Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay lên giường nằm nghiêng bên cạnh New, tay phải vuốt ve mái tóc New: "Còn khó chịu nữa không, có muốn nôn không?"

New lắc đầu, cậu tắm xong đã tỉnh táo hơn nhiều.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nói cho anh nghe đi, đừng giấu trong lòng." Tay nhẹ nhàng dỗ dành. "Sắp tổ chức hôn lễ rồi, có chuyện gì chúng ta phải giải quyết hết thì hôn lễ mới thật sự vui vẻ được."

New quay người nằm nghiêng đối mặt với Tay. Thực sự chuyện này rất khó nói ra miệng, người nhà của cậu không chỉ không tôn trọng cậu, còn không tôn trọng Tay. Tùy tiện lôi một người không biết đến làm cô dâu, chỉ có những kẻ bị bệnh tâm thần mới làm ra được chuyện này.

Cuối cùng, New vẫn kể lại đầu đuôi câu chuyện cho Tay nghe. Khi cậu nói đến ý định cho người khác đến làm cô dâu thay, Tay đã đờ người ra một lúc lâu, mãi mà không hồi thần lại được.

"... Anh nói gì đi chứ." New thấy Tay không nói lấy một câu, điều này càng khiến cậu bất an hơn.

Tay dùng vẻ mặt quái dị nhìn New một lúc lâu mới lên tiếng: "Anh cực kỳ khó hiểu, em thật sự là con ruột của ông Rit hả?" Ba người khác thì thôi cũng đành, vốn dĩ quan hệ với mẹ kế và các anh chị em cùng cha khác mẹ đã rất khó có thể hòa thuận rồi, nhưng ông Rit là ba ruột mà, thứ cho kiến thức của anh nông cạn, thật sự trong số tất cả những người anh đã gặp trong cuộc đời, anh chưa từng thấy người ba nào như vậy, đúng là được mở rộng tầm mắt mà.

New sửng sốt. "Đúng thế, nhất định là con ruột mà."

Thế giới quan của Tay đã thay đổi hết lần này đến lần khác bởi những điều lạ lùng đó, bất luận thế nào anh cũng không thể hiểu nổi tại sao một người ba lại có thể đối xử với con ruột của mình như vậy, nếu đứa trẻ đó không biết nghe lời, luôn gây tai họa thì cũng thôi, nhưng rõ ràng New nhà anh rất ngoan ngoãn mà, thành tích học tập còn tốt như thế, công việc hiện tại cũng không chê vào đâu được, dáng vẻ cũng ưa nhìn.

Đối với một người con như vậy, cho dù không thích đi chăng nữa, cũng không cần thiết phải đến mức coi như kẻ thù thế chứ, đang nghĩ cái gì vậy? Đầu óc bị ngấm nước à?

"Đừng buồn nữa, người nhà như vậy không đáng để em đau lòng vì bọn họ." Tay ôm New vào lòng. "Trong cái nhà đó chỉ có mình em là tốt, cách nghĩ của bọn họ khác thường đến mức anh không dám tin vào tai mình. Không sao đâu, anh sẽ xử lý tốt, em cứ yên tâm chuẩn bị hôn lễ là được rồi."

"Nhưng mà..."

"Đừng nhưng mà, cứ giao cho anh, em đổi số di động đi, cái số hiện nay đừng dùng nữa, cũng đừng liên lạc với người nhà, chính em cũng biết, mỗi lần bọn họ liên lạc với em đều không có chuyện tốt gì, ngay cả kết hôn cũng muốn tính kế với em, em không đổi số sẽ không được yên đâu." Tay cảm thấy New quá là đáng thương, lớn lên trong cái gia đình như thế mà tâm tính không bị lệch lạc, thật sự là quá khó khăn. "Còn trong nhà và công ty, ở đâu cũng có bảo vệ, không phải lo gì hết, bên phía bọn họ để anh xử lý, sau này nhất định bọn họ sẽ không làm phiền em."

New còn định nói gì nữa, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời. Cậu luôn nhẫn nhịn không hạ quyết tâm đoạn tuyệt với người nhà mình, nhưng chuyện này đã chạm vào giới hạn của cậu, cuộc hôn nhân của cậu và Tay là nghiêm túc hẳn hoi, không phải trò đùa, không thể bị đùa giỡn như vậy, rõ ràng hai người có thể quang minh chính đại, tại sao phải lén lút vụng trộm chứ.

Tay khuyên giải một lúc, cuối cùng New cũng gật đầu đồng ý, ngày mai cậu sẽ đổi số di động, sau này không liên lạc với người nhà nữa.

"'Đói không?" Tay đoán có lẽ lúc ở nhà hàng New chẳng ăn được thứ gì, chắc chỉ toàn uống rượu, bây giờ cơ thể thoải mái nhẹ nhàng chắc sẽ đói bụng.

"Ừm, có một chút."

"Cũng sắp đến giờ ăn tối, anh cũng đói rồi." Tay gọi người mang bữa tối lên, hai người ngồi ăn trên giường.

Hôm nay New đã phải mệt mỏi cả thể xác và tinh thần, cho nên mới chỉ ăn tối xong đã mơ màng buồn ngủ. Tay thấy cậu ngủ say rồi mới đứng dậy mặc quần áo, hiện tại anh đang có thời gian rảnh, phải đi gặp mấy người kia thôi, không cảnh cáo một chút là không được, cứ để thế này còn không biết sẽ thành tình trạng nào nữa.

Một lát sau, Tay cầm điện thoại di động của New lên xe ra ngoài, đi đến phương hướng của nhà ông Rit. Ở trên xe, ngoại trừ anh, tài xế và vệ sĩ, còn có một luật sư.

___

Lại nói đến mấy người nhà ông Rit, buổi trưa sau khi bị đuổi đi đã lượn lờ bên ngoài nhà hàng rất lâu, chờ New ra sẽ nói lại một lần, nhưng bọn họ vừa mới gọi điện cho New đã bị ngắt ở ngay hồi chuông đầu tiên, sau đó thì điện thoại luôn tắt máy.

Bọn họ đợi ở bên ngoài một tiếng đồng hồ cũng không thấy New đi ra, đành phải tạm thời về nhà bàn bạc đối sách khác.

Ông Rit không hiểu, cách làm này không phải rất hay sao, tất cả đều vui mừng, ai cũng giữ được thể diện, tại sao New không đồng ý?

Sắc mặt bà Dao và Rom khó coi thế nào thì khỏi cần nói. Còn Ran thì cắn môi đến mức rách da, không ngờ lại bị cự tuyệt như thế. Lại còn cự tuyệt một cách quá đáng đến vậy, dám gọi bảo vệ đến đuổi bọn họ ra ngoài.

Còn đang chưa biết phải tính thế nào thì đến chập tối ông Rit nhận được điện thoại của New.

Ông còn tưởng là đứa con này đã nghĩ thông suốt rồi, muốn phối hợp với cả nhà, cho nên vừa mở miệng đã lớn giọng liến thoắng: "Mày nghĩ thông suốt là tốt rồi. Không phải tao nói mày, nhưng cái tính xấu của mày phải sửa đi, trưa nay còn dám gọi bảo vệ đuổi tao ra ngoài, mày có biết tao là ba mày không? Mày..."

"Ông Rit phải không?" Ông Rit mới nói được một nửa đã bị Tay cắt ngang. Tay cầm di động, trong nhất thời cũng không biết phải nói gì, anh thật sự có thể lĩnh hội được nỗi bất lực của New rồi, người ở đầu điện thoại bên kia đúng là kỳ lạ mà.

"Cậu là ai?" Ông Rit nghe thấy không phải là giọng của con mình, bỗng giật mình.

"Tôi là Tay." Tay nhìn về phía mặt trời đã sắp khuất bóng ngoài cửa xe, nói. "Tôi đang trên đường tới chỗ nhà ông, tôi đã đặt chỗ ở nhà hàng gần đó. Tôi muốn nói chuyện với ông và người nhà của ông, là về sự việc hôm nay các người nói với New." Sau đó anh nói tên nhà hàng rồi cúp máy luôn.

Ông Rit nói lại lời của Tay với người nhà, tất cả đều hơi mơ màng.

Một lát sau, Ran sung sướng nói: "Tay có thể đích thân đến nói chuyện này với chúng ta, nhất định là cũng cảm thấy chủ ý này rất tuyệt, nên tới để bàn bạc đối sách đấy. Nếu không đồng ý, anh ấy chỉ cần coi như gió thoảng bên tai là được, không cần thiết phải tự mình đến một chuyến."

Mọi người trong nhà đều cảm thấy rất có lý, cả nhà đều vui vẻ lên. Bọn họ nhân lúc còn thừa thời gian, vội vàng tắm rửa thay quần áo mới, tất cả chỉ mất có nửa tiếng, ai ai cũng khẩn trương.

Đặc biệt là Ran, cô vội vàng trang điểm lại cho thật xinh đẹp, lần đầu tiên gặp mặt, cô phải để lại cho Tay một ấn tượng thật tốt mới được.

Bốn người vừa mới bước vào nhà hàng đã được nhân viên mời vào phòng, ông Rit thấy trong phòng không có đồ ăn còn tưởng là Tay tôn trọng bọn họ, chờ bọn họ đến mới để bọn họ tự gọi đồ chứ.

Tay không nói gì, người đàn ông ngồi bên cạnh Tay nói với bốn người với vẻ mặt không chút biểu cảm: "Mời ngồi."

"Vị này là?" Tay còn dẫn cả người nhà đến, xem ra rất coi trọng chuyện này, trong lòng ông Rit càng vui sướng hơn.

"Tôi là luật sư của Tay tổng" Luật sư vẫn mang sắc mặt lãnh đạm. "Mời ngồi, chúng ta ngồi nói chuyện."

Luật sư? Bốn người nhà ông Rit cảm thấy khó hiểu, sao bàn chuyện hôn sự còn phải mời luật sư đến? Chẳng lẽ còn muốn thỏa thuận gì đó? Có thể lắm.

Thế nhưng người nhà của Tay trông kinh khủng quá, người ngồi bên trái có vẻ rất hung dữ.

"Mấy người không cần để ý đến anh ta, anh ta là vệ sĩ của Tay tổng." Luật sư nói tiếp.

Bốn người nghe xong như bừng tỉnh ra, quả thật, người có tiền như vậy quả thật nên có vệ sĩ, nếu không ra ngoài sẽ không an toàn chút nào.

Sau khi bốn người ngồi xuống, mọi người bắt đầu vào vấn đề chính.

Trái tim Ran lại đập thình thịch, nếu thật sự có thể được gả cho người đàn ông này, vậy thì cả cuộc đời mình không còn mong ước gì hơn nữa.

"Chúng ta nói thẳng luôn đi." Luật sư lên tiếng. "Mục đích Tay tổng hẹn gặp mấy người hôm nay chắc mấy người biết rõ rồi chứ?"

Bốn người đều gật đầu, biết rõ, biết rõ, đương nhiên là biết rõ rồi, chủ ý này là do bọn họ đề xuất, làm sao có thể không biết rõ được.

Tay nhìn vẻ mặt của mấy người này, không biết phải nói sao nữa, trông dáng vẻ bọn họ như đang rất vui sướng, hiển nhiên là đang não bổ cái gì đó, nội dung não bổ thì không cần nói cũng biết.

Chẳng lẽ các người không có một chút gì đó gọi là tự mình biết mình sao?

Luật sư cũng thấy hơi buồn cười, ông không quanh co lòng vòng làm mất thời gian của Tay, dứt khoát nói luôn: "Hôm nay Tay tổng gọi mấy người đến chỉ có một việc, đó là hy vọng sau này mấy người không được làm phiền New nữa, tốt nhất là đừng có liên lạc gì hết."

Sấm sét giữa trời quang chính là tâm tình hiện tại của bốn người nhà ông Rit, cái ông luật sư này đang nói gì vậy?

Bốn người nhìn Tay với vẻ không dám tin, lúc này Tay mới lên tiếng, nói: "Đúng như luật sư nói, tôi hy vọng sau này các người tránh xa New ra một chút, hôn lễ cũng không mời các người tham dự nữa, tấm thiệp mời lúc trước coi như vứt đi, tôi không muốn để cậu ấy nhìn thấy các người thêm một lần nào hết."

Cả bốn người đều choáng váng, không đúng mà, rõ ràng không phải như vậy mới đúng chứ, tại sao chuyện mà Tay nói hoàn toàn không giống với những gì bọn họ đang nghĩ?

Những người khác còn chưa hồi phục thần trí lại, Ran đã đỏ ửng mặt vội vàng nói: "Anh Tay, không phải hôm nay chúng ta nói về hôn sự sao, cả nhà em muốn giúp anh mà."

"Hôn sự? Chuyện này có liên quan gì đến các người? Tôi đâu có cái gì cần các người giúp?" Tay cảm thấy buồn cười không thôi. "Còn nữa, mong đừng gọi tôi bằng cách xưng hô đó, cô không phải em gái tôi."

"Nhưng... Nhưng các anh đều là đàn ông thì kết hôn thế nào, sẽ bị mọi người chê cười đấy, không phải em muốn thay thế anh của em, em chỉ muốn giúp các anh, giả làm cô dâu thôi." Ran vội vàng giải thích, cô suy đoán trong lòng, nhất định là New trở về đã khua môi múa mép gì đó với Tay, cho nên Tay mới nói vậy, chỉ cần mình giải thích rõ ràng là được. "Anh không cần lo lắng, cả nhà em biết hôn lễ này là do anh của em ép buộc anh, cả nhà em sẽ khuyên bảo anh ta."

"..." Tay thực sự phải há hốc mồm luôn. "Rốt cuộc các người đã não bổ đến mức độ nào vậy? Sống cùng New hơn hai mươi năm, đến cả tính cách cậu ấy như thế nào cũng không biết sao, cậu ấy là loại người biết ép buộc người khác à? Rốt cuộc các người có phải là người nhà của cậu ấy không?"

"Nhưng... Nhưng hai anh là đàn ông mà, nếu trong hôn lễ có phụ nữ làm tấm bia chắn, nhất định sẽ không có ai nói xấu đâu." Ran vẫn không buông tha, đây là cơ hội duy nhất của cô, nhất định cô phải nghĩ ra đủ mọi cách để thuyết phục Tay đồng ý.

"Là chính tôi muốn được sống cùng New một cách quang minh chính đại nên mới quyết định tổ chức hôn lễ, nếu muốn lén lút vụng trộm, vậy thì ngay từ đầu đã không có hôn lễ, không phải tôi đang vẽ vời thêm chuyện sao? Tôi tổ chức hôn lễ chính là muốn nói cho cả thế giới biết, người bạn đời của Tay tôi tên là New, không phải là một con chó con mèo tùy tiện nào khác."

Quả nhiên, những lời này vừa được nói ra xong, sắc mặt Ran ngay lập tức xám xịt đi nhiều.

Tay giễu cợt nói tiếp: "Huống hồ, dù tôi thật sự muốn tìm một người phụ nữ làm tấm bia chắn, sao tôi phải tìm đến cô? Cô một không gia thế, hai không diện mạo, ba không bằng cấp, bốn không đầu óc, năm cũng là quan trọng nhất, lòng dạ cô độc ác. Tay tôi có loại phụ nữ nào mà không cưới được, sao phải tự hạ thấp mình để chấp nhận hạng người cái gì cũng tồi tệ như cô, đầu óc tôi bị ngấm nước à?"

Anh nói một tràng xong, sắc mặt Ran trắng bệch không chút huyết sắc, những người khác trong nhà cũng là tâm tình rối loạn cùng cực, lúc bọn họ tới thì đang mơ giấc mơ đẹp, không thể ngờ được sự thật lại là thế này.

Không chỉ không đạt được mục đích, còn bị sỉ nhục cực kỳ tàn nhẫn.

Rom là người lấy lại lý trí đầu tiên, nếu em gái không có hy vọng, vậy thì nói đến chuyện khác có lợi cho nhà mình đi. "Vậy ý của Tay tổng là, anh muốn chúng tôi đoạn tuyệt quan hệ với anh tôi?"

"Đúng vậy, đó chính là ý tôi." Đối mặt với loại người nhỏ nhặt không có gì đáng kể này, Tay không biết mình phải giữ thể diện cho người ta thế nào nữa. "Nói thẳng ra, tôi cực kỳ ghét các người, cho nên hy vọng sau này các người đừng có bất kỳ quan hệ gì với New nữa."

"Thế nhưng Tay tổng, ba tôi và anh tôi là ba con ruột. Ở Thái Lan không có một quy định nào cho phép đoạn tuyệt quan hệ ba con, anh nói vậy vốn dĩ không hề thực tế, dù có mang luật sư đến đây cũng vô dụng." Rom có vẻ hiểu biết rất rõ về chuyện này.

"Đúng thế đúng thế." Ông Rit cũng đã lấy lại tinh thần. "Tôi và New là ba con ruột, dù thế nào cũng không đoạn tuyệt quan hệ được, nó đừng hòng muốn quẳng tôi đi để hưởng phúc một mình, nó phải nuôi tôi."

"Ba tôi nói rất đúng." Rom cười nói. "Thế nhưng nếu Tay tổng bằng lòng, chúng ta có thể thỏa thuận, chỉ cần anh đưa ra một cái giá thích hợp, chúng tôi cam đoan, sẽ không bao giờ làm phiền anh tôi nữa."

Tay biết người nhà của New rất ghê tởm, nhưng không ngờ lại ghê tởm đến mức này, thế giới quan lại thay đổi thêm một lần.

"Cậu cũng hiểu pháp luật thật đấy." Tay cười lạnh với Rom, sau đó quay về phía luật sư. "Ông nói với bọn họ đi."

"Đúng vậy, quả thật Thái Lan không có một quy định nào cho phép đoạn tuyệt quan hệ ba con, thế nhưng" Luật sư nhấn mạnh vế sau. "New tiên sinh đã là người trưởng thành, bất luận cậu ấy kết hôn hay làm việc, mấy người đều không thể can thiệp, đó là tự do của cậu ấy, mấy người không có quyền yêu cầu cậu ấy làm bất cứ điều gì."

Nói xong, luật sư nhìn sang ông Rit: "Ông có tiến hành việc nuôi dưỡng New khi cậu ấy còn trong độ tuổi vị thành niên, cho nên quả thật cậu ấy phải phụng dưỡng ông. Song dựa theo mức lương hiện nay của cậu ấy, phí phụng dưỡng hàng tháng mà ông nhận được sẽ không nhiều lắm, về điều này mấy người có thể cố vấn từ luật sư khác."

"Nhưng bất luận New có cho ông phí phụng dưỡng là bao nhiêu, đều không liên quan đến Tay tổng. Anh ấy không có nghĩa vụ phải phụng dưỡng ông, cho nên cái giá mà mấy người vừa nói căn bản không có căn cứ pháp luật."

"Nhưng anh tôi kết hôn với Tay tổng." Rom nóng nảy. "Nuôi ba tôi không phải là điều nên làm sao?"

Luật sư thong thả nói: "Nhưng ở Thái Lan, không có một quy định pháp luật nào cho phép đàn ông có thể kết hôn với đàn ông, tài sản của hai người trong bất cứ thời điểm nào đều là độc lập riêng biệt."

Nói tới đây, người nhà ông Rit đã hoàn toàn hiểu được ý Tay. Tay vừa muốn bọn họ đoạn tuyệt quan hệ với New, lại vừa không muốn mất tiền, không, không phải là hoàn toàn không có, mà là cực kỳ ít ỏi, ít đến mức đáng thương, rõ ràng có một tòa núi vàng đồ sộ ở ngay trước mắt như vậy, vậy mà không thể chạm vào dù chỉ là một thỏi vàng, bảo sao người ta không khó chịu cho được?

Vì thế ông Rit bắt đầu sinh sự, ý ông ta là, không trả tiền thì đừng hòng muốn phủi sạch quan hệ, dù ông ta có chết cũng là ba của New, không cho tiền ông ta sẽ gây sự.

"Các người xác định muốn gây sự với tôi?" Tay bật cười thành tiếng. "Rốt cuộc các người có hiểu rõ tình huống không, tôi là ai? Người dám gây sự với tôi có lẽ có, nhưng tuyệt đối không phải là các người."

Nói xong, Tay nói với hai người bên cạnh: "Hai người ra ngoài trước đi, chờ ngoài cửa, tôi có chuyện muốn nói riêng với bọn họ."

Luật sư và vệ sĩ đều ra ngoài. Bốn người nhà ông Rit lấy làm lạ, muốn nói gì mà phải bí mật như vậy.

"Được rồi, giờ chỉ còn chúng ta thôi." Sau khi cửa phòng được đóng lại, Tay cười nói. "Không biết các người có biết thiên kim Malee và tập đoàn nhà cô ta trước đây không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew