Chương 8 : Bữa tiệc! Tố cáo! Mặc khải!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Huyện Henituse được trang trí lộng lẫy hơn bao giờ hết. Những bông hoa đầy màu sắc và những tấm thảm vàng trang trí toàn bộ dinh thự.

Những quý cô xinh đẹp và những quý ông điển trai bước vào cổng, tất cả họ đều cầm trên tay một tấm thiệp mời rất đẹp.

Đó là lời mời cho buổi ra mắt của con trai cả nhà Henituse.

Giữa niềm hân hoan, ngôi sao chính của bữa tiệc -Cale- đang thở dài nặng nề khi đứng trước gương. Những người hầu và người giúp việc đang bận rộn xung quanh anh, sửa chữa những thứ nhỏ nhặt trên bộ đồ của anh.

Violan đã đặt cho anh ta một bộ đồ mới được thiết kế riêng, đặc biệt cho sự kiện này. Đó là một bộ đồ đen tuyệt đẹp làm tôn lên mái tóc đỏ của anh ấy.

Cale rất đẹp, anh ấy trông giống như một con công xinh đẹp, xòe rộng bộ lông của mình để thu hút bạn tình của chúng.

Nhưng không ai biết rằng sâu bên trong con công này đã chết mê chết mệt, nó có thể ngủ ngay tại chỗ.

Gần đây Cale cảm thấy cáu kỉnh hơn. Anh không biết tại sao, nhưng ngay cả điều nhỏ nhặt nhất cũng có thể đánh dấu sai. Thêm một thực tế là anh đã mệt mỏi như thế nào, Cale chỉ còn một ngòi nổ nữa thôi là phát nổ.

Nhưng anh biết cha anh và nữ bá tước chuẩn bị cho bữa tiệc này tốn bao nhiêu công sức. Anh biết Basen và Lily đang háo hức chờ đợi bữa tiệc này diễn ra như thế nào. Anh ấy không muốn thốt ra sự cáu kỉnh của mình và khiến mọi thứ trở nên khó xử, vì vậy anh ấy muốn giữ im lặng trong ngày - ít nhất là anh ấy sẽ nói điều gì đó không lành mạnh.

Tiếng gõ cửa kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ của mình.

"Cale, con đã sẵn sàng chưa?" Cha anh gọi từ ngoài cửa.

Với một tiếng thở dài, Cale đi ra khỏi phòng và móc tay vào cánh tay của cha mình. Vì Cale không có bất kỳ người bạn nào mà anh có thể nhờ làm đối tác của mình nên anh ấy quyết định nhờ cha mình thay thế.

Deruth tự hào nắm tay Cale và dẫn anh vào hội trường.

Bữa tiệc đã bắt đầu.

~***~

Cale chưa bao giờ thích đi dự tiệc. Anh đã từng thấy nhiều kẻ đạo đức giả vây quanh Alberu, tâng bốc anh ta lên trời. Đó là khoảnh khắc lần đầu tiên Cale nhìn thấy Alberu nở nụ cười giả tạo. Alberu tâng bốc họ trở lại một cách bất thường. Nhìn cách hoàng tử trò chuyện với họ dễ dàng có nghĩa đây không phải là lần đầu tiên anh ấy bị đặt vào hoàn cảnh đó.

Cale đã rất thất vọng, anh không thất vọng về Alberu, anh thất vọng về những người đã buộc Alberu phải nở nụ cười giả tạo của mình. Anh thất vọng về bản thân vì anh biết rằng anh không thể đi và giật lấy Alberu khỏi họ.

Cale nhớ mình đã lẻn ra ban công vì buồn bã. Anh chỉ muốn thoát khỏi tất cả.

Chẳng mấy chốc, cánh cửa ban công kêu lách cách sau lưng anh ta và Alberu tham gia cùng anh.

"Cậu đang làm gì mà hờn dỗi một mình ở đây?"

"Tôi chỉ.. ưm! Nam tước đó! Tôi biết hắn đã gây rắc rối cho cậu và bây giờ hắn chỉ cười và làm bạn với cậu. Có phải hắn mong chúng ta tha thứ cho hắn? Sau tất cả những gì cậu đã trải qua để dọn dẹp mớ hỗn độn của gã?

"Cậu đang hờn dỗi vì điều đó sao?"

"Ý anh là sao? Tôi đang giận dữ vì anh bị bao quanh bởi những kẻ đạo đức giả.

"Và ở đây tôi nghĩ em đang hờn dỗi vì tôi không chú ý đến em."

Cale giả vờ bịt miệng và thô bạo huých khuỷu tay vào anh ta, "Đừng đùa nữa."

Alberu cười lớn, tiếng cười thực sự của anh ấy. "Tôi xin lỗi, dongsaeng của tôi quá dễ thương, tôi không thể kiềm chế được."

Sau đó, Alberu nghĩ rằng Cale sẽ không bao giờ tham gia bữa tiệc nào nữa. Nhưng ngược lại, Cale vẫn tiếp tục đến những bữa tiệc, lần duy nhất anh không đi là khi Alberu không đi.

Anh chàng tóc đỏ sẽ luôn kè kè bên cạnh Alberu, sẵn sàng viện cho anh một lý do nào đó để họ có thể lẻn ra ngoài và thoát khỏi sự đạo đức giả.

Cale cũng đóng vai trò là vệ sĩ của Alberu. Anh đóng một vai trò quan trọng trong việc chăm sóc Albeu trong các bữa tiệc và đảm bảo không có ai âm mưu chống lại anh ấy.

Cale không đếm được bao nhiêu lần anh phải 'ăn trộm' đồ uống của Alberu vì ai đó đã bỏ thứ gì đó vào đó.

Anh cũng không thể đếm được mình đã thu thập được bao nhiêu chiếc khăn tay.

(Xin lỗi, ngài Cale. Tôi nghĩ rằng bạn giữ chiếc khăn tay của tôi.

Là nó? Tôi không biết nó là của bạn. Tôi vừa nhặt nó lên từ dưới đất.

Nó là của tôi, tôi có thể lấy lại được không?

Vậy hả Milady, nhìn cái cách cô cứ ném nó xuống sàn, tôi cứ tưởng nó là rác rưởi.

Nó không phải là rác! Trả nó lại! Nó quan trọng với tôi.

Tất nhiên, nhưng đừng thả nó lần nữa. Chúng ta không muốn bữa tiệc của hoàng tử tràn ngập rác phải không?)

Cale cười khúc khích khi nhớ lại lần anh bị gọi là thô lỗ vì đã chặn Alberu. Một ngày nọ, một cô gái ngẫu nhiên nào đó giả vờ ngất xỉu trước mặt Alberu. Cô đã hy vọng Alberu sẽ bắt được cô, và anh ta gần như đã làm điều đó. Mãi cho đến khi Cale giữ anh ta lại và để cô gái tội nghiệp ngã xuống sàn. Cô gái ngay lập tức xấu hổ đứng dậy và mắng anh là người thô lỗ. Cale nói rằng cô ấy rất vụng về và nếu mệt mỏi như vậy thì cô ấy không nên đến bữa tiệc mà hãy về nhà.

Khi nhớ lại những ký ức đó, anh bắt đầu cảm thấy trống rỗng.

Bây giờ anh không còn ở trong cung điện nữa, ai sẽ chăm sóc Alberu trong các bữa tiệc?

Anh biết Alberu có dì của mình. Nhưng Cale biết dì Tasha làm việc quá sức như thế nào.

Anh chỉ có thể hy vọng cho sự an toàn của Alberu.

~***~

Cale nới lỏng cà vạt. Cuối cùng anh đã thoát khỏi bữa tiệc. Là nhân vậti chính của bữa tiệc, nhiều người đã chào đón và chúc mừng anh.

Cale không bao giờ thích mọi người ngay từ đầu nên bị bao vây như vậy đã khiến anh mệt mỏi.

Nhưng điều tồi tệ nhất là những alpha ngang bướng đó, giải phóng pheromone của họ ngay bên cạnh anh. Anh biết rằng hầu hết các alpha sẽ tìm kiếm bạn tình trong thời gian ra mắt omega nhưng anh chưa bao giờ nghĩ rằng nó lại tệ đến thế này. Mùi hương của họ trộn lẫn với nhau, khiến mũi anh tràn ngập pheromone. Cale rất biết ơn vì giờ anh đã tỉnh táo, anh không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra nếu mình gặp phải tình huống đó trong lúc nóng nảy.

Rất may, anh đã xoay sở để chuyển hướng sự chú ý của họ sang cha mình và lẻn ra khỏi bữa tiệc.

"Đừng có tự cao tự đại."

Bước chân của Cale dừng lại trước giọng nói trẻ con.

"Một thường dân như ngươi mà dám đứng cạnh người thừa kế Henituse?! Ngươi nghĩ mình là ai hả?!"

"Dù thế nào đi chăng nữa, ngươi không bao giờ có thể vượt qua Thiếu gia Cale. Ngươi có nghĩ rằng mọi người sẽ chú ý đến ngươi nếu ngươi đứng bên cạnh anh ấy không? Ngươi thật là chướng mắt."

Họ đang nói gì vậy?

Cale tìm kiếm nguồn gốc của giọng nói. Âm thanh phát ra từ một trong những góc vắng vẻ của hội trường.

Cale cố tình đi thật lặng lẽ, cố gắng theo dõi họ. Rồi anh thốt lên một tiếng thở hổn hển không nghe được, anh không thể tin vào những gì mình nhìn thấy.

Basen bị dồn vào chân tường bởi ba người 'anh em họ' của mình. Anh ấy trông thật nhỏ bé khi được bao quanh bởi những cơ thể to lớn hơn của họ.

Một trong số họ đẩy Basen vào tường và Cale phải làm mọi cách để không bước tới và lộ diện.

"Đã bao nhiêu lần tao nói với mày rằng đừng quá tự mãn? Mày không là ai cả và mày sẽ mãi mãi không là ai cả. Sao mày dám hành động như thể mình là một Henituse!"

Cale cảm thấy tim mình ngừng đập. Basen? Hành động như một Henituse? Bạn đang nói về cái quái gì vậy? Basen luôn là một Henituse. Trên thực tế, Cale cảm thấy như mình là người đóng vai Henituse chứ không phải Basen.

"Mày có nghĩ rằng chỉ vì chú đã chọn bạn làm đại diện của Henituse mà mày xứng đáng trở thành một người như vậy phải không? Mày chỉ là một người thay thế! Bây giờ cậu chủ trẻ Cale đã trở lại. Ông ấy sẽ không cần một thường dân thấp kém như mày nữa."

Trái tim của Cale đập thình thịch một cách đau đớn. Đó có phải là những gì mọi người đã nghĩ về Basen? Basen chỉ là người thay thế cho Cale?

Cale cảm thấy máu trên người mình sôi lên vì tức giận.

Sao họ dám gọi Basen là đồ giả.

Basen là một Henituse chính cống mà cha anh đã chấp thuận. Họ là ai mà dám bác bỏ chính sách của chính người đứng đầu gia đình Henituse? Và họ đang nói rằng Basen thấp kém vì được sinh ra từ một thường dân? Vậy thì xuất xứ của anh thì thế nào? Mẹ của Cale xuất thân từ một gia đình quý tộc sa sút, điều gì khiến anh khác biệt với thường dân? Họ không nhận ra rằng bằng cách xúc phạm nguồn gốc của Basen, họ cũng đang xúc phạm anh sao?

Một trong số họ bắt đầu túm tóc Basen, một người bắt đầu giữ Basen lại trong khi người kia bắt đầu giơ tay. Mắt Basen mở to sợ hãi.

Anh không thể chịu đựng thêm được nữa.

Nghĩ nhanh lên, tôi phải ngăn chúng lại trước khi Basen bị thương.

Cale đá vào chiếc kệ gần đó. Chiếc bình hoa màu xanh tuyệt đẹp ở trên nghiêng ngã và vỡ tan tành dưới sàn.

Ba đứa trẻ sững người lại và nhìn anh.

Và Basen...

Basen vô cùng sợ hãi.

Bởi vì trong thâm tâm cậu biết rằng những gì anh họ của cậu nói là đúng. Cậu tiếp tục lừa dối bản thân mặc dù cậu biết Cale cảm thấy thế nào về mình. Đó là lý do tại sao, khi nhìn thấy Cale đứng trước mặt mình với ánh mắt giết người như vậy, cuối cùng cậu cũng có thể hiểu được cảm giác của anh trai mình về mình.

"Cale-nim" một trong số họ đã nhận ra anh.

Không chút do dự, Cale bước đến chỗ họ.

Cảm nhận được ánh mắt sát khí của Cale, ba đứa trẻ cảm thấy rằng Cale đang đứng về phía chúng. Họ dễ dàng nhường đường cho anh.

Cale đứng trước mặt Basen. Cậu bé đáng thương đã ngã xuống sàn.

"Hãy đứng lên Basen."

"Hyung..." Basen yếu ớt trả lời, cậu không dám nhìn vào mắt Cale.

"Tôi nói đứng lên!" Cale cao giọng, "Nếu bạn tự coi mình là một Henituse thì hãy đứng dậy!"

Basen đầu óc trống rỗng, anh ấy vừa mới nói cái gì? Tự coi mình là một Henituse?

Trước khi cậu có thể sắp xếp lại những suy nghĩ của mình, Basen cảm thấy bàn tay của anh trai anh nắm lấy cổ áo cậu và kéo cậu đứng dậy.

"Hyung!" Baen kêu lên.

Trong bộ dạng hoảng loạn vì đột nhiên được nâng lên, Basen nắm chặt tay và nhìn anh.

Chỉ sau đó Basen mới có thể nhìn thấy những cảm xúc phản ánh trong đôi mắt đỏ tươi của Cale. Anh trai cậu trông có vẻ tức giận, nhưng cơn giận đó không nhắm vào cậu.

"Hãy nhớ Basen, với tư cách là một Henituse, chúng ta không bao giờ cúi đầu trước bất kỳ ai ngoại trừ nhà vua."

"Hyung?"

"Hãy nhớ. Chúng ta có thể không được ghi vào lịch sử, nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta không tham gia vào nó. Là lá chắn của vương quốc, chúng ta mạnh mẽ, chúng ta sẽ không bao giờ chùn bước, thậm chí không chống lại những lời xúc phạm như thế này."

Một cái gì đó nảy nở trong trái tim của Basen. Cảm giác như gánh nặng trong lòng anh đã được trút bỏ.

"Thiếu gia-nim, cậu đang làm gì-" một trong những người anh em họ quát.

Nhưng Cale không thèm để ý đến hắn ta, "Hãy nhớ điều đó! Bạn là một Henituse và bạn không nên để họ lấn áp bạn."

Lại là từ đó. Một Henituse. Anh của cậu coi cậu ấy là một Henituse.

Mắt Basen bắt đầu ngấn lệ. "Ý anh là vậy hả hyung? Em thực sự có thể trở thành một Henituse được không?"

"Em có coi anh như người nhà của em không?"

Basen điên cuồng gật đầu.

"Vậy thì em là một người Henituse. Bên cạnh đó, Cha đã thừa nhận em là con trai của ông ấy, vì vậy bất kể em đang nghĩ gì thì em vẫn là một Henituse dù em có thích hay không."

Nước mắt Basen bắt đầu tuôn rơi nhiều hơn.

Những giọt nước mắt làm anh ngạc nhiên. Tại sao Basen lại khóc? Rốt cuộc Basen có thực sự ghét gia đình Henituse không?

Cale lúng túng lau nước mắt trên mắt Basen, "Chà, ít nhất là cho đến khi em trưởng thành. Khi em trưởng thành, em có thể chọn ở lại hoặc bỏ cái tên Henituse."

"Không bao giờ." Basen mạnh dạn nhảy vào vòng tay qua Cale. "Em sẽ không bao giờ rời bỏ gia đình này."

Những bước chân bao quanh hội trường và mọi người bắt đầu tràn vào. Có vẻ như cảnh tượng họ gây ra cuối cùng cũng đến được với bữa tiệc.

"Cái quái gì đã xảy ra ở đây vậy?" Deruth hỏi. "Ai đã làm vỡ cái bình?" Đó là một trong những chiếc bình ưa thích của Violan.

Một trong những người anh em họ, nhận thấy rằng cơ hội đã đến, nhanh chóng chỉ vào Cale, "Anh ấy đã làm điều đó."

Mọi ánh mắt đều hướng về Cale.

Chàng trai tóc đỏ không chùn bước trước bao nhiêu con mắt đổ dồn vào anh ta và thừa nhận, "Vâng, tôi là người đã làm điều đó và tôi chưa xong đâu. Tôi tuyên bố rằng tôi -Cale Henituse- sẽ từ bỏ quyền thừa kế của mình."

~***~

"Alberu! Con sẽ không tin những gì đã xảy ra đâu." Tasha lao vào văn phòng của Alberu. "Cale vừa từ bỏ quyền thừa kế của anh ấy trong bữa tiệc ra mắt của anh ấy."

"Cái gì?!"

"Tin đồn đang lan truyền nhanh chóng về lý do tại sao Cale lại làm điều đó, nhưng rõ ràng có điều gì đó đã xảy ra giữa Cale và em trai Basen của anh ấy trong bữa tiệc."

"Đợi đã dì.Dừng lại đã."

"Bữa tiệc ra mắt của Cale?"

"Đúng. Anh ấy đã phân hóa, phải không? Tất nhiên, anh ấy sẽ có một bữa tiệc ra mắt."

"Khi nào cơ?"

"Hôm qua."

"Và tôi đã không được mời?"

~***~

Một tuần đã trôi qua kể từ khi Cale tuyên bố từ bỏ quyền thừa kế trong bữa tiệc ra mắt của anh.

Deruth đã cố gắng hết sức để dập tắt tin tức nhưng tin đồn đã lan truyền rất nhanh. Mọi người bắt đầu kịch tính hóa màn kịch giữa hai anh em nhà Henituses. Việc Deruth cố gắng ngăn chặn mà không làm rõ chỉ càng làm tăng thêm suy đoán của mọi người.

Tin tức lan rộng đến mức nó trở thành cuộc chiến giữa con trai của người vợ cả và con trai của người vợ thứ hai.

Trong khi đó, con trai của vợ cả và vợ hai, người được cho là đang trong cuộc tranh giành quyền thừa kế hiện đang cùng nhau dùng trà.

"Hyung, anh đã nghe về những tin đồn chưa?"

"Tôi nhớ câu chuyện về việc bạn cố gắng thay thế tôi đến mức bạn nhuộm tóc đỏ. Còn tin đồn nào nữa không?"

Basen thở dài, "Mọi người nói rằng bạn đã chết. Họ nói rằng tôi đã ám sát bạn và 'bạn' bây giờ chỉ là người tôi thuê để tôi có thể là người thừa kế hợp pháp. Họ nói rằng ngay khi tôi trở thành bá tước bạn sẽ sớm biến mất như thể bạn chưa từng tồn tại.

"Tôi đã chết hả? Chà, bây giờ điều đó thật thú vị, ít nhất là nó tuyệt hơn giả thuyết về việc bạn là doppelganger của tôi."

Cale nhấp một ngụm trà.

Lần đầu tiên Cale mời cậu dùng trà, Basen đã rất phấn khích nên cậu đã đồng ý. Khi uống trà của Cale, cậu đã suýt phun ra. Nó chua đến mức gần như không thể uống được.

Trong một khoảnh khắc, Basen nghĩ rằng Cale đang bắt nạt mình.

Nhưng cậu nhận thấy rằng Cale uống cùng một loại trà mà không phàn nàn. Đó là khi Basen nhận ra rằng mình có một người anh trai kỳ lạ.

Kể từ đó, Basen luôn mang theo một bộ ấm trà cho riêng mình.

"Nhưng anh có chắc về chuyện này không hyung?"

"Về cái gì?"

"Từ bỏ quyền thừa kế của anh."

"Tôi nghiêm túc đấy."

"Tại sao? Là tại em sao?"

Cale ngăn Basen trước khi cậu có thể nói thêm. Lần đầu tiên họ nói chuyện chân tình, Cale nhận ra rằng Basen có xu hướng suy nghĩ quá nhiều và coi thường bản thân.

"Tôi đã chuẩn bị tinh thần để trở thành người thừa kế vì đó là điều được mong đợi ở tôi với tư cách là con trai đầu lòng. Nhưng tôi đã thấy những tác phẩm của em, Basen, mặc dù em vẫn mắc sai lầm nhưng em đã đặt hết tâm huyết vào đó. Tôi có thể thấy rằng em nghiêm túc về nó. Vì vậy, thay vì buộc tôi trở thành người thừa kế bởi vì đó là điều được mong đợi ở tôi, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chọn một người hết lòng vì quận làm bá tước tiếp theo sao?"

Basen đỏ mặt. "Cảm ơn hyung."

"Tôi sẽ ở đây nếu em có bất kỳ câu hỏi nào, như em đã nói, dù sao thì tôi cũng là bạn học của hoàng tử."

"Đúng."

Cale quay đi và ngáp dài.

"Anh có mệt không Hyung? Đêm qua anh ngủ muộn à?"

"Không, tôi ngủ sớm. Nơi này chỉ thật hoàn hảo cho một giấc ngủ trưa."

"Em hiểu rồi. Em nhớ rằng anh đã dọa sợ Lily khi ngủ quên trong vườn như thế nào."

Cale cười khúc khích, "Em sẽ không bao giờ để tôi quên điều đó phải không?"

"Lily nghĩ rằng anh đã chết."

"Và rồi tôi thức dậy."

"Sau khi cô ấy hét lên-"

"Đó sẽ là một câu chuyện hay để kể khi con bé lớn hơn."

~****~

Ron quỳ xuống bên cạnh cậu chủ đang run rẩy của mình, trung thành xoa lưng cho cậu chủ khi cậu nôn ra toàn bộ bữa tối.

Chàng trai tóc đỏ nằm mềm nhũn trên ngực ông, quá kiệt sức để có thể di chuyển ra xa.

"Thiếu gia-nim. Tôi đề nghị nên gọi bác sĩ." Ron đưa cho anh ấy một cốc nước.

Cale uống nước, cố gắng rửa sạch vết nôn của mình.

"Chỉ là căng thẳng thôi... có lẽ thức ăn lại bị hỏng rồi? Ông đang phản ứng thái quá đấy Ron."

"Tôi e là không phải. Tôi đã từng thấy những triệu chứng này trước đây thiếu gia-nim."

Cal đông cứng lại. Triệu chứng? Vậy rốt cuộc anh có bị ốm không?

"Triệu chứng của cái gì?" Cale chuẩn bị tinh thần, tâm trí anh lướt qua tất cả danh sách các căn bệnh mà anh biết.

Ron biết rằng cậu chủ trẻ của mình rất thông minh. Nhưng ông không biết rằng anh có thể ngu ngốc như vậy.

Chẳng lẽ anh đã quên chuyện tối hôm đó?

"Tôi tin rằng ngài có thể đang mang thai."

Cale đánh rơi chiếc cốc khỏi tay, thứ đáng thương vỡ tan với một tiếng va chạm lớn trên sàn nhà.

"Cái gì?"



---------------góc xàm cùng con trans---------------

Deadline dí sát đít, đang kiên trì mỗi ngày một chap cho mí người nè, khen tui đi bình luận đi để tui bít rằng mình không cô đơn :'))

Al-bị lãng quên-beru:*khóc "Tại sao tôi lại không được mời, huhu."

Ca-đã nhìn thấy Ron lau dao găm-le: "Tôi vừa cứu anh đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro