[ CHƯƠNG 15 ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

TAY CHƠI

Chương 15


Mã Quần Diệu tựa người vào tường, im re cả buổi trời, chỉ dụi dụi gò má nóng bừng vào lòng bàn tay anh. Thật đúng hết cách, chỉ còn nước tha người về nhà trước cái đã.

Tuy anh thường xuyên tập thể thao, nhưng phải đỡ một gã đàn ông đã say mềm người, thì vẫn lao lực như thường. May mà đoạn đường không dài, nửa dìu nửa ôm, cuối cùng cũng mò được tới cửa. Thả người xuống sô pha, mới để ý thấy cái áo khoác trên người Mã Quần Diệu lúc ra khỏi nhà đã không còn, chỉ còn mặc mỗi cái áo ba lỗ, tuy thời tiết không quá lạnh, nhưng dù sao cũng đêm hôm rồi, để vậy cũng khổ.

Anh đứng dậy nấu nước sôi pha trà giải rượu, đến chừng bưng ly quay lại thì thấy quần lót của Mã Quần Diệu đã trệ xuống, hình như do nóng quá hay sao mà vô thức tháo dây nịt ra. Lâm Y Khải lấy khăn giấy lau mồ hôi cho đối phương, thấy mặt Mã Quần Diệu hồng hồng, hơi thở nặng nề, nhưng hai mắt vẫn nhắm chặt, không biết là đang ngủ hay tỉnh.

Lòng thoáng rục rịch, Lâm Y Khải vén tóc mái Mã Quần Diệu lên, bộ dạng người này khi ngủ trông khá là ngoan hiền. Nhớ lại lần trước anh mê man bất tỉnh, việc Mã Quần Diệu đã làm với anh, Lâm Y Khải bèn vỗ vỗ má Mã Quần Diệu lấy lệ, vờ như mình đã quân tử báo trước rồi đấy nhé, rồi thấy người vẫn không cục cựa gì, tay bèn lần xuống dưới, kéo cái áo ba lỗ của Mã Quần Diệu lên.

Cơ thể gã đàn ông say mèm hoàn toàn thả lỏng, còn vóc dáng của Mã Quần Diệu thì lần trước Lâm Y Khải đã được thể hội rồi, chỉ là lần này trực diện hơn thôi. Da thịt nhẵn nhụi, bóng loáng khỏe mạnh. Anh cắn nơi trái cổ rung rung, nhay nghiến xuống dần, xương quai xanh, khuôn ngực, bụng dưới, hết thảy đều bị anh để lại vết hôn xanh xanh tím tím không chút khoan nhượng.

Chẳng mấy chốc, anh cảm nhận được thứ bên dưới quần lót Mã Quần Diệu cương lên, đội quần bò căng ra. Hàng khủng bị đè nén bức bách, thứ tâm trạng đó nhanh chóng ảnh hưởng đến chính chủ, Mã Quần Diệu bứt rứt khó chịu, mày chau, rèm mi rung rẩy, tựa như sắp tỉnh.

Lâm Y Khải hôn mép quần vỗ về, cùng với đó là tiếng kéo xoẹt khóa quần gọn hơ. Quần Mã Quần Diệu bị Lâm Y Khải kéo tới đùi, bên trong là quần lót màu nhạt 100% cotton. Nghiêm chỉnh đứng đắn đến mức không thể tin nổi, anh cứ tưởng đâu sẽ nhìn thấy cái gì hư hỏng hơn chứ, ví dụ như đen tuyền gợi cảm, hoặc quần lọt khe, hoặc khỏi mặc gì luôn cho hoang dại.

Nào biết dưới cái vẻ ngoài như vậy lại là quần lót cotton nề nếp thế chứ lị, Lâm Y Khải cười không ra tiếng một lúc, thì thấy thứ bọc trong quần to cộm lên, hoa văn bị banh ra méo mó, tỏa ra hơi nóng. Anh sờ lên chân rịn mồ hôi mỏng của Mã Quần Diệu, cuối cùng quyết định phục vụ đối phương một chút, rồi sẽ vì người khai bao. Anh vùi đầu xuống ngậm mút cách một lớp vải, liếm ướt lần vải mỏng, rồi dùng hàm nhay khẽ. Chốc chốc lại mơn man tinh hoàn không được quần lót bao bọc trọn vẹn.

Chỗ ấy phản ứng lại rất nhanh, quy đầu thò ra khỏi mép quần lót, bắn ra ít dịch tuyến tiền liệt, chất lỏng sệt dính bết bụng dưới, hơi thở gồ ghề khiến cho nơi ấy phập phồng, dưới ánh đèn chông chênh, lại càng thấm đẫm thứ mùi đặc trưng của đàn ông.

Lâm Y Khải ngậm vật ấy vào trong miệng, tay luồn vào quần lót, vân vê nắn bóp mông Mã Quần Diệu. Ngón tay anh len vào khe mông kín kẽ, tiến thẳng đến chỗ sâu nhất, nhưng còn chưa kịp đi đến đâu thì gáy đã bị nhấn xuống.

Anh thoáng giật mình, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị người ta túm lấy gáy, ấn đầu xuống giữa háng. Dương vật thọt vào trong cổ họng anh sâu thêm mấy phân, cảm giác va chạm bất ngờ chưa chuẩn bị sẵn tâm lý làm anh suýt nôn. Khó khăn vặn ra khỏi cái tay trên cổ, anh che miệng ngấc mắt lên nhìn, thấy Mã Quần Diệu nhíu mày, nhìn anh có vẻ không vui cho lắm, còn vươn tay bóp cằm anh hỏi, “Anh vừa nãy, tính làm gì?”

Lâm Y Khải nắm lấy cái tay bóp cằm mình, vặn tay lại đan vào kẽ tay đối phương, “Làm tình, tiếp nhé?”

Men say trong mắt Mã Quần Diệu thoái lui, tỉnh táo dâng lên, gã ta cười khẽ nói, “Tự mình tới à?”

Lâm Y Khải cởi mấy cúc áo ra, ánh mắt không rời khỏi đôi môi đang nhếch cười trêu tức của Mã Quần Diệu, anh cởi phăng áo ra một cách thô bạo, khuỵu một gối trên giường. Anh nâng mặt Mã Quần Diệu lên, hành động không được nhẹ nhàng cho lắm, ngón tay hằn xuống gò má nóng bừng, Lâm Y Khải khẽ cúi đầu, mãn nguyện ngậm lấy môi dưới Mã Quần Diệu như phần bồi thường. Hệt như muốn nhấm nháp cho sạch men say, kể cả lý trí, đều trở nên chếch choáng.

Mã Quần Diệu bị anh đè lên, bèn để nguyên tư thế đó mò mẫm mông anh. Vừa vần vò vừa nhào nặn, chẳng hề khách khí. Lâm Y Khải chật vật thoát khỏi nụ hôn quấn quíu đó, tháo mắt kính mình xuống, lấy một cái hộp trong tủ cạnh giường ra, anh nói, “Đeo bao cho tôi.”

Mã Quần Diệu quắc mắt nhìn anh, đường nhìn trượt từ đôi môi khép mở của Lâm Y Khải xuống đầu vú khẽ run run theo hơi thở phập phồng của anh. Quá rõ ràng là cả hai gã đàn ông trên giường đều muốn đè đối phương, và cũng không ai muốn bị đè. Lâm Y Khải và Mã Quần Diệu im lặng giằng co một lúc, cuối cùng đều chẳng nhịn được buột tiếng chửi thề.

Anh cào cào tóc, bực bội ngồi bên mép giường, rút thuốc ra châm lửa. Nhưng cả vị thuốc lá cũng trở nên nhạt thếch, lửa nóng của anh vẫn chưa được dập, vẫn cương lên vì chưa thỏa mãn. Nếu như người trên giường là bất kì ai mà không phải là Mã Quần Diệu, bảo bối của anh đã sớm vùi vào trong thân thể ấm áp, chứ chẳng phải uất ức bị kìm giữ trong quần rồi.

Lâm Y Khải kéo quần xuống, đá phắt qua một bên, anh thả lỏng giạng chân ra, tay phải vuốt dương vật, định bụng tự giải quyết. Tàn thuốc lốm đốm rơi xuống, hun nóng bụng anh. Thoáng sau, một bàn tay từ đằng sau gạt chúng đi. Cảm giác ram ráp từ ngón tay khiến dục vọng tăng lên gấp bội, Mã Quần Diệu vuốt ve bụng dưới của anh, hơi thở bỏng rẫy phả lên vành tai anh.

Giọng của Mã Quần Diệu vẫn chưa tỉnh hẳn, mơ màng mà chấp nhất nói rằng, “Cho tôi vào đi, tôi muốn cắm vào.”

Lâm Y Khải cảm nhận chóp tròn ướt át chọc vào hõm eo anh, đối phương mon men lần xuống, mút mát xương bả vai anh liên tục. Lâm Y Khải chỉ rít thuốc, không định chủ động cũng chẳng tính phản đối, chẳng mấy chốc lại bị Mã Quần Diệu quấn kéo về giường. Đây không phải là điều anh muốn lúc đầu, anh muốn khai bao cái con ma men này một lần thật là dịu dàng cơ, vậy mà giờ con ma men này lại chồm lên người anh cầu hoan, thậm chí còn chủ động chôn đầu giữa hai chân anh, nhiệt tình thổi kèn.

Lâm Y Khải giạng chân ra, thở hắt, đang định nói thôi bỏ đi bỏ đi, cứ 69 giải quyết như lần trước vậy, ngày nào còn chưa giải quyết được vấn đề ai trên ai dưới, ngày ấy vẫn chưa thể tới bến được. Anh đương định nhấc người, liền cảm thấy không ổn. Ai ngờ Mã Quần Diệu lại thẳng thừng vạch tách hai mông anh ra, thò đầu vào liếm láp. Cái chỗ ấy còn chưa từng có ai dám đụng vào, Lâm Y Khải túm tóc Mã Quần Diệu, lớn tiếng quát dừng.

Nào biết tình hình đã mất kiểm soát, Mã Quần Diệu bị ngăn cản mãi, không khỏi hơi cáu bẳn, túm lấy tay anh rồi nhấc chân anh lên, môi kề môi, dương vật ngẩng cao chọc vô cửa mình Lâm Y Khải, ý đồ xông vào.

May mà chỗ ấy quá hẹp, còn hàng của Mã Quần Diệu lại quá khủng, chọc mạnh một phát, bị trượt ra ngoài, đâm vào túi tinh Lâm Y Khải. Tuy chưa bị xâm phạm thực sự, nhưng nỗi uy hiếp suýt nữa bị mất tờ rinh khiến Lâm Y Khải nổi đóa. Cho dù muốn chơi anh, nhưng chưa có chút chuẩn bị nào đã muốn xông vào, làm gì có chuyện tốt đẹp đến vậy.

Anh giật mạnh tay mình ra khỏi tay Mã Quần Diệu, tương cho con ma men kia một đấm biết mặt. Mã Quần Diệu vì né ra, không thể không lơi tay lui ra sau, không ngờ bị Lâm Y Khải thuận thế đá vô bụng dưới. La đau một tiếng, Mã Quần Diệu cuốn theo chăn té xuống giường.

Lúc Lâm Y Khải ngồi dậy, đã thấy Mã Quần Diệu cuộn người dưới đất, ngủ mất tiêu cha nó rồi.

Gacone : suýt thì có xôi thịt để ăn =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro