Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

New trầm mặc, bởi vì thật ra cậu có mối tình đầu hay không chẳng có liên quan gì đến chuyện kết hôn cả, vốn chỉ là ngụy trang thôi mà, chuyện quá khứ căn bản chỉ là râu ria.

Ngược lại là Tay, anh như sắp bùng nổ tới nơi. 'Rầm!' một tiếng, anh đập mạnh tay xuống bàn, khiến cả New và May đều giật mình.

"... Tay?" New vội vàng giữ chặt bát canh gà vừa được múc. Tay dùng lực quá lớn, suýt nữa thì bát canh gà bị đổ.

"Anh Tay..." May thấy Tay tức giận như vậy thì muốn giải thích.

"Cô câm miệng!" Tay nổi cơn tanh bành, người phụ nữ này bị làm sao vậy, nhất thiết phải để New nhớ đến cái tên Tharn kia sao: "Đây là chuyện cô nên hỏi à? Gia giáo của cô đâu? Hỏi vợ chồng người ta vấn đề này, có phải cô không muốn chúng tôi sống tốt không?"

"Không phải không phải. Em không có ý đó, em chỉ tò mò thôi, em không có ý gì khác." May sợ hãi, đây là lần đầu tiên Tay chỉ thẳng vào cô mà nổi nóng như vậy.

"Đây là chuyện có thể tùy tiện tò mò hả? Cô có cần tôi cho người vác loa đi rêu rao khắp nơi về chuyện của cô với bạn trai hiện tại và tất cả đám bạn trai trước kia của cô không?" Tay thật sự tức không chịu được.

"Anh Tay, anh nói gì vậy, em làm gì có bạn trai nào." May trưng ra vẻ mặt oan ức đáng thương: "Đó chỉ là mấy tin vớ vẩn thôi, em chỉ ra ngoài ăn một bữa cơm với bạn bè, căn bản không có chuyện gì hết, tất cả đều do đám săn tin viết bài linh tinh thôi."

"Có thật hay không trong lòng cô tự biết rõ."

"Anh Tay, anh nghe em giải thích, mấy người đó thật sự không phải bạn trai em đâu." May bất chấp vẻ mặt phẫn nộ của Tay, cô liều mạng giải thích, chỉ sợ Tay hiểu lầm mình. "Chúng ta lớn lên cùng nhau từ nhỏ, em là người thế nào anh còn không biết rõ sao?"

Được rồi, thật ra cũng không phải hiểu lầm, mấy tin tức kia trên cơ bản đều là sự thật, nhưng tuyệt đối cô không thể thừa nhận trước mặt Tay được. Nếu thừa nhận, sau này cô còn có tương lai gì nữa chứ.

"Tự cô ăn đi. Nếu không muốn ở đây, tôi bảo ba cô qua đón cô về nhà, tôi tin cô vẫn còn rất nhiều bạn bè muốn nói về vấn đề yêu đương với cô. Tôi và New về phòng trước." Nói xong, Tay kéo New ra khỏi nhà ăn, anh đã tức no bụng rồi.

New bị kéo đi, nhưng ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bát canh gà: "..." Em còn chưa ăn hết canh gà mà, hơn nữa em vẫn chưa ăn no.

May nhìn hai người rời đi mà uất nghẹn vô cùng, rõ ràng mình muốn làm Tay có thành kiến với New, nhưng không hiểu tại sao lại tự chuốc họa vào mình. Trong lòng cô lại nghĩ, tên New này quả đúng là thủ đoạn cao siêu, có thể khiến Tay bảo vệ anh ta như vậy. Đúng là loại người tâm cơ.

____

Đương nhiên Tay biết New vẫn chưa ăn no, có điều bây giờ anh đang nổi cơn giận, thật sự không có cách nào để ngồi ăn cùng bàn với May được, vì thế lúc kéo New lên tầng còn dặn riêng cô giúp việc mang đồ ăn của hai người lên phòng. Hai người sẽ ăn ngay trong phòng ngủ, nhắm mắt làm ngơ đối với May.

"Được rồi được rồi, đừng tức giận, cô ta nói gì anh cứ tùy tiện nghe là được, không cần để trong lòng." New hiếm khi thấy Tay tức giận đến mức này, cũng hơi bị dọa.

Tay thấy thái độ của New vẫn bình thản, không mảy may chịu ảnh hưởng từ mấy lời của May, có phần ngoài dự tính: "Em không để ý?"

"Để ý cái gì?" New rất khó hiểu.

"Cô ta nói đến..." Tay không biết phải nói thế nào, anh thật sự không muốn nhắc đến Tharn trước mặt New.

"À, anh nói Tharn à."

New chủ động nói ra, tim Tay như treo tít trên cao.

"Không sao đâu. Em và anh ta đã chia tay lâu như vậy rồi, anh đừng lo lắng nữa." New tưởng Tay lo lắng cậu vẫn chưa thoát ra khỏi tổn thương về tình cảm: "Trước đây em vẫn thấy khó chịu trong lòng, nhưng hôm qua gặp anh ta ở cuộc họp lớp xong thì phát hiện, thật ra cũng chỉ như vậy thôi, ban đầu thấy anh ta em hơi căng thẳng, nhưng sau đó thì không cảm thấy gì hết."

"Bây giờ đã hoàn toàn buông bỏ rồi. Nghĩ cẩn thận lại, có lẽ tình cảm giữa em và anh ta cũng không sâu đậm đến vậy, cũng có thể vì chia tay lâu rồi, tình cảm phai nhạt, nói chung là gương vỡ khó lành. Chuyện của em và anh ta đã là quá khứ, dù hiện tại có người nhắc tới, em cũng không cảm thấy khó chịu nhiều."

"..." Tay ngây ngốc, hóa ra em đã phớt lờ tên kia rồi, vậy thì anh phải sầu não suốt nửa năm không dám ra tay với em rốt cuộc là để làm gì? "Em nói thật?"

"Đương nhiên là thật rồi." New buồn cười nói: "Chuyện này có gì phải lừa anh?"

Tay sung sướng, không ngờ loại não tàn May kia cũng có chút tác dụng, chỉ trong thời gian một bữa cơm ngắn ngủi mà mình đã thăm dò được tình thế.

Thôi bỏ đi, nếu đã vậy, để cô ta ở thêm mấy ngày là được, có lẽ sẽ có kinh hỉ nữa cũng nên.

Tay bắt đầu não bổ về chuyện cùng giường tối nay.

___

Sau khi ăn cơm trong phòng ngủ xong, Tay vào thư phòng xử lý công việc, New đi ngủ trưa một giấc ngắn, sau đó thì lên tầng nói chuyện cùng ba Tay, rồi muốn đi dạo trong sân.

Sân của nhà Tay không thể nói là sân, nói là vườn hoa thì đúng hơn, siêu cấp lớn, bây giờ thời tiết đang ấm dần, rất nhiều hoa đang nở.

Có điều hôm nay xuất hiện chút ngoài ý muốn, cậu ra khỏi biệt thự đi được một lúc, đã bị người khác chặn lại.

Người này chính là May.

Đi được nửa đường đột nhiên có một người xông ra từ sau gốc cây bên cạnh, New giật mình, rồi nhìn kỹ lại, là May.

"May tiểu thư." Gặp nhau không thể không chào, New gắng gượng chào một tiếng, cậu chỉ vừa nhìn qua là biết đối phương đến tìm riêng mình gây phiền phức.

"Anh New, trùng hợp quá nhỉ." May làm ra vẻ như tình cờ đụng chạm. 

New: "... Đúng vậy, trùng hợp thật." Cô gái, cô hành động kém quá đấy, vừa trông cô thế này là biết không phải trùng hợp rồi biết không.

"Anh đang đi dạo à?" May bày ra dáng vẻ tùy tiện nói chuyện. "Đúng lúc tôi cũng đang đi dạo trong sân, tôi có thể đi cùng anh không? Tôi cũng có chuyện muốn nói với anh."

New: "..." Tôi đâu thể từ chối.

May thấy New không nói gì, bèn xem như cậu đồng ý. Cô còn nói thầm trong lòng, đúng là một tên nhàm chán, từ lúc ăn cơm đã phát hiện, người này thật sự rất vô vị.

Thật ra tuy rằng New không phải người nói nhiều, nhưng cũng không đến nỗi vô vị trầm lặng, chỉ là Tay đã nói với cậu, ở trước mặt May thì phải lạnh lùng một chút, ít nói chuyện với cô ta sẽ tốt hơn, cô ta nói gì chỉ cần nghe là được, không cần để trong lòng.

"Anh New, chuyện trên bàn ăn vừa rồi thật xin lỗi, tôi làm các anh không vui, thật sự tôi chỉ tò mò thôi, nhưng không ngờ anh Tay lại phản ứng lớn như thế." May làm ra vẻ đáng thương, ra sức giải thích chuyện xảy ra trên bàn ăn.

"Không sao, Tay nóng nảy nhanh nhưng cũng hết nhanh, chắc chắn sẽ hết giận sớm thôi." New trả lời theo kiểu ứng phó qua loa.

"Vậy là tốt rồi." May vỗ ngực tỏ vẻ thở phào nhẹ nhõm.

New thấy May như vậy còn tưởng cô thật sự căng thẳng vì đắc tội Tay, xem ra vẫn chưa đến mức độ hết thuốc chữa, cậu vừa định vui mừng một chút, bất chợt nghe thấy May nói tiếp:

"Nhưng mà anh New, tôi thật sự tò mò lắm, bây giờ anh Tay không có ở đây, anh có tiện nói cho tôi biết không? Rốt cuộc anh Tay có phải mối tình đầu của anh không vậy?"

New không nói gì, rốt cuộc người này cố ý hay thật sự tò mò vậy?

Đương nhiên là May cố ý, cô không chỉ cố ý, còn đặc biệt chuẩn bị đạo cụ rồi cơ. Cô đang giấu một chiếc bút ghi âm trong tay áo, bây giờ tay cô đang vuốt tóc, chiếc bút ghi âm cách New rất gần, chỉ cần New nói chuyện, là có thể ghi âm rất rõ ràng.

"Trước kia cũng từng có một người, Tay có biết." New vô cùng hào phóng nói thẳng ra, cậu đang giúp Tay mà, nên quá khứ của cậu không liên quan gì đến Tay hết.

"Hả?" May nhất thời ngây ra, tại sao thừa nhận mà lại bình tĩnh nhẹ nhàng như thế, vẻ căng thẳng và bịa đặt mà mình tưởng tượng đâu rồi? Hơn nữa Tay có biết? Chuyện này không khoa học. Không phải tên New này đang nói dối chứ?

"Đúng rồi, không chỉ Tay biết, cả ba cũng biết nữa." Đột nhiên New nảy ra ý xấu, muốn kích thích May một chút: "Chính là ba Tay đó, ông ấy cũng biết."

"Hả?" May trợn trừng mắt, cả người đều khó chịu, ngay cả chân cũng dừng lại. Cả lão đầu kia cũng biết rồi? Bị biết chuyện này mà tên New vẫn có thể sống yên ổn trong nhà, quả nhiên anh ta không phải người bình thường.

New đã đi được một đoạn thấy May không đi cùng, trong lòng cười thầm, nhất định người phụ nữ này bị kích thích rồi, dù có mối tình đầu hay không, căn bản chả phải chuyện gì quan trọng hết.

May sửng sốt một lát rồi chạy vội đuổi theo, tinh thần cô bất ổn gắng gượng cười ra: "Không ngờ chú và anh Tay cũng biết, tôi thật sự bị shock đấy."

"Tại sao lại bị shock?" New lộ ra vẻ mặt không ngờ. "Tay không phải mối tình đầu của tôi thì có vấn đề gì sao, Tay không thể biết à? Tại sao cô lại tò mò như vậy?"

"Tôi..." May bị hỏi lập tức đờ ra.

New thấy May nghẹn lời cũng không nói gì nữa. Rõ ràng là người không có đầu óc, nói với cô ta cũng vô ích, không nên lãng phí nước miếng làm gì.

May mãi mà không nói được gì, đương nhiên New sẽ không chủ động hỏi, hai người đi dọc theo con đường trải đá cuội suốt mấy phút, rồi đi đến một ngã ba.

New vốn muốn tách ra nhưng May thì không muốn vậy, cô vẫn còn rất nhiều chuyện chưa nói mà, thấy New đổi hướng đi, cô cũng vội vã đuổi theo.

"May tiểu thư, tôi chỉ tùy tiện đi một chút thôi, cô không cần đi cùng tôi." Cậu nói vậy đã có thể xem như đuổi người.

"Anh New chê tôi phiền phức sao?" May lại bắt đầu ra vẻ đáng thương. "Tôi... Tôi... Tôi vẫn có chuyện muốn nói với anh, nhưng lại không tiện mở miệng, cứ cảm thấy nếu tôi nói sẽ không thích hợp, sợ khiến anh khó xử."

Khóe miệng New giật lên, cuối cùng vẫn không nhịn được: "Nếu cô cảm thấy sẽ khiến tôi khó xử, vậy thì đừng nói." 

Khóe miệng May cũng giật lên, thế này không đúng, không phải anh ta nên nói là "Không sao cả, cô nói đi, tôi sẽ không để ý đâu" sao? Tên này đúng là không cho mình thể diện, quả nhiên không hiểu lễ phép quy củ gì hết.

Thế nhưng cô điều chỉnh lại tâm tình rất nhanh, nhăn nhó mặt mày ra vẻ lo lắng: "Nhưng mà sau này nhất định anh New sẽ nghe được chuyện này từ người khác. Tôi lớn lên cùng anh Tay từ nhỏ, tôi nói với anh ấy có thể sẽ làm anh ấy tức giận, cho nên tôi muốn nhắc nhở anh trước, để anh có chuẩn bị sẵn, cũng nghĩ ra cách giải quyết sớm nhất có thể."

Xem ra người phụ nữ này đã quyết tâm phải nói rồi, New đành phải bất đắc dĩ: "Vậy cô nói đi." Ngược lại cậu muốn nghe xem, rốt cuộc là chuyện nghiêm trọng gì.

"Thật ra là về vấn đề hai người đàn ông các anh kết hôn." May giảng giải kỹ lưỡng cho New: "Anh phải biết, tập đoàn Vihokratana là xí nghiệp gia tộc."

"Phải." New gật đầu: "Điều này ai cũng biết."

"Anh có biết điểm đặc biệt của xí nghiệp gia tộc là gì không?"

"Cô muốn nói gì?" New nhíu mày, dường như cậu đã hiểu ra ý của đối phương.

"Nếu là xí nghiệp gia tộc, quyền lực của ông chủ là lớn nhất, gần như có thể nói một không nói hai, trên rất nhiều phương diện đều là chuyên quyền độc đoán, lời anh Tay nói hầu như là tất cả, mỗi một nhân viên trong công ty đều phải phục tùng, thế nhưng những hạn chế thì cũng rất nhiều." May vừa đi vừa nói. "Trong đó quan trọng nhất là quan hệ huyết thống. Trong xí nghiệp gia tộc, quan hệ huyết thống là nền tảng đáng tin nhất, hầu như là con kế nghiệp cha. Chú chỉ có một mình anh Tay là con, hơn nữa chú cũng không có anh chị em, về mặt quan hệ huyết thống trực hệ, hiện tại chỉ có duy nhất anh Tay, nhưng vấn đề là, anh Tay không có con, càng nghiêm trọng hơn là, anh ấy còn kết hôn với anh, anh là nam, không thể sinh con."

"Một xí nghiệp to lớn như thế, mà lại không có người thừa kế." May ngẩng đầu, nhìn thẳng vào New: "Nếu chuyện của anh và anh Tay bị công khai, giá cổ phiếu của tập đoàn nhất định sẽ sụt giảm. Vì một khi anh Tay có chuyện gì, toàn bộ tập đoàn đều có vấn đề. Chẳng lẽ chú và anh Tay lại cam tâm để cho những thành quả mà mình phải vất vả gây dựng nên bị người ngoài hái mất sao?"

Đầu óc May hiếm khi tỉnh táo rõ ràng như thế, cô cũng phải bội phục chính mình.

New cũng có chút bội phục May, cậu thật sự không nghĩ đến vấn đề này, có điều nó có nghiêm trọng đến mấy cũng đâu liên quan tới cậu, cuộc hôn nhân của cậu và Tay chỉ là tạm thời thôi mà.

Vì thế, sau khi May thao thao bất tuyệt về những đạo lý to lớn xong, chỉ nhận được từ New một tiếng: "À." Cậu tỏ ý cậu biết rồi.

May: "..." ĐM. Tôi nói suốt cả buổi như vậy, anh chỉ trả lời tôi một chữ "À".

May uất nghẹn đến mức nhồi máu cơ tim rồi.

Nhưng hiển nhiên cô sẽ không dễ dàng buông tha: "Anh New, rốt cuộc anh có hiểu không. Hiện tại anh Tay đang cần một đứa con, cần một người thừa kế có quan hệ huyết thống trực tiếp với anh ấy, cho nên kết hôn với phụ nữ mới là việc mà anh ấy nên làm nhất, đó là trách nhiệm của anh ấy, các anh căn bản không hợp nhau."

Thật ra New cảm thấy May nói rất có lý, thế nhưng với lập trường hiện nay của cậu khẳng định không thể khen rồi. Thôi bỏ đi, tý nữa về sẽ nói chuyện này với Tay, quả thật nó rất quan trọng đối với tập đoàn.

Do đó, sau khi May lại chăm chú nói một tràng xong, vẻ mặt cậu vẫn điềm nhiên như không nói: "À."

May phát điên mất, à cái đầu anh. Tôi nói cái gì anh cũng trả lời à: "Anh New, rốt cuộc anh có hiểu tôi nói gì không vậy?"

"Tôi hiểu mà." New tiếp tục bình thản gật đầu: "Tôi biết cô muốn tốt cho Tay, tôi sẽ chuyển lời cho anh ấy."

"Chuyển lời cho anh ấy?" May trợn trừng mắt: "Chỉ chuyển lời cho anh ấy thôi à? Vậy anh New nghĩ sao, anh nghe tôi nói nhiều như thế, chẳng lẽ không có gì muốn nói?"

"Không có." New lắc đầu, thật ra cậu rất muốn quát lên với May, mấy thứ cô nói đều không liên quan đến tôi.

May tức giận muốn chết, mặt mũi đỏ bừng, bây giờ nổi cơn tam bành rồi là mồm miệng không còn cố kỵ nữa, lại tiếp tục nói một tràng, nhưng đổi lại vẫn chỉ nhận được từ "À" của New.

May hoàn toàn bại trận.

Nhìn dáng vẻ tức giận không nói thành lời của May, New hơi vui sướng, vì thế cậu cong môi lên cười: "Tôi nghe cô nói hồi lâu, tình hình cơ bản đều hiểu rồi, nói cách khác, cô đang khuyên tôi ly hôn với Tay, đúng không?"

"Đúng, chính là ý này." May thở phào một hơi, thật sự không dễ dàng gì, cuối cùng người này cũng hiểu ra.

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chuyển lời cho Tay. Bây giờ không còn sớm nữa, chắc anh ấy làm việc xong rồi, tôi đi nói với anh ấy đây." Nói xong thì quay người đi thẳng vào nhà.

May: "..." Hình như có chỗ nào đó không đúng. 

Như vậy không khác gì biến mình thành kẻ ác phá hỏng gia đình người ta.

Trong khoảng thời gian ngắn, May không thể thở nổi, quả nhiên giống y như mình nghĩ, thủ đoạn của tên New này cực kỳ lợi hại, trăm phần trăm là kẻ tâm cơ, chút thủ đoạn nho nhỏ của mình căn bản chẳng đáng là gì trong mắt anh ta.

May muốn ngăn cản New, nhưng chờ đến khi cô phản ứng lại, New đã đi xa mất hút rồi, cô gọi to cũng vô dụng, New coi như không nghe thấy, thật sự cậu không muốn phải nghe đối phương thao thao bất tuyệt nữa.

New nói Tay làm việc xong chỉ là cái cớ thôi, Tay rất nhiều việc. Cho nên lúc New đi vào nhà, Tay vẫn đang chết dí trong thư phòng. New vào thẳng phòng ngủ, đúng lúc rảnh rỗi, cậu quyết định viết một kế hoạch, gần đây công ty có sản phẩm mới sắp ra mắt thị trường, bộ phận phụ trách mở rộng sản phẩm của cậu có rất nhiều việc, nếu kế hoạch của mình được tiếp nhận thì tốt rồi, được thăng chức cũng nên.

May không ra tay được chỗ Tay và New, nên đành quay sang tìm mọi cách dụ dỗ ba Tay.

Nghĩ như vậy, May lại vui vẻ, cô hớn ha hớn hở lên tầng ba tìm ông.

Lúc này tâm tình của ba Tay cũng không tồi, vừa rồi ông đã biết từ chỗ quản gia, con trai mình vẫn rất tinh ranh mà, nhân lúc con bé kia đến để lừa New vào phòng mình ở trường kỳ, thảo nào mà vui sướng thế kia.

Ba Tay rất hài lòng, cuối cùng con trai mình cũng tìm được chỉ số thông minh trở về rồi.

Sau đó May xuất hiện, nụ cười của ba Tay cứng lại, thầm mắng một tiếng xui xẻo trong lòng. Nếu không phải nể mặt người phụ nữ này có chút tác dụng đối với hạnh phúc cả đời của con trai mình, nhất định mình sẽ tìm một lý do thích hợp để đuổi cô ta đi.

"Chú, cháu nghe nói đến giờ này mỗi ngày là chú ngủ trưa xong, nên muốn đến thăm chú, trò chuyện cùng chú một lát." May dịu dàng ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường đóng vai một người cháu hiếu thuận.

"Ha ha, không cần, chú hay lên mạng hoặc xem TV, không có gì để nói cả, đúng lúc chiều nay có một chương trình trực tiếp muốn xem." Ba Tay vội vàng lấy cái ipad ở đầu giường, tỏ vẻ mình đang có việc muốn làm, hoàn toàn không cần ai ở cùng, có người khác ngược lại còn thấy phiền phức.

Làm sao mà May có thể lùi bước chỉ vì chút chuyện đó, da mặt cô không mỏng đến mức độ này, cô hơi nhíu mày ra vẻ lo lắng nói: "Chú, chú nghe cháu nói, cháu có một chuyện rất quan trọng muốn nói với chú."

Ba Tay dùng một loại ánh mắt cực kỳ nghi ngờ nhìn cô: Cô thì có chuyện gì rất quan trọng muốn nói với tôi, nếu có thật, chẳng lẽ sáng nay gặp cô lại không nói chắc.

May coi như không phát hiện, tiếp tục lo lắng nói: "Vừa nãy cháu và anh New nói chuyện với nhau một lúc ở ngoài sân."

Ba Tay nghe xong thì nhíu mày: "Cháu và New?"

"Chú, chú có biết New là loại người nào không?"

"Nó làm sao vậy, New là một đứa rất tốt." Người phụ nữ này lại làm sao thế, vừa rồi còn gọi là anh New, chớp mắt một cái đã gọi thẳng tên.

Thấy ba Tay có hứng thú, May thêm mắm dặm muối rồi kể lại cuộc nói chuyện cùng New lúc nãy, rồi tập trung tư tưởng vào một điểm, chính là New căn bản không yêu Tay, không quan tâm tập đoàn Vihokratana có người thừa kế hay không, là một kẻ tư lợi, loại người như vậy hoàn toàn không xứng với Tay.

"Đương nhiên chú biết, New là đàn ông, đương nhiên không sinh con được, chú đồng ý cho chúng nó kết hôn, dĩ nhiên đã suy xét vấn đề này." Khác hẳn với tưởng tượng của May, ba Tay không hề tức giận, một chút dấu hiệu tức giận cũng không có luôn: "Chuyện này cứ thuận theo tự nhiên là được rồi."

Ba Tay bắt đầu cảm khái: "Mọi người cũng biết đấy, sức khỏe chú không tốt, có thể rất nhiều người nghĩ chú muốn bế cháu, không có cháu trai kế thừa gia nghiệp sẽ không yên lòng. Thật ra mấy người không hiểu đâu, chính vì sức khỏe chú không tốt, cho nên mới hiểu sống vui vẻ quan trọng hơn nhiều, cháu trai thì chú không có, nhưng chú có con trai mà, chú không thể vì một đứa cháu còn chưa xuất hiện mà làm con chú không vui được, chẳng lẽ chú sinh con trai là để nó cho chú bế cháu sao? Nó thích ai thì cứ cưới, chú làm khó nó, khiến nó không vui, chú càng không yên lòng được."

May: "..." Đột nhiên ông vĩ đại như vậy làm tôi không quen đấy, cả người thừa kế mà ông cũng không cần, lão già ông thật sự không cần hả?

Ba Tay nói tiếp: "Còn về đứa trẻ, cháu cũng bảo thủ quá, một ông già cả đống tuổi như chú cũng biết bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, muốn có một đứa trẻ còn không dễ dàng sao, đừng nói là cháu nội, dù là cho Tay một thằng em trai cũng không khó lắm đâu."

May trợn tròn mắt há hốc miệng: "..."

Cả người May đều khó chịu, cô thật sự không ngờ, thủ đoạn của ba Tay còn cao hơn cả New.

Nửa tiếng sau, May kinh hồn bạt vía đi xuống tầng, cô ngây người triệt để rồi, không ngờ trong cả cái nhà này, khó khăn nhất chính là lão già họ Vihokratana kia.

Không được, May nghiến chặt răng, xem ra phải dùng cách gạo nấu thành cơm thôi. Còn phải nhanh nữa, nếu bỏ lỡ khoảng thời gian này, lần sau tìm cơ hội sống chung nhà với Tay sẽ rất khó.

Phải nghĩ ra cách gì đó thật hay mới được...

____

Lúc ăn tối, New và May đều không xuống tầng, đều bảo mấy cô giúp việc mang đồ ăn lên phòng.

Tay thì vẫn chưa xong việc, phải đến lúc New ăn cơm tắm rửa xong anh mới ra khỏi thư phòng.

Đến khi Tay ăn tối rồi về phòng, New đã nằm trên giường xem bản tin buổi tối, hơn nữa bản tin buổi tối cũng tới giờ kết thúc.

"Đang chờ anh hả?" Tay cảm thấy hình ảnh này thật ấm áp. Hôm qua New bị bệnh, hai người chưa trò chuyện thoải mái với nhau, hôm nay còn có được loại cảm giác chờ đợi này, thật sự hương vị không tồi. Người trên giường mặc chiếc áo ngủ với cổ áo không thể coi là kín, trên đùi là chiếc chăn mỏng, toàn thân hoàn toàn thả lỏng, dưới ánh đèn ấm áp, dáng vẻ vừa vô hại vừa khiến người ta thèm thuồng.

Chỉ một cái liếc mắt thôi, Tay đã cảm thấy mình hơi nhộn nhạo.

New cười nhẹ: "Nếu không thì sao, bây giờ mới bảy rưỡi, sớm thế này em không ngủ được, chỉ có thể xem TV hay đọc sách thôi." Cậu cũng đâu cố ý chờ Tay.

Tay hơi bất đắc dĩ, cũng hơi chua xót: "Dù em lừa anh để anh vui cũng được mà, không cần thành thật như vậy chứ."

"Á..." New thấy dáng vẻ này của Tay hơi đáng thương. "Vậy anh đi tắm trước đi, bây giờ cứ coi như em chờ anh, hài lòng rồi chứ? Tắm xong em còn có chuyện muốn nói với anh."

"Được." Tay thỏa mãn, sau đó hớn hở đi tắm. Hôm nay cơ thể New đã khỏe lên nhiều, người cũng tỉnh táo, mình phải nắm chắc cơ hội.

Lúc Tay vào phòng tắm còn đặc biệt chọn một chiếc áo ngủ hơi lộ liễu, không phải loại đặc biệt tình sắc, đây chẳng qua chỉ là loại hơi ngắn, dài đến nửa chân, hơn nữa còn là loại vải khá mỏng, với màu sắc là một màu đen tinh khiết, sẽ khiến người ta trông gợi cảm hơn nhiều.

Mười lăm phút sau, Tay mặc chiếc áo ngủ màu đen bước ra, dáng người tuyệt đẹp nhìn không sót một chỗ nào, là anh cố ý khoe ra cho New xem đấy, những nơi để lộ ra tất nhiên cực kỳ nhiều, dây thắt bên ngoài cũng chỉ buộc lỏng lẻo, như kiểu bất cứ lúc nào cũng có thể tuột ra vậy.

Ngoại trừ dáng người tuyệt đẹp ra, mái tóc ngắn vừa tắm xong của Tay cũng vô cùng quyến rũ khêu gợi, nếu New là một tiểu lưu manh, chắc bây giờ đã huýt sáo trêu chọc rồi.

Có điều dù bây giờ cậu không huýt sáo trêu chọc, nhưng cũng lộ ra vẻ mặt vô cùng tán thưởng, hiển nhiên vô cùng tán thưởng về dáng người của Tay.

Tay nhìn biểu tình của New, có phần thất vọng, anh chỉ thấy mỗi vẻ tán thưởng, không hề thấy dục vọng, chẳng lẽ dáng vẻ của mình không thu hút được cậu sao?

Năm phút sau, Tay sấy tóc cho khô rồi nhanh chóng lên giường, anh cực kỳ muốn thân mật gần gũi với New.

"Lúc nãy em nói có chuyện muốn nói với anh, chuyện gì vậy?" Tay ngồi cạnh New, cũng dính chặt cơ thể vào người cậu, hai người đều có thể cảm nhận được hơi ấm từ thân thể đối phương, mà hơi ấm đó cũng dần dần tăng lên.

New hơi xấu hổ, cậu cảm thấy chỗ ngồi hiện tại của Tay không ổn lắm, cách mình gần quá, đây quả thực chính là khoảng cách bằng không mà.

New thấy mặt mình bắt đầu nóng lên, nhưng cậu ngại dịch ra xa, nếu Tay tưởng cậu ghét anh, đau lòng thì phải làm sao.

"Sao thế, không phải em muốn nói chuyện gì với anh sao?" Tay nhìn dáng vẻ lúng túng bối rối của New, cảm thấy rất thú vị, xem ra đâu phải New không có cảm giác với mình, chỉ vậy thôi mà cũng đỏ mặt, có lẽ đêm nay cơ hội của mình đến rồi.

"Em... Em..." Mặt New bắt đầu bốc khói, lắp bắp mãi mà không nói được, cũng vì Tay ngồi sát quá, không hiểu sao cậu lại nhớ tới dáng người tuyệt đẹp kia.

"Em cái gì?" Tay cúi người sát vào New, miệng gần như chạm vào tai cậu, sau đó nhẹ nhàng phun hơi: "Đừng căng thẳng, có chuyện gì cứ nói từ từ, chỉ cần là em nói, anh đều nghe hết." Anh cố trầm giọng xuống thật thấp, tràn ngập hương vị từ tính và mê hoặc...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew