phóng hoả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

kỷ Linh cắm Tam tiêm  nhận được đao mặt đất, cơ thể đứng như một ngọn núi trước doanh trại, không động đậy, hai mắt tỏa sáng, gắt gao nhìn về rừng cây cách mà một trăm mét, thở  khi khi, đổ ra tất cả sự bất mãn bên trong. Sau một thời gian, kỷ Linh  mới nói: "Khiêng tên binh sỹ dưới đất đi chỗ khác,"trên Tháp quan sát thấy không cần binh sỹ trực gác nữa, chỉ những người lính trong  doanh luôn cảnh giác tuần tra là được." giáo viên ,đội trưởng trực đêm trả lời: "Vâng, mạt tướng đã rõ!"
kỷ Linh Huh một tiếng ,mang Tam tiêm nhận được đao trở lại để mở rộng doanh, tiếp tục đến phần còn lại.Bào Hồng vừa mới từ trong doanh trướng đi ra, đi đến trước Kỷ Linh, ngay lập tức trở lại,  hắn biết thế kỷ Linh tức giận, do đó,  hắn cũng biết điều đó, đừng làm phiền thế kỷ Linh vì vậy hắn cũng biết điều, không làm phiền Kỷ Linh, trở về ngủ.
Sau khi thế kỷ Linh  để lại, các binh sĩ chỉ cần chạy ra khỏi doanh ,buôn bán vũ khí, trở về phần còn lại. bóng tối sâu, cả hai doanh trại đã trở thành Yên tĩnh. thời gian dần dần trôi qua, trong quân đội liên ngoài bước chân của những người lính trực tiếp , ngáy ngủ tuyến đơn điệu nhẹ nhàng, khoảng nửa đêm, những người lính tuần tra cũng bắt đầu rơi mi, chờ đợi cho binh sĩ khác để thay thế ca. thời gian này, một âm Thanh răng rắc phát ra từ trong rừng. một đám Đông Đông đúc nhau trong rừng ,hơn bảy mươi binh Hoàng trọng lượng, cùng với hơn hai mươi người lính dưới chướng chu thương ,Bùi Nguyên Thiệu đang  đều tụ  trong rừng, chờ đợi Ngụy Châu  ra lệnh. "nổi trống!"  Ngụy Châu  nhìn về phía quân đội liên Yên tĩnh, trên đường dường như buồn cười. "phụ Tùng, phụ Tùng, phụ ~~~~" từ rừng mỗi trống nặng có vẻ, trống khi bass thấp, khi tăng vọt, làm náo động chim đang ngủ, âm Thanh ồn ào làm chim dang rộng cánh r đập phần phật, bay thẳng lên trời
. "Thổi kèn lệnh ~~~"lệnh ~~~"
Cùng lúc với tiếng trống trận chiến Ngụy Châu  ra lệnh
"Tu, tu, tu ~~~"
kéo dài xa đột nhiên truyền từ xa, đánh thức lính đang say nồng , trong quân đội liên mỗi cụm lính mở mắt vẫn lim dim, tổ chức vũ khí đặt trên một bên, quần áo, áo giáp gần đây lấy ra sớm, sau đó chạy ra khỏi  doanh.
Bọn binh sỹ ngáp ngáp ,phờ phạc đứng trong quân đội liên, phờ phạc tinh thần uể oải.. ,
Những binh sỹ này hoặc là đi đứng xiêu vẹo, hoặc là giáp áo giáp không mặc đủ, hoặc là không có cột  đai lưng.... Nói chung, toàn bộ quân doanh đã loạn thành một mớ, không còn ra cái thể thống gì, không chỉ binh sỹ phờ phạc, mà ngay cả những tên bách phu trưởng, thiên phu trưởng, giáo úy, tướng quân đều ngáp ngắn ngáp dài, mi mắt cứ muốn kéo xuống, giống như sắp ngủ tới.
Ngụy Châu dẫn đầu một quân đội đi trốn trong rừng, cười hắc hắc.
Nhưng các binh sĩ này của hắn tinh thần đầy đủ , dành riêng để quấy rầy Kỷ Linh  ban đêm, hôm nay các binh không có Spirit, đúng các ý của Ngụy Châu. Lúc bọn binh sỹ đang cười,, trên mặt Chu Thương lại lộ vẻ ngưng trọng, lo lắng hỏi: "Chủ công,, chúng ta quấy rầy quan binh như thế cũng chỉ là thương tổn bên ngoài, chưa thật sự đả kích quan binh, quấy rầy như vậy có hữu dụng không?
Ngụy Châu cười nói:" ta định tới đây không chỉ để quấy rầy quan binh,  , đây chỉ là thủ thuật đểKỷ  Linh tức giận mà thôi.
Ngụy Châu  cười lạnh ,tướng như vậy được cử cần Nam tiễu trừ quân xâm lược Hoàng trọng lượng, sợ rằng trong lòng đã căm tức,sớm cảm thấy bất mãn, hôm nay  Ngụy Châu phải làm là kích phát trở lại sự bất mãn trong lòng kỷ Linh , làm kỷ Linh mất lý do, lý trí, từ đó mà đạt được hiệu quả theo yêu cầu của Ngụy Châu
Kỷ Linh lại giống như suy nghĩ của rất tức giận, nhận dạng khuôn mặt nhợt nhạt, không nói được một lờ ,cả  người giống như hổ mẹ bị bắt giữ bị mất con, tức giận không thôi.
Một đám tiểu tặc, lại đám tới quấy
Kỷ Linh đi tớ quân doanh,, đứng trước những người lính, Tam tiêm nhận được đao tay cắm phich mặt đất." Hoa duyệt, triệu tập binh sĩ, bồn tướng muốn tiêu diệt chúng kẻ thù trong rừng. " kỷ Linh La hét , âm Thanh như hổ báo điên La hét, đầy giận dữ. giáo viên ,đội trưởng Hoa duyệt nói với:" Vâng! "Hoa duyệt trả lời xong ngay lập tức quay lưng lại  triệu tập cấp dưới, khi chuẩn bị để lại, bào Hồng chạy như bay ra, ngăn chặn Vương Duyệt lại xem xét, cho biết:" Vương giáo đội trưởng, chờ đợi một chút, chúng ta có chuyện muốn nói!"
"Bào tướng quân, ngài cản binh sỹ của lại là có ý gì?
" kỷ Linh  rất phẫn nộ ,nào quản Bào Hồng là minh hữu của Viên Thuật, vả lain Viên Thuật xuất thân từ Viên gia tứ thế tam công , gia môn hiển hách, một phần môn xem kiêu ngạo, quan tư đồ đương triều Viên Hoè là gia chủ Viên gia, địa vị cực cao, chính là rường cột của triều đình, Viên gia hiện tại đang vào lúc cực thịnh, một Tây Viên bát giáo uý nhỏ nhoi, còn chưa đủ lọt vào mắt Viên Thuật, chẳng qua là Viên Thuật chỉ mượn danh nghĩa của Bào Hồng để tấn công thành Nhữ Nam, nên mới liên minh cùng Bào Hồng.
kịp thời bên trong kỷ Linh không hài lòng, do đó, nên không muốn đấu lý với Bào Hồng.
khuôn mặt của Hắn lạnh như tiền, hai mắt liếc bào Hồng, chờ đợi cho giải thích về  hắn ta. Bào Hồng bên trong sự phẫn nộ, tốt xấu những gì  tốt xấu gì hắn cũng là chủ soái của lần liên quân này,Kỷ Linh lý do tại sao có thể thiếu tôn trọng hắn như thế,  nhưng hắn nghĩ tới thế lực to lớn của Viên Thuật ,  hắn cũng đã nghĩ nịnh bợ thà viên  thuật, tức thì nén tức giận bên trong xuống, trên mang lại một nụ cười nhẹ nhàng, đi dến phía trước của t
kỷ Linh nói:"  Kỷ tướng quân, đó chẳng qua chỉ một đám tiểu tặc, quân sự liên của chúng ta quân trong đó những người lính tuôn ra điều tra, ngoài ra, hàng rào rào cự mã, đám Đông kẻ tấn công binh này về cơ bản là không thể tiến hành quân sự liên một nửa bước, hà cớ lại cho họ để kích thích, ngày mai đại quân còn phải tiến về thiết Nam, chẳng bằng nghỉ ngơi sớm một chút, thúc đẩy tinh thần, có thể tấn công thành cần Nam thuận lợi. kỷ Linh Huh , không nói gì.  kỷ Linh có thể làm chung một phương pháp, cũng không phải là không có năng lực, chỉ cần nhân vật đã lo lắng và rất dễ bị kích thích, nghe người Bào Hồng sau khi nói, hắn cũng hiểu rằng thời gian này ra chiến tranh rõ ràng là không khôn ngoan, đặc biệt là vào ban đêm, rất dễ bị  thương để đạt phục kích. khuôn mặt của kỷ Linh thần lúc xanh lúc trắng,sau một thời gian, lửa giận dữ bên trong hắn đã dần dần giảm xuống, xua tay tức tối nói: "Bỏ đi, bỏ đi, lão tử trở về ngủ, mẹ nó ", đám tiểu tặc*** này, nếu như vậy lão tử bị bắt, chắc chắn sẽ lột da rút gân chúng."sau khi nói, kỷ Linh tức thì rút Tam tiêm nhận được đao cắm ngầm ra, trở về quân sự . thời gian này, người Bào Hồng mới thở dài, tay lau mồ hôi lạnh trên trán, bên trong nức nở một phản hồi. giết người của  kỷ Linh bây giờ quá nặng, ở tế Bào Hồng đối diện trực tiếp cũng cảm thấy lạnh sống lưng,mồ hôi lạnh trên trán tua ra, sợ hãi kỷ Linh đột nhiên điên, rút Thanh Tam tiêm Lưỡng Nhận Đao nhận được đao cắm trên đất  vào bổ hắn ,may mắn thay tên Man rợ này còn hiểu chuyện, trở lại vào ngủ, hắn quay sang nói với Vương Duyệt: "Vương giáo uý : ' hãy để thuộc hạ của ngươi nghỉ ngơi đi ,bọn sơn tặc gây rối ngoài quân doanh ngươi không cần lo, mặc kệ bọn chúng đi, chỉ cần chúng không tấn công quân doanh là được. 
Vương duyệt cho biết: "Vâng."mạt tướng tuân lệnh."
Người BàoHồng gật gật đầu, sau đó quay trở lại  doanh  trướng ngủ, hắn cũng không ngủ ngon, cứ ngáp ngắn ngáp dài, sớm đã muốn được trở về quân trướng nghỉ ngơi ,một  khắc sau đó, binh sỹ trang phục chỉnh tề vừa mới tập trong quân doanh lại phải trở về, cởi bỏ áo giáp, đặt binh khí sang một bên, tiếp tục ngủ.
Ngụy Châu ẩn trong rừng, cười lạnh một phản hồi,không xuất bình là xong sao,  , haizz, trò chơi là vẫn chưa kết thúc của thế.
Hắn chỉ tay ra lệnh: "Bùi Nguyên Thiệu, ngươi dẫn hai mươi cấp dưới của ngươi ngươi đem theo cung tiễn, giẻ rách, dầu hỏa, phục kích đằng sau quân danh liên kẻ thù, chờ đợi cho đến khi lửa xuất hiện ở phía trước quân danh, đợi đến khi có lửa nổi lên ở phía trước quân doanh, ngươi cho thuộc hạ của ngươi bắt đầu bắn tên phóng hoả, hoả tiễn phải ngắm vào hậu doanh quân địch, nhất thiết phải tản ra,, không phải tập trung một nơi, để tạo ra các kẻ thù cảm thấy các lực lượng của chúng ta rất  đông, nhưng cũng không thể lãng phí bởi tên, giẻ rách, dầu hỏa trong tay chúng ta không nhiều,   những thú này đều được thành thíêt Nam dẫn đến, vận chuyển đang gặp khó khăn
Bùi Nguyên Thiệu trầm giọng nói:" Vâng! "sau khi nói, Bùi  Nguyên Thiệu chỉ chỉ tay ra lệnh,, hơn hai mươi tên thuộc hạ lưng đeo cung tên xử lý giẻ rách, dầu hỏa đóng gói gọn gàng, đứng đằng sau Bùi Nguyên Thiệu
Đợi người của Bùi Nguyên Thiệu bố trí xong,, Ngụy Châu lại ra lệnh:" chu thương ngươi cũng mang lại hai mươi lính, phục kích trên bên phải của quân đội liên, chờ đợi sau khi lửa ở phía dưới đầu tiên xuất hiện, sau đó bắt đầu phóng hỏa hoạn, xâm nhập quân  doanh từ cánh phải, cũng phải làm như Bùi Nguyên Thiệu, nhất định để phô trương uy tín, được có sai sót!"
"" Vâng! "chu thương trả lời, sau đó nhắc nhở hai mươi binh sĩ đứng  sau lưng sớm chuẩn bị tốt." 
Liễu Thành, ngươi mang lại hai mươi người lính phục kích bên trái, yêu cầu như chu thương và Bùi Nguyên Thiệu, chờ đợi khi lửa nổi lên, ngay lập tức đã ra lệnh phóng hỏa hoạn, lập tức hạ lệnh phóng hoả, cũng phải hư trương thanh thế!"
Vâng! "Liễu  Thành vui mừng trả lời,cuối cùng hắn đã được Ngụy Châu trọng dụng, cười thật tươi , sau đó quay sang đề nghị hai mươi người lính bố trí tốt đứng ra một bên, đợi mệnh lệnh cuối cùng của Ngụy Châu ,Ngụy Châu phân phối kết thúc, cho biết:" các binh sĩ  còn lại theo ta phóng hoả quân doanh địch." dừng lại một chút, Ngụy Châu nói:Ngừng một chút,  Ngụy Châu lại nói: "Bùi Nguyên Thiệu, Chu Thương, Liễu Thành, ba người các ngươi phóng hoả, đợi thế lửa đã to, liền lập tứ rút lui, trở về nơi này tụ họp với ta, đợi mệnh lệnh cuối cùng của ta."

"Dạ!" Ba người đồng thanh trả lời.

"Tốt, đi đi, chú ý an toàn!"Ngụy Châu xua tay nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro