Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dấu ký tạm thời của Tay trên người New có thể ngăn chặn lại miệng của một nhóm người, nhưng cũng không thể ngăn lại miệng của tất cả. Tuy có hơi khó chịu, nhưng New vẫn giữ thái độ như không có chuyện gì.

Bài kiểm tra buổi sáng kết thúc, New dự định đi thư viện đọc sách một lúc, còn chưa ra tới cửa, Tay đã lù lù xuất hiện ở cửa phòng học: "New."

Không ít bạn học đã bắt đầu xì xào bàn tán, New nhanh chóng thu dọn sách vở rồi đi tới trước mặt Tay: "Giáo sư Tay."

Đôi mi anh tuấn của Tay cau lại: "Không phải đã nói gọi tên của tôi à."

"Nhưng bây giờ đang ở trường học." New cúi đầu, ngón tay nắm lấy cặp sách trắng bệch.

Tay nhìn thoáng qua phòng học ồn ào, đưa tay xoa đầu New: "Không sao cả, lúc nào cũng có thể gọi tên tôi, chúng ta kết hôn rồi mà."

Giọng nói của Tay không lớn, nhưng đủ để người ở hàng ghế đầu tiên cũng có thể nghe rõ.

"Được rồi, chúng ta đi ăn cơm thôi."

Tay tự nhiên dắt tay New vừa đi vừa hỏi: "Buổi trưa muốn ăn cái gì?"

"Anh ăn cái gì thì em ăn cái đấy." New không kén ăn, từ nhỏ đến lớn đều là người nhà làm cái gì thì cậu ăn cái đó, không có món nào đặc biết yêu thích, thuộc kiểu người dễ nuôi.

Tay đột nhiên cười tươi: "Em thích tôi đến thế à?"

Trong lòng New bỗng hụt một cái, khẽ ngẩng đầu, ngắm nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt đẹp trai của Tay. Tròng mắt đen như mực ẩn chứa không biết bao nhu tình, cậu nhớ kỹ đám tang năm đó, người đàn ông này cũng cứ nhự vậy mà nhìn cậu.

"Vâng."

Ngay cả New cũng không biết bản thân cậu thích Tay nhiều bao nhiêu. Dù cho đối phương đối với mình chỉ là vui vẻ trong chốc lát, chỉ cần cậu có được người này thì cũng đủ rồi."

"Phải rồi, bố em gọi điện cho tôi, muốn chúng ta tối nay về nhà em ăn cơm."

Lúc nhận được điện thoại của bố New, Tay cảm thấy hơi khó hiểu. Người bố vợ này không gọi điện thoại cho con trai mình, nhưng lại gọi cho con rể nửa vời này. Có thể thấy địa vị tầm thường của New trong nhà Techaapaikhun.

Hắn bình tĩnh xem xét, Tay không thể thích nổi bố New. Ở tiệc cưới ngày hôm đó, thái độ ông lấy lòng nhà hắn quá rõ ràng, giống như muốn đem New tặng không.

Mặc dù có thể hiểu được một chút tình cảnh của New, nhưng mục đích lấy cậu làm công cụ trao đổi lợi ích cho mình của bố New, làm Tay cảm thấy khó chịu.

Thái độ của mẹ Off với New không thân thiết, cũng không xa lánh. Lấy thân phận mẹ kế mà nói thì cũng coi như là không tệ. Off không giống mẹ hắn, hắn rất thân thiết với New.

Nghe nói New tối nay về nhà dùng cơm, hắn đặc biệt kết thúc sớm công việc ở công ty để về. Lúc về đến nhà, phát hiện ngay cạnh đôi giầy ngay ngắn của New là một đôi giày khác, không cần đoán cũng biết là của ai.

"New, New."

Off vừa vào đến cửa đã liên tục gọi New, mẹ Off thấy vậy khẽ nhíu mày: "Đừng có ầm ĩ kêu la om sòm trong nhà, New đang dẫn Tay đi xem phòng của nó."

"Con đến đó tìm em ấy."

"Đứng lại." Mẹ Off tao nhã đặt chén trà trong tay xuống, đã qua tuổi năm mươi mà bộ dạng của bà vẫn cứ thướt tha như cũ: "Con đến quấy rối người ta làm cái gì?"

Tâm tư của Off làm sao người mẹ này không hiểu được.

"Con chỉ muốn nhìn New một chút."

"Off, New là em trai con, trước kia là thế, bây giờ cũng thế và sau này cũng vậy. Đừng có mơ mộng viễn vông, bằng không chính là đang tự hại chính mình."

Biết rõ là không thể nhưng vẫn làm, đó luôn là nhược điểm lớn nhất của Off.

______

"Đây là mẹ em?"

Quả nhiên là vẫn giống mẹ nhiều hơn một chút, mày liễu mắt to, da dẻ trắng trẻo, lông mi thon dài, nhìn thế nào cũng thấy đẹp.

"Vâng."

New thấy được dường như Tay thực sự không nhớ, hồi bé bọn họ đã có duyên gặp nhau một lần, trong lòng có chút thất vọng mất mát, nhưng vẫn không nói ra.

"Dáng vẻ hai người rất giống nhau." Tay xem hình lại nhìn sang New: "Nhất là đôi mắt."

New nhẹ giọng nói: "Bố em cũng từng nói như vậy."

Tay không thích người đó, hắn xoa đầu New, ánh mắt đảo qua một cái hộp đen trên bàn: "Đó là cái gì?"

Ánh mắt New tỏ vẻ kinh hãi, cậu vậy mà lại quên mất không cất cái hộp này đi, bây giờ phải giải thích với Tay thế nào đây?

"Sao vậy? Không thể nói sao?"

New mở to mắt, nói dối: "Là đồ vật thường ngày của mẹ lúc còn sống."

Tay biết New đang nói dối, nhưng tại sao phải nói dối chứ?"

Muốn phá vỡ lời nói dối của New quá dễ dàng, chỉ cần khiến cậu mở hộp đen ra là có thể rõ ràng tất cả, nhưng Tay không muốn chọn cách làm như vậy.

"Phải không?" Tay cười một tiếng: "Vậy lát nữa có muốn mang về nhà không?"

New thở dài một hơi: "Không cần, cứ để lại chỗ này đi."

Tay ôm lấy eo của New từ phía sau, nhẹ nhàng kéo mặt cậu quay lại, hôn một cái êm ái lên đôi môi kia.

Hành động bất ngờ dọa New giật mình, nhưng cũng rất nhanh bình tĩnh lại. Mùi hương trên người Tay làm cho cậu an tâm không gì sánh được.

Cửa phòng không khép hoàn toàn, phòng Off đang ở là căn phòng bên cạnh, cho nên muốn về phòng mình nhất định phải đi qua phòng New.

Không thể khống chế bản thân ngừng dành sự quan tâm cho New. Lúc đi ngang qua không tự chủ mà dừng lại, xuyên qua khe hở ở cửa ra vào, hắn chứng kiến cảnh New cùng Tay hôn môi không rời.

Tuy là đã chuẩn bị tâm lý từ sớm, nhưng đến lúc thật sự thấy được, Off mới biết, buông tay một đoạn tình cảm không có dễ dàng như trong tưởng tượng.

Bữa ăn tối nay thức ăn vô cùng đa dạng, rất rõ ràng là để tiếp đãi Tay.

Bố New chủ yếu là muốn xem quan hệ hai người đã đến mức nào rồi, không nghĩ tới Tay cưới New nhưng vẫn chưa đánh dấu. Chuyện này nói ra không phải sẽ khiến ông mất hết mặt mũi sao.

Off không thích việc bố coi New như vật phẩm. Mặc dù đã gả cho Tay không có nghĩa là cậu phải chịu đựng tất cả.

Bữa cơm không mấy dễ chịu kết thúc, Bố New lại lôi kéo Tay nói chuyện phiếm một lúc. Off gọi New ra ngoài: "Em với Tay vẫn tiến triển tốt chứ?"

"Ừm, anh ấy đối với em rất tốt."

Off hiểu tính cách của New, cho dù có chịu thiệt cũng sẽ nén lại vào trong: "Vậy tại sao hắn còn chưa đánh dấu em?"

New mím môi một cái: "Tay nói nếu như đánh giấu bây giờ sẽ ảnh hưởng đến quá trình học tập của em, em thấy anh ấy nói vậy cũng đúng."

"New, em có biết mỗi lần em nói dối, mắt em sẽ không dám nhìn thẳng vào anh? Hắn có phải là không muốn đánh dấu em không?"

"Không phải, anh ấy không có ý đó." New nóng nảy giảy thích: "Anh ấy có đánh dấu em tạm thời rồi."

Off khẽ cười: "New, em nên biết là đánh dấu tạm thời chỉ có thể nhận biết qua loa, mùi sẽ bay hết rất nhanh."

New trầm mặc không nói.

"New, anh hi vọng em sẽ sống tốt." Off khẽ thở dài: "Nếu như Tay còn không đánh dấu em, đối với em là không công bằng, bố cũng không vui."

"Em biết."

"New, cho dù như vậy em vẫn cứ kiên trì với lựa chọn của mình sao?"

Off cho rằng New ít ra sẽ do dự một chút, không nghĩ tới đối phương lại không nghĩ ngợi trả lời: "Em cho tới bây giờ chưa từng hối hận với lựa chọn của mình."

'New, chúng ta về nhà thôi."

Nghe được tiếng gọi của Tay, New nói lời tạm biệt đơn giản với Off rồi chạy tới.

Sắc mặt bố New có vẻ không tốt lắm nói: "Tay, con đi lấy xe trước đi, bố có mấy câu muốn nói với New."

"Được."

Nhìn thấy Tay đi xa, nụ cười trên mặt ông đã biến mất không còn sót lại chút gì. Trừng mắt nhìn New một cái: "Tôi nghĩ anh có bản lĩnh làm cho Tay cưới anh, thì cũng sẽ có bản lĩnh giữ lại tâm hồn của nó. Không có ký hiệu chẳng lẽ anh định để cái mác vợ Tay chỉ là cái danh thôi sao?"

Off nhịn không được chen miệng nói: "Bố, chuyện này không thể trách New, vấn để này là do Tay."

"Anh cũng không phải bao che cho nó, vấn để là do người nào tôi còn không biết sao? Kia còn không phải vì nó chưa đủ bản lĩnh làm Tay lung lay hay sao." Ông tiếp tục nói với New: "Tôi hi vọng lần sau gặp lại, chức danh vợ này không còn là cái danh hão, tôi đâu cần loại người như vậy."

New biết bố chưa từng coi trọng cậu.

"Được rồi, Tay tới rồi, thu lại cái vẻ mặt đáng thương của anh đi." Trên khuôn mặt cứng ngắc cố nặn ra một nụ cười: "Nhớ kỹ những lời hôm nay tôi nói với anh đấy."

Trên đường về nhà, New không nói một lời, yên lặng nhìn ra bên ngoài. Tay thuận miệng hỏi: "Vừa rồi bố đã nói gì với em?"

"Không có gì, chỉ hỏi một chút tình hình học tập của em thôi."

"Vậy anh trai em thì sao?" Tay nhớ rõ New nói chuyện với Off cũng khá lâu.

"Cũng không có gì, chỉ là dặn em tự chăm sóc bản thân thật tốt."

"Off có vẻ không thích tôi."

New quay đầu: "Sao anh lại nghĩ như vậy."

"Trực giác thôi!"

Tay nghĩ thầm, lẽ nào New không hề phát hiện ra tình cảm của Off dành cho mình sao?"

Hai người về đến nhà, mẹ Tay lôi kéo New nói chuyện. Tay lên phòng tắm rửa một cái, thuận tiện xem thông báo email, trong đống thư gửi đến có một cái tên quen thuộc: "Gun."

Tay do dự một lúc, cuối cùng cũng không mở ra, trực tiếp xóa bỏ, giống như nó chưa từng xuất hiện.

Đối với tình cảm dành cho Gun, Tay khó có thể diễn tả bằng lời. Trước đây ở bên Gun cũng là vì yêu thích tài năng tài ba của cậu. Nhưng Gun bỏ đi nhiều năm như vậy, hắn cũng chưa từng nhớ đến đối phương.

Tay xem đến vài email mà học sinh gửi cho hắn, lúc về phòng phát hiện New đã nằm trên giường ngủ. Nhưng mà lại vì mình mà vẫn để đèn, chắc là do sợ hắn về phòng sẽ không nhìn rõ.

Tay nghĩ đến thời gian mình bên Gun so với New hiện tại, bọn họ là hai kiểu hình trái ngược nhau hoàn toàn. Gun thì kiêu ngạo, New thì khôn khéo. Phải nói là Gun rất phù hợp với tiêu chuẩn của hắn, nhưng bây giờ lại cảm thấy rằng lấy được New mới là sự lựa chọn đúng đắn.

Trong cơn buồn ngủ mơ màng, New cảm nhận được mùi của Tay xộc đến quanh mình, cậu từ từ mở mắt: "Tay."

"Sao? Đánh thức em à?"

"Không có, em vẫn chưa ngủ." New lặng lẽ mở to viền mắt.

Tay giơ tay kéo New vào lòng, phát hiện tay chân đối phương lạnh ngắt: "Lạnh lắm à?"

"Không phải, cơ thể em vốn dĩ đã lạnh rồi." New thoáng đẩy Tay ra: "Anh đừng dựa sát vào em, một lúc nữa sẽ bị lạnh mất."

Tay càng ôm New chặt hơn: "Tôi ôm em một lúc sẽ ấm thôi."

New không có lừa gạt Off. Tay thực sự đối xử với cậu rất tốt. Ngoại trừ việc không đánh dấu, mỗi một việc làm của người đàn ông này, đều có thể xứng danh một người chồng tốt.

Tay hơi cúi đầu, bờ môi cọ nhẹ lên gương mặt ấm áp của New. Tiếp tục hôn lên đôi môi mềm mại đỏ mọng, hương vị ngọt ngào thoáng qua khiến người ta cảm giác như đang ở trong đám mây.

New cảm giác được Tay vươn tay luồn vào quần trong của mình, khẽ đẩy anh ra thở gấp nói: "Đêm nay đừng dùng cái kia..."

"Làm sao vậy?" Ngón tay Tay linh hoạt, cởi ra cúc áo ngủ của New, hô hấp nóng rực lướt qua vùng cổ nhạy cảm: "Không thoải mái sao?"

"Em không thích....ưm!" Ngón tay Tay vội vàng không chịu được mà cắm ngay vào hậu huyệt. New nhẹ nhàng hít vào một hơi: "Dùng ngón tay là được rồi....ưm a...."

"Được, em không thích thì không dùng nữa. Em cũng giúp tôi lấy ra, giống như lần trước đi."

Buổi tối mẹ Tay đi ngang qua phòng Tay, nhịn không được mà dán lỗ tai lên cửa nghe trộm, bị bố Tay đi qua nhìn thấy, trách cứ nói: "Bà đang làm cái gì vậy?"

"Đương nhiên là nghe xem chúng nó tiến hành đến mức nào rồi. Tay cũng thật là, sợ ảnh hưởng đến bài vở của New gì chứ, tôi thấy nó vẫn chưa quên được tên Gun kia."

"Được rồi, bà bớt nhắc đến Gun đi." Bố Tay túm vợ mình trở về phòng: "Bà không sợ New biết chuyện Gun sao?"

"Tôi là lo..."

"Bà lo lắng thì có ích gì, loại chuyện như vậy bà có gấp cũng chẳng giải quyết được. Đến lúc New đến thời kỳ phát tình, coi như không cần bà giục Tay nó cũng tự mình hành động."

"Ông nói như vậy tôi mới nhớ ra, thời kỳ phát tình của New chắc cũng sắp đến rồi!"

Bố Tay liếc mắt một cái: "Chuyện này tôi làm sao mà biết được."

"Tay."

"Hửm?" Tay vuốt tóc New: "Không ngủ được sao?"

"Em thích anh."

Loại bày tỏ này từ nhỏ đến lớn hắn từng nghe qua vô số lần, nhưng lại chưa có lần nào như hôm nay khiến lòng hắn nóng lên rần rần.

Tay cảm thấy hình như có điểm không đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew