Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

New giật nảy mình, trợn tròn mắt. Tay là một người rất chính trực.

Hắn chưa bao giờ trốn tránh sai lầm của mình.

Nhưng xưa nay cũng sẽ không giúp người ta cõng nồi.

Cho nên, Tay nói như vậy là...

New giật mình trong lòng, không lẽ phát hiện ra rồi?

Không...

Hẳn là không đến mức...

Dù sao lúc đó Tay đã không còn ý thức gì cả, trở về lâu vậy rồi cũng chưa từng nhắc đến...

Vậy Tay đây là...

New suy nghĩ lung tung.

Thậm chí bác sĩ dặn dò cái gì cũng không nghe lọt tai.

Tay chỉ coi như thân thể y không thoải mái, không nói thêm gì nhiều.

Ngồi dịch sang một chút, nhường ra nửa bả vai cho New dựa vào, mình thì lấy di động ra, nghiêm túc ghi lại mấy điểm quan trọng bác sĩ nói.

Đợi hai người khám xong, trở lại xe.

New vẫn đang căng thẳng suy nghĩ lung tung.

Lại nghe Tay hỏi: "Cho nên cậu chọn thế nào?"

"Hả?" New bỗng nhiên lấy lại tinh thần, hẳn mình đã không nghe thấy vấn đề vừa rồi.

Tay rất kiên nhẫn lặp lại một lần: "Bác sĩ nói, cậu mang thai giai đoạn đầu tiếp xúc với pheromone của alpha quá ít, đối với cậu đối với em bé đều không tốt, phải kịp thời bổ sung, alpha kia của cậu..." Tay nói rồi làm ra vẻ mặt chán ghét: "Kiểm tra quan trọng như vậy cũng không đi cùng cậu, đoán chừng cũng không thể trông cậy vào, cho nên vẫn là để tôi đi."

"Hở?" New quả thực không thể tin tưởng lỗ tai mình.

Tay có phần tự cho là thông minh giải thích với New: "Bởi vì cậu chưa bị đánh dấu, cho nên pheromone của alpha bình thường cũng có thể, thuốc pheromone tổng hợp cũng được, tìm alpha tình nguyện cung cấp cũng được, nếu như có thể đương nhiên là tiếp xúc trực tiếp tốt hơn, cho nên tôi..."

"Không... cái đó... đợi đã."

New không hiểu rõ một loạt suy luận này của Tay.

Tay trầm mặt: "Làm sao? Cậu cảm thấy alpha tình nguyện xa lạ tốt hơn?"

New nào dám nói nữa.

Tay tỏ vẻ hài lòng với sự im lặng của New, nói tiếp: "Cho nên từ hôm nay trở đi, chúng ta phải gia tăng tiếp xúc, là cậu chuyển tới, hay là để tôi vào ở, hoặc là tôi tìm một ngôi nhà khác cho cậu dưỡng thai?"

Cái này cũng nhảy vọt quá rồi đi?

Mạch não của New không theo kịp.

Tay lại vẫn đang phối hợp nói tiếp: "Cá nhân tôi đề nghị là cậu chuyển đến, chỗ ở bây giờ của tôi rất rộng, cách công ty cũng gần, bên trong vẫn còn sót lại pheromone của tôi... cậu cảm thấy thế nào?"

New chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Sợ vạn nhất mình không đồng ý, vào lúc ban đêm Tay lại muốn mang theo chăn mền đến nhà mình.

Nhà cậu là cả một hiện trường si mê.

Áo sơ mi cũ của Tay, khăn tay, ngay cả đôi đũa đã dùng gì đó đâu đâu cũng có.

Trên mặt bàn còn có ảnh New chụp lén Tay, cậu cũng không dám để Tay nhìn thấy.

____

Xế chiều hôm đó hai người không đi làm.

Bận bịu chuyện dọn nhà.

Thật ra thì không có gì tốt để bận bịu.

Bởi vì đồ New phải mang theo rất ít.

Nhưng Tay quá căng thẳng.

Thế là phức tạp hóa vấn đề đơn giản, giày vò ròng rã đến chiều.

New chuyển vào nhà Tay liền hối hận.

Tay tuân theo lời dặn của bác sĩ, cứng rắn muốn để cậu và mình ở chung một phòng, thậm chí chia giường cũng không cho phép: "Bác sĩ nói trạng thái này của cậu, nếu không thật sự tích cực bổ sung pheromone, người lớn em bé đều sẽ gặp nguy hiểm, thời điểm thế này, đừng quá mức câu nệ."

Lại nói: "Trước kia đi công tác cậu đặt sai phòng, không phải cũng chen chúc với tôi sao?"

New không có cách nào, chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.

Nhưng mà, trong phòng Tay, pheromone lưu lại thật sự là nhiều lắm.

Thậm chí trong không khí cũng lưu lại mùi vị này của Tay.

New lại trong thời kỳ yếu ớt đặc thù, chỉ đợi trong phòng một lát, cả người cậu đã bắt đầu nóng lên, nhanh chóng mở cửa định ra ngoài trốn.

Vừa vặn đâm đầu vào Tay đẩy cửa đi vào bị chặn lại: "Giữa trưa cậu ăn ít quá, tôi dặn phòng bếp nấu ít cháo cho cậu... Sao cậu đi chân trần? Muốn đi đâu? Đừng tự chạy lung tung, muốn cái gì tôi lấy cho cậu..."

New khó chịu muốn chết, cả người trực tiếp run lên.

Tay nhíu mày, cúi đầu xuống quan sát cậu, giơ tay đặt lên trán cậu thử một chút: "Quả nhiên phát sốt."

New muốn đẩy Tay ra: "Tôi nóng, tôi đi ra ngoài hít thở không khí."

Không đẩy được.

Ngược lại bị Tay ôm lên thả lại trên giường: "Cậu đừng có chạy lung tung, bác sĩ đã dặn dò sẽ có quá trình thế này, là hiện tượng bình thường." Nói rồi lấy ra lời dặn dò của bác sĩ, nói với New: "Nghiêng đầu một chút."

"Ừm?" New vừa nóng, vừa cách Tay quá gần, trong mũi đều là mùi của Tay, cả người đều hơi mơ hồ, phản ứng cũng chậm chạp.

Tay hiếm thấy dáng vẻ thư giãn thế này của New, cảm thấy rất đáng yêu, không nhịn cười được, dịu dàng dỗ cậu: "Lộ cổ ra, tôi cắn đánh dấu cho cậu."

New nghe thấy "đánh dấu" giật mình một cái, mắt cũng trợn to.

Tay xoa xoa đầu New: "Làm sao? Cũng không phải chưa từng cắn? Trước kia không phải cũng đã làm đánh dấu tạm thời cho cậu à? Hơn nữa đây là khâu tất yếu bác sĩ nói, không làm không được, haizz, quá trình tiêu chuẩn viết ở đây, ngoan, đừng giấu bệnh sợ thầy, lộ cổ ra."

New không nghe nổi giọng điệu này của Tay.

Lập tức bị dỗ đến chóng mặt, ngoan ngoãn nghiêng đầu đi.

Tay nhẹ nhàng liếm liếm lên cái gáy trắng nõn.

New run một cái.

Tay lại dỗ: "Không sợ, không cắn đau cậu."

Nói thì nói như thế, nhưng New ước gì hắn cắn đau một chút.

Đau có thể khiến người ta tỉnh táo.

Hơn nữa đau rồi tốc độ sẽ nhanh.

Như bây giờ...

New bị lồng dưới thân Tay, bốn phía đều là mùi pheromone alpha tươi mới Tay thả ra, hít thở cũng không dám hít mạnh, cảm thấy thời gian cũng bắt đầu trở nên sền sệt, quả thực là tra tấn ngọt ngào.

Cắn xong một ký hiệu, New chỉ cảm thấy cả người mình từ trong ra ngoài đều ướt.

Mà Tay thì sao...

Liếm môi một cái, quay đầu lại đi xem lời dặn của bác sĩ: "Bước kế tiếp là gì nào? À đúng rồi, phải giúp cậu hút sữa dư, đề phòng tắc nghẽn nhiễm trùng."

New quá sợ hãi.

Trong nháy mắt có loại kích động muốn chạy trốn.

Cái này xong đời rồi.

Tự gây nghiệp thì không thể sống.

Cậu phải làm thế nào mới có thể bảo đảm bản thân không chảy máu mũi như bão táp?

Sau đó chỉ thấy Tay, không biết từ chỗ nào lấy ra một cái nhìn qua rất đắt, tràn ngập tính công nghệ cao.

Hút sữa chạy bằng điện.

"Cái cậu dùng trước đây cũ quá rồi, hiệu quả cũng không tốt, cũng dễ đau, đây là bác sĩ đề cử, loại mới nhất, hiệu suất cao lại không đau, cậu thử xem."

Tay đâu ra đấy mà tuyên đọc lời dặn của bác sĩ.

"À." New lên tiếng.

Vụng trộm thở nhẹ ra.

Nhưng lại có phần... thất vọng nhỏ không nói rõ được cũng không tả được.

Chỉ nghĩ nhận lấy cái máy hút sữa kiểu mới kia, lại bị Tay vòng từ phía sau, kéo vào trong ngực.

New: ? ? ?

Tay: "Tự cởi khuy áo ra?"

New: ? ? ? ?

Tay: "Làm sao? Không phải nói tôi giúp cậu à?"

New: "Hở... cái gì...."

Tay: "Tay cậu không có tí sức lực nào, hơn nữa đang sốt."

New: "Nhưng mà..."

Tay: "Bác sĩ nói."

New không phản đối.

Ngoan ngoãn cởi nút áo của mình ra.

Màu da của Tay đậm hơn cậu.

Để tay trên ngực cậu, màu sắc so sánh rõ ràng, đánh cực mạnh vào thị giác.

New vội vàng quay đầu.

Nhưng một khi không nhìn, cảm giác của cậu lại rõ ràng hơn...

Vết chai mỏng trên lòng bàn tay Tay, nhiệt độ cơ thể hơi cao, xúc cảm nhẹ nhàng mà có lực...

New cảm thấy mình sắp thăng thiên tại chỗ.

Tay lại còn dựa vào bên tai cậu dịu dàng hỏi: "Thế nào? Có phải không thoải mái không?"

New không thể nói ra được lời nào. Chỉ có thể yếu ớt lắc đầu.

Nghĩ thầm vấn đề chủ yếu bây giờ chính là hơi dễ chịu quá mức...

Kết quả không biết lúc nào, lại thoải mái ngủ thiếp đi.

Thế là cậu cũng không biết, sau khi giúp cậu hút sữa xong, Tay chờ trong toilet thật lâu mới đi ra ngoài.

Thật ra thì trong lòng Tay rõ rành rành.

Trước ngày này, hắn chưa từng nghĩ về New theo hướng kia.

Bởi vì do New đi...

Quả thực giống như là một dụng cụ kim loại đổ bê tông một thể từ đầu đến chân, tìm không được bất kể một chút xíu khe hở nào.

Cho dù viết rõ ràng là omega trên đơn nhận chức, Tay cũng đã từng giúp cậu cắn ký hiệu tạm thời, vẫn vô thức luôn cảm thấy cậu là một beta.

Nhưng giờ tại sao nghe thấy New mang thai con của người khác sẽ chua như vậy?

Tại sao rõ ràng trong lòng không vui, nhìn thấy New một mình lại không có cách nào mặc kệ cậu không quan tâm?

Tại sao bác sĩ răn dạy như thế, còn chưa cáu kỉnh gì, sẵn lòng thay người ta cõng nồi?

Tay cũng không phải thật sự ngốc, hơi ngẫm lại, đã biết đang xảy ra chuyện gì.

Lại có phần giận bản thân:

Rõ ràng người ngay dưới mí mắt mình, làm việc cùng nhau, thế mà cũng có thể dưới ánh đèn tối để người khác ghẹo đi mất...

Đây thật là...

Hơn nữa vẫn chưa biết là thằng khốn chó má từ đâu đến?

Phủi mông một cái rời đi, một chút trách nhiệm của alpha cũng không có.

Tay vừa chua, vừa giận, lại đau lòng cho New.

Nghĩ thầm nếu để cho Tay gặp được alpha này, nhất định phải ra sức đánh một trận.

Không, không chỉ là đánh một trận đơn giản như vậy.

Lúc này Tay đã đưa ra quyết định sơ sơ:

Alpha này không chịu trách nhiệm như thế, không thể để cho New lại tiếp tục đi trên con đường sai lầm nữa.

Tay muốn khiến alpha này không dám xuất hiện trước mặt New nữa.

Nhưng mà, nhìn thái độ luôn luôn ấp a ấp úng của New, nói không chừng vẫn ôm một chút ảo tưởng không thực tế với alpha này.

Tay cũng không dám cứng rắn.

Dù sao bây giờ là lúc omega yếu ớt nhất.

Chỉ có thể làm một vài kế hoạch theo từng bước.

Trước tiên tranh thủ đưa tim của New lại đây, lại nhất trí đối ngoại xử lý tra nam alpha.

Thế là Tay chăm sóc New đặc biệt để tâm.

Cũng không có việc gì sẽ chọc ghẹo một chút.

New bên kia đáp lại không nhiệt liệt.

New ngủ thiếp đi.

Tay lao vào nhà vệ sinh đóng cửa lại, không nhịn được bùng nổ chửi tục: "Móa! Đáng yêu như thế! Phắc! Thật là muốn chết! Tạo sao bây giờ mới phát hiện ra!"

Lúc nãy trong phòng, Tay chỉ có thể cố gắng nghiêng người, không cho New phát hiện dị thường của mình.

Bây giờ á...

Lập tức cảm thấy alpha khiến New mang thai càng đáng chết hơn.

___

Không biết sao xui xẻo, thằng cha bị Tay xem như quân địch giả kia, vậy mà lại rất nhanh liền xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Đó là hai ngày sau khi New chuyển vào nhà Tay.

Buổi sáng New nôn nghén quá nghiêm trọng, Tay bảo cậu ở nhà nghỉ ngơi.

Tay tự đến văn phòng, xử lý xong chuyện phải xử lý, liên tục không ngừng lại chạy về nhà.

Vừa vặn đụng phải New thay quần áo xong, vừa gọi điện thoại vừa đi ra ngoài.

Dáng vẻ vội vã, hoàn toàn không để ý đến Tay đối diện đi tới.

Tay nhíu mày.

Đang định trách móc cậu tại sao không nghỉ ngơi thật tốt.

Lại nghe thấy New nói với điện thoại: "Tôi đi tìm anh, anh đừng đến tìm tôi, bây giờ tôi không ở chỗ cũ..."

Trong lòng Tay giật thót một cái.

Không cần suy nghĩ đã ngăn New lại: "Là ai?"

New giật nảy mình, giống một con mèo bị hoảng sợ nhảy lên tại chỗ một cái, mới nhận ra bóng dáng Tay, lập tức càng sợ hơn.

Đầu kia điện thoại, là người bán thuốc ở chợ đen có giao dịch với New.

Về phần tại sao New liên lạc với người bán thuốc ở chợ đen...

Vậy phải bắt đầu nói từ việc New thầm mến Tay lâu dài.

...Chẳng qua kỳ thật cũng không có gì đặc biệt đẹp để nói.

Đơn giản chính là cầu không được.

New luôn nghĩ rằng bản thân sẽ không với tới Tay.

Trong tuyệt vọng, lại cộng thêm ký hiệu tạm thời bị cắn ngoài ý muốn, đầu óc nóng lên đã...

Quyết định cho dù không chiếm được Tay, cũng phản lén lút thu được con của Tay.

Thế là tìm cơ hội hạ thuốc cho Tay.

Là loại thuốc thường gặp trong bệnh viện, dùng để xúc tiến AO nhanh chóng mang thai.

Nhưng đó là thuốc theo toa.

Chỉ sau khi đánh dấu, đây ít nhất là AO sau khi xác định mối quan hệ cùng nhau đi xin, mới có thể nhận được.

Một omega độc thân như cậu, bất kể thế nào cũng sẽ không xin được.

Huống chi, cho dù là có thể thông qua con đường chính quy, cậu cũng không muốn.

Bởi vì chỉ cần đi con đường chính quy, sẽ để lại ghi chép.

Chuỗi thao tác này.

Thầm mến điên cuồng, người bán thuốc ở chợ đen, ông bố alpha thật sự của đứa bé...

Cái nào New cũng không dám để Tay biết.

Tay là người đoan chính nghiêm chỉnh.

Trước mặt Tay, New cũng vẫn luôn cố gắng duy trì hình tượng "thư ký hoàn mỹ" đứng đắn chính trực.

Nếu loại chuyện xấu xa này để Tay biết được...

Vậy chỉ sợ thậm chí cơ hội tiếp tục làm thư ký bên cạnh Tay cũng không có.

Suy nghĩ của New nhanh chóng nhảy vọt.

Đảo mắt đã từ bị phát hiện nhảy đến giai đoạn bị xua đuổi bị sa thải, sợ đến nỗi liền giấu điện thoại sau lưng.

Tay nhìn thấy dáng vẻ lại che che giấu giấu của New, mạch suy nghĩ lập tức ngoặt sang hướng khác, hũ giấm vỡ ra, mặt sầm xuống: "Rốt cuộc là ai?"

New nào dám cho hắn biết?

Đang không biết nên tìm cớ gì để lừa gạt cho qua, giọng nói sốt ruột của người bán thuốc trong điện thoại đã nhảy ra: "Alo? Nói chuyện đi? Tôi đi đâu mà tìm cậu? Lẽ nào cậu định không trả tiền?"

Tay nghe xong, tức đến nổ phổi: "Sao cậu còn phải đưa tiền cho hắn?"

"Tôi..." New căn bản không biết mở miệng thế nào.

Ước gì có thể bốc hơi trong nháy mắt.

Giận bản thân vì sao không một lèo đưa hết tiền, còn muốn chọn hình thức gì mà trả trước một nửa, đúng là lấy đá đập chân mình

Đang cúi đầu không biết làm thế nào, Tay đã không nói lời gì cầm lấy điện thoại của cậu: "Tiền gì? Tại sao cậu ấy phải đưa tiền cho mày?"

"Cậu là ai?" Người bán thuốc bên kia không hiểu mô tê gì cả.

"Tôi..." Tay hơi kẹt dừng lại một chút: "Tôi là alpha hiện tại của cậu ấy, anh có vấn đề gì, trực tiếp nói với tôi đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#taynew