Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi và đặc trợ Sing chỉ có quan hệ về công việc. Tôi không biết anh nghe tin đồn này từ đâu, nhưng tôi đảm bảo đây không phải sự thật." Hiện tại, tâm tình của New cực kỳ bất ổn, người này cố ý hay vì trong đầu thiếu não vậy?

"Nhưng mà... Tất cả mọi người đều nói vậy." Đồng nghiệp mới nhìn các đồng nghiệp xung quanh. "Mấy người đã từng nghe nói chưa?"

Mọi người quay sang nhìn nhau, họ căn bản chưa từng nghe thấy bao giờ, chỉ biết sau lưng New có ai đó chống đỡ chứ không biết rõ tình hình lắm. Hơn nữa hôm nay New mời mọi người đi ăn, nói chuyện này ra không phải bị thần kinh à, bây giờ ai cũng thấy xấu hổ.

"Ờ, anh cũng giỏi thật đấy." Một đồng nghiệp nữ lên tiếng, cô hừ lạnh với người mới, nói: "New chuyển lên tầng 35 chưa được mấy ngày, chúng tôi làm đồng nghiệp của nhau hơn nửa năm nay mà chưa từng nghe thấy tin đồn này, một nhân viên mới vào như cậu sao lại biết được?"

"Tôi nghe người của bộ phận khác nói."

"Bộ phận khác? Ha ha, được, dù cậu nghe từ bộ phận khác, tại sao cậu không nói với chúng tôi từ trước, mà phải đợi đến đúng lúc này mới đột ngột nói ra, là muốn lên mặt cho ai xem đấy? Liệu chúng tôi còn ăn ngon được không? Muốn đến gây rối à?"

Nếu New thật sự đã kết hôn mà còn qua lại với người khác, khẳng định cô sẽ rất khinh bỉ, nhưng cô làm việc cùng New đã lâu, cũng có chút hiểu biết về con người New, New tuyệt đối không phải loại người bỉ ổi hèn hạ.

Cho nên ánh mắt mọi người nhìn đồng nghiệp mới có vẻ không tốt lắm, rốt cuộc tại sao tên này lại nói như vậy trong bầu không khí thế này chứ, có thù oán với New?

Đồng nghiệp mới chảy mồ hôi lạnh, không phải tin đồn lần trước rất thành công sao, loan truyền hôn sự của Tay và Malee, tất cả mọi người đều tưởng là thật, sao lần này lại không được?

Hắn chính là người mà Malee nhờ ba mình sắp xếp vào công ty.

"Tuy tôi không phải là người đãi khách hôm nay, nhưng tôi nói thật, tôi không muốn ăn cơm cùng bàn với cậu." Cô đồng nghiệp nhìn New. "Tôi có thể thay cậu đuổi cậu ta đi không, nhìn thôi đã thấy ngán rồi."

New mỉm cười: "Sao có thể làm phiền đại mỹ nhân của chúng ta làm loại chuyện nặng nhọc này được." Nói xong, cậu làm ra tư thế mời với người kia. "Mời anh đi cho, ở đây không chào đón anh."

Đồng nghiệp mới tức đến nỗi mặt mũi đỏ bừng, có điều căn phòng này đã được New bao hết, người ta không cho hắn ở lại, hắn cũng không thể liều chết ở lại được. Hắn muốn mắng chửi mấy câu, nhưng lại nghĩ mình vẫn còn phải làm việc ở công ty, cho nên phải cố nhịn xuống, bực bội ra khỏi phòng, trước khi đi còn bỏ lại một câu: "Tên New kia, tôi có nói bậy bạ hay không sớm muộn gì mọi người cũng biết, chúng ta cứ chờ xem."

Lúc ra ngoài, hắn đạp mạnh cửa tạo thành một tiếng 'Rầm' cực lớn, New xin lỗi mọi người: "Thật sự rất xin lỗi, vì tôi mà mọi người đều khó chịu, tôi cũng không biết đã đắc tội anh ta chỗ nào nữa, rõ ràng mới chỉ quen mấy ngày."

"Không sao, không sao." Mọi người đều cố gắng làm cho không khí tốt lên.

New vẫn tự trách vì chuyện vừa rồi, cho nên cậu cố gắng bảo mọi người gọi thật nhiều món để bồi thường, phải ăn uống thỏa thích, nhất định phải thật tận hứng.

Vậy nhưng trong lòng New vẫn rất khó chịu, chờ khi về nhà sẽ nói lại với Tay.

Không khí trong phòng rất vui vẻ thoải mái, còn đồng nghiệp mới vừa đạp cửa ra ngoài thì tâm tình xấu cực độ, ra khỏi phòng vẫn luôn mắng chửi không ngớt miệng.

Sau đó thì đụng phải Sing đang đi tới. Sing không đi một mình, đi cùng anh còn có bạn gái.

Hai người không hề biết nhau.

Thế nhưng Sing lại biết người mà đồng nghiệp mới này đang mắng, cái tên quá quen thuộc, đây chính là bảo bối tim gan của boss nhà anh mà.

Sing quay đầu lại nhìn, người này là ai vậy, sao lại vừa đi vừa mắng New Thitipoom Techaapaikhun, trùng tên trùng họ à? Không trùng hợp đến mức đó chứ...

Sing xoa cằm, xem ra ông trời cũng rất muốn để Tay tăng thêm tiền thưởng cho mình đây mà, anh cong khóe môi nói với nhân viên phục vụ đang đứng trên hành lang. "Cậu đi chặn người kia lại, hắn trộm đồ của tôi."

"Hả?" Nhân viên phục vụ kia há hốc miệng.

"Nhanh lên." Sing không vui. "Hắn ta không chịu thì đi gọi bảo vệ đến, đưa hắn đến văn phòng giám đốc của các người, không đưa được hắn quay lại thì cậu khỏi cần làm việc ở đây nữa."

"À, à vâng." Nhân viên phục vụ kia vừa nghe xong là chạy đi đuổi theo ngay, còn nói với một đồng nghiệp gần đó. "Mau, mau bắt người kia, hắn trộm đồ của khách."

Đầu óc người này cũng khá thông minh, vừa rồi người khách kia nói đưa tên kia đến hẳn văn phòng giám đốc, chứng tỏ người này có lai lịch rất lớn, cần gì phải quản tên kia có trộm đồ thật hay không, cứ mang về trước rồi nói sau.

 "Các người làm cái gì đấy? Sao lại tùy tiện bắt người hả, tôi báo cảnh sát đấy."

"Trộm đồ mà còn dám báo cảnh sát, xem cảnh sát bắt anh hay bắt chúng tôi." Một nhân viên phục vụ khác quát lại, tất cả đều tưởng là thật.

"Trộm cái đầu chúng mày. Ai là trộm hả, mắt chó của chúng mày bị mù à." 

Trong lúc người kia bị đưa đến văn phòng giám đốc nhà hàng, Sing gọi điện thoại cho Tay.

"Tan ca rồi, cậu gọi điện cho tôi làm gì? Muốn tăng ca hả?" Tay đang ăn cơm một mình ở nhà, tất nhiên tâm tình không vui vẻ gì.

Sing bật cười: "Đang ăn cơm một mình chứ gì?" Anh khẳng định Tay không có ở đây, nếu có, tuyệt đối sẽ không để người kia có cơ hội chửi mắng New.

"Sao cậu biết?"

"Hôm nay bảo bối tim gan của anh đến quán của tập đoàn ăn cơm đúng không?"

"... Cậu đang ở đó?"

"Hôm nay tôi và bạn gái đến đây ăn, sau đó thì thấy một thứ chơi rất vui, anh muốn biết không?"

"Rốt cuộc là chuyện gì?" Tay luôn quan tâm tất cả mọi chuyện có liên quan đến New. "Hôm nay New hẹn mấy đồng nghiệp trước đây đi liên hoan, xảy ra chuyện gì?"

"À. Hóa ra là đồng nghiệp trước đây." Tâm tình Sing rất tốt, xem ra tiền thưởng của mình rơi từ trên trời xuống rồi. "Chắc công ty của anh phải bớt đi một nhân viên thôi." Không thể ngờ được cũng có một ngày mình lại đi mách lẻo cơ.

"Sao?"

Tay nghe suốt một hồi cũng không hiểu Sing đang nói gì: "Cậu nói cái gì, rốt cuộc New bị làm sao?"

"Tôi gặp một người ở hành lang nhà hàng, tôi đã bắt hắn giúp anh rồi, tôi sẽ tra xét ngay bây giờ xem, đến lúc đó anh phải thêm tiền thưởng cho tôi nhá." Sing cảm thấy đây mới là việc quan trọng nhất.

"Thêm thêm thêm."

Lúc này, giám đốc nhà hàng đang khó hiểu, sao lại đột nhiên bắt người này đến văn phòng của mình, rốt cuộc là sao đây?

"Giám đốc Pob." Một lát sau, Sing cũng đi vào.

Giám đốc Pob ngẩng đầu lên nhìn, ngay lập tức hoảng hốt đứng dậy; "Ai yô, đây không phải đặc trợ Sing sao, ngọn gió nào đưa ngài đến đây vậy?"

Đồng nghiệp mới đang bị chế ngự cũng hoảng sợ, đặc trợ Sing? Không phải là đặc trợ Sing mà mình biết chứ?

"Hôm nay có phải có một vị khách tên New đến đây không?" Sing lạnh lùng liếc sang tên kia một cái, người này nghe thấy tên của mình xong rõ ràng đã sững sờ ra, còn có vẻ e ngại nữa, đúng là kỳ quặc.

Giám đốc Pob lập tức cung kính nói: "Đúng đúng đúng, có một vị khách tên New, Tay tổng còn đích thân gọi điện thoại đến, dặn tôi tiếp đón thật tốt. Đặc trợ Sing yên tâm, tất cả đều rất ổn thỏa."

Sing gật đầu, sau đó thì ngồi xuống cái ghế bên cạnh tên đồng nghiệp, mặt mũi tươi cười hỏi: "Cậu là đồng nghiệp trước đây của New đúng không? Có biết tôi không, tôi là Sing."

Tên đồng nghiệp kêu không ổn trong lòng, sao lại đụng phải Sing chứ, vừa rồi còn nghe giám đốc ở đây nhắc đến Tay tổng, xem ra New này có thủ đoạn thật đấy.

"Mau nói cho tôi nghe thử xem, New đã đắc tội cậu như thế nào mà bị cậu mắng chửi không ngớt miệng vậy?"

Tên đồng nghiệp biết có giấu cũng không giấu nổi, Sing chỉ cần hỏi New một cái là biết ngay, cho nên hắn thẳng thắn thừa nhận luôn.

"Hừ, chẳng qua tôi cũng chỉ nói thật cho cậu ta biết thôi, cậu ta thẹn quá hóa giận đuổi tôi ra ngoài. Dựa dẫm vào quan hệ mới được thăng chức, rõ ràng đã kết hôn rồi còn dây dưa với cấp trên của mình, chẳng lẽ tôi không nên mắng chửi một kẻ như thế à?"

"Phụt!" Sing bật cười. New cũng xui xẻo thật đấy, cũng vì không công bố hôn sự, giờ thì hay rồi, bị người ta hiểu lầm rồi.

Sing đang rất sung sướng, anh tưởng cấp trên của New mà tên đồng nghiệp nói đến là Tay. Nhưng còn chưa sung sướng được bao lâu, chợt nghe tên đồng nghiệp nói tiếp: "Đặc trợ Sing, anh cười cái gì, anh không thấy đuối lý à?"

"Tôi đuối lý?" Sing khó hiểu, anh đuối lý cái gì chứ, chuyện này đâu có liên quan đến anh.

"New đã kết hôn rồi, anh cũng có bạn gái rồi." Nói đến đây, tên đồng nghiệp quay sang nhìn cô gái đang đứng một bên, vừa rồi có thấy Sing ôm vai cô gái này đi vào, khẳng định đây chính là bạn gái của anh. "Hai người đàn ông, đều đã có đối tượng, vậy mà còn có loại quan hệ xấu xa này với nhau, lại còn công tư bất phân chuyển cậu ta lên tầng 35 để được gần gũi. Đã làm ra loại chuyện không biết liêm sỉ này, tại sao tôi không thể mắng? Tôi mắng sai à?"

Sing choáng váng, gì cơ? Tôi và New? Rốt cuộc lỗ thủng trong não cậu to đến mức nào mà lại liên hệ tôi và New với nhau hả? Xong rồi xong rồi xong rồi, ầm ĩ một hồi hóa ra người trong scandal của New không phải là boss, còn anh thì vô tội cũng trúng đạn, phải làm sao đây, liệu mình còn tiền thưởng nữa không? Boss mà tức giận liệu có trừ hết tiền thưởng của mình không?

Vẻ mặt cô bạn gái tràn ngập kinh hãi nhìn sang Sing, bạn trai cô dây dưa với một người đàn ông đã kết hôn? "Hay cho một Sing anh, dám lừa cả bà đây hả? Có phải anh coi tôi là tấm lá chắn không? Anh giỏi thật đấy, hai tháng nay anh đều lừa tôi, đi chết đi." Nói xong thì giật chiếc dây chuyền trên cổ mà mấy hôm trước Sing tặng cho xuống. "Mấy thứ anh tặng bà đây không thèm, hứ, là cái thứ chết tiệt gì chứ."

Sau đó thì giẫm đôi guốc cao gót thở phì phò đạp cửa ra ngoài.

Tất cả mọi người trong văn phòng đều choáng váng, bao gồm cả tên đồng nghiệp đang mong ngóng Sing gặp xúi quẩy. Người phụ nữ này mạnh mẽ thật đấy, Sing thích kiểu này sao?

Sing cũng đờ người ra: ĐM, cô bạn gái dịu dàng dễ thương như chim nhỏ nép vào người của mình đâu mất rồi? Bà chằn vừa phun lửa kia là cái quỷ gì vậy?

Đương nhiên Sing sẽ không giận cá chém thớt lên những nhân viên không có liên quan, nhưng nếu anh là loại người quá hiền lành như vậy thì đã không được Tay tín nhiệm nhiều năm như thế. Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, sau đó mở mắt ra, cười nói với tên đồng nghiệp: "Thật là tốt quá, vốn dĩ chúng ta không thù không oán, người muốn chỉnh cậu là một người khác, giờ thì hay rồi, tôi cũng bắt đầu thấy ngứa tay rồi."

Nửa tiếng sau, Sing chỉnh sửa lại quần áo của mình cho ngay ngắn, động thủ suốt nửa tiếng, quần áo của anh bị lộn xộn hết cả.

Tên đồng nghiệp rúc trong góc tường đã biến thành mặt mũi bầm dập, không thể đứng nổi.

"Mọi người ra ngoài hết đi, tôi có chuyện muốn hỏi hắn." Sing tỏ vẻ mình muốn nói chuyện riêng với tên đồng nghiệp.

"Vâng vâng vâng, mau, đi ra ngoài hết đi." Giám đốc Pob vội vàng dẫn theo mấy cấp dưới khác ra khỏi văn phòng, còn tốt bụng đóng cửa lại, ôi cha mẹ ơi, thế này là sao đây?

Sing tùy tiện ngồi xuống một cái ghế, rồi lại cong môi cười nói với tên đồng nghiệp trong góc tường: "Được rồi, bây giờ chỉ còn hai chúng ta, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, hỏi cái gì phải trả lời thành thật, nếu không trả lời cho tốt, có thể không chỉ bị đánh đơn giản thế thôi đâu. Tôi có rất nhiều thủ đoạn, làm cậu thân bại danh liệt đã là rất nhẹ, tìm một cái cớ cho cậu ngồi tù cũng rất dễ dàng."

Tên đồng nghiệp trốn trong góc tường run lên lẩy bẩy.

Lại thêm nửa tiếng nữa, Sing đen mặt ra khỏi văn phòng. Anh đã nói cảm giác của mình không sai mà, Malee kia vừa trông đã thấy rất nguy hiểm, quả đúng là một tiện nhân.

Sing ra ngoài nói với giám đốc Pob đang cung kính đứng canh chừng ở một bên: "Tôi đi trước, bên chỗ New ông phải tiếp đón thật tốt, không được để xảy ra sai sót."

Giám đốc Pob vội vàng cam đoan: "Vâng vâng, đặc trợ Sing yên tâm, nhất định tôi sẽ dốc hết sức tiếp đón, tuyệt đối sẽ làm vui lòng khách đến." Rồi nhìn vào trong văn phòng. "Còn người bên trong?"

"Thả hắn đi." Có giữ lại cũng không được tác dụng gì. Xem ra đêm nay mình phải đến biệt phủ Vihokratana một chuyến.

À đúng rồi, còn bạn gái nữa, haizzz... Đúng là loạn hết cả, khó khăn lắm mới quen được một cô bạn gái trông có vẻ không tồi trên mọi phương diện, ai ngờ...

Trong lúc Sing đi đến nhà Tay, mẹ Janhae cũng đưa Janhae với đôi mắt đỏ hoe đến nhà Vihokratana, đúng lúc hai bên gặp nhau trước cổng, đều là người quen của nhau, nên cũng chào hỏi đơn giản.

"Janhae, em làm sao vậy, ai bắt nạt em?"

Mẹ Janhae vẫn cực kỳ tức giận: "Janhae nhà chúng tôi bị tiện nhân Malee kia lừa gạt. Trùng hợp chuyện này cũng có liên quan đến Tay, nên chúng tôi đến đây nói với Tay, cũng để nó có sự chuẩn bị."

Kể ra Sing cũng rất bội phục Malee, quả nhiên người phụ nữ này không hề đơn giản, thủ đoạn gì cũng dùng được, lợi hại hơn May ngu xuẩn kia nhiều, có thể giấu diếm mọi người lâu như thế mới bị phát hiện.

"Cũng trùng hợp thật, tôi cũng đang có chuyện muốn nói với Tay tổng về cô ta." Dù Sing có cong môi lên cười, nhưng ánh mắt thì cực lạnh, xem anh có chỉnh chết tiện nhân kia không.

"Chuyện gì thế? Cô ta cũng lừa cháu?"

"Đâu chỉ có vậy, cô ta còn lừa tất cả mọi người xung quanh." Sing cười lạnh, sau đó làm ra tư thế mời để mẹ Janhae và Janhae đi trước. "Chúng ta vào thôi, vào rồi từ từ nói."

Tiếp đó ba người lên tầng hai đến thư phòng của Tay, Tay đã chờ sẵn ở bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew