phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó vừa ra khỏi phòng thì lại có người gõ cửa......
-Sao vậy, con lại quên gì à- Giọng ông Lý trong phòng.
-Ông chủ, có chuyện rồi- Tiếng một tên thuộc hạ nói vọng vào trong.
-Vào đi- Ông Lý lạnh lùng.
Tên thuộc hạ bước vào với vẻ mặt hốt hoảng...
-Có chuyện gì? Ông Lý vẫn điềm tĩnh.
--Ông chủ, chuyến hàng của chúng ta vừa cập cảng phía Đông đã bị cảnh sát thu giữ.
-Sao?- Ông Lý vẻ mặt giận dữ đập tay xuống bàn.
-Hưm kẻ nào dám làm chuyện này chứ...
--Ông chủ chuyến hàng này chỉ nội bộ trong bang chúng ta biết vậy chỉ có thể là người trong bang tiết lộ ra bên ngoài.
Ông Lý trầm ngâm có vẻ nghĩ ra được người đó là ai, chuyến hàng này ông dành phần lớn số tài sản đổ vào. Gồm hàng ngàn chiếc ô tô siêu hạng, ông đã lo lót kỹ lưỡng từng nhân vật có máu mặt vậy mà vẫn xảy ra tình trạng này, chỉ có lão Kim trợ lí của ông mới có gan làm chuyện này. Nhưng ông không thể manh động vì lực lượng của lão Kim bây giờ không thua kém lực lượng của ông. Huống hồ chuyến hàng trị giá hàng triệu USD lại đang nằm trong tay cảnh sát..........
-Gọi Jimmy và Jun đến đây ngay.
--Dạ thưa ông chủ, hai người này đang bị cảnh sát giữ để điều tra.
-Hưm, đúng là một con cáo già. Dám đấu với ta sao- Mặt ông Lý biến sắc từ đỏ ngàu sang trắng bệch, ông đang lên cơn đau tim.
--Ông chủ, ông chủ sao thế này. Gọi cấp cứu mau.- Tên thuộc hạ hét ra bên ngoài...

...........................................
-A lô, Băng Băng nghe.- Giọng nói thánh thót trong điện thoại.
--Cô chủ, ông chủ có chuyện rồi. Cô đến ngay bệnh viện Win...
Không để tên đó nói đến câu thứ 2, Nó chạy nhanh xuống gara lớp học nhạc phóng chiếc mui trần đỏ chói của Nó đi với vận tốc chóng mặt.
***Bệnh viện Win....
-Ba tôi đâu?- Nó hỏi tên thuộc hạ của ba Nó.
--Dạ ông chủ đang cấp cứu bên trong.
-Tại sao lại xảy ra chuyện này?- Nó nói mà không thèm nhìn mặt tên kia.
--Dạ...dạ...không có chuyện gì thưa cô chủ- Mặt tên thuộc lúc này tái mét, ấp úng không dám nói. Cũng phải thôi nếu hắn nói chuyện làm ăn cho Nó thì chỉ có nước chết.
-CÓ NÓI KHÔNG?-Nó mất kiên nhẫn hét lên, thật ra Nó cũng biết ba Nó không cho bất cứ người nào nói đến chuyện trong bang \\"Thanh Long\\" với Nó. Ba Nó sợ Nó cũng trở thành một nữ sát thủ không còn ngây thơ trong sáng như thế này nữa...
-Yên tâm chuyện này tôi sẽ giữ kín, ba tôi không biết được đâu- Nó chấn an tên thuộc hạ
--Dạ thưa cô chủ.....blapblap.......-Hắn kể hết mọi chuyện cho Nó nghe.
Khuôn mặt của Nó đỏ bừng, hai tay nắm chặt. Nó đang rất tức giận từ lâu Nó đã biết lão Kim trợ lí không phải là người tốt.
-Anh ở đây chăm sóc cho ba tôi, có chuyện gì báo cho tôi ngay.
--Cô chủ định đi đâu ạ- Tên thuộc hạ sợ hãi, biết thế này thì đừng nói cho cô ấy biết. Hắn hối hận...
-Anh có quyền hỏi tôi câu đó sao?- Mắt Nó sắc lẻm nhìn hắn.
--Dạ, cô chủ đi cẩn thận.- Tên thuộc hạ biết điều cúi chào Nó.
-Được rồi, có chuyện gì báo cho tôi ngay.
--Dạ....
.......................................................
Nó phóng xe đến sở cảnh sát....................
--Chào tiểu thư, tiểu thư cần gì ạ?- Một tên cảnh sát cúi đầu chào Nó, cũng đúng thôi cả cáisở cảnh sát này nhờ tiền của ba Nó sinh sống...Tuy nhiên các bạn đừng nghĩ là ông Lý làm ăn phi pháp nhé...Có chút xúi thôi nhưng không làm hại đến ai cả ...hì hì...
-Tôi muốn gặp giám đốc của các anh.- Giọng nói lạnh lùng.
--Dạ, giám đốc đang bận họp thưa tiểu thư.
_Tôi cần gặp giám đốc của anh.- Nó vẻ tức giận nhắc lại.
--Mời cô theo tôi- Một tên khác có vẻ làm lâu năm hơn gọi Nó theo.
***Phòng giám đốc.............
-Oh, chào tiểu thư Băng Băng, nhìn tiểu thư càng lớn càng xinh đẹp ra nhiều đấy.- Ông giám đốc niềm nở.
_Cám ơn ông, ông khỏe chứ- Nó nở nụ cười nhẹ chào lại.
-Vâng, tôi khỏe. Ông Lý dạo này thế nào?- ông giám đốc hỏi lại Nó.
_Ba tôi từ trước vẫn khỏe, còn hôm nay thì đang nằm trong bệnh viện.-Nó ngồi xuống ghế nhâm nhi tách trà bình tĩnh.
-Sao, ông Lý làm sao?- Gã giám đốc giả ngây ngô, Nó biết.
_Nhờ hồng phúc của ông đó.- Nó mỉa mai.
-Tôi không hiểu cô đang nói gì.
_TẠI SAO ÔNG DÁM THU GIỮ HÀNG CỦA BA TÔI?- Nó đập mạnh tay xuống bàn giận dữ.
- Chuyện này...Cô cứ bĩnh tĩnh. Chúng tôi chỉ làm theo chỉ thị của cấp trên \' cũng chỉ tạm thời thu giữ để điều tra thôi.- Gã giám đốc lung túng.
_Vậy là có kẻ đã mua cấp trên của ông, đúng không?-Nó gằn giọng.
-.....................-Gã giám đốc không nói gì, gã không ngờ con gái của ông Lý lại ghê ghớm như thế. Đúng là hổ phụ sinh hổ tử mà...
_Thôi được, chuyện đó để giải quyết sau. Bây giờ tôi bảo lãnh cho Jimmy \' Jun ra khỏi chỗ này, ông đồng ý chứ.
-Chuyện này....
_Sao, nếu có chuyện gì tôi sẽ chịu trách nhiệm được chưa? Tôi nghĩ ba tôi bỏ tiền ra cho ông không quá là lãng phí chứ nhỉ...
-Oh, không tôi tin cô. Tôi có thể kí quyết định tạm tha...
_Được, vậy ông làm ngay đi.
Jimmy \' Jun được tha cùng Nó đến bệnh viện, lúc này ba Nó vẫn chưa tỉnh nên cả ba tìm một chỗ khuất trong căn tin bệnh viện nói chuyện[Nói là căn tin thôi chứ nơi này còn đẹp hơn cả nhà hàng.">.............
-Anh Jimmy chuyện này là sao?- Nó hỏi vẻ sốt sắng.
--Anh cũng không biết rõ lắm, chuyện này chỉ người trong bang mới biết. Khi bọn anh ra cảng nhận hàng thì đã bị bắt giữ- Jimmy vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ...
-Anh nghĩ ai có thể làm chuyện này?- Nó nói lạnh như băng.
_Chúng ta không thể chắc được đó là ai? Chúng ta cần thời gian điều tra rõ việc này, nếu không sẽ làm các anh em trong bang hiểu lầm lẫn nhau \' bang sẽ trở nên hỗn loạn- Jun tiếp lời.
-Có lẽ em biết chính xác kẻ đã gây ra chuyện này.
--Băng Băng chúng ta không thể manh động, trước mắt phải chờ ông chủ tỉnh lại đã rồi tính tiếp.- Jimmy
_Anh nghĩ Jimmy nói đúng đấy, chúng ta không thể tự giải quyết vụ này được.
-Lão ta đang cố cướp chuyến hàng này. Em sẽ không để lão ta được mục đích dễ dàng như vậy đâu- Nó cương quyết....
Phòng bệnh của ông Lý...
-- Ba, ba tỉnh rồi hả ba ?Ba làm con lo quá.
-- Ba không sao con gái.
-- Ông chủ ông khỏe chứ ạ - Jimmy lên tiếng.
--Sao 2 cậu lại ở đây, 2 cậu đang bị cảnh sát giữ kia mà.
_ Dạ cũng nhờ có tiểu thư bảo lãnh nên chúng tôi được tạm tha.- Jun tiếp lời.
--Ông Lý nhìn Nó ngạc nhiên..\\"...\\"
-- Không có gì đâu ba, giờ ba nghỉ ngơi đi nha. Khi nào ba khỏe con sẽ nói chuyện sau.- Nó cười đánh mất sự tò mò của ông Lý.
--Ba khỏe mà, con nhớ việc ngày mai không?- Ông Lý vẫn điềm tĩnh, ông không muốn Nó dính dáng đến XHĐ.
-- Con nhớ mà, nhưng trước tiên ba phải khỏe thì con mới lấy ck đó.
_Lấy ck???-Jimmy \' Jun ngạc nhiên xen thêm vẻ nuối tiếc. Dù vẫn coi Nó là em gái nhưng trái tim của 2 người này vẫn bị rung ring trước vẻ đẹp kiều diễm của Nó.
-Hai người làm sao vậy? em cũng đến tuổi lấy ck rùi mà. Ba cũng muốn tống em ra khỏi nhà rảnh nợ đó mà...Phải hok ba- Nó nũng nịu.
_Cái con bé này, ba sao nỡ đuổi con đi chứ. Cứ nói vậy làm ba đau lòng không à.
Hai người kia nhìn cũng buồn cười, từ hồi có Băng Băng ông chủ vui vẻ, dễ tính hẳn nên không mang bộ mặt đằng đằng sát khí thường ngày nữa...........................................................
Sáng hôm sau tại nhà hàng...Black.....[Nhà hàng thuộc quyền sở hữu của họ Lý">
--Ba à, sao họ lâu đến quá vậy. Bữa nay con còn phải học kiếm đạo nữa mà- Nó phụng phịu đáng yêu hết chỗ nói.
-Chà, con gái của ba có vẻ sốt sắng muốn gặp ck tương lai quá ha- Ông Lý chọc Nó.
--Ba nghĩ con gái ba thích thế này sao? Con chiều ý ba thôi đó chứ con đâu có hứng thú với bọn con trai.
-Uhm, ba biết rồi. Coi như con vì ba lần này nha.
......................=Thưa lão gia họ đến rồi ạ- Một người phục vụ kính cẩn.
-Mới họ vào đi.
-Dạ...
-Oh, chào ông bà Trịnh- Ông Lý bước ra khỏi phòng bắt tay với một người đàn ông \' một người phụ nữ sang trọng.
*Vâng, chào chủ tịch Lý- Hai người đó chào lại.
--Dạ, con chào hai bác- Nó cúi đầu trịnh trọng, nở một nụ cười nhẹ đủ khiến tên con trai đằng đứng đằng sau 2 người đó đơ người.
*Oh, đây chắc là tiểu thư Lý Băng Băng. Nhìn cháu xinh quá- Trịnh phu nhân cười hiền khen Nó.
--Dạ, cám ơn phu nhân khen ngợi.
*Cháu vừa xinh xắn lại ăn nói lễ phép, nhà ta thật là có phước- Ông Trịnh thêm lời.
*Bin con chào chủ tịch Lý đi chứ- Bà Trịnh nhắc tên con trai.
*Dạ, chào chủ tịch Lý. Rất hân hạnh được gặp ngài- Hắn cúi đầu chào.
-Chào cậu, chúng ta vào trong thôi- Ông Lý lên tiếng.
*Hắn tên Bin(Trịnh Nhất Bảo): 20t, là ca sĩ nổi tiếng \' là đại thiếu gia tập đoàn đá quí nổi tiếng châu Á.\\"Trịnh Gia\\", tên này có biệt danh sát gái hạng nặng. Đẹp trai cực luôn nhưng lại mắc bệnh đa tình, con gái đối với Hắn chỉ là trò chơi. Nhưng sau này thì...hihi..
- Băng Băng nhà tôi vẫn còn rất trẻ con mong sau này ông bà Trịnh để ý giúp đỡ cháu- Ông Lý mở lời.
*Oh, đương nhiên rồi. Tôi rất có cảm tình với Băng Băng đấy, nhìn cô bé thật đáng yêu- Bà Trịnh nhìn Nó cười, có vẻ Nó đã lấy được lòng ba mẹ ck tương lai rùi đây.
*Hưm, con nhỏ này cũng được đấy không uổng mình bỏ mấy em chân dài để đến đây. Nhưng có vẻ khá lạnh lùng. Không sao làm vợ tôi rồi cô sẽ phải phục tùng tôi thôi.\\"- Hắn nghĩ rồi nhếch mép cười thầm còn Nó thì chẳng thèm để ý gì đến Hắn cứ mải mê nói chuyện quần áo, giày dép, mĩ phẩm gì đó với Trịnh phu nhân có vẻ rất ăn ý....
*Vậy tuần sau chúng ta sẽ tổ chức lề cưới luôn cho tụi trẻnhé, ông nghĩ sao ông Lý- Ông Trịnh cười rất vui vẻ.
Note: Ông Trịnh Nhất Hoàn cũng là một ông trùm XHĐ nhưng được che dấu bởi vẻ ngoài hiền lành \' vợ con ông không hề biết đến thân phận này của ông. Ông Trịnh \' Ông Lý có mối quan hệ khá thân thiết nên muốn kết thông gia với nhau...
-Ý con thế nào Băng Băng- Ông Lý quay sang hỏi ý kiến Nó.
--Dạ con thế nào cũng được ạ- Nó mỉm cười làm cho Hắn lại đơ thêm lần nữa.
*Còn con thì sao Nhất Bảo??-Bà Trịnh quay sang Hắn, Hắn không trả lời vì mải nghĩ đến ai kia...
*Nhất Bảo...-Trịnh phu nhân lay nhẹ cánh tay cậu con trai yêu quí.
**Dạ...-Hắn ngây ngô không hiểu chuyện gì.
*Tuần sau chúng ta sẽ tổ chức lễ cưới cho 2 con nhé.
**Dạ vâng ạ, con đang mong từng ngày đây ạ- Hắn nở nụ cười ranh mãnh.
**Chủ tịch Lý cháu muốn mượn con gái bác một ngày được không ạ?
-Điều đó cậu phải hỏi Băng Băng chứ sao lại hỏi tôi.- Ông Lý cười hiền
**Tiểu thư Băng Băng cô đi chơi với tôi được chứ- Hắn quay sang Nó chờ đợi câu trả lời.
--Tôi...Nó đưa mắt nhìn sang ba Nó cầu cứu nhưng hình như ông chẳng để ý lại còn tỏ vẻ khích lệ nữa chứ.
**Đi thôi vợ yêu- Hắn phát ra ngôn từ làm ai cũng choáng.
--Dạ con chào ba, chào 2 bác con đi.- Nó cúi đầu chào sau đó với chiếc túi xách khoác vào người.
.....................................
**Lên xe đi vk- Miệng hắn cười toe tay mở cửa xe cho Nó.
--Anh không cần phải đóng kịch thế đâu, tôi biết anh cũng chẳng muốn cuộc hôn nhân này diễn ra đâu.- Nó lạnh lùng bước lên xe.
**Sao cô lại nghĩ tôi không mong muốn cuộc hôn nhân này nhỉ? Ngược lại khi nhìn thấy cô tôi lại rất hứng chí đấy.- Hắn nở nụ cười đã từng giết chết hàng trăm cô gái nhưng với Nó thì không.
--.............
**Cô ít nói hơn tôi nghĩ đấy.
--Anh muốn đưa tôi đi đâu? Chỉ có 2 tiếng cho anh, chiều này tôi bận.- Nó nói không thèm nhìn hắn.
**Sao vk không cười nên đi nhỉ? Nhìn vk cười đẹp tựa thiên thần đấy vk biết không?- Hắn lại dở giọng tán tỉnh mấy cô ả chân dài, mà chưa bao giờ hắn thất bại.
--Anh có thể tập chung vào lái xe không? Tôi không muốn chết một cách vô nghĩa vậy đâu.- Nó vẫn không cười.
*-Hắn hết cách nói rồi, người con gái này tên Băng Băng \' cũng lạnh như một tảng băng vậy. Nhưng sao hắn lại thấy thích thú nhỉ, chắc vì chưa bao giờ hắn thất bại trước con gái trừ cô nàng này....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro