[Teen] Hãy tin ở anh em nhé !!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dương Cầm - [email protected]

Fone: 0977.607.111

[Teen] Hãy tin ở anh em nhé (st)

Ánh bình minh ngày mới len lỏi qua vòm lá ngoài ban công, lách qua tấm rèm cửa soi thẳng vào nơi tôi đang nằm. Ấm áp quá! Tôi mở mắt và cảm thấy đầu đau như muốn nổ tung. Chuỗi ký ức của ngày hôm qua đang từ từ khởi động lại. Người yêu, rượu,vv... Chỉ có điều không còn cảm giác đau đớn như hôm qua nữa. Tôi là một đứa con gái mạnh mẽ lắm mà.

Tôi vừa cười ngất, vừa lồm cồm bò dậy. Trong nháy mắt, như phát hiện ra một bóng ma, tôi thất thanh kêu lên ...

Tôi thất sắc nhìn anh, rồi nhăn trán nghĩ. Tối qua, rượu, say... rồi sau đó...

"Đừng nói nữa!". Tôi hét lên cắt lời ... Trời ơi! Tôi đã làm gì thế này? Vừa nghĩ, tôi vừa lao ra khỏi giường, thu gọn đồ đạc, túi sách và guốc. "Anh nghe đây, ngày hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra cả. Tôi chưa từng gặp anh, và anh cũng chưa từng gặp tôi. Giữa chúng ta không hề có chuyện gì cả".

Tôi gằn giọng và lao thẳng ra phía cửa. Hít một hơi dài đã thấy mình đứng trên phố. Tắm mình trong ánh bình minh rạng rỡ của ngày mới, tôi tự nhủ với bản thân: "Tốt rồi, một ngày mới đã đến. Mình cũng sẽ bắt đầu lại từ đầu!". Và tôi đã gắng hết sức mình để xóa bỏ tất cả những gì đã qua ra khỏi trí óc, ngẩng cao đầu hướng về phía ngày mai bước đi.

Sự tan vỡ trong tình yêu có thể làm một con người chết đi, nhưng cũng có thể làm một con người được tái sinh. Và tôi thuộc thể loại thứ hai. Thời gian luôn là thứ vô tình nhất trên thế giới. Không cần biết trái đất xảy ra chuyện gì, nó vẫn mặc kệ bước về phía trước.

Tôi bất đắc dĩ đồng ý lời mời đi uống nước cùng anh. Trong ánh sáng mờ ảo của quán nhỏ gần hồ, tôi vẫn nhận ra những tia nhìn ấm áp mà thành khẩn anh dành cho tôi.

"Hôm đó, anh đã nhìn thấy em sụp đổ thế nào, đau khổ thế nào. Và trái tim anh cũng dường như đau nhói khi thấy em tự đày đọa mình bởi 1 kẻ không xứng đáng với em...". Anh nói mà không nhìn tôi. Ánh mắt anh đưa ra xa xăm mặt hồ.

"Vậy sao anh còn...?". Tôi hỏi. "Từ trước đến nay chưa từng có cô gái nào khiến trái tim anh rung động như thế, cho anh cái cảm giác như thế... Anh không phải là một kẻ háo sắc, chỉ là vì yêu em ngay từ phút đầu tiên mà thôi. Anh không dám mong em sẽ ngay lập tức yêu anh. Anh chỉ hi vọng em cho anh một cơ hội, và cũng là cho bản thân một cơ hội. Đừng sống mãi trong quá khứ. Hãy tin anh, em sẽ không mất đi thứ gì cả, và cũng chẳng cần phải thay đổi cái gì, em vẫn là em, chỉ có điều thêm một người yêu em, bảo vệ, che chở và chăm sóc cho em mà thôi. Những lúc em mệt, muốn khóc, thì sẽ có bờ vai cho em dựa. Những khi em thất vọng, bực tức, sẽ có người làm bia đỡ đạn cho em. Bất luận em làm điều gì, cũng sẽ có người ủng hộ em, nói với em rằng em không làm sai điều gì cả. Anh chắc chắn rằng anh yêu em nhiều hơn yêu bản thân. Có thể những điều anh nói bây giờ em sẽ không tin, nhưng anh sẽ để thời gian chứng minh tình yêu của anh dành cho em. Chỉ cần... em cho anh một cơ hội".

Tôi ngồi đó bất động, mắt mở to tròn nghe từng lời nói rành rọt kia. Dường như có thứ gì đó đang tan chảy ra trong người tôi, rồi tràn trề thành bao cảm xúc. Là trái tim vốn đã băng giá? Hay là sự lạnh lùng cố hữu trong tôi?

Tôi vội chớp mắt rồi cười nhạt để che giấu dòng cảm xúc khi ấy. "Trời ơi, tối hôm đó tôi đã nói với anh những gì?". Anh nhìn sâu vào đôi mắt đang nhòe lệ của tôi và thở dài: "Em nói rất nhiều"...

Màn đêm đã buông xuống trên con đường vắng bước chân. Ngọn gió thu thổi mát dịu, len lỏi vào khoảng cô đơn sâu kín trong tâm hồn tôi. "Anh yêu em nhiều hơn yêu bản thân mình... hãy tin ở anh em nhé ". Câu nói của anh còn vang mãi trong tâm trí tôi. Nó khiến tôi nhớ tới câu nói của người yêu cũ khi chia tay. Hoàn toàn đối lập... ôm con mèo trong lòng chợt thấy lòng mình ấm lên rất lạ ...ngủ... một giấc ngủ tự nhiên...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro