

            Ngày tháng đợi chờ, tôi đến sân ga nơi tiễn người ra đi ngày nào. Tàu cũ năm xưa mang người tình biên khu về chưa. Trắng đêm tôi chờ nghe tiếng tàu đêm tìm về.

Vọng cổ : Trở giấc bao đêm nghe nhớ thương vời vợi, đã mấy mùa thu trong tháng đợi năm chờ.

Câu 5 : Sương lạnh từng đêm nhỏ giọt dưới trăng mờ. Tiếng tàu đêm thuở chúng mình đưa tiễn, quay về vang vọng giữa trời khuya. Trả anh về nơi ruộng lúa nương khoai, với thôn xóm cũ còn vương mùi khói súng, với người con gái vừa tròn tuổi mộng giữa sân ga đang đợi bóng con tàu…

Câu 6 : Từng đêm từng đêm ngoài giớ tuyến xa xôi, sương buông lạnh bốn trời hiu quạnh. Anh hình dung giữa sân ga vắng, dáng em đang chờ nghe lại tiếng tàu đêm. Mang về đây người lính trận xa xăm, cho bỏ lúc ngày trông đêm nhớ, như sân ga cũ tiêu điều hoang lạnh, chỉ còn nghe lá đỗ bên rừng. Những tiếng tàu đêm từng hồi đêm giá lạnh, chưa mang về người lính ở biên khu. Đêm đêm chớp bể mưa nguồn, thành đô tiễn bước ai buồn hơn ai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro