Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bởi vì muốn nói chuyện yên ổn với người nhà, cho nên New mang theo rất nhiều quà cáp về, tất cả đều là thứ tốt, túi lớn túi nhỏ.

Đứng trước cửa nhà một lúc, cuối cùng New cũng giơ tay gõ cửa, điều gì phải đối mặt chung quy cũng phải đối mặt, trốn tránh chung quy cũng không phải cách.

Người mở cửa là Ran, cho dù có thấy New xách rất nhiều túi trong tay, nhưng cô cũng chẳng cho một sắc mặt dễ chịu gì, mở cửa với vẻ mặt lạnh tanh, khóe miệng còn nhếch lên.

Mọi người đều có ở nhà, Ông Rit đang ngồi đọc báo, bà Dao ngồi nhặt rau ở một bên, Rom có nhặt giúp một chút, Ran đóng cửa xong cũng đến tiếp tục nhặt rau.

New có thể khẳng định, nhất định là Rom và Ran đang làm bộ làm tịch cho cậu xem.

Xem ra cú điện thoại buổi sáng đã khiến cho mọi người trong nhà đều có sự chuẩn bị.

Ông Rit ngẩng đầu liếc New: "Ờ, mày vẫn còn mặt mũi về đây à, tao tưởng mày ghét bỏ ba mày từng phải vào cục cảnh sát, không bao giờ về nữa chứ." Nói xong thì quay sang tươi cười nói với Rom và Ran. "Cũng may ba vẫn còn hai người con luôn hiếu thuận với ba, được nghỉ một cái là về nhà giúp đỡ, chẳng cần ba phải quan tâm một chút nào. Đương nhiên, hai đứa cũng sẽ không cho người bắt ba vào cục cảnh sát."

Cậu chẳng biết phải nói gì hết, ba cậu thật là biết cách lừa mình dối người, ông nói ra mấy lời đó mà cũng không thấy hổ thẹn trong lòng nhỉ. Hôm nay còn bảo hai đứa con của ông làm bộ làm tịch, để tý nữa tôi vừa rời đi một cái xem sao, bọn họ còn tiếp tục ngồi đó nhặt rau chắc, ha ha, có nghĩ cũng đừng nghĩ. Sống chung hơn hai mươi năm, cậu còn không biết tính khí của hai người này sao.

"Ba, mẹ, hôm nay con có chuyện muốn nói." New đặt hết túi lớn túi nhỏ lên bàn, rồi tiện tay kéo một cái ghế ra ngồi cạnh Rom cũng giúp nhặt rau, đã lâu cậu không làm mấy chuyện này rồi, được Tay nuôi sắp thành heo con đến nơi, thật sự đúng là cơm đến há miệng áo đến vươn tay mà.

Tất nhiên ông Rit sẽ không từ chối đống quà cáp này, mang đến bao nhiêu sẽ ăn hết bấy nhiêu.

Có điều nhận đồ thì nhận, nhưng trong miệng ông ta vẫn như cũ. Ông ta cảm thấy đó đều là những thứ mà con trai phải hiếu kính mình, tống ông ta vào cục cảnh sát ba ngày, đây là điều mà con cái nên làm à? Đúng là phản rồi.

"Ờ, cũng chỉ khi có chuyện mày mới nhớ đến cái nhà này, có phải nếu không có chuyện gì thì vĩnh viễn cũng không về đúng không?" Ông Rit hừ lạnh. "Đừng bao giờ gây phiền toái gì cho tao, không ai thu dọn hậu quả cho mày đâu."

New âm thầm thở dài một hơi, cuối cùng thì công bố chuyện kết hôn của mình. "Con sẽ kết hôn vào lễ Quốc khánh."

Trong phòng khách im lặng suốt một phút đồng hồ, tất cả mọi người đều trợn trừng mắt nhìn New, kết hôn?

Qua một lúc lâu ông Rit mới hồi phục lại: "Kết hôn? Mày kết hôn với ai, sao trước giờ chưa nghe mày nhắc đến lần nào? Mày có đối tượng rồi?"

New còn chưa trả lời, bà Dao đã nói chen vào: "Không phải là làm cho ai to bụng rồi chứ?"

Bà ta biết rõ trong lòng, phần lớn tiền New kiếm được đều bị ông Rit moi hết, khẳng định không có tiền để kết hôn, tân phòng này, tiệc cưới này, khẳng định không thể lo liệu nổi.

Kết hôn, vào ngày được chọn nhất định phải mở tiệc tùng, nếu chỉ đăng ký kết hôn thì sẽ không cần phải gióng trống khua chiêng về nhà nói, thằng nhóc này giỏi lắm, chỉ mang chút quà cáp này về mà cũng đòi trong nhà bỏ tiền ra lo liệu tiệc cưới, thật đúng là tính toán hay.

Còn tân phòng nữa, New kết hôn nhất định sẽ không ở trong căn nhà đang thuê kia, nhưng giờ trong nhà chỉ còn một phòng, nếu gian phòng đó để làm tân phòng cho New, vậy thì con trai Rom của bà ta phải làm sao?

Chậc! Phải sang tên căn nhà cho Rom sớm thôi. Ngày mai sẽ bảo ông Rit đi làm ngay.

Haizz..."Mẹ nghĩ nhiều rồi, không có chuyện đó đâu." New vừa nhặt rau vừa nói. "Con về để nói cho mọi người biết chuyện này, hy vọng đến lúc đó mọi người sẽ đến tham dự hôn lễ."

"Tiệc cưới thì sao? Nhà ở thì sao?" Bà Dao hỏi thẳng ra luôn, đây là điều bà ta quan tâm nhất.

Bà ta vừa hỏi vậy, ba người kia cũng căng thẳng theo, đúng vậy, đó đều là tiền cả, nhất là nhà ở, khẳng định không thể để vợ của New về đây ở được, sau này phải để cho Rom mà.

"Anh ấy có nhà, hôn lễ được tổ chức tại nhà anh ấy."

"Nói vậy là anh ở rể hả." Ran lên tiếng. Tuy rằng cũng có một nửa quan hệ huyết thống, nhưng cô không hề muốn gọi là anh trai, đã thế lại còn làm cô mất mặt, là đàn ông thì đừng có ở rể chứ. Cô cực kỳ khinh thường hành vi này của New.

"Ừ, cũng coi như là vậy đi."

Ông Rit không nhịn được: "Mày ở rể mà còn muốn tao đến tham dự hôn lễ của mày? Mày không ngại bẽ mặt mà còn muốn cả nhà bẽ mặt theo? Ở rể mà còn tổ chức hôn lễ. Không đi." Ông ta tuyệt đối sẽ không tham dự cái hôn lễ khiến ông ta phải bẽ mặt này. Chết cũng không đi.

"Tôi nói này anh trai, sao anh lại muốn ở rể chứ, đây không phải là chuyện mà người đứng đắn nên làm đâu, đàn ông có chút tiền đồ đều sẽ không ở rể." Rom hoàn toàn không thể tưởng tượng ra loại chuyện này. Cậu ta biết anh trai cùng cha khác mẹ của mình dễ bị bắt nạt không có tiền đồ, nhưng không thể ngờ lại không có tiền đồ đến tận mức này, lại còn đi ở rể.

Ông Rit cảm thấy con trai nhỏ của mình nói rất có lý. Ông ta càng nghĩ càng tức, cuối cùng thì đập mạnh tay xuống bàn quát: "Không được phép kết hôn gì hết. Lại còn ở rể, thật đúng là mất hết mặt mũi cả đời tao."

New giật mình vì tiếng đập bàn bất thình lình đó, cậu ổn định tinh thần lại rồi nói: "Nhưng bọn con đã đăng ký kết hôn từ lâu rồi."

Ông Rit tức đến độ ngã ngửa người: "Mày giỏi lắm, đăng ký kết hôn mà không thèm nói với tao, đến lúc tổ chức hôn lễ mới bảo tao đến tham dự, bên nào quan trọng hơn mày không biết à? Trong mắt mày còn có người ba như tao không? Thật đúng là phản rồi. Ly hôn. Tao không cho phép mày kết hôn."

"Ba, con không thể ly hôn." Những lời lúc trước New còn có thể chịu nhịn được, thế nhưng bảo cậu ly hôn thì quá đáng lắm rồi, đây là quyết định mà ba mẹ bình thường sẽ nói ra sao?

"Không ly hôn chẳng lẽ lại để mày làm cả nhà bẽ mặt theo mày à?" Ông Rit không thể chịu nổi nhất chính là việc New chống đối ông ta. "Ly hôn, nhất định phải ly hôn. Mày không chịu ly hôn tao sẽ tìm đến tận nhà kia, làm ầm ĩ náo loạn lên, xem bọn chúng có đồng ý không."

Ba người khác đều không nói gì, nhưng chỉ cần xem sắc mặt là biết, không ai đứng về phía New hết, thật giống như trong cái nhà này chỉ có bốn người họ, còn New là thừa thãi vậy.

Tại sao chứ, rõ ràng tôi chẳng cần gì trong cái nhà này, không cần nhà cũng không cần tiền, chỉ cần các người tham dự hôn lễ của tôi; càng không trông chờ vào cái gì mà chúc phúc, chỉ cần làm bộ làm tịch là được, dù sao cũng không thể chỉ có ba mẹ của một bên có mặt trong hôn lễ, chỉ một chút yêu cầu nhỏ nhoi ấy mà cũng không thể đáp ứng sao; thậm chí còn bắt tôi ly hôn, các người coi kết hôn là thứ gì, trò chơi à, nói kết là kết nói ly là ly, chỉ vì nó khiến các người không vui bẽ mặt?

Theo như tình huống hiện tại, New cảm thấy không cần thiết phải nói gì nữa, có nói thêm nhiều đến đâu với bọn họ cũng chỉ là vô dụng. Cậu phải chịu đựng cuộc sống thế này đã là quá đủ rồi, cậu không muốn về sau Tay cũng phải chịu đựng cái nhà này mỗi ngày.

Đã không vừa ý nhau được, New nhặt nốt chỗ rau kia xong thì đứng dậy rời đi: "Hai ngày sau con sẽ cho người mang thiệp mời đến, có đi hay không là tùy mọi người."

Nói xong thì quay người rời đi, mặc cho ông Rit mắng chửi phía sau.

"Ngăn nó lại, không được để nó làm cả nhà bẽ mặt." Sau đó thì cũng tự đứng dậy đuổi theo.

Nhưng mà New chạy đi rất nhanh, chỉ một lát đã xuống tầng, mấy người đuổi theo đằng sau nhưng hoàn toàn không thể đuổi kịp New. Sau đó bọn họ nhìn thấy New lên một chiếc xe, hơn nữa còn là xe rất xịn.

Ông Rit không biết đó là nhãn hiệu gì, nhưng ông ta có thể nhận ra đó là xe xịn, hoàn toàn không giống với loại xe mà hàng xóm khu này thường đi.

Ông ta không biết, nhưng Rom và Ran thì biết rõ. Rom nói: "Đó là Bentley..."

"..." Ông Rit trợn trừng mắt.

"Xem ra anh ta ở rể trong một gia đình rất có tiền, thảo nào mà không cần cái gì trong nhà, đi loại xe tốt như vậy" Rom cảm thấy vận số của New thật sự là quá tốt, nhà bạn gái của cậu ta cũng có chút tiền, nhưng không thể nào mua được Bentley, tại sao New lại tốt số như thế?

Bốn người mang theo tâm tình phức tạp quay về nhà, sau đó thì ngồi vào bàn nói về hôn sự của New.

"Ba, đến lúc đó chúng ta có tham dự hôn lễ không?" Ran không thể đưa ra ý kiến được. Chuyện New ở rể quả thật sẽ làm cả nhà bẽ mặt, nhưng mà đối phương lại nhiều tiền đến mức có thể đi được Bentley, vậy thì chút bẽ mặt đó cũng chả sao cả, dựa theo tính cách của New, nhà bọn họ được thơm lây còn không phải là rất dễ dàng sao.

Bà Dao nhìn sắc mặt chồng, rồi lên tiếng: "Vậy thì cứ đi xem sao, khó khăn lắm New mới tìm được một người có điều kiện tốt như thế, chúng ta phản đối cũng không hay lắm." Hôn lễ nhất định phải đi, nhà giàu như vậy, không biết chừng mình còn thơm lây được, nếu không đi, không phải là kết thù với người ta sao.

Bỏ lỡ một nhà thông gia có tiền như vậy thì quá đáng tiếc, có điều ông Rit vừa nặng lời như thế với New, lúc này cũng không tiện thu hồi lại.

"Được rồi, chờ thiệp mời được mang đến rồi nói tiếp, tôi muốn xem xem rốt cuộc nhà kia là thế nào."

___

"Sao, người nhà em nói thế nào?" Vừa thấy New về nhà, Tay đã đến hỏi. "Bọn họ có đến tham dự hôn lễ không?"

"Em cũng không biết, có thể có, có thể không, có khi sẽ đến để phá hỏng cũng nên." Cậu vừa nhớ lại lúc nãy ông Rit bảo cậu ly hôn là lại thấy tức ngực, nhưng cậu sẽ không nói gì với Tay, sợ Tay đau lòng. "Hai ngày sau em sẽ nhờ người mang thiệp mời đến, đợi đến lúc đó rồi nói."

"Ha ha ha, không sao đâu, không cần sợ có người đến phá hỏng, em tưởng anh chỉ ngồi không thôi à?" Tay cảm thấy New cẩn thận quá mức. "Em đó, sau này chuyện của chúng ta công khai rồi, em sẽ phải ứng phó với rất nhiều người nữa, phải phô bày thật nhiều khí thế vào, đừng có sợ này sợ nọ, em sợ cái gì chứ? Đến lúc đó sẽ có không biết bao nhiêu người đến nịnh bợ em nữa đấy."

New nhìn Tay: "Em không nhìn ra đấy, anh cũng tự kỷ quá." Nịnh bợ em còn không phải vì anh à.

Mấy hôm sau, vào lúc cách hôn lễ chỉ còn hơn mười ngày, cuối cùng người nhà của New cũng nhận được thiệp mời.

Đương nhiên thiệp mời cực kỳ tinh xảo, mở ra xem, bên trong còn có ảnh cưới của Tay và New, tấm ảnh cũng đẹp khỏi chê, là chụp từ góc độ bên cạnh, trán của hai người nhẹ nhàng dựa vào nhau, vô cùng ấm áp.

Ông Rit là người xem đầu tiên. Ông ta vừa mở thiếp mời ra đã choáng váng, hai tay run rẩy đưa thiếp mời cho bà Dao, hỏi: "Xem hộ tôi xem, đây là hai thằng đàn ông đúng không?"

"Cái gì?" Ông Rit vừa nói xong, ba người khác cũng sững ra, đàn ông?

New kết hôn cùng một người đàn ông? Làm sao có thể?

Bà Dao nhìn thấy xong cũng sợ hãi, đàn ông? Trời!

Rom và Ran nhìn thấy xong thì không chỉ sợ hãi đơn giản như vậy, ánh mắt hai người như sắp rơi xuống đất đấy biết không.

Người kết hôn với New chính là Tay. Tổng tài của tập đoàn Vihokratana, Tay tổng.

Oh my god!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew