1. ANH YÊU EM CHỨ ? (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu tựa pháo hoa

Tình yêu không phải ánh mặt trời, không khí hay là nước.

Nó chẳng phải một món đồ bắt buộc

Mà nó tựa như những đốm pháo hoa bung nở rạng ngời giữa trời đêm.

Pháo hoa chẳng phải một thứ đồ bắt buộc, nhưng ai cũng muốn được chiêm ngưỡng một lần.

Một ngày nào đó, khi một nguòi đã xem pháo hoa đủ nhiều, cũng ngộ được rằng vẻ xán lạn của những đốm pháo kia chỉ thuộc về khoảnh khắc, rồi sau đó sẽ tắt lịm trong đêm đn, thậm chí đó chỉ là ảo giác lừa gạt con ngươi, anh ấy sẽ âm thầm quay bước, bỏ lại khoảng trời đêm cô quạnh lại sau lưng, từ đó không còn muốn xem pháo hoa nữa. Nhưng trong thẳm sâu trái tim của anh ấy, bầu tròi đó đã từng rực sáng. Anh ấy đã từng tận hưởng vẻ đẹp của pháo hoa.

Đúng vậy, một người cũng có thể, nhưng phải có hai người mới hội tụ đủ những dư vị ngọt ngào.

Một người cũng có thể, nhưng phải có hai người, hai đôi tay và bốn chiếc chân mới có thể biến hoá ra vô vàn những kiểu ôm khác nhau, ôm kiểu gấu, ôm sau lưng, ôm trao nhau môi hôn nồng nàn, hay những cái ôm thật chặt, như cả hai dồn nén đến cùng kiệt sức lực trong cơ thể mình.

Một người cũng có thể, nhưng phải có hai người và hai mái đầu, mới có thể tựa đầu vào nhau rồi chìm sâu vào giấc ngủ.

Một người cũng có thể, nhưng phải có hai người, hai cái miệng và hai cái tôi mới có thể bùng lên cãi vã. Cãi vã xong, bạn mới biết rằng mình yêu anh nhường nào, nhớ anh biết bao, sợ mất anh biết mấy, và tự trách mình không chịu bỏ cái tôi ích kỷ, chịu nhún nhường vì anh.

Tình yêu của một người cũng là tình yêu, bạn có thể đơn phương say đắm một người và mãi mãi không để anh ấy hay biết, chôn giấu bí mật đó xuống tận đáy lòng.

Thế nhưng, bạn cũng hiểu rõ rằng, tình yêu của hai người sẽ viên mãn hơn một chút, sự tiếc nuối của cả hai cũng sẽ chặt đầy hơn đôi phần.

Gia đình là chuyện thuộc về hai người, hoặc nhiều hơn thes, còn tình yêu chỉ là chuyện của một người. Dù bạn từng trải qua bao nhiêu mối tình, dù bạn đã được xem bao nhiêu lần pháo hoa, tinhd yêu rốt cuộc vẫn là cả một chặng đường tự mình tìm kiếm, tự mình nhận ra và tự mình hoàn thành.

Vậy nhưng, chuyện của một người, nhưng lại do một người khác quyết định, cũng tựa như pháo hoa, luôn cần đến màn trời đêm sâu thẳm.

Vùng đất của em và anh

Nếu nói rằng tình yêu là sự giao thoa giữa hai cá thể, chi bằng nói đó là sự giao thoa giữa hai vùng đất.

Mỗi cá thể đều có lịch sử của riêng mình, môi trường trưởng thành, gia đình, những cuốn sách từng đọc, sự giáo dục được thụ hưởng, những mối tình đã qua, những câu chuyện từng trải, những vết thương quá khứ, những bí mật chẳng thể thổ lộ, những nỗi đau trên con đường trưởng thành, sự yêu ghét, ý chí và cảm xúc sẽ hình thành nên một vùng đất của tâm hồn.

Thuở đầu gặp gỡ, sự giao thoa giữa hai vùng đất này chưa sâu đậm, chúng ta vẫn thăm dò lẫn nhau trong va vấp mâu thuẫn, chỉ sợ rằng vùng đất của mình không được anh thưởng thức, và bản thân cũng chẳng thể tiến về vùng đất của anh.

Khi yêu, chúng ta mong đợi rằng tình yêu của đối phương không chỉ bởi vẻ ngoài của mình, hay thành công của mình, tất cả những thứ đó chỉ là một phần trong ta, rồi một ngày sẽ tiêu tan cùng năm tháng. Chúng ta mong rằng, điều khiến anh ấy yêu mình chính là vùng đất kia, nơi đó cất giấu sự yếu đuối và tự ti, có những thời khác buồn tủi và bất lực nhất, có nỗi sợ hãi, có mặt đen tối, có thói quen, và cũng có cả ước mơ thầm kín nhất của mình.

Yêu thương vùng đất này, mới là yêu thương bạn.

Bạn mang theo vùng đất này để yêu anh, khi tiếp nhận bạn, cũng có nghĩa là tiếp nhận cả vùng đất của bạn.

Khi yêu thương một người, điều đó đồng thời mang hàm nghĩa bạn đồng ý thấu hiểu vùng đất đó.

Tình yêu đôi lúc không tránh khỏi việc phóng đại điểm tương đồng giữa hai người, rồi một ngày chúng ta mới phát hiện ra, khác biệt và tương đồng đều quan trọng như nhau.

Tiếp nhận điểm tương đồng của hai người đương nhiên sẽ chẳng chút khó khăn, thậm chí chúng ta còn nói rằng, đó là nguyên nhân khiến cả hai bị thu hút bởi ngau. Vậy nhưng, khi chúng ta tiếp nhận sự khác biệt của người kia, sóng bể sẽ tung trào, báo hiệu sự hợp nhất vững bền của hai vùng đất.

__________________________________

P/s: Thời gian này mình bận ôn thi nên update lâu. So sorry. Nhưng mà nhớ bình chọn cho truyện nha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro