11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

bà jeon nhìn lên đồng hồ thấy đã sắp đến giờ về của con gái . tay bà vẫn nâng tách trà nóng hổi , nhấm nháp từng ngụm mà thưởng thức trà ngon .

haeji vừa về đã thấy mẹ mình ngồi ở sô pha , bà jeon cũng xoay đầu lại nhìn con gái .

- haeji lại đây mẹ hỏi chút chuyện .

- dạ có gì hả mẹ ?

- dạo này con học hành thế nào rồi ?

- dạ con mới thi xong nên chưa có điểm nhưng mà con làm bài được lắm , chắc chắn sẽ không làm ba mẹ buồn đâu .

- con gái của mẹ giỏi quá !

bà đưa tay lên xoa đầu cậu , bà jeon là cực kỳ cưng đứa con gái này , từ bé haeji đã bị nhiều bạn bè nói này nói nọ chỉ vì là con gái của chủ tịch tập đoàn lớn , nhiều khi còn bị bắt nạt . nhưng tính của haeji lại chẳng hiền lành nên chưa bao giờ họ bắt nạt cậu thành công .

lên đại học cũng chả quen được ai , may mắn thay lại có em , hoàn cảnh cũng như cậu là chẳng ai chịu chơi cùng nên bây giờ hai người mới thân thiết với nhau như thế .

- mà mẹ gọi con lại chỉ hỏi vậy thôi sao ?

- à thì mẹ muốn hỏi con, anh hai con có bạn gái hả ?

- ...

nghe mẹ mình hỏi vậy , cậu có chút lo lắng cho ami . haeji biết mẹ mình là rất không ưa những người không cùng cấp bậc , huống hồ ami lại mồ côi . ngay lúc này , haeji chỉ mong jungkook ở đây ngay để giúp cậu né câu hỏi của mẹ .

- con sao vậy ? đúng thật như vậy hả ?

- dạ... hình như mẹ hiểu lầm gì đó rồi. anh hai dạo này bận gần như không có thời gian ngủ , lấy... lấy đâu ra thời gian mà hẹn hò .

- mẹ chắc chắn mẹ không nhìn nhầm .

- vậy là mẹ bắt gặp anh hai luôn sao ?

- ừ đúng vậy , hôm bữa mẹ đi mua sắm với mấy bà bạn có đi ngang tiệm cà phê gì đó mẹ không nhớ , khi nhìn vào trong quán mẹ thấy rõ ràng là jungkook nó ngồi với con bé nào đó .

ôi thôi , mẹ tận mắt thấy thì toang cậu rồi , bây giờ chẳng biết trả lời mẹ thế nào nữa .

- mẹ... mẹ có thấy bạn nữ đó là ai không?

- tiếc quá , lúc đó anh hai con che con bé mất tiêu rồi mẹ chỉ nhìn được chút xíu thôi . con bé đó cũng xinh , không biết tiểu thư nhà nào nữa .

- sao mẹ chắc được đó là bạn gái anh hai , lỡ bạn bè bình thường thôi thì sao ?

- ừ nhỉ nhưng mà mẹ vẫn mong anh hai con đang hẹn hò với con bé đó .

bà jeon bảo mong như thế cũng chỉ vì bà còn cái suy nghĩ jungkook chỉ hẹn hò với các cô tiêu thư chứ không phải một cô gái bình thường.

haeji không dám nói nữa sợ lại làm lộ nên xin phép lên phòng nghỉ ngơi . chờ anh hai về cậu nhất định phải báo với anh biết . bà jeon tuy nhìn hiền lành nhưng khi giận lên quả thật rất đáng sợ .





18 giờ

ami và jungkook đều đang tản bộ về nhà em , nghe em nói không muốn đi xe về , jungkook liền để xe ở tiệm mà đi bộ cùng em .

trời tối , không khi có chút se lạnh . jungkook một tay choàng bên vai ôm em sát lại mình , một tay cầm chiếc giỏ nhỏ của em . em cũng chẳng ngại mà để yên cho anh ôm mình .

- đi bộ như vậy anh có thấy mệt không ?

- mệt lắm !

- anh mệt hả ? em xin lỗi .

- xin lỗi bằng lời nói thôi à .

ami bỗng chấp hai tay lại , thoát khỏi cái choàng vai mà đứng đối diện anh .

- jungkook cho em xin lỗi .

- aiz không phải như thế . em mau chui vào lại đi , anh lạnh quá .

jungkook đưa tay ra kéo em lại chỗ đứng ban nãy , tay cũng quay về vị trí là ở trên bắp tay em , vuốt lên vuốt xuống nơi đó giống như sưởi ấm cho em .

- đấy ấm lại rồi này , sau này đừng tự tiện rời khỏi nữa , không là anh chết cóng luôn đó .

- nhưng mà anh bảo em xin lỗi bằng hành động mà .

- ai bảo hành động là như thế ? đứng im như thế này cũng được rồi .

- làm sao mà được chứ ?

- chỉ cần em bobo vào má anh một cái , anh liền tha tội .

jungkook đưa chiếc má của mình lại gần em . ami thay vì bobo vào nơi đó thì lại dùng một lực không mạnh lắm mà đánh vào má anh .

- anh mơ à , anh nghĩ em dễ dãi vậy sao !

- ơ sao em tát anh ?

- ...

- đau lắm đó !

jungkook bị đánh nên đâm ra giận dỗi , xoa xoa chiếc má của mình vừa bị người yêu đánh . ami cũng thấy tội lỗi , anh dù sao cũng là đàn ông , bị con gái đánh vô mặt như vậy chắc hẳn sẽ tự ái thôi .

- jungkook, em xin lỗi.

- ...

- anh có đau lắm không?

- đau lắm .

em lấy tay chạm lên má anh , xoa dịu cơn đau đi . anh được bàn tay mềm mại của em đặt lên liền cảm thấy thích thú , nhưng anh lại để lộ ra . trong lòng là thế nhưng ngoài mặt thì vẫn tỏ ra giận dỗi .

lâu lâu mới có dịp giận em , thì phải để cho em cảm thấy tội lỗi, sau đó jungkook sẽ được em người yêu chụt chụt mấy cái để tạ lỗi .

" mình thông minh quá ta ."


- anh hết đau chưa ?

- bobo mới hết đau .

jungkook khoanh tay lại, tiếp tục giận để đạt được mục địch siêu trẻ con .

- anh thật là ... nãy giờ anh làm vậy chỉ để được bobo sao ?

- anh.. hom bíc. ( dịch : không biết )

jungkook giở giọng nũng nịu làm em giật hết cả mình . tuy nhìn hơi lạ nhưng... à không lạ thật .

- yaaa anh đừng có nũng nịu , làm em
nổi hết da gà rồi nè .

- bobo anh mụt chút chíu hoi ( dịch : bobo anh một chút xíu thôi )

- thôi anh né em ra đi .

ami lấy lại chiếc túi của mình đang được anh giữ , rồi bỏ đi trước . jungkook thấy em bỏ đi những vẫn không ngừng trêu em , tiếp tục nũng nịu mà chạy theo em .

- nè ami sao em nỡ pỏ anhhh như thế , chỉ cần bobo mụt tí thui mà .

- hahaha anh ngừng đi nha .

em cười đau cả bụng khi mặt jungkook mếu đi , chỉ để chọc em mà vứt luôn cả hình tượng đẹp trai lãng tử của mình thế kia ư ?

- em bobo anh mới ngừng .

- không bobo .

- mụt cái chụt thoi là xong ròi .

- anh đừng giở cái giọng đó ra nữa , cười chết em mất hahaha .

em đi nhanh hơn , anh cũng đi nhanh theo miệng vẫn bảo muốn bobo , em vẫn nhất quyết không chiều anh .

cả hai vừa đi vừa cười như thế đến khi tới nhà của em . đã đứng trước cửa lâu như thế nhưng jungkook vẫn không cho em vào .

- bobo mụt cái mới cho về .

- anh nói đến mai em cũng sẽ không hôn anh đâu .

- hom chịu hì hoi ! tui đi về mặc kệ mấy người .

nói rồi jungkook bỏ đi mà ra về , em cũng chẳng hề muốn níu lại cứ để anh ấy giận dỗi một lát sáng mai lại vui vẻ thôi .

" đáng ghét thật ! không thèm kêu mình quay lại nữa chứ "




jungkookie đã giựnnnnnnnnn

@myjjk_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro