Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc New xuống tầng đã hiển nhiên trở thành "đại minh tinh", đương nhiên, hỏi trông Tay ngoài đời như thế nào là nhiều nhất, hơn nữa cơ bản đều là các nhân viên nữ hỏi.

"Tay tổng là người rất tốt, người thật còn đẹp hơn trên TV, vóc dáng rất cao, da cũng rất đẹp." Những điều New nói đều là thật cả, quả thật ngoại hình của Tay rất tuyệt.

Những câu hỏi liên tiếp đánh úp New y như đạn pháo, khó khăn lắm cậu mới đối phó được.

Khi còn đang nói chuyện với mọi người, cậu nhận được điện thoại nội bộ, sau đó cậu nghe được một tin tức khiến cậu sững hết cả người – Ba cậu đã đến công ty.

Giống y như lời ông ta nói vậy, ông ta đã đến công ty cậu gây chuyện. Từ lúc New nhận được tin xong, thật sự không thể khỏe nổi.

"Để lần khác lại nói chuyện, tôi có việc phải xuống dưới một lát." Trái tim New như muốn nhảy bổ ra ngoài.

Giờ khắc này, New thật sự căm hận ba mình, khó khăn lắm cậu mới có được một nơi làm việc tốt, cố gắng kiếm tiền, cũng không bạc đãi trong nhà, nhưng tại sao còn muốn đến phá hỏng. Tại sao lại đối xử như vậy với cậu.

Lúc New cắn chặt móng tay đứng trong thang máy, đại sảnh tầng một đã ầm ĩ loạn cả lên.

Công việc tốt đẹp của con trai nhỏ đã bị mất, mà thằng con bất hiếu này lại được làm một công việc tốt đến thế, trong lòng ông Rit cực kỳ bất bình, nếu không lấy được tiền, vậy thì đừng hòng làm việc.

Ông ta đã nghĩ xong hết rồi, lúc đầu sẽ dùng cách mềm mỏng, đi thẳng vào trong đại sảnh hỏi nhân viên tiếp tân, nói là đến tìm con trai, tên là New, sau đó sẽ hỏi tầng làm việc của cậu. Ông ta hoàn toàn không muốn thông báo trước cho New, chính là muốn khiến cậu không kịp trở tay.

"Mời ông làm thủ tục đăng ký một lát." Nhân viên tiếp tân rất hòa nhã.

"Còn phải đăng ký à." Ông Rit thấy hơi phiền phức.

Không đến mấy phút đã điền xong, nhân viên tiếp tân mỉm cười nhận tờ đơn đăng ký, lúc nhìn thấy tên thì ngạc nhiên: "Xin hỏi, ông tên là Rit Techaapaikhun?" Vẻ mặt cô hơi kỳ lạ.

"Đúng vậy, không phải đã viết rõ rồi sao." Ông hơi nóng ruột: "Đã điền xong rồi, giờ có thể lên được rồi chứ, New làm việc ở tầng mấy?"

Lúc này, nụ cười của nhân viên tiếp tân không còn tự nhiên nữa, cô gắng gượng cong môi lên cười: "Thật sự xin lỗi, bởi vì một vài nguyên nhân đặc biệt, ông tạm thời không phù hợp điều kiện để vào công ty." Cấp trên đã dặn dò về cái tên này, nếu thấy thì không được cho vào, nhất định phải ngăn cản, nếu ầm ĩ thì gọi bảo vệ đuổi đi.

"Cái gì?" Ông Rit không vui. "Tôi điền xong rồi mà cô không cho tôi vào, vậy cô bảo tôi đăng ký làm gì? Lại nói, tôi tới đây tìm con tôi, chỗ các cô cũng không phải nhà giam, ai cho các cô cái quyền đó hả?"

"Thật sự rất xin lỗi, mời ông về cho." Nhân viên tiếp tân vẫn mang vẻ mặt nghiêm túc làm việc.

"Có phải thằng súc sinh kia bảo các cô ngăn cản không? Nó to gan thật đấy, tôi là ba ruột của nó, mà loại chuyện này nó cũng làm được. Đúng là trước kia tôi xem nhẹ nó mà, lại còn bảo đồng nghiệp bày ra sắc mặt này cho tôi xem. Tôi càng muốn đến nói với lãnh đạo của nó". Cơn tức của ông ta bùng dậy, kêu gào toáng lên, toàn bộ đại sảnh chỉ toàn giọng của ông ta.

Nhân viên bảo vệ cũng không phải bất tài, mấy người cùng đến kéo ông Rit ra ngoài, dám đến giương oai, đây là nơi mà dù thủ tướng có đến cũng phải làm theo quy định đấy.

"Đi mau. Nếu không chúng tôi báo cảnh sát" Các nhân viên bảo vệ tức giận nói.

Nhưng ông Rit hoàn toàn không sợ, ông ta không dùng vũ lực được, nhưng ông ta vẫn có bản lĩnh khác.

Ông ta biết làm xấu, ông ta biết la lối om sòm lăn qua lăn lại, loại chuyện này thì chẳng có ông nào lớn tuổi làm được, nhưng ông ta không hề ngại ngần. Ông ta cảm thấy chỉ cần đạt được mục đích, thủ đoạn gì cũng dùng được hết.

"..." Các nhân viên bảo vệ đều choáng váng, lần đầu tiên gặp phải tình huống thế này, người này không vào được thì la lối om sòm ngay ngoài cửa, khiến cho ai đi đường cũng vây đến xem, còn có người chụp ảnh lại nữa, ảnh hưởng vô cùng tồi tệ.

Nhân viên tiếp tân nghĩ đi nghĩ lại, dù gì cũng là ba con, nên cuối cùng quyết định gọi điện lên cho New.

Trong lòng New cực kỳ rối loạn, nhìn con số trên thang máy dần dần giảm xuống, nhưng trái tim lại như treo tận trên cao. Cậu sợ phải gặp ba mình, mỗi lần về nhà đều sợ, huống chi là gặp ở công ty.

Nhân viên tiếp tân dưới tầng một gọi cho New xong, cũng không quên thông báo với cấp trên. Cấp trên đã dặn người tên Rit này là đối tượng không thể cho vào, giờ xảy ra tình huống thế này, dù sao cũng phải báo cáo một câu.

Cho nên lúc New  xuống tới đại sảnh tầng một, Sing cũng đã nhận được tin, anh thông báo cho Tay trước.

"... Tay tổng?" Sing nhìn vẻ mặt của đại boss là biết ngay tâm tình đối phương rất không ổn. "Chúng ta làm thế nào đây?"

"Ha ha, làm thế nào, còn làm thế nào nữa, báo cảnh sát" Tay cười lạnh: "Dám ngang ngược ở công ty của tôi như vậy, ông ta là người đầu tiên. Còn nữa, thông báo cho luật sư, công ty muốn khởi tố ông ta".

Trước đó không lâu anh mới xem tư liệu mà Sing điều tra được, thật sự không hề có ấn tượng tốt đẹp đối với người này, một kẻ như vậy đâu phải ba ruột, là kẻ thù của New mới đúng chứ? Đến đây rất đúng lúc, không cần nhìn cũng biết là một lão già hồ đồ, không trừng trị một chút là không được.

"Khởi tố?" Sing không hiểu phải khởi tố cái gì: "Không phải chuyện lớn mà, khuyên giải mấy câu là được, cái loại dân này chỉ cần dọa một chút là sợ ngay."

"Chuyện lớn hay không chẳng lẽ do ông ta quyết định?" Tay cười nhẹ với Sing: "Là tôi quyết định. Tôi nói ông ta quấy nhiễu hoạt động bình thường của công ty, làm ảnh hưởng đến hình tượng của công ty chúng ta, công ty phải chịu tổn thất lớn, ông ta hoàn toàn cấu thành tội gây hấn sinh sự. Tôi mà đã nói, chẳng lẽ còn có người nói không phải?"

"Chỗ của tôi là nơi nói đến thì đến, nói đi thì đi sao?" Tay lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi đi. "Là ông ta tự nộp mình đến, dù ông ta không đến, tôi cũng sẽ tìm cách để xử lý người này. Cậu đi báo cảnh sát ngay".

"Vâng!"

Sau đó Tay gọi điện thoại cho New , lúc máy được thông, anh nghe thấy một tiếng đinh: "Hỉn, em xuống tầng một rồi?"

"Sao anh biết em xuống tầng?" New vô cùng kinh ngạc. "Em nói với anh này, ba em thật sự đến đây gây chuyện rồi, bây giờ em mới ra khỏi thang máy." Giọng điệu của New mang vẻ cực kỳ nôn nóng, hơn nữa còn rất bất an.

"Em quay lại đi, đừng đi gặp ông ta, anh đã cho người báo cảnh sát rồi." Tay dịu dàng nói.

"Hả?" New chấn động, đúng lúc này cậu đi tới đại sảnh, thấy ngoài cửa đã có không ít người đứng đó, nhìn xuyên qua khe hở còn có thể thấy được một người đang nằm trên mặt đất ngoài đường, đang kêu la quát tháo, hơn nữa thỉnh thoảng còn lăn lộn mấy vòng.

Ngoại trừ ba cậu, còn có thể là ai.

Cả người New choáng váng...

"Alô, Hỉn, Hỉn" Tay đang nghe điện thoại đột nhiên không thấy cậu nói gì, hơi sốt ruột.

"... Em đây." Chỉ là tâm tình hơi phức tạp...

"Mau quay lại đi, em yên tâm, anh sẽ giải quyết tốt". Tay dịu giọng dỗ dành: "Tình hình thế nào người bên dưới sẽ nói với anh, em đừng đi gặp ông ta. Ông ta nhìn thấy em nhất định sẽ càng hăng hái hơn, em về làm việc đi, mọi chuyện còn lại đã có anh."

"Em... Em định đưa thẻ rút tiền lương của công ty trước cho ông ấy, có lẽ ông ta cầm tiền sẽ đi ngay." Thật ra trong lòng New cũng không chắc chắn, cậu không tin tưởng lắm rằng sự vô lại của ba mình sẽ có giới hạn.

"Vậy lần sau ông ta lại đến thì sao?" Tay không cho đó là một cách hay, cho tiền không phải là cách giải quyết, cứ đến sinh sự là cho tiền, ở đâu ra loại chuyện tốt đẹp đó: "Đến một lần hai lần thì không sao, nhưng tám lần mười lần thì sao?"

"Em..." New nắm tay thật chặt.

"Hỉn ngoan, nghe lời anh, anh sẽ giải quyết tốt, em cứ yên tâm làm việc, nghe lời." Tay nói chuyện với New bao giờ cũng nhẹ nhàng ôn nhu, giọng điệu giống như dỗ dành trẻ con.

"... Vậy được rồi." Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng New lại bước vào thang máy.

New biết Tay là một người rất có bản lĩnh, việc làm ăn trải rộng khắp nơi trên thế giới, quen biết rất nhiều quan chức chính phủ. Đối với Tay, đây chỉ là một chuyện rất nhỏ rất nhỏ, căn bản không đáng quan tâm, có thể giải quyết cực kỳ dễ dàng.

Quan trọng nhất là, New biết, Tay thật sự rất tốt với mình, nhất định sẽ không làm hại mình, trên đời này, không có một ai tốt với mình hơn anh, không có ai hết.

Lúc này, nhân viên tiếp tân nhìn thấy New , thế nhưng chớp mắt một cái đã quay về. "Này" Vừa mới gọi một tiếng, New đã vào thang máy lên tầng.

Nhân viên tiếp tân: "..." Sao vừa đến đã đi rồi, mình có cần gọi điện thoại thêm lần nữa không?

New trở về phòng làm việc với tâm tư rối loạn, không hiểu sao trong đầu bỗng dưng xuất hiện một ý nghĩ: Cậu phải đoạn tuyệt quan hệ cha con với ông Rit, cậu không muốn trải qua một ngày thế này thêm lần nào nữa.

Người của Tay gọi đến cũng rất nhanh

Về phần nội dung khởi tố, chính là theo như ý Tay. Tội gây hấn sinh sự không lớn không nhỏ, nếu Tay muốn dùng sức ảnh hưởng của mình để phóng đại, phạt tiền cũng có thể, nhưng nhất định Rit sẽ không trả nổi. Tay cũng không cần tiền của ông ta làm gì, anh chỉ muốn Rit bị giam giữ một thời gian ngắn, để ông ta an phận một chút, đừng có suốt ngày chỉ nhớ mong tiền của con trai.

Ông Rit ngồi trong xe cảnh sát mà choáng váng, ông ta đến để gặp con trai, mấy người kia không cho ông ta vào, ông ta chỉ giở trò vô lại một chút, sao đã bị cảnh sát mời đi uống trà?

Ông ta vừa mới nằm trên đất lăn lộn mấy vòng đã nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát, ông ta không nghĩ gì nhiều. Ông ta không hiểu luật pháp, nhưng cảm thấy nhất định xe cảnh sát đến không phải vì mình, cho nên vẫn tiếp tục la lối om sòm, sau đó...

Không có sau đó nào hết.

Lúc ông ta hiểu ra, đã bị người ta khiêng vào xe cảnh sát...

"Chậc chậc chậc, lá gan của ông anh này không nhỏ nhỉ, dám đến Vihokratana gây sự, cục trưởng của chúng tôi cũng không dám đâu". Một viên cảnh sát trẻ tuổi ngồi cạnh Rit trông chừng ông ta lắc đầu. "Sao ông anh lại nghĩ quẩn như vậy, Vihokratana nợ tiền ông anh à? Không phải chứ, công ty kia nổi tiếng là có tiền tùy hứng, đãi ngộ tốt lắm, không thể nào lại đi nợ tiền lão đần này chứ."

Ông Rit bị lời của cảnh sát này dọa sợ, hình như ông đã trêu chọc phải người không thể trêu chọc, có chút phiền phức rồi. Nhưng hiện tại cái ông ta không hề biết là ông ta bị mời uống trà không phải một ngày hai ngày...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew