Vân Vũ Phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đương nhiên không sợ. Anh chỉ sợ trong lòng mãi nhớ em." Tay Lý Kha đã tóm lấy nhũ phong cao vút của Vân Vũ Phi, không ngừng nghịch ngợm. Trong tủ đồ Doãn Xuyên rầu rĩ trong lòng. Tại sao hai tỷ muội Vân gia dáng vẻ đều mê người như vậy? Vì sao bộ ngực hai tỷ muội họ đều cao vút đầy đặn như vậy? Chẳng lẽ là do di truyền?

"Biết thừa là gạt em. Ai chẳng biết Cảnh muội muội nhà anh đẹp. Anh, ư, ư, anh còn sờ sịt nữa? Đêm qua anh làm người ta mấy lần, hại người ta sáng nay không thể đi bơi, ư, em muốn anh bồi thường." Tiếng rên rỉ của Vân Vũ Phi như tiếng gọi lạc thú. Có điều tiếng nàng kêu thật khiến nam nhân phát cuồng.

Tiểu Phi Phi của anh, em là người đẹp nhất thế giới, muốn anh bồi thường cái gì, anh đồng ý hết." Bàn tay Lý Kha đã nhẹ nhàng làm cho váy của Vân Vũ Phi rớt xuống.

Doãn Xuyên cảm thấy cặp giò đẹp của Vân Vũ Phi quả thật là danh bất hư truyền, hoàn mĩ đến mức khiến người ta cảm thán cho sự thần kỳ của tạo vật thế gian.

Lý Kha quỳ xuống, quỳ trước cặp đùi hoàn mĩ. Môi hắn bắt đầu hôn nhẹ dọc theo chân Vân Vũ Phi từ dưới lên trên, cho tới tận vùng đất cỏ cây xanh tốt của Vân Vũ Phi. Đôi chân đi giày cao gót của Vân Vũ Phi dang rộng ra đứng đó, cho đến khi đầu lưỡi của Lý Kha mò vào trong nhục huyệt ướt át của nàng, Vân Vũ Phi mới yêu kiều kêu: "Buồn, buồn quá."

Sau một tràng rên rỉ rung động lòng người, Doãn Xuyên không còn nhìn thấy gì nữa, bởi vì một bàn tay nhỏ xinh mềm mại đã che kín mắt gã lại. "Không cho nhìn, đúng là một đôi gian phu dâm phụ." Lý Nhã giận dữ hổn hển mắng. Chỉ có điều thanh âm của nàng rất nhỏ. Nàng còn không cho phép Doãn Xuyên xem cảnh ô uế đó.

Nhưng, không nhìn thấy không có nghĩa là không nghe thấy. Tủ đồ đứng ngay trước giường, cũng chỉ cách nhau ba, bốn thước, tiếng động bọn họ phát ra rõ ràng như kêu lên ở bên tai. Hơn nữa hai người trên giường đơn giản là chẳng chút kiêng dè, tiếng bọn họ kêu la không chỉ rất to mà còn rất dâm đãng.

"A, a, to quá, chọc nát tiểu huyệt huyệt của Phi Phi đi."

Doãn Xuyên biết cái gì gọi là thời cơ. Động tác của gã càng lúc càng táo bạo, khuôn ngực đầy đặn lõa lồ trở thành mục tiêu của Doãn Xuyên.

Đầu óc Vân Vũ Phi dường như chưa tỉnh táo lại, nhưng thân thể và phản ứng sinh lý đã rục rịch hoạt động. Khi bàn tay Doãn Xuyên chuồi lên bộ ngực trắng mịn của nàng, Vân Vũ Phi chỉ kêu ú ớ một tiếng rồi mặc cho Doãn Xuyên mặc sức tung hoành, đến cả nội khố bị tuột ra mà vẫn hồn nhiên không nhận ra.

"A, chân em đẹp tuyệt." Ngón tay Doãn Xuyên quét qua làn da mượt như tơ lụa, dừng lại ở vùng giữa cặp đùi, hai ngón tay vén mở lớp cỏ cây rậm rịt.

"A, sao lại thế này? Doãn Xuyên, dừng tay." Vân Vũ Phi với thân trên đã lộ ra hoàn toàn dường như mới đột nhiên tỉnh lại, nhưng thân thể nàng lúc này đã bị Doãn Xuyên khiêu khích đến nóng bừng bừng. Mặc dù tay Doãn Xuyên không ngừng xoa nắn nhũ phong của nàng, song Vân Vũ Phi không hề có ý định gạt tay Doãn Xuyên ra.

"Xuỵt, không nên nói chuyện, phải tập trung tinh thần vào." Doãn Xuyên đã thọc một ngón tay vào trong mật huyệt.

"A, a, chẳng lẽ đây cũng là diễn kịch sao?" Vân Vũ Phi thở hổn hển.

"Đương nhiên, nhìn anh đi, coi anh như nam nhân của em, nào, đưa lưỡi ra nào" miệng Doãn Xuyên đã ngậm lấy đôi môi thơm của Vân Vũ Phi.

"A, a, anh gạt em, em không diễn nữa, anh bỏ tay ra."

"Em đưa lưỡi ra, anh sẽ bỏ tay ra." Doãn Xuyên đề nghị.

Vân Vũ Phi quả thật đưa lưỡi ra. Doãn Xuyên vội vàng nút vào trong miệng, thân thiết hút nút. Nhưng gã không hề thực hiện điều kiện trao đổi. Ngón tay gã vẫn nằm trong mật huyệt lầy lội, thỉnh thoảng khều gảy khu vực mẫn cảm.

Vân Vũ Phi không nói gì nữa. Nàng chỉ có thể phát ra giọng mũi ậm ừ. Không gặp phải sự phản kháng quá lớn, cặp đùi tuyệt mĩ của Vân Vũ Phi nhẹ nhàng được Doãn Xuyên gập lên. Theo một tiếng kinh hô trầm thấp, mái tóc mượt mà hiền dịu của Vân Vũ Phi xõa ra tung tóe theo những rung động mãnh liệt, xòa ra cả mặt đất xung quanh.

Doãn Xuyên đành phải giảm bớt tốc độ tiến vào, nhưng đổi lại là những tiếng ư ư hư hư vô cùng vô tận.

Trời đã tối đen, bầu trời không ánh trăng, những vì sao sáng lấp lánh, hai người trên bãi cỏ vẫn còn quấn quýt lấy nhau.

"Váy bục hết cả rồi"

"Ngày khác anh đền em một trăm cái."

"Em không tin, anh gạt người."

"Thật đấy."

"Vậy em hỏi anh, em thật sự có thể đóng phim của Trương đạo diễn không?"

"Đương nhiên, có điều, anh còn muốn một lần nữa."

"Chỉ một lần thôi hả? Anh không được gạt em đâu."

"anh không gạt nữ nhân.""A, , a, , ư, xích, xích đu không đứt, đứt xuống chứ?"

 Vân Vũ Phi thở hổn hển. Lúc này nàng đang ngồi khóa lấy người Doãn Xuyên, hai đùi quặp chặt lấy eo Doãn Xuyên.

"Em giữ chặt thì sẽ không sao"

 Hơi thở của Doãn Xuyên cũng rất nặng nề. Ngồi trên ghế xích đu, hai tay gã đỡ lấy vòng eo nhỏ nhắn của Vân Vũ Phi.

"Em, em không giữ chặt được, a, , a, em hết sức rồi."

 Cả người Vân Vũ Phi mềm nhũn ra trên người Doãn Xuyên, chỉ là bờ mông cứ nhấp nhô vận động lên xuống theo quy tắc.

Xích đu càng đu càng lên cao, động tác của Vân Vũ Phi cũng càng lúc càng nhanh.

"A,, a,, "

 Không hiểu là vì thoải mái, hay và vì kích thích, Vân Vũ Phi kích động kêu lớn.

"Đừng có kêu to như vậy, người ta nghe thấy mất."

 Càng đu càng cao, ngay cả tay Doãn Xuyên cũng buông vòng eo Vân Vũ Phi ra để nắm lấy hai sơi dây treo xích đu.

Nỗi khẩn trương, kích thích khiến vùng đất riêng tư của Doãn Xuyên và Vân Vũ Phi miết chặt lấy nhau. Vân Vũ Phi cảm giác được thứ kia của Doãn Xuyên đã chọc tới tận hoa tâm, cảm giác căng đầy lan tỏa toàn thân, lại thêm chiếc xích đu đung đưa tạo thành một cảm giác như muốn bay lên.

Khuôn mặt Vân Vũ Phi đỏ rực lên, ngay cả y phục cũng thấm ướt. Đợi cho mọi người tản đi hết, nàng nhón chân đặt xuống đất, định xuống khỏi xích đu, nhưng Doãn Xuyên giữ chặt lấy đồn bộ nàng, cười hì hì nói: 

"Bây giờ thì tuyệt đối không có ai tới quấy rầy chúng ta nữa."

"Anh vẫn còn tâm tư sao?"

 Vân Vũ Phi trừng mắt với Doãn Xuyên. Có điều, món đồ trong hoa phòng cứ càng lúc càng căng cứng, càng lúc càng thô. Trong thoáng chốc sự kiềm chế vừa rồi được giải phóng, Vân Vũ Phi đột nhiên như dâng trào. Mặc dù vẫn còn tức tối nhưng nỗi khoái cảm như luồng điện đó khiến nàng quên cả tức giận và hổ thẹn. Tốc độ nhấp nhô đồn bộ của nàng càng lúc càng nhanh, ngay cả ái dịch cũng tràn ra lai láng.

"Em thật dâm đãng a, Vũ Phi"

"A, anh mới dâm đãng, a, em muốn chết rồi."

"A, a"

"Anh, anh sắp ra rồi"

Hai người rớt xuống khỏi xích đu. Miệng Doãn Xuyên vừa khéo đặt lên đôi môi Vân Vũ Phi. Trong lúc vô ý thức, Vân Vũ Phi ngoạm lấy môi Doãn Xuyên.

"Yêu tinh gì vậy a?"

 Phòng khách trong ánh đèn mờ ảo đột nhiên vang lên một giọng nói nũng nịu, làm cho Doãn Xuyên giật nảy người. Gã ngoảnh đầu lại nhìn, thì ra là Vân Vũ Phi. Mặc dù ánh sáng không tốt lắm nhưng Doãn Xuyên vẫn có thể nhìn thấy trên mình Vân Vũ Phi chỉ mặc một tấm áo ngủ gợi cảm. Áo ngủ mong manh, những bộ vị lồi lõm hấp dẫn khêu gợi trí tưởng tượng phong phú của con người.

"Anh nói em sao mà xinh đẹp giống yêu tinh thế, nhớ em đến ngủ không nổi nữa"

 Doãn Xuyên mê mẩn ôm lấy Vân Vũ Phi vừa bước tới trước mặt gã, một tay đã ôm lấy cặp đùi đẹp của Vân Vũ Phi.

"Nhớ em thật chứ, em vui lắm"

 Vân Vũ Phi dâng làn môi thơm tới.

"Em không ở với mẹ sao?"

 Doãn Xuyên hôn lên cánh mũi Vân Vũ Phi, rồi lại nút nút đầu lưỡi của nàng.

"Người ta nhớ anh mà, không ngủ được. Thấy mụ mụ ngủ rồi, em liền lén chạy ra đây xem anh thế nào"

 Hai tay Vân Vũ Phi ôm lấy cổ Doãn Xuyên, bộ ngực kiêu ngạo của nàng áp chặt vào Doãn Xuyên.

"Không ngủ được thì đến quyến rũ anh?"

 E là đến thằng ngốc cũng biết là Vân Vũ Phi đang động tình. Có điều, Doãn Xuyên cực kỳ thích dáng vẻ động tình của Vân Vũ Phi. Bàn tay gã đã khiến cho Vân Vũ Phi đang phơi phới xuân tình thở hổn hển.

"Còn lâu ý, người ta, người ta chỉ là ra xem anh thế nào thôi"

 Ánh sáng tuy mờ ảo, nhưng thân thể nóng rực của Vân Vũ Phi đã cáo tố với Doãn Xuyên, nàng rất muốn rồi. Quả nhiên Vân Vũ Phi cố ý trượt một dây áo ngủ xuống, nhũ phong căng tròn cao vút run rẩy trình diện trước mặt Doãn Xuyên.

"Sao lại không cẩn thận như vậy? Tiết lộ hết cả xuân quang rồi"

 Doãn Xuyên quan tâm tóm lấy nhũ phong của Vân Vũ Phi, lại quan tâm nhéo nhéo nhũ đầu của nàng một lát. Vân Vũ Phi đã mềm nhũn ra trên người gã.

"Anh thật xấu, ghẹo người ta"

 Vân Vũ Phi làm nũng.

Doãn Xuyên cười hi hi triển khai công thế cả trên lẫn dưới. Mỗi một tấc da thịt trên thân thể Vân Vũ Phi đều được gã ve vuốt một lượt kỹ càng, chọc cho Vân Vũ Phi trở thành một ả mèo nhỏ động đực, bất chấp tất cả cởi luôn quần Doãn Xuyên ra.

"Em là gì vậy? Lát nữa làm cho mụ mụ và tỷ tỷ em tỉnh dậy thì làm sao?"

 Doãn Xuyên nhỏ giọng kháng nghị.

"Em mặc kệ, em, em chỉ muốn"

 Vân Vũ Phi kéo hai tay Doãn Xuyên đang giữ chặt quần sịp ra, lôi cái thứ nóng hừng hực của gã ra nắm trong tay.

Doãn Xuyên cười. Gã sao có thể kháng nghị mĩ nữ ngốn ngấu gã chứ? Điều gã muốn, chính là muốn Vân Vũ Phi phóng thích kích tình, kích tình của việc làm tình.

Quả nhiên Vân Vũ Phi rất điên cuồng, rất kích tình. Nàng đã không thể chờ đợi nổi mà giang rộng cặp đùi, ngồi vắt lên người Doãn Xuyên, đưa thứ đồ to đùng trong tay cắm ngập vào trong mật huyệt của mình. Chốn thâm sâu của mật huyệt là hoa phòng. Cho đến khi toàn bộ cự vật của Doãn Xuyên mất hút trong hoa phòng, nàng mới phát ra một tiếng rên đè nén đã lâu: 

"Ư......."

"Nhỏ thôi, bà cô của tôi, em muốn đánh thức cả nhà dậy à?"

 Doãn Xuyên lo âu nhìn ngó xung quanh, bởi vì tiếng rên rỉ của Vân Vũ Phi quả có hơi to.

Vân Vũ Phi tuột cả hai dây áo ngủ xuống, hai con thỏ trắng đáng yêu rung lắc theo nhịp chuyển động lên xuống của nàng. Lúc này nàng đã khép hờ hai mắt lại.

"Doãn Xuyên, em, em nghĩ kỹ rồi. Em không đi đóng phim nữ, ư, ư, ư"

 Vân Vũ Phi vừa ôn nhu chuyển động vừa nói.

"Tại sao? a, a"

 Doãn Xuyên phối hợp với Vân Vũ Phi, tay gã đỡ lấy hai bờ mông trắng muốt.

"Em không muốn xa anh. Em muốn gả cho anh thật sự. Doãn Xuyên ca ca, anh phải cưới em, , , a, to quá, em, em, em tới rồi"

Vân Vũ Phi lắc mạnh mái tóc, khoái cảm mãnh liệt đến nhanh hơn nàng dự tính.

"Sao mau vậy?"

 Doãn Xuyên không kịp ngạc nhiên, Vân Vũ Phi đã thỏa mãn nằm phục xuống người gã, không chút động đậy. Bất lực, Doãn Xuyên vẫn chưa thỏa mãn chỉ đành liếm láp nhũ phong của Vân Vũ Phi. 

"Để anh lên, em nằm sấp xuống"

Vân Vũ Phi đã trở thành như chú dê đợi làm thịt mặc cho Doãn Xuyên điều khiển. Đồn bộ của nàng vừa to vừa tròn, uốn lượn trong không trung như một vầng trăng.

Nhưng đúng vào lúc Doãn Xuyên giương cung định bắn, khóe mắt gã chợt phát hiện gần đó có bóng người. Mặc dù ánh sáng không đủ, nhưng Doãn Xuyên có thể khẳng định có một người đang nhìn trộm. Gã không biết người đó là ai, nhưng có thể khẳng định không phải là tỷ tỷ Vân Vũ Lôi, mà là.

Doãn Xuyên không muốn đoán tiếp nữa. Bởi vì cho dù là ai, có thể khẳng định một điều, người đó đã nhìn trộm một thời gian dài rồi.

Nếu như đã nhìn trộm một thời gian, vậy chẳng cần thiết phải che giấu gì nữa. Nghĩ đến đó, Doãn Xuyên từ kinh hoảng chuyển sang phấn khích. Có người nhìn trộm gã làm tình, đó là chuyện trước nay chưa từng có. Doãn Xuyên quyết định để cuộc ân ái này tiếp tục diễn ra. Gã muốn thưởng thức một chút cảm giác bị người nhìn lén. Nghĩ đến đó, dương vật đã hơi mềm ra của gã lại sưng sỉa lên, so với nữa nãy còn to hơn, cứng hơn.

Vân Vũ Phi đang nằm sấp trên salon không biết rằng đã xảy ra chuyện bất ngờ, nhưng thứ đồ kia của Doãn Xuyên phát sinh biến hóa thì nàng cảm giác thấy rất rõ. Bởi vì vào sát na mật huyệt bị chọc vào một lần nữa, Vân Vũ Phi gần như suýt kêu lên. Đó là cảm giác căng đầy chưa từng có từ trước tới nay.

"A, căng quá a, căng chết thôi"

"Còn căng hơn nữa kìa"

 Tư thế dâm đãng của Vân Vũ Phi khiến Doãn Xuyên thêm can đảm. Gã đâm chọc vừa mau vừa mạnh.

"a, a, a......."

"Kêu đi, kêu to lên chút đi, kêu cho mọi người cùng nghe thấy"

 Doãn Xuyên ôm cả người Vân Vũ Phi lên, chuyển đến trước cây đèn bàn cạnh salon, khiến cho thân hình tuyệt mĩ của Vân Vũ Phi càng hiện rõ dưới ánh đèn.

Đương nhiên, Doãn Xuyên còn có một mục đích khác. Đó là để cho người nhìn lén càng nhìn thấy rõ hơn dương cụ và thân thể gã. Gã biết, nữ nhân nhìn trộm chỉ thích nhìn thứ đó của nam nhân.

"Ư, ư, ư, ư, nhiều kiểu đến thế sao?"

 Bị Doãn Xuyên cảnh cáo, Vân Vũ Phi gắng sức đè nén tiếng rên rỉ của mình, nhưng các kiểu tư thế đâm chọc của Doãn Xuyên khiến nàng không sao tập trung hưởng thụ khoái cảm từ việc ma sát. Nàng bắt đầu oán trách.

Doãn Xuyên chẳng để tâm tới lời oán trách của Vân Vũ Phi. Gã nâng một chân Vân Vũ Phi lên, để nàng nằm úp lên thành salon. Như vậy, tình cảnh ra ra vào vào của dương cụ đều có thể giúp cho người nhìn lén nhìn thấy rõ ràng.

Doãn Xuyên cũng không rõ đó là làm tình hay là biểu diễn nữa. Đối với gã mà nói, đều như nhau. Bởi vì thể hiện năng lực tính dục của mình trước mặt nữ nhân lạ đã khêu gợi mãnh liệt tính dục của gã. Động tác của gã càng lúc càng mạnh mẽ.

"A, cứ, cứ thế đi, Doãn Xuyên lão công, em lại tới, lại tới rồi, a, a..."

 Vân Vũ Phi không phải là không cảm thấy kích thích. Làm tình ngay trong phòng khách nhà mình, mẫu thân và tỷ tỷ lại đều ở trong phòng, vậy thì cảm nhận thế nào nàng cũng không thể nói rõ. Nàng chỉ cảm giác được mỗi một bộ vị, mỗi một tế bào khắp toàn thân đều đạt tới trạng thái mẫn cảm cực độ. Sự khêu gợi và chiếm hữu của Doãn Xuyên làm cho tất cả vùng nhạy cảm sụp đổ, trong chớp mắt biến thành hết đợt cao trào này đến đợt cao trào khác. Nàng co giật, co giật đến ác liệt. Xem ra, toàn thân nàng đều đang phát run lên.

Nhưng Doãn Xuyên vẫn chưa xong. Tình dục tăng cao giống như ngọn lửa cực nóng thiêu đốt thần kinh gã. Gã rút cự vật ra, bảo Vân Vũ Phi vẫn đang trong cơn run rẩy há to miệng xinh. Gã tống cự vật còn thấm đẫm ái dịch vào trong.

"A"

 một tiếng kêu kinh hãi cực nhỏ vọng đến tai Doãn Xuyên. Mặc dù rất nhỏ, nhưng Doãn Xuyên vẫn cảm giác thấy rất rõ hướng phát ra tiếng kêu. Gã nhìn theo về hướng đó nhưng đến cả bóng hình cũng đã biến mất.

Thần kinh căng thẳng cuối cùng cũng được thả lỏng. Chiếc đầu lưỡi tinh nghịch của Vân Vũ Phi giáng cho Doãn Xuyên một đòn trí mạng. Gã run bắn người lên, một luồng mạnh bắn vọt ra. Vân Vũ Phi kinh khủng định nhả cự vật ra, nhưng Doãn Xuyên giữ chặt đầu nàng, không ngừng cầu khẩn: 

"Đừng rút, ngậm đi, xin em đó, bảo bối tiểu Phi của anh, xin em đó"

Vân Vũ Phi mở to đôi mắt mĩ lệ, ôn nhu thuận theo nguyện vọng của Doãn Xuyên. Chỉ là cái thứ phun mạnh ra kia lại quá nhiều. Nàng chỉ có thể nuốt xuống. Doãn Xuyên nhìn thấy cổ họng Vân Vũ Phi chuyển động, gã kích động gật đầu nói: 

"Đúng rồi, cứ thế, nuốt hết vào""Làm gì có?"

 Vân Vũ Phi khoa trương tốc cả váy lên. Lần này Lý Kha không những nhìn thấy dải đất đen nhánh, thậm chí gã còn nhìn thấy giữa mảng đen nhánh đó dường như có một chút nước. Chết người là Vân Vũ Phi lại còn hỏi tiếp: 

"Vậy anh nói xem quần của em màu gì?"

Lý Kha cứng lên, rất cứng. Mặc dù mấy ngày qua hắn điên cuồng phát tiết rất nhiều lần trên người Vương Cảnh, nhưng hắn vẫn chịu không xiết sự cám dỗ như vậy. Trước sự chống cự yếu ớt của Vân Vũ Phi, hắn lột tấm nội khố đầy hấp dẫn kia.

"Anh muốn làm gì vậy?"

 Lý Kha đã móc tên gia hỏa sưng sỉa ra, Vân Vũ Phi còn hỏi Lý Kha muốn làm gì.

"Em lập tức sẽ biết anh muốn làm gì"

 Lý Kha banh hai chân Vân Vũ Phi ra. Đó là đôi chân ngọc khiến người ta mê say. Để Lý Kha không buồn để ý đến cặp đùi hắn luôn yêu quý nhất, trừ phi có chỗ còn hấp dẫn hắn hơn. Không sai, có một chỗ còn khiến Lý Kha say mê.

"A..e sắp có lão công rồi, sao anh có thể tùy tùy tiện tiện lại.lại thọc vào?"

 Vân Vũ Phi đu đua chân, dịch chuyển đồn bộ. Đó không giống như chống cự, mà giống như điều chỉnh góc độ tiếp nhận hơn. So với con quái vật của Doãn Xuyên, tên gia hỏa của Lý Kha mặc dù kém hơn một chút, nhưng cũng uy lực kinh người. Trong thoáng chốc Vân Vũ Phi đã được lấp đầy.

"Anh đâu có tùy tiện. Anh rất nghiêm túc đấy chứ"

 Lý Kha vung tên gia của của hắn, tấn công mạnh mẽ vào thánh địa của Vân Vũ Phi. Tiếng 

"bép bép"

 vang lên kịch liệt khắp cả gian phòng. Cho dù là người điếc cũng nghe thấy tổ khúc rung động lòng người đó

"Ai, tay anh....." Rõ ràng Vân Vũ Phi không ngờ được tay thợ ảnh còn muốn kéo trễ vạt trước xuống. Theo Vân Vũ Phi thấy, khuôn ngực trần của nàng đã rất bộc lộ rồi. Nhũ phong đầy đặn gần như muốn bật ra ngoài. Nàng đã cảm thấy có chút không tự nhiên rồi, nhưng không ngờ gã thợ ảnh còn kéo trễ vạt trước xuống thêm nữa. Không những nhũ câu hiện ra rất rõ mà đến cả nhũ vựng màu phấn hồng cũng đã thấp thoáng hiện ra rồi. Vân Vũ Phi lập tức cảm thấy khuôn mặt nóng bừng."Đúng vậy, tiểu Phi em xem này, da dẻ em vừa trắng vừa mềm. Anh đảm bảo, hiệu quả chụp lên nhất định sẽ làm cho em và người yêu của em khen không ngớt miệng" Ánh mắt gã thợ ảnh cắm chặt vào khuôn ngực Vân Vũ Phi. Bởi vì nhũ vựng màu phấn hồng đã lộ cả ra, sắp nhìn thấy cả nhũ đầu, nhưng Vân Vũ Lôi vẫn hồn nhiên chẳng nhận ra.

"Vậy cũng được, thì chụp vài tấm xem sao" Cuối cùng Vân Vũ Phi cũng đồng ý. Nàng chọn lấy hai món nội y bảo thủ nhất. Có điều, cho dù là hai món bảo thủ nhất cũng đều rất gợi cảm, rất bộc lộ.

"Nào, anh giúp em cởi áo cưới" Quả thật áo cưới rất rườm ra, một mình cởi không xong. Vân Vũ Phi chỉ đành đỏ mặt gật đầu đồng ý.

Tay gã thợ ảnh rất ôn nhu. Gã gỡ bỏ vòng hoa trang trí trên đầu Vân Vũ Phi trước tiên, khôi phục lại mái tóc dài như thác nước của Vân Vũ Phi, sau đó tháo dây eo. Tiếp đó gã áp sát lưng ngọc Vân Vũ Phi, cởi từng móc khóa một. Do mặc áo cưới không cần mang áo ngực, phần trên vừa lỏng ra, hai ngọn nhũ phong săn chắc đầy đặn nhảy bật ra, rung rinh. Vân Vũ Phi theo bản năng lấy hai tay ôm lấy hai tòa ngọc phong. Chỉ là hai bàn tay quá nhỏ, mặc dù cố gắng che đậy, cũng chỉ có thể che được một nửa, ngược lại khiến cho hai bên căng lên càng thêm cám dỗ.

Hơi thở hai tên nam nhân nhìn lén trở nên nặng nhọc, một tên trong đó đã mò tay xuống háng.

Doãn Xuyên nổi giận. Gã định lập tức ngăn chặn tay thợ ảnh vương bát đản rùa đen đó. Chụp ảnh cái gì chứ? Đó rõ ràng là trêu ghẹo. Doãn Xuyên sắp nổi cơn tam bành, nhưng đột nhiên, gã lại mót tiểu, tinh hoàn dường như cũng càng lúc càng đau. Doãn Xuyên hằn học trừng mắt với tay thợ ảnh một cái rồi mới lẳng lặng quay người ra khỏi phòng, chạy thẳng vào phòng rửa tay.

Doãn Xuyên không hề biết rằng, gã vừa rời đi, Vân Vũ Phi đã vô cùng nguy ngập.

"Ha ha, không cần che đâu, thả lỏng chút đi, đâu phải là lên chiến trường. Lại nữa, nhũ đầu của em rất đẹp, màu phấn hồng, lát nữa anh chụp chuyên nhũ đầu của em một chút được không?" Tay thợ ảnh lại cởi tiếp vạt dưới của Vân Vũ Phi. Cả tấm váy cưới rơi hết xuống đất. Lúc này, trên người Vân Vũ Phi chỉ còn lại một tấm nội khố nhỏ xíu. Dưới ánh đèn êm dịu, làn da trắng như tuyết của nàng càng thêm quyến rũ. Thêm vào đó là cặp đùi trơn bóng dài miên man, đồn bộ cong tròn, đơn giản là thân hình của ma quỷ. Mấy gã nam nhân thiếu chút nữa cùng phát ra tiếng tán thán kinh ngạc.

"Tại sao muốn..muốn chụp riêng ngực?" Vân Vũ Phi cởi hết y phục trước mặt một nam nhân xa lạ đã rất bối rối, lại bị tay thợ ảnh khiêu gợi như vô tình lại hữu ý, nàng đã có chút mê loạn. Hiện giờ gã thợ ảnh còn muốn chụp riêng nhũ đầu của nàng, Vân Vũ Phi tức khắc liền cảm giác hạ thể bản thân có chút dịch thể tiết ra. Nàng hổ thẹn quá, không ngờ nổi bản thân lại dâm đãng như vậy. Nàng khép chặt cặp đùi lại một cách vô thức.

Nhưng, tay thợ ảnh đã bước tới, nhẹ nhàng kéo hay tay Vân Vũ Phi đang che trước ngực ra, cười nói: "Nhũ đầu của em rất mê người. Anh thật muốn hôn một cái, không chụp nó thì làm sao xứng đáng với bản thân em?"

"Anh nói linh tinh gì vậy?"

Cặp nhũ phong mềm mượt đầy đặn lại một lần nữa lộ ra. Vân Vũ Phi cảm giác toàn thân nóng bức. Sự khiêu gợi của tay thợ ảnh dường như không hề giảm bớt. Nàng có chút hối hận bản thân lỗ mãng. Nhưng việc đã đến thế này, nàng cũng chỉ đành nhẫn nhịn.

Tay thợ ảnh dường như cảm thấy Vân Vũ Phi có vẻ hối hận. Gã vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi, anh không nên nói lung tung. Nào anh giúp em mặc nội y"

Nói rồi, gã thợ ảnh cầm lên một chiếc áo ngực Vân Vũ Phi đã chọn, đứng sau lưng nàng, tròng lên người Vân Vũ Phi.

Vân Vũ Phi không biết phải làm sao. Nàng vốn định tự mặc, nhưng tay thợ ảnh áp lên tấm lưng ngọc của nàng. Mùi vị nam nhân xộc vào mũi, lại thêm giữa hai mông lại bị thứ gì đó chọc vào, nàng lập tức đại loạn trong lòng. Trong lúc ngẩn ngơ, chiếc áo ngực gợi cảm đã bọc lấy cặp nhũ phong nặng trĩu.

Gã thợ ảnh vừa cài móc giúp Vân Vũ Phi, vừa mượn cớ thăm hỏi có vừa hay không, thỉnh thoảng lại tóm lấy nhũ phong của Vân Vũ Phi vân vê một hồi, vân vê đến nỗi toàn thân Vân Vũ Phi run lên nhè nhẹ, như rơi vào trong màn sương mờ.

Gã thợ ảnh thấy Vân Vũ Phi không phản kháng, trong lòng càng thêm liều lĩnh. Gã cứ nắn bóp hai khối nhũ phong của Vân Vũ Phi, miệng thì nói: "Hơi lỏng một chút. Anh xoa nắn giúp em sẽ săn chắc hơn, đầy đặn hơn"

"a..phải xoa bao lâu?" Vân Vũ Phi như mê đi. Nàng không ngờ nổi thợ ảnh có thể xoa bầu ngực giúp khách hàng. Chẳng lẽ đó là một trong những công việc của thợ ảnh sao?

"Cũng không chừng. Nhìn xem nhũ phong của em có phải là căng lên không" Tay thợ ảnh ra vẻ nghiêm túc nói.

"Hay em đổi chiếc khác thử xem sao?" Nhũ phong là bộ phận mẫn cảm nhất của nữ nhân, sự xoa nắn của tay thợ ảnh khiến cho Vân Vũ Phi toàn thân suýt nhũn cả ra.

"Được rồi" Tay thợ ảnh buông hai tay ốp chặt nhũ phong ra.

"Anh không được nhìn đấy" Phát hiện gã thợ ảnh chăm chăm nhìn mình, Vân Vũ Phi lớn tiếng hờn dỗi.

"Được, không nhìn, không nhìn" Tay thợ ảnh vội vàng quay người lại, lưng xoay về phía Vân Vũ Phi.

Vân Vũ Phi cũng xoay mình lại, hướng bờ mông đẹp về phía tay thợ ảnh. Mặc dù quay lưng lại gã thợ anh, nhưng mặt lại hướng về phía hai gã nam nhân đang nhìn trộm. Vân Vũ Phi căn bản không biết có người đang nhìn lén. Nàng lại thay một bộ nội y có đai đeo gợi cảm. Hai gã nam nhân thiếu chút nữa bật kêu lên. Bởi vì trong thoáng chốc Vân Vũ Phi co chân thay nội khố, bọn họ nhìn thấy trong cánh rừng rậm rạp đen nhánh có một đường đỏ hồng mê người. Chỉ đáng tiếc đường hồng chỉ thoáng qua một cái rồi biến mất.

Thay xong nội khố gợi tình, Vân Vũ Phi cúi đầu nhìn xuống, khuôn mặt càng đỏ hồng lên. Bởi vì chiếc nội khố gợi tình đó, nếu gọi là nội khố thì chẳng bằng gọi là một mảnh tơ lụa trong suốt, so với không mặc cũng chẳng khác gì. Chỗ trắng thì cũng trắng như tuyết, còn chỗ đen thì cũng là một đám đen nhánh.

"Xong chưa? Bắt đầu chụp nào" Tay thợ ảnh giục giã. Hạ thể của gã đã dựng lên, cặp mắt nhìn chăm chăm vào cặp mông đẹp của Vân Vũ Phi.

"Xấu hổ quá" Vân Vũ Phi quay người lại, mặt hướng về gã thợ ảnh. Chỉ là hai tay nàng che lấy vùng giữa đùi. Nhưng dù cho như vậy cũng bày ra cặp nhũ phong, mĩ đồn hoàn mĩ của nàng.

"A, đẹp quá nha. Nào buông tay ra, đặt tay lên eo" Tay thợ ảnh giơ máy ảnh lên.

"A..bắt đầu chụp thật à?" Vân Vũ Phi buông hai tay ra, làm theo yêu cầu của gã thợ ảnh, đặt tay lên eo. Nhìn động tác của nàng rất ngượng ngịu, nhưng tay thợ ảnh lại luôn miệng khen hay. Gã lập tức cổ vũ Vân Vũ Phi: "Nào, tiếp túc, tùy ý tạo dáng, bước đi, đúng rồi, lắc đầu nào, tốt...."

Lúc này trong phòng dần nổi lên điệu nhạc có tiết tấu sôi động. Dường như âm nhạc hấp dẫn Vân Vũ Phi. Nàng bắt đầu uốn éo thân thể mình theo tiết tấu âm nhạc, không ngừng biến đổi các tư thế dáng điệu. Cả gian phòng tràn ngập sóng ngực sóng mông của nàng. Thần thái của Vân Vũ Phi càng lúc càng tự nhiên, hoàn toàn không để ý tới thân thể lõa lồ bị gã thợ ảnh nhìn rõ mồn một.

"Quá tuyệt, tuyệt vời. Tiểu Phi em đúng là thiên tài. Biểu hiện của em còn đẹp hơn cả những người mẫu, ngôi sao kia. Anh đảm bảo những tấm ảnh sẽ làm em hài lòng. Hay là.hay là chụp thêm vài tấm nữa?" Gã thợ ảnh giương máy lên bấm liên hồi.

"Vâng, cứ chụp đi" Lần này Vân Vũ Phi không hề do dự. Nàng không chỉ vui vẻ, đơn giản là rất hưng phấn.

"Thay bộ này thử xem" Gã thợ ảnh đưa cho Vân Vũ Phi một bộ nội y đeo dây gợi cảm. Nhìn bộ này có vẻ nhiều vải hơn, nhưng sau khi Vân Vũ Phi đón lấy, lại phát hiện bộ nội y nàng còn trong suốt hơn. Hơn nữa nội khố không ngờ là loại quần dây, quần dây màu da người.

"Loại quần này thật xấu hổ muốn chết a!" Vân Vũ Phi lớn tiếng nũng nịu.

"Không xấu hổ đâu, rất gợi cảm. Em mặc nhất định rất gợi cảm" Tay thợ ảnh chỉ hận Vân Vũ Phi không lập tức mặc vào bộ nội y gợi cảm đến có chút dâm đãng này vào, nhưng gã vẫn rất kiên nhẫn khuyên bảo.

"Không phải chứ. Lông.lông của em nhiều như vậy, mặc loại quần dây này không thích hợp" Vân Vũ Phi rất mắc cỡ nhỏ giọng nói.

"Không sao, hay là em mặc thử xem sao. Không đẹp anh không chụp"

"Được rồi" Vân Vũ Phi đang tràn đầy hào hứng không chịu nổi sự khuyên bảo của tay thợ ảnh, thêm nữa ham muốn biểu diễn trong lòng nàng đã bị gợi lên. Mặc dù là loại quần dây dâm đãng, nàng cũng uốn a uốn éo mặc vào.

"Thật, thật tuyệt vời!" Tay thợ ảnh nuốt ực một ngụm nước miếng lớn. Háng gã đã nổi lên một cái lều to đùng.

"Ối, mắc cỡ chết được. Ảnh chụp ra đến em cũng mắc cỡ không dám xem"

Vân Vũ Phi lấy hai tay che mặt, chỉ là qua kẽ ngón tay nàng cũng phát hiện nơi háng gã thợ ảnh cực kỳ không bình thường. Trái tim nàng đập loạn, trong lòng thật lo lắng, lo lắng gã thợ ảnh liệu có ý xấu.

'Nào, em ngồi xuống cái ghế quý phi này" Xem ra nỗi lo lắng của Vân Vũ Phi là không cần thiết, phản ứng của tay thợ ảnh dường như chỉ là phản ứng sinh lý của một nam nhân bình thường, gã vẫn luôn làm việc rất nhiệt tình.

Phòng chụp có không ít đạo cụ giả, nhưng chiếc ghế quý phi lại đúng là ghế quý phi hàng thật đúng giá. Chất liệu phủ bằng tơ đoạn màu vàng nhạt khiến người ta sờ lên cảm giác rất mát tay. Nếu như nằm lên đó nhất định sẽ cảm thấy rất thoải mái, rất dễ chịu.

Vân Vũ Phi cũng cảm thấy rất thoải mái. Có lẽ do đứng quá lâu, nàng có vẻ mệt, vừa nằm xuống ghế quý phi, nàng liền vặn người một cái, hai trái nhục cầu trước ngực cũng rung rinh theo, cực quyến rũ. Tay thợ ảnh vội vàng bấm máy.

Ánh đèn chói mắt chớp lên khiến Vân Vũ Phi hờn dỗi: "Không được chụp lén mà, người ta còn chưa chuẩn bị xong"

Được rồi, được rồi, giờ bắt đầu chụp. Nào, nâng cằm lên, gập chân lại"

Gã thợ ảnh bắt đầu chỉ huy. Mấy tư thế ban đầu rất đẹp nhưng cũng rất phổ thông. Nhưng sau đó không còn bình thường nữa. Tay thợ ảnh chỉ huy: "Bây giờ mở rộng chân ra, tay đỡ lấy nhũ phong."

Vân Vũ Phi cảm thấy tư thế này có vẻ kỳ cục, nhưng nàng chỉ do dự chút xíu, rồi theo sự chỉ đạo của tay thợ ảnh mở rộng cặp đùi ra, tay nâng cặp nãi tử khiến người xịt máu mũi kia lên, khuôn mặt còn hướng về ống kính nở nụ cười mỉm mê người.

"Quỳ xuống ghế, nghểnh đồn bộ lên cao chút. Đúng rồi, áp mặt lên lưng ghế, đồn bộ nâng cao hơn chút nữa" Yêu cầu của tay thợ ảnh càng lúc càng cao, trình độ dâm đãng của các tư thế cũng càng lúc càng lớn, hơi thở của gã càng lúc càng nặng nhọc.

"Ưm, thật phải như vậy sao? Tư thế này có vẻ rất lẳng lơ...."

Vân Vũ Phi không ngờ nổi tay thợ ảnh lại để nàng bày ra tư thế tràn đầy cám dỗ như thế. Tư thế đó chỉ có thực hiện khi làm tình với nam nhân.

Vân Vũ Phi liếc nhìn nơi háng đang nhô cao lên của tay thợ ảnh một cái, thầm nghĩ, chẳng lẽ tay thợ ảnh này đang tưởng tượng mình ân ái với nam nhân khác? Gã có tưởng tượng đang ân ái với mình không? A, hình như ướt rồi, tư thế này thật không chịu nổi.

"Đúng là tài sắc vẹn toàn, khiến cho tất cả nam nhân nhìn thấy em liền điên cuồng. Nào, dùng hai tay áp lên đồn bộ" Tay thợ ảnh chỉ cách thân thể Vân Vũ Phi không đến một thước. Ống kính của gã gần như có thể tóm được chân lông của Vân Vũ Phi.

"Em chẳng thèm tất cả nam nhân điên cuồng, em chỉ cần lão công của em điên cuồng là được.ư" Vân Vũ Phi cong người đưa hai tay ra sau, áp lên bờ mông trắng nõn căng tròn của mình.

"A, lông của em có vẻ hơi nhiều, em đừng động đậy, để anh sửa sang giúp em một chút" Tay thợ ảnh đặt máy ảnh xuống, bước tới, vạch chiếc quần dây nhỏ xíu ra. Lọt vào mắt chính là một cúc hoa môn khép chặt cùng nhục huyệt khiến người ta điên cuồng. Nhục huyệt được một đám âm mao rậm rịt bao vây, nhưng nộn nhục màu phấn hồng vẫn có thể thấy rõ ràng.

"A, anh làm gì vậy?" Trái tim Vân Vũ Phi đập loạn lên.

"À, có mấy sợi lông rất tinh nghịch, anh nhét vào trong chỗ lõm giúp em" Tay thợ ảnh giải thích, còn lấy tay vén đám âm mao lòa xòa vào trong chỗ lõm ẩm ướt, rất không cẩn thận vừa khéo chạm vào múi thịt hồng mịn.

"A, anh đừng đụng vào đó" Toàn thân Vân Vũ Phi run lên, thiếu chút nữa bỏ mặc tư thế dâm đãng đó. Nàng thầm nghĩ, gã thợ ảnh này có phải là cố tình không? Thật xấu hổ quá, cái gì cũng để cho tay thợ ảnh này nhìn thấy hết rồi, gã còn chạm vào chỗ đó của mình, ngứa ngáy đến chết đi được.

"Không đụng vào chỗ nào? Có phải là chỗ này?" Tay thợ ảnh rất nghi hoặc lấy tay miết vào múi thịt màu phấn hồng một cái hỏi.

"A..phải, đúng là chỗ đó" Vân Vũ Phi không thể quỳ vững được nữa, cặp đùi ngọc của nàng nhũn ra, ngã đổ xuống chiếc ghế quý phi.

"Thật ngại quá, không cẩn thận đụng phải rồi, lần sau anh sẽ chú ý"

Vân Vũ Phi hờn dỗi: "Còn có lần sau sao?"

Gã thợ ảnh gãi gãi đầu, cười lỏn lẻn: "Đương nhiên, đương nhiên không có lần sau"

Vậy..vận còn chụp không? Không chụp nữa em sẽ mặc y phục đó. Lát nữa bạn trai em tới, em thật không muốn để anh ấy nhìn thấy" Vân Vũ Phi nhớ tới Doãn Xuyên.

"Đương nhiên là chụp chứ, chỉ chụp một lần cuối cùng. Nào, anh muốn làm ướt nội y của em" Tay thợ ảnh quay người lấy một chai nước suối.

"Tại sao phải làm ướt?" Vân Vũ Phi cực kỳ khó xử. Nàng đã láng máng biết được ý đồ của gã thợ ảnh.

"Lúc trước chẳng phải anh đã nói muốn chụp nhũ phong của em sao? Bây giờ bắt đầu chụp thôi" Xem ra tay thợ anh không đạt mục đích không thôi.

"Ác, em.không......" Vân Vũ Phi giận dỗi nói.

"Nghe lời đi mà, nhũ phong của em đẹp như vậy, nếu như mà không chụp, anh sẽ ôm hận suốt đời, cầu xin em đó" Tay thợ ảnh dường như nắm bắt được nhược điểm dễ mềm lòng của Vân Vũ Phi.

"Được.được rồi, nước có lạnh không" Quả nhiên Vân Vũ Phi rất dễ xiêu lòng.

"Không lạnh, anh giội từ từ" Nói rồi, tay thợ ảnh rót nước vào nắp chai, sau đó nhỏ từng giọt lên mình Vân Vũ Phi.

Mảnh nội y kiểu dây đeo gợi cảm của Vân Vũ Phi vốn rất trong, sau khi thấm nước thì chẳng khác gì là không mặc gì. Lớp lụa mỏng dính sát vào nhũ phong. Gã thợ ảnh chỉ đổ bốn, năm nắp chai nước, đường nét cặp nhũ phong của Vân Vũ Phi đã hiện ra vô cùng rõ nét. Hai viên nhũ đầu màu phấn hồng bị nước lạnh làm cho giật mình, lập tức săn cứng lại, qua lớp nội y dính sát vào da thịt, tỏ ra cực kỳ dụ dỗ. Gã thợ ảnh liếm liếm đôi môi khô khốc.

"Ô..ướt hết cả rồi....." Lời Vân Vũ Phỉ một câu hai nghĩa, nàng vừa nói xong liền cảm thấy toàn thân bức bối cực kỳ khó chịu. Nước lạnh giội lên người không những không làm cho nàng tỉnh táo lại, mà còn khơi lên dục vọng của nàng. Nàng cảm giác bên dưới của mình ẩm ướt không sao kiểm soát được.

"Được rồi, giờ em vuốt ve nhũ phong của em, vuốt ve không ngừng, đúng rồi.xoa nắn mạnh hơn chút" Gã thợ anh bấm máy lia lịa.

"Ư.sờ như thế này à?..Ư, thật khó chịu!" Vân Vũ Phi như mê đi, nàng như quỷ sai thần khiến hoàn toàn nghe theo lời chỉ dẫn của gã thợ ảnh, dùng sức xoa nắn nhũ phong của mình. Nhũ phong chịu sự vò nắn mạnh méo mó biến hình.

"Ài, không được, không được, em còn phải tưởng tượng, tưởng tượng bị một nam nhân xa lạ dùng tay xoa bóp nãi tử của em, hôn nãi tử của em" Tay thợ ảnh ngấm ngầm mở thắt lưng.

"Ai da, anh..anh cởi quần làm gì?" Vân Vũ Phi lửa dục phun trào nhìn thấy gã thợ ảnh đang cởi quần, trái tim nàng đập loạn thình thịch, giống như linh cảm thấy sắp xảy ra chuyện gì đó. Nàng vừa thẹn vừa quýnh, chỉ cảm thấy trong cơ thể có một dòng thác đang cuộc chảy. Nàng đã không cách nào ngăn chặn cỗ lực lượng mạnh mẽ đó nữa.

Tay thợ ảnh lại ấp a ấp úng giải thích: "Trong phòng quá..quá nóng à!" Cũng không biết là ngột ngạt hay là khô nóng.

"Vậy chụp mau lên, bạn trai em sắp tới rồi" Vân Vũ Phi nhớ ra Doãn Xuyên sắp tới rồi, có lẽ đang trên đường tới rồi. Nhưng không hiểu vì sao, Vân Vũ Phi không những không ngăn chặn sự trêu ghẹo của tay thợ ảnh, mà còn cố tình thả lỏng cho sự vô lễ của gã thợ ảnh. Gã càng lúc càng lớn gan, càng lúc càng suồng sã.

Nhưng, từ ánh mắt hau háu của gã thợ ảnh, Vân Vũ Phi hiểu được hàm nghĩa của sự suồng sã. Nàng không cự tuyệt sự suồng sã, ngược lại còn cảm thấy rất kích thích, từ nơi sâu thẳm trong trái tim xao động nhanh chóng nảy ra một ý nghĩ hoang đường. Nàng khát vọng gã thợ anh chủ động chút, liều lĩnh chút, thậm chí có thể cưỡng bách làm nhục nàng.

Làm nhục? Ác..chẳng lẽ chính là cưỡng gian? Mình rất khao khát bị cưỡng gian sao? Không được, cưỡng gian thì quá sỉ nhục. Nhưng vì sao mình vừa nghĩ tới bị cưỡng gian liền ướt sũng vậy? Vân Vũ Phi tâm linh mê loạn tự hỏi tự trả lời.

"A, nãi tử của em càng lúc càng căng lên. Rất tuyệt, anh sờ thêm chút nữa, tăng nhiệt độ"

Tay thợ ảnh nghe nói bạn trai Vân Vũ Phi sắp sửa tới, dường như gã không chờ đợi được nữa, nữ nhân mĩ lệ gợi cảm trước mắt này đã giống như một con vịt, con vịt đã nấu chín, gã có thể để nàng bay mất sao? Gã nhào tới, ôm chầm lấy thân thể Vân Vũ Phi, dạo lướt vùng bụng dưới phẳng lỳ của nàng một cách trắng trợn.

"A, bây giờ em cảm giác giống như.giống như đang bị nam nhân xa lạ ăn hiếp"

Hai chân Vân Vũ Phi không ngừng xiết vào nhau. Nàng không những cho phép tay thợ anh vuốt ve thân thể mình, nàng còn phối hợp nắm lấy tay gã thợ ảnh, một bên giả đò cự tuyệt, một bên lại ưỡn cao nhũ phong lên, thực sự lĩnh hội cảm giác bị nam nhân xa lạ trêu ghẹo.

"Đúng, từ từ em sẽ có cảm giác, hiệu quả ảnh chụp ra sẽ càng chân thực hơn. Nào, chúng ta tiếp tục thể nghiệm, thể nghiệm một chút."

Tay thợ ảnh kéo tay Vân Vũ Phi ra, há to miệng ngậm lấy một ngọn nhũ phong cao vút, điên cuồng mút nút và nghiến ngấu. Ngọn nhũ phong kia cũng không may mắn tránh thoát, bị bàn tay tóm lấy, dùng sức xoa nắn. Bầu nhũ mềm mại biến thành muôn hình vạn trạng trong lòng bàn tay gã thợ ảnh. Thứ duy nhất không biến hình chính là nhũ đầu hồng hào. Nhũ đầu của Vân Vũ Phi rất đẹp, rất nõn nà, nhưng lúc này đã biến thành màu đỏ thắm. Thứ gì càng đỏ thắm càng dễ dàng khơi dậy dục vọng của con người.

"Ai da, sao anh thô lỗ như vậy? Anh sẽ không vô lễ thật sự với em chứ?" Vân Vũ Phi thở hổn hển, xinh tươi như vẽ. Nàng không biết vì sao nói ra hai từ "vô lễ". Có lẽ nàng muốn kích thích nam nhân trước mặt này thêm chút nữa.

Tay thợ ảnh chú ý đến nhũ đầu của Vân Vũ Phi đang từ từ cứng lên. Đó là biểu hiện nữ nhân đã động tình. Gã cười hề hề một cách xấu xa nói: "Anh chỉ giả vờ vô lễ với em, vô lễ với nãi tử của em, đợi lát nữa chụp ảnh mới càng thêm mĩ cảm"

"A..thật sao?" Vân Vũ Phi cố ý mở rộng cặp đùi, để cho sắc đẹp trong chiếc quần dây màu da người hiện rõ ra.

"Đương..đương nhiên là thật. Không tin em cởi hết đồ ra xem" Thân thể tuyệt diệu, vùng đất thần bí, dòng suối uốn lượn, rừng cây rậm rạp.Thân thể gã thợ ảnh bùng cháy lên không thuốc gì cứu nổi. Chẳng có cách nào. Quả thực càng lúc càng nóng. Gã chỉ có thể cởi sạch toàn bộ y phục trên người.

"Ư? Sao anh cởi hết đến cả nội khố vậy? Anh định làm gì?" Vân Vũ Phi hoảng hốt lo sợ khép chặt cặp đùi đang mở rộng lại, hai tay càng bảo vệ che chắn cho những bộ phận quan trọng, giống như một con dê đáng thương. Nàng phát hiện dương cụ của gã thợ ảnh vừa to và dài, chẳng có chút văn nhã nào.

"Đừng lo, anh chỉ muốn chụp chung với em mấy tấm ảnh làm kỷ niệm thôi" Tay thợ ảnh cười dâm đãng. Tay gã tuần tra trên cặp đùi Vân Vũ Phi.

"Chụp chung thì cứ chụp chung, vì sao phải cởi sạch hết đồ ra vậy?" Vân Vũ Phi thật không hiểu nổi. Khuôn mặt nàng như cười mà không phải cười.

"Bởi vì anh muốn chụp chung với em mấy tấm ảnh ân ái làm kỷ niệm" Tay thợ ảnh cười gằn. Gã vừa chăm chú ngắm nhìn vùng tam giác đen nhánh rậm rạp của Vân Vũ Phi, vừa nhẹ nhàng tuốt dương cụ to lớn. Quy đầu tròn tròn đã ứa ra một chút dịch thể trong trong.

"Vậy không được, người ta đến thử áo cưới là để chuẩn bị kết hôn lấy chồng, không thể tùy tiện ân ái với nam nhân khác" Vân Vũ Phi ra sức lắc đầu.

"Không cần thiết phải ân ái thật. Anh chỉ muốn đưa đệ đệ đến gần tiểu huyệt, chụp mấy tấm hình chụp chung là được, có được không? Cầu xin em đấy tiểu Phi" Dáng vẻ gã thợ ảnh rất đáng thương.

"Anh cứ ăn hiếp người ta mềm lòng mãi, em..em có thể đồng ý với anh, nhưng anh không được chọc vào đâu đấy!" Vân Vũ Phi rất hảo tâm đáp ứng yêu cầu của gã thợ ảnh.

"Tốt quá, chỉ nói một lời, cảm ơn tiểu Phi, tiểu Phi vạn tuế"

Tay thợ ảnh đặt Vân Vũ Phi đang mềm nhũn xuống dưới thân, lấy tay vạch sợi dây nhỏ của chiếc quần dây, ưỡn thẳng nhục bổng to lớn, nhắm chuẩn múi thịt phấn hồng. Không ngờ, huyệt khẩu đã trơn ướt dính dấp. "Bựt" một tiếng, không ngờ nhục bổng tướng đã chọc vào cải cái quy đầu. Dư thế không giảm, phựt một cái đã thọc đến tận cùng tiểu huyệt.

"A.a..sao lại tiến vào, không phải đã nói không chọc vào cơ mà?" Vân Vũ Phi lớn tiếng kêu la.

"Không.không thể trách anh. Chỗ đó của em trơn quá mức. Không cẩn thận, không cẩn thận thôi" Tay thợ anh cười hề hề.

"A.to quá......" Vân Vũ Phi rên lên, đôi mắt đẹp mơ màng, đôi tay ngọc trắng ngần ôm chặt lấy cổ gã thợ ảnh.

Tay thợ ảnh cố hết sức giang rộng cặp đùi đang giơ cao của Vân Vũ Phi, để cho bộ phận riêng tư của hai người đang kết hợp lại hướng về phía ống kính một máy ảnh tự động. Gã hưng phấn kêu lên: "Nhìn ống kính, chú ý nhìn ống kính" Vừa nói, gã vừa nhanh chóng lắc hông thọc vào rút ra. Do nhục huyệt đã sớm ướt sũng, những cú đâm thọc của tay thợ ảnh phát ra âm thanh ọt ọt.

"A.anh.anh mau dừng lại đi" Vân Vũ Phi ra sức đấm vào người gã thợ ảnh. Chỉ là lực nắm đấm của nàng xem ra chẳng khác gì việc gãi ngứa.

"Không dừng nổi thì biết làm sao?" Gã thợ ảnh cười. Gã trông có vẻ rất văn nhã, rất giống một sinh viên văn nhã.

"A.anh gạt người, lão công của em sắp đến rồi, em..em phải nói với anh ấy" Nức nở nghẹn ngào, tóc tai rối loạn, Vân Vũ Phi sao mà đáng thương đến thế.

"Vậy cứ chọc cho đến khi lão công của em đến mới thôi" Con người cũng biến chất. Từ sinh viên văn nhã đến dã thú điên cuồng cũng chỉ cần vài giây thời gian mà thôi. Lúc này, tay thợ ảnh trông lại giống một con dã thú ngửi thấy mùi máu.

"Ư.em phải mách lão công của em, nói anh cưỡng gian em....." Vân Vũ Phi khép đôi mắt đẹp lại, tưởng tượng có một nam nhân, một nam nhân rất thô lỗ ngang nhiên làm nhục nàng, giày vò nàng, sau cùng còn cưỡng gian nàng thô bạo ngoài đường phố.

Doãn Xuyên đẩy áo ngực xuống, giúp cho hai cái bánh bao thơm tho nhảy bật ra, rồi há to miệng như chậu máu, ngoạm nhũ đầu màu phấn hồng vào miệng, còn ra sức mút nút, như muốn xơi cả chiếc bánh bao thơm.

"Ư, lão công Doãn Xuyên, vết thương của anh đến bao giờ mới lành được?"

 Vân Vũ Phi nũng nịu, mở rộng cặp đùi ra, ngồi quặp lấy thân thể Doãn Xuyên, bờ mông căng tròn đặt lên bụng gã rồi lại phục người xuống dâng cặp nhũ phong chắc mẩy tới, tạo thành một đường nét hình chữ Z hoàn mĩ. Doãn Xuyên không cần dùng tay cũng có thể thoải mái mút nút nhũ đầu của Vân Vũ Phi.

"Sao vậy, muốn làm tình à? Em xem em kìa, lên giường sao không cởi giày ra"

 Doãn Xuyên ôm lấy bờ mông của Vân Vũ Phi, vừa nắn bóp vừa hỏi.

"Thì không cởi đấy, ai bảo anh ghẹo người ta?"

 Vân Vũ Phi cười khúc khích không ngừng. Cặp mắt to tròn của nàng long lanh như sắp nhỏ ra nước.

"Có phải là em không chịu nổi sự khêu gợi? Nếu nam nhân khác cũng khêu gợi em như vậy, em liệu có thất thân không?"

Độ mẫn cảm của Vân Vũ Phi khiến Doãn Xuyên kinh ngạc than thở. Gã lại nhớ tới những lời bẩn thỉu trong phòng rửa tay ở tiệm áo cưới, lòng thầm nghĩ, hai gã nam nhân kia nói thật đúng, lão bà này của ta quả thật rất lẳng lơ. Nhìn này, chỉ sờ nàng chút xíu liền buông thả thành bộ dạng thế này. Trời ạ, mình phải làm sao đây? Chẳng lẽ bắt mình giờ nào phút nào cũng phải canh me nàng? Nếu không canh kỹ, vậy chẳng phải sau khi kết hôn sẽ thường xuyên mọc sừng sao?

Vân Vũ Phi không ngờ Doãn Xuyên lại nói trúng bí mật trong lòng nàng. Nhớ tới tình cảnh bị cái tay thợ ảnh ở trong salon ảnh viện áo cưới kia trêu ghẹo, khuôn mặt nàng đột nhiên đỏ hồng lên, toàn thân nóng rực, hạ thể không ngờ lại có cảm giác ẩm ướt. Nàng không hiểu vì sao lại thành như vậy.

Thấy Doãn Xuyên đang chăm chú nhìn mình, chú hươu trong lòng Vân Vũ Phi nhảy loạn bình bịch. Nàng ngượng nghịu hồi lâu mới nũng nịu mắng: 

"Hứ, không cho phép anh nói người ta như vậy, ngoại trừ anh, em thèm vào để ý tới nam nhân khác"

"Thật à?"

 Doãn Xuyên giả đò lộ ra khuôn mặt vui vẻ. Mặc dù vẻ mặt cười cợt đó cứng nhắc nhưng gã vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Lúc này, trong lòng Doãn Xuyên lại cực kỳ phẫn nộ. Vốn đã định tha thứ cho sự sai trái của Vân Vũ Phi, nhưng giờ không ngờ nàng ta lại nói dối trắng trợn, thật cực kỳ đáng ghét. Gã thầm tính toán trong lòng, đợi vết thương khỏi rồi, nhất định sẽ treo ngược cô ả lẳng lơ Vân Vũ Phi này lên, quất cho một trận nên thân mới bớt giận.

"Ai da, chỗ đó không được sờ, sờ nữa em sẽ..sẽ chịu không nổi"

 Vân Vũ Phi không hề để ý thấy vẻ mặt cứng ngắc của Doãn Xuyên. Nàng chỉ chăm chú quan sát hướng hoạt động của ngón tay Doãn Xuyên. Ngón tay Doãn Xuyên rất không thành thật, không ngờ vượt qua cả khe đùi Vân Vũ Phi.

"Quần dây?"

 Doãn Xuyên trợn mắt lên, bởi vì ngón tay gã chạm phải một sợi dây, sợi dây rất dài, rất mảnh. Sợi dây đó đã lọt sâu vào giữa hai mảnh sò đầy đặn.

"Ai da, người.người ta giặt hết nội khố rồi, chỉ đành dùng tạm ..cái này mặc.mặc trong một ngày mà!"

 Vân Vũ Phi xấu hổ dệt lên một lời nói dối mà đến cả trẻ nít ba bốn tuổi cũng chẳng tin.

Nhưng Doãn Xuyên không ngờ lại tin vào lời nói dối đó. Gã nói với vẻ nghiêm túc: 

"À, vậy à, xem ra phải muôn thêm vài chiếc quần dây nữa, vạn nhất nội khố của em giặt cả, lại vừa khéo mưa to gió lớn, tất cả nội khố đều không khô kịp. Chuẩn bị dư mấy cái em sẽ không lo không có nội khố mặc nữa!"

"Vậy anh mua cho em nha!"

 Vân Vũ Phi õng ẹo nói. Nàng vẫn không nhìn ra Doãn Xuyên đang nghiến răng nghiến lợi.

"Anh mua cho em, để em lẳng lơ à, anh xem em lẳng lơ......"

 Doãn Xuyên không chịu nổi nữa, gã vén vạt váy ngắn của Vân Vũ Phi lên, để cho cặp mông đẹp tròn lẳn sừng sững giữa không khí, sau đó giơ tay lên vỗ xuống. Hai tiếng đét đét rõ rệt vang lên trong phòng bệnh.

"Ai ôi.ô..anh đánh em?"

 Vân Vũ Phi cong môi lên, vẻ mặt không tin nổi. Chỉ là ánh mắt nàng lại lóe lên một ánh sáng kỳ lạ.

"Anh đánh em đấy"

 Nói rồi, Doãn Xuyên giơ thẳng hai tay lên, tay năm tay mười liên tục vỗ xuống bờ mông Vân Vũ Phi không ngơi nghỉ. Trong thoáng chốc, tiếng đét đét vang lên loạn xạ, hệt như một tràng pháo.

"A..a.anh thật nhẫn tâm, anh đánh chết em đi"

 Vân Vũ Phi từ nhỏ tới lớn đã từng bị đánh bao giờ? Phát giác trên bờ mông non mềm hiện ra mấy dấu tay đỏ hồng, nàng không nhịn nổi cất tiếng rên rỉ.

"Cho anh biết, sau này em còn lẳng lơ không?"

 Doãn Xuyên dừng tay, nhìn những vệt đỏ trên bờ mông trắng ngần, trong lòng gã thoải mái một chút, cũng hả giận khá nhiều. Thầm nghĩ, chỉ cần Vân Vũ Phi van xin sẽ tạm thời buông tha cho nàng.

Không ngờ Vân Vũ Phi cắn môi, cặp mắt mơ màng hứ một tiếng: 

"Em cứ lẳng lơ đấy, em cứ thích mặc quần dây đấy, anh làm gì được em?"

"Hừ hừ, em phản rồi, được! Hôm nay anh sẽ đánh đến khi em cầu xin"

 Doãn Xuyên nổi giận, gã nén nhịn cơn đau nơi vết thương, ngồi thẳng dậy trên giường, thô lỗ đè Vân Vũ Phi nằm sấp xuống giường, sau đó tốc chiếc váy ngắn của Vân Vũ Phi lên, để cho đồn bộ tròn trĩnh lộ ra một lần nữa. Lần này Doãn Xuyên không dễ dàng tha thứ cho nữ nhân dâm đãng này.

"Ai da, anh muốn làm gì? Anh dám đánh em? Ô......"

 Vân Vũ Phi đau lòng bắt đầu nức nở.

"Em cầu xin anh sẽ tha cho em"

 Doãn Xuyên đầy một bụng khí tức vốn định dạy dỗ dạy dỗ Vân Vũ Phi cẩn thận một hồi, nhưng gã không chịu nổi nước mắt nữ nhân, cũng không nghe nổi tiếng khóc của nữ nhân. Vân Vũ Phi vừa khóc, trái tim gã liền mềm lại.

"Em cứ không cầu xin, anh đánh đi, là nam nhân thì đánh đi, đánh chết em rồi anh dễ kiếm nữ nhân khác. Sao không đánh đi"

Vân Vũ Phi ngang ngạnh giở tính khí trẻ nít ra. Nàng nằm sấp trên giường, cong cặp mông tròn lên. Giữa khe đùi, sợi dây mảnh cám dỗ kia dường như ứa ra một tia long lanh.

Doãn Xuyên không để ý tới tia óng ánh ứa ra đó, bởi vì gã đã tức mờ cả mắt. Nghĩ xem bây giờ đã càn quấy như vậy, nếu không dạy dỗ cho tốt một phen, tương lai làm sao còn quản lý giáo dục được nữa. Thêm vào đó Vân Vũ Phi lại thỉnh thoảng nghểnh mông lên lắc lắc, khiến cho Doãn Xuyên nhớ tới hai tên nam nhân trong salon ảnh viện nói một câu 

"Lông của nó thật nhiều, vừa rậm lại vừa dày"

, trong lòng không khỏi càng ghen tuông giận dữ. Đầu óc nóng lên, không thể nhịn được nữa, vung tay 

"đét đét đét"

 như vỗ trống, đánh mạnh xuống bờ mông Vân Vũ Phi.

"A..ai ôi..đau!"

"Cầu xin đi sẽ tha cho em"

"Em không.quyết không.a..ư..ư..!"

"Thật có gan. Hôm nay Doãn Xuyên anh mà không đánh đến khi em cầu xin, anh gọi em làm đại gia"

Âm mao của Vân Vũ Phi quả thật tốt tươi. Chiếc quần dây nhỏ xíu màu trắng chỉ có thể làm cho cánh rừng rậm rạp đó càng thêm chói mắt, thêm vào múi thịt đầy nếp gấp, khiến cho Doãn Xuyên cảm thấy cực kỳ dâm đãng. Nghĩ tới cái chỗ dâm đãng này mới gần đây không ngờ còn để cho một tay thợ ảnh dùng sinh thực khí chọc vào không biết bao nhiêu lần, nỗi buồn bực trong lòng gã khó mà tiêu được, lực bàn tay cũng tăng thêm nhiều.

"Đánh này, đánh này, đánh này........."

 Đột nhiên, Doãn Xuyên phát hiện có gì đó không đúng. Vân Vũ Phi nằm úp trên giường bệnh không kêu không gào nữa. Chết rồi? Không phải. Bởi vì đồn bộ Vân Vũ Phi vẫn nhấp nhô lên xuống, không những chào đón bàn tay Doãn Xuyên một cách có quy luật, mà còn uốn éo thân thể, thỉnh thoảng phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ. Thế này là thế nào? Đánh nhẹ quá à? Doãn Xuyên thầm hỏi. Có điều gã lập tức phủ nhận đã đánh nhẹ tay. Bởi vì tay gã đánh đến rát cả lên rồi.

"Đau không? Được rồi, không đánh em nữa, nể em hôm nay đẹp đến như vậy"

 Nhìn bờ mông đẹp hằn đầy những vết tay đỏ rực, Doãn Xuyên không nhẫn tâm được nữa. Gã không ngờ nổi Vân Vũ Phi yếu đuối lại có ý chí kiên cường như vậy, không ngờ nửa câu xin tha cũng không chịu nói.

"Ư, không..không được dừng, đánh nữa đi mà!"

 Giọng nói ỏn ẻn của Vân Vũ Phi vang lên ngay khi Doãn Xuyên vừa dừng tay.

"Cái gì?"

 Doãn Xuyên nghi ngờ không biết có phải tai mình nghe lầm không.

"Xin.xin anh đó, lão công đánh nữa đi, đánh mạnh chút à!"

 Vân Vũ Phi cầm tay Doãn Xuyên đặt lên mông nàng không ngừng van xin. Dáng vẻ đáng thương của nàng không có vẻ gì là nói đùa cả.

"Xỉu. Sao thân thể em lại nóng thế này? Anh đánh thật à?"

 Doãn Xuyên nhìn dáng vẻ ý loạn tình mê của Vân Vũ Phi, dường như hiểu ra chuyện gì đó. Gã từ từ giơ tay lên, nhẹ nhàng vỗ xuống một cái.

"Ư, ư, không phải như vậy. Phải..mạnh một chút"

 Vân Vũ Phi lại một lần nữa nghểnh cao đồn bộ.

"Được..được"

 Cuối cùng Doãn Xuyên hiểu ra đã xảy ra chuyện gì. Gã cố nhịn cười, thả lỏng chân tay, bắt đầu đánh lên bờ mông đẹp của Vân Vũ Phi. Lần này rốt cuộc gã phát hiện trên mật huyệt của Vân Vũ Phi có một vũng lớn dịch thể dính dấp óng ánh. Dịch thể càng lúc càng nhiều, trong thoáng chốc đã làm ướt cả âm bộ.

"A..a..lão công Doãn Xuyên, em muốn!"

 Không chỉ bờ mông Vân Vũ Phi màu phấn hồng, mà ngay cả toàn bộ làn da trên mình nàng đều biến thành màu phấn hồng. Trong màu phấn hồng lại ánh lên một lớp dầu quái dị, rất trong, rất có cảm giác ngậy béo, cứ như toàn thân bôi lên một lớp kem mỡ.

"Muốn cũng phải chịu, tiểu đệ đệ đang bị thương"

 Doãn Xuyên không để ý tới sự biến hóa của thân thể Vân Vũ Phi. Gã cứ chăm chú nhìn sắc mặt Vân Vũ Phi. Qua dáng vẻ mê li của Vân Vũ Phi, Doãn Xuyên rất khẳng định Vân Vũ Phi sắp đạt tới cao trào. Nhưng gã thật chẳng biết làm sao. Cảm giác như vết thương đang nứt ra đang dần tăng lên, gã chỉ đành thông cảm tiếp tục đánh.

"Mau, mau dùng ngón tay chút đi mà!"

 Vân Vũ Phi thở hổn hển.

"Ác, sao anh lại quên béng mất món này"

 Một lời làm người trong mộng bừng tỉnh, Doãn Xuyên hưng phấn vạch chiếc quần dây đã ướt đẫm kia ra, đưa ngón trỏ ra từ từ chọc vào huyệt khẩu đã lầy lội đến rối tinh rối mù.

"A.a..ư.đúng rồi đó"

 Toàn thân Vân Vũ Phi run lên, hàng mi đang nhíu chặt tức thì giãn ra. Nàng vội vàng lắc lư theo ngón tay của Doãn Xuyên, trên mặt bắt đầu treo nụ cười ngọt ngào.

"Em thật không phải đồ lẳng lơ tầm thường nha!"

 Doãn Xuyên lắc đầu cười khổ.

"Đừng cười..cười người ta.a, hôn, hôn một chút được không?"

"Được, nào, đưa lưỡi ra nào"

"Ư, không phải hôn miệng, là, hôn bên dưới"

"Cái gì? Ừ, được rồi"

 Doãn Xuyên rất ôn nhu. Gã đương nhiên bằng lòng chiều theo Vân Vũ Phi. Chỉ là ngoài miệng gã không nói, nhưng trong lòng lại chửi lớn Vân Vũ Phi lẳng lơ đến khác thường, lại còn lòng tham không đáy, đơn giản là được voi đòi tiên, được đằng chân lân đằng đầu.

Có điều trong lòng chửi thì chửi, Doãn Xuyên vẫn cứ rất vui lòng cống hiến sức lực. Nghe nói âm tinh của nữ nhân là thứ thuốc bổ phi thường, huống chi mật huyệt của Vân Vũ Phi đối với nam nhân mà nói, có đầy sức cám dỗ cực độ.

"A.a.khoái quá, a..........."

 Đầu lưỡi vụng về của Doãn Xuyên thay thế cho ngón tay linh hoạt, nhưng phản ứng của Vân Vũ Phi càng thêm mãnh liệt. Dịch thể như sữa tuôn ra không ngừng. Có điều chất dịch thể long lanh đó vừa chảy ra tới động khẩu liền bị Doãn Xuyên hút đến sạch sạch sẽ sẽ. Thậm chí sau khi Doãn Xuyên quét sạch một lượt toàn bộ huyệt khẩu, còn dẩu miệng lên, nhắm thẳng huyệt khẩu mà hút lấy hút để.

"Ư.nhột quá, đừng mút nữa!"

"Tiểu Phi Phi của anh, để anh mút, ngọt quá, thật không thể tưởng tượng nổi!"

"Ư......"Hơi thở của bác sỹ Lô như muốn ngừng lại. Từ trước tới nay y chưa từng nhìn thấy nhũ phong hoàn mĩ đến như vậy. Hai điểm màu phấn hồng ở nơi đầy đặn mà vút cao trên làn da tuyết bạch kia làm lộ ra ánh sáng mê người. Bác sỹ Lô bị thứ ánh sáng đó mê hoặc sâu sắc. Cự vật dưới hông y lại nẩy lên mấy cái, cũng như to thêm một cỡ.

 

"

Không được nhìn mà.......

" Vân Vũ Phi vừa thẹn thùng vừa kiêu ngạo. Nàng biết vẻ mê người của mình, nàng thích nam nhân điên đảo thần hồn vì nàng. Nhìn dáng vẻ ngẩn ngơ của bác sỹ Lô, nàng có một cảm giác hưng phấn không thể diễn tả được bằng lời. Trong nỗi hưng phấn, nàng chẳng hề giấu giếm ưỡn cao bộ ngực mê người, nhẹ nhàng thoa chất bôi trơn trong tay lên nhũ phong của mình.

"

Đúng, cô..cô thoa từ từ, thoa đều lên

" Bác sỹ Lô cởi luôn áo blu và áo trong, chỉ mặc một chiếc áo lót mỏng, y không quên giải thích với Vân Vũ Phi: "

Không muốn để chất bôi trơn làm bẩn y phục

"

"

Ưm

" Vân Vũ Phi đã chẳng quan tâm bác sỹ Lô đang làm gì nữa. Nàng chỉ chú ý đế hay tay đang dạo chơi trên nhũ phong mình. Chất bôi trơn lành lạnh không làm giảm cảm giác khô nóng trong nàng xuống chút nào. Ngược lại, nhũ phong mẫn cảm khi được vuốt ve lại sinh ra sức nóng còn mãnh liệt hơn. Luồng sức nóng đó đang dần dần ăn mòn lý trí của nàng.

"

Bây giờ, kẹp sinh thực khí của tôi vào giữa hai nhũ phong của cô, người bị bệnh liệt dương không cương nhiều được, có thể không tiến vào âm đạo được, lúc đó nhũ giao có thể thay thế cho tính giao

" Bác sỹ Lô ưỡn nhục bổng to lớn lên, áp lên nhũ câu của Vân Vũ Phi.

"

Ư, nóng quá!

" Vân Vũ Phi kêu lên một tiếng. Vào lúc nhục bổng to tướng của bác sỹ Lô tiếp xúc với thân thể nàng, toàn thân Vân Vũ Phi run lên mãnh liệt, khoái cảm như sóng triều trong thoáng chốc tràn ngập khắp toàn thân, dịch thể dính dấp từ nơi sâu thẳm trong nhục huyệt phun trào ra, thấm ướt cả âm bộ. Vân Vũ Phi tin chắc dưới mặt ghế là cả một vũng dịch thể khiến nàng khó có thể chịu nổi. Nàng vô ý thức di di đồn bộ, muốn dùng chiếc váy dưới mông lau đám dịch thể đó đi.

Nhưng nhục bổng của bác sỹ Lô đã bắt đầu ma sát nhũ câu. Vân Vũ Phi chỉ đành chuyên chú vào thứ gia hỏa vừa yêu vừa hận trước mắt. Nàng nâng cặp nhũ phong lên, ép chặt nhục bổng to tướng vào giữa cặp nhũ.

"

A, cô đúng là được trời ưu ái, cũng chỉ có nhũ phong đầy đặn như của cô mới có thể làm.làm nhũ giao. Người yêu cô thật may mắn!

" Bác sỹ Lô thúc động nhục bổng, nhục bổng to tướng đâm qua lại giữa cặp nhũ phong, tỏ ta cực kỳ dâm mị.

"

Là như thế này sao?

" Vân Vũ Phi õng ẹo hỏi. Ánh mắt nàng đã trở nên rất quyến rũ, rất lẳng lơ.

"

Đúng, có điều, chưa đủ chặt, cô giúp tôi nào

" Bác sỹ Lô đưa tay ra, đặt lên hai bên nhũ phong của Vân Vũ Phi rồi dùng sức ép thật mạnh vào, tạo thành một nhũ câu thật sâu thật khít. Tốc độ đâm thọc của bác sỹ Lô cũng tăng dần lên.

"

A, không được sờ..a!

" Nhũ đầu của Vân Vũ Phi rất đẹp, chỉ có thằng ngốc mới coi như không thấy trước nhũ đầu mê người như vậy để mà không sờ. Bác sỹ Lô không phải thằng ngốc, ngón cái và ngón trỏ của y rất 'không cẩn thận' vê lấy nhũ đầu màu phấn hồng. Đó là nơi mẫn cảm nhất của Vân Vũ Phi. Nàng khó chịu há to miệng, bác sỹ Lô lại một lần nữa không cẩn thận chọc nhục bổng to tướng vào giữa cặp môi mọng đỏ của Vân Vũ Phi.

"

ư ư..ư ư.........

" Vân Vũ Phi nắm lấy nhục bổng nóng hổi, điên cuồng ngậm nhả. Nàng còn dùng lưỡi liếm láp xung quanh quy đầu. Nàng muốn báo thù bác sỹ Lô, bởi vì bác sỹ Lô đang đùa nghịch nhũ phong của nàng, còn vân vê nhũ đầu của nàng. Nhũ đầu đã săn cứng lên, thật đáng ghét.

"

Đừng ngậm vội.chúng ta tiến hành bước 'tính giao' cuối cùng. Nào, tôi giúp cô cởi váy

" Bác sỹ Lô bế Vân Vũ Phi lên khỏi ghế.

"

Cái đó còn phải học sao?

" Vân Vũ Phi ngượng ngùng hỏi. Hai tay nàng đặt lên mình bác sỹ Lô, dùng cặp bánh giò trước ngực ma sát vầng ngực của bác sỹ Lô.

"

Đương nhiên rồi

" Bác sỹ Lô phát ra tiếng thở nặng nhọc như dã thú. Mặc dù còn cách lớp áo lót, nhưng y đã cảm giác được sự cọ sát của hai hạt nhũ đầu kia.

"

Vậy anh phải dạy tôi cẩn thận đó

" Vân Vũ Phi ép chặt lên người bác sỹ Lô, hạ thể không ngừng hẩy tới trước. Nàng đang ra hiệu mạnh mẽ.

Đương nhiên bác sỹ Lô bắt sóng được tín hiệu đó. Y thuần thục cởi váy Vân Vũ Phi ra, nhưng lại không cởi nội khố, bởi vì cái đó không cần phải cởi. Hai sợi dây mảnh buộc lại bên hông, chẳng khác gì với việc không mặc nội khố. Y ôm lấy vòng eo thon nhỏ của Vân Vũ Phi, ôn nhu hôn nhũ phong cao vút, vừa hôn vừa dứt.

"

A..anh thật xấu, anh cố tình dụ dỗ tôi

" Dường như đến lúc này Vân Vũ Phi mới hiểu ra. Nàng bắt đầu giãy giụa, giãy giụa rất yếu ớt, vừa giãy giụa vừa dùng hạ thể cọ sát lên cự vật hàng khủng cứng rắn như sắt kia. Nhục huyệt lầy lội của nàng đã vô cùng khao khátbị xâm nhập, bị chiếm hữu.

Bác sỹ Lô chẳng để tâm đến sự kháng nghị vô vị của Vân Vũ Phi. Nhục bổng ngỏng cao của y đã ở thế đợi phóng, quy đầu to tròn cứ luôn luẩn quẩn ngay rìa nhục huyệt, không ngừng chọc lên dải đất mẫn cảm bệnh cạnh nhục huyệt. Tay y đột nhiên nâng một chân của Vân Vũ Phi lên. Điều đó càng kích thích thần kinh Vân Vũ Phi hơn. Nàng thầm kêu lên kinh hãi: chẳng lẽ bác sỹ Lô muốn đứng để chọc nhục bổng của hắn vào hay sao? Nhưng đó là tư thế mình chưa từng thưởng thức qua, tư thế này dâm đãng quá, không biết tư thế đó thì có thể chọc vào thật sâu không?

"

A......

" Vân Vũ Phi đã cảm giác thấy quy đầu to tròn kia đang tách mở hai cánh hoa của nàng ra.

Nhưng đúng vào lúc đó, từ phòng làm việc của bác sỹ vang lên tiếng gõ cửa. Mặc dù bác sỹ Lô và Vân Vũ Phi ở phòng trong, nhưng phòng làm việc yên ắng vẫn truyền tiếng gõ cửa vào tai họ. Cùng với tiếng gõ cửa là một giọng nói trong trẻo có vẻ lo lắng: "

Bác sỹ Lô có ở đó không?

"

Bác sỹ Lô tức điên người. Y liếc nhìn Vân Vũ Phi một cái, phát hiện Vân Vũ Phi cũng đang nhìn y, vừa lắc đầu vừa ép sát thân thể tới. Điều đó như yêu cầu y mặc kệ. Bác sỹ Lô hiểu ý mỉm cười, một lần nữa nhắm chuẩn huyệt khẩu ướt rườn rượt.Mĩ nhân trên giường dường như đã ngủ. Hàng mi dài khép chặt. Nhưng bác sỹ Lô chỉ nhìn thoáng cái cũng biết mĩ nhân đó đang vờ ngủ. Bởi vì hơi thở của nàng không đều đặn, bộ ngực cao vút theo sự tiếp cận của y mà càng lúc càng nhấp nhô lên xuống. Y cười gằn tóm lấy nhũ phong mềm mềm đó, ra sức vần vò.

 

Mĩ nhân tỉnh rồi, nàng kêu lên một tiếng, che chở cho cặp đại nãi tử trước ngực, cười khúc khích nói: "

Không được sờ, anh còn chưa dạy người ta tính giao như thế nào.

"

"

Dạy, lập tức dạy, có phải cô rất muốn học?

" Bác sỹ Lô cởi quần, lại một lần nữa lộ ra cự vật dũng mãnh nhanh nhẹn.

"

Mới học một nửa, đương nhiên phải học hết nha!

" Vân Vũ Phi cười khúc khích. Ánh mắt nàng nhìn chằm chằm vào cự vật của bác sỹ Lô. Trong thoáng chốc, ngọn lửa dục bị nguội lạnh đã bùng cháy lên lần nữa.

Muốn học như vậy sao còn mặc váy vào?"

 Tay bác sỹ Lô lướt qua cặp đùi trơn bóng, lần đến cánh rừng rậm rạp của Vân Vũ Phi.

"A.có việc không cần cởi váy cũng học được.a! Tay của anh......."

 Vân Vũ Phi khép đôi mắt đẹp lại, thân thể uốn éo kích tình theo cái vuốt ve của bác sỹ Lô. Nàng đã thở hổn hển.

"Đúng quá, đại mĩ nhân của tôi, cô thật phóng túng!"

 Bác sỹ Lô nhào tới, tóm gọn làn môi thơm mềm mại của Vân Vũ Phi, điên cuồng hút lấy nước miếng ngọt thơm. Áo Vân Vũ Phi bị lột ra, áo ngực cũng bị giật tung ra một cách thô lỗ, một cặp nhũ phong lại một lần nữa chịu sự đối xử rất thô lỗ.

"Ư..ư........"

 Sự đáp ứng của Vân Vũ Phi nhiệt tình quá mức bình thường. Cái lưỡi trơn mềm mấy lần bị bác sỹ Lô cắn lấy, nhưng nàng vẫn truy đuổi trêu ghẹo. Nhũ đầu săn cứng bị vân vê mạnh mẽ, nàng cũng vẫn ưỡn cao bộ ngực.

"Vậy nhanh chút đi, đừng sờ nữa, tôi khó chịu lắm!"

 Vân Vũ Phi khép hờ hàng mi. Đôi cánh tay ngọc của nàng ôm lấy cổ bác sỹ Lô, không ngờ nhấc cao chân trái lên, gác lên trên một cái bàn, để khu cửa ngõ bí ẩn riêng tư của mình mở rộng. Giữa vùng âm mao rậm rạp lấp ló một cánh hoa non mềm màu phấn hồng tươi đẹp như muốn ứa nước.

"Nội khố của cô đâu?"

 Bác sỹ Lô phát hiện hạ thể của Vân Vũ Phi là một vùng trơn bóng trần trụi, y có vẻ ngạc nhiên.

"Ở đây này"

 Vân Vũ Phi xòe tay ra, bật cười khúc khích. Trên lòng bàn tay nàng không ngờ là chiếc quần dây màu trắng đó. Chỉ là chiếc quần dây đó vừa ướt vừa khai.

"Cho tôi"

 Mặc dù nội khố vừa ướt và khai nhưng bác sỹ Lô rõ ràng rất muốn có được.

"Không cho, trừ phi anh dạy tôi.làm sao tính giao"

 Vân Vũ Phi cố ý giấu hai tay ra sau lưng. Điều đó làm cho bộ ngực nàng càng nhô cao. Lúc nói đến hai từ 'tính giao', nàng cố ý kéo dài âm cuối, tỏ ra cực kỳ nhõng nhẽo, lẳng lơ quyến rũ đến tận xương tủy.

Bác sỹ Lô không thể nhẫn nhịn được nữa. Y nhanh chóng lột bỏ tấm áo lót duy nhất trên người, ôm chặt lấy đồn bộ Vân Vũ Phi, thô lỗ nói: 

"Được, bây giờ tôi sẽ dạy cô, cô xem, đầu tiên để quy đầu tiến vào âm đạo của cô......"

 Nói rồi, y rướn nhục bổng to tướng lên, nhắm chuẩn nhục huyệt đâm vào.

"A..........."

 Vân Vũ Phi quẳng nội khố đi, ôm chặt lấy bác sỹ Lô. Eo nàng run rẩy dữ dội. Thấy bác sỹ Lô dừng lại không cử động, nàng cắn môi hồng, chăm chú nhìn nhục bổng chọc vào tiểu huyệt hỏi: "Tiếp.tiếp đó thế nào?

"

"

Tiếp đó, sẽ từ từ chọc vào, chọc đến tận gốc" Bác sỹ Lô vừa xoa nắn nhũ phong của Vân Vũ Phi vừa lách đại nhục bổng của y vào. Mặc dù nhục bổng của bác sỹ Lô rât thô, nhưng mật huyệt của Vân Vũ Phi đã có đủ chất nhờn. Cây gậy to đùng đó chiếm cứ huyệt đạo trống rỗng từng chút từng chút một. Một một tấc, Vân Vũ Phi lại rên lên một tiếng.

"A..chọc tới rồi, chọc tới rồi..a.dài quá"

 Vân Vũ Phi mồ hôi đầm đìa. Nàng phát hiện hoa phòng đã sắp nứt căng ra.

"Vẫn còn đoạn nữa"

 Bác sỹ Lô cười gằn.

"A..vẫn còn sao? A........"

 Vân Vũ Phi thở hổn hển. Nàng nhìn kỹ lại, quả nhiên đại nhục bổng vẫn còn một khúc nằm bên ngoài nhục huyệt. Nàng vừa định nói không muốn, bác sỹ Lô đã thót hông lại, rồi đột nhiên thọc mạnh tới. Cả cây nhục bổng toàn bộ ngập vào trong nhục huyệt của Vân Vũ Phi. Vân Vũ Phi kêu lớn một tiếng, ôm chặt lấy bác sỹ Lô, điên cuồng dâng chiếc lưỡi thơm tho tới.

"ư ư..........."

 Hai người hôn đến quên cả trời đất, hút mút nước miếng dàn dụa của nhau. Vân Vũ Phi càng lúc càng say mê, một tay nàng cầm lấy tay bác sỹ Lô đặt lên trên nãi tử trắng nõn của nàng, còn tay kia thì ôm lấy đồn bộ của bác sỹ Lô ấn tới, thân dưới ra sức ép mạnh vào âm bộ của bác sỹ Lô, tựa hồ như sâu thẳm trong nhục huyệt cần được gãi ngứa.

Bác sỹ Lô đã cảm thấy sự biến hóa của thân thể Vân Vũ Phi. Y dùng nhục bổng xay nghiền hoa tâm một hồi rồi rút đại nhục bổng ra. Vừa kéo đến huyệt khẩu lại thọc mạnh vào.

"ư ư.ô ô..........."

 Toàn thân Vân Vũ Phi run lẩy bẩy, nhưng bác sỹ Lô không vì thế mà xúc động. Nhục bổng to lớn của y bắt đầu thọc vào rút ra đều đặn mà có lực.

"Bách bách.......

"

"

A.thật lợi hại..thật thoải mái..sướng chết mất thôi........." Tiếng kêu dâm đãng của Vân Vũ Phi vang lên không ngừng. Sau một thời gian thích ứng, nàng bắt đầu ngầm phối hợp, chất dịch màu trắng từ nơi giao tiếp chảy ra, dính cả lên âm nang của bác sỹ Lô.

"Có thích không?"

 Bác sỹ Lô ồ ồ hỏi.

"Thích.a.......

"

"

Làm tình nhân của anh được không?

"

"

Được..em muốn anh ngày ngày làm tình với em..em thích đứng làm tình......" Đùi Vân Vũ Phi không những đẹp, hơn nữa còn rất vững chắc. Nàng cứ đứng mãi một chân, nghênh đón đòn tấn công của đại nhục bổng.

"Vậy anh sẽ ngày ngày đứng làm em"

 Nhịp thọc rút dồn dập của bác sỹ Lô nhưng sóng dồn gió dữ, đợt sau cao hơn đợt trước.

Nhưng đúng vào lúc đó, tiếng gõ cửa không hợp thời lại vang lên.

Phòng bệnh đặc biệt bình thường luôn rất yên tĩnh, rất ít người tới, bởi vì nơi đây cần duy trì sự yên tĩnh tuyệt đối. Nhưng hôm nay lại rất náo nhiệt.

"Không, không được dừng..em sắp tới rồi"

 Tiếng thở của Vân Vũ Phi phát ra như tiếng mèo kêu.

Bác sỹ Lô đương nhiên không dừng lai. Y căm hận người tới, nguyền rủa người tới. Y thậm chí còn muốn giết người tới.

"ư.ư..a.em tới rồi, em tới rồi........."

 Đôi mắt đẹp của Vân Vũ Phi đã mơ đi.

"A.đợi đợi anh.a.a"

 Cú thọc vào cuối cùng của bác sỹ Lô như rung chuyển đất trời. Tinh hoa của y bắn vọt ra, bắn vào nơi sâu thẳm nhất trong nhục huyệt của Vân Vũ Phi.

"Cô không nói, vậy ta coi là cô đồng ý. Ha ha. Lão đầu tử ta tuy già, nhưng vẫn còn rất được việc, hơn nữa sẽ tuyệt đối không làm cô thất vọng"

 Tay lão già từ mái tóc Vân Vũ Phi trượt xuống lưng, từ lưng trượt vào trong mảng bụng mềm mượt.

Bụng dưới của Vân Vũ Phi rất bằng phẳng, rất mềm. Nếu thuận theo phần bụng bằng phẳng xuống dưới nữa sẽ rất thuận lợi sờ tới vùng đất thần bí mà mẫn cảm. Tay lão già quả nhiên bắt đầu trượt xuống, vượt bụng, lọt vào trong váy.

Vân Vũ Phi run rẩy. Nàng đã cảm giác thấy tay lão già hoàn toàn phủ lên âm bộ của nàng. Bàn tay giết người ma quỷ đó không ngờ lại rất linh hoạt, rất ôn nhu xoa vuốt âm mao mềm mại và cánh hoa mẫn cảm. Cánh hoa khô khốc, nhưng lão già lại có thể làm cho cánh hoa khô đó chỉ trong thời gian ngắn ngủi chừng một phút đã trở nên ẩm ướt. Lão đầu cười, cười sao mà đắc ý.

Vân Vũ Phi vẫn đang khóc, nhưng thân thể mẫn cảm lại một lần nữa bán đứng nàng. Nàng cảm thấy nước dịch trong âm đạo mình dường như càng chảy càng nhiều, muốn khắc chế cũng không khắc chế nổi. Vân Vũ Phi rất bất lực. Đối với lão già dâm đãng trước mắt nàng không có một chút ý niệm tình dục nào. Nghĩ tới việc lão già này sẽ làm nhục nhã thân thể nàng, Vân Vũ Phi lợm giọng muốn ói. Nhưng thân thể mẫn cảm lại cứ khiến cho nàng mất mặt. Nàng nghĩ tới việc duy nhất có thể tránh khỏi mất mặt là rời khỏi chỗ này, rời khỏi gian phòng này, rời khỏi khách sạn này. Nhưng, lão già giết người như ngóe này sẽ đồng ý sao?

Vân Vũ Phi đã rất khẳng định rằng lão già sẽ không đại phát từ bi, bởi vì tay lão già càng lúc càng trực tiếp, càng lúc càng trắng trợn đùa nghịch bộ phân riêng tư thần bí của Vân Vũ Phi. Không những vuốt ve âm bộ của nàng, còn chọc ngón tay thô ráp vào trong nhục huyệt mẫn cảm. Những vết chai sần sui vừa khéo lại có thể làm tăng ma sát, nhục huyệt ấm áp sau khi bị ngón tay thô ráp cọ sát càng trở nên mẫn cảm.

"Ư"

 Vân Vũ Phi bắt đầu cảm thấy khó chịu. Kiểu vuốt ve như vậy đơn giản là chẳng khác gì làm tình. Thân thể nàng phát sinh biến hóa vi diệu. Cũng may, chất dịch trơn nhầy nơi nhục huyệt làm cho ngón tay thô ráp trở nên bóng loáng, lực cọ sát của ngón tay lão già không còn đáng sợ như lúc mới bắt đầu.

Đúng lúc Vân Vũ Phi cảm thấy có thể thở ra một hơi nhẹ nhõm, lão già lại đột nhiên tăng thêm một ngón tay, khiến cho Vân Vũ Phi không thể lường trước. Càng không ngờ nổi là, lão già lại còn trêu ghẹo nhụy hoa nhô lên kia.

"Ư..không"

 Vân Vũ Phi khép chặt đùi lại.

Lão già vạn vạn lần không ngờ được là bàn tay bị kẹp lại. Khi lão tách cặp đùi Vân Vũ Phi ra, lão phát hiện lòng bàn tay đã có một chút dịch dinh dính.

"Ha ha, cô có phản ứng rồi, tiểu cô nương, cô thật dâm đãng"

 Lão già kinh ngạc vui mừng. Lão còn cho là việc chinh phục tiểu mĩ nữ này là màn biểu diễn của cá nhân lão, thật không ngờ nổi, tiểu mĩ nữ trước mặt lại có thể phối hợp. Lão hết sức vui mừng, vội vàng tuột quần xuống.

Đột nhiên Vân Vũ Phi cắn chặt lấy ngón tay mình. Nàng không hy vọng mình kêu thành tiếng, càng không hy vọng để cho lão già phát hiện nàng đã có khoái cảm. Tia khoái cảm thần bí đó đang nhanh chóng lan ra khắp toàn thân nàng. Nàng chỉ đành cắn mạnh ngón tay một cái mới có thể làm cho nỗi khoái cảm kia tan biến.

Lão già dường như tịnh không thỏa mãn với việc lưu luyến ở lại nhục huyệt. Lão bắt đầu khai phá mục tiêu mới. Nhũ phong đầy đặn cao vút chính là nơi lão già vẫn luôn kỳ vọng. Bàn tay còn lại của lão vén chiếc áo pull của Vân Vũ Phi lên.

Nội y của Vân Vũ Phi hôm nay rất thuần khiết, áo ngực viền hoa trông cứ như nội y của một nữ sinh. Nhưng làn da trắng mịn, nhũ phong cao vút, không gì là không tán phát ra cái gọi là gợi cảm. Lão già càng không vì món nội y thuần khiết mà bỏ qua lòng tham đối với thân thể nàng. Ngược lại, tay lão già vừa bắt đầu đã giày vò hai nụ hoa đáng kiêu ngạo kia. Hai nụ hoa rất đẹp, màu phấn hồng, khiến cho người ra có xung động chỉ muốn cắn một cái.

Lão già đã xung động. Lão bế Vân Vũ Phi vẫn đang ngồi trên sàn nhà lên, đặt nàng nằm xuống giường. Vân Vũ Phi không chống cự, cũng không dám chống cự. Mặc dù nội tâm nàng cực kỳ chán ghét lão già xấu xí này, thậm chí cảm thấy bị lão già này chạm vào một chút thôi cũng là một nỗi sỉ nhục không thể nào chịu đựng nổi. Nhưng đến cả ý nghĩ chống cự nàng cũng không có. Nàng không muốn chết, chỉ muốn có thể sống sót. Điều duy nhất nàng muốn là, chuyện này hãy sớm kết thúc, sau đó nàng trở về nhà, về bên cạnh Doãn Xuyên, mẫu thân và tỷ tỷ.

Nhưng lão già dường như không muốn kết thúc nhanh như vậy. Mặc dù lão đã rất hưng phấn, nhưng gặp phải mĩ nữ như thế này, sao lão có thể không hưởng thụ đã đời một phen chứ? Mĩ nữ như thế này nói không chừng cả đời cũng khó gặp. Cho nên động tác của lão già rất chậm rãi, rất ôn nhu. Lão muốn từ từ hưởng thụ từng phân da thịt Vân Vũ Phi.

Y phục của Vân Vũ Phi bị cởi ra, không gặp bất kỳ sự kháng cự nào. Da dẻ nàng rất trơn láng, so với lớp ra thô ráp của lão già càng tỏ ra cực kỳ non mềm. Nếu nói lão già liếm láp da thịt non mềm của Vân Vũ Phi chằng thà nói lão ngấu nghiến da thịt non mềm của Vân Vũ Phi, huống chi đó là cặp nhũ phong căng mẩy?

Lão già điên cuồng xoa nắn nhũ phong của Vân Vũ Phi, cặp nhũ đầu màu phấn hồng kia đều đã phết lên cả một vũng nước miếng.

"Mau lên đi, cháu muốn về nhà....."

 Vân Vũ Phi đột nhiên nói. Không biết vì sao, nói câu đó xong, mặt Vân Vũ Phi hơi đỏ lên.

"Liếm thêm.liếm thêm....."

 Lão già cởi nội khố của Vân Vũ Phi ra, chỗ đó không ngờ đã lầy lội trơn ướt. Lão già cười. Lão nhào tới, há to miệng, ngậm lấy cả mảng nhục huyệt, mút nút như điên cuồng.

"Ư......"

 Vân Vũ Phi nghiến chặt hàm răng ngọc. Thân thể nàng nóng vô cùng, chỉ là nàng không dám kêu gào, không dám rên rỉ. Nàng thề phải nhẫn nhịn, tuyệt đối không thể lộ ra bộ dạng khoan khoái.

Nhưng, khi lão già đột nhiên quỳ lên, hưng phấn lúc lắc dương cụ đã cứng ngắc, Vân Vũ Phi kinh ngạc ngẩn người. Nàng vốn cho là một lão già thì cùng lắm cũng chỉ sờ sờ liếm liếm, cho dù có cho lão cường bạo cũng cường bạo không nổi không ngờ lại có nhục bổng to đến như vậy. Nhục bổng không những to lớn dũng mãnh, còn nổi gồ gân xanh, như một gốc cây cổ thụ, Vân Vũ Phi nhìn mà hãi hùng khiếp vía. Nàng đột nhiên sợ hãi, sợ bị nhục bổng như thế thọc vào nhục huyệt của mình. Bởi vị nhục bổng như thế chọc vào, nàng nhất định chịu không nổi, nhất định sẽ kêu gào.

Vân Vũ Phi thầm đau khổ: Mình phải làm sao đây?

Không có thời gian cho phép Vân Vũ Phi suy nghĩ. Bởi vì lão già đã ở thế tên đã lên dây cung, dương cụ của lão đã đặt vào huyệt khẩu trơn ướt.

"Ức.không"

 Quy đầu to đùng mở huyệt khẩu ra, nhục trụ nóng hổi chọc thủng cánh hoa của Vân Vũ Phi. Nàng nhích động cặp mông tròn trĩnh theo bản năng, muốn tránh thoát cái thứ đáng sợ đó.

Nhưng Vân Vũ Phi dịch một chút thì lão già cũng tiến một chút, mặc cho Vân Vũ Phi uốn éo vòng eo nhỏ và bờ mông đẹp của nàng thế nào thì thủy chung đều không thể thoát khỏi lão già bám sát như bóng theo hình. Dần Dần, Vân Vũ Phi cảm thấy bất lực, nàng không né tránh nữa, chỉ lẳng lặng chờ đợi, chờ đợi nhục bổng chọc vào sâu hơn.

Việc chọc vào đã trở nên rất dễ dàng. Bởi vì dịch thể trơn trượt trợ giúp cho lão già. Nhục bổng của lão già đã dễ dàng chọc vào tận cùng. Lão thở hổn hển. Dù sao cũng lớn tuổi rồi, mặc dù năng lực tình dục vẫn còn mạnh mẽ đến vậy, nhưng sức dẻo dai thì lại thiếu thốn. Giết bấy nhiêu người đã làm tiêu hao không ít thể lực của lão, huống chi Vân Vũ Phi không ngừng né tránh. Lão đã có chút lực bất tòng tâm rồi.

Vân Vũ Phi lại cảm thấy một chút khó chịu đựng nổi. Có lẽ do nhục nhã, nàng vẫn luôn khép hờ cặp mắt, cho đến khi nhục bổng to tướng đâm vào nơi thâm sâu, nàng mới bất lực nhắm chặt mắt lại. Nhưng, nàng lại không ngờ nổi sau khi lão già chọc vào tận cùng rồi lại bất động. Vân Vũ Phi cảm thấy rất kỳ quái. Nàng lại len lén hé mắt ra, nhìn thấy lão già thở phì phò, nàng có chút vui sướng trước tai họa của kẻ khác. Nàng hy vọng lão già tiết ra như trút.

Nhưng lão già không hề lo lắng. Lão nằm phục trên mình Vân Vũ Phi, vừa nghịch ngợm cặp nhũ phong của nàng vừa chậm rãi đâm vào kéo ra, đâm vào rất chậm, nhưng đâm rất sâu.

"Ư.ông nhanh lên.cháu muốn về nhà"

 Vân Vũ Phi bắt đầu nôn nóng, bởi vì nàng phát hiện mình càng lúc càng không chịu nổi sự ngứa ngáy trong nhục huyệt. Nội tâm nàng đã hy vọng lão già đâm vào nhanh một chút, mạnh một chút.

Nhưng lão già chỉ mải mê thưởng thức hai núm nhũ đầu, nhũ đầu đã cương cứng. Lão già không những hút mút, mà còn dùng răng cắn, càng cắn càng mạnh, càng cắn càng hung hăng.

Không ngờ nổi sự thô lỗ độc ác của lão già lại triệt đánh thức dục vọng nơi sâu thẳm trong lòng Vân Vũ Phi. Nàng thở hổn hển, dùng cánh tay run rẩy đỡ lấy cánh tay lão già. Thân dưới, vòng eo mềm mại của nàng bắt đầu uốn éo, đồn bộ căng mẩy bắt đầu hướng lên nghênh đó. Mỗi lần lão già chọc vào đều có thể được tiếp đón một cách chính xác.

"Ư.. không được, không được chọc cháu.cháu sẽ chịu không nổi..."

 Vân Vũ Phi khép hờ như tơ, người nóng như lửa. Chiếc miệng xinh của nàng không ngờ khẽ hé mở, bầu ngực trắng nõn vươn cao, đến cả cặp đùi đẹp đầy gợi cảm kia cũng siết lại, kẹp lấy hông lão già.

Lão già không ngờ nổi nữ nhân dưới thân lại động tình như vậy, hệt như tình nhân của mình. Thoáng chốc lão già lại trở về với những năm tháng tuổi trẻ, cũng phảng phất như trẻ lại hai mươi tuổi. Nhục bổng dưới hông trước sự tận tình của Vân Vũ Phi trở nên vô cùng mạnh mẽ, trong khoảnh khắc tốc độ và lực lượng đâm thọc của lão mãnh liệt hơn rất nhiều.

"Bép.bép......"

"Ui, mĩ nhân của ta, ta nói rồi, ta còn rất được việc.có sướng không?"

 Hai tay lão già tóm chặt lấy nãi tử của Vân Vũ Phi. Lão gần như dồn sức nặng toàn thân lên cặp nhũ phong cao vút trắng mịn đó.

"Ư..ông không thể.không thể cưỡng dâm cháu, của ông to quá...."

 Vân Vũ Phi kịch liệt đón tiếp những cú đâm thọc như vũ bão của lão già. Nhục bổng hung hăng đã cọ sát âm thần của nàng đến đỏ rực lên.

"Ta cưỡng dâm cô? Cô đừng có nói dối lão..lão già này, là cô chủ động đúng không?"

 Lão già nâng một chân Vân Vũ Phi lên, vừa liếm láp vừa lớn tiếng kêu oan. Thân dưới, hông lão thúc lắc tới tấp.

"A.ông cứ cưỡng dâm cháu, ông sờ cháu, liếm cháu, còn hôn miệng người ta..a..a"

 Hai tay Vân Vũ Phi đã ôm lấy cổ lão già. Bờ môi nàng đỏ mọng như huyết.

Lão già dường như có hứng thú đặc biệt với màu đỏ. Cặp môi đỏ của Vân Vũ Phi kích thích lão. Lão thuận theo lực ôm của Vân Vũ Phi mà nhao lên mình nàng, vừa khéo ngậm lấy bờ môi đỏ của Vân Vũ Phi.

Cặp môi đỏ của Vân Vũ Phi không những đỏ, mà còn rất thơm, rất mềm. Nam nhân thích xơi làn môi thơm đó nhất. Lão già cũng không ngoại lệ. Hàm râu của lão thậm chí còn dính cả nước miếng của Vân Vũ Phi.

"ư..ư......"

Đó là cuộc làm tình đúng tiêu chuẩn của những cặp tình nhân, căn bản không hề giống một cuộc làm tình giữa một lão già cỗi và một thiếu nữ hừng hực thanh xuân. Họ phối hợp đến hài hòa như vậy, đến cả nước miếng cũng nuốt của nhau. Bàn tay lão đầu làm tăng thêm một vết đỏ trên nhũ phong đã có dấu răng.

"A.mau.........."

 Hơi thở của Vân Vũ Phi càng lúc càng nặng, tiểu huyệt non mềm của nàng đã giàn giụa dâm dịch trước sự tấn công của nhục bổng to đen, thấm ướt cả ga giường.

"Hoán.hoán đổi đi cô, cô đĩ con, lão già này hơi mệt rồi"

 Lão già mồ hôi đầy đầu, lão đã lực bất tòng tâm rồi, nhưng nhục bổng của lão vẫn cứng ngắc. Lão ôm Vân Vũ Phi lăn một vòng, không may, nhục bổng kia trượt ra ngoài tiểu huyệt.

Lần này, tới lượt Vân Vũ Phi chiếm thế thượng phong. Nàng thẹn thùng nằm phục trên người lão già, do dự một lát rồi len lén lấy tay nắm lấy đại nhục bổng hung hăng đen thui, nhắm vào huyệt khẩu đã đỏ thắm, nhẹ nhàng cọ xát mấy cái rồi mới chọc vào trong tiểu huyệt của mình.

"ư......"

 Nhục huyệt trống rỗng trong thoáng chốc lại được căng đầy. Vân Vũ Phi nâng bờ mông cong đáng yêu của nàng lên.

Lão già có vẻ hoảng hốt trong lòng. Dù sao người người nhà tiểu mĩ nữ kia đã tìm tới trước mặt, lão không thể không lo lắng. Nhưng nhìn tấm thân cuộn tròn, đồn bộ căng tròn trên giường kia, lão lại hưng phấn. Nhục bổng hung hăng lại một lần nữa vểnh lên. Lão già nhón chân nhón tay tới phía sau Vân Vũ Phi, áp chặt lên lưng Vân Vũ Phi. Thân dưới, cây nhục bổng to lớn kia xuôi theo khe đùi quyến rũ, trượt đến cửa tiểu huyệt, một lần nữa banh nhục huyệt ra, chọc vào nơi sâu thẳm.

"Ư......"

 Vân Vũ Phi rên lên. Nàng tựa hồ như mong chờ một lần nữa bị tiến vào.

"Tiểu mĩ nhân, cô có biết ai vừa gõ cửa không?"

 Lão già nằm phục trên lưng Vân Vũ Phi, vừa chuyển động đồn bộ vừa hỏi.

"Ư..không biết"

 Vân Vũ Phi cong bờ mông đẹp lên, lắc lư một cách say mê. Lời của lão già tuyệt không gợi lên bất kỳ hứng thú nào trong nàng.

"Khả năng là lão công của cô"

 Hai tay lão già luồn qua nách Vân Vũ Phi, nhẹ nhàng xoa nắn cặp nhũ phong.

"Không thể nào, ông..ông gạt cháu......"

 Vân Vũ Phi dường như giật mình tỉnh khỏi giấc mộng, cúi đầu nhìn hai tay khô khẳng nhăn nheo của lão già đang giày vò thân thể mình, nàng cảm thấy vô cùng nhục nhã, cảm giác nhục nhã khiến Vân Vũ Phi không còn chủ động như trước nữa.

"Không gạt cô đâu, lão công của cô ở ngoài cửa, mà cô còn làm chuyện này với một lão già nua, cô thật dâm đãng a, ha ha"

Lão già cười gằn. Lão cố ý dùng lời nói kích thích Vân Vũ Phi, nhưng tay càng ra sức nắn bóp cặp nhũ phong, cây nhục bổng to lớn dưới hông ấn chặt lên cặp mông căng tròn, quy đầu thâm nhập vào tận cùng nhục huyệt, không ngừng xay nghiền nhụy hoa.

Chiêu này quả là trí mạng. Vân Vũ Phi run rẩy toàn thân, mĩ đồn lắc loạn lên.

"A.cháu không dâm đãng, ông ăn hiếp cháu.là ông cưỡng dâm cháu........"

 Đồn bộ của Vân Vũ Phi càng nghếch lên cao hơn.

"Con mẹ nó, ta cứ cưỡng dâm cô đấy, ta cứ chơi cô đấy, ta chơi chết cô"

 Lão già dường như không nhịn nổi nữa, cong người lên, nhục bổng to tướng cứ như đóng cọc vậy, dập mạnh vào nhục huyệt trơn ướt, mỗi lần dập vào đều làm vang lên tiếng bép bép rất kêu.

"hư..hư....."

 Âm đạo co rút, dịch thể tuôn trào, tất cả đều báo hiệu Vân Vũ Phi đát tới cơn cao trào mãnh liệt. Da dẻ nàng trở nên hồng rực sáng bóng.

Doãn Xuyên nắm lấy nhục bổng to tướng, trước tiên cọ xát mấy cái ở huyệt khẩu Vân Vũ Phi, sau đó mới ưỡn hông ấn đại quy đầu vào. Không ngờ được, nhục huyệt của Vân Vũ Phi không những trơn ướt, còn ấm áp như mùa xuân. Nhục bổng của Doãn Xuyên tựa hồ như ngựa quen đường cũ, liều mạng rúc đầu vào trong. Chỉ nghe

"ót"

 một tiếng, cả cây đại nhục bổng chọc vào trong tận cùng của hoa phòng.

"A.Dung a di, mình thấy có thể chuyển động được không?"

 Đây là lần ân ái đặc biệt kỳ lạ nhất mà Doãn Xuyên trải qua. Có cử động hay không lại phải trưng cầu ý kiến người bên cạnh có đồng ý không.

Dung An Dao nhìn Vân Vũ Phi một cái, gật gật đầu, ra hiệu Doãn Xuyên tiếp tục.

Doãn Xuyên bắt đầu chuyển động. Động tác rất chậm rãi. Dần dần, Doãn Xuyên phát hiện chất dịch của Vân Vũ Phi càng lúc càng nhiều. Gã quyết đoán gia tăng tốc độc chọc vào rút ra, càng tăng thêm lực lượng.

Cuối cùng, tất cả mọi người đều phát hiện trên mặt Vân Vũ Phi có một chút biến đổi. Dung An Dao nắm bàn tay Vân Vũ Phi ở một bên thỉnh thoảng lại sờ lên chỗ trái tim Vân Vũ Phi. Nàng đang theo dõi nhịp tim Vân Vũ Phi.

Doãn Xuyên dốc hết năng lực. Gã giở kỹ thuật tốt nhất, cảm giác tốt nhất ra sử dụng, nhưng gã vẫn cẩn thận từng chút một, kinh hồn bạt vía. Thứ không cần phải lo lắng nhất chính là đại nhục bổng. Quy đầu to tướng cọ xát mãnh liệt với âm đạo của Vân Vũ Phi, những cú va đập mãnh liệt cũng kích thích âm đế đỏ hồng.

Vân Vũ Phi nhích động. Vòng eo nhỏ của nàng nhẹ nhàng lắc lư, cứ như một nữ nhân bình thường đang tận hưởng hoan lạc. Sự thay đổi lớn của thân thể Vân Vũ Phi khiến cho tất cả mọi người đều ngập tràn niềm hưng phấn.

"Tiểu Xuyên, mình tăng thêm sức đi"

 Dung An Dao hưng phán khích lệ Doãn Xuyên.

"a.Dung a di làm tình với tôi chưa từng phí sức như thế này"

 Doãn Xuyên nhân cơ hội chọc ghẹo một câu.

"Mình..mình muốn chết hả? Nói những lời đó....."

 Dung An Dao cuống lên, nhìn thấy Vân Vũ Lôi và Vương Cảnh đang cố nén cười, nàng càng không biết giấu mặt vào đâu.

"Dung a di, tôi muốn vuốt ve tiểu Phi"

 Doãn Xuyên vừa chuyển động vừa nói.

"Sờ thì sờ"

 Dung An Dao không khách khí đáp lại. Nàng thầm nghĩ trong lòng, đoán chừng tên xấu xa này lại nảy ham muốn. Hừ, đợi mọi chuyện xong xuôi, xem ta giáo huấn giáo huấn cậu cẩn thận không.

Doãn Xuyên mừng húm. Quả thật gã có dục vọng. Bởi vì tiểu huyệt của Vân Vũ Phi đang co bóp, gã lập tức cảm thấy tiểu huyệt thật chặt, một luồng tê ngừa ào lên đầu, gã vội vàng tóm lấy cặp nãi tử của Vân Vũ Phi, nhẹ nhàng nắn bóp, hy vọng Vân Vũ Phi có thể nhanh chóng đạt tới cao trào.

Quả nhiên, hai trái đào tiên của Vân Vũ Phi càng trở nên đầy đặn, rắn chắc hơn dưới sự nhào nặn của Doãn Xuyên. Hơi thở của nàng trở lên hơi gấp gáp.

Doãn Xuyên thấy vậy, lập tức sử hết sức lực toàn thân, phát động đợt tấn công cuối cùng vào mật huyệt của Vân Vũ Phi.

"Ba ba ba....."

"Ư"

 Một tiếng rên khẽ phát ra từ mũi Vân Vũ Phi. Vân Vũ Phi lại run lên một cái, dịch thể ẩm ướt phun cả lên quy đầu của Doãn Xuyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro