khổ 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu ở đoạn 1 là một bức tranh thiên nhiên rất đẹp, rất dữ dội, trữ tình và những con người cũng rất đẹp, hào hùng và hào hoa trong nỗi nhớ thẩm sâu da diết của tác giả. Và con đường kháng chiến chống pháp của những người lính kh chỉ có những giây phút khoét núi mổ hầm, mưa dầm gây gắc đầy mất mác hy sinh mà còn có những giai điệu thắm tình quân dân gắn bó. Trong những cái nhìn tài hoa vài giọng thơ đầy nhặc điệu, và những giây phút thấm tình quân dân gắn bó đó đã được nhà thơ khắc họa thật sâu sắc qua đoạn 2: ........
Ở đoạn thơ này chúng ta sẽ chia làm 2 ý nhỏ. "Doanh trại... đuốc hoa" đây là giây phút liên hoan thắm tình quân dân gắn bó của những chàng trai tây tiến và những người địa phương "đọc thơ" đến khổ thứ 2 thì cái tính nhạc được thể hiện rõ ràng nhất. ( trong pp) Và nó thể hiện như thế nào thì cta sẽ bắt đầu tìm hiểu sâu vào nhé" doanh trại bừng lên hội đuốc hoa"
   Đại thi hào nước pháp huygo có câu:" chữ nào đặt đúng chỗ là chữ đó hay nhất"
   Bừng ở đây có nghĩa là gì các bạn? Bừng có nghĩa là asang bừng lên đầy ngỡ ngàng và ngạc nhiên trong con mắt nhìn của những người lính tây tiến. Nó vừa thể hiện as bừng lên và nó cũng thể hiện tiếng nhạc tiếng kèn tưng bừng rộn rã cỷa đêm liên hoan.
    danh từ "Doanh trại trong pp"
    Tố hữu khi nhớ về Việt Bắc cũbg từng viết
Nhớ sao lớp học i tờ
Đồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoan
Có thể hình dung đêm hội mà quang dũng viết trên đây như là 1 đám cưới tập thể. Nếu đội đuốc hoa trong thi ca trung đại là hình ảnh chỉ ánh nến trong đêm tân hôn thì đuốc hoa ở đây là chỉ ánh lửa trong đêm lửa trại nồng nàn, ấm áp. (Đọc trong pp) Ý đầu trong việc sử dụng cụm từ đuốc hoa của nhà thơ để làm gì để khắc họa điều gì hay là thể hiện điều gì ? Nhà thơ muốn thể hiện 1 điều đối với mọi người thì đêm tân hôn động phòng là không thể nào quên được. Còn đối với người lính tây tiến thì đêm lửa trại này là những khoảng khắc kh thể nào quên đc. Nó rất là đẹp, rất là nồng nàn. Và nó được bộc lộ qua cái sự tài hoa vủa nhà thơ, qua cái ánh nhìn nồng nàn của nhà thơ cho nên là nó trở nên thành "hội đuốc hoa".( Đọc thơ kiều trong pp) "Kìa em.. tự bao g" Từ kìa là phó từ thể hiện sự ngưỡng mộ, ngạc nhiên khi thấy những bộ trang phục đẹp của thiếu nữ ở miền cao và có 1 gì đó rất là tinh nghịch đúng với tâm hồn của những chàng trai tây tiến. Trong 1 cái tư liệu thù nhà thơ quang dũng đã kể lại có những chiến sĩ tây tiến trong những trang phục của con gái rất là đẹp gái cho nên là cái sự ngưỡng mộ ngạc nhiên này còn thể hiện lên sự tinh nghịch nữa. Dĩ nhiên là cta cảm nhận h.anh này để thấy được vẻ đẹp trong tâm hồn của những chàng trai tây tiến. "Kìa em xiêm áo tự bao g" và h.ảnh những cô thiếu nữ vùng sơn cước, những cô thiếu nữ mường, tjieesu nữ thái, thiếu nữ lào trong những bộ xiêm y dân tộc rất là rực rỡ, trong tiếng kèn tiếng nhạc, trong những vũ điệu mang màu sắc xứ lạ phương xa đã xây hồn thơ trong ❤ của những ng lính tây tiến.
   Và cta sẽ gặp lại h.anh này qua tác phẩm của cha đẻ của dế mèn phiêu lưu kí đó là tô hoài qua tác phẩm vợ chồng a phủ" Nhưng trong các làng Mèo đỏ, những chiếc váy hoa đã đem ra phơi trên mỏm đá xòe như con bướm sặc sỡ"
  Và ở đây những ng lính đc đón tiếp bởi "khèn" là âm nhạc(trong pp) và và cảm xúc của họ càng thăng hoa hơn, say mê, ngây ngất trước những "man điệu" là những điệu múa điệu nhảy đầy e thẹn, ngại ngùng của người con gái miền sơn cước. Bởi thế nên lúc họ gọi là em lúc họ gọi là nàng

  "Doanh trại bừng lên... xây hồn thơ" Viên chăn là địa danh duy nhất kh thuộc VN.Và ở đây nhà thơ viết nhạc về viên chăn xây hồn thơ trong khoảng khắc thấm tình quân dân gắn bó thì những chàng trai tay tiến giàu mơ mộng. Họ mơ về viên chăn thủ đô cỷa nước lào cũng có những đêm liên hoan thắm tình quân dân như vậy. Điều này thê4 hiện sắc điệu tâm hồn giàu mơ mộng của những chàng lính tay tiến. Điều này để ta thấy được mối ban giao hữu hào lâu đời của lào, VN và Campuchiano bở vì cta cùng có chung kẻ thù là thực dân pháp Cta nhìn lại ý thơ thứ nhất "doanh trại bừng lên hội đuốc hoa" từ bừng thể hiện trạng thái ngạc nhiên và ngỡ ngàng của những chàng trai tây tiến khi mà ánh đuốc, asang bừng lên và khi tiếng kèn tiếng hát tưng bừng rộn rã. Nhìn lại 30 năm chiến tranh của dân tộc, chta cũng cảm nhận được những phút giây ntnay trong bài hát"chiens binh vũ khúc "đêm nay trăng sáng ta cùng vui. Ta ca ta hát cho đời thắm tươi. Cta thấy đây là những giây phút giống như là cs đã ban tặng cho những người lính tây tiến. Bởi chiến tranh là hy sinh mất mác là biết bao gian khổ gian lao mà các anh phải trải qua cho nên đây là những giây phút mà cuộc đời đã ban tặng cho họ. Cho nên nhà thơ trân trọng cái khoảng khắc hội đuốc hoa bùng lên. Đây là giây phút lãng mạn nhất, nồng nàn nhất, đẹp nhất của cuộc đời người chiến sĩ. Cho nên nhà thơ mượn ánh nến ở trong đêm tân hôn để nói nhằm bộc lộ cái sắc điệu tài hoa trong cái lời thơ của quang dũng.
"Kìa em xiêm áo tự bao g" câu hỏi này cộng với từ kìa nó bộc lộ sự ngạc nhiên mà rất tình tứ. "Xiêm áo tự bao giờ" và những cô thiếu nữ miền sơn cước trong những bộ xiêm y xòe ra nhưng những con bướm sặc sỡ. Cùng với những vũ điệu mang màu sắc xứ lạ phương xa, đầy e ấp đã xây hồn tjow trong trái tim của những ng lính tây tiến. Và họ cũng mơ về viên chăn sẽ có những đêm liên hoan thắm tình quân dân như vậy. Và ở đoạn thơ thứ 2," ng đi châu mộc chiều sương ấy coa thấy hồn lau nẻo bến bờ có nhớ dáng ng trên độc mộc trôi dòng nc lũ hoa đong đưa" sau những giây phút liên hoan thắm tình quân dân là sự chia tay. Người đi và người ở lại. Chặn đg hành quân của ng lính tây tiến rất rộng từ câc tỉnh sơn la, lai châu hòa bình miền tây thanh hóa và kéo dài cho tới tận xầm nương của lào. Cho nên mỗi nơi bước chân họ đi qua chỉ có thể dừng lại trong 1 khoảng tgian rồi lại tiếp tục hành quân. Nên 4 câu này là khung cảnh chia tay và là ( trong pp) "Ng đi châu mộc chiều sương ấy". Sơt dĩ địa danh châu mộc đc sdung là bởi vì nơi đây có cảnh sắc thiên nhiên rất đẹp, rất hữu tình. Mở ra kh gian là những dòng sông vào buổi chiều được bao phủ bởi những làn sương khói hiẹn ra như 1 miền cổ tích. Và cái khung cảnh chia ly giữ những ng tiền tuyến và hậu phương này nó bảng lãng trong 1 buổi chiều sương rất đẹp. Nếu ở khổ trên là xài khao sương lấp đoàn quân mỏi. Trước là xài khao giờ là châu mộc trong 1 chiều sương bảng lảng đầy nhớ nhung đầy hữu tình. " nó rất khác so với đầu bài thơ( trong pp)

    Có thấy hồn lau nẻo bến bờ. Có nhớ dáng ng trên độc mộc." Cặp từ có thấy có nhớ

Ở đây nhà thơ đã thấy hồn lau nẻo bến bờ. Hình ảnh chỉ cảm nhưng kh thể cắt nghĩa. Cây lau là 1 loại cây vô tri vô giác. Nhưng tác giả lại thổi vào đó chữ "hồn".  "hồn lau" lại là một nghệ thuật nhân hóa. Cây cỏ ở đây bổng dưng có hồn. Đó là những cây lau trải dài mọi "nẻo bến bờ"  ở mảnh đất Tây Bắc. Nó thể hiện cái vẻ đẹp chân chất mộc mạc của mảnh đất này. Vậy câu hỏi đặt ra là hồn lau này nó còn mang nghệ thuật ẩn dụ. Nó ẩn dụ cho điều gìcho điều gì Nó gợi cho chta về điều gì? Nhà thơ muốn thể hiện 1 điều thông qua câu hỏi tu từ có thấy hồn lau nẻo bến bờ rằng là có hiểu đc cái vẻ đẹp sau thẳm trong tâm hồn của mảnh đất này hay kh. Hồn lau là vẻ đẹp, từ trong sâu thẳm tâm hồn của mảnh đất tây bắvlc. Và có thấy hồn lau nẻo bến bờ là có để cho mảnh đất này trở thành 1 cõi tâm hồn của mình hay kh. Ta nhớ nhà thơ chế lan viên đã viết:
Khi ta ở chỉ là nơi đất ở
Khi ta đi đất đã hóa tâm hồn
Các bạn thấy rõ ràng là đất đã hóa tâm hồn bởi t cảm nhận đc cái vẻ đẹp trong tự sâu thẳm tâm hồn của nó. Có thấy hồn lau nẻo bến bờ có nhớ người trên độc mộc trôi dòng nc lũ hoa đong đưa. Dáng ng trên độc mộc, hình ảnh con người trên chiếc thuyền độc mộc. Cảnh và người hòa quyện vào nhau tạo nên vẻ đẹp của con ng tây bắc rất là thơ mộng và rất là mạnh mẽ. (Nẻo bến bờ trong pp)

        "Ai nói rằng tây bắc là xứ rừng thiêng nước độc xin hãy 1 lần để tâm hồn mình lắng lại để chất thơ tây bắc ngấm vào hồn"

Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa. Cánh hoa đong đưa và dòng nước là 2 hình ảnh vô tri vô giác nhưng với tài thổi hồn người vào đó của tác giả làm cho h.anh cuối cùng này lại gợi ra 1 trường liên tưởng rất là phong phú. Trong dòng thác lũ cuồng nộ, cánh hoa vẫn ung dung đong đưa trong nước. Rõ ràng là ở đây nhà thơ muốn khẳng định cái điệu tâm hồn của con người tây tiến hào hùng và hào hoa. Trong dòng thác cuồng nộ của chiến tranh. Họ kh tjooi mơ mộng như cánh hoa trong dòng nước lũ kia. Thể hiện nên sự phong lưu, phóng khoáng, hào sảng của con ng. Vậy thì ở ý thứ 2 này vừa khắc họa vẻ đẹp của thiên nhiên miền tây vừa bộc lộ vẻ đẹp của con ng miền tây trong cảm nhạn sâu thẳm của những chàng trai tây tiến. Nhìn lại đoạn thơ ý thứ 2 cta cảm nhận đc nhiều nó rất đẹp nó rất thơ trong 1 chiều sương bẻn lẽn là người đi đúng chưa nào. Hình ảnh ng đi trong chiều sương lản lãn đằng sau có biết bao nhiêu ng quyến luyến.

    Tóm lại đoạn thơ này có cái gì? Thể hiện lên điều gì? 4 câu trên là không khí của âm nhạc, vũ điệu của những ng dân miền sơn cước đã chấp cánh cho tâm hồn của những người kính tây tiến thật sự ngây ngất giữ người và cảnh. Cảnh thù ý sau được khắc họa sâu sắc hơn bởi vẻ đjep vè hồn của thiên nhiên tây bắc trong cái nhìn của nhà thơ. Thơ và nhạc cùng với hàng loạt các biện pháp tu từ là những yếu tố giúp ta thấy rõ hơn về mảnh đất tây bắc cũng như cái tài hoa của nhà thơ.

Cám ơn nhà thơ đã cho cta 1 chuyến hành trình về khám phá vùng đất tây bắc đầy thơ mộng nhưbg kh kém phần hùng vĩ. Và cũbg xin cám ơn thầy và các bạn đã lắng nghe tổ 2 thuyết trình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#fnrjj