Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

         *Mình không biết vì sao các chương truyện bị đảo lộn, mọi người thông cảm tìm theo thứ tự chương đọc giúp mình ạ. Xin cảm ơn!

                             **********

New Thitipoom chỉ là một người bình thường, gần đây may mắn mới chuyển sang làm việc cho Tổng công ty của tập đoàn Vihokratana. Tuy vẫn là nhân viên nhỏ nhưng có điều tiền lương ở đây cao hơn gấp ba lần ở chỗ làm cũ.

Tập đoàn Vihokratana đã thành lập được hơn 50 năm, thâu tóm hết các ngành thời trang, du lịch, dịch vụ, ẩm thực...nổi tiếng trên khắp cả nước và ngoài thế giới. Tay Tawan Vihokratana tiếp nhận công ty vào năm 20 tuổi. Năm nay anh vừa tròn 30, tập đoàn vẫn luôn nằm trong danh sách các công ty siêu lớn hàng đầu thế giới. Tổng công ty được đặt tại thủ đô Bangkok nay là Krungthep và còn mười mấy công ty chi nhánh ở cả trong và ngoài nước.

Đẹp trai, tài giỏi, trẻ tuổi, gia tộc lại xuất thân từ dòng dõi hoàng gia, là bạch mã hoàng tử lý tưởng của rất nhiều cô gái.

Lúc New làm việc ở công ty trước thì không có khái niệm gì về những lời này, nhưng từ sau khi đi làm ở Tổng công ty Vihokratana, rốt cuộc cậu cũng hiểu được một cách sâu sắc cái gì là "vạn người mê".

_____

"Tuần trước Tay tổng đến công ty bên Mỹ thị sát, nghe nói là dẫn TuTu đi cùng đấy."

"Chậc, TuTu có đẹp gì đâu, phần lớn con gái trong phòng làm việc của chúng ta đều đẹp hơn cô ta"

"Vậy thì có cách nào, ai bảo người ta là thư ký cao cấp, năng lực làm việc rất mạnh."

"Hứ, còn đầy người có năng lực hơn cô ta, cũng không biết cô ta giở thủ đoạn gì để trèo cao nữa."

"Chắc cô ta muốn tìm cách lên làm phượng hoàng chớ đâu"

"Ha ha ha ha ha..."

Những nội dung tương tư như trên, hầu như ngày nào New cũng có thể nghe đủ. Tay là nhân vật mà ngày nào các nhân viên nữ cũng nhất định phải thảo luận với nhau, bất kể là chưa kết hôn hay đã kết hôn rồi, ít tuổi hay nhiều tuổi, gần như đều phải nói mấy câu về Tay. New đoán có lẽ những phòng ban khác chắc cũng vậy.

"New , cậu thích kiểu người như Bam không?" Các cô gái trong phòng làm việc đang phê bình về người đại diện cho sản phẩm mới, thảo luận đến cuối cùng, các cô bắt đầu tìm kiếm ý kiến từ đồng nghiệp nam trong phòng. Mà trong phòng này chỉ có một mình New là nam giới độc thân, cho nên các đồng nghiệp nữ đều cảm thấy hỏi cậu là khá thích hợp, thường xuyên hỏi cậu những chuyện vô cùng phiền phức, những đồng nghiệp nam khác đã kết hôn đều rất thông cảm cho cậu.

"À..." New ngẫm nghĩ, sau đó mỉm cười nói. "Tôi cũng nghe nói qua về diễn viên này, nhưng không biết cụ thể trông thế nào, nếu có thể được công ty mời làm người đại diện, chắc tại cô ấy nổi tiếng." Thật ra cậu biết Bam, cậu cũng có xem phim, thấy đúng là Bam rất đẹp, thế nhưng không thể nói như vậy ở đây được.

Nhận xét như vậy làm cho mấy cô gái kia rất hài lòng.

"Phải đó, có lẽ vì cô ta nổi tiếng thôi. Nếu nữ minh tinh nào làm đại diện cho các sản phẩm cũng có chuyện ái muội với Tay tổng của chúng ta, chắc Tay tổng của chúng ta bận chết mất."

 "Đúng đúng, có lẽ chỉ là điều kiện để mở rộng sản phẩm mới thôi."

Không khí trong phòng làm việc thoải mái hẳn lên, New thở phào một hơi. Tay Tawan thật sự rất là nghiệp chướng mà, không có việc gì thì điều kiện hoàn hảo như thế để làm gì, thường xuyên tạo khói lửa khắp nơi trong công ty, không cẩn thận một cái là người vô tội như cậu sẽ gặp tai họa ngay.

Đến giờ nghỉ trưa, New nhận được một cuộc điện thoại, là ba cậu, ông Rit

"Ba." Kỳ thực New không thích ba mình gọi điện đến một chút nào. Mặc dù người ở đầu điện thoại bên kia là ba ruột của cậu thật đấy, thế nhưng có lẽ còn không tốt hơn cả ba dượng, mỗi lần tìm cậu đều không phải chuyện tốt gì, đa phần đều có liên quan đến tiền.

Mẹ của New đã qua đời lúc cậu tám tuổi, ba cậu tái hôn, sau đó mẹ kế cũng sinh được một trai một gái là Rom và Ran, rồi những ngày tháng khổ cực của New bắt đầu tới, thực sự không có chút địa vị nào trong nhà. Sau này lớn lên để có tiền học đại học cậu đã trải qua không biết bao nhiêu công việc làm thêm, vậy mà gia đình đó cũng chưa từng xem cậu ra gì.

"New , tối nay mày về nhà một chuyến, ba có chuyện muốn nói với mày." Ngữ khí của ông Rit có chút ra lệnh. Mấy năm nay New phải nghe câu này không biết bao nhiêu lần, cậu cực kỳ chán ghét, nhưng lại không thể không nghe, dù sao đối phương cũng là ba, ba không tốt với con, mọi người có thể không nói gì, nhưng con mà không tốt với ba, cậu chắc chắn sẽ không thể làm người được.

"Chuyện gì vậy ba?"

"Bảo mày về thì mày về, nói nhiều thế làm gì? Phải rồi, hôm nay còn có khách đến nhà chơi, mày ăn mặc tử tế vào, mua chút quà về"

"À."

"Đừng có à không, nhớ kỹ chưa đấy?"

"Nhớ rồi, ba yên tâm đi."

"Đừng muộn quá, nếu được thì xin nghỉ một buổi, cũng có thể rảnh rỗi đi mua đồ."

"Con biết rồi."

Cúp điện thoại, New thở dài, tiền lương mà mấy hôm trước vừa nhận xong chắc phải dùng hết rồi.

Cũng không phải cậu không có tiền, Tay chỉ hận không thể dâng hết tài sản của anh đến trước mặt cậu để biểu đạt chân tình. Nhưng New cảm thấy, Rit là ba cậu, cậu phải hiếu kính, nhưng Rit không có ơn sinh thành đối với Tay, chung quy cậu cũng không tiện dùng tiền của Tay để trợ cấp cho nhà mình. Tay không ngại, nhưng mà cậu để ý, trong lòng cậu vẫn rất bài xích cái gia đình mà cậu lớn lên kia, ở đó căn bản không có chỗ cho cậu.

Không sai, New và Tay là một đôi, hơn nữa từ đầu năm nay hai người đã sang Mỹ đăng ký kết hôn. Nhưng vì rất nhiều nguyên nhân, chuyện này vẫn chưa được công bố ra ngoài, hầu như tất cả mọi người trên thế giới đều tưởng Tay vẫn là người đàn ông độc thân hoàng kim.

Tới giờ làm buổi chiều, New nhận được tin nhắn: Hỉn, tối nay muốn ăn gì? Hôm nay anh có thời gian rảnh, em muốn ăn gì anh cũng làm cho em.

Là Tay gửi tới.

New trả lời: Không được rồi, hôm nay em phải đến nhà ba em, nói là có khách đến chơi, ăn tối xong mới về được.

Tay: Trời ơi, lại không ăn tối cùng anh à

New : Ngoan nào, em ăn xong sẽ cố gắng về sớm.

Tay: Vậy anh bảo chú Ping đưa em đi nhá, rồi chú ấy lại đưa em về.

New: Được.

Tay: Không hôn anh một cái à?

New : Cút.

Tay: Trời ơi, anh không thể sống nổi nữa, cuộc đời thật vô vọng...

New : ...

Mọi người nhà Techaapaikhun đều tưởng New phải thuê nhà ở ngoài, nghe nói điều kiện cũng không tốt, hơn nữa còn là thuê cùng người khác. Năm ngoái thì đúng là như vậy, có điều sau khi kết hôn với Tay, New đã về ở cùng Tay trong biệt thự rồi.

Đương nhiên, đây là một bí mật, New hoàn toàn không muốn nói với người nhà mình, vạn nhất bọn họ biết được chân tướng, dựa theo mức độ hiểu biết bọn họ của cậu, thật sự có thể tưởng tượng được cậu và Tay sẽ gặp phải những phiền toái như thế nào...

__________

Ông Rit bảo New tốt nhất là xin nghỉ một buổi, thế nhưng New vẫn làm việc đến lúc hết giờ mới đi.

Ra khỏi công ty chưa được bao lâu, New đã thấy xe riêng đến đón mình.

"Làm phiền chú rồi, chú Ping." New ngồi vào xe xong thì tỏ ý muốn đến mấy cửa hàng cách công ty không xa để mua đồ.

"Tay tổng đã giúp cậu chuẩn bị xong hết rồi, đều ở trong cốp xe đằng sau." Tài xế cười nói.

"Mua hết rồi?" New hơi lờ mờ, cậu chỉ nói là về nhà ăn cơm mà, chứ đâu nói cái gì khác.

"Ừ, thư ký và tôi cùng đi mua, thuốc lá, rượu và các loại quà cáp đều có đủ, cậu yên tâm đi."

Trong vòng nửa năm nay, New đã về nhà ba lần, lần nào cũng do chú Ping đưa đi. Mỗi lần về cậu đều mua rất nhiều đồ, tuy cậu không nói, nhưng chú Ping thì nói hết với Tay, đương nhiên Tay biết rõ. Tuy rằng tạm thời chuyện của anh và New không thể công khai, nhưng anh luôn cảm thấy mình cũng nên hiếu kính cha mẹ người thân của cậu, cho nên lần này đã cho người chuẩn bị chút quà cáp đơn giản.

New không thể nói rõ cảm xúc trong lòng hiện tại là gì, tuy rằng thấy hơi ngại nhưng cũng rất vui mừng, vì thế cậu gọi điện thoại cho Tay.

"Alô, Hỉn" Điện thoại mới chỉ có một tiếng chuông đã được bắt máy, giọng nói dịu dàng êm tai của Tay truyền đến.

"Tan tầm chưa?" Lúc trước vì nghĩ sắp phải gặp người nhà nên tâm tình không tốt lắm, nhưng giờ nghe thấy giọng Tay, New thấy dễ chịu hơn hẳn.

"Không đâu, em không về nhà cùng anh, anh chỉ còn biết tăng ca thôi "

"Em sẽ cố gắng về sớm, anh ăn cơm đúng giờ, đừng làm việc vất vả quá."

Hai người cứ lải nhải trên suốt đường đi như vậy. Lúc xe sắp đến gần nhà New mới cúp điện thoại, Tay đúng là nói rất nhiều, cậu nói thầm trong lòng.

"Dừng ở đây đi." New bảo chú Ping dừng xe ở chỗ cách cửa tiểu khu nhà mình một đoạn. Chiếc xe này thật sự rất bắt mắt, cậu không muốn để người nhà hay hàng xóm nhìn thấy.

Lúc mở cốp xe ra lấy quà, New bị dọa sợ, sao lại nhiều thế này.

Chú Ping vừa giúp lấy quà ra vừa nói cho cậu biết quà nào mua cho ai, tránh cho cậu mang quà về mà không biết phải đưa cho người nào.

"Sao lại mua nhiều như vậy chứ." New cảm thấy đau đầu. Mang số quà này về nhà, thể nào mọi người cũng tưởng cậu kiếm được nhiều tiền, sau này muốn đòi cậu chắc chắn sẽ không nể nang kiêng dè gì.

"Ô, New đã về rồi đấy à." Người đang nói chính là một bác gái sống cùng trong xóm. Bà thấy New xách túi lớn túi nhỏ về, bèn đến gần xem: "Ôi trời, toàn là đồ tốt cả, ở ngoài kiếm được nhiều tiền lắm hả?"

"Chào Dì". New cười chào hỏi: "Ít khi về nhà, nên mua nhiều một chút, dạo này sức khỏe dì sao rồi?"

"Khỏe lắm, con trai dì tìm được một bác sĩ rất giỏi!" Được con trai mình hiếu thuận,  gặp ai bà cũng khoe.

"Vậy sau này dì có thể hưởng phúc rồi."

"Ha ha ha..."

"Nhưng New à, cháu xách nhiều đồ về nhà như vậy, nhưng chưa chắc mấy người nhà cháu đã nói tốt cho cháu đâu." Nói xong, bà đến gần nói nhỏ. "Dì nói thầm với cháu, chắc khoảng mấy ngày nữa căn nhà kia của nhà cháu sẽ được sang tên, ba cháu nói là cho thằng Rom đấy." Về chuyện nhà cậu, toàn bộ tiểu khu này đều biết, không ít người rất thông cảm cho New.

New gõ cửa, gõ mấy lần mới có người ra mở, là mẹ kế của cậu bà Dao

Lúc mở cửa, Dao liếc xem New xách thứ gì trong tay trước, sau khi thấy một đống túi lớn túi nhỏ mới cười nói: "Mau vào nhà đi."

"Mẹ." New không thân thiết gì với người mẹ kế này, thế nhưng vẫn phải tôn trọng.

"New về rồi này."

"Ba." New để hết quà lên ghế sofa trong phòng khách.

"Đây là chú Gus." Ông Rit giới thiệu đơn giản với New .

New ngoan ngoãn chào hỏi, ba không nói với cậu ông khách này đến để làm gì, cậu cũng không hỏi nhiều.

"Anh, mua quà cho em chưa?" Lúc này, Ran lao ra khỏi phòng như cơn gió.

New cảm thấy hơi mỉa mai, bình thường em trai em gái cậu hầu như không hề gọi cậu là anh, hồi nhỏ luôn gọi cậu là này này này, sau này cậu đi làm thì mới tốt hơn một chút, bởi vì có tiền lương, thi thoảng có mua quà về nhà. Mỗi lần nhận được quà, hai anh em này mới tỏ vẻ thân thiết một chút, nhất là Ran, ngày thường hầu như không hề nhìn cậu bằng sắc mặt dễ chịu gì.

"Đương nhiên đã mua rồi, không phải sắp đến sinh nhật em sao, đồ trang điểm và túi xách đều có." 

Ran nhìn thấy bộ đồ trang điểm và túi xách, thích không rời tay được, cô biết New mới chuyển nơi làm việc, nhưng không ngờ lại hòa nhập tốt như vậy, lại có thể mua được quà đắt tiền thế này.

 "Bộ sản phẩm dưỡng da này là để mẹ dùng."

Ai cũng có quà, nên tâm tình mọi người đều rất tốt. Ông Rit vốn định hỏi sao New dùng nhiều tiền như vậy để mua quà, nhưng vì đang có khách, ông ta nhịn xuống.

"Chú Gus này, chuyện của Rom nhà anh đều nhờ cả vào chú đấy." Có vẻ ba New uống hơi nhiều, mặt đỏ bừng lên, giọng nói cũng cao hơn mấy phần, mang dáng vẻ như một người anh tốt.

"Yên tâm đi, cứ giao cho em.". Rượu mà hai người đang uống là rượu ngon New vừa mua về, ông ta uống mấy ly, giờ đã hơi lảo đảo.

Bữa cơm này ăn mất hơn một tiếng, New ngồi nghe hồi lâu mà vẫn không hiểu rốt cuộc là có chuyện gì. Rom vẫn chỉ là sinh viên, có chuyện gì cần người ta giúp đỡ chứ? Nhưng cậu không hỏi nhiều, chỉ im lặng ăn cơm.

Lúc đi về ông chú Gus này còn được mang quà về, là những món lúc nảy cậu mang tới.

"Ba, chú Gus đến đây làm gì?" New không nén được hiếu kỳ.

"Không phải Rom sắp tốt nghiệp rồi sao, chỗ chú Gus có cửa vào, nửa năm sau Rom lên năm bốn là có thể thực tập, là công ty lớn, tiền lương không thấp đâu."

New hiểu rõ gật đầu, tìm được công việc thì tặng quà mời ăn cơm cũng là bình thường.

"Phải rồi, dạo này mày được tăng lương à? Sao mua nhiều đồ vậy?" Ông Rit đã uống cốc nước, đầu óc tỉnh táo hơn một chút.

"À, vừa rồi tổ đạt doanh số nên có thưởng, công ty có phát một ít phiếu mua hàng."

Ông Rit cũng không vui: "Thế sao không thấy mày nói gì, nếu hôm nay tao không gọi điện cho mày, có phải mày không nghĩ đến chuyện mua đồ về nhà không? Tao nuôi mày lớn thế này, đến giờ mày sống sung sướng rồi thì không biết hiếu kính tao à?"

Ông Rit uống rượu xong càng không biết chừng mực gì, mắng New liên tục hơn nửa tiếng. New cũng im lặng nghe chứ không cãi lại, kinh nghiệm trước đây nói cho cậu biết, bất kể cậu cãi lại thế nào cũng chỉ là vô ích, không bằng cứ im lặng nghe mắng.

Mẹ kế đẩy ba New: "Được rồi, uống nhiều rượu một chút là nói nhiều, không phải New đã hiếu thuận rồi sao."

New nghe thấy thì nhướng mày, quả nhiên là có việc mới gọi cậu về nhà. Mấy lần trước về nhà đều bảo cậu đưa tiền, không phải mua bảo hiểm thì mua thứ khác, dù sao cũng chính là đưa tiền, có lẽ lần này cũng không phải ngoại lệ, nếu không thì sao bà mẹ kế này của cậu lại nói hộ cậu trước mặt ba cậu chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew